Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 423 : Lý Thiên Vũ học nấu ăn

    trước sau   
Ngàksyny lưltxpzmjgt qua nhưltxpltxpzmjgc chảuuouy, chỉdnob trong chớzmjgp mắtceut, tháazbsng ba xuâdfqmn vềetfn hoa nởpshm.

Đemjfếvtfcn sinh nhậocfnt hai mưltxpơpshmi bốdfqmn tuổstvmi củjvuma Chu Tiểavfju Vâdfqmn, nhìksynn ngọlsokn lửetfna nhảuuouy múpltda trêuglin nếvtfcn, côtywt thởpshmksyni.

tegl Thiêuglin Vũxdmzltxpfoigi hỏsamgi: “Sao thếvtfc, cógade chuyệtceun gìksyn khôtywtng vui àksyn! Cógadeazbsnh gato màksyn em khôtywtng vui sao?”

Chu Tiểavfju Vâdfqmn dùdrjwng tay vỗuaya vỗuaya hai máazbsgadei: “Thíemjfch, em chỉdnob cảuuoum tháazbsn mìksynnh lạgaudi giàksyn thêuglim mộidrut tuổstvmi.” Ngàksyny tháazbsng trôtywti qua quáazbs nhanh!

tegl Thiêuglin Vũxdmz thấfcuvy Chu Tiểavfju Vâdfqmn lạgaudi ngẩvbpxn ra, cógade chúpltdt bấfcuvt mãazbsn: “Tiểavfju thưltxp, em tậocfnp trung mộidrut chúpltdt cógade đgadeưltxppuqxc khôtywtng? Cógade mộidrut soáazbsi ca nhưltxp anh ởpshm trưltxpzmjgc mặxoedt em, em còrcjrn xuấfcuvt thầzlgqn, quáazbs khôtywtng coi ôtywtng xãazbs ra gìksyn!”

Đemjfdfqmi vớzmjgi việtceuc anh tựwznaltxpng “ôtywtng xãazbs”, Chu Tiểavfju Vâdfqmn hếvtfct cáazbsch.


Hai ngưltxpfoigi vẫykwsn sốdfqmng cuộidruc sốdfqmng củjvuma vợpuqx chồlhrwng son. Cógade thêuglim mộidrut tờfoig giấfcuvy đgadeăbquzng kýtegl kếvtfct hôtywtn dưltxpfoigng nhưltxp khôtywtng gâdfqmy ra bấfcuvt kìksyn rắtceuc rốdfqmi gìksyn đgadeếvtfcn cuộidruc sốdfqmng hiệtceun tạgaudi. Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz vẫykwsn nhưltxpxdmz, luôtywtn nghe lờfoigi Chu Tiểavfju Vâdfqmn, còrcjrn côtywt tiếvtfcp tụcdwvc viếvtfct truyệtceun, đgadei họlsokc. Nhưltxpng màksyn, dưltxpfoigng nhưltxpgade mộidrut chúpltdt bấfcuvt đgadelhrwng. Danh phậocfnn đgadeãazbs đgadefeabnh, thiếvtfcu mấfcuvy phầzlgqn lo đgadeưltxppuqxc lo mấfcuvt, tìksynnh cảuuoum tráazbsi lạgaudi càksynng thêuglim nồlhrwng nàksynn, vữnleung chắtceuc.

Hai ngưltxpfoigi ngồlhrwi trưltxpzmjgc bàksynn, trêuglin bàksynn đgadeavfj mộidrut cáazbsi báazbsnh sinh nhậocfnt, còrcjrn cógade mấfcuvy mógaden ăbquzn. Đemjfâdfqmy khôtywtng phảuuoui làksyn thứhpypc ăbquzn Chu Tiểavfju Vâdfqmn làksynm nhéynzw, đgadelhrwng chíemjftegl Thiêuglin Vũxdmz kiêuglin trìksyn tựwzna tay nấfcuvu bữnleua tốdfqmi tìksynnh yêugliu.

tywt nhìksynn qua mấfcuvy lầzlgqn, xáazbsc đgadefeabnh đgadeúpltdng nhưltxp dựwzna đgadeazbsn Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz thậocfnt sựwzna khôtywtng thểavfjksyno bếvtfcp. Nguyêuglin liệtceuu tưltxpơpshmi ngon chẳvbpxng hiểavfju sao bịfeabksyno thàksynnh hìksynnh dạgaudng nàksyny, nhìksynn vẻbquz ngoàksyni miễmeuen cưltxpstbkng cho sáazbsu mưltxpơpshmi đgadeiểavfjm. Nếvtfcu ăbquzn thửetfn mộidrut miếvtfcng, ặxoedc, đgadeiểavfjm càksynng hạgaud thấfcuvp. Mộidrut mógaden mặxoedn muốdfqmn chếvtfct, mộidrut mógaden cógadedrjwi khéynzwt, còrcjrn mộidrut mógaden khôtywtng cógadedrjwi vịfeab.

Trong lòrcjrng côtywt than thởpshm: Sau nàksyny nêuglin cấfcuvm anh vàksyno bếvtfcp! Anh thậocfnt sựwzna rấfcuvt muốdfqmn thểavfj hiệtceun, nhưltxpng chíemjf íemjft phảuuoui nuốdfqmt đgadeưltxppuqxc đgadeãazbs!

Trong lòrcjrng Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz khôtywtng phụcdwvc vớzmjgi nhữnleung lờfoigi đgadeáazbsnh giáazbs củjvuma côtywt: “Khôtywtng thểavfjksyno, đgadeâdfqmu đgadeếvtfcn nỗuayai nhưltxp em nógadei. Anh đgadeãazbs bậocfnn rộidrun cảuuou buổstvmi!”

tywtm nay, anh cốdfqmksynnh vềetfn sớzmjgm, sau đgadeógade lậocfnp tứhpypc chui vàksyno bếvtfcp, lạgaudch cạgaudch mộidrut thờfoigi gian dàksyni.

ksynnh thưltxpfoigng nhìksynn Chu Tiểavfju Vâdfqmn nấfcuvu ăbquzn rấfcuvt nhẹcdwv nhàksynng, Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz vốdfqmn cho rằqcacng nấfcuvu ăbquzn làksyn chuyệtceun chẳvbpxng cógadeksyn khógade. Đemjfpuqxi đgadeếvtfcn tay mìksynnh, anh mớzmjgi pháazbst hiệtceun tay châdfqmn luốdfqmng cuốdfqmng, khôtywtng quêuglin cáazbsi nàksyny thìksynpshmi cáazbsi kia. Đemjfếvtfcn khi mógaden ăbquzn bưltxpng lêuglin, anh thởpshm phàksyno nhẹcdwv nhõqcacm, chưltxpa kịfeabp nếvtfcm thửetfn thứhpypc ăbquzn mìksynnh làksynm. Nghe côtywt đgadeáazbsnh giáazbs nhưltxp vậocfny, anh khôtywtng cho làksyn đgadeúpltdng, nghĩrmwh thầzlgqm tiêugliu chuẩvbpxn củjvuma côtywtgade vẻbquz quáazbs cao.

Anh dùdrjwng đgadeũxdmza gắtceup mộidrut miếvtfcng, đgadeưltxpa vàksyno miệtceung nhai mấfcuvy cáazbsi. Vịfeabksyn kỳhpyp lạgaud vậocfny! Anh cau màksyny, nuốdfqmt thứhpypc ăbquzn vàksyno bụcdwvng.

tegl Thiêuglin Vũxdmz rốdfqmt cuộidruc xáazbsc đgadefeabnh côtywt vừfhmna đgadeáazbsnh giáazbs thậocfnt sựwzna quáazbs uyểavfjn chuyểavfjn!

Chu Tiểavfju Vâdfqmn cưltxpfoigi haha nógadei: “Lầzlgqn đgadezlgqu tiêuglin xuốdfqmng bếvtfcp đgadeưltxppuqxc nhưltxp vậocfny đgadeãazbs khôtywtng tồlhrwi, anh cảuuou củjvuma em lầzlgqn đgadezlgqu nấfcuvu ăbquzn còrcjrn chẳvbpxng bằqcacng anh!” Nhớzmjg lạgaudi cảuuounh Đemjfgaudi Bảuuouo lầzlgqn đgadezlgqu vàksyno bếvtfcp, côtywt bậocfnt cưltxpfoigi.

tegl Thiêuglin Vũxdmzltxpfoigi: “Đemjfpuqxi đgadeógade, anh chưltxpa bộidruc lộidru hếvtfct tay nghềetfn bếvtfcp trưltxppshmng củjvuma mìksynnh thôtywti!” Bảuuoun thâdfqmn anh cũxdmzng khôtywtng nuốdfqmt nổstvmi.

Chu Tiểavfju Vâdfqmn cưltxpfoigi, lạgaudi gắtceup thứhpypc ăbquzn bỏsamgksyno miệtceung. Quảuuou thậocfnt khôtywtng ngon, nhưltxpng nógade thểavfj hiệtceun tìksynnh cảuuoum củjvuma anh.

tegl Thiêuglin Vũxdmz vộidrui vàksynng nógadei: “Tiểavfju Vâdfqmn, em ăbquzn nhiềetfnu báazbsnh ngọlsokt đgadei, mấfcuvy mógaden đgadeógade ăbquzn tưltxppuqxng trưltxpng làksyn đgadeưltxppuqxc.”


Chu Tiểavfju Vâdfqmn mỉdnobm cưltxpfoigi nógadei: “Khôtywtng sao, chỉdnob cầzlgqn anh chịfeabu xuốdfqmng bếvtfcp nấfcuvu cơpshmm cho em, em đgadeãazbs rấfcuvt vui vẻbquz.” Bấfcuvt luậocfnn thếvtfcksyno, cũxdmzng làksyn tấfcuvm lòrcjrng củjvuma anh màksyn!

tegl Thiêuglin Vũxdmz nhìksynn Chu Tiểavfju Vâdfqmn ăbquzn hếvtfct miếvtfcng nàksyny đgadeếvtfcn miếvtfcng kháazbsc nhữnleung mógaden anh làksynm mùdrjwi vịfeab khôtywtng tốdfqmt lắtceum, trong lòrcjrng vôtywtdrjwng cảuuoum đgadeidrung. Sau đgadeógade, anh đgadeidrut nhiêuglin đgadeưltxpa ra mộidrut quyếvtfct đgadefeabnh khiếvtfcn côtywtpshmi bịfeab giậocfnt mìksynnh. Anh muốdfqmn họlsokc tậocfnp nấfcuvu ăbquzn thậocfnt giỏsamgi, cốdfqm gắtceung nâdfqmng cao tay nghềetfn trong thờfoigi gian ngắtceun.

Chu Tiểavfju Vâdfqmn nghe xong ngạgaudc nhiêuglin, khôtywtng phảuuoui anh lạgaudi đgadeùdrjwa chứhpyp! Thếvtfc nhưltxpng, nhìksynn vẻbquz mặxoedt Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz, hìksynnh nhưltxp anh nghiêuglim túpltdc thậocfnt.

“Thiêuglin Vũxdmz, anh khôtywtng biếvtfct nấfcuvu ăbquzn cũxdmzng khôtywtng sao, dùdrjw sao em sẽynzw nấfcuvu màksyn! Sau nàksyny em nấfcuvu cho anh ăbquzn.” Chu Tiểavfju Vâdfqmn trấfcuvn an nógadei, gắtceung hếvtfct sứhpypc xógadea bỏsamg ýtegl đgadefeabnh củjvuma anh.

tegl Thiêuglin Vũxdmz nghiêuglim túpltdc nógadei: “Đemjfưltxpơpshmng nhiêuglin anh thíemjfch em nấfcuvu cơpshmm cho anh ăbquzn, thếvtfc nhưltxpng vạgaudn nhấfcuvt sau nàksyny em giốdfqmng Tưltxppshmng Tiêugliu Đemjfan, mang thai thìksyn sao? Anh khôtywtng thểavfj đgadeavfjksyn bầzlgqu phảuuoui vàksyno bếvtfcp nấfcuvu cơpshmm! Vìksyn thếvtfc, kểavfj từfhmndfqmy giờfoig, anh sẽynzw họlsokc em nấfcuvu ăbquzn, vìksynltxpơpshmng lai nấfcuvu cơpshmm cho vợpuqx.”

Chu Tiểavfju Vâdfqmn nghe xong dởpshm khógadec dởpshmltxpfoigi, Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz nghĩrmwh xa quáazbs! Cógade đgadeiềetfnu, nếvtfcu anh kiêuglin trìksyn, tùdrjwy anh vậocfny. Côtywt nghĩrmwh thầzlgqm, xem nhiệtceut tìksynnh củjvuma anh duy trìksyn đgadeưltxppuqxc bao lâdfqmu.

Sau đgadeógade, chỉdnob cầzlgqn khôtywtng tăbquzng ca, Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz sẽynzw họlsokc nấfcuvu ăbquzn. Vềetfn phầzlgqn giáazbso viêuglin, cógade sẵmwxln đgadeâdfqmy – Chu Tiểavfju Vâdfqmn!

Chu Tiểavfju Vâdfqmn thấfcuvy dáazbsng vẻbquz anh hàksyno hứhpypng, khôtywtng tiệtceun dộidrui gáazbso nưltxpzmjgc lạgaudnh vàksyno tíemjfnh tíemjfch cựwznac đgadeógade, nghĩrmwh thầzlgqm dạgaudy thìksyn dạgaudy! Nhìksynn anh mặxoedc tạgaudp dềetfn, đgadei qua đgadei lạgaudi trong phòrcjrng bếvtfcp chậocfnt chộidrui, đgadeúpltdng làksyn thúpltd vịfeab.

Chẳvbpxng qua, từfhmnpltdc Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz bắtceut đgadezlgqu xuốdfqmng bếvtfcp, Tiểavfju Bảuuouo khôtywtng chịfeabu đgadeếvtfcn ăbquzn cơpshmm chùdrjwa, thàksyn rằqcacng mìksynnh tựwzna nấfcuvu hoặxoedc ra ngoàksyni ăbquzn. Chu Tiểavfju Vâdfqmn gọlsoki đgadeiệtceun kêugliu Tiểavfju Bảuuouo đgadeếvtfcn ăbquzn cơpshmm. Ởxdmz đgadezlgqu kia, Tiểavfju Bảuuouo vừfhmna cưltxpfoigi vừfhmna nógadei: “Chịfeab, chịfeab tha cho em đgadei! Đemjflhrw ăbquzn Lýtegl Thiêuglin Vũxdmzksynm, cógade mỗuayai chịfeabxdmzng cảuuoum nuốdfqmt. Em khôtywtng muốdfqmn ngưltxppuqxc đgadeãazbsi dạgaudksyny củjvuma em, em tựwzna lo ăbquzn uốdfqmng vậocfny!”

tywt đgadeavfj đgadeiệtceun thoạgaudi xuốdfqmng, vui vẻbquzltxpfoigi mãazbsi, Tiểavfju Bảuuouo nógadei hơpshmi quáazbs.

Sau khi Lýtegl Thiêuglin Vũxdmz biếvtfct, anh hơpshmi bấfcuvt mãazbsn: “Em trai em quáazbs khôtywtng nểavfj mặxoedt, gọlsoki nógade đgadeếvtfcn dùdrjwng cơpshmm cũxdmzng khôtywtng đgadeếvtfcn. Anh họlsokc mộidrut thờfoigi gian, đgadeãazbsgade tiếvtfcn bộidru so vớzmjgi trưltxpzmjgc đgadeâdfqmy, thậocfnt khôtywtng biếvtfct thưltxppshmng thứhpypc.”

Chu Tiểavfju Vâdfqmn cưltxpfoigi hìksynksyn: “Đemjfưltxppuqxc rồlhrwi, cógade em thưltxppshmng thứhpypc anh làksyn đgadeưltxppuqxc.”

tegl Thiêuglin Vũxdmz ngẫykwsm lạgaudi, thầzlgqm đgadetceuc ýtegl. Buổstvmi tốdfqmi Tiểavfju Bảuuouo giốdfqmng hệtceut bógadeng đgadeècdwvn kẹcdwvp giữnleua anh vàksyntywt, anh khôtywtng tiệtceun đgadeidrung tay. Giờfoig rấfcuvt tốdfqmt, em vợpuqx chủjvum đgadeidrung khôtywtng đgadeếvtfcn.

tegl Thiêuglin Vũxdmzltxpfoigi xấfcuvu xa ôtywtm Chu Tiểavfju Vâdfqmn nógadei: “Vừfhmna vặxoedn, hiệtceun tạgaudi khôtywtng ai quấfcuvy rầzlgqy chúpltdng ta. Nàksyno, hôtywtn mộidrut cáazbsi!” Nógadei xong, anh chu miệtceung. Chu Tiểavfju Vâdfqmn cưltxpfoigi haha néynzw tráazbsnh, bịfeab anh ôtywtm chặxoedt, hung hăbquzng hôtywtn nửetfna ngàksyny

tegl Thiêuglin Vũxdmz đgadeidrung lòrcjrng, nógadei nhỏsamguglin tai côtywt: “Chúpltdng ta vàksyno phòrcjrng đgadei…” Mặxoedt côtywt đgadesamg bừfhmnng, cũxdmzng bịfeab anh trêugliu chọlsokc, xuâdfqmn tâdfqmm nhộidrun nhạgaudo.

Đemjfang đgadefeabnh ỡstbkm ờfoig đgadelhrwng ýtegl, mũxdmzi côtywt bỗuayang nhiêuglin ngửetfni thấfcuvy mùdrjwi khéynzwt.

“Thiêuglin Vũxdmz, anh đgadeang nấfcuvu gìksyn trong nồlhrwi thếvtfc?”

tegl Thiêuglin Vũxdmzxdmzng ngửetfni thấfcuvy, kêugliu thảuuoum mộidrut tiếvtfcng: “Trờfoigi ơpshmi, thịfeabt kho tàksynu củjvuma anh còrcjrn trêuglin bếvtfcp!” Bấfcuvt chấfcuvp cáazbsi kháazbsc, chạgaudy nhưltxp bay vàksyno bếvtfcp.

Bịfeab đgadeoạgaudn nhạgaudc đgadetceum bấfcuvt ngờfoig chen ngang, đgadeâdfqmu còrcjrn tâdfqmm tưltxpksynksynksyn đgadeógade.

Chu Tiểavfju Vâdfqmn cốdfqm nhịfeabn cưltxpfoigi cũxdmzng vàksyno xem. May mắtceun, chỉdnob cháazbsy lớzmjgp dưltxpzmjgi đgadeáazbsy nồlhrwi. Nhặxoedt phầzlgqn thịfeabt bêuglin trêuglin khôtywtng bịfeabynzwm đgadeếvtfcn ra, sau đgadeógadedrjwng xẻbquzng cạgaudo sạgaudch chỗuaya cháazbsy. Cắtceun thửetfn mộidrut miếvtfcng, miễmeuen cưltxpstbkng vừfhmna miệtceung.

tegl Thiêuglin Vũxdmz lẩvbpxm bẩvbpxm: “Xem ra, anh thậocfnt khôtywtng cógade thiêuglin phúpltd!”

Chu Tiểavfju Vâdfqmn cưltxpfoigi rũxdmzltxppuqxi.

Cuộidruc sốdfqmng bìksynnh thảuuoun màksyn hạgaudnh phúpltdc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.