Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 423 : Lý Thiên Vũ học nấu ăn

    trước sau   
Ngàomwcy lưpshpcicet qua nhưpshppshpcicec chảtfqey, chỉyhxm trong chớcicep mắhtult, tházltwng ba xuâkjoon vềalva hoa nởhmmx.

Đmrsfếrpdcn sinh nhậdaddt hai mưpshpơdaddi bốhcxyn tuổmaaki củpshpa Chu Tiểohgxu Vâkjoon, nhìqzhyn ngọjjgen lửwccla nhảtfqey múvlbza trêdekjn nếrpdcn, côblrp thởhmmxomwci.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjxpshplrloi hỏwweqi: “Sao thếrpdc, cóxdek chuyệmaakn gìqzhy khôblrpng vui àomwc! Cóxdekzltwnh gato màomwc em khôblrpng vui sao?”

Chu Tiểohgxu Vâkjoon dùxgcmng tay vỗrsgw vỗrsgw hai mázltwxdeki: “Thídqdkch, em chỉyhxm cảtfqem tházltwn mìqzhynh lạtfqei giàomwc thêdekjm mộdqdkt tuổmaaki.” Ngàomwcy tházltwng trôblrpi qua quázltw nhanh!

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx thấrjppy Chu Tiểohgxu Vâkjoon lạtfqei ngẩhhvhn ra, cóxdek chúvlbzt bấrjppt mãjjgen: “Tiểohgxu thưpshp, em tậdaddp trung mộdqdkt chúvlbzt cóxdek đdqdkưpshpdekjc khôblrpng? Cóxdek mộdqdkt soázltwi ca nhưpshp anh ởhmmx trưpshpcicec mặxfnut em, em còyhxmn xuấrjppt thầnhshn, quázltw khôblrpng coi ôblrpng xãjjge ra gìqzhy!”

Đmrsfhcxyi vớcicei việmaakc anh tựwxqipshpng “ôblrpng xãjjge”, Chu Tiểohgxu Vâkjoon hếrpdct cázltwch.


Hai ngưpshplrloi vẫzgotn sốhcxyng cuộdqdkc sốhcxyng củpshpa vợdekj chồgnpwng son. Cóxdek thêdekjm mộdqdkt tờlrlo giấrjppy đdqdkăjjgeng kýwxqi kếrpdct hôblrpn dưpshplrlong nhưpshp khôblrpng gâkjooy ra bấrjppt kìqzhy rắhtulc rốhcxyi gìqzhy đdqdkếrpdcn cuộdqdkc sốhcxyng hiệmaakn tạtfqei. Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx vẫzgotn nhưpshpwnjx, luôblrpn nghe lờlrloi Chu Tiểohgxu Vâkjoon, còyhxmn côblrp tiếrpdcp tụrkfxc viếrpdct truyệmaakn, đdqdki họjjgec. Nhưpshpng màomwc, dưpshplrlong nhưpshpxdek mộdqdkt chúvlbzt bấrjppt đdqdkgnpwng. Danh phậdaddn đdqdkãjjge đdqdkmkecnh, thiếrpdcu mấrjppy phầnhshn lo đdqdkưpshpdekjc lo mấrjppt, tìqzhynh cảtfqem trázltwi lạtfqei càomwcng thêdekjm nồgnpwng nàomwcn, vữrkfxng chắhtulc.

Hai ngưpshplrloi ngồgnpwi trưpshpcicec bàomwcn, trêdekjn bàomwcn đdqdkohgx mộdqdkt cázltwi bázltwnh sinh nhậdaddt, còyhxmn cóxdek mấrjppy móxdekn ăjjgen. Đmrsfâkjooy khôblrpng phảtfqei làomwc thứhcxyc ăjjgen Chu Tiểohgxu Vâkjoon làomwcm nhéyhxm, đdqdkgnpwng chídqdkwxqi Thiêdekjn Vũwnjx kiêdekjn trìqzhy tựwxqi tay nấrjppu bữrkfxa tốhcxyi tìqzhynh yêdekju.

blrp nhìqzhyn qua mấrjppy lầnhshn, xázltwc đdqdkmkecnh đdqdkúvlbzng nhưpshp dựwxqi đdqdkzltwn Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx thậdaddt sựwxqi khôblrpng thểohgxomwco bếrpdcp. Nguyêdekjn liệmaaku tưpshpơdaddi ngon chẳyhxmng hiểohgxu sao bịmkecomwco thàomwcnh hìqzhynh dạtfqeng nàomwcy, nhìqzhyn vẻxekv ngoàomwci miễohgxn cưpshppxacng cho sázltwu mưpshpơdaddi đdqdkiểohgxm. Nếrpdcu ăjjgen thửwccl mộdqdkt miếrpdcng, ặxfnuc, đdqdkiểohgxm càomwcng hạtfqe thấrjppp. Mộdqdkt móxdekn mặxfnun muốhcxyn chếrpdct, mộdqdkt móxdekn cóxdekxgcmi khéyhxmt, còyhxmn mộdqdkt móxdekn khôblrpng cóxdekxgcmi vịmkec.

Trong lòyhxmng côblrp than thởhmmx: Sau nàomwcy nêdekjn cấrjppm anh vàomwco bếrpdcp! Anh thậdaddt sựwxqi rấrjppt muốhcxyn thểohgx hiệmaakn, nhưpshpng chídqdk ídqdkt phảtfqei nuốhcxyt đdqdkưpshpdekjc đdqdkãjjge!

Trong lòyhxmng Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx khôblrpng phụrkfxc vớcicei nhữrkfxng lờlrloi đdqdkázltwnh giázltw củpshpa côblrp: “Khôblrpng thểohgxomwco, đdqdkâkjoou đdqdkếrpdcn nỗrsgwi nhưpshp em nóxdeki. Anh đdqdkãjjge bậdaddn rộdqdkn cảtfqe buổmaaki!”

blrpm nay, anh cốhcxyqzhynh vềalva sớcicem, sau đdqdkóxdek lậdaddp tứhcxyc chui vàomwco bếrpdcp, lạtfqech cạtfqech mộdqdkt thờlrloi gian dàomwci.

qzhynh thưpshplrlong nhìqzhyn Chu Tiểohgxu Vâkjoon nấrjppu ăjjgen rấrjppt nhẹmkdz nhàomwcng, Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx vốhcxyn cho rằalvang nấrjppu ăjjgen làomwc chuyệmaakn chẳyhxmng cóxdekqzhy khóxdek. Đmrsfdekji đdqdkếrpdcn tay mìqzhynh, anh mớcicei pházltwt hiệmaakn tay châkjoon luốhcxyng cuốhcxyng, khôblrpng quêdekjn cázltwi nàomwcy thìqzhydaddi cázltwi kia. Đmrsfếrpdcn khi móxdekn ăjjgen bưpshpng lêdekjn, anh thởhmmx phàomwco nhẹmkdz nhõqzhym, chưpshpa kịmkecp nếrpdcm thửwccl thứhcxyc ăjjgen mìqzhynh làomwcm. Nghe côblrp đdqdkázltwnh giázltw nhưpshp vậdaddy, anh khôblrpng cho làomwc đdqdkúvlbzng, nghĩzltw thầnhshm tiêdekju chuẩhhvhn củpshpa côblrpxdek vẻxekv quázltw cao.

Anh dùxgcmng đdqdkũwnjxa gắhtulp mộdqdkt miếrpdcng, đdqdkưpshpa vàomwco miệmaakng nhai mấrjppy cázltwi. Vịmkecqzhy kỳpxac lạtfqe vậdaddy! Anh cau màomwcy, nuốhcxyt thứhcxyc ăjjgen vàomwco bụrkfxng.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx rốhcxyt cuộdqdkc xázltwc đdqdkmkecnh côblrp vừhcxya đdqdkázltwnh giázltw thậdaddt sựwxqi quázltw uyểohgxn chuyểohgxn!

Chu Tiểohgxu Vâkjoon cưpshplrloi haha nóxdeki: “Lầnhshn đdqdknhshu tiêdekjn xuốhcxyng bếrpdcp đdqdkưpshpdekjc nhưpshp vậdaddy đdqdkãjjge khôblrpng tồgnpwi, anh cảtfqe củpshpa em lầnhshn đdqdknhshu nấrjppu ăjjgen còyhxmn chẳyhxmng bằalvang anh!” Nhớcice lạtfqei cảtfqenh Đmrsftfqei Bảtfqeo lầnhshn đdqdknhshu vàomwco bếrpdcp, côblrp bậdaddt cưpshplrloi.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjxpshplrloi: “Đmrsfdekji đdqdkóxdek, anh chưpshpa bộdqdkc lộdqdk hếrpdct tay nghềalva bếrpdcp trưpshphmmxng củpshpa mìqzhynh thôblrpi!” Bảtfqen thâkjoon anh cũwnjxng khôblrpng nuốhcxyt nổmaaki.

Chu Tiểohgxu Vâkjoon cưpshplrloi, lạtfqei gắhtulp thứhcxyc ăjjgen bỏwweqomwco miệmaakng. Quảtfqe thậdaddt khôblrpng ngon, nhưpshpng nóxdek thểohgx hiệmaakn tìqzhynh cảtfqem củpshpa anh.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx vộdqdki vàomwcng nóxdeki: “Tiểohgxu Vâkjoon, em ăjjgen nhiềalvau bázltwnh ngọjjget đdqdki, mấrjppy móxdekn đdqdkóxdek ăjjgen tưpshpdekjng trưpshpng làomwc đdqdkưpshpdekjc.”


Chu Tiểohgxu Vâkjoon mỉyhxmm cưpshplrloi nóxdeki: “Khôblrpng sao, chỉyhxm cầnhshn anh chịmkecu xuốhcxyng bếrpdcp nấrjppu cơdaddm cho em, em đdqdkãjjge rấrjppt vui vẻxekv.” Bấrjppt luậdaddn thếrpdcomwco, cũwnjxng làomwc tấrjppm lòyhxmng củpshpa anh màomwc!

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx nhìqzhyn Chu Tiểohgxu Vâkjoon ăjjgen hếrpdct miếrpdcng nàomwcy đdqdkếrpdcn miếrpdcng kházltwc nhữrkfxng móxdekn anh làomwcm mùxgcmi vịmkec khôblrpng tốhcxyt lắhtulm, trong lòyhxmng vôblrpxgcmng cảtfqem đdqdkdqdkng. Sau đdqdkóxdek, anh đdqdkdqdkt nhiêdekjn đdqdkưpshpa ra mộdqdkt quyếrpdct đdqdkmkecnh khiếrpdcn côblrpdaddi bịmkec giậdaddt mìqzhynh. Anh muốhcxyn họjjgec tậdaddp nấrjppu ăjjgen thậdaddt giỏwweqi, cốhcxy gắhtulng nâkjoong cao tay nghềalva trong thờlrloi gian ngắhtuln.

Chu Tiểohgxu Vâkjoon nghe xong ngạtfqec nhiêdekjn, khôblrpng phảtfqei anh lạtfqei đdqdkùxgcma chứhcxy! Thếrpdc nhưpshpng, nhìqzhyn vẻxekv mặxfnut Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx, hìqzhynh nhưpshp anh nghiêdekjm túvlbzc thậdaddt.

“Thiêdekjn Vũwnjx, anh khôblrpng biếrpdct nấrjppu ăjjgen cũwnjxng khôblrpng sao, dùxgcm sao em sẽhhvh nấrjppu màomwc! Sau nàomwcy em nấrjppu cho anh ăjjgen.” Chu Tiểohgxu Vâkjoon trấrjppn an nóxdeki, gắhtulng hếrpdct sứhcxyc xóxdeka bỏwweq ýwxqi đdqdkmkecnh củpshpa anh.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx nghiêdekjm túvlbzc nóxdeki: “Đmrsfưpshpơdaddng nhiêdekjn anh thídqdkch em nấrjppu cơdaddm cho anh ăjjgen, thếrpdc nhưpshpng vạtfqen nhấrjppt sau nàomwcy em giốhcxyng Tưpshphmmxng Tiêdekju Đmrsfan, mang thai thìqzhy sao? Anh khôblrpng thểohgx đdqdkohgxomwc bầnhshu phảtfqei vàomwco bếrpdcp nấrjppu cơdaddm! Vìqzhy thếrpdc, kểohgx từhcxykjooy giờlrlo, anh sẽhhvh họjjgec em nấrjppu ăjjgen, vìqzhypshpơdaddng lai nấrjppu cơdaddm cho vợdekj.”

Chu Tiểohgxu Vâkjoon nghe xong dởhmmx khóxdekc dởhmmxpshplrloi, Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx nghĩzltw xa quázltw! Cóxdek đdqdkiềalvau, nếrpdcu anh kiêdekjn trìqzhy, tùxgcmy anh vậdaddy. Côblrp nghĩzltw thầnhshm, xem nhiệmaakt tìqzhynh củpshpa anh duy trìqzhy đdqdkưpshpdekjc bao lâkjoou.

Sau đdqdkóxdek, chỉyhxm cầnhshn khôblrpng tăjjgeng ca, Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx sẽhhvh họjjgec nấrjppu ăjjgen. Vềalva phầnhshn giázltwo viêdekjn, cóxdek sẵalvan đdqdkâkjooy – Chu Tiểohgxu Vâkjoon!

Chu Tiểohgxu Vâkjoon thấrjppy dázltwng vẻxekv anh hàomwco hứhcxyng, khôblrpng tiệmaakn dộdqdki gázltwo nưpshpcicec lạtfqenh vàomwco tídqdknh tídqdkch cựwxqic đdqdkóxdek, nghĩzltw thầnhshm dạtfqey thìqzhy dạtfqey! Nhìqzhyn anh mặxfnuc tạtfqep dềalva, đdqdki qua đdqdki lạtfqei trong phòyhxmng bếrpdcp chậdaddt chộdqdki, đdqdkúvlbzng làomwc thúvlbz vịmkec.

Chẳyhxmng qua, từhcxyvlbzc Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx bắhtult đdqdknhshu xuốhcxyng bếrpdcp, Tiểohgxu Bảtfqeo khôblrpng chịmkecu đdqdkếrpdcn ăjjgen cơdaddm chùxgcma, thàomwc rằalvang mìqzhynh tựwxqi nấrjppu hoặxfnuc ra ngoàomwci ăjjgen. Chu Tiểohgxu Vâkjoon gọjjgei đdqdkiệmaakn kêdekju Tiểohgxu Bảtfqeo đdqdkếrpdcn ăjjgen cơdaddm. Ởgwqk đdqdknhshu kia, Tiểohgxu Bảtfqeo vừhcxya cưpshplrloi vừhcxya nóxdeki: “Chịmkec, chịmkec tha cho em đdqdki! Đmrsfgnpw ăjjgen Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjxomwcm, cóxdek mỗrsgwi chịmkecwnjxng cảtfqem nuốhcxyt. Em khôblrpng muốhcxyn ngưpshpdekjc đdqdkãjjgei dạtfqeomwcy củpshpa em, em tựwxqi lo ăjjgen uốhcxyng vậdaddy!”

blrp đdqdkohgx đdqdkiệmaakn thoạtfqei xuốhcxyng, vui vẻxekvpshplrloi mãjjgei, Tiểohgxu Bảtfqeo nóxdeki hơdaddi quázltw.

Sau khi Lýwxqi Thiêdekjn Vũwnjx biếrpdct, anh hơdaddi bấrjppt mãjjgen: “Em trai em quázltw khôblrpng nểohgx mặxfnut, gọjjgei nóxdek đdqdkếrpdcn dùxgcmng cơdaddm cũwnjxng khôblrpng đdqdkếrpdcn. Anh họjjgec mộdqdkt thờlrloi gian, đdqdkãjjgexdek tiếrpdcn bộdqdk so vớcicei trưpshpcicec đdqdkâkjooy, thậdaddt khôblrpng biếrpdct thưpshphmmxng thứhcxyc.”

Chu Tiểohgxu Vâkjoon cưpshplrloi hìqzhyqzhy: “Đmrsfưpshpdekjc rồgnpwi, cóxdek em thưpshphmmxng thứhcxyc anh làomwc đdqdkưpshpdekjc.”

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx ngẫzgotm lạtfqei, thầnhshm đdqdkhtulc ýwxqi. Buổmaaki tốhcxyi Tiểohgxu Bảtfqeo giốhcxyng hệmaakt bóxdekng đdqdkènwran kẹmkdzp giữrkfxa anh vàomwcblrp, anh khôblrpng tiệmaakn đdqdkdqdkng tay. Giờlrlo rấrjppt tốhcxyt, em vợdekj chủpshp đdqdkdqdkng khôblrpng đdqdkếrpdcn.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjxpshplrloi xấrjppu xa ôblrpm Chu Tiểohgxu Vâkjoon nóxdeki: “Vừhcxya vặxfnun, hiệmaakn tạtfqei khôblrpng ai quấrjppy rầnhshy chúvlbzng ta. Nàomwco, hôblrpn mộdqdkt cázltwi!” Nóxdeki xong, anh chu miệmaakng. Chu Tiểohgxu Vâkjoon cưpshplrloi haha néyhxm trázltwnh, bịmkec anh ôblrpm chặxfnut, hung hăjjgeng hôblrpn nửwccla ngàomwcy

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx đdqdkdqdkng lòyhxmng, nóxdeki nhỏwweqdekjn tai côblrp: “Chúvlbzng ta vàomwco phòyhxmng đdqdki…” Mặxfnut côblrp đdqdkwweq bừhcxyng, cũwnjxng bịmkec anh trêdekju chọjjgec, xuâkjoon tâkjoom nhộdqdkn nhạtfqeo.

Đmrsfang đdqdkmkecnh ỡpxacm ờlrlo đdqdkgnpwng ýwxqi, mũwnjxi côblrp bỗrsgwng nhiêdekjn ngửwccli thấrjppy mùxgcmi khéyhxmt.

“Thiêdekjn Vũwnjx, anh đdqdkang nấrjppu gìqzhy trong nồgnpwi thếrpdc?”

wxqi Thiêdekjn Vũwnjxwnjxng ngửwccli thấrjppy, kêdekju thảtfqem mộdqdkt tiếrpdcng: “Trờlrloi ơdaddi, thịmkect kho tàomwcu củpshpa anh còyhxmn trêdekjn bếrpdcp!” Bấrjppt chấrjppp cázltwi kházltwc, chạtfqey nhưpshp bay vàomwco bếrpdcp.

Bịmkec đdqdkoạtfqen nhạtfqec đdqdkmaakm bấrjppt ngờlrlo chen ngang, đdqdkâkjoou còyhxmn tâkjoom tưpshpqzhyqzhyqzhy đdqdkóxdek.

Chu Tiểohgxu Vâkjoon cốhcxy nhịmkecn cưpshplrloi cũwnjxng vàomwco xem. May mắhtuln, chỉyhxm cházltwy lớcicep dưpshpcicei đdqdkázltwy nồgnpwi. Nhặxfnut phầnhshn thịmkect bêdekjn trêdekjn khôblrpng bịmkecyhxmm đdqdkếrpdcn ra, sau đdqdkóxdekxgcmng xẻxekvng cạtfqeo sạtfqech chỗrsgw cházltwy. Cắhtuln thửwccl mộdqdkt miếrpdcng, miễohgxn cưpshppxacng vừhcxya miệmaakng.

wxqi Thiêdekjn Vũwnjx lẩhhvhm bẩhhvhm: “Xem ra, anh thậdaddt khôblrpng cóxdek thiêdekjn phúvlbz!”

Chu Tiểohgxu Vâkjoon cưpshplrloi rũwnjxpshpdekji.

Cuộdqdkc sốhcxyng bìqzhynh thảtfqen màomwc hạtfqenh phúvlbzc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.