Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd thấtiyd p thỏlhut m trong lònzll ng, ngưjgjz ớgqem c mắrmhr t lêjgjz n nhìkajq n lédhbx n anh ta mộjbzg t cáifzp i, nhìkajq n thấtiyd y đdhbx ôbmhg i môbmhg i mỏlhut ng củtewa a anh ta đdhbx ang míypys m chặawfe t lạjgjz i vàgcvd chờzrrh đdhbx ợwklb i biểkkbd u hiệeypk n củtewa a côbmhg . Côbmhg đdhbx i tớgqem i trưjgjz ớgqem c mặawfe t anh ta vớgqem i lưjgjz ơimju ng tâpwli m tộjbzg i lỗuehg i, mặawfe t đdhbx ỏlhut bừqhrp ng vàgcvd nhókfpr n châpwli n lêjgjz n, hôbmhg n lêjgjz n cằzgmg m anh ta rồwebx i rờzrrh i đdhbx i nhanh chókfpr ng.
“Vậgqem y đdhbx ãrmhr đdhbx ưjgjz ợwklb c chưjgjz a?” Mặawfe t côbmhg đdhbx ãrmhr đdhbx ỏlhut bừqhrp ng lêjgjz n.
Anh ta khôbmhg ng nókfpr i gìkajq .
Côbmhg lạjgjz i vôbmhg thứmtoc c ngưjgjz ớgqem c mắrmhr t lêjgjz n, nhìkajq n thấtiyd y trong mắrmhr t anh ta lókfpr e lêjgjz n áifzp nh lửbgsj a. Côbmhg lậgqem p tứmtoc c cúwxdd i đdhbx ầnfnz u xuốanjf ng. “Anh nókfpr i anh muốanjf n gìkajq đdhbx i màgcvd !”
“Em tựeeia suy nghĩstaa xem mìkajq nh nêjgjz n làgcvd m gìkajq đdhbx i, bâpwli y giờzrrh anh sẽstaa đdhbx i tắrmhr m. Nếutly u chúwxdd t nữuxvj a anh ra đdhbx âpwli y màgcvd em vẫbzir n khôbmhg ng làgcvd m anh hàgcvd i lònzll ng, em sẽstaa biếutly t sốanjf phậgqem n củtewa a mìkajq nh đdhbx ókfpr !” Anh ta trầnfnz m giọtewa ng đdhbx e dọtewa a.
Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd ngâpwli y ngưjgjz ờzrrh i ra. “Rốanjf t cuộjbzg c thìkajq anh muốanjf n gìkajq hảbmzy ?”
“Cởrmhr i quầnfnz n áifzp o ra, nằzgmg m lêjgjz n giưjgjz ờzrrh ng chờzrrh anh!” Anh ta chớgqem p mắrmhr t, ra lệeypk nh đdhbx ầnfnz y ẩgyne n ýezwe , sau đdhbx ókfpr đdhbx i vàgcvd o phònzll ng tắrmhr m.
Sao anh ta cókfpr thểkkbd nókfpr i nhưjgjz vậgqem y?
Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd cắrmhr n môbmhg i. Trờzrrh i ơimju i! Trêjgjz n mặawfe t nókfpr ng nhưjgjz lửbgsj a đdhbx ốanjf t.
Cởrmhr i hếutly t quầnfnz n áifzp o? Côbmhg sẽstaa khôbmhg ng làgcvd m đdhbx âpwli u.
Thấtiyd y anh ta đdhbx ang ởrmhr trong phònzll ng tắrmhr m, Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd mởrmhr cửbgsj a vàgcvd đdhbx i ra ngoàgcvd i.
Khi đdhbx i ngang qua cửbgsj a phònzll ng củtewa a Tăqpui ng Ly vàgcvd Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng, nghe thấtiyd y bêjgjz n trong vang lêjgjz n tiếutly ng thởrmhr hổrmhr n hểkkbd n khe khẽstaa , côbmhg ngâpwli y ngưjgjz ờzrrh i ra rồwebx i vộjbzg i vãrmhr rờzrrh i khỏlhut i đdhbx ókfpr .
Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n tắrmhr m xong thìkajq chỉqpui mặawfe c áifzp o choàgcvd ng tắrmhr m rồwebx i đdhbx i ra, khôbmhg ng nhìkajq n thấtiyd y ai trong phònzll ng. Chếutly t tiệeypk t! Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n mắrmhr ng thầnfnz m mộjbzg t tiếutly ng, vẫbzir n mặawfe c áifzp o choàgcvd ng tắrmhr m vàgcvd mởrmhr cửbgsj a đdhbx i ra ngoàgcvd i đdhbx ểkkbd bắrmhr t ngưjgjz ờzrrh i.
Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd trốanjf n trong hàgcvd nh lang, híypys t thậgqem t sâpwli u, híypys t thậgqem t sâpwli u, hy vọtewa ng anh ta sẽstaa khôbmhg ng nổrmhr i giậgqem n. Côbmhg trốanjf n ra khỏlhut i phònzll ng, bêjgjz n ngoàgcvd i rấtiyd t lạjgjz nh. Côbmhg hàgcvd hàgcvd hai tay thìkajq nghe thấtiyd y tiếutly ng bưjgjz ớgqem c châpwli n. Côbmhg hoảbmzy ng sợwklb quay đdhbx ầnfnz u lạjgjz i, cònzll n chưjgjz a nhìkajq n rõstaa ngưjgjz ờzrrh i vừqhrp a đdhbx ếutly n làgcvd ai thìkajq đdhbx ãrmhr bịuehg váifzp c lêjgjz n vai.
“A…” Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd hédhbx t lêjgjz n vàgcvd chạjgjz m vàgcvd o máifzp i tókfpr c vẫbzir n cònzll n ưjgjz ớgqem t sũivci ng củtewa a anh ta, đdhbx ộjbzg t nhiêjgjz n bừqhrp ng tỉqpui nh. “Sao anh lạjgjz i ra ngoàgcvd i nhưjgjz thếutly nàgcvd y? Lỡgyne bịuehg cảbmzy m lạjgjz nh thìkajq sao?”
“Ai cho phédhbx p em chạjgjz y ra đdhbx âpwli y?” Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n mộjbzg t lầnfnz n nữuxvj a váifzp c Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd vàgcvd o phònzll ng.
Khi Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd vừqhrp a đdhbx ưjgjz ợwklb c đdhbx ặawfe t xuốanjf ng thìkajq côbmhg lo lắrmhr ng quay đdhbx ầnfnz u lạjgjz i, nhìkajq n thấtiyd y tókfpr c anh ta vẫbzir n cònzll n đdhbx ang giọtewa t nưjgjz ớgqem c, liềanjf n lậgqem p tứmtoc c lấtiyd y khăqpui n lôbmhg ng lau tókfpr c cho anh ta. “Đbmzy ểkkbd vậgqem y sẽstaa bịuehg cảbmzy m lạjgjz nh đdhbx ókfpr !”
Bêjgjz n ngoàgcvd i toàgcvd n băqpui ng vàgcvd tuyếutly t, sao anh ta lạjgjz i ra ngoàgcvd i nhưjgjz thếutly nàgcvd y?
Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n sa sầnfnz m mặawfe t lạjgjz i, khôbmhg ng nókfpr i lờzrrh i nàgcvd o.
“Đbmzy ưjgjz ợwklb c rồwebx i, đdhbx ừqhrp ng giậgqem n nữuxvj a!” Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd nhẹybvl nhàgcvd ng an ủtewa i.
Đbmzy ộjbzg t nhiêjgjz n, cảbmzy ngưjgjz ờzrrh i côbmhg bịuehg anh ta kédhbx o mộjbzg t cáifzp i thậgqem t mạjgjz nh, rơimju i vàgcvd o vònzll ng tay rắrmhr n chắrmhr c củtewa a anh ta. Đbmzy ôbmhg i tay mạjgjz nh mẽstaa siếutly t chặawfe t cơimju thểkkbd côbmhg , côbmhg cảbmzy m nhậgqem n đdhbx ưjgjz ợwklb c thâpwli n nhiệeypk t củtewa a anh ta. Nhữuxvj ng giọtewa t nưjgjz ớgqem c trêjgjz n tókfpr c anh ta đdhbx ang nhỏlhut xuốanjf ng trêjgjz n máifzp côbmhg .
Anh ta khẽstaa hôbmhg n nhẹybvl vàgcvd o tai côbmhg , rồwebx i nókfpr i lớgqem n tiếutly ng: “Lầnfnz n nàgcvd y anh phảbmzy i trừqhrp ng phạjgjz t em gấtiyd p đdhbx ôbmhg i.”
Anh ta hôbmhg n lêjgjz n dáifzp i tai vàgcvd máifzp côbmhg . Mộjbzg t đdhbx ôbmhg i môbmhg i nókfpr ng bỏlhut ng lang thang trêjgjz n cổrmhr côbmhg , khiếutly n côbmhg cảbmzy m thấtiyd y ngứmtoc a ngáifzp y. Sựeeia đdhbx êjgjz mêjgjz trong mộjbzg t khoảbmzy nh khắrmhr c khiếutly n côbmhg bấtiyd t giáifzp c nhắrmhr m mắrmhr t lạjgjz i, cảbmzy m nhậgqem n hơimju i ấtiyd m màgcvd làgcvd n da anh ta mang lạjgjz i.
Bàgcvd n tay anh ta trưjgjz ợwklb t xuốanjf ng từqhrp cáifzp nh tay côbmhg từqhrp ng chúwxdd t, từqhrp ng chúwxdd t mộjbzg t. Men theo đdhbx ưjgjz ờzrrh ng cong đdhbx ókfpr , vuốanjf t ve phầnfnz n mềanjf m nhấtiyd t củtewa a cơimju thểkkbd côbmhg .
Cơimju thểkkbd côbmhg đdhbx ộjbzg t nhiêjgjz n têjgjz liệeypk t, bêjgjz n tai làgcvd hơimju i thởrmhr hổrmhr n hểkkbd n củtewa a anh ta, nhưjgjz mộjbzg t cúwxdd sốanjf c đdhbx iệeypk n. Côbmhg mềanjf m nhũivci n ra ởrmhr trong vònzll ng tay củtewa a anh ta.
Trong mộjbzg t khoảbmzy nh khắrmhr c, cảbmzy miệeypk ng côbmhg chỉqpui toàgcvd n hưjgjz ơimju ng vịuehg củtewa a anh ta, mùqhrp i bạjgjz c hàgcvd thoang thoảbmzy ng, vàgcvd máifzp t lạjgjz nh.
Đbmzy ộjbzg t nhiêjgjz n, mộjbzg t giọtewa t nưjgjz ớgqem c rơimju i xuốanjf ng cổrmhr côbmhg , cảbmzy m giáifzp c máifzp t lạjgjz nh làgcvd m côbmhg giậgqem t mìkajq nh, vộjbzg i đdhbx ẩgyne y anh ta ra. “Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n, lau khôbmhg tókfpr c trưjgjz ớgqem c đdhbx ãrmhr !”
“Khôbmhg ng!” Anh ta lắrmhr c đdhbx ầnfnz u đdhbx ầnfnz y kiêjgjz n quyếutly t, rồwebx i tiếutly p tụbpsu c cúwxdd i ngưjgjz ờzrrh i xuốanjf ng.
“Đbmzy ừqhrp ng cửbgsj đdhbx ộjbzg ng!” Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd lo lắrmhr ng, mặawfe c kệeypk anh ta đdhbx ang làgcvd m gìkajq , côbmhg vẫbzir n cầnfnz m khăqpui n lau khôbmhg từqhrp ng chúwxdd t tókfpr c cho anh ta. Đbmzy ếutly n khi trêjgjz n tókfpr c khôbmhg ng cònzll n nưjgjz ớgqem c nữuxvj a, côbmhg mớgqem i thởrmhr phàgcvd o. Cònzll n anh ta, đdhbx ãrmhr cởrmhr i áifzp o khoáifzp c củtewa a côbmhg ra, nhưjgjz ng côbmhg khôbmhg ng nhậgqem n ra vìkajq mảbmzy i bậgqem n rộjbzg n.
“A…” Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd hédhbx t lêjgjz n.
“Bàgcvd xãrmhr , sau nàgcvd y em đdhbx ừqhrp ng bỏlhut trốanjf n nữuxvj a đdhbx ưjgjz ợwklb c khôbmhg ng?” Tiếutly ng “đdhbx ưjgjz ợwklb c khôbmhg ng” củtewa a anh ta, dịuehg u dàgcvd ng đdhbx ếutly n vôbmhg cùqhrp ng. Côbmhg cảbmzy m thấtiyd y cókfpr thứmtoc gìkajq đdhbx ókfpr trong tim mìkajq nh đdhbx ang tan chảbmzy y, tíypys ch tắrmhr c tíypys ch tắrmhr c.
“Em khôbmhg ng bỏlhut trốanjf n!” Côbmhg khôbmhg ng phảbmzy i cókfpr ýezwe đdhbx ịuehg nh bỏlhut trốanjf n. “Thậgqem t ra…”
Anh ta ngắrmhr t lờzrrh i côbmhg : “Em khôbmhg ng đdhbx ưjgjz ợwklb c làgcvd m anh sợwklb nhưjgjz thếutly nàgcvd y mộjbzg t lầnfnz n nữuxvj a!”
Gặawfe p đdhbx ưjgjz ợwklb c côbmhg , tấtiyd t cảbmzy nhữuxvj ng lờzrrh i tráifzp ch mókfpr c đdhbx ềanjf u khôbmhg ng thểkkbd nókfpr i ra đdhbx ưjgjz ợwklb c, tấtiyd t cảbmzy chỉqpui cókfpr thểkkbd biếutly n thàgcvd nh tiếutly ng thởrmhr dàgcvd i.
Rồwebx i anh ta nhìkajq n côbmhg , côbmhg cũivci ng nhìkajq n anh ta. Côbmhg nhậgqem n ra trong đdhbx ôbmhg i mắrmhr t anh ta cókfpr chúwxdd t sưjgjz ơimju ng mùqhrp . Đbmzy ôbmhg i mắrmhr t anh ta ẩgyne n chứmtoc a mộjbzg t kháifzp t vọtewa ng sâpwli u xa, đdhbx ôbmhg i mắrmhr t anh ta chứmtoc a bao nhiêjgjz u tìkajq nh cảbmzy m, khiếutly n côbmhg càgcvd ng áifzp y náifzp y hơimju n.
“Em khôbmhg ng muốanjf n tổrmhr chứmtoc c đdhbx áifzp m cưjgjz ớgqem i. Hễifzp nghĩstaa đdhbx ếutly n việeypk c phảbmzy i làgcvd m đdhbx áifzp m cưjgjz ớgqem i, phứmtoc c tạjgjz p quáifzp chừqhrp ng, thìkajq em liềanjf n cảbmzy m thấtiyd y mệeypk t mỏlhut i.” Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd nókfpr i vớgqem i vẻtuqz tủtewa i thâpwli n: “Cònzll n nữuxvj a, trưjgjz ớgqem c giờzrrh em vẫbzir n muốanjf n đdhbx ếutly n Hokkaido. Lầnfnz n trưjgjz ớgqem c anh bỏlhut rơimju i em ởrmhr đdhbx âpwli y, em muốanjf n biếutly t liệeypk u anh cókfpr đdhbx ếutly n đdhbx âpwli y đdhbx ểkkbd đdhbx ưjgjz a em đdhbx i hay khôbmhg ng!”
Tim anh ta nhókfpr i lạjgjz i vàgcvd ôbmhg m lấtiyd y côbmhg , nhớgqem lạjgjz i chuyệeypk n lầnfnz n trưjgjz ớgqem c thìkajq tong lònzll ng vôbmhg cùqhrp ng áifzp y náifzp y. “Anh xin lỗuehg i…”
“Thứmtoc em muốanjf n khôbmhg ng phảbmzy i làgcvd lờzrrh i xin lỗuehg i, em muốanjf n sốanjf ng vớgqem i anh thậgqem t hạjgjz nh phúwxdd c! Hãrmhr y tha thứmtoc cho em vìkajq đdhbx ãrmhr trẻtuqz con nhưjgjz lầnfnz n nàgcvd y!”
“Tổrmhr chứmtoc c mộjbzg t đdhbx áifzp m cưjgjz ớgqem i linh đdhbx ìkajq nh cho em, cũivci ng chíypys nh vìkajq muốanjf n bùqhrp đdhbx ắrmhr p cho em!” Anh ta nókfpr i ra nỗuehg i áifzp y náifzp y trong tim. “Khôbmhg ng phảbmzy i tấtiyd t cảbmzy phụbpsu nữuxvj đdhbx ềanjf u muốanjf n cókfpr mộjbzg t đdhbx áifzp m cưjgjz ớgqem i linh đdhbx ìkajq nh sao?”
“Nhưjgjz ng em khôbmhg ng muốanjf n!” Côbmhg nókfpr i.
“Vậgqem y em nókfpr i đdhbx i, em muốanjf n gìkajq ?” Giọtewa ng anh ta rấtiyd t dịuehg u dàgcvd ng. “Chỉqpui cầnfnz n em nókfpr i ra, anh sẽstaa làgcvd m đdhbx iềanjf u đdhbx ókfpr !”
“Ởhdhi lạjgjz i đdhbx âpwli y chơimju i vớgqem i em vàgcvd i ngàgcvd y, sau đdhbx ókfpr đdhbx ưjgjz a em vàgcvd con trai vềanjf , đdhbx ừqhrp ng bỏlhut rơimju i em! Cảbmzy nhàgcvd chúwxdd ng ta sẽstaa cùqhrp ng vềanjf vớgqem i nhau!”
“Vậgqem y cònzll n đdhbx áifzp m cưjgjz ớgqem i?” Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n hơimju i lo lắrmhr ng: “Ba vàgcvd ba vợwklb , cảbmzy ba củtewa a Ly đdhbx ềanjf u đdhbx ang rấtiyd t sốanjf t ruộjbzg t!”
“Anh nókfpr i vớgqem i họtewa sẽstaa khôbmhg ng tổrmhr chứmtoc c khôbmhg ng đdhbx ưjgjz ợwklb c àgcvd ?”
Côbmhg nũivci ng nịuehg u ôbmhg m chặawfe t eo anh ta vàgcvd khédhbx p mìkajq nh trong vònzll ng tay anh ta. Côbmhg biếutly t rằzgmg ng ngưjgjz ờzrrh i đdhbx àgcvd n ôbmhg ng nàgcvd y cókfpr thểkkbd làgcvd m đdhbx ưjgjz ợwklb c mọtewa i thứmtoc , anh ta nhấtiyd t đdhbx ịuehg nh sẽstaa thuyếutly t phụbpsu c đdhbx ưjgjz ợwklb c ngưjgjz ờzrrh i lớgqem n trong nhàgcvd .
“Đbmzy ưjgjz ợwklb c! Anh sẽstaa thuyếutly t phụbpsu c họtewa !” Tầnfnz n Trọtewa ng Hàgcvd n khôbmhg ng cókfpr lựeeia a chọtewa n nàgcvd o kháifzp c, anh ta chưjgjz a bao giờzrrh thấtiyd y mộjbzg t ngưjgjz ờzrrh i phụbpsu nữuxvj nàgcvd o dùqhrp chếutly t vẫbzir n khôbmhg ng muốanjf n tổrmhr chứmtoc c đdhbx áifzp m cưjgjz ớgqem i nhưjgjz vậgqem y.
Sau đdhbx ókfpr , anh ta đdhbx ãrmhr bồwebx ng côbmhg lêjgjz n giưjgjz ờzrrh ng khi nàgcvd o, Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd cũivci ng khôbmhg ng nhớgqem rõstaa . Khi phảbmzy n ứmtoc ng lạjgjz i thìkajq anh ta đdhbx ang cúwxdd i xuốanjf ng nhìkajq n côbmhg , nókfpr i bằzgmg ng giọtewa ng trìkajq u mếutly n: “Bàgcvd xãrmhr àgcvd , ngưjgjz ờzrrh i ta nókfpr i, em bédhbx đdhbx ãrmhr đdhbx i lêjgjz n thiêjgjz n đdhbx ưjgjz ờzrrh ng vẫbzir n cókfpr thểkkbd gọtewa i vềanjf lạjgjz i, chỉqpui cầnfnz n chúwxdd ng ta thàgcvd nh tâpwli m, em bédhbx lầnfnz n trưjgjz ớgqem c cókfpr thểkkbd quay lạjgjz i, em cókfpr tin khôbmhg ng?”
Tiêjgjz u Hàgcvd Hàgcvd hơimju i ngâpwli y ngưjgjz ờzrrh i ra, trong tim hơimju i chua xókfpr t, gậgqem t đdhbx ầnfnz u màgcvd mắrmhr t rưjgjz ớgqem m lệeypk . “Tin!”
Trong căqpui n phònzll ng bêjgjz n cạjgjz nh.
Tăqpui ng Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng đdhbx ang nưjgjz ớgqem c mắrmhr t đdhbx ầnfnz m đdhbx ìkajq a, khókfpr c lókfpr c vớgqem i vẻtuqz tủtewa i thâpwli n. “Đbmzy ãrmhr nókfpr i vớgqem i anh rồwebx i, ngưjgjz ờzrrh i ta khôbmhg ng muốanjf n, ngưjgjz ờzrrh i ta sợwklb đdhbx au, vậgqem y màgcvd anh cònzll n khôbmhg ng buôbmhg ng tha cho ngưjgjz ờzrrh i ta!”
Tăqpui ng Ly thậgqem t lúwxdd ng túwxdd ng! Đbmzy ãrmhr mấtiyd y lầnfnz n rồwebx i màgcvd , tạjgjz i sao ngưjgjz ờzrrh i phụbpsu nữuxvj đdhbx ãrmhr sinh con màgcvd vẫbzir n cònzll n... sợwklb đdhbx au?
Anh ta đdhbx ãrmhr cốanjf kìkajq m nédhbx n, đdhbx ãrmhr chậgqem m rãrmhr i vàgcvd nhẹybvl nhàgcvd ng lắrmhr m rồwebx i, cònzll n muốanjf n sao nữuxvj a?
“Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng…” Tăqpui ng Ly nókfpr ng ruộjbzg t đdhbx ếutly n đdhbx ổrmhr mồwebx hôbmhg i hộjbzg t. Anh ta đdhbx ãrmhr dừqhrp ng lạjgjz i rồwebx i, nhưjgjz ng sựeeia trìkajq trệeypk nàgcvd y sẽstaa lấtiyd y mạjgjz ng ngưjgjz ờzrrh i ta đdhbx ókfpr . “Anh hếutly t cáifzp ch rồwebx i, anh xin lỗuehg i!”
Mặawfe c dùqhrp côbmhg đdhbx au đdhbx ếutly n chảbmzy y nưjgjz ớgqem c mắrmhr t, nhưjgjz ng nếutly u anh ta cứmtoc dừqhrp ng lạjgjz i nhưjgjz vậgqem y, anh ta lo rằzgmg ng cuộjbzg c sốanjf ng sau nàgcvd y sẽstaa cókfpr trởrmhr ngạjgjz i. Ngưjgjz ờzrrh i đdhbx àgcvd n ôbmhg ng bìkajq nh thưjgjz ờzrrh ng nhưjgjz anh ta, vàgcvd o nhữuxvj ng lúwxdd c nhưjgjz vầnfnz y màgcvd cókfpr thểkkbd chịuehg u đdhbx ựeeia ng đdhbx ưjgjz ợwklb c mộjbzg t phúwxdd t thìkajq đdhbx ãrmhr làgcvd mộjbzg t đdhbx iềanjf u kỳtuqz diệeypk u rồwebx i! Nhưjgjz ng thờzrrh i gian diễifzp n ra củtewa a đdhbx iềanjf u kỳtuqz diệeypk u luôbmhg n rấtiyd t ngắrmhr n ngủtewa i.
Thếutly làgcvd , Tăqpui ng Ly đdhbx ãrmhr biếutly n thàgcvd nh áifzp c ma, khiếutly n Tăqpui ng Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng khôbmhg ng cònzll n đdhbx ưjgjz ờzrrh ng trốanjf n thoáifzp t.
Nhưjgjz ng rồwebx i sau đdhbx ókfpr nữuxvj a, sau khi Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng thứmtoc c dậgqem y, nhìkajq n thấtiyd y anh Ly vẫbzir n đdhbx ang nằzgmg m úwxdd p trêjgjz n ngưjgjz ờzrrh i mìkajq nh. Hai ngưjgjz ờzrrh i đdhbx ang díypys nh chặawfe t lấtiyd y nhau, khôbmhg ng ai chịuehg u rờzrrh i khỏlhut i ai cảbmzy .
Tăqpui ng Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng cókfpr cảbmzy m giáifzp c bịuehg lừqhrp a. “Thảbmzy em ra, anh vốanjf n dĩstaa khôbmhg ng hềanjf yêjgjz u em!”
Lờzrrh i cáifzp o buộjbzg c củtewa a côbmhg làgcvd m cho Tăqpui ng Ly bỗuehg ng nhưjgjz sụbpsu p đdhbx ổrmhr . “Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng, trờzrrh i đdhbx ấtiyd t chứmtoc ng giáifzp m, sao anh lạjgjz i khôbmhg ng yêjgjz u em?”
“Anh chỉqpui lừqhrp a gạjgjz t em thôbmhg i...” Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng cốanjf nédhbx n nỗuehg i đdhbx au rãrmhr rờzrrh i đdhbx ểkkbd đdhbx ẩgyne y Tăqpui ng Ly ra, nhưjgjz ng cơimju thểkkbd củtewa a anh ta lạjgjz i cókfpr phảbmzy n ứmtoc ng, vàgcvd vẫbzir n đdhbx ang giữuxvj nguyêjgjz n tưjgjz thếutly bêjgjz n trong ngưjgjz ờzrrh i côbmhg .
“Đbmzy ừqhrp ng nhúwxdd c nhíypys ch!” Tăqpui ng Ly nhoẻtuqz n miệeypk ng cưjgjz ờzrrh i, trong đdhbx ôbmhg i mắrmhr t đdhbx àgcvd o hoa đdhbx ầnfnz y tìkajq nh cảbmzy m, rồwebx i cắrmhr n vộjbzg i lêjgjz n môbmhg i Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng. “Côbmhg bédhbx àgcvd , anh cũivci ng khôbmhg ng cònzll n cáifzp ch nàgcvd o kháifzp c, thựeeia c sựeeia làgcvd vìkajq thằzgmg ng nhỏlhut củtewa a anh khôbmhg ng chịuehg u nghe lờzrrh i, vừqhrp a nhìkajq n thấtiyd y em liềanjf n vui lêjgjz n. Anh đdhbx ãrmhr dạjgjz y dỗuehg nókfpr rồwebx i, nhưjgjz ng nókfpr vẫbzir n khôbmhg ng nghe lờzrrh i, anh biếutly t phảbmzy i làgcvd m sao đdhbx âpwli y?”
Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng đdhbx ỏlhut bừqhrp ng mặawfe t lêjgjz n, rồwebx i giậgqem n dữuxvj . Sao anh ta cókfpr thểkkbd nókfpr i ra câpwli u đdhbx ókfpr ? “Anh nókfpr i bậgqem y gìkajq vậgqem y hảbmzy ?”
Tia cưjgjz ờzrrh i trong mắrmhr t Tăqpui ng Ly lạjgjz i đdhbx ậgqem m hơimju n vàgcvd i phầnfnz n. “Lầnfnz n cuốanjf i cùqhrp ng, anh làgcvd m xong thìkajq sẽstaa đdhbx ưjgjz a em đdhbx i chơimju i! Đbmzy âpwli y làgcvd lầnfnz n đdhbx ầnfnz u tiêjgjz n gia đdhbx ìkajq nh ba ngưjgjz ờzrrh i chúwxdd ng ta đdhbx i du lịuehg ch màgcvd !”
“Anh...” Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng bịuehg anh ta làgcvd m cho cạjgjz n lờzrrh i.
Nụbpsu cưjgjz ờzrrh i củtewa a Tăqpui ng Ly nhạjgjz t dầnfnz n. Anh ta dịuehg u dàgcvd ng nhìkajq n côbmhg vàgcvd nókfpr i: “Em yêjgjz u àgcvd , chúwxdd ng ta hãrmhr y tạjgjz o ra thêjgjz m mộjbzg t em bédhbx nữuxvj a đdhbx i! Mộjbzg t mìkajq nh Ngữuxvj Đbmzy iềanjf n thìkajq buồwebx n lắrmhr m, chúwxdd ng ta cókfpr nghĩstaa a vụbpsu đdhbx ểkkbd con cókfpr bạjgjz n đdhbx ồwebx ng hàgcvd nh, phảbmzy i khôbmhg ng nèudnh ?”
“Tăqpui ng Ly!” Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng hédhbx t lêjgjz n, cùqhrp ng lúwxdd c đdhbx ókfpr , mặawfe t côbmhg đdhbx ãrmhr đdhbx ỏlhut ửbgsj ng lêjgjz n giốanjf ng nhưjgjz mộjbzg t quảbmzy càgcvd chua.
Đbmzy ưjgjz ơimju ng nhiêjgjz n Tăqpui ng Ly biếutly t rằzgmg ng côbmhg đdhbx ang mắrmhr c cỡgyne , mặawfe t côbmhg đdhbx ỏlhut lêjgjz n trôbmhg ng rấtiyd t đdhbx áifzp ng yêjgjz u, đdhbx ôbmhg i môbmhg i đdhbx ỏlhut nhưjgjz quảbmzy đdhbx àgcvd o mậgqem t. “Lầnfnz n nàgcvd y, anh phảbmzy i nhìkajq n em cho thậgqem t kỹhdhi !”
Lầnfnz n nàgcvd y tuyệeypk t đdhbx ốanjf i khôbmhg ng thểkkbd giốanjf ng nhưjgjz lầnfnz n trưjgjz ớgqem c, anh ta nhấtiyd t đdhbx ịuehg nh phảbmzy i nhìkajq n thấtiyd y côbmhg mang thai, nhìkajq n thấtiyd y côbmhg sinh con, ởrmhr bêjgjz n cạjgjz nh côbmhg , cho côbmhg tìkajq nh yêjgjz u!
“Tăqpui ng Ly!” Tăqpui ng Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng đdhbx ẩgyne y anh ta ra mộjbzg t lầnfnz n nữuxvj a.
“Nàgcvd y! Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng, anh đdhbx ãrmhr nghe thấtiyd y rồwebx i. Cókfpr phảbmzy i em muốanjf n anh nhanh chókfpr ng làgcvd m cho em vui phảbmzy i khôbmhg ng? Đbmzy ừqhrp ng sốanjf t ruộjbzg t chứmtoc , anh nhấtiyd t đdhbx ịuehg nh sẽstaa cốanjf hếutly t sứmtoc c màgcvd !” Tăqpui ng Ly nókfpr i mộjbzg t cáifzp ch nghiêjgjz m túwxdd c.
“Anh cókfpr thểkkbd nàgcvd o đdhbx ừqhrp ng dàgcvd y mặawfe t nhưjgjz thếutly nàgcvd y khôbmhg ng?” Tăqpui ng Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng hoàgcvd n toàgcvd n khôbmhg ng nókfpr i nêjgjz n lờzrrh i.
“Sao anh lạjgjz i dàgcvd y mặawfe t? Chẳdmrp ng lẽstaa em khôbmhg ng nghĩstaa rằzgmg ng tạjgjz o ra con ngưjgjz ờzrrh i làgcvd mộjbzg t côbmhg ng trìkajq nh rấtiyd t vĩstaa đdhbx ạjgjz i hay sao? Con ngưjgjz ờzrrh i chẳdmrp ng phảbmzy i đdhbx ềanjf u sinh sảbmzy n hữuxvj u tíypys nh àgcvd ? Vàgcvd việeypk c sinh ra thếutly hệeypk tưjgjz ơimju ng lai làgcvd nghĩstaa a vụbpsu màgcvd mỗuehg i côbmhg ng dâpwli n chúwxdd ng ta nêjgjz n cốanjf gắrmhr ng thựeeia c hiệeypk n đdhbx ưjgjz ợwklb c, nếutly u khôbmhg ng, thếutly giớgqem i khôbmhg ng cònzll n con ngưjgjz ờzrrh i thìkajq sẽstaa côbmhg đdhbx ơimju n biếutly t mấtiyd y?”
“Anh…” Tăqpui ng Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng trợwklb n trònzll n mắrmhr t, cốanjf hếutly t sứmtoc c đdhbx ẩgyne y anh ta ra. “Em khôbmhg ng muốanjf n làgcvd m chuyệeypk n nàgcvd y vớgqem i anh nữuxvj a, khôbmhg ng bao giờzrrh nữuxvj a!”
Khôbmhg ng lãrmhr ng mạjgjz n chúwxdd t nàgcvd o, lạjgjz i cònzll n rấtiyd t dãrmhr man, côbmhg khôbmhg ng muốanjf n bịuehg anh ta kiểkkbd m soáifzp t nhưjgjz vậgqem y.
Tuy nhiêjgjz n, sựeeia đdhbx ấtiyd u tranh củtewa a côbmhg ngay lậgqem p tứmtoc c gâpwli y ra sựeeia đdhbx ònzll i hỏlhut i đdhbx iêjgjz n cuồwebx ng củtewa a anh ta. “Đbmzy ãrmhr nókfpr i đdhbx ừqhrp ng di chuyểkkbd n rồwebx i màgcvd , thằzgmg ng nhỏlhut củtewa a anh khôbmhg ng chịuehg u nổrmhr i nữuxvj a đdhbx âpwli u!”
Vàgcvd đdhbx úwxdd ng vậgqem y, Dưjgjz ơimju ng Dưjgjz ơimju ng liềanjf n cảbmzy m nhậgqem n đdhbx ưjgjz ợwklb c cáifzp i thứmtoc đdhbx ang vùqhrp i sâpwli u trong cơimju thểkkbd mìkajq nh đdhbx ãrmhr cứmtoc ng lêjgjz n, rồwebx i trởrmhr nêjgjz n to hơimju n, rồwebx i sau đdhbx ókfpr , anh ta đdhbx ãrmhr bắrmhr t đdhbx ầnfnz u di chuyểkkbd n.
Côbmhg trợwklb n trừqhrp ng mắrmhr t nhìkajq n anh ta. “Anh…”
“Anh muốanjf n em!” Anh ta chặawfe n môbmhg i côbmhg lạjgjz i...
Ởhdhi khu trưjgjz ợwklb t tuyếutly t.
Hai đdhbx ứmtoc a trẻtuqz đdhbx ưjgjz ợwklb c quấtiyd n chặawfe t trong nhữuxvj ng chiếutly c áifzp o khoáifzp c lôbmhg ng dàgcvd y vẫbzir n lạjgjz nh tớgqem i mứmtoc c cảbmzy khuôbmhg n mặawfe t nhỏlhut đdhbx ỏlhut bừqhrp ng lêjgjz n.
Đbmzy ỗuehg Cảbmzy nh dẫbzir n họtewa trưjgjz ợwklb t mộjbzg t vònzll ng. Mig khôbmhg ng hềanjf biếutly t trưjgjz ợwklb t tuyếutly t, mặawfe c dùqhrp côbmhg ấtiyd y làgcvd mộjbzg t ngưjgjz ờzrrh i rấtiyd t hoạjgjz t báifzp t, nhưjgjz ng khảbmzy năqpui ng phốanjf i hợwklb p vậgqem n đdhbx ộjbzg ng khôbmhg ng tốanjf t, thếutly mạjgjz nh củtewa a côbmhg ấtiyd y làgcvd lậgqem p trìkajq nh máifzp y tíypys nh.
Ngay cảbmzy khi đdhbx ãrmhr đdhbx ếutly n khu trưjgjz ợwklb t tuyếutly t, côbmhg cũivci ng chỉqpui đdhbx ứmtoc ng yêjgjz n tạjgjz i chỗuehg , khôbmhg ng dáifzp m di chuyểkkbd n.
“Dìkajq Mig ơimju i, sao dìkajq khôbmhg ng trưjgjz ợwklb t đdhbx i?” Thịuehg nh Thịuehg nh trưjgjz ợwklb t mộjbzg t vònzll ng rồwebx i quay lạjgjz i, ai ngờzrrh Mig vẫbzir n cònzll n đdhbx ứmtoc ng yêjgjz n ởrmhr đdhbx ókfpr , vậgqem y sao đdhbx ưjgjz ợwklb c? Mẹybvl nókfpr i cậgqem u phảbmzy i làgcvd m ngưjgjz ờzrrh i mai mốanjf i cho chúwxdd Đbmzy ỗuehg vàgcvd dìkajq Mig màgcvd , nếutly u cậgqem u khôbmhg ng hoàgcvd n thàgcvd nh nhiệeypk m vụbpsu , cậgqem u biếutly t ăqpui n nókfpr i sao vớgqem i mẹybvl đdhbx âpwli y?
“Dìkajq … Dìkajq thấtiyd y nókfpr ng, nêjgjz n khôbmhg ng dáifzp m vậgqem n đdhbx ộjbzg ng nữuxvj a!” Mig vừqhrp a ngưjgjz ớgqem c lêjgjz n thìkajq nhìkajq n thấtiyd y Đbmzy ỗuehg Cảbmzy nh, đdhbx ộjbzg t nhiêjgjz n hơimju i căqpui ng thẳdmrp ng, nêjgjz n nókfpr i đdhbx ạjgjz i mộjbzg t lýezwe do.
“Vậ
Anh ta khô
Cô
“Em tự
Tiê
“Cở
Sao anh ta có
Tiê
Cở
Thấ
Khi đ
Tầ
Tiê
“A…” Tiê
“Ai cho phé
Khi Tiê
Bê
Tầ
“Đ
Đ
Anh ta khẽ
Anh ta hô
Bà
Cơ
Trong mộ
Đ
“Khô
“Đ
“A…” Tiê
“Bà
“Em khô
Anh ta ngắ
Gặ
Rồ
“Em khô
Tim anh ta nhó
“Thứ
“Tổ
“Như
“Vậ
“Ở
“Vậ
“Anh nó
Cô
“Đ
Sau đ
Tiê
Trong că
Tă
Tă
Anh ta đ
“Dư
Mặ
Thế
Như
Tă
Lờ
“Anh chỉ
“Đ
Dư
Tia cư
“Anh...” Dư
Nụ
“Tă
Đ
Lầ
“Tă
“Nà
“Anh có
“Sao anh lạ
“Anh…” Tă
Khô
Tuy nhiê
Và
Cô
“Anh muố
Ở
Hai đ
Đ
Ngay cả
“Dì
“Dì
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.