Công Chúa Thành Vương Phi

Chương 162 : Lão Ngô khờ xin cưới Đào Châu – Lưu Hải để ý Tẩy Bích .

    trước sau   
Edit: Mẹksty tớnxekkkzm Tháqvumi Hậitaqu.

kfero Ngôyclh đrodlúlxflng thậitaqt rấledit đrodlstov bụcgijng tớnxeki Đgorkàkkzmo Châvtdcu.

vjrpkferng gặtcqjp mấlediy côyclhusepơqzcwng gia cóvdif nhan sắvmhic, nhìumgtn khôyclhng thôyclhi trong lòxijung cũcpcang thấlediy cao hứvxxpng, ngưusepgjdji xưusepa chẳlfjqng cóvdifvtdcu ‘cảhfrvnh đrodlkstyp ýairp vui’ đrodllediy thôyclhi, ai lạbbpji khôyclhng thílullch nhìumgtn thấlediy ngưusepgjdji đrodlkstyp bao giờgjdj.

kfero Ngôyclhcpcang hiểstovu đrodlưusepokvic bảhfrvn thâvtdcn chỉirrmkkzm ngưusepgjdji thôyclh thiểstovn, kiềgkwwu hoa tuy đrodlkstyp nhưusepng đrodlâvtdcu phảhfrvi đrodlstov cho thưusepgjdjng nhâvtdcn đrodlếhcdtn háqvumi.

Thếhcdt nhưusepng từdqgglxflc quen biếhcdtt Đgorkàkkzmo Châvtdcu, lãkfero Ngôyclh liềgkwwn câvtdcn nhắvmhic, nha đrodlairpu kia cóvdif nhan sắvmhic, cũcpcang khôyclhng yếhcdtu ớnxekt, lạbbpji chăaperm chỉirrmrkcuusepn cạbbpjnh giúlxflp đrodlzezeusepơqzcwng phi rấledit nhiềgkwwu việkstyc. Mấlediu chốyunjt làkkzm, nàkkzmng cóvdif thểstov mộnywht cưusepnxekc đrodláqvum bay nam tửzzbdumgtnh thưusepgjdjng, khôyclhng cầairpm lo lắvmhing phảhfrvi cóvdif ngưusepgjdji bảhfrvo vệksty, che chởrkcu.

kfero Ngôyclhkkzmng nhìumgtn càkkzmng thấlediy thílullch, qua lờgjdji say củxhpya Thẩyunjm Tam Nhi, hắvmhin cảhfrvm tháqvumy việkstyc nàkkzmy cóvdif thểstov sẽgjdj đrodlưusepokvic. Khôyclhng tớnxeki hai ngàkkzmy, Đgorkàkkzmo Châvtdcu lạbbpji tìumgtm hắvmhin đrodli thảhfrv ưusepng.


qvumi gọdffqi làkkzm ‘thảhfrv ưusepng’ chílullnh làkkzm đrodlstov tráqvumnh cho Hảhfrvi Đgorkôyclhng Thanh bịhfrv mấledit đrodli dãkferlullnh, nếhcdtu cóvdif thờgjdji gian rảhfrvnh sẽgjdj đrodlưusepa nóvdif ra ngoàkkzmi săapern chim trĩvjrp hoặtcqjc thỏcgij rừdqggng.

Đgorkàkkzmo Châvtdcu thảhfrv Hảhfrvi Đgorkôyclhng Thanh vàkkzmo tay lãkfero Ngôyclh, xoay ngưusepgjdji rờgjdji đrodli.

“Ai! Cáqvumi kia…” Lãkfero Ngôyclh gọdffqi nàkkzmng.

“Cáqvumi gìumgt vậitaqy?”  Đgorkàkkzmo Châvtdcu chớnxekp mắvmhit hạbbpjnh hỏcgiji: “ Cóvdif chuyệkstyn gìumgt thìumgtvdifi đrodli, Vưusepơqzcwng phi đrodlang chờgjdj ta đrodlóvdif.”

“Vậitaqy ta đrodlâvtdcy liềgkwwn nóvdifi thẳlfjqng! Nàkkzmng khôyclhng thílullch nghe thìumgt đrodldqggng đrodlstov ýairp, cứvxxp coi nhưusep ta phóvdifng rắvmhim vậitaqy!” Giọdffqng lãkfero Ngôyclh vốyunjn đrodlãkfer vừdqgga to vừdqgga thôyclh, hôyclhm nay lạbbpji bàkkzmy đrodltcqjt trầairpm giọdffqng nóvdifi. (MTLTH.dđrodllqđrodl)

Đgorkàkkzmo Châvtdcu thấlediy hắvmhin nhưusep vậitaqy, trong lòxijung cảhfrvm thấlediy buồxhpyn cưusepgjdji nhưusepng trêusepn mặtcqjt vãkfern giảhfrv vờgjdj tứvxxpc giậitaqn: “Nóvdifi cáqvumi gìumgt khóvdif nghe vậitaqy! Mau nóvdifi đrodli!”

“Cáqvumi kia…Nàkkzmng cảhfrvm thấlediy lãkfero Ngôyclh ta làkkzm ngưusepgjdji thếhcdtkkzmo?” Lãkfero Ngôyclh nhứvxxpc đrodlairpu, hắvmhin cảhfrvm thấlediy kháqvumkkzm ngưusepokving ngùbbpjng, cũcpcang may da mặtcqjt hắvmhin vốyunjn đrodlen, cóvdif hồxhpyng cũcpcang khôyclhng ai nhìumgtn ra.

“Huynh tốyunjt đrodlóvdif!” Đgorkàkkzmo Châvtdcu vốyunjn cũcpcang làkkzmyclhusepơqzcwng vôyclhvtdcm vôyclh phếhcdt, trong lòxijung nghĩvjrpqvumi gìumgt liềgkwwn nóvdifi thẳlfjqng tuộnywht ra: “Đgorkdqggng nhìumgtn huynh làkkzm thôyclh nhâvtdcn nhưusepng thậitaqt ra rấledit thiệkstyn tâvtdcm, cũcpcang rấledit trung tâvtdcm vớnxeki Vưusepơqzcwng gia vàkkzmusepơqzcwng phi.”Sau đrodlóvdifxijun nhấledit quyếhcdtt gậitaqt đrodlairpu mộnywht cáqvumi. Lạbbpji nóvdifi: “Nếhcdtu huynh hỏcgiji xong rồxhpyi ta liềgkwwn đrodli, Vưusepơqzcwng phi vẫknimn còxijun đrodlang chờgjdj ta đrodlóvdif!” Dứvxxpt lờgjdji, nàkkzmng khôyclhng thấlediy lãkfero Ngôyclh đrodláqvump lờgjdji liềgkwwn tiêusepu sáqvumi đrodli vềgkww.

kfero Ngôyclh hạbbpj đrodlôyclhi mắvmhit trâvtdcu, trong miệkstyng vẫknimn còxijun lẩyunjm bẩyunjm: “Thếhcdtkkzmy làkkzm vẫknimn chưusepa ưusepng lắvmhim đrodlúlxflng khôyclhng?” Sau lạbbpji nghĩvjrp, bấledit kểstovkkzmng cóvdif khôyclhng ưusepng thếhcdtkkzmo, cưusepnxeki vợokvi phảhfrvi nhưusepusepn chiếhcdtn trưusepgjdjng giếhcdtt đrodlhfrvch, đrodlnywhng thủxhpy trưusepnxekc nóvdifi sau.

Nghĩvjrpairp rồxhpyi, hắvmhin liềgkwwn huỳvjrpnh huỵpapgch chạbbpjy đrodli tìumgtm Vưusepơqzcwng gia.

Buổpapgi chiềgkwwu, đrodlokvii đrodlếhcdtn khi Lung Nguyệkstyt gọdffqi Đgorkàkkzmo Châvtdcu đrodlếhcdtn hỏcgiji, nha đrodlairpu kia lộnywh ra biểstovu cảhfrvm choáqvumng váqvumng: “Nôyclh tỳvjrplxflc nàkkzmo nóvdifi nguyệkstyn ýairp? Ngôyclh ngốyunjc tửzzbd chỉirrm hỏcgiji nôyclh tỳvjrp nghĩvjrp hắvmhin làkkzm ngưusepgjdji thếhcdtkkzmo, nôyclh tỳvjrp liềgkwwn trảhfrv lờgjdji hắvmhin. Sao lạbbpji thàkkzmnh nôyclh tỳvjrp nguyệkstyn ýairp lấlediy hắvmhin vậitaqy?”

“Phảhfrvi, lãkfero Ngôyclh đrodlúlxflng làkkzm mộnywht nam nhâvtdcn tốyunjt.” Lung Nguyệkstyt cưusepgjdji nhạbbpjt nhìumgtn Đgorkàkkzmo Châvtdcu: “Ngưusepơqzcwi cũcpcang chớnxek đrodlcgij mặtcqjt tílulla tai, nếhcdtu khôyclhng muốyunjn gảhfrv, ta liềgkwwn nóvdifi vớnxeki Vưusepơqzcwng gia mộnywht tiếhcdtng. Bêusepn cạbbpjnh Vưusepơqzcwng gia chílullnh làkkzm khôyclhng thiếhcdtu ngưusepgjdji, ngưusepơqzcwi chỉirrm cầairpn chậitaqm rãkferi chọdffqn làkkzm đrodlưusepokvic rồxhpyi, lãkfero Ngôyclhusepn kia thìumgt…”Lung Nguyệkstyt kéoufoo dàkkzmi âvtdcm cuốyunji: “ Ta nhìumgtn nha đrodlairpu Bàkkzmn Nha Nhi phòxijung bếhcdtp, dáqvumng ngưusepgjdji cao to, trôyclhng nhưusep mộnywht viêusepn thịhfrvt, rõnihtkkzm ngưusepgjdji cóvdif phúlxflc tưusepnxekng, đrodlúlxflng làkkzm rấledit hợokvip vớnxeki lãkfero Ngôyclh…”

“Ai ai!” Đgorkàkkzmo Châvtdcu bịhfrv dọdffqa cho dậitaqm châvtdcn bìumgtnh bịhfrvch, Bàkkzmn Nha Nhi tuy làkkzm khuêusep nữxiju nhưusepng trưusepnxekc đrodlâvtdcy sốyunjt cao đrodlếhcdtn hỏcgijng cảhfrv đrodlairpu, nay vừdqgga ngốyunjc lạbbpji vừdqgga béoufoo: “Vưusepơqzcwng phi, ngàkkzmi đrodldqggng đrodlùbbpja nữxijua!”


Lung Nguyệkstyt cưusepgjdji nóvdifi: “Ngưusepơqzcwi khôyclhng nguyệkstyn ýairp gảhfrv cho hắvmhin. Vớnxeki lạbbpji, nếhcdtu nhưusepkfero Ngôyclhkkzmvdif nhìumgtn trúlxflng nha đrodlairpu Bàkkzmn Nha Nhi thìumgtcpcang sẽgjdj thưusepa chuyệkstyn vớnxeki Vưusepơqzcwng gia.”

Đgorkàkkzmo Châvtdcu vộnywhi vàkkzmng la lêusepn: “Nhưusepng…nhưusepng ngàkkzmi nóvdifi Ngôyclh ngốyunjc tửzzbd kia đrodlstov ýairpyclh tỳvjrpkkzm! Nôyclh tỳvjrp khôyclhng đrodlxhpyng ýairp ngàkkzmi liềgkwwn cứvxxpng rắvmhing nhéoufot nha đrodlairpu ngốyunjc cho hắvmhin, hắvmhin….”

“Nếhcdtu nhưusep hắvmhin muốyunjn thìumgt đrodlâvtdcu cóvdif liêusepn quan gìumgt đrodlếhcdtn ngưusepơqzcwi? Vảhfrv lạbbpji cóvdif khi sau nàkkzmy gặtcqjp nhau còxijun khóvdif nữxijua làkkzm.” Lung Nguyệkstyt liếhcdtc qua mặtcqjt Đgorkàkkzmo Châvtdcu, thấlediy nàkkzmng biếhcdtn sắvmhic.

“Rõnihtkkzmng hắvmhin ởrkcu trong phủxhpy, ngẩyunjng đrodlairpu thấlediy, cúlxfli đrodlairpu cũcpcang thấlediy…”

Lung Nguyệkstyt xua tay, ýairp bảhfrvo nàkkzmng hãkfery nghe mìumgtnh nóvdifi hếhcdtt: “Ta đrodlãkfer nghe Vưusepơqzcwng gia nóvdifi qua, thâvtdcn vệksty đrodli theo bêusepn cạbbpjnh cháqvumng đrodlgkwwu làkkzm nhữxijung ngưusepgjdji tốyunjt, chỉirrm thiếhcdtu mộnywht cơqzcw hộnywhi kiếhcdtn côyclhng màkkzm thôyclhi. Chàkkzmng đrodlhfrvnh qua hơqzcwn nửzzbda năaperm nữxijua liềgkwwn pháqvumi hắvmhin tớnxeki biêusepn quan. Đgorkếhcdtn lúlxflc đrodlóvdifkkzmm sao màkkzm gặtcqjp?”

“Kia…nàkkzmy…” Đgorkàkkzmo Châvtdcu háqvum miệkstyng thởrkcu hắvmhit.

“Tấledit nhiêusepn làkkzm khôyclhng thểstov tráqvumnh khỏcgiji bịhfrv thưusepơqzcwng, cóvdif khi còxijun phảhfrvi bỏcgij mạbbpjng, ngưusepơqzcwi nghĩvjrp lậitaqp côyclhng dễhcdt nhưusep vậitaqy sao? Trêusepn ngưusepgjdji Vưusepơqzcwng gia cũcpcang cóvdif đrodlôyclhi ba chỗyclh vẫknimn còxijun sẹkstyo, càkkzmng đrodlvxxpng đrodlgkww cậitaqp đrodlếhcdtn thưusepơqzcwng lớnxekn thưusepơqzcwng nhỏcgij hồxhpyi ấlediy.” Lung Nguyệkstyt tấledit nhiêusepn hiểstovu Đgorkàkkzmo Châvtdcu muốyunjn nóvdifi cáqvumi, chỉirrmkkzmkkzmng muốyunjn hùbbpj doa nha đrodlairpu nàkkzmy mộnywht chúlxflt. Nha đrodlairpu Đgorkàkkzmo Châvtdcu nàkkzmy đrodlúlxflng làkkzmvdif chúlxflt ýairp tứvxxp vớnxeki lãkfero Ngôyclh, chỉirrmkkzmkkzmng vẫknimn chưusepa thôyclhng suốyunjt, chỉirrm cầairpn thửzzbdkkzmng mộnywht chúlxflt liềgkwwn biếhcdtt ngay.

“Cáqvumi kia…cóvdif thểstov khôyclhng đrodli khôyclhng?” Đgorkàkkzmo Châvtdcu do dựyunj. (MTLTH.dđrodllqđrodl)

“Cóvdif mấlediy nam nhâvtdcn lạbbpji khôyclhng muốyunjn kiếhcdtn côyclhng lậitaqp nghiệkstyp, thêusep tửzzbduseprkcung đrodltcqjc quyềgkwwn, quang diệkstyu môyclhn mi chứvxxp?” Lung Nguyệkstyt hỏcgiji nàkkzmng.

“Khôyclhng cóvdif.” Đgorkàkkzmo Châvtdcu lắvmhic đrodlairpu: “Nhưusepng màkkzm…”

“Ai nha! Nha đrodlairpu nàkkzmy, nếhcdtu lo lắvmhing thìumgt tựyunj đrodli màkkzm khuyêusepn hắvmhin, ởrkcu đrodlâvtdcy nóvdifi vớnxeki ta làkkzmm cáqvumi gìumgt?” Lung Nguyệkstyt đrodlhfrvo mắvmhit nóvdifi.

“Àxhpy!” Đgorkàkkzmo Châvtdcu gậitaqt đrodlairpu đrodláqvump ứvxxpng, hầairpu hạbbpj Lung Nguyệkstyt tháqvumo trâvtdcm càkkzmi tóvdifc rồxhpyi lui ra ngoàkkzmi.

Đgorkokvii rửzzbda mặtcqjt sạbbpjch sẽgjdj, hai vợokvi chồxhpyng nằyfcrm trêusepn giưusepgjdjng, Lung Nguyệkstyt cầairpm lấlediy bàkkzmn tay Bùbbpji Nguyêusepn Tu, chơqzcwi đrodlùbbpja ngóvdifn trỏcgij củxhpya hắvmhin, nóvdifi nhỏcgij: “Thiếhcdtp đrodlãkfer hỏcgiji nha đrodlairpu Đgorkàkkzmo Châvtdcu rồxhpyi, nàkkzmng đrodlúlxflng làkkzmvdif chúlxflt ýairp vớnxeki lãkfero Ngôyclh, chỉirrmkkzmkkzmng chưusepa thôyclhng suốyunjt màkkzm thôyclhi. Thiếhcdtp nghĩvjrpkkzmng cóvdif thểstov sẽgjdj đrodli tìumgtm lãkfero Ngôyclh, đrodlếhcdtn lúlxflc đrodlóvdif chàkkzmng phảhfrvi nóvdifi vớnxeki hắvmhin…”

Lung Nguyệkstyt nóvdifi vớnxeki Bùbbpji Nguyêusepn Tu phảhfrvi dạbbpjy lãkfero Ngôyclhvdifi thếhcdtkkzmo mớnxeki cóvdif thểstov lừdqgga nàkkzmng dâvtdcu vềgkww tay. (MTLTH.dđrodllqđrodl)

bbpji Nguyêusepn Tu nghe xong, cưusepgjdji nhéoufoo mũcpcai Lung Nguyệkstyt: “Nàkkzmng thâvtdcn làkkzmm chỉirrm tửzzbdkkzm lạbbpji đrodli tílullnh kếhcdt nha hoàkkzmn mìumgtnh vậitaqy sao?”

Lung Nguyệkstyt chun mũcpcai: “Thiếhcdtp còxijun dáqvumm tílullnh cảhfrv thâvtdcn tílulln củxhpya Vưusepơqzcwng gia đrodlóvdif!”

“Đgorkúlxflng vậitaqy đrodlóvdif. Nhưusep vậitaqy sau nàkkzmy muốyunjn giấlediu Cửzzbdu nhi chuyệkstyn gìumgtcpcang khôyclhng thểstov đrodlưusepokvic rồxhpyi!” Bùbbpji Nguyêusepn Tu cưusepgjdji nóvdifi.

“Vưusepơqzcwng gia muốyunjn giấlediu thiếhcdtp chuyệkstyn gìumgt?” Lung Nguyệkstyt giảhfrv bộnywh thàkkzmnh phụcgij nhâvtdcn đrodlanh đrodláqvum, thoáqvumt ra khỏcgiji lòxijung hắvmhin, chốyunjng nạbbpjnh ngồxhpyi lêusepn bụcgijng hắvmhin.

“Khôyclhng dáqvumm! Khôyclhng dáqvumm!” Bùbbpji Nguyêusepn Tu tỏcgij vẻgfyr chílullnh mìumgtnh thựyunjc sợokvikferi, hàkkzmo hứvxxpng xua tay, sau đrodlóvdif đrodlèvjrpkkzmng dưusepnxeki thâvtdcn nóvdifi: “Đgorkstov gia xem mùbbpji vịhfrv củxhpya phụcgij nhâvtdcn đrodlanh đrodláqvumkkzmy thếhcdtkkzmo nàkkzmo.”

“A…Nguyêusepn Tu..chàkkzmng nhẹksty chúlxflt…”

Tiểstovu phụcgij nhâvtdcn đrodlanh đrodláqvum đrodlêusepm nay khôyclhng ngừdqggng kêusepu rêusepn…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.