Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf thấnfgu p thỏxwps m trong lòfoaq ng, ngưcbzf ớydmo c mắbhbn t lêsogm n nhìgmvt n léashc n anh ta mộuqpp t cáqkvy i, nhìgmvt n thấnfgu y đchrk ôswtc i môswtc i mỏxwps ng củvghw a anh ta đchrk ang míiddj m chặhsmf t lạbtks i vàhsmf chờzssc đchrk ợlgkw i biểamfa u hiệhvqz n củvghw a côswtc . Côswtc đchrk i tớydmo i trưcbzf ớydmo c mặhsmf t anh ta vớydmo i lưcbzf ơsogm ng tâacpf m tộuqpp i lỗmgxs i, mặhsmf t đchrk ỏxwps bừkhcq ng vàhsmf nhópaqa n châacpf n lêsogm n, hôswtc n lêsogm n cằednm m anh ta rồuqpp i rờzssc i đchrk i nhanh chópaqa ng.
“Vậamfa y đchrk ãbtks đchrk ưcbzf ợlgkw c chưcbzf a?” Mặhsmf t côswtc đchrk ãbtks đchrk ỏxwps bừkhcq ng lêsogm n.
Anh ta khôswtc ng nópaqa i gìgmvt .
Côswtc lạbtks i vôswtc thứvghw c ngưcbzf ớydmo c mắbhbn t lêsogm n, nhìgmvt n thấnfgu y trong mắbhbn t anh ta lópaqa e lêsogm n áqkvy nh lửlnuq a. Côswtc lậamfa p tứvghw c cúqqck i đchrk ầnfgu u xuốtafi ng. “Anh nópaqa i anh muốtafi n gìgmvt đchrk i màhsmf !”
“Em tựvbeh suy nghĩgpwz xem mìgmvt nh nêsogm n làhsmf m gìgmvt đchrk i, bâacpf y giờzssc anh sẽlhaa đchrk i tắbhbn m. Nếgpwz u chúqqck t nữbtks a anh ra đchrk âacpf y màhsmf em vẫnfgu n khôswtc ng làhsmf m anh hàhsmf i lòfoaq ng, em sẽlhaa biếgpwz t sốtafi phậamfa n củvghw a mìgmvt nh đchrk ópaqa !” Anh ta trầnfgu m giọjowj ng đchrk e dọjowj a.
Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf ngâacpf y ngưcbzf ờzssc i ra. “Rốtafi t cuộuqpp c thìgmvt anh muốtafi n gìgmvt hảkhpf ?”
“Cởkvji i quầnfgu n áqkvy o ra, nằednm m lêsogm n giưcbzf ờzssc ng chờzssc anh!” Anh ta chớydmo p mắbhbn t, ra lệhvqz nh đchrk ầnfgu y ẩqqck n ýotak , sau đchrk ópaqa đchrk i vàhsmf o phòfoaq ng tắbhbn m.
Sao anh ta cópaqa thểamfa nópaqa i nhưcbzf vậamfa y?
Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf cắbhbn n môswtc i. Trờzssc i ơsogm i! Trêsogm n mặhsmf t nópaqa ng nhưcbzf lửlnuq a đchrk ốtafi t.
Cởkvji i hếgpwz t quầnfgu n áqkvy o? Côswtc sẽlhaa khôswtc ng làhsmf m đchrk âacpf u.
Thấnfgu y anh ta đchrk ang ởkvji trong phòfoaq ng tắbhbn m, Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf mởkvji cửlnuq a vàhsmf đchrk i ra ngoàhsmf i.
Khi đchrk i ngang qua cửlnuq a phòfoaq ng củvghw a Tăbtks ng Ly vàhsmf Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng, nghe thấnfgu y bêsogm n trong vang lêsogm n tiếgpwz ng thởkvji hổvkmw n hểamfa n khe khẽlhaa , côswtc ngâacpf y ngưcbzf ờzssc i ra rồuqpp i vộuqpp i vãbtks rờzssc i khỏxwps i đchrk ópaqa .
Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n tắbhbn m xong thìgmvt chỉaeqf mặhsmf c áqkvy o choàhsmf ng tắbhbn m rồuqpp i đchrk i ra, khôswtc ng nhìgmvt n thấnfgu y ai trong phòfoaq ng. Chếgpwz t tiệhvqz t! Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n mắbhbn ng thầnfgu m mộuqpp t tiếgpwz ng, vẫnfgu n mặhsmf c áqkvy o choàhsmf ng tắbhbn m vàhsmf mởkvji cửlnuq a đchrk i ra ngoàhsmf i đchrk ểamfa bắbhbn t ngưcbzf ờzssc i.
Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf trốtafi n trong hàhsmf nh lang, híiddj t thậamfa t sâacpf u, híiddj t thậamfa t sâacpf u, hy vọjowj ng anh ta sẽlhaa khôswtc ng nổvkmw i giậamfa n. Côswtc trốtafi n ra khỏxwps i phòfoaq ng, bêsogm n ngoàhsmf i rấnfgu t lạbtks nh. Côswtc hàhsmf hàhsmf hai tay thìgmvt nghe thấnfgu y tiếgpwz ng bưcbzf ớydmo c châacpf n. Côswtc hoảkhpf ng sợlgkw quay đchrk ầnfgu u lạbtks i, còfoaq n chưcbzf a nhìgmvt n rõnfgu ngưcbzf ờzssc i vừkhcq a đchrk ếgpwz n làhsmf ai thìgmvt đchrk ãbtks bịpaqa váqkvy c lêsogm n vai.
“A…” Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf héashc t lêsogm n vàhsmf chạbtks m vàhsmf o máqkvy i tópaqa c vẫnfgu n còfoaq n ưcbzf ớydmo t sũypes ng củvghw a anh ta, đchrk ộuqpp t nhiêsogm n bừkhcq ng tỉaeqf nh. “Sao anh lạbtks i ra ngoàhsmf i nhưcbzf thếgpwz nàhsmf y? Lỡvghw bịpaqa cảkhpf m lạbtks nh thìgmvt sao?”
“Ai cho phéashc p em chạbtks y ra đchrk âacpf y?” Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n mộuqpp t lầnfgu n nữbtks a váqkvy c Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf vàhsmf o phòfoaq ng.
Khi Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf vừkhcq a đchrk ưcbzf ợlgkw c đchrk ặhsmf t xuốtafi ng thìgmvt côswtc lo lắbhbn ng quay đchrk ầnfgu u lạbtks i, nhìgmvt n thấnfgu y tópaqa c anh ta vẫnfgu n còfoaq n đchrk ang giọjowj t nưcbzf ớydmo c, liềacpf n lậamfa p tứvghw c lấnfgu y khăbtks n lôswtc ng lau tópaqa c cho anh ta. “Đlhaa ểamfa vậamfa y sẽlhaa bịpaqa cảkhpf m lạbtks nh đchrk ópaqa !”
Bêsogm n ngoàhsmf i toàhsmf n băbtks ng vàhsmf tuyếgpwz t, sao anh ta lạbtks i ra ngoàhsmf i nhưcbzf thếgpwz nàhsmf y?
Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n sa sầnfgu m mặhsmf t lạbtks i, khôswtc ng nópaqa i lờzssc i nàhsmf o.
“Đlhaa ưcbzf ợlgkw c rồuqpp i, đchrk ừkhcq ng giậamfa n nữbtks a!” Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf nhẹaqgg nhàhsmf ng an ủvghw i.
Đlhaa ộuqpp t nhiêsogm n, cảkhpf ngưcbzf ờzssc i côswtc bịpaqa anh ta kéashc o mộuqpp t cáqkvy i thậamfa t mạbtks nh, rơsogm i vàhsmf o vòfoaq ng tay rắbhbn n chắbhbn c củvghw a anh ta. Đlhaa ôswtc i tay mạbtks nh mẽlhaa siếgpwz t chặhsmf t cơsogm thểamfa côswtc , côswtc cảkhpf m nhậamfa n đchrk ưcbzf ợlgkw c thâacpf n nhiệhvqz t củvghw a anh ta. Nhữbtks ng giọjowj t nưcbzf ớydmo c trêsogm n tópaqa c anh ta đchrk ang nhỏxwps xuốtafi ng trêsogm n máqkvy côswtc .
Anh ta khẽlhaa hôswtc n nhẹaqgg vàhsmf o tai côswtc , rồuqpp i nópaqa i lớydmo n tiếgpwz ng: “Lầnfgu n nàhsmf y anh phảkhpf i trừkhcq ng phạbtks t em gấnfgu p đchrk ôswtc i.”
Anh ta hôswtc n lêsogm n dáqkvy i tai vàhsmf máqkvy côswtc . Mộuqpp t đchrk ôswtc i môswtc i nópaqa ng bỏxwps ng lang thang trêsogm n cổvkmw côswtc , khiếgpwz n côswtc cảkhpf m thấnfgu y ngứvghw a ngáqkvy y. Sựvbeh đchrk êsogm mêsogm trong mộuqpp t khoảkhpf nh khắbhbn c khiếgpwz n côswtc bấnfgu t giáqkvy c nhắbhbn m mắbhbn t lạbtks i, cảkhpf m nhậamfa n hơsogm i ấnfgu m màhsmf làhsmf n da anh ta mang lạbtks i.
Bàhsmf n tay anh ta trưcbzf ợlgkw t xuốtafi ng từkhcq cáqkvy nh tay côswtc từkhcq ng chúqqck t, từkhcq ng chúqqck t mộuqpp t. Men theo đchrk ưcbzf ờzssc ng cong đchrk ópaqa , vuốtafi t ve phầnfgu n mềacpf m nhấnfgu t củvghw a cơsogm thểamfa côswtc .
Cơsogm thểamfa côswtc đchrk ộuqpp t nhiêsogm n têsogm liệhvqz t, bêsogm n tai làhsmf hơsogm i thởkvji hổvkmw n hểamfa n củvghw a anh ta, nhưcbzf mộuqpp t cúqqck sốtafi c đchrk iệhvqz n. Côswtc mềacpf m nhũypes n ra ởkvji trong vòfoaq ng tay củvghw a anh ta.
Trong mộuqpp t khoảkhpf nh khắbhbn c, cảkhpf miệhvqz ng côswtc chỉaeqf toàhsmf n hưcbzf ơsogm ng vịpaqa củvghw a anh ta, mùswtc i bạbtks c hàhsmf thoang thoảkhpf ng, vàhsmf máqkvy t lạbtks nh.
Đlhaa ộuqpp t nhiêsogm n, mộuqpp t giọjowj t nưcbzf ớydmo c rơsogm i xuốtafi ng cổvkmw côswtc , cảkhpf m giáqkvy c máqkvy t lạbtks nh làhsmf m côswtc giậamfa t mìgmvt nh, vộuqpp i đchrk ẩqqck y anh ta ra. “Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n, lau khôswtc tópaqa c trưcbzf ớydmo c đchrk ãbtks !”
“Khôswtc ng!” Anh ta lắbhbn c đchrk ầnfgu u đchrk ầnfgu y kiêsogm n quyếgpwz t, rồuqpp i tiếgpwz p tụpacx c cúqqck i ngưcbzf ờzssc i xuốtafi ng.
“Đlhaa ừkhcq ng cửlnuq đchrk ộuqpp ng!” Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf lo lắbhbn ng, mặhsmf c kệhvqz anh ta đchrk ang làhsmf m gìgmvt , côswtc vẫnfgu n cầnfgu m khăbtks n lau khôswtc từkhcq ng chúqqck t tópaqa c cho anh ta. Đlhaa ếgpwz n khi trêsogm n tópaqa c khôswtc ng còfoaq n nưcbzf ớydmo c nữbtks a, côswtc mớydmo i thởkvji phàhsmf o. Còfoaq n anh ta, đchrk ãbtks cởkvji i áqkvy o khoáqkvy c củvghw a côswtc ra, nhưcbzf ng côswtc khôswtc ng nhậamfa n ra vìgmvt mảkhpf i bậamfa n rộuqpp n.
“A…” Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf héashc t lêsogm n.
“Bàhsmf xãbtks , sau nàhsmf y em đchrk ừkhcq ng bỏxwps trốtafi n nữbtks a đchrk ưcbzf ợlgkw c khôswtc ng?” Tiếgpwz ng “đchrk ưcbzf ợlgkw c khôswtc ng” củvghw a anh ta, dịpaqa u dàhsmf ng đchrk ếgpwz n vôswtc cùswtc ng. Côswtc cảkhpf m thấnfgu y cópaqa thứvghw gìgmvt đchrk ópaqa trong tim mìgmvt nh đchrk ang tan chảkhpf y, tíiddj ch tắbhbn c tíiddj ch tắbhbn c.
“Em khôswtc ng bỏxwps trốtafi n!” Côswtc khôswtc ng phảkhpf i cópaqa ýotak đchrk ịpaqa nh bỏxwps trốtafi n. “Thậamfa t ra…”
Anh ta ngắbhbn t lờzssc i côswtc : “Em khôswtc ng đchrk ưcbzf ợlgkw c làhsmf m anh sợlgkw nhưcbzf thếgpwz nàhsmf y mộuqpp t lầnfgu n nữbtks a!”
Gặhsmf p đchrk ưcbzf ợlgkw c côswtc , tấnfgu t cảkhpf nhữbtks ng lờzssc i tráqkvy ch mópaqa c đchrk ềacpf u khôswtc ng thểamfa nópaqa i ra đchrk ưcbzf ợlgkw c, tấnfgu t cảkhpf chỉaeqf cópaqa thểamfa biếgpwz n thàhsmf nh tiếgpwz ng thởkvji dàhsmf i.
Rồuqpp i anh ta nhìgmvt n côswtc , côswtc cũypes ng nhìgmvt n anh ta. Côswtc nhậamfa n ra trong đchrk ôswtc i mắbhbn t anh ta cópaqa chúqqck t sưcbzf ơsogm ng mùswtc . Đlhaa ôswtc i mắbhbn t anh ta ẩqqck n chứvghw a mộuqpp t kháqkvy t vọjowj ng sâacpf u xa, đchrk ôswtc i mắbhbn t anh ta chứvghw a bao nhiêsogm u tìgmvt nh cảkhpf m, khiếgpwz n côswtc càhsmf ng áqkvy y náqkvy y hơsogm n.
“Em khôswtc ng muốtafi n tổvkmw chứvghw c đchrk áqkvy m cưcbzf ớydmo i. Hễoqos nghĩgpwz đchrk ếgpwz n việhvqz c phảkhpf i làhsmf m đchrk áqkvy m cưcbzf ớydmo i, phứvghw c tạbtks p quáqkvy chừkhcq ng, thìgmvt em liềacpf n cảkhpf m thấnfgu y mệhvqz t mỏxwps i.” Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf nópaqa i vớydmo i vẻkhcq tủvghw i thâacpf n: “Còfoaq n nữbtks a, trưcbzf ớydmo c giờzssc em vẫnfgu n muốtafi n đchrk ếgpwz n Hokkaido. Lầnfgu n trưcbzf ớydmo c anh bỏxwps rơsogm i em ởkvji đchrk âacpf y, em muốtafi n biếgpwz t liệhvqz u anh cópaqa đchrk ếgpwz n đchrk âacpf y đchrk ểamfa đchrk ưcbzf a em đchrk i hay khôswtc ng!”
Tim anh ta nhópaqa i lạbtks i vàhsmf ôswtc m lấnfgu y côswtc , nhớydmo lạbtks i chuyệhvqz n lầnfgu n trưcbzf ớydmo c thìgmvt tong lòfoaq ng vôswtc cùswtc ng áqkvy y náqkvy y. “Anh xin lỗmgxs i…”
“Thứvghw em muốtafi n khôswtc ng phảkhpf i làhsmf lờzssc i xin lỗmgxs i, em muốtafi n sốtafi ng vớydmo i anh thậamfa t hạbtks nh phúqqck c! Hãbtks y tha thứvghw cho em vìgmvt đchrk ãbtks trẻkhcq con nhưcbzf lầnfgu n nàhsmf y!”
“Tổvkmw chứvghw c mộuqpp t đchrk áqkvy m cưcbzf ớydmo i linh đchrk ìgmvt nh cho em, cũypes ng chíiddj nh vìgmvt muốtafi n bùswtc đchrk ắbhbn p cho em!” Anh ta nópaqa i ra nỗmgxs i áqkvy y náqkvy y trong tim. “Khôswtc ng phảkhpf i tấnfgu t cảkhpf phụpacx nữbtks đchrk ềacpf u muốtafi n cópaqa mộuqpp t đchrk áqkvy m cưcbzf ớydmo i linh đchrk ìgmvt nh sao?”
“Nhưcbzf ng em khôswtc ng muốtafi n!” Côswtc nópaqa i.
“Vậamfa y em nópaqa i đchrk i, em muốtafi n gìgmvt ?” Giọjowj ng anh ta rấnfgu t dịpaqa u dàhsmf ng. “Chỉaeqf cầnfgu n em nópaqa i ra, anh sẽlhaa làhsmf m đchrk iềacpf u đchrk ópaqa !”
“Ởaqgg lạbtks i đchrk âacpf y chơsogm i vớydmo i em vàhsmf i ngàhsmf y, sau đchrk ópaqa đchrk ưcbzf a em vàhsmf con trai vềacpf , đchrk ừkhcq ng bỏxwps rơsogm i em! Cảkhpf nhàhsmf chúqqck ng ta sẽlhaa cùswtc ng vềacpf vớydmo i nhau!”
“Vậamfa y còfoaq n đchrk áqkvy m cưcbzf ớydmo i?” Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n hơsogm i lo lắbhbn ng: “Ba vàhsmf ba vợlgkw , cảkhpf ba củvghw a Ly đchrk ềacpf u đchrk ang rấnfgu t sốtafi t ruộuqpp t!”
“Anh nópaqa i vớydmo i họjowj sẽlhaa khôswtc ng tổvkmw chứvghw c khôswtc ng đchrk ưcbzf ợlgkw c àhsmf ?”
Côswtc nũypes ng nịpaqa u ôswtc m chặhsmf t eo anh ta vàhsmf khéashc p mìgmvt nh trong vòfoaq ng tay anh ta. Côswtc biếgpwz t rằednm ng ngưcbzf ờzssc i đchrk àhsmf n ôswtc ng nàhsmf y cópaqa thểamfa làhsmf m đchrk ưcbzf ợlgkw c mọjowj i thứvghw , anh ta nhấnfgu t đchrk ịpaqa nh sẽlhaa thuyếgpwz t phụpacx c đchrk ưcbzf ợlgkw c ngưcbzf ờzssc i lớydmo n trong nhàhsmf .
“Đlhaa ưcbzf ợlgkw c! Anh sẽlhaa thuyếgpwz t phụpacx c họjowj !” Tầnfgu n Trọjowj ng Hàhsmf n khôswtc ng cópaqa lựvbeh a chọjowj n nàhsmf o kháqkvy c, anh ta chưcbzf a bao giờzssc thấnfgu y mộuqpp t ngưcbzf ờzssc i phụpacx nữbtks nàhsmf o dùswtc chếgpwz t vẫnfgu n khôswtc ng muốtafi n tổvkmw chứvghw c đchrk áqkvy m cưcbzf ớydmo i nhưcbzf vậamfa y.
Sau đchrk ópaqa , anh ta đchrk ãbtks bồuqpp ng côswtc lêsogm n giưcbzf ờzssc ng khi nàhsmf o, Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf cũypes ng khôswtc ng nhớydmo rõnfgu . Khi phảkhpf n ứvghw ng lạbtks i thìgmvt anh ta đchrk ang cúqqck i xuốtafi ng nhìgmvt n côswtc , nópaqa i bằednm ng giọjowj ng trìgmvt u mếgpwz n: “Bàhsmf xãbtks àhsmf , ngưcbzf ờzssc i ta nópaqa i, em béashc đchrk ãbtks đchrk i lêsogm n thiêsogm n đchrk ưcbzf ờzssc ng vẫnfgu n cópaqa thểamfa gọjowj i vềacpf lạbtks i, chỉaeqf cầnfgu n chúqqck ng ta thàhsmf nh tâacpf m, em béashc lầnfgu n trưcbzf ớydmo c cópaqa thểamfa quay lạbtks i, em cópaqa tin khôswtc ng?”
Tiêsogm u Hàhsmf Hàhsmf hơsogm i ngâacpf y ngưcbzf ờzssc i ra, trong tim hơsogm i chua xópaqa t, gậamfa t đchrk ầnfgu u màhsmf mắbhbn t rưcbzf ớydmo m lệhvqz . “Tin!”
Trong căbtks n phòfoaq ng bêsogm n cạbtks nh.
Tăbtks ng Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng đchrk ang nưcbzf ớydmo c mắbhbn t đchrk ầnfgu m đchrk ìgmvt a, khópaqa c lópaqa c vớydmo i vẻkhcq tủvghw i thâacpf n. “Đlhaa ãbtks nópaqa i vớydmo i anh rồuqpp i, ngưcbzf ờzssc i ta khôswtc ng muốtafi n, ngưcbzf ờzssc i ta sợlgkw đchrk au, vậamfa y màhsmf anh còfoaq n khôswtc ng buôswtc ng tha cho ngưcbzf ờzssc i ta!”
Tăbtks ng Ly thậamfa t lúqqck ng túqqck ng! Đlhaa ãbtks mấnfgu y lầnfgu n rồuqpp i màhsmf , tạbtks i sao ngưcbzf ờzssc i phụpacx nữbtks đchrk ãbtks sinh con màhsmf vẫnfgu n còfoaq n... sợlgkw đchrk au?
Anh ta đchrk ãbtks cốtafi kìgmvt m néashc n, đchrk ãbtks chậamfa m rãbtks i vàhsmf nhẹaqgg nhàhsmf ng lắbhbn m rồuqpp i, còfoaq n muốtafi n sao nữbtks a?
“Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng…” Tăbtks ng Ly nópaqa ng ruộuqpp t đchrk ếgpwz n đchrk ổvkmw mồuqpp hôswtc i hộuqpp t. Anh ta đchrk ãbtks dừkhcq ng lạbtks i rồuqpp i, nhưcbzf ng sựvbeh trìgmvt trệhvqz nàhsmf y sẽlhaa lấnfgu y mạbtks ng ngưcbzf ờzssc i ta đchrk ópaqa . “Anh hếgpwz t cáqkvy ch rồuqpp i, anh xin lỗmgxs i!”
Mặhsmf c dùswtc côswtc đchrk au đchrk ếgpwz n chảkhpf y nưcbzf ớydmo c mắbhbn t, nhưcbzf ng nếgpwz u anh ta cứvghw dừkhcq ng lạbtks i nhưcbzf vậamfa y, anh ta lo rằednm ng cuộuqpp c sốtafi ng sau nàhsmf y sẽlhaa cópaqa trởkvji ngạbtks i. Ngưcbzf ờzssc i đchrk àhsmf n ôswtc ng bìgmvt nh thưcbzf ờzssc ng nhưcbzf anh ta, vàhsmf o nhữbtks ng lúqqck c nhưcbzf vầnfgu y màhsmf cópaqa thểamfa chịpaqa u đchrk ựvbeh ng đchrk ưcbzf ợlgkw c mộuqpp t phúqqck t thìgmvt đchrk ãbtks làhsmf mộuqpp t đchrk iềacpf u kỳpaqa diệhvqz u rồuqpp i! Nhưcbzf ng thờzssc i gian diễoqos n ra củvghw a đchrk iềacpf u kỳpaqa diệhvqz u luôswtc n rấnfgu t ngắbhbn n ngủvghw i.
Thếgpwz làhsmf , Tăbtks ng Ly đchrk ãbtks biếgpwz n thàhsmf nh áqkvy c ma, khiếgpwz n Tăbtks ng Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng khôswtc ng còfoaq n đchrk ưcbzf ờzssc ng trốtafi n thoáqkvy t.
Nhưcbzf ng rồuqpp i sau đchrk ópaqa nữbtks a, sau khi Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng thứvghw c dậamfa y, nhìgmvt n thấnfgu y anh Ly vẫnfgu n đchrk ang nằednm m úqqck p trêsogm n ngưcbzf ờzssc i mìgmvt nh. Hai ngưcbzf ờzssc i đchrk ang díiddj nh chặhsmf t lấnfgu y nhau, khôswtc ng ai chịpaqa u rờzssc i khỏxwps i ai cảkhpf .
Tăbtks ng Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng cópaqa cảkhpf m giáqkvy c bịpaqa lừkhcq a. “Thảkhpf em ra, anh vốtafi n dĩgpwz khôswtc ng hềacpf yêsogm u em!”
Lờzssc i cáqkvy o buộuqpp c củvghw a côswtc làhsmf m cho Tăbtks ng Ly bỗmgxs ng nhưcbzf sụpacx p đchrk ổvkmw . “Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng, trờzssc i đchrk ấnfgu t chứvghw ng giáqkvy m, sao anh lạbtks i khôswtc ng yêsogm u em?”
“Anh chỉaeqf lừkhcq a gạbtks t em thôswtc i...” Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng cốtafi néashc n nỗmgxs i đchrk au rãbtks rờzssc i đchrk ểamfa đchrk ẩqqck y Tăbtks ng Ly ra, nhưcbzf ng cơsogm thểamfa củvghw a anh ta lạbtks i cópaqa phảkhpf n ứvghw ng, vàhsmf vẫnfgu n đchrk ang giữbtks nguyêsogm n tưcbzf thếgpwz bêsogm n trong ngưcbzf ờzssc i côswtc .
“Đlhaa ừkhcq ng nhúqqck c nhíiddj ch!” Tăbtks ng Ly nhoẻkhcq n miệhvqz ng cưcbzf ờzssc i, trong đchrk ôswtc i mắbhbn t đchrk àhsmf o hoa đchrk ầnfgu y tìgmvt nh cảkhpf m, rồuqpp i cắbhbn n vộuqpp i lêsogm n môswtc i Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng. “Côswtc béashc àhsmf , anh cũypes ng khôswtc ng còfoaq n cáqkvy ch nàhsmf o kháqkvy c, thựvbeh c sựvbeh làhsmf vìgmvt thằednm ng nhỏxwps củvghw a anh khôswtc ng chịpaqa u nghe lờzssc i, vừkhcq a nhìgmvt n thấnfgu y em liềacpf n vui lêsogm n. Anh đchrk ãbtks dạbtks y dỗmgxs nópaqa rồuqpp i, nhưcbzf ng nópaqa vẫnfgu n khôswtc ng nghe lờzssc i, anh biếgpwz t phảkhpf i làhsmf m sao đchrk âacpf y?”
Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng đchrk ỏxwps bừkhcq ng mặhsmf t lêsogm n, rồuqpp i giậamfa n dữbtks . Sao anh ta cópaqa thểamfa nópaqa i ra câacpf u đchrk ópaqa ? “Anh nópaqa i bậamfa y gìgmvt vậamfa y hảkhpf ?”
Tia cưcbzf ờzssc i trong mắbhbn t Tăbtks ng Ly lạbtks i đchrk ậamfa m hơsogm n vàhsmf i phầnfgu n. “Lầnfgu n cuốtafi i cùswtc ng, anh làhsmf m xong thìgmvt sẽlhaa đchrk ưcbzf a em đchrk i chơsogm i! Đlhaa âacpf y làhsmf lầnfgu n đchrk ầnfgu u tiêsogm n gia đchrk ìgmvt nh ba ngưcbzf ờzssc i chúqqck ng ta đchrk i du lịpaqa ch màhsmf !”
“Anh...” Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng bịpaqa anh ta làhsmf m cho cạbtks n lờzssc i.
Nụpacx cưcbzf ờzssc i củvghw a Tăbtks ng Ly nhạbtks t dầnfgu n. Anh ta dịpaqa u dàhsmf ng nhìgmvt n côswtc vàhsmf nópaqa i: “Em yêsogm u àhsmf , chúqqck ng ta hãbtks y tạbtks o ra thêsogm m mộuqpp t em béashc nữbtks a đchrk i! Mộuqpp t mìgmvt nh Ngữbtks Đlhaa iềacpf n thìgmvt buồuqpp n lắbhbn m, chúqqck ng ta cópaqa nghĩgpwz a vụpacx đchrk ểamfa con cópaqa bạbtks n đchrk ồuqpp ng hàhsmf nh, phảkhpf i khôswtc ng nèywba ?”
“Tăbtks ng Ly!” Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng héashc t lêsogm n, cùswtc ng lúqqck c đchrk ópaqa , mặhsmf t côswtc đchrk ãbtks đchrk ỏxwps ửlnuq ng lêsogm n giốtafi ng nhưcbzf mộuqpp t quảkhpf càhsmf chua.
Đlhaa ưcbzf ơsogm ng nhiêsogm n Tăbtks ng Ly biếgpwz t rằednm ng côswtc đchrk ang mắbhbn c cỡvghw , mặhsmf t côswtc đchrk ỏxwps lêsogm n trôswtc ng rấnfgu t đchrk áqkvy ng yêsogm u, đchrk ôswtc i môswtc i đchrk ỏxwps nhưcbzf quảkhpf đchrk àhsmf o mậamfa t. “Lầnfgu n nàhsmf y, anh phảkhpf i nhìgmvt n em cho thậamfa t kỹcevd !”
Lầnfgu n nàhsmf y tuyệhvqz t đchrk ốtafi i khôswtc ng thểamfa giốtafi ng nhưcbzf lầnfgu n trưcbzf ớydmo c, anh ta nhấnfgu t đchrk ịpaqa nh phảkhpf i nhìgmvt n thấnfgu y côswtc mang thai, nhìgmvt n thấnfgu y côswtc sinh con, ởkvji bêsogm n cạbtks nh côswtc , cho côswtc tìgmvt nh yêsogm u!
“Tăbtks ng Ly!” Tăbtks ng Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng đchrk ẩqqck y anh ta ra mộuqpp t lầnfgu n nữbtks a.
“Nàhsmf y! Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng, anh đchrk ãbtks nghe thấnfgu y rồuqpp i. Cópaqa phảkhpf i em muốtafi n anh nhanh chópaqa ng làhsmf m cho em vui phảkhpf i khôswtc ng? Đlhaa ừkhcq ng sốtafi t ruộuqpp t chứvghw , anh nhấnfgu t đchrk ịpaqa nh sẽlhaa cốtafi hếgpwz t sứvghw c màhsmf !” Tăbtks ng Ly nópaqa i mộuqpp t cáqkvy ch nghiêsogm m túqqck c.
“Anh cópaqa thểamfa nàhsmf o đchrk ừkhcq ng dàhsmf y mặhsmf t nhưcbzf thếgpwz nàhsmf y khôswtc ng?” Tăbtks ng Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng hoàhsmf n toàhsmf n khôswtc ng nópaqa i nêsogm n lờzssc i.
“Sao anh lạbtks i dàhsmf y mặhsmf t? Chẳqjtb ng lẽlhaa em khôswtc ng nghĩgpwz rằednm ng tạbtks o ra con ngưcbzf ờzssc i làhsmf mộuqpp t côswtc ng trìgmvt nh rấnfgu t vĩgpwz đchrk ạbtks i hay sao? Con ngưcbzf ờzssc i chẳqjtb ng phảkhpf i đchrk ềacpf u sinh sảkhpf n hữbtks u tíiddj nh àhsmf ? Vàhsmf việhvqz c sinh ra thếgpwz hệhvqz tưcbzf ơsogm ng lai làhsmf nghĩgpwz a vụpacx màhsmf mỗmgxs i côswtc ng dâacpf n chúqqck ng ta nêsogm n cốtafi gắbhbn ng thựvbeh c hiệhvqz n đchrk ưcbzf ợlgkw c, nếgpwz u khôswtc ng, thếgpwz giớydmo i khôswtc ng còfoaq n con ngưcbzf ờzssc i thìgmvt sẽlhaa côswtc đchrk ơsogm n biếgpwz t mấnfgu y?”
“Anh…” Tăbtks ng Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng trợlgkw n tròfoaq n mắbhbn t, cốtafi hếgpwz t sứvghw c đchrk ẩqqck y anh ta ra. “Em khôswtc ng muốtafi n làhsmf m chuyệhvqz n nàhsmf y vớydmo i anh nữbtks a, khôswtc ng bao giờzssc nữbtks a!”
Khôswtc ng lãbtks ng mạbtks n chúqqck t nàhsmf o, lạbtks i còfoaq n rấnfgu t dãbtks man, côswtc khôswtc ng muốtafi n bịpaqa anh ta kiểamfa m soáqkvy t nhưcbzf vậamfa y.
Tuy nhiêsogm n, sựvbeh đchrk ấnfgu u tranh củvghw a côswtc ngay lậamfa p tứvghw c gâacpf y ra sựvbeh đchrk òfoaq i hỏxwps i đchrk iêsogm n cuồuqpp ng củvghw a anh ta. “Đlhaa ãbtks nópaqa i đchrk ừkhcq ng di chuyểamfa n rồuqpp i màhsmf , thằednm ng nhỏxwps củvghw a anh khôswtc ng chịpaqa u nổvkmw i nữbtks a đchrk âacpf u!”
Vàhsmf đchrk úqqck ng vậamfa y, Dưcbzf ơsogm ng Dưcbzf ơsogm ng liềacpf n cảkhpf m nhậamfa n đchrk ưcbzf ợlgkw c cáqkvy i thứvghw đchrk ang vùswtc i sâacpf u trong cơsogm thểamfa mìgmvt nh đchrk ãbtks cứvghw ng lêsogm n, rồuqpp i trởkvji nêsogm n to hơsogm n, rồuqpp i sau đchrk ópaqa , anh ta đchrk ãbtks bắbhbn t đchrk ầnfgu u di chuyểamfa n.
Côswtc trợlgkw n trừkhcq ng mắbhbn t nhìgmvt n anh ta. “Anh…”
“Anh muốtafi n em!” Anh ta chặhsmf n môswtc i côswtc lạbtks i...
Ởaqgg khu trưcbzf ợlgkw t tuyếgpwz t.
Hai đchrk ứvghw a trẻkhcq đchrk ưcbzf ợlgkw c quấnfgu n chặhsmf t trong nhữbtks ng chiếgpwz c áqkvy o khoáqkvy c lôswtc ng dàhsmf y vẫnfgu n lạbtks nh tớydmo i mứvghw c cảkhpf khuôswtc n mặhsmf t nhỏxwps đchrk ỏxwps bừkhcq ng lêsogm n.
Đlhaa ỗmgxs Cảkhpf nh dẫnfgu n họjowj trưcbzf ợlgkw t mộuqpp t vòfoaq ng. Mig khôswtc ng hềacpf biếgpwz t trưcbzf ợlgkw t tuyếgpwz t, mặhsmf c dùswtc côswtc ấnfgu y làhsmf mộuqpp t ngưcbzf ờzssc i rấnfgu t hoạbtks t báqkvy t, nhưcbzf ng khảkhpf năbtks ng phốtafi i hợlgkw p vậamfa n đchrk ộuqpp ng khôswtc ng tốtafi t, thếgpwz mạbtks nh củvghw a côswtc ấnfgu y làhsmf lậamfa p trìgmvt nh máqkvy y tíiddj nh.
Ngay cảkhpf khi đchrk ãbtks đchrk ếgpwz n khu trưcbzf ợlgkw t tuyếgpwz t, côswtc cũypes ng chỉaeqf đchrk ứvghw ng yêsogm n tạbtks i chỗmgxs , khôswtc ng dáqkvy m di chuyểamfa n.
“Dìgmvt Mig ơsogm i, sao dìgmvt khôswtc ng trưcbzf ợlgkw t đchrk i?” Thịpaqa nh Thịpaqa nh trưcbzf ợlgkw t mộuqpp t vòfoaq ng rồuqpp i quay lạbtks i, ai ngờzssc Mig vẫnfgu n còfoaq n đchrk ứvghw ng yêsogm n ởkvji đchrk ópaqa , vậamfa y sao đchrk ưcbzf ợlgkw c? Mẹaqgg nópaqa i cậamfa u phảkhpf i làhsmf m ngưcbzf ờzssc i mai mốtafi i cho chúqqck Đlhaa ỗmgxs vàhsmf dìgmvt Mig màhsmf , nếgpwz u cậamfa u khôswtc ng hoàhsmf n thàhsmf nh nhiệhvqz m vụpacx , cậamfa u biếgpwz t ăbtks n nópaqa i sao vớydmo i mẹaqgg đchrk âacpf y?
“Dìgmvt … Dìgmvt thấnfgu y nópaqa ng, nêsogm n khôswtc ng dáqkvy m vậamfa n đchrk ộuqpp ng nữbtks a!” Mig vừkhcq a ngưcbzf ớydmo c lêsogm n thìgmvt nhìgmvt n thấnfgu y Đlhaa ỗmgxs Cảkhpf nh, đchrk ộuqpp t nhiêsogm n hơsogm i căbtks ng thẳqjtb ng, nêsogm n nópaqa i đchrk ạbtks i mộuqpp t lýotak do.
“Vậ
Anh ta khô
Cô
“Em tự
Tiê
“Cở
Sao anh ta có
Tiê
Cở
Thấ
Khi đ
Tầ
Tiê
“A…” Tiê
“Ai cho phé
Khi Tiê
Bê
Tầ
“Đ
Đ
Anh ta khẽ
Anh ta hô
Bà
Cơ
Trong mộ
Đ
“Khô
“Đ
“A…” Tiê
“Bà
“Em khô
Anh ta ngắ
Gặ
Rồ
“Em khô
Tim anh ta nhó
“Thứ
“Tổ
“Như
“Vậ
“Ở
“Vậ
“Anh nó
Cô
“Đ
Sau đ
Tiê
Trong că
Tă
Tă
Anh ta đ
“Dư
Mặ
Thế
Như
Tă
Lờ
“Anh chỉ
“Đ
Dư
Tia cư
“Anh...” Dư
Nụ
“Tă
Đ
Lầ
“Tă
“Nà
“Anh có
“Sao anh lạ
“Anh…” Tă
Khô
Tuy nhiê
Và
Cô
“Anh muố
Ở
Hai đ
Đ
Ngay cả
“Dì
“Dì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.