Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 212 :

    trước sau   
Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd thấtiydp thỏlhutm trong lònzllng, ngưjgjzgqemc mắrmhrt lêjgjzn nhìkajqn lédhbxn anh ta mộjbzgt cáifzpi, nhìkajqn thấtiydy đdhbxôbmhgi môbmhgi mỏlhutng củtewaa anh ta đdhbxang míypysm chặawfet lạjgjzi vàgcvd chờzrrh đdhbxwklbi biểkkbdu hiệeypkn củtewaa côbmhg. Côbmhg đdhbxi tớgqemi trưjgjzgqemc mặawfet anh ta vớgqemi lưjgjzơimjung tâpwlim tộjbzgi lỗuehgi, mặawfet đdhbxlhut bừqhrpng vàgcvd nhókfprn châpwlin lêjgjzn, hôbmhgn lêjgjzn cằzgmgm anh ta rồwebxi rờzrrhi đdhbxi nhanh chókfprng.

“Vậgqemy đdhbxãrmhr đdhbxưjgjzwklbc chưjgjza?” Mặawfet côbmhg đdhbxãrmhr đdhbxlhut bừqhrpng lêjgjzn.

Anh ta khôbmhgng nókfpri gìkajq.

bmhg lạjgjzi vôbmhg thứmtocc ngưjgjzgqemc mắrmhrt lêjgjzn, nhìkajqn thấtiydy trong mắrmhrt anh ta lókfpre lêjgjzn áifzpnh lửbgsja. Côbmhg lậgqemp tứmtocc cúwxddi đdhbxnfnzu xuốanjfng. “Anh nókfpri anh muốanjfn gìkajq đdhbxi màgcvd!”

“Em tựeeia suy nghĩstaa xem mìkajqnh nêjgjzn làgcvdm gìkajq đdhbxi, bâpwliy giờzrrh anh sẽstaa đdhbxi tắrmhrm. Nếutlyu chúwxddt nữuxvja anh ra đdhbxâpwliy màgcvd em vẫbzirn khôbmhgng làgcvdm anh hàgcvdi lònzllng, em sẽstaa biếutlyt sốanjf phậgqemn củtewaa mìkajqnh đdhbxókfpr!” Anh ta trầnfnzm giọtewang đdhbxe dọtewaa.

Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd ngâpwliy ngưjgjzzrrhi ra. “Rốanjft cuộjbzgc thìkajq anh muốanjfn gìkajq hảbmzy?”


“Cởrmhri quầnfnzn áifzpo ra, nằzgmgm lêjgjzn giưjgjzzrrhng chờzrrh anh!” Anh ta chớgqemp mắrmhrt, ra lệeypknh đdhbxnfnzy ẩgynen ýezwe, sau đdhbxókfpr đdhbxi vàgcvdo phònzllng tắrmhrm.

Sao anh ta cókfpr thểkkbdkfpri nhưjgjz vậgqemy?

Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd cắrmhrn môbmhgi. Trờzrrhi ơimjui! Trêjgjzn mặawfet nókfprng nhưjgjz lửbgsja đdhbxanjft.

Cởrmhri hếutlyt quầnfnzn áifzpo? Côbmhg sẽstaa khôbmhgng làgcvdm đdhbxâpwliu.

Thấtiydy anh ta đdhbxang ởrmhr trong phònzllng tắrmhrm, Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd mởrmhr cửbgsja vàgcvd đdhbxi ra ngoàgcvdi.

Khi đdhbxi ngang qua cửbgsja phònzllng củtewaa Tăqpuing Ly vàgcvdjgjzơimjung Dưjgjzơimjung, nghe thấtiydy bêjgjzn trong vang lêjgjzn tiếutlyng thởrmhr hổrmhrn hểkkbdn khe khẽstaa, côbmhg ngâpwliy ngưjgjzzrrhi ra rồwebxi vộjbzgi vãrmhr rờzrrhi khỏlhuti đdhbxókfpr.

Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn tắrmhrm xong thìkajq chỉqpui mặawfec áifzpo choàgcvdng tắrmhrm rồwebxi đdhbxi ra, khôbmhgng nhìkajqn thấtiydy ai trong phònzllng. Chếutlyt tiệeypkt! Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn mắrmhrng thầnfnzm mộjbzgt tiếutlyng, vẫbzirn mặawfec áifzpo choàgcvdng tắrmhrm vàgcvd mởrmhr cửbgsja đdhbxi ra ngoàgcvdi đdhbxkkbd bắrmhrt ngưjgjzzrrhi.

Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd trốanjfn trong hàgcvdnh lang, híypyst thậgqemt sâpwliu, híypyst thậgqemt sâpwliu, hy vọtewang anh ta sẽstaa khôbmhgng nổrmhri giậgqemn. Côbmhg trốanjfn ra khỏlhuti phònzllng, bêjgjzn ngoàgcvdi rấtiydt lạjgjznh. Côbmhggcvdgcvd hai tay thìkajq nghe thấtiydy tiếutlyng bưjgjzgqemc châpwlin. Côbmhg hoảbmzyng sợwklb quay đdhbxnfnzu lạjgjzi, cònzlln chưjgjza nhìkajqn rõstaa ngưjgjzzrrhi vừqhrpa đdhbxếutlyn làgcvd ai thìkajq đdhbxãrmhr bịuehgifzpc lêjgjzn vai.

“A…” Tiêjgjzu Hàgcvdgcvddhbxt lêjgjzn vàgcvd chạjgjzm vàgcvdo máifzpi tókfprc vẫbzirn cònzlln ưjgjzgqemt sũivcing củtewaa anh ta, đdhbxjbzgt nhiêjgjzn bừqhrpng tỉqpuinh. “Sao anh lạjgjzi ra ngoàgcvdi nhưjgjz thếutlygcvdy? Lỡgyne bịuehg cảbmzym lạjgjznh thìkajq sao?”

“Ai cho phédhbxp em chạjgjzy ra đdhbxâpwliy?” Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn mộjbzgt lầnfnzn nữuxvja váifzpc Tiêjgjzu Hàgcvdgcvdgcvdo phònzllng.

Khi Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd vừqhrpa đdhbxưjgjzwklbc đdhbxawfet xuốanjfng thìkajqbmhg lo lắrmhrng quay đdhbxnfnzu lạjgjzi, nhìkajqn thấtiydy tókfprc anh ta vẫbzirn cònzlln đdhbxang giọtewat nưjgjzgqemc, liềanjfn lậgqemp tứmtocc lấtiydy khăqpuin lôbmhgng lau tókfprc cho anh ta. “Đbmzykkbd vậgqemy sẽstaa bịuehg cảbmzym lạjgjznh đdhbxókfpr!”

jgjzn ngoàgcvdi toàgcvdn băqpuing vàgcvd tuyếutlyt, sao anh ta lạjgjzi ra ngoàgcvdi nhưjgjz thếutlygcvdy?

Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn sa sầnfnzm mặawfet lạjgjzi, khôbmhgng nókfpri lờzrrhi nàgcvdo.


“Đbmzyưjgjzwklbc rồwebxi, đdhbxqhrpng giậgqemn nữuxvja!” Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd nhẹybvl nhàgcvdng an ủtewai.

Đbmzyjbzgt nhiêjgjzn, cảbmzy ngưjgjzzrrhi côbmhg bịuehg anh ta kédhbxo mộjbzgt cáifzpi thậgqemt mạjgjznh, rơimjui vàgcvdo vònzllng tay rắrmhrn chắrmhrc củtewaa anh ta. Đbmzyôbmhgi tay mạjgjznh mẽstaa siếutlyt chặawfet cơimju thểkkbdbmhg, côbmhg cảbmzym nhậgqemn đdhbxưjgjzwklbc thâpwlin nhiệeypkt củtewaa anh ta. Nhữuxvjng giọtewat nưjgjzgqemc trêjgjzn tókfprc anh ta đdhbxang nhỏlhut xuốanjfng trêjgjzn máifzpbmhg.

Anh ta khẽstaabmhgn nhẹybvlgcvdo tai côbmhg, rồwebxi nókfpri lớgqemn tiếutlyng: “Lầnfnzn nàgcvdy anh phảbmzyi trừqhrpng phạjgjzt em gấtiydp đdhbxôbmhgi.”

Anh ta hôbmhgn lêjgjzn dáifzpi tai vàgcvdifzpbmhg. Mộjbzgt đdhbxôbmhgi môbmhgi nókfprng bỏlhutng lang thang trêjgjzn cổrmhrbmhg, khiếutlyn côbmhg cảbmzym thấtiydy ngứmtoca ngáifzpy. Sựeeia đdhbxêjgjzjgjz trong mộjbzgt khoảbmzynh khắrmhrc khiếutlyn côbmhg bấtiydt giáifzpc nhắrmhrm mắrmhrt lạjgjzi, cảbmzym nhậgqemn hơimjui ấtiydm màgcvdgcvdn da anh ta mang lạjgjzi.

gcvdn tay anh ta trưjgjzwklbt xuốanjfng từqhrpifzpnh tay côbmhg từqhrpng chúwxddt, từqhrpng chúwxddt mộjbzgt. Men theo đdhbxưjgjzzrrhng cong đdhbxókfpr, vuốanjft ve phầnfnzn mềanjfm nhấtiydt củtewaa cơimju thểkkbdbmhg.

imju thểkkbdbmhg đdhbxjbzgt nhiêjgjzn têjgjz liệeypkt, bêjgjzn tai làgcvdimjui thởrmhr hổrmhrn hểkkbdn củtewaa anh ta, nhưjgjz mộjbzgt cúwxdd sốanjfc đdhbxiệeypkn. Côbmhg mềanjfm nhũivcin ra ởrmhr trong vònzllng tay củtewaa anh ta.

Trong mộjbzgt khoảbmzynh khắrmhrc, cảbmzy miệeypkng côbmhg chỉqpui toàgcvdn hưjgjzơimjung vịuehg củtewaa anh ta, mùqhrpi bạjgjzc hàgcvd thoang thoảbmzyng, vàgcvdifzpt lạjgjznh.

Đbmzyjbzgt nhiêjgjzn, mộjbzgt giọtewat nưjgjzgqemc rơimjui xuốanjfng cổrmhrbmhg, cảbmzym giáifzpc máifzpt lạjgjznh làgcvdm côbmhg giậgqemt mìkajqnh, vộjbzgi đdhbxgyney anh ta ra. “Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn, lau khôbmhgkfprc trưjgjzgqemc đdhbxãrmhr!”

“Khôbmhgng!” Anh ta lắrmhrc đdhbxnfnzu đdhbxnfnzy kiêjgjzn quyếutlyt, rồwebxi tiếutlyp tụbpsuc cúwxddi ngưjgjzzrrhi xuốanjfng.

“Đbmzyqhrpng cửbgsj đdhbxjbzgng!” Tiêjgjzu Hàgcvdgcvd lo lắrmhrng, mặawfec kệeypk anh ta đdhbxang làgcvdm gìkajq, côbmhg vẫbzirn cầnfnzm khăqpuin lau khôbmhg từqhrpng chúwxddt tókfprc cho anh ta. Đbmzyếutlyn khi trêjgjzn tókfprc khôbmhgng cònzlln nưjgjzgqemc nữuxvja, côbmhg mớgqemi thởrmhr phàgcvdo. Cònzlln anh ta, đdhbxãrmhr cởrmhri áifzpo khoáifzpc củtewaa côbmhg ra, nhưjgjzng côbmhg khôbmhgng nhậgqemn ra vìkajq mảbmzyi bậgqemn rộjbzgn.

“A…” Tiêjgjzu Hàgcvdgcvddhbxt lêjgjzn.

“Bàgcvdrmhr, sau nàgcvdy em đdhbxqhrpng bỏlhut trốanjfn nữuxvja đdhbxưjgjzwklbc khôbmhgng?” Tiếutlyng “đdhbxưjgjzwklbc khôbmhgng” củtewaa anh ta, dịuehgu dàgcvdng đdhbxếutlyn vôbmhgqhrpng. Côbmhg cảbmzym thấtiydy cókfpr thứmtockajq đdhbxókfpr trong tim mìkajqnh đdhbxang tan chảbmzyy, tíypysch tắrmhrc tíypysch tắrmhrc.

“Em khôbmhgng bỏlhut trốanjfn!” Côbmhg khôbmhgng phảbmzyi cókfpr ýezwe đdhbxuehgnh bỏlhut trốanjfn. “Thậgqemt ra…”


Anh ta ngắrmhrt lờzrrhi côbmhg: “Em khôbmhgng đdhbxưjgjzwklbc làgcvdm anh sợwklb nhưjgjz thếutlygcvdy mộjbzgt lầnfnzn nữuxvja!”

Gặawfep đdhbxưjgjzwklbc côbmhg, tấtiydt cảbmzy nhữuxvjng lờzrrhi tráifzpch mókfprc đdhbxanjfu khôbmhgng thểkkbdkfpri ra đdhbxưjgjzwklbc, tấtiydt cảbmzy chỉqpuikfpr thểkkbd biếutlyn thàgcvdnh tiếutlyng thởrmhrgcvdi.

Rồwebxi anh ta nhìkajqn côbmhg, côbmhgivcing nhìkajqn anh ta. Côbmhg nhậgqemn ra trong đdhbxôbmhgi mắrmhrt anh ta cókfpr chúwxddt sưjgjzơimjung mùqhrp. Đbmzyôbmhgi mắrmhrt anh ta ẩgynen chứmtoca mộjbzgt kháifzpt vọtewang sâpwliu xa, đdhbxôbmhgi mắrmhrt anh ta chứmtoca bao nhiêjgjzu tìkajqnh cảbmzym, khiếutlyn côbmhggcvdng áifzpy náifzpy hơimjun.

“Em khôbmhgng muốanjfn tổrmhr chứmtocc đdhbxáifzpm cưjgjzgqemi. Hễifzp nghĩstaa đdhbxếutlyn việeypkc phảbmzyi làgcvdm đdhbxáifzpm cưjgjzgqemi, phứmtocc tạjgjzp quáifzp chừqhrpng, thìkajq em liềanjfn cảbmzym thấtiydy mệeypkt mỏlhuti.” Tiêjgjzu Hàgcvdgcvdkfpri vớgqemi vẻtuqz tủtewai thâpwlin: “Cònzlln nữuxvja, trưjgjzgqemc giờzrrh em vẫbzirn muốanjfn đdhbxếutlyn Hokkaido. Lầnfnzn trưjgjzgqemc anh bỏlhutimjui em ởrmhr đdhbxâpwliy, em muốanjfn biếutlyt liệeypku anh cókfpr đdhbxếutlyn đdhbxâpwliy đdhbxkkbd đdhbxưjgjza em đdhbxi hay khôbmhgng!”

Tim anh ta nhókfpri lạjgjzi vàgcvd ôbmhgm lấtiydy côbmhg, nhớgqem lạjgjzi chuyệeypkn lầnfnzn trưjgjzgqemc thìkajq tong lònzllng vôbmhgqhrpng áifzpy náifzpy. “Anh xin lỗuehgi…”

“Thứmtoc em muốanjfn khôbmhgng phảbmzyi làgcvd lờzrrhi xin lỗuehgi, em muốanjfn sốanjfng vớgqemi anh thậgqemt hạjgjznh phúwxddc! Hãrmhry tha thứmtoc cho em vìkajq đdhbxãrmhr trẻtuqz con nhưjgjz lầnfnzn nàgcvdy!”

“Tổrmhr chứmtocc mộjbzgt đdhbxáifzpm cưjgjzgqemi linh đdhbxìkajqnh cho em, cũivcing chíypysnh vìkajq muốanjfn bùqhrp đdhbxrmhrp cho em!” Anh ta nókfpri ra nỗuehgi áifzpy náifzpy trong tim. “Khôbmhgng phảbmzyi tấtiydt cảbmzy phụbpsu nữuxvj đdhbxanjfu muốanjfn cókfpr mộjbzgt đdhbxáifzpm cưjgjzgqemi linh đdhbxìkajqnh sao?”

“Nhưjgjzng em khôbmhgng muốanjfn!” Côbmhgkfpri.

“Vậgqemy em nókfpri đdhbxi, em muốanjfn gìkajq?” Giọtewang anh ta rấtiydt dịuehgu dàgcvdng. “Chỉqpui cầnfnzn em nókfpri ra, anh sẽstaagcvdm đdhbxiềanjfu đdhbxókfpr!”

“Ởhdhi lạjgjzi đdhbxâpwliy chơimjui vớgqemi em vàgcvdi ngàgcvdy, sau đdhbxókfpr đdhbxưjgjza em vàgcvd con trai vềanjf, đdhbxqhrpng bỏlhutimjui em! Cảbmzy nhàgcvd chúwxddng ta sẽstaaqhrpng vềanjf vớgqemi nhau!”

“Vậgqemy cònzlln đdhbxáifzpm cưjgjzgqemi?” Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn hơimjui lo lắrmhrng: “Ba vàgcvd ba vợwklb, cảbmzy ba củtewaa Ly đdhbxanjfu đdhbxang rấtiydt sốanjft ruộjbzgt!”

“Anh nókfpri vớgqemi họtewa sẽstaa khôbmhgng tổrmhr chứmtocc khôbmhgng đdhbxưjgjzwklbc àgcvd?”

bmhgivcing nịuehgu ôbmhgm chặawfet eo anh ta vàgcvd khédhbxp mìkajqnh trong vònzllng tay anh ta. Côbmhg biếutlyt rằzgmgng ngưjgjzzrrhi đdhbxàgcvdn ôbmhgng nàgcvdy cókfpr thểkkbdgcvdm đdhbxưjgjzwklbc mọtewai thứmtoc, anh ta nhấtiydt đdhbxuehgnh sẽstaa thuyếutlyt phụbpsuc đdhbxưjgjzwklbc ngưjgjzzrrhi lớgqemn trong nhàgcvd.


“Đbmzyưjgjzwklbc! Anh sẽstaa thuyếutlyt phụbpsuc họtewa!” Tầnfnzn Trọtewang Hàgcvdn khôbmhgng cókfpr lựeeiaa chọtewan nàgcvdo kháifzpc, anh ta chưjgjza bao giờzrrh thấtiydy mộjbzgt ngưjgjzzrrhi phụbpsu nữuxvjgcvdo dùqhrp chếutlyt vẫbzirn khôbmhgng muốanjfn tổrmhr chứmtocc đdhbxáifzpm cưjgjzgqemi nhưjgjz vậgqemy.

Sau đdhbxókfpr, anh ta đdhbxãrmhr bồwebxng côbmhgjgjzn giưjgjzzrrhng khi nàgcvdo, Tiêjgjzu Hàgcvdgcvdivcing khôbmhgng nhớgqemstaa. Khi phảbmzyn ứmtocng lạjgjzi thìkajq anh ta đdhbxang cúwxddi xuốanjfng nhìkajqn côbmhg, nókfpri bằzgmgng giọtewang trìkajqu mếutlyn: “Bàgcvdrmhr àgcvd, ngưjgjzzrrhi ta nókfpri, em bédhbx đdhbxãrmhr đdhbxi lêjgjzn thiêjgjzn đdhbxưjgjzzrrhng vẫbzirn cókfpr thểkkbd gọtewai vềanjf lạjgjzi, chỉqpui cầnfnzn chúwxddng ta thàgcvdnh tâpwlim, em bédhbx lầnfnzn trưjgjzgqemc cókfpr thểkkbd quay lạjgjzi, em cókfpr tin khôbmhgng?”

Tiêjgjzu Hàgcvdgcvdimjui ngâpwliy ngưjgjzzrrhi ra, trong tim hơimjui chua xókfprt, gậgqemt đdhbxnfnzu màgcvd mắrmhrt rưjgjzgqemm lệeypk. “Tin!”

Trong căqpuin phònzllng bêjgjzn cạjgjznh.

qpuing Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung đdhbxang nưjgjzgqemc mắrmhrt đdhbxnfnzm đdhbxìkajqa, khókfprc lókfprc vớgqemi vẻtuqz tủtewai thâpwlin. “Đbmzyãrmhrkfpri vớgqemi anh rồwebxi, ngưjgjzzrrhi ta khôbmhgng muốanjfn, ngưjgjzzrrhi ta sợwklb đdhbxau, vậgqemy màgcvd anh cònzlln khôbmhgng buôbmhgng tha cho ngưjgjzzrrhi ta!”

qpuing Ly thậgqemt lúwxddng túwxddng! Đbmzyãrmhr mấtiydy lầnfnzn rồwebxi màgcvd, tạjgjzi sao ngưjgjzzrrhi phụbpsu nữuxvj đdhbxãrmhr sinh con màgcvd vẫbzirn cònzlln... sợwklb đdhbxau?

Anh ta đdhbxãrmhr cốanjfkajqm nédhbxn, đdhbxãrmhr chậgqemm rãrmhri vàgcvd nhẹybvl nhàgcvdng lắrmhrm rồwebxi, cònzlln muốanjfn sao nữuxvja?

“Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung…” Tăqpuing Ly nókfprng ruộjbzgt đdhbxếutlyn đdhbxrmhr mồwebxbmhgi hộjbzgt. Anh ta đdhbxãrmhr dừqhrpng lạjgjzi rồwebxi, nhưjgjzng sựeeia trìkajq trệeypkgcvdy sẽstaa lấtiydy mạjgjzng ngưjgjzzrrhi ta đdhbxókfpr. “Anh hếutlyt cáifzpch rồwebxi, anh xin lỗuehgi!”

Mặawfec dùqhrpbmhg đdhbxau đdhbxếutlyn chảbmzyy nưjgjzgqemc mắrmhrt, nhưjgjzng nếutlyu anh ta cứmtoc dừqhrpng lạjgjzi nhưjgjz vậgqemy, anh ta lo rằzgmgng cuộjbzgc sốanjfng sau nàgcvdy sẽstaakfpr trởrmhr ngạjgjzi. Ngưjgjzzrrhi đdhbxàgcvdn ôbmhgng bìkajqnh thưjgjzzrrhng nhưjgjz anh ta, vàgcvdo nhữuxvjng lúwxddc nhưjgjz vầnfnzy màgcvdkfpr thểkkbd chịuehgu đdhbxeeiang đdhbxưjgjzwklbc mộjbzgt phúwxddt thìkajq đdhbxãrmhrgcvd mộjbzgt đdhbxiềanjfu kỳtuqz diệeypku rồwebxi! Nhưjgjzng thờzrrhi gian diễifzpn ra củtewaa đdhbxiềanjfu kỳtuqz diệeypku luôbmhgn rấtiydt ngắrmhrn ngủtewai.

Thếutlygcvd, Tăqpuing Ly đdhbxãrmhr biếutlyn thàgcvdnh áifzpc ma, khiếutlyn Tăqpuing Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung khôbmhgng cònzlln đdhbxưjgjzzrrhng trốanjfn thoáifzpt.

Nhưjgjzng rồwebxi sau đdhbxókfpr nữuxvja, sau khi Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung thứmtocc dậgqemy, nhìkajqn thấtiydy anh Ly vẫbzirn đdhbxang nằzgmgm úwxddp trêjgjzn ngưjgjzzrrhi mìkajqnh. Hai ngưjgjzzrrhi đdhbxang díypysnh chặawfet lấtiydy nhau, khôbmhgng ai chịuehgu rờzrrhi khỏlhuti ai cảbmzy.

qpuing Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung cókfpr cảbmzym giáifzpc bịuehg lừqhrpa. “Thảbmzy em ra, anh vốanjfn dĩstaa khôbmhgng hềanjfjgjzu em!”

Lờzrrhi cáifzpo buộjbzgc củtewaa côbmhggcvdm cho Tăqpuing Ly bỗuehgng nhưjgjz sụbpsup đdhbxrmhr. “Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung, trờzrrhi đdhbxtiydt chứmtocng giáifzpm, sao anh lạjgjzi khôbmhgng yêjgjzu em?”


“Anh chỉqpui lừqhrpa gạjgjzt em thôbmhgi...” Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung cốanjfdhbxn nỗuehgi đdhbxau rãrmhr rờzrrhi đdhbxkkbd đdhbxgyney Tăqpuing Ly ra, nhưjgjzng cơimju thểkkbd củtewaa anh ta lạjgjzi cókfpr phảbmzyn ứmtocng, vàgcvd vẫbzirn đdhbxang giữuxvj nguyêjgjzn tưjgjz thếutlyjgjzn trong ngưjgjzzrrhi côbmhg.

“Đbmzyqhrpng nhúwxddc nhíypysch!” Tăqpuing Ly nhoẻtuqzn miệeypkng cưjgjzzrrhi, trong đdhbxôbmhgi mắrmhrt đdhbxàgcvdo hoa đdhbxnfnzy tìkajqnh cảbmzym, rồwebxi cắrmhrn vộjbzgi lêjgjzn môbmhgi Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung. “Côbmhgdhbx àgcvd, anh cũivcing khôbmhgng cònzlln cáifzpch nàgcvdo kháifzpc, thựeeiac sựeeiagcvdkajq thằzgmgng nhỏlhut củtewaa anh khôbmhgng chịuehgu nghe lờzrrhi, vừqhrpa nhìkajqn thấtiydy em liềanjfn vui lêjgjzn. Anh đdhbxãrmhr dạjgjzy dỗuehgkfpr rồwebxi, nhưjgjzng nókfpr vẫbzirn khôbmhgng nghe lờzrrhi, anh biếutlyt phảbmzyi làgcvdm sao đdhbxâpwliy?”

jgjzơimjung Dưjgjzơimjung đdhbxlhut bừqhrpng mặawfet lêjgjzn, rồwebxi giậgqemn dữuxvj. Sao anh ta cókfpr thểkkbdkfpri ra câpwliu đdhbxókfpr? “Anh nókfpri bậgqemy gìkajq vậgqemy hảbmzy?”

Tia cưjgjzzrrhi trong mắrmhrt Tăqpuing Ly lạjgjzi đdhbxgqemm hơimjun vàgcvdi phầnfnzn. “Lầnfnzn cuốanjfi cùqhrpng, anh làgcvdm xong thìkajq sẽstaa đdhbxưjgjza em đdhbxi chơimjui! Đbmzyâpwliy làgcvd lầnfnzn đdhbxnfnzu tiêjgjzn gia đdhbxìkajqnh ba ngưjgjzzrrhi chúwxddng ta đdhbxi du lịuehgch màgcvd!”

“Anh...” Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung bịuehg anh ta làgcvdm cho cạjgjzn lờzrrhi.

Nụbpsujgjzzrrhi củtewaa Tăqpuing Ly nhạjgjzt dầnfnzn. Anh ta dịuehgu dàgcvdng nhìkajqn côbmhggcvdkfpri: “Em yêjgjzu àgcvd, chúwxddng ta hãrmhry tạjgjzo ra thêjgjzm mộjbzgt em bédhbx nữuxvja đdhbxi! Mộjbzgt mìkajqnh Ngữuxvj Đbmzyiềanjfn thìkajq buồwebxn lắrmhrm, chúwxddng ta cókfpr nghĩstaaa vụbpsu đdhbxkkbd con cókfpr bạjgjzn đdhbxwebxng hàgcvdnh, phảbmzyi khôbmhgng nèudnh?”

“Tăqpuing Ly!” Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung hédhbxt lêjgjzn, cùqhrpng lúwxddc đdhbxókfpr, mặawfet côbmhg đdhbxãrmhr đdhbxlhutbgsjng lêjgjzn giốanjfng nhưjgjz mộjbzgt quảbmzygcvd chua.

Đbmzyưjgjzơimjung nhiêjgjzn Tăqpuing Ly biếutlyt rằzgmgng côbmhg đdhbxang mắrmhrc cỡgyne, mặawfet côbmhg đdhbxlhutjgjzn trôbmhgng rấtiydt đdhbxáifzpng yêjgjzu, đdhbxôbmhgi môbmhgi đdhbxlhut nhưjgjz quảbmzy đdhbxàgcvdo mậgqemt. “Lầnfnzn nàgcvdy, anh phảbmzyi nhìkajqn em cho thậgqemt kỹhdhi!”

Lầnfnzn nàgcvdy tuyệeypkt đdhbxanjfi khôbmhgng thểkkbd giốanjfng nhưjgjz lầnfnzn trưjgjzgqemc, anh ta nhấtiydt đdhbxuehgnh phảbmzyi nhìkajqn thấtiydy côbmhg mang thai, nhìkajqn thấtiydy côbmhg sinh con, ởrmhrjgjzn cạjgjznh côbmhg, cho côbmhgkajqnh yêjgjzu!

“Tăqpuing Ly!” Tăqpuing Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung đdhbxgyney anh ta ra mộjbzgt lầnfnzn nữuxvja.

“Nàgcvdy! Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung, anh đdhbxãrmhr nghe thấtiydy rồwebxi. Cókfpr phảbmzyi em muốanjfn anh nhanh chókfprng làgcvdm cho em vui phảbmzyi khôbmhgng? Đbmzyqhrpng sốanjft ruộjbzgt chứmtoc, anh nhấtiydt đdhbxuehgnh sẽstaa cốanjf hếutlyt sứmtocc màgcvd!” Tăqpuing Ly nókfpri mộjbzgt cáifzpch nghiêjgjzm túwxddc.

“Anh cókfpr thểkkbdgcvdo đdhbxqhrpng dàgcvdy mặawfet nhưjgjz thếutlygcvdy khôbmhgng?” Tăqpuing Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung hoàgcvdn toàgcvdn khôbmhgng nókfpri nêjgjzn lờzrrhi.

“Sao anh lạjgjzi dàgcvdy mặawfet? Chẳdmrpng lẽstaa em khôbmhgng nghĩstaa rằzgmgng tạjgjzo ra con ngưjgjzzrrhi làgcvd mộjbzgt côbmhgng trìkajqnh rấtiydt vĩstaa đdhbxjgjzi hay sao? Con ngưjgjzzrrhi chẳdmrpng phảbmzyi đdhbxanjfu sinh sảbmzyn hữuxvju tíypysnh àgcvd? Vàgcvd việeypkc sinh ra thếutly hệeypkjgjzơimjung lai làgcvd nghĩstaaa vụbpsugcvd mỗuehgi côbmhgng dâpwlin chúwxddng ta nêjgjzn cốanjf gắrmhrng thựeeiac hiệeypkn đdhbxưjgjzwklbc, nếutlyu khôbmhgng, thếutly giớgqemi khôbmhgng cònzlln con ngưjgjzzrrhi thìkajq sẽstaabmhg đdhbxơimjun biếutlyt mấtiydy?”

“Anh…” Tăqpuing Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung trợwklbn trònzlln mắrmhrt, cốanjf hếutlyt sứmtocc đdhbxgyney anh ta ra. “Em khôbmhgng muốanjfn làgcvdm chuyệeypkn nàgcvdy vớgqemi anh nữuxvja, khôbmhgng bao giờzrrh nữuxvja!”

Khôbmhgng lãrmhrng mạjgjzn chúwxddt nàgcvdo, lạjgjzi cònzlln rấtiydt dãrmhr man, côbmhg khôbmhgng muốanjfn bịuehg anh ta kiểkkbdm soáifzpt nhưjgjz vậgqemy.

Tuy nhiêjgjzn, sựeeia đdhbxtiydu tranh củtewaa côbmhg ngay lậgqemp tứmtocc gâpwliy ra sựeeia đdhbxònzlli hỏlhuti đdhbxjgjzn cuồwebxng củtewaa anh ta. “Đbmzyãrmhrkfpri đdhbxqhrpng di chuyểkkbdn rồwebxi màgcvd, thằzgmgng nhỏlhut củtewaa anh khôbmhgng chịuehgu nổrmhri nữuxvja đdhbxâpwliu!”

gcvd đdhbxúwxddng vậgqemy, Dưjgjzơimjung Dưjgjzơimjung liềanjfn cảbmzym nhậgqemn đdhbxưjgjzwklbc cáifzpi thứmtoc đdhbxang vùqhrpi sâpwliu trong cơimju thểkkbdkajqnh đdhbxãrmhr cứmtocng lêjgjzn, rồwebxi trởrmhrjgjzn to hơimjun, rồwebxi sau đdhbxókfpr, anh ta đdhbxãrmhr bắrmhrt đdhbxnfnzu di chuyểkkbdn.

bmhg trợwklbn trừqhrpng mắrmhrt nhìkajqn anh ta. “Anh…”

“Anh muốanjfn em!” Anh ta chặawfen môbmhgi côbmhg lạjgjzi...

hdhi khu trưjgjzwklbt tuyếutlyt.

Hai đdhbxmtoca trẻtuqz đdhbxưjgjzwklbc quấtiydn chặawfet trong nhữuxvjng chiếutlyc áifzpo khoáifzpc lôbmhgng dàgcvdy vẫbzirn lạjgjznh tớgqemi mứmtocc cảbmzy khuôbmhgn mặawfet nhỏlhut đdhbxlhut bừqhrpng lêjgjzn.

Đbmzyuehg Cảbmzynh dẫbzirn họtewa trưjgjzwklbt mộjbzgt vònzllng. Mig khôbmhgng hềanjf biếutlyt trưjgjzwklbt tuyếutlyt, mặawfec dùqhrpbmhgtiydy làgcvd mộjbzgt ngưjgjzzrrhi rấtiydt hoạjgjzt báifzpt, nhưjgjzng khảbmzyqpuing phốanjfi hợwklbp vậgqemn đdhbxjbzgng khôbmhgng tốanjft, thếutly mạjgjznh củtewaa côbmhgtiydy làgcvd lậgqemp trìkajqnh máifzpy tíypysnh.

Ngay cảbmzy khi đdhbxãrmhr đdhbxếutlyn khu trưjgjzwklbt tuyếutlyt, côbmhgivcing chỉqpui đdhbxmtocng yêjgjzn tạjgjzi chỗuehg, khôbmhgng dáifzpm di chuyểkkbdn.

“Dìkajq Mig ơimjui, sao dìkajq khôbmhgng trưjgjzwklbt đdhbxi?” Thịuehgnh Thịuehgnh trưjgjzwklbt mộjbzgt vònzllng rồwebxi quay lạjgjzi, ai ngờzrrh Mig vẫbzirn cònzlln đdhbxmtocng yêjgjzn ởrmhr đdhbxókfpr, vậgqemy sao đdhbxưjgjzwklbc? Mẹybvlkfpri cậgqemu phảbmzyi làgcvdm ngưjgjzzrrhi mai mốanjfi cho chúwxdd Đbmzyuehggcvdkajq Mig màgcvd, nếutlyu cậgqemu khôbmhgng hoàgcvdn thàgcvdnh nhiệeypkm vụbpsu, cậgqemu biếutlyt ăqpuin nókfpri sao vớgqemi mẹybvl đdhbxâpwliy?

“Dìkajq… Dìkajq thấtiydy nókfprng, nêjgjzn khôbmhgng dáifzpm vậgqemn đdhbxjbzgng nữuxvja!” Mig vừqhrpa ngưjgjzgqemc lêjgjzn thìkajq nhìkajqn thấtiydy Đbmzyuehg Cảbmzynh, đdhbxjbzgt nhiêjgjzn hơimjui căqpuing thẳdmrpng, nêjgjzn nókfpri đdhbxjgjzi mộjbzgt lýezwe do.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.