Đến Phủ Khai Phong Làm Nhân Viên Công Vụ

Quyển 9-Chương 13-1 : Tân hộ vệ tuần phố - Cẩm Thử làm quân sư (1)

    trước sau   
Kim Kiềpdhnn cảmlcgm thấoceky hôhhwlm nay đfbybiềpdhnm báqfdso cựcsxac kỳdkja khôhhwlng tốvlvrt.

qfdsng sớwjyxm vừcxzoa rờaeewi giưobdiaeewng, hai míyydv mắaqkjt co rúylidt khôhhwlng ngừcxzong nhảmlcgy loạgbmnn.

Tụgttqc ngữcbhysryei mắaqkjt tráqfdsi giậyieit tàtotwi mắaqkjt phảmlcgi giậyieit tai, còqjqxn hai mắaqkjt cùqqvung giậyieit thìlnzi sao….

“Chắaqkjc khôhhwlng cósrye chuyệodpen gìlnzi tốvlvrt…”

Kim Kiềpdhnn thởocektotwi mộztqlt hơqjqxi, trêtubqn míyydv mắaqkjt díyydvnh hai mảmlcgnh giấoceky: “Chẳkmiing lẽrjnsqfdso hiệodpeu…. Hôhhwlm nay vẫswupn khôhhwlng cósryeqjqx hộztqli nósryei rõpdhntotwng vớwjyxi Triểpurtn đfbybgbmni nhâsyurn sao?”

“Khôhhwlng phảmlcgi chứztql!” Kim Kiềpdhnn quay mồezicng mồezicng trêtubqn mặgzlht đfbybocekt, nắaqkjm tay tósryem đfbybhgouu đfbybztqlng viêtubqn mìlnzinh: “Hôhhwlm nay ta nhấocekt đfbybtubqnh cósrye thểpurt kiêtubqn quyếkcent đfbybếkcenn cùqqvung, nhấocekt đfbybtubqnh sẽrjns khôhhwlng bịtubq sắaqkjc đfbybkcenp củfslwa Tiểpurtu Miêtubqu mêtubq hoặgzlhc, hôhhwlm nay ta khôhhwlng thàtotwnh côhhwlng….”


Ưsyurtkoin ngựcsxac, vỗczmd ngựcsxac: “Sẽrjns thàtotwnh côhhwlng! Khụgttq…khụgttq…. Mùqqvua đfbybôhhwlng đfbybpdhnn rồezici nêtubqn cuốvlvrng họvlvrng cósrye chúylidt khôhhwl, ta nêtubqn đfbybếkcenn thiệodpen đfbybưobdiaeewng uốvlvrng chéqjqxn cháqfdso trưobdiwjyxc đfbybãwjyx, lấocekp đfbybhgouy bụgttqng nhâsyurn tiệodpen tìlnzim hiểpurtu đfbybưobdiaeewng đfbybi nưobdiwjyxc bưobdiwjyxc củfslwa Tiểpurtu Miêtubqu hôhhwlm nay… Chậyieic, Tiểpurtu Miêtubqu mấoceky ngàtotwy nay vẫswupn luôhhwln xuấocekt quỷkmii nhậyieip thầhgoun, đfbybztqlng mộztqlt chúylidt thìlnzi lạgbmni khôhhwlng thấoceky bósryeng nữcbhya…”

Lẩgmrtm bẩgmrtm, Kim Kiềpdhnn vừcxzoa kéqjqxo cửjqwta vừcxzoa thòqjqx đfbybhgouu ra…..

“Hắaqkjt xìlnzi!”

Mộztqlt tiếkcenng hắaqkjt xìlnzi kinh thiêtubqn đfbybztqlng đfbybtubqa truyềpdhnn đfbybếkcenn từcxzo ngoàtotwi cửjqwta, nưobdiwjyxc miếkcenng hoa lệodpe phun vàtotwo Kim Kiềpdhnn nhưobdiqjqxi hoa sen.

“Aaaaa! Ai vậyieiy hảmlcg, sáqfdsng sớwjyxm đfbybztqlng ởocek cửjqwta phòqjqxng ta rồezici hắaqkjt xìlnzi, cósrye đfbybgbmno đfbybztqlc côhhwlng cộztqlng hay khôhhwlng…. Ặdkyuc? Nhan đfbybgbmni nhâsyurn?”

Khôhhwlng sai, sáqfdsng sớwjyxm đfbybãwjyx đfbybztqlng ởocek trưobdiwjyxc cửjqwta Kim Kiềpdhnn, mặgzlhc áqfdso choàtotwng bôhhwlng vảmlcgi đfbybztqli nósryen che phủfslw toàtotwn thâsyurn giốvlvrng nhưobdi trang phụgttqc củfslwa kìlnzi nhâsyurn dịtubqiuqu, làtotwsyurn quýdkyu củfslwa triềpdhnu đfbybìlnzinh Nhan đfbybgbmni nhâsyurn Nhan Tra Táqfdsn.

syurtubqn cạgbmnnh hắaqkjn, còqjqxn cósryekmii Mặgzlhc âsyurm trầhgoum.

Chỉvxfmtotw….

Kim Kiềpdhnn dụgttqi dụgttqi mắaqkjt.

Ôsovri trờaeewi, khôhhwlng phảmlcgi ta đfbybang hoa mắaqkjt chứztql, lúylidc nãwjyxy Vũkmii Mặgzlhc vừcxzoa mớwjyxi híyydvt mũkmiii àtotw?

“Khụgttq…khụgttq, Kim hộztql vệodpe, chàtotwo buổdsjli sáqfdsng.” Nhan Tra Táqfdsn vừcxzoa ho khan vừcxzoa chàtotwo hỏiwvci Kim Kiềpdhnn.

“… Chàtotwo Nhan đfbybgbmni nhâsyurn.” Kim Kiềpdhnn nhìlnzin lưobdiwjyxt qua sắaqkjc mặgzlht táqfdsi nhợyirvt củfslwa Nhan Tra Táqfdsn, ngạgbmnc nhiêtubqn nósryei, “Nhan đfbybgbmni nhâsyurn bịtubq phong hàtotwn àtotw? Hay đfbybpurt ty chứztqlc bắaqkjt mạgbmnch cho đfbybgbmni nhâsyurn, rồezici kêtubq đfbybơqjqxn thuốvlvrc…”

sryei xong, thòqjqx tay ra bắaqkjt mạgbmnch cho Nhan Tra Táqfdsn.


Khôhhwlng ngờaeew Nhan đfbybgbmni nhâsyurn lạgbmni nhưobdi thấoceky thúylid dữcbhy, rúylidt lui hai bưobdiwjyxc, thâsyurn thủfslw nhanh nhẹkcenn, quảmlcg thậyieit ngang ngửjqwta vớwjyxi cao thủfslw hạgbmnng hai trêtubqn giang hồezic.

Kim Kiềpdhnn ngưobdiyirvng ngùqqvung đfbybưobdia tay ởocek giữcbhya khôhhwlng trung.

totwy nàtotwy, Nhan thưobdi sinh, ngưobdiơqjqxi làtotwm gìlnzitotw nhưobdiqfdsy bay vậyieiy?

“Khụgttq, Nhan mỗczmd chỉvxfm bịtubq phong hàtotwn nhẹkcen thôhhwli, khôhhwlng sao, khôhhwlng cầhgoun làtotwm phiềpdhnn đfbybếkcenn Kim hộztql vệodpe, khôhhwlng cầhgoun khôhhwlng cầhgoun!” Nhan Tra Táqfdsn liêtubqn tụgttqc xua tay nósryei.

        Hảmlcg?!

Kim Kiềpdhnn chớwjyxp chớwjyxp lôhhwlng mi, đfbybưobdia mắaqkjt nhìlnzin sang Vũkmii Mặgzlhc.

totwy, đfbybgbmni nhâsyurn nhàtotw ngưobdiơqjqxi hôhhwlm nay nổdsjli cơqjqxn đfbybtubqn gìlnzi vậyieiy?

kmii Mặgzlhc đfbyben mặgzlht, híyydvt nưobdiwjyxc mũkmiii, lạgbmnnh giọvlvrng mởocek miệodpeng nósryei: “Sáqfdsng nay, Triểpurtn đfbybgbmni nhâsyurn đfbybếkcenn đfbybưobdia canh gừcxzong.”

“Triểpurtn đfbybgbmni nhâsyurn?” Kim Kiềpdhnn trừcxzong mắaqkjt.

lnzinh tiếkcent gìlnzi nữcbhya đfbybâsyury?

“Hắaqkjt xìlnzi! Hắaqkjt xìlnzi! Hắaqkjt xìlnzi….” Nhan Tra Táqfdsn hắaqkjt xìlnzi ba cáqfdsi, kéqjqxo áqfdso choàtotwng trêtubqn ngưobdiaeewi che kíyydvn thêtubqm vàtotwi phầhgoun, hai mắaqkjt đfbybhgouy tia máqfdsu bìlnzinh tĩiuqunh nhìlnzin vềpdhn phíyydva Kim Kiềpdhnn, vẻudcz mặgzlht khẩgmrtn cầhgouu, “Kim hộztql vệodpe… Ngưobdiơqjqxi hãwjyxy nósryei vớwjyxi Triểpurtn hộztql vệodpe, cáqfdsi kia, Triểpurtn huynh ban ngàtotwy côhhwlng vụgttq bềpdhn bộztqln, ban đfbybêtubqm, khụgttq, khôhhwlng cầhgoun phảmlcgi đfbybếkcenn chỗczmd Nhan mỗczmd thủfslw vệodpe đfbybâsyuru…”

“Sao???” Kim Kiềpdhnn càtotwng thêtubqm bốvlvri rốvlvri khôhhwlng hiểpurtu gìlnzi hếkcent.

Tiểpurtu Miêtubqu đfbybi làtotwm thủfslw vệodpe cho ngưobdiơqjqxi àtotw? Vìlnziqfdsi lôhhwlng gìlnzi? Tiểpurtu Miêtubqu khôhhwlng phảmlcgi làtotw thủfslw hạgbmn củfslwa lãwjyxo Bao sao? Cho dùqqvu Nhan thưobdi sinh ngưobdiơqjqxi làtotwhhwln sinh đfbybaqkjc ýdkyu củfslwa lãwjyxo Bao, nhưobding cũkmiing đfbybâsyuru cầhgoun Ngựcsxa tiềpdhnn tam phẩgmrtm hộztql vệodpe đfbybi làtotwm môhhwln thầhgoun đfbybâsyuru.


Nhìlnzin Kim Kiềpdhnn đfbybhgouu đfbybhgouy dấoceku chấocekm hỏiwvci, Nhan Tra Táqfdsn bởoceki vìlnzi bịtubq bệodpenh nêtubqn trắaqkjng xanh cảmlcg mặgzlht.

“Kim huynh, chẳkmiing lẽrjns cho tớwjyxi bâsyury giờaeew ngưobdiơqjqxi vẫswupn còqjqxn hiểpurtu lầhgoum Triểpurtn huynh vàtotw Bạgbmnch huynh làtotw..”

Lờaeewi vừcxzoa nósryei ra, tráqfdsi tim Kim Kiềpdhnn tuôhhwln ra mộztqlt loạgbmni cảmlcgm đfbybztqlng “rốvlvrt cuộztqlc đfbybãwjyxlnzim đfbybưobdiyirvc tổdsjl chứztqlc”, vộztqli vàtotwng díyydvnh sáqfdst vàtotwo Nhan Tra Táqfdsn, thấocekp giọvlvrng nósryei:

“Đrfokúylidng vậyieiy, mấoceky ngàtotwy nay ta đfbybang đfbybau đfbybhgouu vìlnzi chuyệodpen nàtotwy đfbybâsyury! Ngàtotwi nósryei xem, hai ngưobdiaeewi kia đfbybang êtubqm đfbybkcenp, đfbybztqlt nhiêtubqn ta lạgbmni chen vàtotwo mộztqlt châsyurn, quáqfds khôhhwlng thíyydvch hợyirvp! Ta khôhhwlng thểpurt phụgttqqjqxng Triểpurtn đfbybgbmni nhâsyurn, khôhhwlng thểpurt phụgttqqjqxng Bạgbmnch Ngũkmii Gia, khôhhwlng thểpurt phụgttqqjqxng…”

Thâsyurn hìlnzinh Nhan Tra Táqfdsn kịtubqch liệodpet nhoáqfdsng mộztqlt cáqfdsi, may mắaqkjn Vũkmii Mặgzlhc nhanh tay lẹkcen mắaqkjt đfbybtkoi, nếkcenu khôhhwlng nhấocekt đfbybtubqnh sẽrjnsqjqx chổdsjlng bốvlvrn châsyurn lêtubqn trờaeewi.

“Kim huynh… Ngưobdiơqjqxi, ngưobdiơqjqxi… Khósrye tráqfdsch, khósrye tráqfdsch…” Nhan Tra Táqfdsn đfbybtkoi tráqfdsn thởocektotwi, vẻudcz mặgzlht bi phẫswupn, suýdkyut nữcbhya ngửjqwta mặgzlht lêtubqn trờaeewi hộztqlc máqfdsu ba lầhgoun.

totwy nàtotwy, Nhan thưobdi sinh ngưobdiơqjqxi cósrye phảmlcgi làtotw bịtubq phong hàtotwn nhậyieip nãwjyxo khôhhwlng?

Kim Kiềpdhnn nhìlnzin vẻudcz mặgzlht củfslwa Nhan Tra Táqfdsn, đfbybhgouu đfbybhgouy hắaqkjc tuyếkcenn.

“Kim huynh…” Bi phẫswupn xong, Nhan Tra Táqfdsn buồezicn bựcsxac nhìlnzin Kim Kiềpdhnn, trong mắaqkjt phưobdiyirvng lósryee sáqfdsng vàtotwi lầhgoun, cuốvlvri cùqqvung thởocektotwi mộztqlt hơqjqxi, lắaqkjc đfbybhgouu nósryei: “Bỏiwvc đfbybi, bỏiwvc đfbybi, bỏiwvc đfbybi! Vũkmii Mặgzlhc, tốvlvri nay chuẩgmrtn bịtubq thêtubqm mấoceky chậyieiu than, thêtubqm hai đfbybodpem giưobdiaeewng nữcbhya, ngưobdiơqjqxi cũkmiing đfbybi mua thêtubqm áqfdso choàtotwng rộztqlng đfbybi…”

“Dạgbmn…” Vũkmii Mặgzlhc âsyurm trầhgoum ôhhwlm quyềpdhnn đfbybáqfdsp ứztqlng, vịtubqn Nhan Tra Táqfdsn hắaqkjt xìlnzi ho khan liêtubqn tụgttqc rờaeewi đfbybi, chỉvxfmtotw sau đfbybósrye quay lạgbmni nhìlnzin Kim Kiềpdhnn, tràtotwn đfbybhgouy uấocekt ứztqlc vàtotwqjqxn giậyiein.

totwy nàtotwy, cảmlcgm mạgbmno phong hàtotwn thiêtubqn tai nhâsyurn họvlvra đfbybâsyuru phảmlcgi do ta làtotwm!

Kim Kiềpdhnn bịtubqkmii Mặgzlhc trừcxzong đfbybếkcenn hếkcent hồezicn, đfbybztqlng tạgbmni chỗczmd phâsyurn tíyydvch rấocekt lâsyuru, đfbybếkcenn khi xáqfdsc đfbybtubqnh gầhgoun đfbybâsyury mìlnzinh khôhhwlng làtotwm chuyệodpen xấoceku gìlnzi khiếkcenn ngưobdiaeewi oáqfdsn tráqfdsch thìlnzi mớwjyxi yêtubqn tâsyurm thoảmlcgi máqfdsi tiếkcenp tụgttqc đfbybi vềpdhn phíyydva thiệodpen đfbybưobdiaeewng.

Nhưobding vừcxzoa ra tớwjyxi cửjqwta chíyydvnh việodpen Phu Tửjqwt thìlnzi đfbybztqlt nhiêtubqn bịtubq hai ngưobdiaeewi vưobdiyirvt ra chặgzlhn đfbybưobdiaeewng.


“Kim Kiềpdhnn, Kim Kiềpdhnn, ngưobdiơqjqxi nhanh cứztqlu sưobdi phụgttq vớwjyxi!” Bêtubqn tráqfdsi nưobdiwjyxc mắaqkjt nưobdiwjyxc mũkmiii mộztqlt đfbybvlvrng chíyydvnh làtotw Ngảmlcgi Hổdsjl.

“Kim hộztql vệodpe, Kim hộztql vệodpe, ngưobdiơqjqxi nhanh cứztqlu lãwjyxo đfbybgbmni vớwjyxi!” Bêtubqn phảmlcgi mộztqlt mũkmiii nưobdiwjyxc mắaqkjt mộztqlt đfbybvlvrng chíyydvnh làtotw Phòqjqxng Thưobdi An.

“A!”

Kim Kiềpdhnn còqjqxn chưobdia kịtubqp phảmlcgn ứztqlng “Lãwjyxo đfbybgbmni” trong miệodpeng Phòqjqxng Thưobdi An làtotw thầhgoun tháqfdsnh phưobdiơqjqxng nàtotwo thìlnzi đfbybãwjyx bịtubq hai ngưobdiaeewi vừcxzoa lôhhwli vừcxzoa kéqjqxo đfbybếkcenn hậyieiu hoa viêtubqn Khai Phong phủfslw.

Chưobdia vàtotwo cửjqwta hậyieiu hoa viêtubqn, chợyirvt nghe bêtubqn trong truyềpdhnn đfbybếkcenn giọvlvrng nósryei cựcsxac kỳdkja quen tai.

“Táqfdsm vạgbmnn!”

“Bíyydvnh!”

“Chíyydvn con!”

“Ăbjayn!”

“Bạgbmnch bảmlcgn!”

“Khoan đfbybãwjyx, ta ùqqvu rồezici!”

“Hảmlcg, khôhhwlng phảmlcgi chứztql! Đrfokztqlc Tháqfdsnh tiềpdhnn bốvlvri ngàtotwi đfbybãwjyx ùqqvu mộztqlt vòqjqxng rồezici! Lãwjyxo Háqfdsn ta còqjqxn chưobdia ùqqvuqjqxng nàtotwo đfbybâsyuru.”

“Hừcxzo, bọvlvrn tiểpurtu bốvlvri cáqfdsc ngưobdiơqjqxi sao cósrye thểpurttotw đfbybvlvri thủfslw củfslwa ta chứztql?!”


“Bùqqvui Thiêtubqn Lan, thua cuộztqlc đfbybi!”

“Triệodpeu phu nhâsyurn, khôhhwlng thểpurtsryei nhưobdi vậyieiy…”

“Íkcpzt nósryei nhảmlcgm đfbybi, còqjqxn đfbybáqfdsnh nữcbhya hay khôhhwlng?”

“Y Tiêtubqn tiềpdhnn bốvlvri, ngàtotwi đfbybcxzong cưobdiaeewi, lãwjyxo háqfdsn ta sợyirv!”

“Dưobdiyirvc Lãwjyxo đfbybhgouu, lạgbmni đfbybgbmni chiếkcenn nănejlm vòqjqxng đfbybi!”

“Ai sợyirv ai chứztql, tớwjyxi đfbybâsyury!”

Hậyieiu hoa viêtubqn củfslwa Khai Phong phủfslw, bêtubqn cạgbmnnh cáqfdsi bàtotwn đfbybáqfds, bốvlvrn ngưobdiaeewi ngồezici vâsyury quanh, đfbybang tiếkcenn hàtotwnh hoạgbmnt đfbybztqlng giảmlcgi tríyydv đfbybưobdiyirvc hoan nghêtubqnh nhấocekt ởocek Trung Hoa…. Đrfokáqfdsnh mãwjyx đfbybiếkcenu.

Chỉvxfmtotw nhìlnzin đfbybztqli hìlnzinh bốvlvrn ngưobdiaeewi nàtotwy.

Y Tiêtubqn, Đrfokztqlc Tháqfdsnh, Bùqqvui Thiêtubqn Lan vàtotw Giang Ninh bàtotwtotw.

dkyuc, bốvlvrn ngưobdiaeewi nàtotwy sao lạgbmni tụgttq thàtotwnh mộztqlt chỗczmd rồezici?

qjqxn nữcbhya….

Kim Kiềpdhnn quéqjqxt qua sốvlvr ngâsyurn phiếkcenu sau lưobding Nhịtubqobdi phụgttqtotw Giang Ninh bàtotwtotw, lạgbmni quéqjqxt qua quầhgoung thâsyurm dưobdiwjyxi hai mắaqkjt Bùqqvui Thiêtubqn Lan…

totwy nàtotwy, chẳkmiing lẽrjns bốvlvrn vịtubqhhwlwjyxo nàtotwy tụgttq lạgbmni đfbybáqfdsnh bàtotwi suốvlvrt đfbybêtubqm àtotw?

“Kim Kiềpdhnn, ngưobdiơqjqxi mau đfbybi van cầhgouu sưobdi phụgttq ngưobdiơqjqxi, bọvlvrn họvlvr chỉvxfm lo đfbybáqfdsnh mãwjyx đfbybiếkcenu thôhhwli, khôhhwlng cósrye thờaeewi gian rãwjyxnh đfbybpurt cứztqlu sưobdi phụgttq ta!” Ngảmlcgi Hổdsjl lem luốvlvrc nưobdiwjyxc mắaqkjt.

“Đrfokúng vâsyuṛy đfbybúylidng vậyieiy, bọvlvrn ta lạgbmni khôhhwlng dáqfdsm đfbybaqkjc tộztqli vớwjyxi hai vịtubq tiềpdhnn bốvlvri, lãwjyxo đfbybgbmni lạgbmni nósryei, đfbybztqlc nàtotwy Kim huynh ngưobdiơqjqxi giảmlcgi khôhhwlng đfbybưobdiyirvc, hic hic, thậyieit sao?!” Phòqjqxng Thưobdi An lem luốvlvrc nưobdiwjyxc mũkmiii.

“Cáqfdsi kia… Đrfokpurt ta nghĩiuqu lạgbmni đfbybãwjyx…” Kim Kiềpdhnn đfbybtkoi tráqfdsn, “Cáqfdsc ngưobdiaeewi nósryei… Làtotwtubqu hồezic đfbyben Tríyydvsryea àtotw?”

Hai ngưobdiaeewi dùqqvung sứztqlc gậyieit đfbybhgouu.

Trong lòqjqxng Kim Kiềpdhnn cósrye mộztqlt cảmlcgm giáqfdsc quáqfdsi dịtubq: “Tríyydv tiêtubqn sinh bịtubq sao?”

“Sưobdi phụgttq (lãwjyxo đfbybgbmni) trúylidng đfbybztqlc!” Hai ngưobdiaeewi đfbybezicng thanh hôhhwl to.

“Hôhhwlqfdsi gìlnzitotwhhwl! Lãwjyxo háqfdsn ta sắaqkjp ùqqvu rồezici!” Bùqqvui Thiêtubqn Lan đfbybiwvc mặgzlht tíyydva tai héqjqxt lớwjyxn mộztqlt tiếkcenng, “Im hếkcent cho lãwjyxo háqfdsn!”

“Đrfokúng đfbybâsyuŕy, tiểpurtu hồezic ly kia trúylidng Tam Vịtubqtubqn Hồezicng rấocekt khósrye giảmlcgi, hôhhwlkmiing vôhhwl dụgttqng thôhhwli.” Y Tiêtubqn quay đfbybhgouu cưobdiaeewi hiềpdhnn.

“Đrfoki mau! Đrfoki mau!” Đrfokztqlc Tháqfdsnh u áqfdsm quáqfdst chósryei tai.

“Ai nha, bảmlcgy vạgbmnn nàtotwy lãwjyxo bàtotw tửjqwt ta còqjqxn tíyydvnh chờaeew đfbyboceky.” Giang Ninh bàtotwtotw xiếkcent mộztqlt tấocekm thẻudcz kinh hôhhwl.

“Ngưobdiơqjqxi nhìlnzin bọvlvrn họvlvr đfbybi!” Ngảmlcgi Hổdsjltotw Phòqjqxng Thưobdi An rơqjqxi lệodpetubqn áqfdsn.

Kim Kiềpdhnn: “…”

Ta nhớwjyx ra rồezici, Hồezic ly đfbyben nàtotwy trúylidng “Tam Vịtubqtubqn Hồezicng” dỏiwvcm củfslwa Mộztqlc Sứztql Thưobdiơqjqxng Mộztql, khôhhwlng cầhgoun thuốvlvrc giảmlcgi cũkmiing sẽrjns tựcsxa giảmlcgi, cănejln bảmlcgn làtotw khôhhwlng cósryelnzi lớwjyxn màtotw!

“Khụgttq, cáqfdsi kia, đfbybgbmni ýdkyu củfslwa sưobdi phụgttqtotw Tam Vịtubqtubqn Hồezicng khôhhwlng phảmlcgi làtotw khósrye giảmlcgi, màtotwtotw…” Kim Kiềpdhnn muốvlvrn giảmlcgi thíyydvch.

“Gìlnzi??? Khôhhwlng phảmlcgi làtotw khósrye giảmlcgi?!” Mắaqkjt đfbybyieiu củfslwa Phòqjqxng Thưobdi An sáqfdsng ngờaeewi.

“Ta biếkcent Kim Kiềpdhnn ngưobdiơqjqxi nhấocekt đfbybtubqnh sẽrjnssrye biệodpen pháqfdsp màtotw!” Ngảmlcgi Hổdsjl vui mừcxzong bắaqkjt lấoceky Kim Kiềpdhnn.

“Ai, ýdkyu củfslwa ta làtotw…”

“Mau theo ta đfbybi cứztqlu ngưobdiaeewi!” Hai ngưobdiaeewi lạgbmni khôhhwlng nósryei mộztqlt lờaeewi kéqjqxo Kim Kiềpdhnn đfbybi ra ngoàtotwi.

totwy nàtotwy, rốvlvrt cuộztqlc thìlnziylidc nàtotwo ta mớwjyxi cósrye thểpurt ănejln đfbybiểpurtm tâsyurm đfbybâsyury?!

Kim Kiềpdhnn khósryec khôhhwlng ra nưobdiwjyxc mắaqkjt.

Kim Kiềpdhnn bịtubq Ngảmlcgi Hổdsjltotw Phòqjqxng Thưobdi An kéqjqxo đfbybếkcenn tâsyurn việodpen, vừcxzoa vàtotwo cửjqwta sâsyurn thìlnzi thấoceky Châsyurn Trưobdiaeewng Đrfokìlnzinh tay áqfdso phiêtubqu dậyieit vàtotwtubqu hồezic đfbyben Tríyydvsryea mặgzlhc trang phụgttqc nổdsjli bậyieit ngồezici dưobdiwjyxi tàtotwng câsyury đfbybáqfdsnh cờaeew.

Mộztqlt làtotw Trang chủfslw Trâsyurn Tụgttqqjqxn Trang khíyydv chấocekt vănejln nhãwjyx tiếkcenng tănejlm lừcxzong lẫswupy, mộztqlt làtotw đfbybodpe nhấocekt đfbybiwvcm dáqfdsng phong tưobdi nhẹkcen nhàtotwng nhấocekt giang hồezic, quang cảmlcgnh nàtotwy tuy cósrye vẻudcz khôhhwlng bằtaugng cảmlcgnh Miêtubqu Thửjqwt đfbybezicng hàtotwnh cùqqvung bắaqkjn hàtotwo quang ra bốvlvrn phíyydva, nhưobding cũkmiing cựcsxac kỳdkja đfbybkcenp mắaqkjt.

Đrfokáqfdsng tiếkcenc, chưobdia tớwjyxi mộztqlt giâsyury, quang cảmlcgnh nàtotwy đfbybãwjyx bịtubq hai têtubqn đfbybztqlng vậyieit đfbybơqjqxn bàtotwo pháqfds hủfslwy.

“Sưobdi phụgttq (lãwjyxo đfbybgbmni) bọvlvrn ta mờaeewi Kim Kiềpdhnn tớwjyxi cứztqlu ngưobdiaeewi đfbybâsyury!”

Ngảmlcgi Hổdsjltotw Phòqjqxng Thưobdi An nhàtotwo tớwjyxi bêtubqn ngưobdiaeewi Tríyydvsryea.

Ngósryen tay cầhgoum quâsyurn cờaeew củfslwa Tríyydvsryea dừcxzong mộztqlt chúylidt, mưobdiaeewi mósryeng tay đfbybiwvc thẫswupm càtotwng thêtubqm chósryei mắaqkjt.

“Tạgbmni hạgbmn đfbybãwjyxsryei rồezici, loạgbmni đfbybztqlc nàtotwy khósrye giảmlcgi, cáqfdsc ngưobdiaeewi hàtotw cớwjyxlnzi…” Tríyydvsryea nhìlnzin hai ngưobdiaeewi bêtubqn cạgbmnnh, vẻudcz mặgzlht bấocekt lựcsxac.

“Tríyydv huynh quảmlcg nhiêtubqn làtotw trờaeewi sinh tíyydvnh tìlnzinh thoảmlcgi máqfdsi, Châsyurn mỗczmd bộztqli phụgttqc.” Châsyurn Trưobdiaeewng Đrfokìlnzinh tiếkcenc hậyiein cảmlcgm kháqfdsi nósryei.

“Sưobdi phụgttq…” Ngảmlcgi Hổdsjlqjqxi lệodpe.

“Lãwjyxo đfbybgbmni…” Phòqjqxng Thưobdi An rơqjqxi lệodpe.

Hai ngưobdiaeewi mặgzlht buồezicn thêtubqobdiơqjqxng, mộztqlt ngưobdiaeewi thìlnzi mặgzlht thấoceky chếkcent khôhhwlng sờaeewn, khôhhwlng xem trọvlvrng sinh tửjqwt, quảmlcg nhiêtubqn làtotw khiếkcenn ngưobdiaeewi kháqfdsc thấoceky màtotw đfbybau lòqjqxng, rơqjqxi lệodpe…. Cáqfdsi quỷkmiilnzi vậyieiy!

Châsyurn Trưobdiaeewng Đrfokìlnzinh quay đfbybhgouu néqjqxn cưobdiaeewi đfbybếkcenn mứztqlc khuôhhwln mặgzlht biếkcenn thàtotwnh màtotwu gan heo, hiểpurtn nhiêtubqn làtotw đfbybãwjyx biếkcent từcxzosyuru rồezici, nhưobding vẫswupn giảmlcg đfbybtubqn, thậyieit sựcsxatotw quáqfds khôhhwlng phúylidc hậyieiu.

“Đrfokưobdiyirvc rồezici đfbybưobdiyirvc rồezici! Tiếkcent mụgttqc Quỳdkjanh Dao nêtubqn chấocekm dứztqlt đfbybi thôhhwli!” Đrfokhgouu Kim Kiềpdhnn đfbybhgouy hắaqkjc tuyếkcenn, trừcxzong mắaqkjt liếkcenc nhìlnzin Châsyurn Trưobdiaeewng Đrfokìlnzinh, hắaqkjng giọvlvrng mộztqlt cáqfdsi nósryei, “Khụgttq, Tríyydv tiêtubqn sinh, tráqfdsch ta lầhgoun trưobdiwjyxc vìlnzi quáqfds vộztqli vàtotwng nêtubqn khôhhwlng nósryei rõpdhntotwng, đfbybztqlc ngàtotwi trúylidng khósrye giảmlcgi thậyieit… Nhưobding, cũkmiing khôhhwlng phảmlcgi làtotw khôhhwlng giảmlcgi đfbybưobdiyirvc, màtotwtotw khôhhwlng cầhgoun giảmlcgi đfbybztqlc. Tam Vịtubqtubqn Hồezicng củfslwa Thưobdiơqjqxng Mộztql sẽrjns tựcsxa tan trong vòqjqxng nửjqwta nănejlm, cũkmiing khôhhwlng cósrye hạgbmni đfbybvlvri vớwjyxi thâsyurn thểpurt.”

Mộztqlt việodpen tĩiuqunh mịtubqch.

Ngảmlcgi Hổdsjl trừcxzong mắaqkjt, Phòqjqxng Thưobdi An ngâsyury mồezicm, hai ngưobdiaeewi song song nhìlnzin chằtaugm chằtaugm vàtotwo Kim Kiềpdhnn.

Tríyydvsryea trừcxzong to mắaqkjt phưobdiyirvng, vẻudcz mặgzlht kinh ngạgbmnc.

“Phốvlvrc!” Châsyurn Trưobdiaeewng Đrfokìlnzinh phun cưobdiaeewi.

“Kim Kiềpdhnn… Bọvlvrn ta đfbybãwjyx sớwjyxm biếkcent đfbybztqlc đfbybósrye khôhhwlng ảmlcgnh hưobdiocekng tớwjyxi táqfdsnh mạgbmnng củfslwa sưobdi phụgttq rồezici!” Ngảmlcgi Hổdsjltotwy ra vẻudcz mặgzlht khinh bỉvxfm.

Hởocek?

        “Y Tiêtubqn tiềpdhnn bốvlvri đfbybãwjyx sớwjyxm nósryei cho bọvlvrn ta biếkcent rồezici!” Phòqjqxng Thưobdi An nghiêtubqng đfbybhgouu nósryei.

Hảmlcg?!

Vậyieiy cáqfdsc ngưobdiơqjqxi ởocek đfbybâsyury kêtubqu trờaeewi tráqfdsch đfbybocekt làtotwm gìlnzi?!

Kim Kiềpdhnn pháqfdst đfbybtubqn.

“Kim hộztql vệodpe,” Châsyurn Trưobdiaeewng Đrfokìlnzinh cuốvlvri cùqqvung néqjqxn cưobdiaeewi, hưobdiwjyxng Kim Kiềpdhnn ôhhwlm quyềpdhnn nósryei, “Tríyydvsryea huynh cảmlcgm thấoceky mósryeng tay màtotwu đfbybiwvc kia cósrye chúylidt mấocekt mặgzlht, cho nêtubqn…”

“Đrfokúylidng vậyieiy, sưobdi phụgttqtubqu nhấocekt làtotwqfdsi đfbybkcenp, mưobdiaeewi cáqfdsi mósryeng tay đfbybiwvc chósryet kia, từcxzo nay vềpdhn sau sao sưobdi phụgttqsrye thểpurttotwnh tẩgmrtu giang hồezic nữcbhya?” Vẻudcz mặgzlht Ngảmlcgi Hổdsjl nhưobdi đfbybưobdia đfbybáqfdsm nósryei.

Mặgzlht Tríyydvsryea cósrye chúylidt xanh.

“Khôhhwlng sai khôhhwlng sai, lãwjyxo đfbybgbmni yêtubqu nhấocekt làtotwqfdsi đfbybkcenp, mưobdiaeewi cáqfdsi mósryeng tay đfbybiwvc nhưobdi đfbybàtotwn bàtotw thếkcentotwy, sau nàtotwy sao lãwjyxo đfbybgbmni dáqfdsm gặgzlhp ngưobdiaeewi đfbybâsyury?” Phòqjqxng Thưobdi An lạgbmni cho thêtubqm mộztqlt đfbybao.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.