Cưỡng Hôn Vợ Yêu

Chương 314 :

    trước sau   
Trái tim của Diêpdxịp Phi đhlahâtaiq̣p loạn xạ, côepdb chuyêpdxỉn ánh măqsev́t nhìn vào con gái của mình, tay vo thành năqsev́m đhlahâtaiq́m, tiêpdxíp theo đhlahó thì ngưyrsyơfilńc măqsev́t lêpdxin nhìn Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam.

“Anh âtaiq́y nói khôepdbng sai, đhlahưyrsýa bé là con của tôepdbi và Môepdḅ Ly, anh còn muôepdb́n giưyrsỹ tôepdbi lại sao? Tôepdbi là ngưyrsyơfilǹi đhlahã sinh con cho ngưyrsyơfilǹi khác rôepdb̀i, anh muôepdb́n môepdḅt ngưyrsyơfilǹi phụ nưyrsỹ nhưyrsytaiq̣y có ích lơfilṇi gì chưyrsý?

Anh và Sơfiln̉ Nhiêpdxĩm cũng khôepdbng phải đhlahã sinh ra Môepdḅ Dã rôepdb̀i sao? Anh còn muôepdb́n giưyrsỹ lâtaiq́y tôepdbi, anh làm sao ăqsevn nói vơfilńi Sơfiln̉ Nhiêpdxĩm? Côepdb âtaiq́y mơfilńi là mẹ ruôepdḅt của Môepdḅ Dã. Cho dù anh có giưyrsỹ tôepdbi lại thì cũng có ý nghĩa gì chưyrsý?” Côepdbyrsýc giâtaiq̣n nói.

Nghĩ tơfilńi thì họ thâtaiq̣t sưyrsỵ có duyêpdxin khôepdbng phâtaiq̣n, cho dù có côepdb́ găqsev́ng nhưyrsy thêpdxí nào, cuôepdb́i cùng chỉ có thêpdxỉ là hai đhlahưyrsyơfilǹng thăqsev̉ng khôepdbng có đhlahpdxỉm giao nhau!

Anh khôepdbng xóa sạch đhlahưyrsyơfilṇc sưyrsỵ thâtaiq̣t giưyrsỹa anh và Sơfiln̉ Nhiêpdxĩm.

epdḅ Thưyrsyơfilnng Nam khôepdbng buôepdbng tay ra, “Anh sẽ khôepdbng lâtaiq́y Sơfiln̉ Nhiêpdxĩm, cho nêpdxin em vâtaiq̃n còn cơfilnepdḅi.”


“Nhưyrsyng mà tôepdbi khôepdbng muôepdb́n cơfilnepdḅi này! Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam, anh nghe hiêpdxỉu khôepdbng? Tôepdbi khôepdbng muôepdb́n cơfilnepdḅi này! Tôepdbi chỉ muôepdb́n đhlahoàn tụ vơfilńi con của tôepdbi thôepdbi! Anh hiêpdxỉu khôepdbng? Tôepdbi muôepdb́n Thiêpdxin Thiêpdxin của tôepdbi! Anh buôepdbng tay ra, đhlahêpdxỉ tôepdbi đhlahi đhlahi!” Diêpdxịp Phi câtaiq̀u xin ngưyrsyơfilǹi đhlahàn ôepdbng này.

Khóe miêpdxịng của Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam bâtaiq̣t cưyrsyơfilǹi lạnh lùng, ngón tay của anh nâtaiqng căqsev̀m của côepdb gái nhỏ lêpdxin, ngón tay cái của anh xoa xoa làn da nhăqseṽn mịn của côepdb, “Diêpdxịp Phi, anh nhơfilń anh đhlahã tưyrsỳng nói qua, nhưyrsỹng thưyrsý mà anh khôepdbng muôepdb́n, ngưyrsyơfilǹi khác cũng khôepdbng có tưyrsy cách nhăqseṿt lại! Cho dù anh lâtaiq́y hay khôepdbng lâtaiq́y em, em cũng khôepdbng thêpdxỉ gả cho Môepdḅ Ly đhlahưyrsyơfilṇc! Cho dù anh chêpdxít đhlahi nưyrsỹa!”

Anh tưyrsýc giâtaiq̣n nói, tâtaiq́t cả thâtaiq̀n kinh giôepdb́ng nhưyrsy hóa đhlahpdxin vâtaiq̣y, anh hiêpdxỉu râtaiq́t rõ, chỉ câtaiq̀n anh buôepdbng tay, anh và Diêpdxịp Phi sẽ khôepdbng có cơfilnepdḅi nưyrsỹa.

epdḅ Ly dâtaiq̃n theo đhlahưyrsýa con đhlahoàn tụ cả nhà vơfilńi Diêpdxịp Phi, tưyrsỳ nay vêpdxì sau anh sẽ khôepdbng nhìn thâtaiq́y Diêpdxịp Phi nưyrsỹa rôepdb̀i.

Có môepdḅt nhâtaiq̣n thưyrsýc râtaiq́t tõ ràng, chêpdxít cũng khôepdbng thêpdxỉ đhlahêpdxỉ cho Diêpdxịp Phi đhlahi.

“Anh dưyrsỵa vào đhlahâtaiqu mà giưyrsỹ côepdb âtaiq́y lại? Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam, anh tưyrsyơfiln̉ng anh là ai chưyrsý? Ngưyrsyơfilǹi đhlahâtaiqu! Cưyrsyơfilńp Diêpdxịp Phi vêpdxì đhlahâtaiqy!” Môepdḅ Ly nôepdb̉i nóng nói.

Anh ta còn tưyrsyơfiln̉ng bản thâtaiqn dâtaiq̃n đhlahưyrsýa trẻ đhlahêpdxỉ kích đhlahôepdḅng Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam môepdḅt chút, có thêpdxỉ khiêpdxín Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam nản lòng mà buôepdbng tay, hăqsev̉n là sẽ khôepdbng có ngưyrsyơfilǹi đhlahàn ôepdbng nào có thêpdxỉ dêpdxĩ dàng tha thưyrsý cho ngưyrsyơfilǹi phụ nưyrsỹ của mình sinh con cho ngưyrsyơfilǹi khác.

Nhưyrsyng mà anh ta đhlahã tính toán sai lâtaiq̀m vêpdxì ham muôepdb́n chiêpdxím giưyrsỹ của Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam, Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam chêpdxít cũng sẽ khôepdbng trả Diêpdxịp Phi lại cho anh ta, anh ta chỉ có thêpdxỉ bảo ngưyrsyơfilǹi của mình đhlahi cưyrsyơfilńp lại thôepdbi.

Ngưyrsyơfilǹi của Môepdḅ Ly tưyrsỳ trêpdxin máy bay xôepdbng ra, bêpdxin ngoài sâtaiqn vưyrsyơfilǹn cũng vang lêpdxin tiêpdxíng còi xe cảnh sát.

Cánh cưyrsỷa ngoài sâtaiqn mơfiln̉ tung ra, cảnh sát xôepdbng vào, “Có ngưyrsyơfilǹi tôepdb́ cáo Diêpdxịp Phi phạm tôepdḅi trùng hôepdbn? Ngưyrsyơfilǹi ơfiln̉ đhlahâtaiqu?”

Ngưyrsyơfilǹi cảnh sát dâtaiq̃n đhlahâtaiq̀u hỏi.

“Ơubbp̉ đhlahâtaiqy, chính là côepdb âtaiq́y trong thơfilǹi gian tiêpdxíp tục cuôepdḅc hôepdbn nhâtaiqn vơfilńi tôepdbi, thì sinh con gái cho em họ tôepdbi, tôepdbi tôepdb́ cáo côepdb âtaiq́y trùng hôepdbn. Các ngưyrsyơfilǹi băqsev́t côepdb âtaiq́y giam vào tù đhlahi.” Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam nói.

“Cùng vơfilńi em họ? Ha ha, “nưyrsyơfilńc phù sa khôepdbng chảy ra ruôepdḅng ngưyrsyơfilǹi ngoài” à? Đmialưyrsýa con cũng đhlahã sinh rôepdb̀i, chưyrsýng cưyrsý xác thưyrsỵc, Diêpdxịp Phi đhlahi cùng vơfilńi chúng tôepdbi! Trùng hôepdbn sẽ phải xưyrsỷ ba năqsevm, côepdb phải ngôepdb̀i tù ba năqsevm rôepdb̀i!” Cảnh sát bưyrsyơfilńc tơfilńi đhlaheo chiêpdxíc còng sôepdb́ tám lạnh lẽo vào tay của Diêpdxịp Phi.


epdḅ Ly thâtaiq́t kinh, khôepdbng ngơfilǹ tơfilńi viêpdxịc Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam lại báo cảnh sát, nêpdxíu nhưyrsy là Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam cưyrsyơfilńp Diêpdxịp Phi đhlahi thì anh ta có thêpdxỉ cưyrsyơfilńp vêpdxì lại, khôepdb́n khiêpdxíp thâtaiq̣t, Diêpdxịp Phi bị cảnh sát băqsev́t đhlahi, anh làm sao cưyrsyơfilńp lại đhlahưyrsyơfilṇc?

Trong lòng Diêpdxịp Phi khôepdb̉ sơfiln̉, ánh măqsev́t vâtaiq̃n luôepdbn nhìn vêpdxì phía con gái mình, côepdb còn chưyrsya dùng bản đhlahôepdb̀ đhlahêpdxỉ đhlahôepdb̉i lâtaiq́y con gái mình trơfiln̉ vêpdxì nưyrsỹa!

“Có thêpdxỉ cho tôepdbi bêpdxí con gái qua trưyrsyơfilńc khôepdbng?” Côepdbtaiq̀u xin cảnh sát.

“Ngưyrsyơfilǹi phạm tôepdḅi là côepdb, khôepdbng phải con gái của côepdb, chúng tôepdbi khôepdbng băqsev́t con gái côepdb, côepdb đhlahi theo chúng tôepdbi!” Cảnh sát khôepdbng hiêpdxỉu ý của Diêpdxịp Phi.

“Dâtaiq̃n đhlahi!” Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam thúc giục cảnh sát, chỉ có khi dâtaiq̃n Diêpdxịp Phi đhlahi, anh mơfilńi xưyrsỷ lý đhlahưyrsyơfilṇc Môepdḅ Ly.

taiq́y ngưyrsyơfilǹi cảnh sát áp giải Diêpdxịp Phi lêpdxin xe, đhlahưyrsya côepdbfilńi sơfiln̉ cảnh sát.

Cung Trạch Vũ cũng bị thâtaiqn thêpdxí của Thiêpdxin Thiêpdxin làm cho kinh đhlahôepdḅng, chăqsev̉ng qua là dù thêpdxí nào cũng khôepdbng châtaiq́p nhâtaiq̣n đhlahưyrsyơfilṇc thâtaiqn phâtaiq̣n của Thiêpdxin Thiêpdxin, anh vâtaiq̃n khôepdbng an tâtaiqm đhlahi theo đhlahêpdxín sơfiln̉ cảnh sát, chỉ sơfilṇ Diêpdxịp Phi xảy ra bâtaiq́t trăqsev́c.

Trong sâtaiqn chỉ còn lại ngưyrsyơfilǹi của Môepdḅ Ly và Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam.

epdḅ Ly tưyrsýc tơfilńi săqsev́c măqseṿt trăqsev́ng bêpdxịch, “Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam, anh thâtaiq̣t đhlahôepdḅc ác! Lại đhlahi báo cảnh sát băqsev́t ngưyrsyơfilǹi!”

epdḅ Thưyrsyơfilnng Nam lạnh lùng hưyrsỳ nói, “Khôepdbng thì sao? Đmialêpdxỉ cho câtaiq̣u ung dung dâtaiq̃n ngưyrsyơfilǹi đhlahi sao? Tôepdbi có ngôepdb́c nhưyrsytaiq̣y khôepdbng? Câtaiq̣u muôepdb́n găqseṿp Diêpdxịp Phi, đhlahơfilṇi ba năqsevm sau đhlahi!”

Anh phâtaiq́t tay dâtaiq̃n ngưyrsyơfilǹi của mình ra khỏi sâtaiqn, đhlahưyrsýa trẻ đhlahôepdḅt nhiêpdxin xuâtaiq́t hiêpdxịn, khiêpdxín trong lòng anh loạn hêpdxít lêpdxin, anh câtaiq̀n thơfilǹi gian nghĩ rõ xem rôepdb́t cuôepdḅc phải làm thêpdxí nào.

Mà sơfiln̉ cảnh sát là nơfilni tôepdb́t nhâtaiq́t đhlahêpdxỉ giưyrsỹ Diêpdxịp Phi lại, nhưyrsytaiq̣y thì anh sẽ có thơfilǹi gian đhlahêpdxỉ suy nghĩ kĩ sưyrsỵ viêpdxịc, sau đhlahó trù tính cho chuyêpdxịn sau này.

epdḅ Ly tưyrsýc đhlahêpdxín muôepdb́n hủy diêpdxịt mọi thưyrsý, tâtaiq́m bản đhlahôepdb̀ đhlahã săqsev́p đhlahêpdxín tay, còn chưyrsya sơfilǹ đhlahưyrsyơfilṇc thì đhlahã bị Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam đhlahưyrsya cả ngưyrsyơfilǹi lâtaiq̃n vâtaiq̣t đhlahêpdxín đhlahôepdb̀n cảnh sát rôepdb̀i.


Đmialpdxìu đhlaháng giâtaiq̣n nhâtaiq́t là thâtaiqn phâtaiq̣n của Thiêpdxin Thiêpdxin, nêpdxíu nhưyrsy cảnh sát muôepdb́n chưyrsýng thưyrsỵc thâtaiqn phâtaiq̣n của Thiêpdxin Thiêpdxin, vâtaiq̣y thì tâtaiq́t cả sẽ bị bại lôepdḅ rôepdb̀i.

Anh ta ôepdbm lâtaiq́y đhlahưyrsýa nhỏ bưyrsyơfilńc lêpdxin máy bay trơfiln̉ vêpdxì biêpdxịt thưyrsỵ của mình, anh ta cũng phải tính toán chuyêpdxịn sau này, cho dù là Diêpdxịp Phi hay là tâtaiq́m bản đhlahôepdb̀, hay là Thiêpdxin Thiêpdxin, anh ta đhlahêpdxìu phải năqsev́m chăqsev́c!

Trong sâtaiqn cuôepdb́i cùng cũng trơfiln̉ lại trạng thái yêpdxin tĩnh, ôepdbng lão vâtaiq̃n ngôepdb̀i trêpdxin tâtaiq́m thảm tatami, nhìn sưyrsỵ viêpdxịc diêpdxĩn ra bêpdxin ngoài qua cánh cưyrsỷa sôepdb̉.

Đmialôepdb́i diêpdxịn ôepdbng là Môepdḅ Thành, chỉ đhlahêpdxín khi nhìn thâtaiq́y tâtaiq́t cả mọi ngưyrsyơfilǹi đhlahêpdxìu đhlahi cả rôepdb̀i, ôepdbng mơfilńi quay sang nhìn Môepdḅ Thành, giơfiln tay câtaiq̀m tách trà lêpdxin uôepdb́ng tưyrsỳ tưyrsỳ.

Hàng lôepdbng mi hoa râtaiqm của Môepdḅ Thành chơfilńp chơfilńp vài cái, “Sưyrsỵ viêpdxịc chưyrsya đhlahêpdxín kêpdxít cục cuôepdb́i cùng, ôepdbng làm sao biêpdxít kêpdxít quả đhlahưyrsyơfilṇc! Hưyrsỳ, đhlahưyrsýa cháu dâtaiqu mà tôepdbi tưyrsỵ tay chọn lưyrsỵa, tôepdbi hiêpdxỉu nhâtaiq́t, nó khôepdbng phải là đhlahưyrsýa con gái tùy tiêpdxịn. Uôepdb́ng trà đhlahi! Lúc nãy ôepdbng còn thua tôepdbi hai ván kìa, nơfilṇ tôepdbi hai bưyrsỹa ăqsevn mì giao tơfilńi nhà nưyrsỹa kìa.”

“Xì, làm sao ôepdbng biêpdxít ván này tôepdbi sẽ thua, khôepdbng chơfilni tơfilńi nưyrsyơfilńc cuôepdb́i cùng, ai biêpdxít ai sẽ thăqsev́ng chưyrsý? Còn khôepdbng biêpdxít là ai mơfilǹi ai nưyrsỹa kìa! Mì đhlahó ăqsevn khá ngon đhlahó, chỉ là phí giao tơfilńi nhà quá măqsev́c thôepdbi.” Ôrwukng lão mơfiln̉ nâtaiq́p hũ đhlahưyrsỵng con cơfilǹ.

“Ai bảo ôepdbng ơfiln̉ xa nhưyrsytaiq̣y làm gì, có biêpdxít khôepdbng, trong thành phôepdb́ đhlahêpdxìu là miêpdxĩn phí giao hàng đhlahó! Lão già, mau mau châtaiq́p đhlahi! Lâtaiq̀n này tôepdbi phải châtaiq́p bêpdxin đhlahen!” Môepdḅ Thành nói.

“Khỉ gió, tôepdbi còn khôepdbng phải là vì vâtaiq́n đhlahêpdxì cục cưyrsyng của hai nhà các ngưyrsyơfilǹi à, tôepdbi có dêpdxĩ dàng gì đhlahâtaiqu?” Ôrwukng lão nói.

“Tôepdbi ơfiln̉ cùng ôepdbng bao nhiêpdxiu năqsevm nay, còn phải hâtaiq̀u hạ cái châtaiqn bị thưyrsyơfilnng của ôepdbng, tôepdbi dêpdxĩ dàng sao? Đmialpdxiu rôepdb̀i, bản đhlahôepdb̀ lại bị ôepdbng giâtaiq́u trong châtaiqn mình, chả trách khôepdbng ai tìm thâtaiq́y cả, đhlahêpdxín cả tôepdbi cũng bị ôepdbng lưyrsỳa mâtaiq́t rôepdb̀i!” Môepdḅ Thành phỉ nhôepdb̉, thưyrsỵc ra trưyrsyơfilńc giơfilǹ ôepdbng khôepdbng hêpdxì ơfiln̉ nưyrsyơfilńc ngoài.

“Ngưyrsyơfilǹi ôepdbng hâtaiq̀u hạ là cục cưyrsyng của nhà ôepdbng, âtaiq́m ưyrsýc cái quái gì chưyrsý? Băqsev́t đhlahâtaiq̀u đhlahi, băqsev́t đhlahâtaiq̀u đhlahi!” Ôrwukng lão câtaiq̀m lâtaiq́y môepdḅt quâtaiqn cơfilǹ cho Môepdḅ Thành châtaiq́p trưyrsyơfilńc.

Ánh sáng măqseṿt trơfilǹi len qua tâtaiq̀ng lá nhiêpdxìu đhlahôepdb́m màu chiêpdxíu vào ngưyrsyơfilǹi hai ôepdbng lão thâtaiq̣t âtaiq́m áp, chú mèo con lưyrsyơfilǹi nhác vưyrsyơfilnn ngưyrsyơfilǹi môepdḅt cái rôepdb̀i tiêpdxíp tục giâtaiq́c ngủ của nó, yêpdxin bình, khoan thai…

-

epdḅ Thưyrsyơfilnng Nam vêpdxì đhlahêpdxín nhà, thì liêpdxìn nhìn thâtaiq́y Sơfiln̉ Nhiêpdxĩm trong phòng khách, còn có Môepdḅ Dã đhlahang ngôepdb̀i dưyrsỵa vào ghêpdxí sofa nhưyrsy ôepdbng lơfilńn nưyrsỹa.

Khóe miêpdxịng anh giâtaiq̣t mạnh môepdḅt hôepdb̀i, tiêpdxỉu tưyrsỷ thúi này còn biêpdxít hưyrsyơfiln̉ng thụ hơfilnn anh nưyrsỹa.

“Bôepdb́, bôepdb́ vêpdxì rôepdb̀i! Tiêpdxỉu Phi Phi của con đhlahâtaiqu?” Môepdḅ Dã vôepdḅi vàng hỏi.

“Đmialưyrsýng lêpdxin cho bôepdb́! Nhìn thưyrsỷ xem con giôepdb́ng bôepdḅ dạng gì? Nhưyrsy cục bôepdḅt vâtaiq̣y, ngôepdb̀i khôepdbng ra ngôepdb̀i gì hêpdxít!” Lưyrsỷa giâtaiq̣n của Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam đhlahôepdb̉ vêpdxì phía con trai mình.

“Thưyrsyơfilnng Nam, vêpdxít thưyrsyơfilnng của con mơfilńi lành môepdḅt chút, anh đhlahưyrsỳng hét lêpdxin vơfilńi nó. Diêpdxịp Phi sao rôepdb̀i? Em nghe nói anh đhlahi băqsev́t Diêpdxịp Phi rôepdb̀i?” Sơfiln̉ Nhiêpdxĩm tiêpdxín vêpdxì phía ngưyrsyơfilǹi đhlahàn ôepdbng hỏi.

“Diêpdxịp Phi đhlahang ơfiln̉ trong tù rôepdb̀i.” Toàn thâtaiqn của Môepdḅ Thưyrsyơfilnng Nam toát lêpdxin sưyrsỵ lạnh lùng, hâtaiq̣n đhlahêpdxín mưyrsýc muôepdb́n bóp chêpdxít Diêpdxịp Phi.

“Thêpdxí quái nào Tiêpdxỉu Phi Phi của con ơfiln̉ trong tù rôepdb̀i? Bôepdb́ dưyrsỵa vào đhlahâtaiqu mà nhôepdb́t Tiêpdxỉu Phi Phi của con? Con muôepdb́n Tiêpdxỉu Phi Phi của con!” Môepdḅ Dã nhảy dưyrsỵng lêpdxin rôepdb̀i tưyrsỳ sofa nhảy xuôepdb́ng nêpdxìn nhà.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.