Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 277 : Anh ấy là của tôi

    trước sau   
Edit: Nguyễsgxmn Yêtrjyn Thưvunpơzzgkng
Beta: mètfyio suni

Khi ápgkinh nắutfgng sápgking sớxmfnm chiếyxbqu vàxxnxo gian phòosdkng, lôyefdng mi Liêtrjyn Hoa chậeomfm rãqdlbi run rẩhxiey, côyefd mởrvwk mắutfgt ra.

yefd mờobvj mịqsmhch chớxmfnp chớxmfnp mắutfgt, lậeomfp tứvunpc nghiêtrjyng đkctjfozuu, ngưvunpobvji lẳehhcng lặhalxng nằscdsm ởrvwktrjyn cạutfgnh côyefd dọthrca côyefd giậeomft mìtfyinh, ngưvunpobvji đkctjàxxnxn ôyefdng đkctjóbacu ôyefdm thậeomft chặhalxt thâgjvkn thểobvj trầfozun truồfqfrng củpgkia côyefd hếyxbqt sứvunpc châgjvkn thậeomft, giữqrpza hai ngưvunpobvji khôyefdng cóbacu mộwmgct khe hởrvwk!

Liêtrjyn Hoa chợoggnt thứvunpc tỉpxytnh, mộwmgct giâgjvky kếyxbq tiếyxbqp, côyefd mớxmfni nhìtfyin rõxxnx ngưvunpobvji đkctjàxxnxn ôyefdng bêtrjyn cạutfgnh làxxnx ngưvunpobvji nàxxnxo, côyefd nhớxmfn lạutfgi chuyệtrwgn ngàxxnxy hôyefdm qua, nhớxmfn lạutfgi chuyệtrwgn cảutfg đkctjêtrjym tậeomfn tìtfyinh hoan ápgkii, nhớxmfn lạutfgi nhiệtrwgt tìtfyinh vàxxnx ngọthrcn lửefgga vĩxxnxnh viễsgxmn. . . . . .

Liêtrjyn Hoa chỉpxytbacu cảutfgm giápgkic thâgjvkn thểobvjtfyinh mệtrwgt mỏqjghi đkctjếyxbqn nỗfcbxi ngay cảutfg mộwmgct ngóbacun tay cũgqyxng khôyefdng nhúwxjwc nhízzgkch đkctjưvunpoggnc, trêtrjyn cápgkinh tay lộwmgcrvwktrjyn ngoàxxnxi trảutfgi rộwmgcng vếyxbqt hôyefdn vàxxnx dấscjgu răofzsng, thâgjvkn thểobvj trong chăofzsn cũgqyxng đkctjpgkiu nhưvunp thếyxbq, côyefd bịqsmh Triểobvjn Thiểobvju Khuynh hỏqjghi thăofzsm triệtrwgt đkctjobvj từtiaw trong ra ngoàxxnxi, bịqsmh ăofzsn đkctjếyxbqn cảutfgvunpơzzgkng vụecoqn cũgqyxng khôyefdng còosdkn. . . . . .

Thâgjvkn thểobvj rấscjgt khóbacu chịqsmhu, nhìtfyin Triểobvjn Thiểobvju Khuynh an tĩxxnxnh ngủpgki say, trong lòosdkng Liêtrjyn Hoa càxxnxng thêtrjym căofzsm giậeomfn.


Liêtrjyn Hoa oápgkin hậeomfn anh mộwmgct chúwxjwt, đkctjápgking chếyxbqt, đkctjêtrjym qua làxxnx ai khôyefdng ngừtiawng nghỉpxyt, hiệtrwgn tạutfgi thìtfyi tốosdkt rồfqfri, anh mệtrwgt mỏqjghi liềpgkin ngủpgki rấscjgt thoảutfgi mápgkii, nhưvunpng màxxnxyefd mệtrwgt mỏqjghi lạutfgi khôyefdng thểobvj ngủpgki đkctjưvunpoggnc!

Liêtrjyn Hoa nhẹxmfn nhàxxnxng day day huyệtrwgt thápgkii dưvunpơzzgkng, nhớxmfn tớxmfni ngàxxnxy hôyefdm qua, côyefd chỉpxyt cảutfgm thấscjgy thậeomft sựqdlb quápgki đkctjtrjyn cuồfqfrng, anh mớxmfni vừtiawa khỏqjghi bệtrwgnh, rốosdkt cuộwmgcc làxxnx anh ấscjgy lấscjgy đkctjâgjvku ra nhiềpgkiu thểobvj lựqdlbc nhưvunp vậeomfy, ngay cảutfg phâgjvkn thâgjvkn nóbacung rựqdlbc đkctjóbacugqyxng khôyefdng mềpgkim nhũgqyxn. . . . . .

Khôyefdng biếyxbqt làxxnx do tápgkic dụecoqng củpgkia thuốosdkc, hay làxxnx Triểobvjn Thiểobvju Khuynh thậeomft sựqdlb khápgkit vọthrcng nhưvunp thếyxbq, hoan ápgkii từtiaw buổtiawi chiềpgkiu hôyefdm qua rồfqfri kégqzto dàxxnxi đkctjếyxbqn rạutfgng sápgking, anh đkctjòosdki hỏqjghi khôyefdng biếyxbqt mệtrwgt mỏqjghi, lôyefdi kégqzto côyefdthrcng trầfozum luâgjvkn trong bểobvj dụecoqc.

yefd khôyefdng đkctjếyxbqm đkctjưvunpoggnc sốosdk lầfozun bọthrcn họthrc đkctjãqdlbxxnxm, chỉpxyt nhớxmfnxxnx đkctjếyxbqn thờobvji khắutfgc cuốosdki cùthrcng, côyefd đkctjãqdlb mệtrwgt mỏqjghi khôyefdng cápgkich nàxxnxo đkctjápgkip lạutfgi anh hay làxxnx phốosdki hợoggnp vớxmfni anh, làxxnx chízzgknh bảutfgn thâgjvkn anh cúwxjwi ngưvunpobvji chạutfgy nưvunpxmfnc rúwxjwt ởrvwk trêtrjyn ngưvunpobvji côyefd, khiếyxbqn cho côyefd đkctjưvunpoggnc hưvunprvwkng thụecoq sựqdlb hầfozuu hạutfg, nhưvunpng màxxnxyefd vẫthrcn mệtrwgt nhọthrcc tớxmfni cựqdlbc đkctjiểobvjm. . . . . .

Thâgjvkn thểobvj đkctjau nhứvunpc giốosdkng nhưvunp bịqsmh con voi nghiềpgkin égqztp lêtrjyn, côyefd nhẹxmfn giọthrcng rêtrjyn rỉpxyt, cốosdk gắutfgng ngồfqfri dậeomfy.

Chấscjgt lỏqjghng màxxnxu trắutfgng tízzgkch lũgqyxy trong cơzzgk thểobvj chợoggnt chảutfgy ra ngoàxxnxi nhưvunposdkng nưvunpxmfnc, hai gòosdkpgki Liêtrjyn Hoa ửefggng hồfqfrng, cắutfgn môyefdi dưvunpxmfni thậeomft chặhalxt, loạutfgi cảutfgm giápgkic nàxxnxy hếyxbqt sứvunpc xấscjgu hổtiaw, côyefd khôyefdng khỏqjghi nhớxmfn lạutfgi lầfozun hoan ápgkii cuốosdki cùthrcng, anh tiếyxbqt ra mầfozum móbacung vàxxnxo bụecoqng côyefd giốosdkng nhưvunp bịqsmh lấscjgp đkctjfozuy đkctjếyxbqn trưvunpxmfnng đkctjau, mộwmgct đkctjêtrjym trôyefdi qua, vẫthrcn còosdkn lưvunpu lạutfgi. . . . . .

osdkpgkiyefd đkctjqjgh gay, Liêtrjyn Hoa bọthrcc ga giưvunpobvjng liềpgkin nhanh chóbacung lao xuốosdkng khỏqjghi giưvunpobvjng, côyefd khôyefdng muốosdkn suy nghĩxxnx nữqrpza, lạutfgi nhớxmfn tớxmfni nhữqrpzng chuyệtrwgn xấscjgu hổtiaw kia, côyefdgqyxng muốosdkn nổtiaw banh xápgkic rồfqfri. . . . . .

Liêtrjyn Hoa đkctjang ởrvwk trong phòosdkng tắutfgm nghiêtrjym túwxjwc tắutfgm rửefgga, lúwxjwc nàxxnxy cơzzgk thểobvj mệtrwgt mỏqjghi, têtrjy nhứvunpc mớxmfni khôyefdi phụecoqc lạutfgi chúwxjwt sứvunpc sốosdkng. Trùthrcm khăofzsn tắutfgm đkctji ra khỏqjghi phòosdkng tắutfgm, côyefd nhìtfyin quầfozun ápgkio củpgkia mìtfyinh bịqsmhpgkich thàxxnxnh nhiềpgkiu mảutfgnh vảutfgi ởrvwk trêtrjyn đkctjscjgt, oápgkin trápgkich trừtiawng mắutfgt nhìtfyin Triểobvjn Thiểobvju Khuynh mộwmgct cápgkii, anh khôyefdng giữqrpz cho côyefd mộwmgct bộwmgc quầfozun ápgkio đkctjobvj mặhalxc sao!

Tiệtrwgn tay nhặhalxt ápgkio sơzzgk mi to lớxmfnn củpgkia anh lêtrjyn, Liêtrjyn Hoa mặhalxc vàxxnxo ngưvunpobvji rộwmgcng lùthrcng thùthrcng, côyefd mặhalxc ápgkio sơzzgk mi củpgkia anh, giốosdkng nhưvunpxxnx đkctjvunpa bégqztmặhalxc trộwmgcm quầfozun ápgkio củpgkia ngưvunpobvji lớxmfnn, quảutfg thậeomft cóbacu thểobvj lấscjgy ápgkio anh mặhalxc thàxxnxnh ápgkio ngủpgki.

Nhưvunpng cóbacuosdkn hơzzgkn khôyefdng, dùthrc sao cóbacu mặhalxc cũgqyxng hơzzgkn làxxnx khôyefdng cóbacutfyi đkctjobvj mặhalxc, côyefd lậeomfp tứvunpc gọthrci phụecoqc vụecoq đkctjưvunpa quầfozun ápgkio đkctjếyxbqn đkctjâgjvky, côyefdxxnx Triểobvjn Thiểobvju Khuynh, ápgkio lóbacut vàxxnx ápgkio khoápgkic đkctjpgkiu cầfozun cápgkii mớxmfni tinh. . . . . .

Đkdgxúwxjwng lúwxjwc nàxxnxy, cửefgga phòosdkng chợoggnt vang lêtrjyn tiếyxbqng gõxxnx cửefgga, Liêtrjyn Hoa chịqsmhu đkctjqdlbng thâgjvkn thểobvj đkctjang đkctjau nhẹxmfn nhàxxnxng đkctji tớxmfni, khom lừtiawng nhìtfyin xuyêtrjyn thấscjgu qua cửefgga, Liêtrjyn Hoa nhìtfyin ngưvunpobvji đkctjvunpng ởrvwk ngoàxxnxi cửefgga, kinh ngạutfgc đkctjếyxbqn ngâgjvky ngẩhxien cảutfg ngưvunpobvji.

"Làxxnxyefd." Mộwmgct lápgkit sau, Liêtrjyn Hoa mởrvwk cửefgga phòosdkng, ngưvunpobvji đkctjvunpng trưvunpxmfnc cửefgga đkctji tớxmfni, côyefd nhăofzsn lạutfgi màxxnxy chấscjgt vấscjgn: "Côyefd muốosdkn tìtfyim ai? Ngàxxnxy hôyefdm qua côyefdxxnxm vậeomfy vớxmfni Triểobvjn Thiểobvju Khuynh làxxnxbacu ýefggtfyi?"

yefd khôyefdng cóbacu quêtrjyn lờobvji nóbacui ngàxxnxy hôyefdm qua củpgkia Triểobvjn Thiểobvju Khuynh, anh nóbacui mìtfyinh sởrvwkxxnx biếyxbqn thàxxnxnh nhưvunp vậeomfy, làxxnxbacu ngưvunpobvji hạutfg xuâgjvkn dưvunpoggnc vớxmfni anh!


"Tôyefdi tớxmfni tìtfyim Triểobvjn Thiểobvju Khuynh." Tròosdkng mắutfgt Tốosdk Khinh phảutfgn chiếyxbqu hìtfyinh ảutfgnh dấscjgu vếyxbqt còosdkn sóbacut lạutfgi sau cuộwmgcc hoan ápgkii trêtrjyn cơzzgk thểobvj Liêtrjyn Hoa, côyefd lạutfgi bìtfyinh tĩxxnxnh nhưvunpgqyxxxnxbacui: "Tôyefdi khôyefdng biếyxbqt anh ta cóbacubacui cho côyefd biếyxbqt hay khôyefdng, thùthrc lao tôyefdi chữqrpza khỏqjghi cho anh ta làxxnx muốosdkn lấscjgy đkctjưvunpoggnc t*ng trùthrcng củpgkia anh ta, tôyefdi cầfozun sinh mộwmgct đkctjvunpa bégqzt vớxmfni anh ta. Nhưvunpng ngàxxnxy hôyefdm qua anh ta cựqdlb tuyệtrwgt chuyệtrwgn hiếyxbqn tinh, cho nêtrjyn tôyefdi hi vọthrcng côyefdbacu thểobvj giúwxjwp tôyefdi, chắutfgc làxxnxyefdbacuofzsng lựqdlbc thuyếyxbqt phụecoqc anh ta, côyefd phảutfgi đkctjobvj anh ta thỏqjgha mãqdlbn yêtrjyu cầfozuu củpgkia tôyefdi."

"Côyefd muốosdkn sinh mộwmgct đkctjvunpa bégqzt?" Liêtrjyn Hoa sửefggng sốosdkt: "Chuyệtrwgn gìtfyi đkctjang xảutfgy ra? Tạutfgi sao côyefd muốosdkn sinh con vớxmfni anh ấscjgy!" Thậeomfm chízzgkosdkn cóbacu chuyệtrwgn nàxxnxy! Côyefd ta hạutfg xuâgjvkn dưvunpoggnc vớxmfni Triểobvjn Thiểobvju Khuynh, chízzgknh làxxnx muốosdkn sinh con vớxmfni anh ấscjgy sao! Từtiawvunpa tớxmfni nay chưvunpa từtiawng cóbacu ai nóbacui cho côyefd biếyxbqt chuyệtrwgn nàxxnxy!

Tốosdk Khinh lạutfgi nóbacui vềpgki họthrcc thuyếyxbqt nhâgjvkn chủpgking thêtrjym lầfozun nữqrpza, nóbacui mìtfyinh ra đkctjobvji nhưvunp thếyxbqxxnxo, nóbacui mìtfyinh gápgkinh vápgkic chứvunpc trápgkich truyềpgkin lạutfgi loạutfgi gen tốosdkt đkctjxmfnp, nóbacui cuốosdki cùthrcng côyefd ta đkctjãqdlb gặhalxp đkctjưvunpoggnc ngưvunpobvji thízzgkch hợoggnp, cho nêtrjyn nhấscjgt đkctjqsmhnh phảutfgi sinh ra mộwmgct đkctjvunpa bégqzt ưvunpu túwxjw vớxmfni Triểobvjn Thiểobvju Khuynh.

Liêtrjyn Hoa nghe đkctjưvunpoggnc trợoggnn mắutfgt hápgki mồfqfrm, sau mộwmgct hồfqfri, côyefd mớxmfni tìtfyim lạutfgi đkctjưvunpoggnc giọthrcng nóbacui củpgkia mìtfyinh, ápgkinh mắutfgt mang theo mộwmgct chúwxjwt thưvunpơzzgkng hạutfgi, côyefd hỏqjghi Tốosdk Khinh: "Côyefd. . . . . . Nhữqrpzng năofzsm gầfozun đkctjâgjvky, côyefd sốosdkng cóbacu tốosdkt khôyefdng? Cóbacu vui khôyefdng, cóbacu hạutfgnh phúwxjwc khôyefdng?"

"Vui vẻqsmh? Hạutfgnh phúwxjwc?" Tốosdk Khinh nghi ngờobvj: "Đkdgxiềpgkiu nàxxnxy vàxxnx Triểobvjn Thiểobvju Khuynh cóbacu quan hệtrwgtfyi? Tôyefdi chỉpxyt muốosdkn lấscjgy t*ng trùthrcng củpgkia anh ta, cho dùthrc tiếyxbqn hàxxnxnh thụecoq tinh ốosdkng nghiệtrwgm hay làxxnx nuôyefdi dưvunpfqfrng đkctjvunpa bégqzt, nhữqrpzng chuyệtrwgn nàxxnxy đkctjpgkiu khôyefdng cầfozun anh ta quan tâgjvkm, đkctjvunpa bégqzt củpgkia tôyefdi tuyệtrwgt đkctjosdki sẽeomf khôyefdng ảutfgnh hưvunprvwkng đkctjếyxbqn tìtfyinh cảutfgm vàxxnx cuộwmgcc sốosdkng giữqrpza côyefdxxnx anh ta, côyefd khôyefdng cóbacuefgg do gìtfyi đkctjobvj từtiaw chốosdki cảutfg."

"Tốosdk Khinh, gầfozun nhưvunp khôyefdng cóbacu ai, khôyefdng cóbacu mộwmgct cha mẹxmfnxxnxo khôyefdng yêtrjyu con cápgkii củpgkia mìtfyinh." Liêtrjyn Hoa lạutfgnh lùthrcng nhìtfyin Tốosdk Khinh, nóbacui nghiêtrjym túwxjwc: "Mặhalxc dùthrcbacu cha mẹxmfn khôyefdng biếyxbqt cápgkich biểobvju đkctjutfgt nhưvunp thếyxbqxxnxo, nhưvunpng cápgkii nàxxnxy khôyefdng ảutfgnh hưvunprvwkng đkctjếyxbqn tìtfyinh yêtrjyu củpgkia họthrc. Mặhalxc dùthrcyefd vẫthrcn nóbacui cha mẹxmfn ruộwmgct củpgkia côyefd nhưvunp thếyxbqxxnxo, nhưvunpng chẳehhcng lẽeomf bọthrcn họthrc chưvunpa từtiawng làxxnxm chuyệtrwgn gìtfyi cho côyefd sao?" 

Tốosdk Khinh trầfozum mặhalxc, mộwmgct đkctjôyefdi mắutfgt nhưvunpbacu nhưvunp khôyefdng thoápgking qua négqztt âgjvkm trầfozum, sau mộwmgct lúwxjwc lâgjvku, côyefd nhàxxnxn nhạutfgt nóbacui: "Tôyefdi khôyefdng biếyxbqt côyefdbacui nhữqrpzng lờobvji nàxxnxy làxxnxbacu ýefggtfyi. . . . . ."

"Tìtfyinh yêtrjyu củpgkia ba mẹxmfnxxnx khôyefdng vụecoq lợoggni, khi côyefd thậeomft sựqdlbxxnxm mẹxmfn, côyefd sẽeomftrjyu đkctjvunpa bégqzt kia, sẽeomf cho nóbacu nhữqrpzng thứvunp tốosdkt nhấscjgt trêtrjyn thếyxbq giớxmfni, côyefd sẽeomf toàxxnxn tâgjvkm toàxxnxn ýefgg dốosdkc hếyxbqt lòosdkng vàxxnx sinh mạutfgng vàxxnxo trêtrjyn ngưvunpobvji nóbacu, cóbacu lẽeomf, côyefd sẽeomf hoàxxnxn thàxxnxnh tốosdkt vai tròosdk củpgkia cha mẹxmfn vớxmfni nóbacu, sẽeomf khôyefdng đkctjobvjbacu thiếyxbqu hụecoqt tìtfyinh thưvunpơzzgkng củpgkia ba. . . . . ." Liêtrjyn Hoa nóbacui gằscdsn từtiawng chữqrpz: "Nhưvunpng tìtfyinh yêtrjyu thưvunpơzzgkng đkctjóbacuxxnx đkctjwmgcc chiếyxbqm, mặhalxc dùthrcyefdbacui cápgkii nàxxnxy sẽeomf khôyefdng ảutfgnh hưvunprvwkng đkctjếyxbqn tìtfyinh cảutfgm giữqrpza tôyefdi vàxxnx Triểobvjn Thiểobvju Khuynh, thếyxbq nhưvunpng đkctjvunpa bégqzt lạutfgi chízzgknh làxxnx vếyxbqt ngăofzsn ởrvwk giữqrpza tìtfyinh cảutfgm. Vìtfyi tốosdkt cho côyefd, vìtfyi tốosdkt cho đkctjvunpa bégqzt, vìtfyi ba củpgkia đkctjvunpa bégqzt, côyefdtrjyn tìtfyim mộwmgct ngưvunpobvji đkctjàxxnxn ôyefdng mìtfyinh yêtrjyu, sinh con dưvunpfqfrng cápgkii cho anh ta. . . . . ."

"Côyefdtrjyu Triểobvjn Thiểobvju Khuynh?" Lôyefdng màxxnxy Tốosdk Khinh hơzzgki hơzzgki nhízzgku lêtrjyn, ngẩhxieng đkctjfozuu hỏqjghi ngưvunpoggnc lạutfgi: "Cho nêtrjyn, côyefd thưvunpơzzgkng anh ta? Làxxnx loạutfgi tìtfyinh yêtrjyu đkctjóbacu sao?"

Liêtrjyn Hoa sữqrpzng sờobvj, cho tớxmfni bâgjvky giờobvjyefd chưvunpa từtiawng suy nghĩxxnx qua vấscjgn đkctjpgkixxnxy, cho dùthrc tốosdki hôyefdm qua côyefd giao mìtfyinh cho Triểobvjn Thiểobvju Khuynh, cho dùthrc anh nóbacui đkctji nóbacui lạutfgi “anh yêtrjyu em”, côyefdgqyxng khôyefdng cóbacu đkctjápgkip lạutfgi mộwmgct câgjvku chízzgknh thứvunpc. . . . . .

Thưvunpơzzgkng anh sao? Côyefdbacu thểobvj thảutfgn nhiêtrjyn thừtiawa nhậeomfn yêtrjyu anh sao?

tfyinh cảutfgm củpgkia anh khôyefdng thểobvj bịqsmh huỷeogo hoạutfgi, anh kiêtrjyn cưvunpobvjng bấscjgt khuấscjgt, anh săofzsn sóbacuc dịqsmhu dàxxnxng, mọthrci chuyệtrwgn anh làxxnxm cho côyefdxxnx Tiểobvju Bạutfgch. . . . . . Nhữqrpzng thứvunpxxnxy cũgqyxng làxxnxm cho tâgjvkm hồfqfrn côyefd run rẩhxiey, đkctjâgjvky làxxnxtrjyu ưvunp, tấscjgt cảutfg đkctjpgkiu làxxnxyefd thưvunpơzzgkng anh sao?

Trong lòosdkng tựqdlb hỏqjghi, Liêtrjyn Hoa, côyefdtrjyu Triểobvjn Thiểobvju Khuynh sao?

Liêtrjyn Hoa tra hỏqjghi chízzgknh mìtfyinh lạutfgi cảutfgm thấscjgy thấscjgt bạutfgi, yêtrjyu hay khôyefdng yêtrjyu, hìtfyinh nhưvunpyefd khôyefdng cóbacu khảutfgofzsng lừtiawa mìtfyinh dốosdki ngưvunpobvji nữqrpza rồfqfri.

Chẳehhcng lẽeomf, côyefd khôyefdng yêtrjyu anh sao?

kdgxúwxjwng, tôyefdi yêtrjyu anh ấscjgy." Cuốosdki cùthrcng Liêtrjyn Hoa ngẩhxieng đkctjfozuu lêtrjyn, ngạutfgo mạutfgn nhìtfyin Tốosdk Khinh nóbacui: " Cho nêtrjyn, anh ấscjgy làxxnx củpgkia tôyefdi, côyefd khôyefdng cóbacu mộwmgct chúwxjwt cơzzgk hộwmgci nàxxnxo đkctjâgjvku! Buôyefdng tay đkctji, côyefd khôyefdng cóbacu khảutfgofzsng cóbacu thểobvjvunpxmfnp đkctji ngưvunpobvji đkctjàxxnxn ôyefdng củpgkia tôyefdi!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.