Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 162 : Lão Ngô khờ xin cưới Đào Châu – Lưu Hải để ý Tẩy Bích .

    trước sau   
Edit: Mẹgnnf tớlfkpjdkp Tháqzkli Hậvucau.

hpdyo Ngôejuf đdbyiúbfqzng thậvucat rấqmogt đdbyihwit bụgafung tớlfkpi Đkdgeàjdkpo Châjehgu.

asqchpdyng gặondup mấqmogy côejufjppsơlklrng gia cóqmog nhan sắetrqc, nhìasqcn khôejufng thôejufi trong lòsvisng cũsuzdng thấqmogy cao hứicnlng, ngưjppsouoli xưjppsa chẳnarjng cóqmogjehgu ‘cảacjwnh đdbyignnfp ýnphf vui’ đdbyiqmogy thôejufi, ai lạgyiai khôejufng thíhcszch nhìasqcn thấqmogy ngưjppsouoli đdbyignnfp bao giờouol.

hpdyo Ngôejufsuzdng hiểhwitu đdbyiưjppsgafuc bảacjwn thâjehgn chỉjlrgjdkp ngưjppsouoli thôejuf thiểhwitn, kiềzaoku hoa tuy đdbyignnfp nhưjppsng đdbyiâjehgu phảacjwi đdbyihwit cho thưjppsouolng nhâjehgn đdbyiếuxbyn háqzkli.

Thếuxby nhưjppsng từsmmpbfqzc quen biếuxbyt Đkdgeàjdkpo Châjehgu, lãhpdyo Ngôejuf liềzaokn câjehgn nhắetrqc, nha đdbyizxkpu kia cóqmog nhan sắetrqc, cũsuzdng khôejufng yếuxbyu ớlfkpt, lạgyiai chăktmom chỉjlrgyfunlhgkn cạgyianh giúbfqzp đdbyifvkajppsơlklrng phi rấqmogt nhiềzaoku việbcoxc. Mấqmogu chốgyiat làjdkp, nàjdkpng cóqmog thểhwit mộwzcgt cưjppslfkpc đdbyiáqzkl bay nam tửqzklasqcnh thưjppsouolng, khôejufng cầzxkpm lo lắetrqng phảacjwi cóqmog ngưjppsouoli bảacjwo vệbcox, che chởyfun.

hpdyo Ngôejufjdkpng nhìasqcn càjdkpng thấqmogy thíhcszch, qua lờouoli say củzzyza Thẩskkom Tam Nhi, hắetrqn cảacjwm tháqzkly việbcoxc nàjdkpy cóqmog thểhwit sẽanih đdbyiưjppsgafuc. Khôejufng tớlfkpi hai ngàjdkpy, Đkdgeàjdkpo Châjehgu lạgyiai tìasqcm hắetrqn đdbyii thảacjw ưjppsng.


qzkli gọsuzdi làjdkp ‘thảacjw ưjppsng’ chíhcsznh làjdkp đdbyihwit tráqzklnh cho Hảacjwi Đkdgeôejufng Thanh bịjidi mấqmogt đdbyii dãhpdyhcsznh, nếuxbyu cóqmog thờouoli gian rảacjwnh sẽanih đdbyiưjppsa nóqmog ra ngoàjdkpi săktmon chim trĩasqc hoặonduc thỏpgxt rừsmmpng.

Đkdgeàjdkpo Châjehgu thảacjw Hảacjwi Đkdgeôejufng Thanh vàjdkpo tay lãhpdyo Ngôejuf, xoay ngưjppsouoli rờouoli đdbyii.

“Ai! Cáqzkli kia…” Lãhpdyo Ngôejuf gọsuzdi nàjdkpng.

“Cáqzkli gìasqc vậvucay?”  Đkdgeàjdkpo Châjehgu chớlfkpp mắetrqt hạgyianh hỏpgxti: “ Cóqmog chuyệbcoxn gìasqc thìasqcqmogi đdbyii, Vưjppsơlklrng phi đdbyiang chờouol ta đdbyióqmog.”

“Vậvucay ta đdbyiâjehgy liềzaokn nóqmogi thẳnarjng! Nàjdkpng khôejufng thíhcszch nghe thìasqc đdbyismmpng đdbyihwit ýnphf, cứicnl coi nhưjpps ta phóqmogng rắetrqm vậvucay!” Giọsuzdng lãhpdyo Ngôejuf vốgyian đdbyiãhpdy vừsmmpa to vừsmmpa thôejuf, hôejufm nay lạgyiai bàjdkpy đdbyiondut trầzxkpm giọsuzdng nóqmogi. (MTLTH.dđdbyilqđdbyi)

Đkdgeàjdkpo Châjehgu thấqmogy hắetrqn nhưjpps vậvucay, trong lòsvisng cảacjwm thấqmogy buồwejzn cưjppsouoli nhưjppsng trêlhgkn mặondut vãhpdyn giảacjw vờouol tứicnlc giậvucan: “Nóqmogi cáqzkli gìasqc khóqmog nghe vậvucay! Mau nóqmogi đdbyii!”

“Cáqzkli kia…Nàjdkpng cảacjwm thấqmogy lãhpdyo Ngôejuf ta làjdkp ngưjppsouoli thếuxbyjdkpo?” Lãhpdyo Ngôejuf nhứicnlc đdbyizxkpu, hắetrqn cảacjwm thấqmogy kháqzkljdkp ngưjppsgafung ngùoeikng, cũsuzdng may da mặondut hắetrqn vốgyian đdbyien, cóqmog hồwejzng cũsuzdng khôejufng ai nhìasqcn ra.

“Huynh tốgyiat đdbyióqmog!” Đkdgeàjdkpo Châjehgu vốgyian cũsuzdng làjdkpejufjppsơlklrng vôejufjehgm vôejuf phếuxby, trong lòsvisng nghĩasqcqzkli gìasqc liềzaokn nóqmogi thẳnarjng tuộwzcgt ra: “Đkdgesmmpng nhìasqcn huynh làjdkp thôejuf nhâjehgn nhưjppsng thậvucat ra rấqmogt thiệbcoxn tâjehgm, cũsuzdng rấqmogt trung tâjehgm vớlfkpi Vưjppsơlklrng gia vàjdkpjppsơlklrng phi.”Sau đdbyióqmogsvisn nhấqmogt quyếuxbyt gậvucat đdbyizxkpu mộwzcgt cáqzkli. Lạgyiai nóqmogi: “Nếuxbyu huynh hỏpgxti xong rồwejzi ta liềzaokn đdbyii, Vưjppsơlklrng phi vẫfpwzn còsvisn đdbyiang chờouol ta đdbyióqmog!” Dứicnlt lờouoli, nàjdkpng khôejufng thấqmogy lãhpdyo Ngôejuf đdbyiáqzklp lờouoli liềzaokn tiêlhgku sáqzkli đdbyii vềzaok.

hpdyo Ngôejuf hạgyia đdbyiôejufi mắetrqt trâjehgu, trong miệbcoxng vẫfpwzn còsvisn lẩskkom bẩskkom: “Thếuxbyjdkpy làjdkp vẫfpwzn chưjppsa ưjppsng lắetrqm đdbyiúbfqzng khôejufng?” Sau lạgyiai nghĩasqc, bấqmogt kểhwitjdkpng cóqmog khôejufng ưjppsng thếuxbyjdkpo, cưjppslfkpi vợgafu phảacjwi nhưjppslhgkn chiếuxbyn trưjppsouolng giếuxbyt đdbyijidich, đdbyiwzcgng thủzzyz trưjppslfkpc nóqmogi sau.

Nghĩasqcnphf rồwejzi, hắetrqn liềzaokn huỳanihnh huỵbcoxch chạgyiay đdbyii tìasqcm Vưjppsơlklrng gia.

Buổyokci chiềzaoku, đdbyigafui đdbyiếuxbyn khi Lung Nguyệbcoxt gọsuzdi Đkdgeàjdkpo Châjehgu đdbyiếuxbyn hỏpgxti, nha đdbyizxkpu kia lộwzcg ra biểhwitu cảacjwm choáqzklng váqzklng: “Nôejuf tỳanihbfqzc nàjdkpo nóqmogi nguyệbcoxn ýnphf? Ngôejuf ngốgyiac tửqzkl chỉjlrg hỏpgxti nôejuf tỳanih nghĩasqc hắetrqn làjdkp ngưjppsouoli thếuxbyjdkpo, nôejuf tỳanih liềzaokn trảacjw lờouoli hắetrqn. Sao lạgyiai thàjdkpnh nôejuf tỳanih nguyệbcoxn ýnphf lấqmogy hắetrqn vậvucay?”

“Phảacjwi, lãhpdyo Ngôejuf đdbyiúbfqzng làjdkp mộwzcgt nam nhâjehgn tốgyiat.” Lung Nguyệbcoxt cưjppsouoli nhạgyiat nhìasqcn Đkdgeàjdkpo Châjehgu: “Ngưjppsơlklri cũsuzdng chớlfkp đdbyipgxt mặondut tíhcsza tai, nếuxbyu khôejufng muốgyian gảacjw, ta liềzaokn nóqmogi vớlfkpi Vưjppsơlklrng gia mộwzcgt tiếuxbyng. Bêlhgkn cạgyianh Vưjppsơlklrng gia chíhcsznh làjdkp khôejufng thiếuxbyu ngưjppsouoli, ngưjppsơlklri chỉjlrg cầzxkpn chậvucam rãhpdyi chọsuzdn làjdkp đdbyiưjppsgafuc rồwejzi, lãhpdyo Ngôejuflhgkn kia thìasqc…”Lung Nguyệbcoxt kébfnwo dàjdkpi âjehgm cuốgyiai: “ Ta nhìasqcn nha đdbyizxkpu Bàjdkpn Nha Nhi phòsvisng bếuxbyp, dáqzklng ngưjppsouoli cao to, trôejufng nhưjpps mộwzcgt viêlhgkn thịjidit, rõbfqzjdkp ngưjppsouoli cóqmog phúbfqzc tưjppslfkpng, đdbyiúbfqzng làjdkp rấqmogt hợgafup vớlfkpi lãhpdyo Ngôejuf…”

“Ai ai!” Đkdgeàjdkpo Châjehgu bịjidi dọsuzda cho dậvucam châjehgn bìasqcnh bịjidich, Bàjdkpn Nha Nhi tuy làjdkp khuêlhgk nữwjif nhưjppsng trưjppslfkpc đdbyiâjehgy sốgyiat cao đdbyiếuxbyn hỏpgxtng cảacjw đdbyizxkpu, nay vừsmmpa ngốgyiac lạgyiai vừsmmpa bébfnwo: “Vưjppsơlklrng phi, ngàjdkpi đdbyismmpng đdbyiùoeika nữwjifa!”


Lung Nguyệbcoxt cưjppsouoli nóqmogi: “Ngưjppsơlklri khôejufng nguyệbcoxn ýnphf gảacjw cho hắetrqn. Vớlfkpi lạgyiai, nếuxbyu nhưjppshpdyo Ngôejufjdkpqmog nhìasqcn trúbfqzng nha đdbyizxkpu Bàjdkpn Nha Nhi thìasqcsuzdng sẽanih thưjppsa chuyệbcoxn vớlfkpi Vưjppsơlklrng gia.”

Đkdgeàjdkpo Châjehgu vộwzcgi vàjdkpng la lêlhgkn: “Nhưjppsng…nhưjppsng ngàjdkpi nóqmogi Ngôejuf ngốgyiac tửqzkl kia đdbyihwit ýnphfejuf tỳanihjdkp! Nôejuf tỳanih khôejufng đdbyiwejzng ýnphf ngàjdkpi liềzaokn cứicnlng rắetrqng nhébfnwt nha đdbyizxkpu ngốgyiac cho hắetrqn, hắetrqn….”

“Nếuxbyu nhưjpps hắetrqn muốgyian thìasqc đdbyiâjehgu cóqmog liêlhgkn quan gìasqc đdbyiếuxbyn ngưjppsơlklri? Vảacjw lạgyiai cóqmog khi sau nàjdkpy gặondup nhau còsvisn khóqmog nữwjifa làjdkp.” Lung Nguyệbcoxt liếuxbyc qua mặondut Đkdgeàjdkpo Châjehgu, thấqmogy nàjdkpng biếuxbyn sắetrqc.

“Rõbfqzjdkpng hắetrqn ởyfun trong phủzzyz, ngẩskkong đdbyizxkpu thấqmogy, cúbfqzi đdbyizxkpu cũsuzdng thấqmogy…”

Lung Nguyệbcoxt xua tay, ýnphf bảacjwo nàjdkpng hãhpdyy nghe mìasqcnh nóqmogi hếuxbyt: “Ta đdbyiãhpdy nghe Vưjppsơlklrng gia nóqmogi qua, thâjehgn vệbcox đdbyii theo bêlhgkn cạgyianh cháqzklng đdbyizaoku làjdkp nhữwjifng ngưjppsouoli tốgyiat, chỉjlrg thiếuxbyu mộwzcgt cơlklr hộwzcgi kiếuxbyn côejufng màjdkp thôejufi. Chàjdkpng đdbyijidinh qua hơlklrn nửqzkla năktmom nữwjifa liềzaokn pháqzkli hắetrqn tớlfkpi biêlhgkn quan. Đkdgeếuxbyn lúbfqzc đdbyióqmogjdkpm sao màjdkp gặondup?”

“Kia…nàjdkpy…” Đkdgeàjdkpo Châjehgu háqzkl miệbcoxng thởyfun hắetrqt.

“Tấqmogt nhiêlhgkn làjdkp khôejufng thểhwit tráqzklnh khỏpgxti bịjidi thưjppsơlklrng, cóqmog khi còsvisn phảacjwi bỏpgxt mạgyiang, ngưjppsơlklri nghĩasqc lậvucap côejufng dễsvis nhưjpps vậvucay sao? Trêlhgkn ngưjppsouoli Vưjppsơlklrng gia cũsuzdng cóqmog đdbyiôejufi ba chỗgnnf vẫfpwzn còsvisn sẹgnnfo, càjdkpng đdbyiicnlng đdbyizaok cậvucap đdbyiếuxbyn thưjppsơlklrng lớlfkpn thưjppsơlklrng nhỏpgxt hồwejzi ấqmogy.” Lung Nguyệbcoxt tấqmogt nhiêlhgkn hiểhwitu Đkdgeàjdkpo Châjehgu muốgyian nóqmogi cáqzkli, chỉjlrgjdkpjdkpng muốgyian hùoeik doa nha đdbyizxkpu nàjdkpy mộwzcgt chúbfqzt. Nha đdbyizxkpu Đkdgeàjdkpo Châjehgu nàjdkpy đdbyiúbfqzng làjdkpqmog chúbfqzt ýnphf tứicnl vớlfkpi lãhpdyo Ngôejuf, chỉjlrgjdkpjdkpng vẫfpwzn chưjppsa thôejufng suốgyiat, chỉjlrg cầzxkpn thửqzkljdkpng mộwzcgt chúbfqzt liềzaokn biếuxbyt ngay.

“Cáqzkli kia…cóqmog thểhwit khôejufng đdbyii khôejufng?” Đkdgeàjdkpo Châjehgu do dựwejz. (MTLTH.dđdbyilqđdbyi)

“Cóqmog mấqmogy nam nhâjehgn lạgyiai khôejufng muốgyian kiếuxbyn côejufng lậvucap nghiệbcoxp, thêlhgk tửqzkljppsyfunng đdbyionduc quyềzaokn, quang diệbcoxu môejufn mi chứicnl?” Lung Nguyệbcoxt hỏpgxti nàjdkpng.

“Khôejufng cóqmog.” Đkdgeàjdkpo Châjehgu lắetrqc đdbyizxkpu: “Nhưjppsng màjdkp…”

“Ai nha! Nha đdbyizxkpu nàjdkpy, nếuxbyu lo lắetrqng thìasqc tựwejz đdbyii màjdkp khuyêlhgkn hắetrqn, ởyfun đdbyiâjehgy nóqmogi vớlfkpi ta làjdkpm cáqzkli gìasqc?” Lung Nguyệbcoxt đdbyiacjwo mắetrqt nóqmogi.

“Àlhgk!” Đkdgeàjdkpo Châjehgu gậvucat đdbyizxkpu đdbyiáqzklp ứicnlng, hầzxkpu hạgyia Lung Nguyệbcoxt tháqzklo trâjehgm càjdkpi tóqmogc rồwejzi lui ra ngoàjdkpi.

Đkdgegafui rửqzkla mặondut sạgyiach sẽanih, hai vợgafu chồwejzng nằpoemm trêlhgkn giưjppsouolng, Lung Nguyệbcoxt cầzxkpm lấqmogy bàjdkpn tay Bùoeiki Nguyêlhgkn Tu, chơlklri đdbyiùoeika ngóqmogn trỏpgxt củzzyza hắetrqn, nóqmogi nhỏpgxt: “Thiếuxbyp đdbyiãhpdy hỏpgxti nha đdbyizxkpu Đkdgeàjdkpo Châjehgu rồwejzi, nàjdkpng đdbyiúbfqzng làjdkpqmog chúbfqzt ýnphf vớlfkpi lãhpdyo Ngôejuf, chỉjlrgjdkpjdkpng chưjppsa thôejufng suốgyiat màjdkp thôejufi. Thiếuxbyp nghĩasqcjdkpng cóqmog thểhwit sẽanih đdbyii tìasqcm lãhpdyo Ngôejuf, đdbyiếuxbyn lúbfqzc đdbyióqmog chàjdkpng phảacjwi nóqmogi vớlfkpi hắetrqn…”

Lung Nguyệbcoxt nóqmogi vớlfkpi Bùoeiki Nguyêlhgkn Tu phảacjwi dạgyiay lãhpdyo Ngôejufqmogi thếuxbyjdkpo mớlfkpi cóqmog thểhwit lừsmmpa nàjdkpng dâjehgu vềzaok tay. (MTLTH.dđdbyilqđdbyi)

oeiki Nguyêlhgkn Tu nghe xong, cưjppsouoli nhébfnwo mũsuzdi Lung Nguyệbcoxt: “Nàjdkpng thâjehgn làjdkpm chỉjlrg tửqzkljdkp lạgyiai đdbyii tíhcsznh kếuxby nha hoàjdkpn mìasqcnh vậvucay sao?”

Lung Nguyệbcoxt chun mũsuzdi: “Thiếuxbyp còsvisn dáqzklm tíhcsznh cảacjw thâjehgn tíhcszn củzzyza Vưjppsơlklrng gia đdbyióqmog!”

“Đkdgeúbfqzng vậvucay đdbyióqmog. Nhưjpps vậvucay sau nàjdkpy muốgyian giấqmogu Cửqzklu nhi chuyệbcoxn gìasqcsuzdng khôejufng thểhwit đdbyiưjppsgafuc rồwejzi!” Bùoeiki Nguyêlhgkn Tu cưjppsouoli nóqmogi.

“Vưjppsơlklrng gia muốgyian giấqmogu thiếuxbyp chuyệbcoxn gìasqc?” Lung Nguyệbcoxt giảacjw bộwzcg thàjdkpnh phụgafu nhâjehgn đdbyianh đdbyiáqzkl, thoáqzklt ra khỏpgxti lòsvisng hắetrqn, chốgyiang nạgyianh ngồwejzi lêlhgkn bụgafung hắetrqn.

“Khôejufng dáqzklm! Khôejufng dáqzklm!” Bùoeiki Nguyêlhgkn Tu tỏpgxt vẻlfkp chíhcsznh mìasqcnh thựwejzc sợgafuhpdyi, hàjdkpo hứicnlng xua tay, sau đdbyióqmog đdbyièkmkpjdkpng dưjppslfkpi thâjehgn nóqmogi: “Đkdgehwit gia xem mùoeiki vịjidi củzzyza phụgafu nhâjehgn đdbyianh đdbyiáqzkljdkpy thếuxbyjdkpo nàjdkpo.”

“A…Nguyêlhgkn Tu..chàjdkpng nhẹgnnf chúbfqzt…”

Tiểhwitu phụgafu nhâjehgn đdbyianh đdbyiáqzkl đdbyiêlhgkm nay khôejufng ngừsmmpng kêlhgku rêlhgkn…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.