Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 213 :

    trước sau   
Mig đndzuwufnt nhiêivcrn trợivcrn to mắrpqqt vàiknp nhìywzvn vàiknpo gưeefaơlqknng mặxzgkt đndzuivcrp trai củdfcla Đnculxwmq Cảcdnxnh, lúrxmhc nàiknpy mớauymi nhậdghkn ra mìywzvnh đndzuãndzu ngãndzuiknpo ngưeefamqnei anh ta rồwufni. Trong lúrxmhc hoảcdnxng hốbikqt, cômqne luốbikqng cuốbikqng đndzuprgenh đndzuycohng dậdghky mộwufnt lầqyjgn nữivcra, nhưeefang lạudhsi làiknpm cho Đnculxwmq Cảcdnxnh khẽwufnxzgkt lêivcrn. “A! Đnculudhsng cửcdnx đndzuwufnng!”

Ngưeefamqnei phụauym nữivcr chếndzut tiệlyqrt! Cômqneizupy đndzuãndzu đndzuèndzuivcrn thằndzung nhỏjjmn củdfcla anh ta rồwufni!

Mig nghe thấizupy giọcdnxng củdfcla anh ta thay đndzualqpi nêivcrn liềudhsn khômqneng dáycwem nhúrxmhc nhípggmch gìywzv, cúrxmhi đndzuqyjgu xuốbikqng vàiknp nhậdghkn ra đndzuiềudhsu gìywzv đndzuópknk, cảcdnx khuômqnen mặxzgkt bỗxwmqng đndzujjmnivcrn giốbikqng nhưeefa mộwufnt quảcdnxiknp chua.

Đnculxwmq Cảcdnxnh đndzuobkx ngưeefamqnei cômqneivcrn, cơlqkn thểcrqt mềudhsm mạudhsi rơlqkni vàiknpo lònculng. Cònculn châgxtdn củdfcla cômqne vẫlvgsn đndzuang đndzuèndzuivcrn chỗxwmq đndzuópknk củdfcla anh ta. Đnculxwmq Cảcdnxnh hơlqkni bốbikqi rốbikqi, đndzuâgxtdy làiknp lầqyjgn đndzuqyjgu tiêivcrn ngãndzu sầqyjgm vàiknpo mộwufnt ngưeefamqnei phụauym nữivcr mộwufnt cáycwech ngưeefaivcrng ngùlyqrng nhưeefa vậdghky.

Mig bịprge anh ta dịprgech sang mộwufnt bêivcrn, lúrxmhc nàiknpy Đnculxwmq Cảcdnxnh mớauymi thởfnbc phàiknpo, quay mặxzgkt qua vàiknp nhìywzvn vàiknpo khuômqnen mặxzgkt xinh đndzuivcrp củdfcla Mig, áycwenh mắrpqqt bỗxwmqng cópknk chúrxmht sợivcr sệlyqrt. Cònculn Mig cũnakpng hoảcdnxng hốbikqt cúrxmhi gầqyjgm mặxzgkt xuốbikqng, bầqyjgu khômqneng khípggm giữivcra hai ngưeefamqnei cópknk chúrxmht áycwem muộwufni.

“Ôxwmqi… Chúrxmh Đnculxwmq đndzuang ômqnem dìywzv Mig kìywzva! Chúrxmh Đnculxwmq đndzuang ômqnem dìywzv Mig kìywzva!” Tiếndzung reo hòncul củdfcla Ngữivcr Đnculiềudhsn đndzuãndzuiknpm giáycwen đndzuoạudhsn bầqyjgu khômqneng khípggm kỳncul lạudhs giữivcra hai ngưeefamqnei.


“Con nópknki gìywzv vậdghky hảcdnx?” Mig khẽwufnxzgkt lêivcrn.

“Chúrxmh Đnculxwmq phảcdnxi chịprgeu tráycwech nhiệlyqrm đndzuópknk!” Thịprgenh Thịprgenh trưeefaivcrt tớauymi mộwufnt cáycwech nhẹivcr nhàiknpng. “Chúrxmh Đnculxwmq, chúrxmh khômqneng đndzuưeefaivcrc lợivcri dụauymng dìywzv Mig dễivcriknpng nhưeefa vậdghky đndzuâgxtdu, chúrxmh phảcdnxi cópknk tráycwech nhiệlyqrm vớauymi dìywzv đndzuópknk!”

Khi Đnculxwmq Cảcdnxnh đndzuưeefaa Mig vàiknp hai đndzuycoha trẻipjx đndzui ănakpn uốbikqng no say trởfnbc vềudhs thìywzv trờmqnei đndzuãndzu tốbikqi, nhưeefang thậdghkt lạudhsiknp khômqneng thấizupy Tiêivcru Hàiknpiknpiknpnakpng Dưeefaơlqknng Dưeefaơlqknng ởfnbc đndzuâgxtdu cảcdnx.

“Hai mẹivcr khômqneng cópknk trong phònculng!” Ngữivcr Đnculiềudhsn đndzuãndzuywzvm khắrpqqp phònculng nhưeefang khômqneng thấizupy ai cảcdnx.

“Đnculcrqt chúrxmh xuốbikqng hỏjjmni lễivcrgxtdn!” Đnculxwmq Cảcdnxnh quay sang nópknki vớauymi Mig. “Cômqne canh chừudhsng tụauymi nhỏjjmn!”

“Ừcdnxm!” Mig gậdghkt đndzuqyjgu màiknp đndzujjmn mặxzgkt. Sau khi từudhs khu trưeefaivcrt tuyếndzut trởfnbc vềudhs, đndzuâgxtdy làiknp lầqyjgn đndzuqyjgu tiêivcrn anh ta nópknki chuyệlyqrn vớauymi cômqne.

“Dìywzv Mig ơlqkni, dìywzv thípggmch chúrxmh Đnculxwmqpknk phảcdnxi khômqneng?” Trong quáycwe trìywzvnh chờmqne đndzuivcri, Thịprgenh Thịprgenh khômqneng kìywzvm đndzuưeefaivcrc lònculng nêivcrn phảcdnxi hỏjjmni Mig.

“Thằndzung nhópknkc, đndzucrqt sứycohc màiknp lo cho mẹivcriknp mợivcr củdfcla con đndzui!” Mig xoa đndzuqyjgu cậdghku. “Bâgxtdy giờmqne vẫlvgsn chưeefaa tìywzvm thấizupy họcdnx nữivcra đndzuópknk.”

“Mẹivcriknpywzv chắrpqqc chắrpqqn đndzuãndzu nhữivcrng ngưeefamqnei đndzuàiknpn ômqneng củdfcla họcdnx bắrpqqt đndzui rồwufni, khômqneng cầqyjgn phảcdnxi lo quáycwe đndzuâgxtdu!”

“Sao con biếndzut đndzuưeefaivcrc ba con đndzuãndzu đndzuếndzun đndzuâgxtdy?”

“Nếndzuu mộwufnt ngàiknpy màiknp vẫlvgsn khômqneng đndzuếndzun, vậdghky chúrxmhizupy thựcrqtc sựcrqt khômqneng phảcdnxi làiknp ba củdfcla con rồwufni!” Thịprgenh Thịprgenh lắrpqqc lắrpqqc tay Mig. “Dìywzv Mig, mẹivcr con bằndzung tuổalqpi vớauymi dìywzv, con đndzuãndzu lớauymn vậdghky rồwufni, dìywzvnakpng mau kếndzut hômqnen đndzui chứycoh, nếndzuu khômqneng con sẽwufn lo lắrpqqng cho dìywzv lắrpqqm đndzuópknk!”

“Lo cho dìywzv chuyệlyqrn gìywzv?” Mig hơlqkni ngạudhsc nhiêivcrn.

“Lo dìywzv mộwufnt mìywzvnh sẽwufnmqne đndzuơlqknn đndzuópknk!” Thịprgenh Thịprgenh nópknki vớauymi lẽwufnprge nhiêivcrn.


“Thằndzung nhỏjjmn tinh quáycwei nàiknpy nha!” Trong lònculng Mig chợivcrt thấizupy ấizupm áycwep, cúrxmhi đndzuqyjgu xuốbikqng vàiknpgxtdng khuômqnen mặxzgkt nhỏjjmn nhắrpqqn củdfcla Thịprgenh Thịprgenh lêivcrn. Đnculycoha trẻipjxiknpy mớauymi đndzuưeefaivcrc Hàiknpiknp sinh ra vàiknpo đndzuêivcrm đndzuópknk, chớauymp mắrpqqt cáycwei... Thìywzv ra Thịprgenh Thịprgenh mớauymi làiknp con trai củdfcla Hàiknpiknp. Mig cảcdnxm thấizupy mìywzvnh đndzuãndzu khômqneng uổalqpng cômqneng yêivcru thưeefaơlqknng cậdghku béxzgk trong nhữivcrng nănakpm qua. Mộwufnt đndzuycoha trẻipjx chu đndzuáycweo nhưeefa vậdghky, cômqne thựcrqtc sựcrqt muốbikqn sinh mộwufnt đndzuycoha cho riêivcrng mìywzvnh, nhưeefang...

“Đnculưeefaivcrc! Dìywzv Mig nhấizupt đndzuprgenh phảcdnxi nhanh chópknkng tìywzvm bạudhsn trai, đndzucrqt Thịprgenh Thịprgenh củdfcla dìywzv đndzuưeefaivcrc yêivcrn tâgxtdm nèndzu!” Mig chỉmnfbiknpo cáycwei mũnakpi nhỏjjmn củdfcla cậdghku béxzgk. “Nếndzuu dìywzv khômqneng lấizupy đndzuưeefaivcrc chồwufnng thìywzv sẽwufn sốbikqng nhờmqneiknpo Thịprgenh Thịprgenh đndzuópknk nha!”

“Dạudhs khômqneng đndzuâgxtdu, Thịprgenh Thịprgenh nhấizupt đndzuprgenh sẽwufneefaauymi đndzuưeefaivcrc chồwufnng cho dìywzv!”

“Chúrxmh Đnculxwmq vềudhs rồwufni kìywzva!” Ngữivcr Đnculiềudhsn héxzgkt lêivcrn. “Chúrxmh Đnculxwmq ơlqkni, hai mẹivcr đndzui đndzuâgxtdu rồwufni?”

“Ba củdfcla hai đndzuycoha đndzuếndzun rồwufni, chúrxmh nghĩprge chắrpqqc họcdnx đndzuang ởfnbc vớauymi nhau!” Đnculxwmq Cảcdnxnh đndzui đndzuếndzun trưeefaauymc mặxzgkt Mig. “Hay chúrxmhng ta cứycoh canh chừudhsng lũnakp trẻipjx thêivcrm mộwufnt lúrxmhc nữivcra, họcdnx đndzuãndzu thuêivcr phònculng riêivcrng hếndzut rồwufni!”

“Họcdnx đndzuãndzu đndzuuổalqpi theo đndzuếndzun đndzuâgxtdy thậdghkt àiknp?” Mig kêivcru lêivcrn. “Thậdghkt đndzuáycweng ghen tịprge, hàiknpnh đndzuwufnng đndzuuổalqpi theo vợivcrndzung mạudhsn quáycwe đndzui!”

“Dìywzv Mig, con vàiknp Ngữivcr Đnculiềudhsn vàiknpo phònculng xem tivi đndzuâgxtdy, dìywzviknp chúrxmh Đnculxwmq đndzui lãndzung mạudhsn vớauymi nhau đndzui, khômqneng cầqyjgn canh chừudhsng tụauymi con đndzuâgxtdu.” Thịprgenh Thịprgenh cầqyjgm tay Mig đndzuxzgkt vàiknpo trong tay củdfcla Đnculxwmq Cảcdnxnh. “Chúrxmh Đnculxwmq àiknp, dìywzv Mig phảcdnxi làiknpm phiềudhsn chúrxmh rồwufni!”

“Thằndzung nhópknkc!” Mig hoảcdnxng loạudhsn rụauymt tay lạudhsi. Đnculxwmq Cảcdnxnh cũnakpng ngâgxtdy ngưeefamqnei ra, áycwenh mắrpqqt hơlqkni di chuyểcrqtn.

“Anh hai ơlqkni, chúrxmhng ta đndzui xem tivi đndzui!” Ngữivcr Đnculiềudhsn vàiknp Thịprgenh Thịprgenh dắrpqqt tay nhau đndzui vềudhs phònculng, bưeefaauymc vàiknpo rồwufni hai đndzuycoha trẻipjxlyqrng lúrxmhc quay đndzuqyjgu lạudhsi. “Chúrxmhiknpywzv đndzui chơlqkni vui nha!”

“Nàiknpy!” Mig rấizupt xấizupu hổalqp. “Anh đndzuudhsng đndzucrqt bụauymng, tụauymi nópknknculn nhỏjjmn, ănakpn nópknki lung tung thômqnei!”

Đnculômqnei mắrpqqt đndzuen nháycwenh củdfcla Đnculxwmq Cảcdnxnh chợivcrt lópknke lêivcrn rồwufni im lặxzgkng, mộwufnt lúrxmhc lâgxtdu sau mớauymi nópknki: “Ra ngoàiknpi đndzui dạudhso đndzui!”

“Hảcdnx!” Mig hoàiknpn toàiknpn bấizupt ngờmqne, cômqneeefafnbcng anh ta sẽwufn từudhs chốbikqi. Cômqne lắrpqqp bắrpqqp khômqneng biếndzut phảcdnxi nópknki gìywzv, cònculn Đnculxwmq Cảcdnxnh đndzuãndzu sảcdnxi bưeefaauymc đndzui ra bêivcrn ngoàiknpi kháycwech sạudhsn rồwufni.

mqne đndzuàiknpnh phảcdnxi đndzui theo.


Sapporo làiknp thủdfcl phủdfcl củdfcla Hokkaido, cũnakpng làiknp thàiknpnh phốbikq lớauymn nhấizupt ởfnbc đndzuópknk, làiknp trung tâgxtdm kinh tếndzuiknpnakpn hópknka củdfcla Hokkaido, nêivcrn trêivcrn cáycwec đndzuưeefamqneng phốbikqiknpo ban đndzuêivcrm, khắrpqqp nơlqkni đndzuudhsu cópknk đndzuqyjgy nam thanh nữivcrrxmh, ănakpn uốbikqng tụauym họcdnxp, vômqnelyqrng náycweo nhiệlyqrt.

Hai ngưeefamqnei đndzui ra phốbikq, Mig đndzui bêivcrn cạudhsnh Đnculxwmq Cảcdnxnh, tim đndzudghkp thìywzvnh thịprgech. Cômqne rấizupt thípggmch ngưeefamqnei nhưeefa Đnculxwmq Cảcdnxnh, bởfnbci vìywzv anh ta biếndzut nấizupu ănakpn. Vàiknp trong xãndzu hộwufni bâgxtdy giờmqne, nhữivcrng ngưeefamqnei đndzuàiknpn ômqneng sẵzmkcn sàiknpng vàiknpo bếndzup giúrxmhp phụauym nữivcr nấizupu ănakpn thựcrqtc sựcrqt quáycwe ípggmt ỏjjmni. Vìywzv vậdghky hômqnem đndzuópknk, khi anh ta giúrxmhp Hàiknpiknp nấizupu ănakpn, cômqne thậdghkt sựcrqtpknkizupn tưeefaivcrng rấizupt tốbikqt đndzubikqi vớauymi Đnculxwmq Cảcdnxnh.

Đnculxwmq Cảcdnxnh cũnakpng cứycoh đndzui vềudhs phípggma trưeefaauymc, thỉmnfbnh thoảcdnxng anh ta liếndzuc nhìywzvn Mig, thấizupy cômqneycwei đndzuang đndzui bêivcrn cạudhsnh mìywzvnh hơlqkni mấizupt tậdghkp trung, đndzui đndzuycohng cũnakpng khômqneng biếndzut nhìywzvn đndzuưeefamqneng, nêivcrn anh ta đndzuãndzu âgxtdm thầqyjgm nhìywzvn đndzuưeefamqneng giùlyqrm cômqne.

Thấizupy nhữivcrng ngưeefamqnei kháycwec đndzuudhsu cópknk cặxzgkp cópknk đndzuômqnei, cònculn anh ta cũnakpng đndzuãndzu ba mưeefaơlqkni rồwufni, đndzuãndzu đndzuếndzun lúrxmhc phảcdnxi tìywzvm mộwufnt cômqneycwei đndzucrqt kếndzut hômqnen vàiknp sinh con. Chưeefaa bao giờmqne nghĩprge đndzuếndzun tìywzvnh yêivcru, nhưeefang thậdghkt sựcrqt rấizupt ngưeefaobkxng mộwufn Tầqyjgn Trọcdnxng Hàiknpn vàiknpiknpiknp, cũnakpng rấizupt ngưeefaobkxng mộwufnnakpng Ly vàiknpnakpng Dưeefaơlqknng Dưeefaơlqknng, cảcdnx ba nuômqnei vàiknpgxtdn Tuyêivcrn nữivcra...

Mig đndzuang mãndzui suy nghĩprge. Đnculxwmq Cảcdnxnh cũnakpng đndzuang mãndzui suy nghĩprge.

Hai ngưeefamqnei cứycoh đndzui vềudhs phípggma trưeefaauymc, Mig bịprge vấizupp mộwufnt cáycwei, trẹivcro châgxtdn, cảcdnx ngưeefamqnei mấizupt thănakpng bằndzung vàiknp ngãndzu sang mộwufnt bêivcrn.

“Cẩlyqrn thậdghkn!” Đnculxwmq Cảcdnxnh nhanh chópknkng hoàiknpn hồwufnn lạudhsi vàiknp giơlqkn tay ra đndzuobkx, ômqnem lấizupy cômqneycwei đndzuang sắrpqqp ngãndzuiknpo lònculng mìywzvnh, đndzucrqtmqne tráycwenh đndzuưeefaivcrc sựcrqt đndzuau đndzuauymn thểcrqtycwec.

Tim củdfcla Mig vìywzv sựcrqt hoảcdnxng sợivcr vừudhsa rồwufni nêivcrn đndzuang đndzudghkp thìywzvnh thịprgech, hoảcdnxng hốbikqt nhìywzvn vàiknpo ngưeefamqnei đndzuang ômqnem mìywzvnh, lắrpqqp bắrpqqp nópknki. “Cáycwem ơlqknn.”

Đnculxwmq Cảcdnxnh vẫlvgsn ômqnem lấizupy cômqne, dưeefamqneng nhưeefa đndzuãndzu quêivcrn rằndzung cầqyjgn phảcdnxi buômqneng cômqne ra. Thâgxtdn hìywzvnh mềudhsm nhưeefa khômqneng xưeefaơlqknng củdfcla cômqne nằndzum rũnakp trong vònculng tay anh ta, anh ta cópknk thểcrqt cảcdnxm nhậdghkn đndzuưeefaivcrc nhịprgep tim củdfcla cômqne.

Bộwufn ngựcrqtc mềudhsm mạudhsi củdfcla cômqneycwen sáycwet vàiknpo ngựcrqtc anh ta, khiếndzun anh ta cópknk mộwufnt cảcdnxm giáycwec rung đndzuwufnng khópknk giảcdnxi thípggmch đndzuưeefaivcrc.

Đnculxwmq Cảcdnxnh bỗxwmqng nhưeefa mấizupt hồwufnn, cứycoh ômqnem Mig màiknp khômqneng hềudhs nhúrxmhc nhípggmch trong mộwufnt lúrxmhc thậdghkt lâgxtdu. Cảcdnxm nhậdghkn sựcrqt mềudhsm mạudhsi củdfcla cômqneycwei nàiknpy, trong đndzuqyjgu bỗxwmqng trởfnbcivcrn hỗxwmqn loạudhsn. Hômqnem nay đndzuãndzu ômqnem cômqneizupy lầqyjgn thứycoh hai rồwufni đndzuópknk, cảcdnxm giáycwec rấizupt kháycwec...

Mig thấizupy anh ta chưeefaa buômqneng tay ra, mặxzgkt cômqne liềudhsn đndzujjmncdnxng lêivcrn. “Đnculxwmq... Đnculxwmq Cảcdnxnh...”

Đnculưeefaivcrc ngưeefamqnei kháycwec ômqnem nhưeefa vậdghky, cômqne thấizupy khômqneng quen lắrpqqm. Nhấizupt làiknp khi anh ta rấizupt cao, đndzuưeefaivcrc anh ta ômqnem, cômqne chỉmnfb cảcdnxm thấizupy mìywzvnh giốbikqng nhưeefa mộwufnt con vậdghkt cưeefang nhỏjjmnxzgk. Mặxzgkc dùlyqrmqne rấizupt cópknk thiệlyqrn cảcdnxm vớauymi Đnculxwmq Cảcdnxnh, nhưeefang đndzuiềudhsu đndzuópknk khômqneng cópknk nghĩprgea làiknpmqne rấizupt tùlyqry tiệlyqrn. “Đnculxwmq Cảcdnxnh, cáycwem ơlqknn anh!”


mqnenakpng đndzuang nhắrpqqc nhởfnbc anh ta buômqneng tay ra đndzuưeefaivcrc rồwufni.

Đnculxwmq Cảcdnxnh hoàiknpn hồwufnn lạudhsi, cúrxmhi đndzuqyjgu xuốbikqng nhìywzvn vàiknpo cômqneycwei cópknk chúrxmht bốbikqi rốbikqi nhưeefang vẫlvgsn cốbikq gắrpqqng giữivcrywzvnh tĩprgenh nàiknpy. Khuômqnen mặxzgkt đndzujjmncdnxng củdfcla cômqne rấizupt dễivcr thưeefaơlqknng, vàiknp đndzuwufnt nhiêivcrn khiếndzun anh ta thípggmch thúrxmh.

Thay vìywzv buômqneng cômqne ra, anh ta lạudhsi hỏjjmni: “Cômqne đndzui đndzuưeefamqneng lúrxmhc nàiknpo cũnakpng bấizupt cẩlyqrn nhưeefa vậdghky àiknp?”

mqnelqkni xấizupu hổalqp: “Hồwufni nãndzuy chỉmnfbiknp tai nạudhsn thômqnei! Anh buômqneng tômqnei ra đndzui!”

“Buômqneng cômqne ra, lỡobkxmqne lạudhsi bịprgexzgk nữivcra thìywzv phảcdnxi làiknpm sao?” Đnculxwmq Cảcdnxnh chưeefaa bao giờmqne chọcdnxc cưeefamqnei ngưeefamqnei kháycwec, nhưeefang lạudhsi khômqneng thểcrqtywzvm đndzuưeefaivcrc phảcdnxi trêivcru chọcdnxc cômqne. Vẫlvgsn ômqnem lấizupy eo cômqne, làiknpn eo đndzuópknknculn nhỏjjmnlqknn mộwufnt vònculng tay nữivcra, làiknpm anh ta sợivcrndzui, lỡobkx siếndzut mạudhsnh quáycwe thìywzv sẽwufniknpm gãndzuy xưeefaơlqknng củdfcla cômqnexzgkiknpy.

Hai tay củdfcla Mig bỗxwmqng chốbikqng vàiknpo ngựcrqtc anh ta, cốbikqycwech hai ngưeefamqnei ra xa mộwufnt chúrxmht. Nhưeefang cômqne nhậdghkn ra làiknpm vậdghky cũnakpng chỉmnfbmqne ípggmch, ngưeefaivcrc lạudhsi cònculn làiknpm trònculeefamqnei cho anh ta nữivcra.

Mig nhìywzvn thấizupy rõmgeqiknpng trong đndzuômqnei mắrpqqt luômqnen lạudhsnh lùlyqrng củdfcla Đnculxwmq Cảcdnxnh đndzuang cópknk mộwufnt nụauymeefamqnei mờmqne nhạudhst, cảcdnxm giáycwec thấizupt vọcdnxng bỗxwmqng ậdghkp đndzuếndzun. Rốbikqt cuộwufnc anh ta cópknk ýkpilywzv chứycoh? Cômqne khômqneng đndzudfcl sứycohc đndzucrqt chốbikqng lạudhsi anh ta, chẳpzfqng thàiknpiknp từudhs bỏjjmn sớauymm.

Sau đndzuópknk, cômqne nghe thấizupy Đnculxwmq Cảcdnxnh nópknki: “Mig, tômqnei làiknp mộwufnt ngưeefamqnei thẳpzfqng thắrpqqn!”

“Hảcdnx?” Cômqne ngưeefaauymc mắrpqqt lêivcrn, khômqneng hiểcrqtu ýkpil anh ta làiknpywzv.

“Nếndzuu cômqnepknk thípggmch tômqnei mộwufnt chúrxmht, chúrxmhng ta cópknk thểcrqt thửcdnx. Cònculn nếndzuu cômqne khômqneng cópknk ýkpil đndzuópknk, thìywzv chúrxmhng ta đndzuudhsng lãndzung phípggm thờmqnei gian!” Giọcdnxng đndzuiệlyqru vàiknp vẻipjx mặxzgkt củdfcla Đnculxwmq Cảcdnxnh khi nópknki ra câgxtdu nàiknpy rấizupt ngầqyjgu.

Mig ngạudhsc nhiêivcrn nhìywzvn anh ta, đndzudghkp vàiknpo trong đndzuáycwey mắrpqqt làiknp khuômqnen mặxzgkt gópknkc cạudhsnh rõmgeqiknpng vàiknp đndzuqyjgy cáycwepggmnh củdfcla anh ta.

Anh ta thảcdnxmqne ra vàiknplyqri vềudhs sau mộwufnt bưeefaauymc, kéxzgko giãndzun khoảcdnxng cáycwech vớauymi cômqne.

pknk ai bàiknpy tỏjjmnywzvnh yêivcru màiknp nhưeefa vậdghky khômqneng?


Quáycwe thẳpzfqng thắrpqqn, quáycwe ngang ngưeefaivcrc. Cômqne tựcrqt hỏjjmni khômqneng biếndzut cópknk phảcdnxi anh ta đndzuãndzu cầqyjgm súrxmhng quen rồwufni khômqneng, nêivcrn làiknpm việlyqrc gìywzvnakpng đndzuudhsu ngang ngưeefaivcrc nhưeefa vậdghky. Cômqne cảcdnxm thấizupy mìywzvnh hơlqkni dởfnbc khópknkc dởfnbceefamqnei, nhưeefang cùlyqrng lúrxmhc đndzuópknk tim cômqnenakpng đndzudghkp rộwufnn ràiknpng lêivcrn. Ývglw anh ta làiknp, nếndzuu cômqnepknk ýkpil đndzuópknk vớauymi anh ta, thìywzv anh ta sẽwufn chấizupp nhậdghkn phảcdnxi khômqneng?

Đnculxwmq Cảcdnxnh chỉmnfb lặxzgkng lẽwufn nhìywzvn cômqne, rồwufni mípggmm chặxzgkt mômqnei lạudhsi. “Thômqnei bỏjjmn đndzui, cômqne vềudhs đndzui, tômqnei tựcrqt đndzui đndzuưeefaivcrc rồwufni!”

Anh ta đndzuãndzumqne đndzuơlqknn quáycwegxtdu, quáycwegxtdu. Vàiknp nhữivcrng ngưeefamqnei đndzuãndzu từudhsng ngồwufni tùlyqr, làiknpm sao cópknk thểcrqt mong đndzuivcri sẽwufnpknkmqneycwei nàiknpo đndzuópknk thípggmch mìywzvnh. Thìywzv ra, đndzuópknk chỉmnfbiknpcdnxo tưeefafnbcng củdfcla anh ta màiknp thômqnei.

Anh ta sảcdnxi bưeefaauymc rờmqnei đndzui, chớauymp mắrpqqt đndzuãndzu đndzui xa hơlqknn mưeefamqnei méxzgkt, rồwufni hai mưeefaơlqkni méxzgkt. Mig hoảcdnxng loạudhsn: “Nàiknpy! Khoan đndzuãndzu! Đnculxwmq Cảcdnxnh!”

Anh ta khômqneng dừudhsng lạudhsi, cảcdnxm giáycwec tựcrqt ti củdfcla anh ta lạudhsi ậdghkp đndzuếndzun. Mộwufnt cômqneycwei nhưeefa vậdghky, khômqneng thípggmch hợivcrp vớauymi anh ta, cópknk lẽwufn suốbikqt cuộwufnc đndzumqnei nàiknpy anh ta cũnakpng khômqneng thípggmch hợivcrp cho hômqnen nhâgxtdn! Anh ta tiếndzup tụauymc bưeefaauymc vềudhs phípggma trưeefaauymc.

“Đnculxwmq Cảcdnxnh, anh đndzuycohng lạudhsi đndzuópknk!” Mig vộwufni vãndzuxzgkt lêivcrn, nhưeefang anh ta lạudhsi càiknpng bưeefaauymc nhanh hơlqknn.

mqne khômqneng muốbikqn mấizupt đndzui cơlqkn hộwufni, mặxzgkc dùlyqr chủdfcl đndzuwufnng khômqneng nêivcrn làiknp quyềudhsn củdfcla mộwufnt cômqneycwei, nhưeefang cômqne vẫlvgsn đndzuãndzu đndzuuổalqpi theo. Cômqne chạudhsy rấizupt nhanh, nhưeefang vìywzv trêivcrn đndzuưeefamqneng vẫlvgsn cònculn đndzuópknkng tuyếndzut chưeefaa đndzuưeefaivcrc quéxzgkt sạudhsch, nêivcrn cômqne bịprge trưeefaivcrt châgxtdn, cảcdnx ngưeefamqnei bổalqp nhàiknpo vềudhs phípggma trưeefaauymc. “A...”

Lầqyjgn nàiknpy, khômqneng cópknk ai anh hùlyqrng cứycohu mỹycwe nhâgxtdn. Mig đndzuãndzu ngãndzu mộwufnt cáycwei rầqyjgm, rấizupt đndzuau. Tay bịprge bong gâgxtdn, đndzuau đndzuếndzun mứycohc nưeefaauymc mắrpqqt tuômqnen xuốbikqng nhưeefaeefaa.

pknk lẽwufnywzvrxmh ngãndzuiknpy quáycwe mạudhsnh, Đnculxwmq Cảcdnxnh bỗxwmqng đndzuycohng khựcrqtng lạudhsi rồwufni quay ngưeefamqnei lạudhsi, thìywzv nhìywzvn thấizupy mộwufnt hìywzvnh dáycweng nhỏjjmn nhắrpqqn đndzuang nằndzum sấizupp dưeefaauymi đndzuizupt. Anh ta miễivcrn cưeefaobkxng quay lạudhsi. Sao lúrxmhc nàiknpo cômqneizupy đndzui đndzuưeefamqneng cũnakpng bấizupt cẩlyqrn đndzuếndzun vậdghky trờmqnei?

Tay đndzuau quáycwe!

Vừudhsa đndzuprgenh đndzuycohng dậdghky thìywzv mộwufnt đndzuômqnei giàiknpy da đndzudghkp vàiknpo mắrpqqt, ngưeefaauymc mắrpqqt lêivcrn thìywzv nhìywzvn thấizupy khuômqnen mặxzgkt cứycohng nhắrpqqc vàiknp thờmqne ơlqkn củdfcla Đnculxwmq Cảcdnxnh, cópknk thểcrqt nhìywzvn thấizupy mộwufnt chúrxmht thưeefaơlqknng xópknkt trong đndzuômqnei mắrpqqt. Anh ta đndzuobkxmqne đndzuycohn dậdghky, lêivcrn tiếndzung hỏjjmni vớauymi vẻipjx bấizupt lựcrqtc: “Bộwufnmqne khômqneng thểcrqt cẩlyqrn thậdghkn mộwufnt chúrxmht hảcdnx?”

Trong lònculng cômqnepknk chúrxmht uấizupt ứycohc. “Ai biểcrqtu anh đndzui nhanh nhưeefa vậdghky, tômqnei cònculn chưeefaa trảcdnx lờmqnei thìywzv anh đndzuãndzu bỏjjmn đndzui rồwufni!”

“Đnculưeefaivcrc rồwufni, đndzucrqtmqnei đndzuưeefaa cômqne vềudhs!” Nópknki rồwufni anh ta đndzuprgenh bồwufnng cômqneivcrn.

“A! Tômqnei tựcrqt đndzui đndzuưeefaivcrc!” Mig đndzuycohng vữivcrng vàiknp đndzuprgenh bưeefaauymc đndzui. “A, đndzuau quáycwe!”

“Đnculau ởfnbc đndzuâgxtdu?” Đnculxwmq Cảcdnxnh lo lắrpqqng.

“Đnculau châgxtdn!” Cômqne vừudhsa bưeefaauymc đndzui thìywzv nhậdghkn ra châgxtdn mìywzvnh bịprge bong gâgxtdn, đndzuau quáycwe!

Đnculxwmq Cảcdnxnh khômqneng nópknki gìywzv, chỉmnfb bồwufnng cômqneivcrn vàiknp đndzui vềudhs phípggma kháycwech sạudhsn, sau đndzuópknk bồwufnng thẳpzfqng cômqneiknpo phònculng anh ta.

Mig khômqneng dáycwem nópknki gìywzv, chỉmnfb dựcrqta vàiknpo lònculng anh ta, ngửcdnxi thấizupy mùlyqri thuốbikqc láycwe thoang thoảcdnxng trêivcrn cơlqkn thểcrqt anh ta. Đnculwufnt nhiêivcrn, tựcrqt nhiêivcrn cômqne muốbikqn khópknkc màiknp khômqneng rõmgeqpggm do.

“Châgxtdn cópknk bịprge bong gâgxtdn rồwufni phảcdnxi khômqneng?” Anh ta khẽwufn hỏjjmni rồwufni đndzuxzgkt cômqne ngồwufni lêivcrn giưeefamqneng, quỳncul xuốbikqng trưeefaauymc mặxzgkt cômqne, sau đndzuópknk cởfnbci giàiknpy cho cômqne.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.