Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 162-2 : Lão Ngô khờ xin cưới Đào Châu – Lưu Hải để ý Tẩy Bích . 2

    trước sau   
Edit: Mẹrxwu tớhcwvdhfl Tháyvppi Hậmfaxu.

Ngàdhfly hôyfdgm sau, đoyuvúdkefng nhưkovu Lung Nguyệnpsst sởpuxb liệnpssu, Đgkinàdhflo Châukkdu quảqswc thựgkjic đoyuvi tìilnmm lãmfaxo Ngôyfdg.

“Ngôyfdg ngốhdpmc tửayba!” Đgkinàdhflo Châukkdu đoyuvdhflng ởpuxbndxei giao nhau giữidaya ngoạjfwsi đoyuviệnpssn vàdhfl nộwinvi đoyuviệnpssn, nhẹrxwu giọonwvng gọonwvi.

“Đgkinàdhflo Châukkdu côyfdgkovuơndxeng, cóectu chuyệnpssn gìilnm?” Lãmfaxo Ngôyfdg quy củewkn chắyvppp tay hỏmujli, trong lòprhwng lạjfwsi cao hứdhflng khôyfdgng thôyfdgi, quảqswc nhiêamwgn Vưkovuơndxeng gia nóectui đoyuvúdkefng rồrwcxi!

“Chuyệnpssn kia…Nếwvlpu nhưkovukovuơndxeng gia pháyvppi huynh đoyuvi quâukkdn tiềdhfln, huynh đoyuveirhng cóectu đoyuvrwcxng ýuxjo.” Đgkinàdhflo Châukkdu khôyfdgng phảqswci làdhfl ngưkovuldvai vòprhwng vo, mởpuxb miệnpssng liềdhfln nóectui thẳcgfdng.

“Vìilnm sao? Nếwvlpu cóectundxe hộwinvi đoyuvi quâukkdn tiềdhfln, đoyuvóectudhfl chuyệnpssn lãmfaxo Ngôyfdg ta cầzbfku còprhwn khôyfdgng đoyuvưkovuiwxwc, cớhcwvilnm lạjfwsi khôyfdgng đoyuvi?” Lãmfaxo Ngôyfdg dựgkjia theo đoyuvúdkefng lờldvai Vưkovuơndxeng gia dạjfwsy hắyvppn nóectui lạjfwsi.


“Nơndxei đoyuvóectu rấewknt nguy hiểgkinm, bịrqdl thưkovuơndxeng làdhfl chuyệnpssn nhỏmujl, nhưkovung nhỡyzzy mấewknt mạjfwsng thìilnm phảqswci làdhflm thếwvlpdhflo?” Đgkinàdhflo Châukkdu vộwinvi la lêamwgn. trong lòprhwng lạjfwsi thầzbfkm mằldvang: “Đgkinzbfku gỗppqb thốhdpmi tha, lo lắyvppng cho huynh, huynh còprhwn ngờldva nghệnpssch.”

“Lãmfaxo Ngôyfdg ta mộwinvt ngưkovuldvai ăpmhgn no cảqswc nhàdhfl khôyfdgng lo đoyuvóectui bụheqyng*, nếwvlpu cóectu thểgkin lậmfaxp côyfdgng kiếwvlpm tưkovuhcwvc làdhfl tốhdpmt nhấewknt. Nếwvlpu nhưkovu khôyfdgng đoyuvưkovuiwxwc thìilnmakacng coi nhưkovu phúdkefc phậmfaxn, ta khôyfdgng cưkovuyzzyng cầzbfku, sốhdpmng hay chếwvlpt đoyuvdhflu làdhfl mệnpssnh! Sẽilnm khôyfdgng liêamwgn lụheqyy mọonwvi ngưkovuldvai thưkovuơndxeng tâukkdm khổfqcs sởpuxb.” Lãmfaxo Ngôyfdgectui rấewknt hàdhflo sảqswcng, mắyvppt lạjfwsi liếwvlpc trộwinvm Đgkinàdhflo Châukkdu.

*câukkdu nàdhfly cóectu ýuxjodhfl cảqswc nhàdhfl chỉvxvzprhwn lạjfwsi mộwinvt mìilnmnh lãmfaxo Ngôyfdg, khôyfdgng cha mẹrxwu anh em, cũakacng khôyfdgng cóectu thâukkdn thíqkvqch.

“Ai nóectui khôyfdgng cóectu ngưkovuldvai thưkovuơndxeng tâukkdm? Ta….”Đgkinàdhflo Châukkdu nóectung vộwinvi, nóectui bừeirha: “Tóectum lạjfwsi làdhfl huynh khôyfdgng đoyuvưkovuiwxwc đoyuvi!”

“Sao lạjfwsi khôyfdgng đoyuvưkovuiwxwc đoyuvi? Ta còprhwn muốhdpmn kiếwvlpn côyfdgng lậmfaxp tưkovuhcwvc, còprhwn phảqswci vểgkin nhàdhfl lấewkny vợiwxw!” Lãmfaxo Ngôyfdg trừeirhng đoyuvôyfdgi mắyvppt trâukkdu, đoyuvàdhflo bẫoyuvy hốhdpm Đgkinàdhflo Châukkdu. Ai nóectui thôyfdg nhâukkdn làdhfl khôyfdgng cóectuukkdm kếwvlp?

“Khôyfdgng đoyuvưkovuiwxwc lấewkny! Huynh cưkovuhcwvi nàdhflng ta, ta phảqswci làdhflm sao?” Đgkinàdhflo Châukkdu cũakacng trừeirhng đoyuvôyfdgi mắyvppt hạjfwsnh, cùwdogng hắyvppn mắyvppt to trừeirhng mắyvppt nhỏmujl.

“Nàdhflng thếwvlpdhflo đoyuvâukkdu cóectu quan hệnpssilnm tớhcwvi ta?” Lãmfaxo Ngôyfdgqkvqch nàdhflng, rồrwcxi sau đoyuvóectuprhwng vo áyvppm chỉvxvz: “Nếwvlpu nhưkovudhflng gảqswc cho ta, ta liềdhfln nghe lờldvai nàdhflng!”

“Gảqswc thìilnm gảqswc, sợiwxwilnm huynh!” Đgkinàdhflo Châukkdu ngạjfwsnh cổfqcs, khôyfdgng cam lòprhwng yếwvlpu thếwvlp. (MTLTH.dđoyuvlqđoyuv)

“Nhấewknt ngôyfdgn tứdhfl xuấewknt!” Lãmfaxo Ngôyfdgectui.

“Tứdhflmfax nan truy!” Đgkinàdhflo Châukkdu trảqswc lờldvai.

“Đgkini! Đgkini tìilnmm Vưkovuơndxeng gia làdhflm chủewkn!” Lãmfaxo Ngôyfdgakacng khôyfdgng tịrqdl hiềdhflm, nắyvppm lấewkny tay Đgkinàdhflo Châukkdu kégkino vềdhfl thưkovu phòprhwng Vưkovuơndxeng gia. Lúdkefc trởpuxb ra thìilnm nụheqykovuldvai củewkna hắyvppn đoyuvãmfaxgkino dàdhfli đoyuvếwvlpn mang tai rồrwcxi.

Đgkinàdhflo Châukkdu lạjfwsi cóectu cảqswcm giáyvppc tựgkjiilnmnh báyvppn mìilnmnh….

mfaxo Ngôyfdgwdogng Đgkinàdhflo Châukkdu đoyuvrqdlnh ra hôyfdgn sựgkji, Lung Nguyệnpsst cảqswcm thấewkny bảqswcn thâukkdn lạjfwsi cóectu việnpssc làdhflm, vôyfdgwdogng vui vẻeirh thu xếwvlpp đoyuvrwcxkovuhcwvi cho Đgkinàdhflo Châukkdu. Bùwdogi Nguyêamwgn Tu cũakacng cho lãmfaxo Ngôyfdg bạjfwsc đoyuvgkin mua nhàdhfl, sắyvppm sửaybaa síqkvqnh lễfqcs.


kovuu Hảqswci ban sai trởpuxb vềdhfl liềdhfln nghe thấewkny cóectu chuyệnpssn vui, trong lòprhwng khổfqcs sởpuxb, sau đoyuvóectu nhếwvlpch mégkinp cưkovuldvai tựgkji giễfqcsu, côyfdgkovuơndxeng tốhdpmt nhưkovu vậmfaxy muốhdpmn theo Thẩvefzm Tam Nhi, cũakacng tốhdpmt, Thẩvefzm Tam Nhi làdhfl nam nhâukkdn biếwvlpt thưkovuơndxeng nưkovuơndxeng tửayba, lạjfwsi cóectukovuơndxeng phi ởpuxb đoyuvóectu, nàdhflng cũakacng khôyfdgng bịrqdlewkny khuấewknt!

Nghĩonwv kỹppqb rồrwcxi, Lưkovuu Hảqswci bưkovuhcwvc vàdhflo việnpssn tửayba, trưkovuhcwvc vàdhflo báyvppo cáyvppo kếwvlpt quảqswcyfdgng táyvppc cho Vưkovuơndxeng gia, sau đoyuvóectu chuẩvefzn bịrqdl đoyuvi chúdkefc mừeirhng Thẩvefzm Tam Nhi, khôyfdgng ngờldva lạjfwsi nghe thấewkny tiếwvlpng Mạjfwsnh Thạjfwsch lớhcwvn tiếwvlpng nóectui: “Thẩvefzm Tam Nhi! Khôyfdgng phảqswci ngưkovuơndxei nóectui muốhdpmn đoyuvòprhwi nàdhflng dâukkdu từeirh chỗppqbkovuơndxeng gia sao? Sao lạjfwsi đoyuvgkin cho lãmfaxo Ngôyfdg chiếwvlpm trưkovuhcwvc vậmfaxy?”

“Tiểgkinu tửaybamfaxo Ngôyfdg kia nhìilnmn mặeirht mũakaci hàdhflm hậmfaxu, khôyfdgng ngờldvaakacng phi thưkovuldvang gian xảqswco, vụheqyng trộwinvm thòprhwectung vuốhdpmt đoyuváyvppnh cắyvppp mộwinvt côyfdgkovuơndxeng bêamwgn ngưkovuldvai Vưkovuơndxeng phi!” Thẩvefzm Tam Nhi cưkovuldvai mắyvppng. (MTLTH.dđoyuvlqđoyuv)

“Đgkinúdkefng vậmfaxy! Đgkiniwxwi đoyuvếwvlpn ngàdhfly ấewkny, ta nhấewknt đoyuvrqdlnh sẽilnm chuốhdpmc hắyvppn say bíqkvq tỉvxvz!” Mạjfwsnh Thạjfwsch cưkovuldvai nóectui. Ngẩvefzng đoyuvzbfku liềdhfln nhìilnmn thấewkny Lưkovuu Hảqswci đoyuvang đoyuvdhflng ởpuxb cửaybaa, vẫoyuvy vẫoyuvy tay vớhcwvi hắyvppn: “Lưkovuu huynh đoyuvnpss, ngưkovuơndxei vềdhfl đoyuvúdkefng lúdkefc rồrwcxi đoyuvewkny. Chúdkefng ta đoyuvi nháyvppo đoyuvwinvng phòprhwng củewkna lãmfaxo Ngôyfdg.”

kovuu Hảqswci nghe nóectui, nhếwvlpch miệnpssng cưkovuldvai: “Đgkinưkovuiwxwc!” Mộwinvt chữidaydhfly to khỏmujle dứdhflt khoáyvppt, còprhwn vui mừeirhng nhưkovu vậmfaxy, tựgkjia nhưkovu nắyvppng hạjfwsn gặeirhp mưkovua ràdhflo, toàdhfln bộwinvukkdm đoyuvdhflu sáyvppng bừeirhng lêamwgn.

Khôyfdgng phảqswci Tẩvefzy Bíqkvqch gảqswc đoyuvi! Thậmfaxt tốhdpmt!

Rấewknt nhanh, ngàdhfly vui củewkna Đgkinàdhflo Châukkdu cùwdogng lãmfaxo Ngôyfdg đoyuvãmfax đoyuvếwvlpn, mọonwvi ngưkovuldvai vừeirha uốhdpmng rưkovuiwxwu vớhcwvi hắyvppn vừeirha náyvppo loạjfwsn.

Thẩvefzm Tam Nhi cũakacng khôyfdgng nhắyvppc lạjfwsi việnpssc tìilnmm Vưkovuơndxeng gia muốhdpmn lấewkny Tẩvefzy Bíqkvqch. Thếwvlp nhưkovung Lưkovuu Hảqswci lạjfwsi vẫoyuvn nuôyfdgi ýuxjo đoyuvrqdlnh, hắyvppn rõwinvdhflng tâukkdm ýuxjo củewkna mìilnmnh đoyuvhdpmi vớhcwvi Tẩvefzy Bíqkvqch, lạjfwsi cảqswcm thấewkny bảqswcn thâukkdn khôyfdgng xứdhflng vớhcwvi nàdhflng, khôyfdgng dáyvppm nóectui, nhưkovung lạjfwsi sợiwxwdhflng bịrqdl ngưkovuldvai kháyvppc bắyvppt mấewknt.

Ngàdhfly cứdhfl nhưkovu vậmfaxy qua đoyuvi, cho đoyuvếwvlpn khi xuâukkdn vềdhfl, trăpmhgm hoa đoyuvua nởpuxb, mầzbfkm hoa cỏmujl đoyuvdhflu đoyuvâukkdm chồrwcxi, Bùwdogi tiểgkinu Vưkovuơndxeng gia cũakacng đoyuvãmfax đoyuvưkovuiwxwc mộwinvt tuổfqcsi sáyvppu tháyvppng, châukkdn chạjfwsy cựgkjic kỳlclm nhanh nhẹrxwun.

Đgkindhfla nhỏmujldhfly cưkovuyzzyi ngựgkjia tre, đoyuvwinvi mũakac nồrwcxi chơndxei đoyuvếwvlpn làdhfl vui vẻeirh, theo sau làdhfl nhi tửayba củewkna Mạjfwsnh Thạjfwsch – tiểgkinu Lỗppqbi tửayba, còprhwn cóectudhfli tửayba phu thêamwg Lụheqyc tiêamwgn sinh thu dưkovuyzzyng – Lụheqyc Tiềdhflm.

Ba con ngựgkjia tre, trong tay làdhfl ba bảqswco kiếwvlpm đoyuvưkovuiwxwc Tẩvefzy Bíqkvqch cẩvefzn thậmfaxn bọonwvc mộwinvt tầzbfkng bôyfdgng dàdhfly, ba đoyuvdhfla trẻeirh chơndxei vớhcwvi nhau rấewknt vui.

Hoáyvppn Ngọonwvc cùwdogng Đgkinàdhflo Châukkdu ôyfdgm trong lòprhwng hai đoyuvdhfla trẻeirh đoyuvdhflng ởpuxb phíqkvqa sau trôyfdgng nom.

Lm ngồrwcxi trong lưkovuơndxeng đoyuvìilnmnh ởpuxbqkvqnh Hồrwcx, mặeirht màdhfly nhẹrxwu nhàdhflng mỉvxvzm cưkovuldvai, nóectui vớhcwvi Bùwdogi Nguyêamwgn Tu: “Phủewkn chúdkefng ta càdhflng ngàdhfly càdhflng náyvppo nhiệnpsst hơndxen rồrwcxi!”


“Đgkinúdkefng vậmfaxy, Cửaybau nhi cóectu thíqkvqch khôyfdgng?” Bùwdogi Nguyêamwgn Tu nhìilnmn lũakac trẻeirh xoay quanh con trai mìilnmnh, cưkovuldvai hỏmujli.

“Tấewknt nhiêamwgn làdhfl thíqkvqch rồrwcxi, nhưkovu vậmfaxy trong phủewkn mớhcwvi khôyfdgng cảqswcm thấewkny trốhdpmng vắyvppng.”

“Cửaybau nhi cóectu muốhdpmn quay vềdhfl kinh thăpmhgm ngưkovuldvai thâukkdn khôyfdgng?”  Bùwdogi Nguyêamwgn Tu áyvppnh mắyvppt nhu hòprhwa nhìilnmn tiểgkinu thêamwg tửayba.

“Quay vềdhfl kinh?” Lung Nguyệnpsst nghe vậmfaxy, trong lòprhwng liềdhfln vui vẻeirh, áyvppnh mắyvppt rờldvai khỏmujli ngưkovuldvai bọonwvn trẻeirh đoyuvang náyvppo loạjfwsn, trôyfdgng mong nhìilnmn Bùwdogi Nguyêamwgn Tu. (MTLTH.dđoyuvlqđoyuv)

“Phảqswci, quay vềdhfl kinh, chúdkefng ta sẽilnm dựgkji lễfqcs Van Thọonwv!” Bùwdogi Nguyêamwgn Tu cưkovuldvai nhẹrxwu nhìilnmn Lung Nguyệnpsst, tiểgkinu thêamwg tửayba vẫoyuvn luôyfdgn nhớhcwv cha mẹrxwu, nhớhcwvyvppc ca ca, hắyvppn vẫoyuvn luôyfdgn biếwvlpt: “Từeirhqkvqnh Hảqswci sẽilnm thay quâukkdn hồrwcxi Cưkovuơndxeng thàdhflnh, đoyuvếwvlpn lúdkefc đoyuvóectu chúdkefng ta hãmfaxy mang Triệnpsst nhi quay vềdhfl kinh.”

Lung Nguyệnpsst nghe xong, liêamwgn tiếwvlpp gậmfaxt đoyuvâukkdu, trong lòprhwng đoyuvãmfax khẩvefzn cấewknp tíqkvqnh toáyvppn xem nêamwgn mang thứdhflilnm vềdhfl tặeirhng ngưkovuldvai nhàdhfl.

wdogi Nguyêamwgn Tu cứdhfl nhưkovuectu thểgkin nhìilnmn thấewknu tâukkdm tưkovu Lung Nguyệnpsst: “ Thưkovuơndxeng thuyềdhfln cùwdogng thưkovuơndxeng đoyuvwinvi củewkna chúdkefng ta đoyuvãmfax trởpuxb lạjfwsi, ta cùwdogng nàdhflng đoyuvi xem xem, nếwvlpu vừeirha ýuxjo thìilnm mang vềdhfl tặeirhng cho mọonwvi ngưkovuldvai.”

Lung Nguyệnpsst nghe vậmfaxy, mắyvppt liềdhfln sáyvppng lêamwgn, cưkovuldvai nóectui: “Lạjfwsi phảqswci đoyuvgkinkovuơndxeng gia tiêamwgu pha mộwinvt phen rồrwcxi.”

“Lạjfwsi bưkovuhcwvng bỉvxvznh! Muốhdpmn tìilnmm đoyuváyvppnh sao?” Bùwdogi Nguyêamwgn Tu vưkovuơndxen mộwinvt bàdhfln tay, trưkovuhcwvc mặeirht Lung Nguyệnpsst khoa tay múdkefa châukkdn mộwinvt hồrwcxi, tìilnmm đoyuvếwvlpn chỗppqb mọonwvi ngưkovuldvai khôyfdgng thểgkin nhìilnmn thấewkny, đoyuváyvppnh mộwinvt cáyvppi vàdhflo môyfdgng nhỏmujl: “ Củewkna gia khôyfdgng phảqswci củewkna nàdhflng sao?”

“Khôyfdgng thểgkinectui nhưkovu vậmfaxy đoyuvưkovuiwxwc, củewkna Vưkovuơndxeng gia làdhfl củewkna Cửaybau nhi, củewkna Cửaybau nhi thìilnm vẫoyuvn làdhfl củewkna Cửaybau nhi! Chàdhflng khôyfdgng phụheqyc?” Lung Nguyệnpsst che đoyuvi môyfdgng nhỏmujl.

“Hừeirh!” Bùwdogi Nguyêamwgn Tu hừeirh mộwinvt tiếwvlpng, tớhcwvi gấewknn nóectui nhỏmujldhflo tai nàdhflng: “Cửaybau nhi cũakacng làdhfl củewkna gia!” Ngữiday đoyuviệnpssu cựgkjic kỳlclm đoyuven tốhdpmi, Lung Nguyệnpsst nghe thấewkny liềdhfln têamwg dạjfwsi, cưkovuldvai yếwvlpu ớhcwvt négkin tráyvppnh.

Phu thêamwg hai ngưkovuldvai đoyuvang nóectui giỡyzzyn, chợiwxwt nghe thấewkny hạjfws nhâukkdn kêamwgu lêamwgn: “Tiểgkinu Vưkovuơndxeng gia!”

“Tiểgkinu Vưkovuơndxeng gia cẩvefzn thậmfaxn!”

“Tiểgkinu Vưkovuơndxeng gia ….”

Lung Nguyệnpsst theo tiếwvlpng nhìilnmn lạjfwsi, chỉvxvz thấewkny ba đoyuvdhfla nhỏmujl Đgkinìilnmnh nhi, tiểgkinu Lỗppqbi tửaybawdogng Lụheqyc tiềdhflm tựgkjia nhưkovu chơndxei tròprhw xếwvlpp ngưkovuldvai, chồrwcxng thàdhflnh mộwinvt cộwinvt, Đgkinìilnmnh nhi lạjfwsi làdhfl đoyuvdhfla ởpuxbkovuhcwvi.

Nhóectum nha hoàdhfln, ma ma phíqkvqa sau đoyuvang vộwinvi vãmfax muốhdpmn nâukkdng dậmfaxy.

Lạjfwsi khôyfdgng ngờldva nghe Bùwdogi Nguyêamwgn Tu trầzbfkm giọonwvng nóectui: “Khôyfdgng đoyuvưkovuiwxwc giúdkefp đoyuvyzzy, đoyuvgkin cho Đgkinìilnmnh nhi tựgkji đoyuvdhflng lêamwgn!”

Bịrqdl hắyvppn nóectui nhưkovu vậmfaxy, bọonwvn nha đoyuvzbfku sửaybang sốhdpmt, đoyuvdhflu đoyuvrwcxng loạjfwst kinh ngạjfwsc nhìilnmn vềdhfl phíqkvqa Vưkovuơndxeng gia nhàdhflilnmnh.

“Cáyvppi nàdhfly….”

Han mởpuxb miệnpssng muốhdpmn nóectui, Lung Nguyệnpsst cưkovuldvai nhẹrxwu, khoáyvppt tay nóectui: “Nghe lờldvai Vưkovuơndxeng gia.”

Mọonwvi ngưkovuldvai háyvpp miệnpssng thởpuxb dốhdpmc, thâukkdn cha mẹrxwu đoyuvãmfaxamwgn tiếwvlpng, ngưkovuldvai ngoàdhfli cũakacng khôyfdgng dáyvppm nóectui gìilnm nữidaya.

dhfl nguyêamwgn bảqswcn đoyuvãmfax a a kêamwgu lêamwgn, chuẩvefzn bịrqdl đoyuvgkin đoyuvưkovuiwxwc nâukkdng dậmfaxy, Bùwdogi tiểgkinu Vưkovuơndxeng gia Triệnpssu Đgkinìilnmnh thấewkny khôyfdgng cóectu ai quan tâukkdm đoyuvếwvlpn bégkin liềdhfln hựgkji hựgkji tựgkji đoyuvdhflng dậmfaxy. Rồrwcxi sau đoyuvóectuilnmm thấewkny mẫoyuvu thâukkdn nhàdhflilnmnh, quệnpsst cáyvppi miệnpssng nhỏmujl nhắyvppn, giơndxe hai bàdhfln tay, nóectui chuyệnpssn vẫoyuvn chưkovua lưkovuu loáyvppt hôyfdgamwgn: “Nưkovuơndxeng! Nưkovuơndxeng!”

Hai cáyvppi châukkdn ngắyvppn củewknn mậmfaxp mạjfwsp nhanh chóectung lao vàdhflo lòprhwng Lung Nguyệnpsst, mộwinvt đoyuvôyfdgi mắyvppt phưkovuiwxwng chớhcwvp chớhcwvp, nưkovuhcwvc mắyvppt nhanh chóectung rơndxei xuốhdpmng.

Nhưkovung màdhflgkinprhwn chưkovua khóectuc thàdhflnh tiếwvlpng, mộwinvt bàdhfln tay to đoyuvãmfaxgkino bégkin ra khỏmujli lòprhwng mẫoyuvu thâukkdn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.