Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ

Quyển 9-Chương 13-2 : Tân hộ vệ tuần phố - Cẩm Thử làm quân sư (2)

    trước sau   
Mặbdllt xanh củcoaoa Tríoltricdra xen lẫebqtn màisbru đaozlen, vỗigyc con cờolcm xuốjfelng mộrixvt cácoaoi bốjfelp, bỗigycng nhiêolcmn đaozlzcgyng dậyctzy, cao giọbjiong nóicdri: “Đwyahùaozla àisbr, Yêolcmu hồaozl đaozlen Tríoltricdra ta khi nàisbro thìmcsd sợdrxm ngưoltrolcmi khácoaoc nóicdri linh tinh?! Huốjfelng chi tạfqvhi hạfqvh long tưoltr phưoltrdrxmng chưoltrơxzfkng, tàisbri hoa nghiêolcmng thếziwy, tỳfqef vếziwyt nho nhỏaozlisbry lạfqvhi cóicdr thểfzub che lấaughp tao nhãsaolfqvh song củcoaoa tạfqvhi hạfqvh sao?!”

icdri xong, phấaught ốjfelng tay ácoaoo, ácoaoo tíoltrm hoa lệfzub giốjfelng nhưoltrmovay cao vạfqvhn dặbdllm, ràisbro ràisbro lưoltrdrxmn vòaughng, quảtmez nhiêolcmn làisbr phong tao đaozlếziwyn cựemzec đaozliểfzubm.

“Đwyahưoltrdrxmc! Tríoltricdra huynh hảtmezo khíoltr phácoaoch!” Châmovan Trưoltrolcmng Đwyahìmcsdnh khen.

“Sưoltr phụtjai (lãsaolo đaozlfqvhi) uy vũscnp!” Ngảtmezi Hổjklxisbr Phòaughng Thưoltr An vỗigyc tay.

isbry nàisbry, cácoaoi gìmcsd lộrixvn xộrixvn vậyctzy!

Kim Kiềzewbn đaozlndui trácoaon, yêolcmn lặbdllng rúldutt lui,


Ta vẫebqtn nêolcmn nhanh đaozlếziwyn thiệfzubn đaozlưoltrolcmng ălapjn đaozliểfzubm tâmovam thôfqvhi….

Kim Kiềzewbn nghĩbjio vậyctzy nêolcmn châmovan gia tălapjng tốjfelc đaozlrixv, ra khỏaozli tâmovan việfzubn, xuyêolcmn qua hàisbrnh lang, đaozli vàisbro thiệfzubn đaozlưoltrolcmng.

Vừtjaia bưoltrprkmc vàisbro thiệfzubn đaozlưoltrolcmng, mộrixvt đaozlácoaom bộrixv khoácoaoi nha dịtjaich đaozlãsaol ngồaozli ălapjn chácoaoo ởtlvr trong thiệfzubn đaozlưoltrolcmng, túldutm tụtjaim tốjfelp nălapjm tốjfelp ba ngồaozli bàisbrn tácoaon đaozlácoaonh rắdxyym.

“Hảtmez! Kim hộrixv vệfzub!”

icdr ngưoltrolcmi tinh mắdxyyt nhìmcsdn thấaughy Kim Kiềzewbn, lậyctzp tứzcgyc héziwyt to mộrixvt tiếziwyng.

Mộrixvt tiếziwyng nàisbry, khiếziwyn tấaught cảtmez nha dịtjaich trong thiệfzubn đaozlưoltrolcmng chợdrxmt nhảtmezy dựemzeng lêolcmn, mắdxyyt to trừtjaing trừtjaing, tay niếziwyt chóicdrp mũscnpi, bộrixvcoaong nhưoltrmovam vàisbro đaozlfqvhi đaozltjaich.

isbry nàisbry? Gìmcsd vậyctzy?

Kim Kiềzewbn khóicdr hiểfzubu nhìmcsdn mọbjioi ngưoltrolcmi.

Bọbjion nha dịtjaich đaozlzewbu nhìmcsdn chằfqefm chằfqefm vàisbro mìmcsdnh…. Àprkm, sau lưoltrng mìmcsdnh?

“Chỉvwkbicdr mộrixvt mìmcsdnh Kim hộrixv vệfzub thôfqvhi àisbr?”

“Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan khôfqvhng cóicdr đaozli cùaozlng àisbr?”

“Ôfzubi trờolcmi! Làisbrm ta sợdrxm muốjfeln chếziwyt!”

Thấaughy sau lưoltrng Kim Kiềzewbn khôfqvhng cóicdr đaozlrixvng vậyctzt họbjiobmkqo nàisbro đaozlóicdr đaozli cùaozlng, mọbjioi ngưoltrolcmi cùaozlng buôfqvhng lỏaozlng sắdxyyc mặbdllt, hôfqvh to mộrixvt hơxzfki.


“Ai ôfqvh ôfqvh, hôfqvhm nay ta nhấaught đaozltjainh khôfqvhng thểfzub gặbdllp Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan đaozlưoltrdrxmc!”

“Ta cũscnpng vậyctzy, mácoaou mũscnpi cứzcgy chảtmezy xuốjfelng, ta vàisbr mấaughy huynh đaozlfzubmcsdnh thưoltrolcmng mấaughy ngàisbry trưoltrprkmc đaozlâmovay, bởtlvri vìmcsd thiếziwyu mácoaou màisbrziwy xỉvwkbu!”

coaoi nàisbry cũscnpng quácoao khoa trưoltrơxzfkng đaozli!

Hắdxyyc tuyếziwyn trêolcmn đaozlzbofu Kim Kiềzewbn đaozlãsaolicdr thểfzub bệfzubn thàisbrnh mạfqvhng nhệfzubn.

“Kim hộrixv vệfzub, đaozlếziwyn đaozlâmovay, ngồaozli bêolcmn nàisbry nàisbry!” Mộrixvt nha dịtjaich gọbjioi Kim Kiềzewbn vàisbro thiệfzubn đaozlưoltrolcmng, mờolcmi Kim Kiềzewbn ngồaozli ởtlvrcoaoi bàisbrn giữpqbla thiệfzubn đaozlưoltrolcmng, còaughn cựemzec kỳfqef âmovan cầzbofn múldutc cho Kim Kiềzewbn mộrixvt chéziwyn chácoaoo nữpqbla.

“Chácoaoo nàisbry…” Kim Kiềzewbn liếziwyc mắdxyyt nhìmcsdn nguyêolcmn liệfzubu trong chácoaoo, “Đwyahyctzu đaozlaozl, tácoaoo đaozlaozl, còaughn cóicdr đaozlưoltrơxzfkng quy nữpqbla?”

          Đwyahưoltrơxzfkng quy: mộrixvt vịtjai thuốjfelc Đwyahôfqvhng y.

“Kim hộrixv vệfzub, đaozlâmovay làisbr thuốjfelc chácoaoo củcoaoa Côfqvhng Tôfqvhn tiêolcmn sinh, đaozlbdllc biệfzubt bổjklxcoaou.” Nha dịtjaich bêolcmn cạfqvhnh giớprkmi thiệfzubu.

“Bổjklxcoaou?” Da mặbdllt Kim Kiềzewbn co lạfqvhi.

“Đwyahúng vâmovạy đaozlúldutng vậyctzy!”

“Gầzbofn đaozlâmovay cácoaoc huynh đaozlfzub bịtjai mấaught mácoaou quácoao nhiềzewbu!”

“Nhấaught làisbrcoaou mũscnpi… khàisbr khàisbr khàisbr…”

Kim Kiềzewbn run da mặbdllt uốjfelng mộrixvt ngụtjaim, giưoltrơxzfkng mắdxyyt nhìmcsdn bọbjion nha dịtjaich chung quanh, ai nấaughy đaozlzewbu cẩofmmn thậyctzn ngồaozli cácoaoch nàisbrng ba thưoltrprkmc.


“Cácoaoc ngưoltrolcmi làisbrm gìmcsd ngồaozli xa vậyctzy?” Kim Kiềzewbn trừtjaing mắdxyyt.

Bọbjion nha dịtjaich cưoltrolcmi hắdxyyc hắdxyyc: “Kim hộrixv vệfzub, ngàisbri hôfqvhm nay khôfqvhng giốjfelng vớprkmi lúldutc trưoltrprkmc, bọbjion ta cũscnpng khôfqvhng thểfzubfqvh lễnema đaozlúldutng khôfqvhng?”

“Nha…” Kim Kiềzewbn dưoltrơxzfkng dưoltrơxzfkng tựemze đaozldxyyc ngồaozli dậyctzy “Đwyahúldutng thếziwy, hôfqvhm nay ta cũscnpng làisbr quan lớprkmn tứzcgy phẩofmmm rồaozli….”

“Kim Kiềzewbn!”

Đwyahrixvt nhiêolcmn, mộrixvt ngưoltrolcmi vọbjiot vàisbro nhanh nhưoltr chớprkmp, ngồaozli xuốjfelng bêolcmn cạfqvhnh Kim Kiềzewbn, ầzbofm ĩbjioolcmu lêolcmn, “Lầzbofn nàisbry ngưoltrơxzfki nhấaught đaozltjainh phảtmezi giúldutp ta!”

Kim Kiềzewbn nhìmcsdn kỹhhis lạfqvhi, ngưoltrolcmi nàisbry thâmovan hìmcsdnh khácoao cao, đaozlôfqvhi mắdxyyt bácoaoo, chíoltrnh làisbr ngưoltrolcmi quen Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau.

“Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau? Sao vậyctzy?” Kim Kiềzewbn nuốjfelt vàisbro mộrixvt ngụtjaim chácoaoo hỏaozli.

Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau nhălapjn nhóicdr: “Cha ta nóicdri ta cũscnpng trưoltrtlvrng thàisbrnh rôfqvh̀i, nhấaught đaozltjainh phảtmezi đaozltjainh việfzubc thàisbrnh thâmovan cho ta, ta nghĩbjio, Kim Kiềzewbn ngưoltrơxzfki đaozlãsaolicdr nghềzewb, cóicdr thểfzub giúldutp ta mộrixvt chúldutt hay khôfqvhng.”

icdri xong, vộrixvi cầzbofm lấaughy hai tay Kim Kiềzewbn.

“Híoltrt!” Trong thiệfzubn đaozlưoltrolcmng lậyctzp tứzcgyc cùaozlng vang lêolcmn mộrixvt tiếziwyng híoltrt khíoltr.

Kim Kiềzewbn vàisbr Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau nghi hoặbdllc giưoltrơxzfkng mắdxyyt quéziwyt mộrixvt vòaughng.

Nha dịtjaich bốjfeln phíoltra lậyctzp tứzcgyc rũscnp mắdxyyt húldutp chácoaoo, bàisbry ra bộrixvcoaong khôfqvhng liêolcmn quan đaozlếziwyn ta.

“Khôfqvhng thàisbrnh vấaughn đaozlzewb, cứzcgy tin tưoltrtlvrng ta!” Kim Kiềzewbn hàisbro sảtmezng nóicdri.


“Thậyctzt sao?! Thậyctzt tốjfelt quácoao!” Đwyahôfqvhi mắdxyyt bácoaoo củcoaoa Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau lòaughe lòaughe tỏaozla sácoaong, “Hạfqvhnh phúldutc nửqkega đaozlolcmi sau củcoaoa ta đaozlbdllt trêolcmn ngưoltrolcmi Kim Kiềzewbn ngưoltrơxzfki đaozlóicdr!”

“Phụtjait!” Bọbjion nha dịtjaich cùaozlng phun ra mộrixvt ngụtjaim chácoaoo.

Kim Kiềzewbn vàisbr Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau lạfqvhi cùaozlng ngẩofmmng đaozlzbofu quéziwyt qua.

Hay, tấaught cảtmez mọbjioi ngưoltrolcmi đaozlzewbu uốjfelng chácoaoo bằfqefng lỗigycscnpi rồaozli.

“Kim Kiềzewbn, cácoaoc huynh đaozlfzub sao vậyctzy?” Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau mờolcm mịtjait chẳewatng hiểfzubu gìmcsd.

“Khôfqvhng biếziwyt, mấaughy ngàisbry nay vẫebqtn luôfqvhn làisbr lạfqvh.” Kim Kiềzewbn nhếziwych miệfzubng cưoltrolcmi, “Tácoaom phầzbofn làisbr do ta đaozlưoltrdrxmc thălapjng chứzcgyc nêolcmn cóicdr quan uy!”

“Khụtjai…khụtjai khụtjai!” Bọbjion nha dịtjaich lạfqvhi ho khan.

“Kim Kiềzewbn ngưoltrơxzfki thìmcsdicdr quan uy gìmcsd chứzcgy!” Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau cưoltrolcmi hắdxyyc hắdxyyc, “Nhấaught đaozltjainh làisbr bởtlvri vìmcsd bọn hắdxyyn biếziwyt ngưoltrơxzfki làisbr nữpqbl nhi, cho nêolcmn cóicdr chúldutt e lệfzub! Nhưoltrng ta thìmcsd khôfqvhng vậyctzy! Cho dùaozl Kim Kiềzewbn ngưoltrơxzfki làisbr nữpqbl nhi, ta vẫebqtn coi ngưoltrơxzfki làisbr hảtmezo huynh đaozlfzub!” Nóicdri đaozlếziwyn đaozlâmovay, Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau cóicdr chúldutt ngạfqvhi ngùaozlng gãsaoli gãsaoli da mặbdllt, “Tốjfelt xấaughu chúldutng ta cũscnpng đaozlãsaoltlvr chung mộrixvt phòaughng nhiềzewbu thácoaong rồaozli, tấaught nhiêolcmn làisbr giao tìmcsdnh khôfqvhng nhạfqvht.”

“Híoltrt!”

“Phụtjait!”

Trong phòaughng, mộrixvt nửqkega híoltrt khíoltr, mộrixvt nửqkega phun chácoaoo.

“Nóicdri rấaught hay, hảtmezo huynh đaozlfzub thìmcsd khôfqvhng phâmovan biệfzubt nam nữpqbl!” Kim Kiềzewbn tựemzeisbro vỗigyc vai Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau, “Ta nhấaught đaozltjainh sẽakew khôfqvhng quêolcmn tìmcsdnh hữpqblu nghịtjaiaozlng phòaughng củcoaoa chúldutng ta!”

Loảtmezng xoảtmezng!


Mộrixvt đaozljfelng nha dịtjaich chui xuốjfelng dưoltrprkmi bàisbrn.

Kim Kiềzewbn bàisbry ra vẻrlka mặbdllt chỉvwkb tiếziwyc rèbmkqn sắdxyyt khôfqvhng thàisbrnh théziwyp trừtjaing nhìmcsdn mọbjioi ngưoltrolcmi trong phòaughng, quay đaozlzbofu cưoltrolcmi vớprkmi Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau: “Tiểfzubu Liễnemau nàisbry, còaughn tiềzewbn lìmcsdmcsd cho bàisbr mốjfeli thìmcsd…?”

“Nhấaught đaozltjainh khôfqvhng thểfzub thiếziwyu phầzbofn củcoaoa Kim Kiềzewbn ngưoltrơxzfki!” Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau vỗigyc ngựemzec.

“Đwyahưoltrdrxmc!”

Kim Kiềzewbn vui rạfqvho rựemzec vỗigyc tay vớprkmi Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau, lạfqvhi hỏaozli thălapjm mong muốjfeln củcoaoa Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau đaozljfeli vớprkmi mộrixvt nửqkega kia trong tưoltrơxzfkng lai, hai ba ngụtjaim đaozlãsaol uốjfelng xong chácoaoo, đaozlzcgyng lêolcmn nóicdri:

“Lácoaot nữpqbla ta còaughn cóicdrfqvhng vụtjai trong ngưoltrolcmi, Trịtjainh Bộrixv khoácoaoi, Kim mỗigyccoaoo lui trưoltrprkmc.”

“Kim hộrixv vệfzub đaozli cẩofmmn thậyctzn!” Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau vui rạfqvho rựemzec tiễneman Kim Kiềzewbn rờolcmi đaozli, tảtmezng đaozlácoao lớprkmn trong tim đaozlãsaolxzfki xuốjfelng đaozlaught nêolcmn bắdxyyt đaozlzbofu cóicdr khẩofmmu vịtjai uốjfelng chácoaoo.

“Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau,” mộrixvt gãsaol bộrixv khoácoaoi đaozli tớprkmi, vỗigyc vai Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau, “Nhanh chóicdrng thàisbrnh thâmovan đaozli!”

“Ha ha ha, cácoaom ơxzfkn cácoaot ngôfqvhn củcoaoa ngưoltrơxzfki!”

“Sớprkmm cóicdr con chácoaou nốjfeli dõaughi nha!”

“Hảtmez?”

Sau đaozlóicdr, tấaught cảtmez nha dịtjaich trong thiệfzubn đaozlưoltrolcmng đaozlzewbu đaozli lêolcmn phíoltra trưoltrprkmc, sắdxyyc mặbdllt mỗigyci ngưoltrolcmi đaozlzewbu buồaozln bãsaol, bôfqvhm bốjfelp vỗigyc vai Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau, lờolcmi nóicdri cũscnpng càisbrng ngàisbry càisbrng quỷvsmr dịtjai:

“Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau, sau nàisbry ngưoltrolcmi nhàisbr củcoaoa ngưoltrơxzfki cũscnpng chíoltrnh làisbr ngưoltrolcmi nhàisbr củcoaoa huynh đaozlfzub ta!”

“Hay làisbr ngưoltrơxzfki đaozli xin Côfqvhng Tôfqvhn tiêolcmn sinh nghỉvwkb mộrixvt thácoaong đaozli, vềzewb nhàisbr trácoaonh mộrixvt chúldutt?”

“Ta thấaughy vôfqvh dụtjaing thôfqvhi, thậyctzt sựemze khôfqvhng đaozlưoltrdrxmc đaozlâmovau, ngưoltrơxzfki dứzcgyt khoácoaot chủcoao đaozlrixvng thừtjaia nhậyctzn sai lầzbofm vớprkmi Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan đaozli, cóicdr lẽakewaughn cóicdr thểfzub cầzbofu mộrixvt con đaozlưoltrolcmng sốjfelng.”

“Cácoaoc ngưoltrolcmi rốjfelt cuộrixvc đaozlang nóicdri cácoaoi gìmcsd vậyctzy?” Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau càisbrng nghe càisbrng khôfqvhng hiểfzubu.

“Tóicdrm lạfqvhi…” Mọbjioi ngưoltrolcmi liếziwyc mắdxyyt nhìmcsdn nhau, cùaozlng thởtlvrisbri mộrixvt hơxzfki,

“Chịtjaiu đaozlemzeng chúldutt làisbr tốjfelt thôfqvhi!”

Rốjfelt cuộrixvc làisbricdr ýdrxmmcsd hảtmez?!

Trịtjainh Tiểfzubu Liễnemau lặbdllng lẽakewolcmu rêolcmn.

*.

Ôfzubng trờolcmi ơxzfki thổjklx đaozltjaia hỡnduii!

Ta nhấaught đaozltjainh làisbr bịtjaifqvhng Tôfqvhn Trúldutc Tửqkeg lừtjaia gạfqvht rồaozli!

Kim Kiềzewbn đaozlzcgyng giữpqbla chợdrxm, nhìmcsdn dâmovan chúldutng bao vâmovay ởtlvr bốjfeln phíoltra thàisbrnh lậyctzp ra trậyctzn đaozltjaia kinh khủcoaong nhấaught từtjai trưoltrprkmc đaozlếziwyn nay, gan thậyctzn gìmcsdscnpng run nhưoltr chuôfqvhng.

aughisbrng Côfqvhng Tôfqvhn Trúldutc Tửqkeg đaozlãsaolicdri, côfqvhng việfzubc khắdxyyc phụtjaic hậyctzu quảtmez đaozlãsaolisbrm tốjfelt, ta ra cửqkega tuầzbofn phốjfel chắdxyyc chắdxyyn sẽakew khôfqvhng cóicdr vấaughn đaozlzewbmcsd, tuyệfzubt đaozljfeli sẽakew khôfqvhng phácoaot sinh thảtmezm kịtjaich ta bịtjai éziwyp mang danh vịtjaifqvhn thêolcm củcoaoa Đwyahfqvhi Tốjfelng đaozlfzub nhấaught thầzbofn tưoltrdrxmng bịtjai trălapjm vạfqvhn fan Biệfzubn Kinh củcoaoa Tiểfzubu Miêolcmu xéziwy thàisbrnh trălapjm mảtmeznh nhỏaozl

Nhưoltrng trậyctzn đaozltjaia trălapjm ngưoltrolcmi vâmovay xem làisbr xảtmezy ra chuyệfzubn gìmcsd vậyctzy?

aughn cóicdr hộrixvi liêolcmn đaozlisbrn phụtjai nữpqbl lấaughp lácoaonh sưoltrơxzfkng mùaozlisbru đaozlen bêolcmn kia làisbr xảtmezy ra chuyệfzubn gìmcsd nữpqbla vậyctzy?….

Huốjfelng chi hai mắdxyyt củcoaoa mỗigyci sinh vậyctzt nữpqbloltrnh đaozlzewbu toácoaot ra lụtjaic quang nhưoltricdri đaozlóicdri….

Kim Kiềzewbn cảtmezm nhậyctzn đaozlưoltrdrxmc sácoaot khíoltr đaozlếziwyn từtjai thếziwy giớprkmi hắdxyyc ácoaom.

Mợdrxmicdr, ta bịtjai nguy hiểfzubm đaozlếziwyn tácoaonh mạfqvhnggggg!

Toàisbrn thâmovan Kim Kiềzewbn đaozljklx mồaozlfqvhi lạfqvhnh, vộrixvi vàisbrng ra hiệfzubu cho đaozlrixvi nha dịtjaich tuầzbofn phốjfel sau lưoltrng gia tălapjng tốjfelc đaozlrixv.

Nhưoltrng dâmovan chúldutng vâmovay xem ba tầzbofng trong ba tầzbofng ngoàisbri, mỗigyci mộrixvt bưoltrprkmc đaozli rấaught gian nan trầzbofy trậyctzt, cho dùaozlicdr nha dịtjaich mởtlvr đaozlưoltrolcmng nhưoltrng tốjfelc đaozlrixv củcoaoa Kim Kiềzewbn cũscnpng khôfqvhng thểfzubisbro tălapjng nhanh hơxzfkn nửqkega phầzbofn.

ktcy trong quácoao trìmcsdnh đaozli nhưoltraozla bòaugh, Kim Kiềzewbn nghe thấaughy rấaught nhiềzewbu lờolcmi thoạfqvhi khôfqvhng thểfzuboltrtlvrng tưoltrdrxmng nổjklxi.

“Nhìmcsdn kìmcsda, đaozlâmovay làisbr Kim hộrixv vệfzub, Đwyahfqvhi Tốjfelng đaozlfzub nhấaught nữpqbl hộrixv vệfzub!”

“Oa, thậyctzt nhìmcsdn khôfqvhng ra làisbr nữpqbl tửqkeg, quảtmez nhiêolcmn khôfqvhng giốjfelng bìmcsdnh thưoltrolcmng.”

“Hắdxyyc hắdxyyc, ngưoltrolcmi ta làisbr thêolcm tửqkeg củcoaoa Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan đaozlaughy!”

“Chậyctzc chậyctzc, Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan cácoaoi gìmcsdscnpng tốjfelt, chỉvwkbicdr ácoaonh mắdxyyt làisbr khôfqvhng tốjfelt!”

“Nhảtmezm nhíoltr, ngưoltrơxzfki thìmcsd biếziwyt cácoaoi gìmcsd? Kim hộrixv vệfzubisbr đaozlfzub tửqkeg củcoaoa Y Tiêolcmn Đwyahrixvc Thácoaonh, rấaught cóicdrisbri!”

“Còaughn nữpqbla, lúldutc Kim hộrixv vệfzub mớprkmi thứzcgyc dậyctzy, mặbdllc dùaozl khôfqvhng thểfzub so vớprkmi Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan, nhưoltrng đaozlôfqvhi mắdxyyt nhỏaozl chậyctzp chờolcmn cũscnpng rấaught đaozlnduip mắdxyyt nha.”

“Suỵzittt! Lờolcmi nàisbry khôfqvhng thểfzub đaozlfzub Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan nghe đaozlưoltrdrxmc!”

“Ôfzubi trờolcmi, ta quêolcmn, cácoaoc ngưoltrolcmi khôfqvhng nghe gìmcsd nha! Khôfqvhng nghe thấaughy gìmcsd hếziwyt!”

coaoi quỷvsmrmcsd vậyctzy?

Khôfqvhng chờolcm Kim Kiềzewbn mang mộrixvt đaozlzbofu đaozlzbofy hắdxyyc tuyếziwyn đaozli ra, mộrixvt nhóicdrm nữpqbl tửqkeg duyêolcmn dácoaong khíoltr thếziwy dạfqvht dàisbro xuyêolcmn qua đaozlácoaom ngưoltrolcmi trựemzec tiếziwyp đaozli vềzewb phíoltra mìmcsdnh.

mcsdnh huốjfelng gìmcsd vậyctzy? Fan hâmovam mộrixv muốjfeln tìmcsdm ta thịtjai uy? Đwyahàisbrm phácoaon?! Hay làisbr ácoaom sácoaot?

Kim Kiềzewbn lậyctzp tứzcgyc giậyctzt mìmcsdnh mộrixvt cácoaoi, mộrixvt tay nắdxyym lấaughy túlduti thuốjfelc bêolcmn hôfqvhng, mộrixvt tay nắdxyym lấaughy đaozlao rộrixvng, néziwyt mặbdllt nghiêolcmm túldutc, sẵakewn sàisbrng đaozlóicdrn quâmovan đaozltjaich.

Bốjfeln côfqvhcoaoi cầzbofm đaozlzbofu, cho dùaozl diệfzubn mạfqvho khôfqvhng giốjfelng nhau, nhưoltrng hai mắdxyyt đaozlzewbu bắdxyyn ra ácoaonh sácoaong dọbjioa ngưoltrolcmi, khiếziwyn lôfqvhng tóicdrc Kim Kiềzewbn dựemzeng đaozlzcgyng.

“Kim hộrixv vệfzub!” Côfqvhcoaoi ởtlvr ngoàisbri cùaozlng bêolcmn trácoaoi, con mắdxyyt nhưoltr suốjfeli xuâmovan, nhẹndui nhàisbrng cúlduti đaozlzbofu vớprkmi Kim Kiềzewbn, cưoltrolcmi tủcoaom tỉvwkbm nóicdri, “Tiểfzubu nữpqblisbr Cung Nghi Đwyahìmcsdnh, đaozlếziwyn từtjai thàisbrnh Đwyahôfqvhng Biệfzubn Kinh.”

“Ta làisbr Thu Mộrixvng, đaozlếziwyn từtjai thàisbrnh Nam Biệfzubn Kinh.” Côfqvhcoaoi thứzcgy hai mặbdllt nhưoltr hoa đaozlàisbro nhẹndui nhàisbrng nóicdri.

“Tiểfzubu nữpqblisbr Thẩofmmm Nhiêolcmn, đaozlếziwyn từtjai thàisbrnh Tâmovay.” Ngưoltrolcmi thứzcgy ba dácoaong nhưoltr liễnemau xanh nóicdri.

“Ta làisbr Mạfqvhc Mạfqvhc, ởtlvr thàisbrnh Bắdxyyc.” Ngưoltrolcmi cuốjfeli cùaozlng làisbr mộrixvt tiểfzubu nha đaozlzbofu đaozlaozl từtjai đaozlzbofu đaozlếziwyn châmovan.

“Bốjfeln, bốjfeln vịtjai muốjfeln làisbrm gìmcsd?” Kim Kiềzewbn nuốjfelt mộrixvt ngụtjaim nưoltrprkmc bọbjiot.

Bốjfeln côfqvhcoaoi kia liếziwyc nhìmcsdn nhau, cùaozlng lộrixv ra tácoaom cácoaoi rălapjng nanh trắdxyyng: “Chúldutng ta nghe nóicdri hôfqvhm nay Kim hộrixv vệfzub đaozli tuầzbofn phốjfel ngang qua chợdrxm cho nêolcmn đaozlbdllc biệfzubt đaozlếziwyn đaozlưoltra hạfqvh lễnema!”

“Hạfqvh, hạfqvh lễnema?” Kim Kiềzewbn còaughn trong trạng thái khiếziwyp sợdrxm.

“Đwyahúldutng vậyctzy!” Bốjfeln côfqvhcoaoi cùaozlng thácoaoo tay nảtmezi sau lưoltrng xuốjfelng, kíoltrn đaozlácoaoo đaozlưoltra cho Kim Kiềzewbn.

Kim Kiềzewbn hoảtmezng sợdrxm quácoao đaozlrixv, đaozlzbofu đaozlzbofy mồaozlfqvhi.

isbry nàisbry, đaozlâmovay làisbrmcsd? Cóicdr phảtmezi làisbr dao gălapjm lựemzeu đaozlfqvhn boom thácoaoi khôfqvhng?

“Chúldutc Kim hộrixv vệfzubisbr Triểfzubn đaozlfqvhi nhâmovan đaozlzbofu bạfqvhc rălapjng long!”

        Cácoaoc côfqvhcoaoi đaozlrixvt nhiêolcmn cùaozlng kêolcmu lêolcmn mộrixvt tiếziwyng, khiếziwyn Kim Kiềzewbn sợdrxm tớprkmi mứzcgyc suýdrxmt chúldutt nữpqbla quălapjng hếziwyt đaozlaozl trong tay ra.

“Kim hộrixv vệfzub khôfqvhng mởtlvr ra nhìmcsdn àisbr?” Côfqvhcoaoi têolcmn làisbr Cung Nghi Đwyahìmcsdnh hỏaozli.

“Cóicdr thểfzub mởtlvr sao?” Kim Kiềzewbn run rẩofmmy hỏaozli.

“Mởtlvr đaozli! Mởtlvr đaozli!” Dâmovan chúldutng vâmovay xem vàisbr nha dịtjaich cùaozlng ồaozln àisbro.

oltrprkmi ácoaop lựemzec, Kim Kiềzewbn chỉvwkbicdr thểfzub miễneman cưoltrnduing mởtlvr ra từtjaing lớprkmp vảtmezi củcoaoa tay nảtmezi, sau đaozlóicdr, cứzcgyng đaozlolcm.

Trong bao, làisbr mộrixvt đaozljfelng khălapjn thêolcmu.

Khôfqvhng, khôfqvhng phảtmezi khălapjn thêolcmu bìmcsdnh thưoltrolcmng, màisbrisbr… Màisbrisbr

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.