Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 212 :

    trước sau   
Tiêolpiu Hàrzeqrzeq thấrnspp thỏvhkum trong lòvplqng, ngưpayjbbluc mắmftit lêolpin nhìolpin lékydbn anh ta mộsqmgt cájxiii, nhìolpin thấrnspy đnrvfôyxwri môyxwri mỏvhkung củisrqa anh ta đnrvfang mícfenm chặnkvtt lạkevpi vàrzeq chờsryy đnrvfkbtai biểlnhdu hiệcrcpn củisrqa côyxwr. Côyxwr đnrvfi tớbblui trưpayjbbluc mặnkvtt anh ta vớbblui lưpayjơvxufng tâfsykm tộsqmgi lỗrzeqi, mặnkvtt đnrvfvhku bừmlefng vàrzeq nhósxwan châfsykn lêolpin, hôyxwrn lêolpin cằeejnm anh ta rồqzari rờsryyi đnrvfi nhanh chósxwang.

“Vậsovxy đnrvfãhhsq đnrvfưpayjkbtac chưpayja?” Mặnkvtt côyxwr đnrvfãhhsq đnrvfvhku bừmlefng lêolpin.

Anh ta khôyxwrng nósxwai gìolpi.

yxwr lạkevpi vôyxwr thứpayjc ngưpayjbbluc mắmftit lêolpin, nhìolpin thấrnspy trong mắmftit anh ta lósxwae lêolpin ájxiinh lửtpora. Côyxwr lậsovxp tứpayjc cúgdazi đnrvfqyntu xuốyxwrng. “Anh nósxwai anh muốyxwrn gìolpi đnrvfi màrzeq!”

“Em tựgyxh suy nghĩsdrq xem mìolpinh nêolpin làrzeqm gìolpi đnrvfi, bâfsyky giờsryy anh sẽtyzb đnrvfi tắmftim. Nếrnnnu chúgdazt nữrzeqa anh ra đnrvfâfsyky màrzeq em vẫolpin khôyxwrng làrzeqm anh hàrzeqi lòvplqng, em sẽtyzb biếrnnnt sốyxwr phậsovxn củisrqa mìolpinh đnrvfósxwa!” Anh ta trầqyntm giọkydbng đnrvfe dọkydba.

Tiêolpiu Hàrzeqrzeq ngâfsyky ngưpayjsryyi ra. “Rốyxwrt cuộsqmgc thìolpi anh muốyxwrn gìolpi hảhcwm?”


“Cởbysri quầqyntn ájxiio ra, nằeejnm lêolpin giưpayjsryyng chờsryy anh!” Anh ta chớbblup mắmftit, ra lệcrcpnh đnrvfqynty ẩysfpn ýtcei, sau đnrvfósxwa đnrvfi vàrzeqo phòvplqng tắmftim.

Sao anh ta cósxwa thểlnhdsxwai nhưpayj vậsovxy?

Tiêolpiu Hàrzeqrzeq cắmftin môyxwri. Trờsryyi ơvxufi! Trêolpin mặnkvtt nósxwang nhưpayj lửtpora đnrvfyxwrt.

Cởbysri hếrnnnt quầqyntn ájxiio? Côyxwr sẽtyzb khôyxwrng làrzeqm đnrvfâfsyku.

Thấrnspy anh ta đnrvfang ởbysr trong phòvplqng tắmftim, Tiêolpiu Hàrzeqrzeq mởbysr cửtpora vàrzeq đnrvfi ra ngoàrzeqi.

Khi đnrvfi ngang qua cửtpora phòvplqng củisrqa Tănhqjng Ly vàrzeqpayjơvxufng Dưpayjơvxufng, nghe thấrnspy bêolpin trong vang lêolpin tiếrnnnng thởbysr hổflhen hểlnhdn khe khẽtyzb, côyxwr ngâfsyky ngưpayjsryyi ra rồqzari vộsqmgi vãhhsq rờsryyi khỏvhkui đnrvfósxwa.

Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn tắmftim xong thìolpi chỉkirf mặnkvtc ájxiio choàrzeqng tắmftim rồqzari đnrvfi ra, khôyxwrng nhìolpin thấrnspy ai trong phòvplqng. Chếrnnnt tiệcrcpt! Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn mắmfting thầqyntm mộsqmgt tiếrnnnng, vẫolpin mặnkvtc ájxiio choàrzeqng tắmftim vàrzeq mởbysr cửtpora đnrvfi ra ngoàrzeqi đnrvflnhd bắmftit ngưpayjsryyi.

Tiêolpiu Hàrzeqrzeq trốyxwrn trong hàrzeqnh lang, hícfent thậsovxt sâfsyku, hícfent thậsovxt sâfsyku, hy vọkydbng anh ta sẽtyzb khôyxwrng nổflhei giậsovxn. Côyxwr trốyxwrn ra khỏvhkui phòvplqng, bêolpin ngoàrzeqi rấrnspt lạkevpnh. Côyxwrrzeqrzeq hai tay thìolpi nghe thấrnspy tiếrnnnng bưpayjbbluc châfsykn. Côyxwr hoảhcwmng sợkbta quay đnrvfqyntu lạkevpi, còvplqn chưpayja nhìolpin rõbblu ngưpayjsryyi vừmlefa đnrvfếrnnnn làrzeq ai thìolpi đnrvfãhhsq bịflhejxiic lêolpin vai.

“A…” Tiêolpiu Hàrzeqrzeqkydbt lêolpin vàrzeq chạkevpm vàrzeqo májxiii tósxwac vẫolpin còvplqn ưpayjbblut sũefffng củisrqa anh ta, đnrvfsqmgt nhiêolpin bừmlefng tỉkirfnh. “Sao anh lạkevpi ra ngoàrzeqi nhưpayj thếrnnnrzeqy? Lỡchfc bịflhe cảhcwmm lạkevpnh thìolpi sao?”

“Ai cho phékydbp em chạkevpy ra đnrvfâfsyky?” Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn mộsqmgt lầqyntn nữrzeqa vájxiic Tiêolpiu Hàrzeqrzeqrzeqo phòvplqng.

Khi Tiêolpiu Hàrzeqrzeq vừmlefa đnrvfưpayjkbtac đnrvfnkvtt xuốyxwrng thìolpiyxwr lo lắmfting quay đnrvfqyntu lạkevpi, nhìolpin thấrnspy tósxwac anh ta vẫolpin còvplqn đnrvfang giọkydbt nưpayjbbluc, liềrnnnn lậsovxp tứpayjc lấrnspy khănhqjn lôyxwrng lau tósxwac cho anh ta. “Đaakrlnhd vậsovxy sẽtyzb bịflhe cảhcwmm lạkevpnh đnrvfósxwa!”

olpin ngoàrzeqi toàrzeqn bănhqjng vàrzeq tuyếrnnnt, sao anh ta lạkevpi ra ngoàrzeqi nhưpayj thếrnnnrzeqy?

Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn sa sầqyntm mặnkvtt lạkevpi, khôyxwrng nósxwai lờsryyi nàrzeqo.


“Đaakrưpayjkbtac rồqzari, đnrvfmlefng giậsovxn nữrzeqa!” Tiêolpiu Hàrzeqrzeq nhẹnhqj nhàrzeqng an ủisrqi.

Đaakrsqmgt nhiêolpin, cảhcwm ngưpayjsryyi côyxwr bịflhe anh ta kékydbo mộsqmgt cájxiii thậsovxt mạkevpnh, rơvxufi vàrzeqo vòvplqng tay rắmftin chắmftic củisrqa anh ta. Đaakrôyxwri tay mạkevpnh mẽtyzb siếrnnnt chặnkvtt cơvxuf thểlnhdyxwr, côyxwr cảhcwmm nhậsovxn đnrvfưpayjkbtac thâfsykn nhiệcrcpt củisrqa anh ta. Nhữrzeqng giọkydbt nưpayjbbluc trêolpin tósxwac anh ta đnrvfang nhỏvhku xuốyxwrng trêolpin májxiiyxwr.

Anh ta khẽtyzbyxwrn nhẹnhqjrzeqo tai côyxwr, rồqzari nósxwai lớbblun tiếrnnnng: “Lầqyntn nàrzeqy anh phảhcwmi trừmlefng phạkevpt em gấrnspp đnrvfôyxwri.”

Anh ta hôyxwrn lêolpin dájxiii tai vàrzeqjxiiyxwr. Mộsqmgt đnrvfôyxwri môyxwri nósxwang bỏvhkung lang thang trêolpin cổflheyxwr, khiếrnnnn côyxwr cảhcwmm thấrnspy ngứpayja ngájxiiy. Sựgyxh đnrvfêolpiolpi trong mộsqmgt khoảhcwmnh khắmftic khiếrnnnn côyxwr bấrnspt giájxiic nhắmftim mắmftit lạkevpi, cảhcwmm nhậsovxn hơvxufi ấrnspm màrzeqrzeqn da anh ta mang lạkevpi.

rzeqn tay anh ta trưpayjkbtat xuốyxwrng từmlefjxiinh tay côyxwr từmlefng chúgdazt, từmlefng chúgdazt mộsqmgt. Men theo đnrvfưpayjsryyng cong đnrvfósxwa, vuốyxwrt ve phầqyntn mềrnnnm nhấrnspt củisrqa cơvxuf thểlnhdyxwr.

vxuf thểlnhdyxwr đnrvfsqmgt nhiêolpin têolpi liệcrcpt, bêolpin tai làrzeqvxufi thởbysr hổflhen hểlnhdn củisrqa anh ta, nhưpayj mộsqmgt cúgdaz sốyxwrc đnrvfiệcrcpn. Côyxwr mềrnnnm nhũefffn ra ởbysr trong vòvplqng tay củisrqa anh ta.

Trong mộsqmgt khoảhcwmnh khắmftic, cảhcwm miệcrcpng côyxwr chỉkirf toàrzeqn hưpayjơvxufng vịflhe củisrqa anh ta, mùxdpli bạkevpc hàrzeq thoang thoảhcwmng, vàrzeqjxiit lạkevpnh.

Đaakrsqmgt nhiêolpin, mộsqmgt giọkydbt nưpayjbbluc rơvxufi xuốyxwrng cổflheyxwr, cảhcwmm giájxiic májxiit lạkevpnh làrzeqm côyxwr giậsovxt mìolpinh, vộsqmgi đnrvfysfpy anh ta ra. “Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn, lau khôyxwrsxwac trưpayjbbluc đnrvfãhhsq!”

“Khôyxwrng!” Anh ta lắmftic đnrvfqyntu đnrvfqynty kiêolpin quyếrnnnt, rồqzari tiếrnnnp tụysfpc cúgdazi ngưpayjsryyi xuốyxwrng.

“Đaakrmlefng cửtpor đnrvfsqmgng!” Tiêolpiu Hàrzeqrzeq lo lắmfting, mặnkvtc kệcrcp anh ta đnrvfang làrzeqm gìolpi, côyxwr vẫolpin cầqyntm khănhqjn lau khôyxwr từmlefng chúgdazt tósxwac cho anh ta. Đaakrếrnnnn khi trêolpin tósxwac khôyxwrng còvplqn nưpayjbbluc nữrzeqa, côyxwr mớbblui thởbysr phàrzeqo. Còvplqn anh ta, đnrvfãhhsq cởbysri ájxiio khoájxiic củisrqa côyxwr ra, nhưpayjng côyxwr khôyxwrng nhậsovxn ra vìolpi mảhcwmi bậsovxn rộsqmgn.

“A…” Tiêolpiu Hàrzeqrzeqkydbt lêolpin.

“Bàrzeqhhsq, sau nàrzeqy em đnrvfmlefng bỏvhku trốyxwrn nữrzeqa đnrvfưpayjkbtac khôyxwrng?” Tiếrnnnng “đnrvfưpayjkbtac khôyxwrng” củisrqa anh ta, dịflheu dàrzeqng đnrvfếrnnnn vôyxwrxdplng. Côyxwr cảhcwmm thấrnspy cósxwa thứpayjolpi đnrvfósxwa trong tim mìolpinh đnrvfang tan chảhcwmy, tícfench tắmftic tícfench tắmftic.

“Em khôyxwrng bỏvhku trốyxwrn!” Côyxwr khôyxwrng phảhcwmi cósxwa ýtcei đnrvfflhenh bỏvhku trốyxwrn. “Thậsovxt ra…”


Anh ta ngắmftit lờsryyi côyxwr: “Em khôyxwrng đnrvfưpayjkbtac làrzeqm anh sợkbta nhưpayj thếrnnnrzeqy mộsqmgt lầqyntn nữrzeqa!”

Gặnkvtp đnrvfưpayjkbtac côyxwr, tấrnspt cảhcwm nhữrzeqng lờsryyi trájxiich mósxwac đnrvfrnnnu khôyxwrng thểlnhdsxwai ra đnrvfưpayjkbtac, tấrnspt cảhcwm chỉkirfsxwa thểlnhd biếrnnnn thàrzeqnh tiếrnnnng thởbysrrzeqi.

Rồqzari anh ta nhìolpin côyxwr, côyxwrefffng nhìolpin anh ta. Côyxwr nhậsovxn ra trong đnrvfôyxwri mắmftit anh ta cósxwa chúgdazt sưpayjơvxufng mùxdpl. Đaakrôyxwri mắmftit anh ta ẩysfpn chứpayja mộsqmgt khájxiit vọkydbng sâfsyku xa, đnrvfôyxwri mắmftit anh ta chứpayja bao nhiêolpiu tìolpinh cảhcwmm, khiếrnnnn côyxwrrzeqng ájxiiy nájxiiy hơvxufn.

“Em khôyxwrng muốyxwrn tổflhe chứpayjc đnrvfájxiim cưpayjbblui. Hễupht nghĩsdrq đnrvfếrnnnn việcrcpc phảhcwmi làrzeqm đnrvfájxiim cưpayjbblui, phứpayjc tạkevpp quájxii chừmlefng, thìolpi em liềrnnnn cảhcwmm thấrnspy mệcrcpt mỏvhkui.” Tiêolpiu Hàrzeqrzeqsxwai vớbblui vẻkydb tủisrqi thâfsykn: “Còvplqn nữrzeqa, trưpayjbbluc giờsryy em vẫolpin muốyxwrn đnrvfếrnnnn Hokkaido. Lầqyntn trưpayjbbluc anh bỏvhkuvxufi em ởbysr đnrvfâfsyky, em muốyxwrn biếrnnnt liệcrcpu anh cósxwa đnrvfếrnnnn đnrvfâfsyky đnrvflnhd đnrvfưpayja em đnrvfi hay khôyxwrng!”

Tim anh ta nhósxwai lạkevpi vàrzeq ôyxwrm lấrnspy côyxwr, nhớbblu lạkevpi chuyệcrcpn lầqyntn trưpayjbbluc thìolpi tong lòvplqng vôyxwrxdplng ájxiiy nájxiiy. “Anh xin lỗrzeqi…”

“Thứpayj em muốyxwrn khôyxwrng phảhcwmi làrzeq lờsryyi xin lỗrzeqi, em muốyxwrn sốyxwrng vớbblui anh thậsovxt hạkevpnh phúgdazc! Hãhhsqy tha thứpayj cho em vìolpi đnrvfãhhsq trẻkydb con nhưpayj lầqyntn nàrzeqy!”

“Tổflhe chứpayjc mộsqmgt đnrvfájxiim cưpayjbblui linh đnrvfìolpinh cho em, cũefffng chícfennh vìolpi muốyxwrn bùxdpl đnrvfmftip cho em!” Anh ta nósxwai ra nỗrzeqi ájxiiy nájxiiy trong tim. “Khôyxwrng phảhcwmi tấrnspt cảhcwm phụysfp nữrzeq đnrvfrnnnu muốyxwrn cósxwa mộsqmgt đnrvfájxiim cưpayjbblui linh đnrvfìolpinh sao?”

“Nhưpayjng em khôyxwrng muốyxwrn!” Côyxwrsxwai.

“Vậsovxy em nósxwai đnrvfi, em muốyxwrn gìolpi?” Giọkydbng anh ta rấrnspt dịflheu dàrzeqng. “Chỉkirf cầqyntn em nósxwai ra, anh sẽtyzbrzeqm đnrvfiềrnnnu đnrvfósxwa!”

“Ởyojq lạkevpi đnrvfâfsyky chơvxufi vớbblui em vàrzeqi ngàrzeqy, sau đnrvfósxwa đnrvfưpayja em vàrzeq con trai vềrnnn, đnrvfmlefng bỏvhkuvxufi em! Cảhcwm nhàrzeq chúgdazng ta sẽtyzbxdplng vềrnnn vớbblui nhau!”

“Vậsovxy còvplqn đnrvfájxiim cưpayjbblui?” Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn hơvxufi lo lắmfting: “Ba vàrzeq ba vợkbta, cảhcwm ba củisrqa Ly đnrvfrnnnu đnrvfang rấrnspt sốyxwrt ruộsqmgt!”

“Anh nósxwai vớbblui họkydb sẽtyzb khôyxwrng tổflhe chứpayjc khôyxwrng đnrvfưpayjkbtac àrzeq?”

yxwrefffng nịflheu ôyxwrm chặnkvtt eo anh ta vàrzeq khékydbp mìolpinh trong vòvplqng tay anh ta. Côyxwr biếrnnnt rằeejnng ngưpayjsryyi đnrvfàrzeqn ôyxwrng nàrzeqy cósxwa thểlnhdrzeqm đnrvfưpayjkbtac mọkydbi thứpayj, anh ta nhấrnspt đnrvfflhenh sẽtyzb thuyếrnnnt phụysfpc đnrvfưpayjkbtac ngưpayjsryyi lớbblun trong nhàrzeq.


“Đaakrưpayjkbtac! Anh sẽtyzb thuyếrnnnt phụysfpc họkydb!” Tầqyntn Trọkydbng Hàrzeqn khôyxwrng cósxwa lựgyxha chọkydbn nàrzeqo khájxiic, anh ta chưpayja bao giờsryy thấrnspy mộsqmgt ngưpayjsryyi phụysfp nữrzeqrzeqo dùxdpl chếrnnnt vẫolpin khôyxwrng muốyxwrn tổflhe chứpayjc đnrvfájxiim cưpayjbblui nhưpayj vậsovxy.

Sau đnrvfósxwa, anh ta đnrvfãhhsq bồqzarng côyxwrolpin giưpayjsryyng khi nàrzeqo, Tiêolpiu Hàrzeqrzeqefffng khôyxwrng nhớbblubblu. Khi phảhcwmn ứpayjng lạkevpi thìolpi anh ta đnrvfang cúgdazi xuốyxwrng nhìolpin côyxwr, nósxwai bằeejnng giọkydbng trìolpiu mếrnnnn: “Bàrzeqhhsq àrzeq, ngưpayjsryyi ta nósxwai, em békydb đnrvfãhhsq đnrvfi lêolpin thiêolpin đnrvfưpayjsryyng vẫolpin cósxwa thểlnhd gọkydbi vềrnnn lạkevpi, chỉkirf cầqyntn chúgdazng ta thàrzeqnh tâfsykm, em békydb lầqyntn trưpayjbbluc cósxwa thểlnhd quay lạkevpi, em cósxwa tin khôyxwrng?”

Tiêolpiu Hàrzeqrzeqvxufi ngâfsyky ngưpayjsryyi ra, trong tim hơvxufi chua xósxwat, gậsovxt đnrvfqyntu màrzeq mắmftit rưpayjbblum lệcrcp. “Tin!”

Trong cănhqjn phòvplqng bêolpin cạkevpnh.

nhqjng Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng đnrvfang nưpayjbbluc mắmftit đnrvfqyntm đnrvfìolpia, khósxwac lósxwac vớbblui vẻkydb tủisrqi thâfsykn. “Đaakrãhhsqsxwai vớbblui anh rồqzari, ngưpayjsryyi ta khôyxwrng muốyxwrn, ngưpayjsryyi ta sợkbta đnrvfau, vậsovxy màrzeq anh còvplqn khôyxwrng buôyxwrng tha cho ngưpayjsryyi ta!”

nhqjng Ly thậsovxt lúgdazng túgdazng! Đaakrãhhsq mấrnspy lầqyntn rồqzari màrzeq, tạkevpi sao ngưpayjsryyi phụysfp nữrzeq đnrvfãhhsq sinh con màrzeq vẫolpin còvplqn... sợkbta đnrvfau?

Anh ta đnrvfãhhsq cốyxwrolpim nékydbn, đnrvfãhhsq chậsovxm rãhhsqi vàrzeq nhẹnhqj nhàrzeqng lắmftim rồqzari, còvplqn muốyxwrn sao nữrzeqa?

“Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng…” Tănhqjng Ly nósxwang ruộsqmgt đnrvfếrnnnn đnrvfflhe mồqzaryxwri hộsqmgt. Anh ta đnrvfãhhsq dừmlefng lạkevpi rồqzari, nhưpayjng sựgyxh trìolpi trệcrcprzeqy sẽtyzb lấrnspy mạkevpng ngưpayjsryyi ta đnrvfósxwa. “Anh hếrnnnt cájxiich rồqzari, anh xin lỗrzeqi!”

Mặnkvtc dùxdplyxwr đnrvfau đnrvfếrnnnn chảhcwmy nưpayjbbluc mắmftit, nhưpayjng nếrnnnu anh ta cứpayj dừmlefng lạkevpi nhưpayj vậsovxy, anh ta lo rằeejnng cuộsqmgc sốyxwrng sau nàrzeqy sẽtyzbsxwa trởbysr ngạkevpi. Ngưpayjsryyi đnrvfàrzeqn ôyxwrng bìolpinh thưpayjsryyng nhưpayj anh ta, vàrzeqo nhữrzeqng lúgdazc nhưpayj vầqynty màrzeqsxwa thểlnhd chịflheu đnrvfgyxhng đnrvfưpayjkbtac mộsqmgt phúgdazt thìolpi đnrvfãhhsqrzeq mộsqmgt đnrvfiềrnnnu kỳtkqr diệcrcpu rồqzari! Nhưpayjng thờsryyi gian diễuphtn ra củisrqa đnrvfiềrnnnu kỳtkqr diệcrcpu luôyxwrn rấrnspt ngắmftin ngủisrqi.

Thếrnnnrzeq, Tănhqjng Ly đnrvfãhhsq biếrnnnn thàrzeqnh ájxiic ma, khiếrnnnn Tănhqjng Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng khôyxwrng còvplqn đnrvfưpayjsryyng trốyxwrn thoájxiit.

Nhưpayjng rồqzari sau đnrvfósxwa nữrzeqa, sau khi Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng thứpayjc dậsovxy, nhìolpin thấrnspy anh Ly vẫolpin đnrvfang nằeejnm úgdazp trêolpin ngưpayjsryyi mìolpinh. Hai ngưpayjsryyi đnrvfang dícfennh chặnkvtt lấrnspy nhau, khôyxwrng ai chịflheu rờsryyi khỏvhkui ai cảhcwm.

nhqjng Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng cósxwa cảhcwmm giájxiic bịflhe lừmlefa. “Thảhcwm em ra, anh vốyxwrn dĩsdrq khôyxwrng hềrnnnolpiu em!”

Lờsryyi cájxiio buộsqmgc củisrqa côyxwrrzeqm cho Tănhqjng Ly bỗrzeqng nhưpayj sụysfpp đnrvfflhe. “Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng, trờsryyi đnrvfrnspt chứpayjng giájxiim, sao anh lạkevpi khôyxwrng yêolpiu em?”


“Anh chỉkirf lừmlefa gạkevpt em thôyxwri...” Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng cốyxwrkydbn nỗrzeqi đnrvfau rãhhsq rờsryyi đnrvflnhd đnrvfysfpy Tănhqjng Ly ra, nhưpayjng cơvxuf thểlnhd củisrqa anh ta lạkevpi cósxwa phảhcwmn ứpayjng, vàrzeq vẫolpin đnrvfang giữrzeq nguyêolpin tưpayj thếrnnnolpin trong ngưpayjsryyi côyxwr.

“Đaakrmlefng nhúgdazc nhícfench!” Tănhqjng Ly nhoẻkydbn miệcrcpng cưpayjsryyi, trong đnrvfôyxwri mắmftit đnrvfàrzeqo hoa đnrvfqynty tìolpinh cảhcwmm, rồqzari cắmftin vộsqmgi lêolpin môyxwri Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng. “Côyxwrkydb àrzeq, anh cũefffng khôyxwrng còvplqn cájxiich nàrzeqo khájxiic, thựgyxhc sựgyxhrzeqolpi thằeejnng nhỏvhku củisrqa anh khôyxwrng chịflheu nghe lờsryyi, vừmlefa nhìolpin thấrnspy em liềrnnnn vui lêolpin. Anh đnrvfãhhsq dạkevpy dỗrzeqsxwa rồqzari, nhưpayjng nósxwa vẫolpin khôyxwrng nghe lờsryyi, anh biếrnnnt phảhcwmi làrzeqm sao đnrvfâfsyky?”

payjơvxufng Dưpayjơvxufng đnrvfvhku bừmlefng mặnkvtt lêolpin, rồqzari giậsovxn dữrzeq. Sao anh ta cósxwa thểlnhdsxwai ra câfsyku đnrvfósxwa? “Anh nósxwai bậsovxy gìolpi vậsovxy hảhcwm?”

Tia cưpayjsryyi trong mắmftit Tănhqjng Ly lạkevpi đnrvfsovxm hơvxufn vàrzeqi phầqyntn. “Lầqyntn cuốyxwri cùxdplng, anh làrzeqm xong thìolpi sẽtyzb đnrvfưpayja em đnrvfi chơvxufi! Đaakrâfsyky làrzeq lầqyntn đnrvfqyntu tiêolpin gia đnrvfìolpinh ba ngưpayjsryyi chúgdazng ta đnrvfi du lịflhech màrzeq!”

“Anh...” Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng bịflhe anh ta làrzeqm cho cạkevpn lờsryyi.

Nụysfppayjsryyi củisrqa Tănhqjng Ly nhạkevpt dầqyntn. Anh ta dịflheu dàrzeqng nhìolpin côyxwrrzeqsxwai: “Em yêolpiu àrzeq, chúgdazng ta hãhhsqy tạkevpo ra thêolpim mộsqmgt em békydb nữrzeqa đnrvfi! Mộsqmgt mìolpinh Ngữrzeq Đaakriềrnnnn thìolpi buồqzarn lắmftim, chúgdazng ta cósxwa nghĩsdrqa vụysfp đnrvflnhd con cósxwa bạkevpn đnrvfqzarng hàrzeqnh, phảhcwmi khôyxwrng nèkevp?”

“Tănhqjng Ly!” Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng hékydbt lêolpin, cùxdplng lúgdazc đnrvfósxwa, mặnkvtt côyxwr đnrvfãhhsq đnrvfvhkutporng lêolpin giốyxwrng nhưpayj mộsqmgt quảhcwmrzeq chua.

Đaakrưpayjơvxufng nhiêolpin Tănhqjng Ly biếrnnnt rằeejnng côyxwr đnrvfang mắmftic cỡchfc, mặnkvtt côyxwr đnrvfvhkuolpin trôyxwrng rấrnspt đnrvfájxiing yêolpiu, đnrvfôyxwri môyxwri đnrvfvhku nhưpayj quảhcwm đnrvfàrzeqo mậsovxt. “Lầqyntn nàrzeqy, anh phảhcwmi nhìolpin em cho thậsovxt kỹtcei!”

Lầqyntn nàrzeqy tuyệcrcpt đnrvfyxwri khôyxwrng thểlnhd giốyxwrng nhưpayj lầqyntn trưpayjbbluc, anh ta nhấrnspt đnrvfflhenh phảhcwmi nhìolpin thấrnspy côyxwr mang thai, nhìolpin thấrnspy côyxwr sinh con, ởbysrolpin cạkevpnh côyxwr, cho côyxwrolpinh yêolpiu!

“Tănhqjng Ly!” Tănhqjng Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng đnrvfysfpy anh ta ra mộsqmgt lầqyntn nữrzeqa.

“Nàrzeqy! Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng, anh đnrvfãhhsq nghe thấrnspy rồqzari. Cósxwa phảhcwmi em muốyxwrn anh nhanh chósxwang làrzeqm cho em vui phảhcwmi khôyxwrng? Đaakrmlefng sốyxwrt ruộsqmgt chứpayj, anh nhấrnspt đnrvfflhenh sẽtyzb cốyxwr hếrnnnt sứpayjc màrzeq!” Tănhqjng Ly nósxwai mộsqmgt cájxiich nghiêolpim túgdazc.

“Anh cósxwa thểlnhdrzeqo đnrvfmlefng dàrzeqy mặnkvtt nhưpayj thếrnnnrzeqy khôyxwrng?” Tănhqjng Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng hoàrzeqn toàrzeqn khôyxwrng nósxwai nêolpin lờsryyi.

“Sao anh lạkevpi dàrzeqy mặnkvtt? Chẳbysrng lẽtyzb em khôyxwrng nghĩsdrq rằeejnng tạkevpo ra con ngưpayjsryyi làrzeq mộsqmgt côyxwrng trìolpinh rấrnspt vĩsdrq đnrvfkevpi hay sao? Con ngưpayjsryyi chẳbysrng phảhcwmi đnrvfrnnnu sinh sảhcwmn hữrzequ tícfennh àrzeq? Vàrzeq việcrcpc sinh ra thếrnnn hệcrcppayjơvxufng lai làrzeq nghĩsdrqa vụysfprzeq mỗrzeqi côyxwrng dâfsykn chúgdazng ta nêolpin cốyxwr gắmfting thựgyxhc hiệcrcpn đnrvfưpayjkbtac, nếrnnnu khôyxwrng, thếrnnn giớbblui khôyxwrng còvplqn con ngưpayjsryyi thìolpi sẽtyzbyxwr đnrvfơvxufn biếrnnnt mấrnspy?”

“Anh…” Tănhqjng Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng trợkbtan tròvplqn mắmftit, cốyxwr hếrnnnt sứpayjc đnrvfysfpy anh ta ra. “Em khôyxwrng muốyxwrn làrzeqm chuyệcrcpn nàrzeqy vớbblui anh nữrzeqa, khôyxwrng bao giờsryy nữrzeqa!”

Khôyxwrng lãhhsqng mạkevpn chúgdazt nàrzeqo, lạkevpi còvplqn rấrnspt dãhhsq man, côyxwr khôyxwrng muốyxwrn bịflhe anh ta kiểlnhdm soájxiit nhưpayj vậsovxy.

Tuy nhiêolpin, sựgyxh đnrvfrnspu tranh củisrqa côyxwr ngay lậsovxp tứpayjc gâfsyky ra sựgyxh đnrvfòvplqi hỏvhkui đnrvfolpin cuồqzarng củisrqa anh ta. “Đaakrãhhsqsxwai đnrvfmlefng di chuyểlnhdn rồqzari màrzeq, thằeejnng nhỏvhku củisrqa anh khôyxwrng chịflheu nổflhei nữrzeqa đnrvfâfsyku!”

rzeq đnrvfúgdazng vậsovxy, Dưpayjơvxufng Dưpayjơvxufng liềrnnnn cảhcwmm nhậsovxn đnrvfưpayjkbtac cájxiii thứpayj đnrvfang vùxdpli sâfsyku trong cơvxuf thểlnhdolpinh đnrvfãhhsq cứpayjng lêolpin, rồqzari trởbysrolpin to hơvxufn, rồqzari sau đnrvfósxwa, anh ta đnrvfãhhsq bắmftit đnrvfqyntu di chuyểlnhdn.

yxwr trợkbtan trừmlefng mắmftit nhìolpin anh ta. “Anh…”

“Anh muốyxwrn em!” Anh ta chặnkvtn môyxwri côyxwr lạkevpi...

yojq khu trưpayjkbtat tuyếrnnnt.

Hai đnrvfpayja trẻkydb đnrvfưpayjkbtac quấrnspn chặnkvtt trong nhữrzeqng chiếrnnnc ájxiio khoájxiic lôyxwrng dàrzeqy vẫolpin lạkevpnh tớbblui mứpayjc cảhcwm khuôyxwrn mặnkvtt nhỏvhku đnrvfvhku bừmlefng lêolpin.

Đaakrrzeq Cảhcwmnh dẫolpin họkydb trưpayjkbtat mộsqmgt vòvplqng. Mig khôyxwrng hềrnnn biếrnnnt trưpayjkbtat tuyếrnnnt, mặnkvtc dùxdplyxwrrnspy làrzeq mộsqmgt ngưpayjsryyi rấrnspt hoạkevpt bájxiit, nhưpayjng khảhcwmnhqjng phốyxwri hợkbtap vậsovxn đnrvfsqmgng khôyxwrng tốyxwrt, thếrnnn mạkevpnh củisrqa côyxwrrnspy làrzeq lậsovxp trìolpinh májxiiy tícfennh.

Ngay cảhcwm khi đnrvfãhhsq đnrvfếrnnnn khu trưpayjkbtat tuyếrnnnt, côyxwrefffng chỉkirf đnrvfpayjng yêolpin tạkevpi chỗrzeq, khôyxwrng dájxiim di chuyểlnhdn.

“Dìolpi Mig ơvxufi, sao dìolpi khôyxwrng trưpayjkbtat đnrvfi?” Thịflhenh Thịflhenh trưpayjkbtat mộsqmgt vòvplqng rồqzari quay lạkevpi, ai ngờsryy Mig vẫolpin còvplqn đnrvfpayjng yêolpin ởbysr đnrvfósxwa, vậsovxy sao đnrvfưpayjkbtac? Mẹnhqjsxwai cậsovxu phảhcwmi làrzeqm ngưpayjsryyi mai mốyxwri cho chúgdaz Đaakrrzeqrzeqolpi Mig màrzeq, nếrnnnu cậsovxu khôyxwrng hoàrzeqn thàrzeqnh nhiệcrcpm vụysfp, cậsovxu biếrnnnt ănhqjn nósxwai sao vớbblui mẹnhqj đnrvfâfsyky?

“Dìolpi… Dìolpi thấrnspy nósxwang, nêolpin khôyxwrng dájxiim vậsovxn đnrvfsqmgng nữrzeqa!” Mig vừmlefa ngưpayjbbluc lêolpin thìolpi nhìolpin thấrnspy Đaakrrzeq Cảhcwmnh, đnrvfsqmgt nhiêolpin hơvxufi cănhqjng thẳbysrng, nêolpin nósxwai đnrvfkevpi mộsqmgt lýtcei do.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.