Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân

Chương 422 : Gặp lại bạn cũ

    trước sau   
Chu Tiểeohbu Vâilvvn ởhlsu lạttkni nhàfypckzpx Thiêagbon Vũrtto hai ngàfypcy.

wloh thấqstcy khôwlohng tiệyrzdn nếffjsu trưnvyjvkhbc mặzmjbt ngưnvyjhqsgi nhàfypckzpx Thiêagbon Vũrttofypc ngủewvhnseing phòwlohng vớvkhbi anh, vìilvv thếffjs chen chúcfasc ngủewvh chung vớvkhbi Lýkzpxilvvn.

kzpx Thiêagbon Vũrtto khôwlohng hàfypci lòwlohng lẩfltwm bẩfltwm nóvkhbi: “Hai chúcfasng ta đmofuãscll cầttknm giấqstcy hôwlohn thúcfas, làfypc vợksdb chồnseing. Sao khôwlohng thểeohb ngủewvhnseing mộkwdit chỗcxvr! “

Chu Tiểeohbu Vâilvvn lưnvyjhqsgm anh mộkwdit cáuxcai, sau đmofuóvkhb đmofui vàfypco phòwlohng Lýkzpxilvvn. Lýkzpxilvvn rấqstct hoan nghêagbonh chịxbmzilvvu. Tuổliqii Lýkzpxilvvn tưnvyjơzmjbng đmofuưnvyjơzmjbng Nhịxbmz Nha, kháuxca hiếffjsu kỳxnga vớvkhbi sựxehj vậatvmt mớvkhbi mẻcdai. Côwloh thảxbmzo luậatvmn vớvkhbi Chu Tiểeohbu Vâilvvn vềhlsu tiểeohbu thuyếffjst mạttknng đmofuâilvvu ra đmofuqstcy, xem ra côwlohrttong làfypc mộkwdit fan thựxehjc thụawjb.

Chu Tiểeohbu Vâilvvn rấqstct hứqadung thúcfas, hàfypcn huyêagbon vớvkhbi côwloh mấqstcy câilvvu.

kzpxilvvn chỉvkhb biếffjst Chu Tiểeohbu Vâilvvn viếffjst tiểeohbu thuyếffjst online, khôwlohng nghĩlzzh tớvkhbi côwloh chígazonh làfypcuxcac giảxbmz Chu Hàfypcm hiệyrzdn đmofuang rấqstct nổliqii tiếffjsng.


Miệyrzdng Lýkzpxilvvn háuxca to, thậatvmt lâilvvu khôwlohng thểeohb khécatwp lạttkni: “Chịxbmzilvvu, búcfast danh củewvha chịxbmz chígazonh làfypc Chu Hàfypcm?”

Chu Tiểeohbu Vâilvvn cưnvyjhqsgi, gậatvmt đmofuttknu.

Cuốaqmki cùnseing Lýkzpxilvvn kịxbmzp phảxbmzn ứqadung, năvlefn nỉvkhbwloh tặzmjbng cho côwlohqstcy mấqstcy quyểeohbn tiểeohbu thuyếffjst đmofuãscll xuấqstct bảxbmzn đmofunseing thờhqsgi kýkzpxagbon luôwlohn. Tấqstct nhiêagbon Chu Tiểeohbu Vâilvvn đmofunseing ýkzpx, nóvkhbi sau nàfypcy sẽnsei gửktgli qua bưnvyju đmofuiệyrzdn cho côwloh mấqstcy quyểeohbn.

Sau đmofuóvkhb, Chu Tiểeohbu Vâilvvn nếffjsm trảxbmzi cảxbmzm giáuxcac đmofuau khổliqi khi bịxbmzwloh úcfast quấqstcn quígazot khôwlohng buôwlohng. Lýkzpxilvvn khôwlohng ngừnbvyng truy hỏnseii cáuxcai nàfypcy cáuxcai kia, vôwlohnseing tòwlohwloh vớvkhbi sựxehj nghiệyrzdp sáuxcang táuxcac củewvha Chu Tiểeohbu Vâilvvn. Ban đmofuttknu, Chu Tiểeohbu Vâilvvn còwlohn hỏnseii gìilvv đmofuáuxcap nấqstcy, vềhlsu sau côwloh bắgrgyt đmofuttknu nhứqaduc đmofuttknu.

Nếffjsu làfypc em gáuxcai nhàfypcilvvnh, côwloh sớvkhbm đmofuãscll lạttknnh mặzmjbt, khôwlohng đmofueohb ýkzpx đmofuếffjsn. Nhưnvyjng đmofuâilvvy làfypc em gáuxcai Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto, côwloh úcfast – em chồnseing tưnvyjơzmjbng lai, đmofuàfypcnh phảxbmzi ứqadung phóvkhb mấqstcy câilvvu. Ai, sớvkhbm biếffjst thếffjs đmofuãscll khôwlohng thừnbvya nhậatvmn mìilvvnh làfypc Chu Hàfypcm.

Ngàfypcy thứqadu hai, Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto thấqstcy tinh thầttknn Chu Tiểeohbu Vâilvvn cóvkhb chúcfast uểeohb oảxbmzi, khôwlohng phấqstcn chấqstcn thìilvv lấqstcy làfypcm lạttkn: “Tiểeohbu Vâilvvn, em ngủewvh khôwlohng quen giưnvyjhqsgng àfypc!”

Chu Tiểeohbu Vâilvvn thấqstcy Lýkzpxilvvn khôwlohng ởhlsuagbon cạttknnh mớvkhbi dáuxcam nóvkhbi nhỏnsei: “Em gáuxcai anh biếffjst em viếffjst tiểeohbu thuyếffjst, mộkwdit mựxehjc hỏnseii búcfast danh củewvha em. Em nóvkhbi cho em ấqstcy biếffjst, kếffjst quảxbmz bịxbmz em ấqstcy quấqstcn quýkzpxt nóvkhbi chuyệyrzdn cảxbmz đmofuêagbom.”

Thảxbmzo nàfypco, dưnvyjvkhbi viềhlsun mắgrgyt côwlohvkhb vếffjst thâilvvm nhàfypcn nhạttknt! Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto đmofuau lòwlohng lắgrgym: “Đqadunbvyng đmofueohb ýkzpx đmofuếffjsn con nhóvkhbc đmofuagbon rồnsei đmofuóvkhb, bìilvvnh thưnvyjhqsgng nóvkhb cựxehjc kìilvv thígazoch đmofublifc tiểeohbu thuyếffjst. Nếffjsu ai nhắgrgyc tớvkhbi đmofuhlsufypci nàfypcy, nóvkhbvkhb thểeohbvkhbi cảxbmz ngàfypcy khôwlohng dứqadut.”

Chu Tiểeohbu Vâilvvn bấqstct đmofugrgyc dĩlzzh thởhlsufypci: “Em khôwlohng thểeohb khôwlohng biếffjst xấqstcu hổliqi bỏnsei mặzmjbc em ấqstcy, em ấqstcy làfypc em ruộkwdit anh, em gáuxcai chồnseing em màfypc!”

Vừnbvya nóvkhbi xong, Lýkzpxilvvn đmofui đmofuếffjsn. Chu Tiểeohbu Vâilvvn vộkwdii vãscll ra hiệyrzdu anh đmofunbvyng nóvkhbi gìilvv, nếffjsu côwloh than thởhlsufypc bịxbmzkzpxilvvn nghe thấqstcy thìilvv khôwlohng tốaqmkt lắgrgym.

kzpxilvvn thâilvvn thiếffjst khoáuxcac tay Chu Tiểeohbu Vâilvvn: “Chịxbmzilvvu, nóvkhbi chuyệyrzdn vớvkhbi em đmofui!” Chu Tiểeohbu Vâilvvn lạttkni bịxbmzkzpxilvvn kécatwo đmofui.

Buổliqii trưnvyja Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto vấqstct vảxbmz lắgrgym mớvkhbi “giảxbmzi cứqaduu” đmofuưnvyjksdbc côwloh.

Chu Tiểeohbu Vâilvvn vàfypckzpx Thiêagbon Vũrtto dạttkno mộkwdit vòwlohng quanh thôwlohn. Kỳxnga thựxehjc, nôwlohng thôwlohn đmofuhlsuu na náuxca nhưnvyj nhau. Cảxbmznh sắgrgyc khôwlohng kháuxcac lắgrgym, mấqstcy năvlefm nay cuộkwdic sốaqmkng củewvha cáuxcac gia đmofuìilvvnh dầttknn tốaqmkt hơzmjbn, gầttknn nhưnvyj nhàfypcfypco cũrttong xâilvvy nhàfypc tầttknng.


kzpx Thiêagbon Vũrtto nắgrgym tay côwloh đmofui trêagbon đmofuưnvyjhqsgng làfypcng, cựxehjc kìilvv đmofugrgyc ýkzpx khi chàfypco hỏnseii họbliffypcng thâilvvn thígazoch, bạttknn bèvayz, hàfypcng xóvkhbm.

Mỗcxvri khi cóvkhb anh chàfypcng ồnsein àfypco: “Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto, bạttknn gáuxcai cậatvmu thậatvmt xinh đmofukzpxp!” Anh lạttkni cưnvyjhqsgi đmofugrgyc ýkzpx.

Chu Tiểeohbu Vâilvvn chọblifc chọblifc anh, nóvkhbi: “Anh đmofunbvyng khoa trưnvyjơzmjbng nhưnvyj vậatvmy đmofuưnvyjksdbc khôwlohng.” Làfypcm nhưnvyj tổliqing thốaqmkng đmofui diễwlohu hàfypcnh ấqstcy.

kzpx Thiêagbon Vũrttonvyjhqsgi hìilvvilvvvkhbi: “Sợksdbuxcai gìilvv, anh chẳttknng ngạttkni đmofuáuxcam đmofuóvkhb đmofunsei mắgrgyt! Anh muốaqmkn cho tấqstct cảxbmz mọblifi ngưnvyjhqsgi thấqstcy, Lýkzpx Thiêagbon Vũrttofypcy cóvkhb vợksdb đmofukzpxp.”

Hai ngưnvyjhqsgi đmofuang nóvkhbi đmofuùnseia, chợksdbt nghe thấqstcy mộkwdit giọblifng nóvkhbi: “Thiêagbon Vũrtto!”

kzpx Thiêagbon Vũrtto quay đmofuttknu, vui mừnbvyng gọblifi: “Tiểeohbu Cốaqmk!”

Chu Tiểeohbu Vâilvvn cũrttong quay lạttkni, a, khôwlohng phảxbmzi Cốaqmk Xuâilvvn Lai thìilvvfypc ai?

Cốaqmk Xuâilvvn Lai vẫcatwn bộkwdiuxcang nhưnvyjrtto, càfypczmjb phấqstct phơzmjb, nóvkhbi chuyệyrzdn rấqstct tùnseiy ýkzpx: “Tôwlohi đmofuang nghĩlzzh ai dẫcatwn mỹfypc nữttrd đmofui khoe khắgrgyp thôwlohn, hóvkhba ra làfypc cậatvmu! Vềhlsu khi nàfypco thếffjs?”

kzpx Thiêagbon Vũrttonvyjhqsgi, chàfypco hỏnseii Cốaqmk Xuâilvvn Lai. Dùnsei sao trưnvyjvkhbc đmofuâilvvy họblif từnbvyng làfypc bạttknn thâilvvn, dùnsei rấqstct lâilvvu khôwlohng gặzmjbp, vẫcatwn thâilvvn thiếffjst, quen thuộkwdic.

Cốaqmk Xuâilvvn Lai đmofuưnvyja đmofuiếffjsu thuốaqmkc cho Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto: “Húcfast mộkwdit đmofuiếffjsu!”

kzpx Thiêagbon Vũrtto lắgrgyc lắgrgyc đmofuttknu, cưnvyjhqsgi nóvkhbi: “Tớvkhb khôwlohng húcfast thuốaqmkc láuxca, cậatvmu húcfast đmofui!”

Cốaqmk Xuâilvvn Lai cưnvyjhqsgi trêagbou: “Sinh viêagbon đmofuúcfasng làfypcvkhb tốaqmk chấqstct, khôwlohng húcfast thuốaqmkc. Tôwlohi thìilvv khôwlohng đmofuưnvyjksdbc! Mộkwdit ngàfypcy khôwlohng húcfast thuốaqmkc, sốaqmkng khôwlohng nổliqii.” Nóvkhbi xong, châilvvm thuốaqmkc, rígazot mộkwdit hơzmjbi.

Chu Tiểeohbu Vâilvvn mộkwdit mựxehjc yêagbon lặzmjbng, khôwlohng lêagbon tiếffjsng. Kiếffjsp trưnvyjvkhbc, ngưnvyjhqsgi đmofuàfypcn ôwlohng nàfypcy từnbvyng làfypc bạttknn tốaqmkt nhấqstct củewvha Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto, ảxbmznh hưnvyjhlsung rấqstct lớvkhbn đmofuếffjsn anh. Thậatvmm chígazo, anh còwlohn đmofuaqmki xửktgl vớvkhbi anh ta tốaqmkt hơzmjbn mìilvvnh.


Kiếffjsp nàfypcy, Lýkzpx Thiêagbon Vũrttofypc Cốaqmk Xuâilvvn Lai đmofui trêagbon hai con đmofuưnvyjhqsgng kháuxcac nhau. Bâilvvy giờhqsg, hai ngưnvyjhqsgi đmofuqadung cạttknnh nhau, cóvkhb thểeohb nhìilvvn ra sựxehj kháuxcac biệyrzdt.

Cốaqmk Xuâilvvn Lai tùnseiy ýkzpx khôwlohng chịxbmzu gòwlohvkhb, nóvkhbi chuyệyrzdn thưnvyjhqsgng nóvkhbi tụawjbc, vừnbvya húcfast thuốaqmkc vừnbvya nhảxbmzwlohng khóvkhbi, đmofuqadung màfypc đmofuttknu lắgrgyc lưnvyj, khôwlohng cóvkhbilvvnh tưnvyjksdbng. Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto cao ráuxcao đmofukzpxp trai, nho nhãscll lễwloh đmofukwdi, nóvkhbi năvlefng cẩfltwn thậatvmn, tiếffjsn thoáuxcai cóvkhb đmofukwdi, làfypcm cho ngưnvyjhqsgi ta sinh ra hảxbmzo cảxbmzm.

Hiểeohbn nhiêagbon Cốaqmk Xuâilvvn Lai cũrttong cảxbmzm thấqstcy mìilvvnh vàfypckzpx Thiêagbon Vũrtto chêagbonh lệyrzdch: “Thiêagbon Vũrtto, bâilvvy giờhqsg cậatvmu đmofui làfypcm bêagbon ngoàfypci, tiềhlsun lưnvyjơzmjbng rấqstct cao nhỉvkhb!”

kzpx Thiêagbon Vũrtto ngạttknc nhiêagbon, mấqstct tựxehj nhiêagbon khi ngưnvyjhqsgi ta trựxehjc tiếffjsp hỏnseii chuyệyrzdn tiềhlsun lưnvyjơzmjbng củewvha mìilvvnh, đmofuáuxcap mơzmjb hồnsei: “Cũrttong khôwlohng tệyrzd lắgrgym! Chẳttknng qua, khôwlohng quáuxca nhiềhlsuu.”

Cốaqmk Xuâilvvn Lai liếffjsc nhìilvvn Chu Tiểeohbu Vâilvvn mấqstcy lầttknn, đmofuang đmofuxbmznh trêagbou đmofuùnseia mấqstcy câilvvu, bỗcxvrng nhiêagbon trong đmofuttknu lóvkhbe lêagbon mộkwdit bóvkhbng dáuxcang xa xôwlohi. Kỳxnga quáuxcai, cóvkhb chúcfast quen mắgrgyt, hìilvvnh nhưnvyj đmofuãscll gặzmjbp nhau ởhlsu đmofuâilvvu…

“Côwlohvkhb phảxbmzi làfypc Chu Tiểeohbu Vâilvvn khôwlohng?”

Chu Tiểeohbu Vâilvvn khôwlohng ngờhqsg Cốaqmk Xuâilvvn Lai còwlohn nhớvkhbagbon mìilvvnh: “Thậatvmt vinh hạttknnh, anh còwlohn nhớvkhbwlohi.” Đqaduãscll qua nhiềhlsuu năvlefm rồnseii!

Bởhlsui vậatvmy Cốaqmk Xuâilvvn Lai cựxehjc kìilvv bấqstct ngờhqsg, liêagbon tụawjbc ngạttknc nhiêagbon: “Đqaduưnvyjksdbc đmofuqstcy, Thiêagbon Vũrtto, theo đmofuuổliqii đmofuưnvyjksdbc Chu Tiểeohbu Vâilvvn rồnseii.” Anh ta nhớvkhbptzr từnbvy tiểeohbu họblifc Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto đmofuãscll thèvayzm nhỏnseisclli con nhàfypc ngưnvyjhqsgi ta.

kzpx Thiêagbon Vũrttonvyjhqsgi. Trung gian xảxbmzy ra rấqstct nhiềhlsuu rấqstct nhiềhlsuu việyrzdc, hìilvvnh nhưnvyj khôwlohng cóvkhbuxcach nàfypco kểeohb lạttkni tấqstct cảxbmz vớvkhbi Cốaqmk Xuâilvvn Lai.

Mấqstcy thanh niêagbon cùnseing thôwlohn đmofui tớvkhbi: “Nàfypcy, Xuâilvvn Lai, Thiêagbon Vũrtto, dùnsei sao ởhlsu nhàfypcrttong rảxbmznh, chơzmjbi mộkwdit váuxcan đmofui!”

kzpx Thiêagbon Vũrttonvyjhqsgi lắgrgyc đmofuttknu: “Tôwlohi khôwlohng đmofui.” Từnbvycfasc đmofuếffjsn trưnvyjhqsgng, gầttknn nhưnvyj anh khôwlohng tiếffjsp xúcfasc vớvkhbi game, căvlefn bảxbmzn khôwlohng nảxbmzy sinh hứqadung thúcfas.

Cốaqmk Xuâilvvn Lai do dựxehj mộkwdit lúcfasc, nóvkhbi vớvkhbi anh: “Thiêagbon Vũrtto, lúcfasc rảxbmznh đmofuếffjsn nhàfypcwlohi uốaqmkng rưnvyjksdbu nhécatw.” Sau đmofuóvkhb đmofui chơzmjbi game vớvkhbi nhóvkhbm thanh niêagbon kia.

kzpx Thiêagbon Vũrtto gậatvmt gậatvmt đmofuttknu: “Đqaduưnvyjksdbc, hai ngàfypcy nữttrda tớvkhb đmofuếffjsn tìilvvm cậatvmu.”

Nhìilvvn bóvkhbng lưnvyjng bạttknn tốaqmkt ngàfypcy xưnvyja xa dầttknn, Lýkzpx Thiêagbon Vũrtto bỗcxvrng nhiêagbon cóvkhb chúcfast buồnsein bãscll khôwlohng nóvkhbi nêagbon lờhqsgi. Đqaduãscll từnbvyng làfypc bạttknn rấqstct thâilvvn thiếffjst, vìilvv xa cáuxcach quáuxcailvvu màfypc dầttknn xa lạttkn, khôwlohng biếffjst đmofuóvkhbvkhb phảxbmzi làfypcuxcai giáuxca ngưnvyjhqsgi lớvkhbn phảxbmzi trảxbmz khôwlohng?

Chu Tiểeohbu Vâilvvn thấqstcy anh buồnsein, rấqstct khôwlohng đmofuàfypcnh lòwlohng

Vốaqmkn dĩlzzh, hồnseii tiểeohbu họblifc Lýkzpx Thiêagbon Vũrttofypc Cốaqmk Xuâilvvn Lai chơzmjbi rấqstct thâilvvn, cóvkhb đmofuiềhlsuu, lêagbon cấqstcp hai, hai ngưnvyjhqsgi mỗcxvri ngưnvyjhqsgi đmofui mộkwdit ngảxbmz, họblifc hai trưnvyjhqsgng kháuxcac nhau. Sau đmofuóvkhb, họbliffypcng lúcfasc càfypcng xa.

Vềhlsu sau, anh họblifc cấqstcp ba, vàfypco đmofuttkni họblifc, ra ngoàfypci làfypcm việyrzdc. Mấqstcy năvlefm nay, anh rấqstct ígazot gặzmjbp Cốaqmk Xuâilvvn Lai, cùnseing lắgrgym khi vềhlsu nhàfypc chạttknm mặzmjbt tròwloh chuyệyrzdn mấqstcy câilvvu. Quỹfypc đmofuttkno cuộkwdic sốaqmkng kháuxcac biệyrzdt triệyrzdt đmofueohb, đmofuhlsufypci chung càfypcng ngàfypcy càfypcng ígazot.

kzpx Thiêagbon Vũrtto thoáuxcat khỏnseii mạttknch suy nghĩlzzh, cưnvyjhqsgi nóvkhbi vớvkhbi Chu Tiểeohbu Vâilvvn: “Chúcfasng ta vềhlsu thôwlohi!”

Quáuxca khứqadusclly đmofueohbvkhb qua đmofui! Con ngưnvyjhqsgi luôwlohn phảxbmzi nhìilvvn vềhlsu phígazoa trưnvyjvkhbc, cóvkhb mộkwdit sốaqmk ngưnvyjhqsgi đmofuãscll đmofuxbmznh sẵnbvyn chỉvkhbvkhb thểeohb đmofui cùnseing bạttknn mộkwdit đmofuoạttknn đmofuưnvyjhqsgng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.