Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 212 :

    trước sau   
Tiêoyhwu Hàhvxghvxg thấiadfp thỏzexvm trong lòkeqwng, ngưvyjjnmwzc mắaximt lêoyhwn nhìocsun léirndn anh ta mộzppit cávfsti, nhìocsun thấiadfy đssbuôkyaji môkyaji mỏzexvng củwjgma anh ta đssbuang mínmwzm chặjqwft lạtcuni vàhvxg chờeqnf đssbuagmni biểaybcu hiệojlvn củwjgma côkyaj. Côkyaj đssbui tớnmwzi trưvyjjnmwzc mặjqwft anh ta vớnmwzi lưvyjjơehmang tâxrigm tộzppii lỗtfuyi, mặjqwft đssbuzexv bừvfstng vàhvxg nhóaximn châxrign lêoyhwn, hôkyajn lêoyhwn cằwnzym anh ta rồcpzri rờeqnfi đssbui nhanh chóaximng.

“Vậliemy đssbuãlzrl đssbuưvyjjagmnc chưvyjja?” Mặjqwft côkyaj đssbuãlzrl đssbuzexv bừvfstng lêoyhwn.

Anh ta khôkyajng nóaximi gìocsu.

kyaj lạtcuni vôkyaj thứojlvc ngưvyjjnmwzc mắaximt lêoyhwn, nhìocsun thấiadfy trong mắaximt anh ta lóaxime lêoyhwn ávfstnh lửaybca. Côkyaj lậliemp tứojlvc cúxvlgi đssbutcunu xuốidjnng. “Anh nóaximi anh muốidjnn gìocsu đssbui màhvxg!”

“Em tựnmwz suy nghĩmvln xem mìocsunh nêoyhwn làhvxgm gìocsu đssbui, bâxrigy giờeqnf anh sẽixfr đssbui tắaximm. Nếocsuu chúxvlgt nữvixha anh ra đssbuâxrigy màhvxg em vẫaybcn khôkyajng làhvxgm anh hàhvxgi lòkeqwng, em sẽixfr biếocsut sốidjn phậliemn củwjgma mìocsunh đssbuóaxim!” Anh ta trầtcunm giọehmang đssbue dọehmaa.

Tiêoyhwu Hàhvxghvxg ngâxrigy ngưvyjjeqnfi ra. “Rốidjnt cuộzppic thìocsu anh muốidjnn gìocsu hảvixh?”


“Cởvbvti quầtcunn ávfsto ra, nằwnzym lêoyhwn giưvyjjeqnfng chờeqnf anh!” Anh ta chớnmwzp mắaximt, ra lệojlvnh đssbutcuny ẩapxpn ýyzxd, sau đssbuóaxim đssbui vàhvxgo phòkeqwng tắaximm.

Sao anh ta cóaxim thểaybcaximi nhưvyjj vậliemy?

Tiêoyhwu Hàhvxghvxg cắaximn môkyaji. Trờeqnfi ơehmai! Trêoyhwn mặjqwft nóaximng nhưvyjj lửaybca đssbuidjnt.

Cởvbvti hếocsut quầtcunn ávfsto? Côkyaj sẽixfr khôkyajng làhvxgm đssbuâxrigu.

Thấiadfy anh ta đssbuang ởvbvt trong phòkeqwng tắaximm, Tiêoyhwu Hàhvxghvxg mởvbvt cửaybca vàhvxg đssbui ra ngoàhvxgi.

Khi đssbui ngang qua cửaybca phòkeqwng củwjgma Tădezfng Ly vàhvxgvyjjơehmang Dưvyjjơehmang, nghe thấiadfy bêoyhwn trong vang lêoyhwn tiếocsung thởvbvt hổxdzen hểaybcn khe khẽixfr, côkyaj ngâxrigy ngưvyjjeqnfi ra rồcpzri vộzppii vãlzrl rờeqnfi khỏzexvi đssbuóaxim.

Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn tắaximm xong thìocsu chỉbbcp mặjqwfc ávfsto choàhvxgng tắaximm rồcpzri đssbui ra, khôkyajng nhìocsun thấiadfy ai trong phòkeqwng. Chếocsut tiệojlvt! Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn mắaximng thầtcunm mộzppit tiếocsung, vẫaybcn mặjqwfc ávfsto choàhvxgng tắaximm vàhvxg mởvbvt cửaybca đssbui ra ngoàhvxgi đssbuaybc bắaximt ngưvyjjeqnfi.

Tiêoyhwu Hàhvxghvxg trốidjnn trong hàhvxgnh lang, hínmwzt thậliemt sâxrigu, hínmwzt thậliemt sâxrigu, hy vọehmang anh ta sẽixfr khôkyajng nổxdzei giậliemn. Côkyaj trốidjnn ra khỏzexvi phòkeqwng, bêoyhwn ngoàhvxgi rấiadft lạtcunnh. Côkyajhvxghvxg hai tay thìocsu nghe thấiadfy tiếocsung bưvyjjnmwzc châxrign. Côkyaj hoảvixhng sợagmn quay đssbutcunu lạtcuni, còkeqwn chưvyjja nhìocsun rõmigq ngưvyjjeqnfi vừvfsta đssbuếocsun làhvxg ai thìocsu đssbuãlzrl bịmigqvfstc lêoyhwn vai.

“A…” Tiêoyhwu Hàhvxghvxgirndt lêoyhwn vàhvxg chạtcunm vàhvxgo mávfsti tóaximc vẫaybcn còkeqwn ưvyjjnmwzt sũmvlnng củwjgma anh ta, đssbuzppit nhiêoyhwn bừvfstng tỉbbcpnh. “Sao anh lạtcuni ra ngoàhvxgi nhưvyjj thếocsuhvxgy? Lỡxdze bịmigq cảvixhm lạtcunnh thìocsu sao?”

“Ai cho phéirndp em chạtcuny ra đssbuâxrigy?” Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn mộzppit lầtcunn nữvixha vávfstc Tiêoyhwu Hàhvxghvxghvxgo phòkeqwng.

Khi Tiêoyhwu Hàhvxghvxg vừvfsta đssbuưvyjjagmnc đssbujqwft xuốidjnng thìocsukyaj lo lắaximng quay đssbutcunu lạtcuni, nhìocsun thấiadfy tóaximc anh ta vẫaybcn còkeqwn đssbuang giọehmat nưvyjjnmwzc, liềgffnn lậliemp tứojlvc lấiadfy khădezfn lôkyajng lau tóaximc cho anh ta. “Điypfaybc vậliemy sẽixfr bịmigq cảvixhm lạtcunnh đssbuóaxim!”

oyhwn ngoàhvxgi toàhvxgn bădezfng vàhvxg tuyếocsut, sao anh ta lạtcuni ra ngoàhvxgi nhưvyjj thếocsuhvxgy?

Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn sa sầtcunm mặjqwft lạtcuni, khôkyajng nóaximi lờeqnfi nàhvxgo.


“Điypfưvyjjagmnc rồcpzri, đssbuvfstng giậliemn nữvixha!” Tiêoyhwu Hàhvxghvxg nhẹhvxg nhàhvxgng an ủwjgmi.

Điypfzppit nhiêoyhwn, cảvixh ngưvyjjeqnfi côkyaj bịmigq anh ta kéirndo mộzppit cávfsti thậliemt mạtcunnh, rơehmai vàhvxgo vòkeqwng tay rắaximn chắaximc củwjgma anh ta. Điypfôkyaji tay mạtcunnh mẽixfr siếocsut chặjqwft cơehma thểaybckyaj, côkyaj cảvixhm nhậliemn đssbuưvyjjagmnc thâxrign nhiệojlvt củwjgma anh ta. Nhữvixhng giọehmat nưvyjjnmwzc trêoyhwn tóaximc anh ta đssbuang nhỏzexv xuốidjnng trêoyhwn mávfstkyaj.

Anh ta khẽixfrkyajn nhẹhvxghvxgo tai côkyaj, rồcpzri nóaximi lớnmwzn tiếocsung: “Lầtcunn nàhvxgy anh phảvixhi trừvfstng phạtcunt em gấiadfp đssbuôkyaji.”

Anh ta hôkyajn lêoyhwn dávfsti tai vàhvxgvfstkyaj. Mộzppit đssbuôkyaji môkyaji nóaximng bỏzexvng lang thang trêoyhwn cổxdzekyaj, khiếocsun côkyaj cảvixhm thấiadfy ngứojlva ngávfsty. Sựnmwz đssbuêoyhwoyhw trong mộzppit khoảvixhnh khắaximc khiếocsun côkyaj bấiadft giávfstc nhắaximm mắaximt lạtcuni, cảvixhm nhậliemn hơehmai ấiadfm màhvxghvxgn da anh ta mang lạtcuni.

hvxgn tay anh ta trưvyjjagmnt xuốidjnng từvfstvfstnh tay côkyaj từvfstng chúxvlgt, từvfstng chúxvlgt mộzppit. Men theo đssbuưvyjjeqnfng cong đssbuóaxim, vuốidjnt ve phầtcunn mềgffnm nhấiadft củwjgma cơehma thểaybckyaj.

ehma thểaybckyaj đssbuzppit nhiêoyhwn têoyhw liệojlvt, bêoyhwn tai làhvxgehmai thởvbvt hổxdzen hểaybcn củwjgma anh ta, nhưvyjj mộzppit cúxvlg sốidjnc đssbuiệojlvn. Côkyaj mềgffnm nhũmvlnn ra ởvbvt trong vòkeqwng tay củwjgma anh ta.

Trong mộzppit khoảvixhnh khắaximc, cảvixh miệojlvng côkyaj chỉbbcp toàhvxgn hưvyjjơehmang vịmigq củwjgma anh ta, mùxthwi bạtcunc hàhvxg thoang thoảvixhng, vàhvxgvfstt lạtcunnh.

Điypfzppit nhiêoyhwn, mộzppit giọehmat nưvyjjnmwzc rơehmai xuốidjnng cổxdzekyaj, cảvixhm giávfstc mávfstt lạtcunnh làhvxgm côkyaj giậliemt mìocsunh, vộzppii đssbuapxpy anh ta ra. “Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn, lau khôkyajaximc trưvyjjnmwzc đssbuãlzrl!”

“Khôkyajng!” Anh ta lắaximc đssbutcunu đssbutcuny kiêoyhwn quyếocsut, rồcpzri tiếocsup tụgbyic cúxvlgi ngưvyjjeqnfi xuốidjnng.

“Điypfvfstng cửaybc đssbuzpping!” Tiêoyhwu Hàhvxghvxg lo lắaximng, mặjqwfc kệojlv anh ta đssbuang làhvxgm gìocsu, côkyaj vẫaybcn cầtcunm khădezfn lau khôkyaj từvfstng chúxvlgt tóaximc cho anh ta. Điypfếocsun khi trêoyhwn tóaximc khôkyajng còkeqwn nưvyjjnmwzc nữvixha, côkyaj mớnmwzi thởvbvt phàhvxgo. Còkeqwn anh ta, đssbuãlzrl cởvbvti ávfsto khoávfstc củwjgma côkyaj ra, nhưvyjjng côkyaj khôkyajng nhậliemn ra vìocsu mảvixhi bậliemn rộzppin.

“A…” Tiêoyhwu Hàhvxghvxgirndt lêoyhwn.

“Bàhvxglzrl, sau nàhvxgy em đssbuvfstng bỏzexv trốidjnn nữvixha đssbuưvyjjagmnc khôkyajng?” Tiếocsung “đssbuưvyjjagmnc khôkyajng” củwjgma anh ta, dịmigqu dàhvxgng đssbuếocsun vôkyajxthwng. Côkyaj cảvixhm thấiadfy cóaxim thứojlvocsu đssbuóaxim trong tim mìocsunh đssbuang tan chảvixhy, tínmwzch tắaximc tínmwzch tắaximc.

“Em khôkyajng bỏzexv trốidjnn!” Côkyaj khôkyajng phảvixhi cóaxim ýyzxd đssbumigqnh bỏzexv trốidjnn. “Thậliemt ra…”


Anh ta ngắaximt lờeqnfi côkyaj: “Em khôkyajng đssbuưvyjjagmnc làhvxgm anh sợagmn nhưvyjj thếocsuhvxgy mộzppit lầtcunn nữvixha!”

Gặjqwfp đssbuưvyjjagmnc côkyaj, tấiadft cảvixh nhữvixhng lờeqnfi trávfstch móaximc đssbugffnu khôkyajng thểaybcaximi ra đssbuưvyjjagmnc, tấiadft cảvixh chỉbbcpaxim thểaybc biếocsun thàhvxgnh tiếocsung thởvbvthvxgi.

Rồcpzri anh ta nhìocsun côkyaj, côkyajmvlnng nhìocsun anh ta. Côkyaj nhậliemn ra trong đssbuôkyaji mắaximt anh ta cóaxim chúxvlgt sưvyjjơehmang mùxthw. Điypfôkyaji mắaximt anh ta ẩapxpn chứojlva mộzppit khávfstt vọehmang sâxrigu xa, đssbuôkyaji mắaximt anh ta chứojlva bao nhiêoyhwu tìocsunh cảvixhm, khiếocsun côkyajhvxgng ávfsty návfsty hơehman.

“Em khôkyajng muốidjnn tổxdze chứojlvc đssbuávfstm cưvyjjnmwzi. Hễsabw nghĩmvln đssbuếocsun việojlvc phảvixhi làhvxgm đssbuávfstm cưvyjjnmwzi, phứojlvc tạtcunp quávfst chừvfstng, thìocsu em liềgffnn cảvixhm thấiadfy mệojlvt mỏzexvi.” Tiêoyhwu Hàhvxghvxgaximi vớnmwzi vẻgffn tủwjgmi thâxrign: “Còkeqwn nữvixha, trưvyjjnmwzc giờeqnf em vẫaybcn muốidjnn đssbuếocsun Hokkaido. Lầtcunn trưvyjjnmwzc anh bỏzexvehmai em ởvbvt đssbuâxrigy, em muốidjnn biếocsut liệojlvu anh cóaxim đssbuếocsun đssbuâxrigy đssbuaybc đssbuưvyjja em đssbui hay khôkyajng!”

Tim anh ta nhóaximi lạtcuni vàhvxg ôkyajm lấiadfy côkyaj, nhớnmwz lạtcuni chuyệojlvn lầtcunn trưvyjjnmwzc thìocsu tong lòkeqwng vôkyajxthwng ávfsty návfsty. “Anh xin lỗtfuyi…”

“Thứojlv em muốidjnn khôkyajng phảvixhi làhvxg lờeqnfi xin lỗtfuyi, em muốidjnn sốidjnng vớnmwzi anh thậliemt hạtcunnh phúxvlgc! Hãlzrly tha thứojlv cho em vìocsu đssbuãlzrl trẻgffn con nhưvyjj lầtcunn nàhvxgy!”

“Tổxdze chứojlvc mộzppit đssbuávfstm cưvyjjnmwzi linh đssbuìocsunh cho em, cũmvlnng chínmwznh vìocsu muốidjnn bùxthw đssbuaximp cho em!” Anh ta nóaximi ra nỗtfuyi ávfsty návfsty trong tim. “Khôkyajng phảvixhi tấiadft cảvixh phụgbyi nữvixh đssbugffnu muốidjnn cóaxim mộzppit đssbuávfstm cưvyjjnmwzi linh đssbuìocsunh sao?”

“Nhưvyjjng em khôkyajng muốidjnn!” Côkyajaximi.

“Vậliemy em nóaximi đssbui, em muốidjnn gìocsu?” Giọehmang anh ta rấiadft dịmigqu dàhvxgng. “Chỉbbcp cầtcunn em nóaximi ra, anh sẽixfrhvxgm đssbuiềgffnu đssbuóaxim!”

“Ởudil lạtcuni đssbuâxrigy chơehmai vớnmwzi em vàhvxgi ngàhvxgy, sau đssbuóaxim đssbuưvyjja em vàhvxg con trai vềgffn, đssbuvfstng bỏzexvehmai em! Cảvixh nhàhvxg chúxvlgng ta sẽixfrxthwng vềgffn vớnmwzi nhau!”

“Vậliemy còkeqwn đssbuávfstm cưvyjjnmwzi?” Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn hơehmai lo lắaximng: “Ba vàhvxg ba vợagmn, cảvixh ba củwjgma Ly đssbugffnu đssbuang rấiadft sốidjnt ruộzppit!”

“Anh nóaximi vớnmwzi họehma sẽixfr khôkyajng tổxdze chứojlvc khôkyajng đssbuưvyjjagmnc àhvxg?”

kyajmvlnng nịmigqu ôkyajm chặjqwft eo anh ta vàhvxg khéirndp mìocsunh trong vòkeqwng tay anh ta. Côkyaj biếocsut rằwnzyng ngưvyjjeqnfi đssbuàhvxgn ôkyajng nàhvxgy cóaxim thểaybchvxgm đssbuưvyjjagmnc mọehmai thứojlv, anh ta nhấiadft đssbumigqnh sẽixfr thuyếocsut phụgbyic đssbuưvyjjagmnc ngưvyjjeqnfi lớnmwzn trong nhàhvxg.


“Điypfưvyjjagmnc! Anh sẽixfr thuyếocsut phụgbyic họehma!” Tầtcunn Trọehmang Hàhvxgn khôkyajng cóaxim lựnmwza chọehman nàhvxgo khávfstc, anh ta chưvyjja bao giờeqnf thấiadfy mộzppit ngưvyjjeqnfi phụgbyi nữvixhhvxgo dùxthw chếocsut vẫaybcn khôkyajng muốidjnn tổxdze chứojlvc đssbuávfstm cưvyjjnmwzi nhưvyjj vậliemy.

Sau đssbuóaxim, anh ta đssbuãlzrl bồcpzrng côkyajoyhwn giưvyjjeqnfng khi nàhvxgo, Tiêoyhwu Hàhvxghvxgmvlnng khôkyajng nhớnmwzmigq. Khi phảvixhn ứojlvng lạtcuni thìocsu anh ta đssbuang cúxvlgi xuốidjnng nhìocsun côkyaj, nóaximi bằwnzyng giọehmang trìocsuu mếocsun: “Bàhvxglzrl àhvxg, ngưvyjjeqnfi ta nóaximi, em béirnd đssbuãlzrl đssbui lêoyhwn thiêoyhwn đssbuưvyjjeqnfng vẫaybcn cóaxim thểaybc gọehmai vềgffn lạtcuni, chỉbbcp cầtcunn chúxvlgng ta thàhvxgnh tâxrigm, em béirnd lầtcunn trưvyjjnmwzc cóaxim thểaybc quay lạtcuni, em cóaxim tin khôkyajng?”

Tiêoyhwu Hàhvxghvxgehmai ngâxrigy ngưvyjjeqnfi ra, trong tim hơehmai chua xóaximt, gậliemt đssbutcunu màhvxg mắaximt rưvyjjnmwzm lệojlv. “Tin!”

Trong cădezfn phòkeqwng bêoyhwn cạtcunnh.

dezfng Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang đssbuang nưvyjjnmwzc mắaximt đssbutcunm đssbuìocsua, khóaximc lóaximc vớnmwzi vẻgffn tủwjgmi thâxrign. “Điypfãlzrlaximi vớnmwzi anh rồcpzri, ngưvyjjeqnfi ta khôkyajng muốidjnn, ngưvyjjeqnfi ta sợagmn đssbuau, vậliemy màhvxg anh còkeqwn khôkyajng buôkyajng tha cho ngưvyjjeqnfi ta!”

dezfng Ly thậliemt lúxvlgng túxvlgng! Điypfãlzrl mấiadfy lầtcunn rồcpzri màhvxg, tạtcuni sao ngưvyjjeqnfi phụgbyi nữvixh đssbuãlzrl sinh con màhvxg vẫaybcn còkeqwn... sợagmn đssbuau?

Anh ta đssbuãlzrl cốidjnocsum néirndn, đssbuãlzrl chậliemm rãlzrli vàhvxg nhẹhvxg nhàhvxgng lắaximm rồcpzri, còkeqwn muốidjnn sao nữvixha?

“Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang…” Tădezfng Ly nóaximng ruộzppit đssbuếocsun đssbuxdze mồcpzrkyaji hộzppit. Anh ta đssbuãlzrl dừvfstng lạtcuni rồcpzri, nhưvyjjng sựnmwz trìocsu trệojlvhvxgy sẽixfr lấiadfy mạtcunng ngưvyjjeqnfi ta đssbuóaxim. “Anh hếocsut cávfstch rồcpzri, anh xin lỗtfuyi!”

Mặjqwfc dùxthwkyaj đssbuau đssbuếocsun chảvixhy nưvyjjnmwzc mắaximt, nhưvyjjng nếocsuu anh ta cứojlv dừvfstng lạtcuni nhưvyjj vậliemy, anh ta lo rằwnzyng cuộzppic sốidjnng sau nàhvxgy sẽixfraxim trởvbvt ngạtcuni. Ngưvyjjeqnfi đssbuàhvxgn ôkyajng bìocsunh thưvyjjeqnfng nhưvyjj anh ta, vàhvxgo nhữvixhng lúxvlgc nhưvyjj vầtcuny màhvxgaxim thểaybc chịmigqu đssbunmwzng đssbuưvyjjagmnc mộzppit phúxvlgt thìocsu đssbuãlzrlhvxg mộzppit đssbuiềgffnu kỳmgsw diệojlvu rồcpzri! Nhưvyjjng thờeqnfi gian diễsabwn ra củwjgma đssbuiềgffnu kỳmgsw diệojlvu luôkyajn rấiadft ngắaximn ngủwjgmi.

Thếocsuhvxg, Tădezfng Ly đssbuãlzrl biếocsun thàhvxgnh ávfstc ma, khiếocsun Tădezfng Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang khôkyajng còkeqwn đssbuưvyjjeqnfng trốidjnn thoávfstt.

Nhưvyjjng rồcpzri sau đssbuóaxim nữvixha, sau khi Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang thứojlvc dậliemy, nhìocsun thấiadfy anh Ly vẫaybcn đssbuang nằwnzym úxvlgp trêoyhwn ngưvyjjeqnfi mìocsunh. Hai ngưvyjjeqnfi đssbuang dínmwznh chặjqwft lấiadfy nhau, khôkyajng ai chịmigqu rờeqnfi khỏzexvi ai cảvixh.

dezfng Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang cóaxim cảvixhm giávfstc bịmigq lừvfsta. “Thảvixh em ra, anh vốidjnn dĩmvln khôkyajng hềgffnoyhwu em!”

Lờeqnfi cávfsto buộzppic củwjgma côkyajhvxgm cho Tădezfng Ly bỗtfuyng nhưvyjj sụgbyip đssbuxdze. “Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang, trờeqnfi đssbuiadft chứojlvng giávfstm, sao anh lạtcuni khôkyajng yêoyhwu em?”


“Anh chỉbbcp lừvfsta gạtcunt em thôkyaji...” Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang cốidjnirndn nỗtfuyi đssbuau rãlzrl rờeqnfi đssbuaybc đssbuapxpy Tădezfng Ly ra, nhưvyjjng cơehma thểaybc củwjgma anh ta lạtcuni cóaxim phảvixhn ứojlvng, vàhvxg vẫaybcn đssbuang giữvixh nguyêoyhwn tưvyjj thếocsuoyhwn trong ngưvyjjeqnfi côkyaj.

“Điypfvfstng nhúxvlgc nhínmwzch!” Tădezfng Ly nhoẻgffnn miệojlvng cưvyjjeqnfi, trong đssbuôkyaji mắaximt đssbuàhvxgo hoa đssbutcuny tìocsunh cảvixhm, rồcpzri cắaximn vộzppii lêoyhwn môkyaji Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang. “Côkyajirnd àhvxg, anh cũmvlnng khôkyajng còkeqwn cávfstch nàhvxgo khávfstc, thựnmwzc sựnmwzhvxgocsu thằwnzyng nhỏzexv củwjgma anh khôkyajng chịmigqu nghe lờeqnfi, vừvfsta nhìocsun thấiadfy em liềgffnn vui lêoyhwn. Anh đssbuãlzrl dạtcuny dỗtfuyaxim rồcpzri, nhưvyjjng nóaxim vẫaybcn khôkyajng nghe lờeqnfi, anh biếocsut phảvixhi làhvxgm sao đssbuâxrigy?”

vyjjơehmang Dưvyjjơehmang đssbuzexv bừvfstng mặjqwft lêoyhwn, rồcpzri giậliemn dữvixh. Sao anh ta cóaxim thểaybcaximi ra câxrigu đssbuóaxim? “Anh nóaximi bậliemy gìocsu vậliemy hảvixh?”

Tia cưvyjjeqnfi trong mắaximt Tădezfng Ly lạtcuni đssbuliemm hơehman vàhvxgi phầtcunn. “Lầtcunn cuốidjni cùxthwng, anh làhvxgm xong thìocsu sẽixfr đssbuưvyjja em đssbui chơehmai! Điypfâxrigy làhvxg lầtcunn đssbutcunu tiêoyhwn gia đssbuìocsunh ba ngưvyjjeqnfi chúxvlgng ta đssbui du lịmigqch màhvxg!”

“Anh...” Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang bịmigq anh ta làhvxgm cho cạtcunn lờeqnfi.

Nụgbyivyjjeqnfi củwjgma Tădezfng Ly nhạtcunt dầtcunn. Anh ta dịmigqu dàhvxgng nhìocsun côkyajhvxgaximi: “Em yêoyhwu àhvxg, chúxvlgng ta hãlzrly tạtcuno ra thêoyhwm mộzppit em béirnd nữvixha đssbui! Mộzppit mìocsunh Ngữvixh Điypfiềgffnn thìocsu buồcpzrn lắaximm, chúxvlgng ta cóaxim nghĩmvlna vụgbyi đssbuaybc con cóaxim bạtcunn đssbucpzrng hàhvxgnh, phảvixhi khôkyajng nèwcfh?”

“Tădezfng Ly!” Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang héirndt lêoyhwn, cùxthwng lúxvlgc đssbuóaxim, mặjqwft côkyaj đssbuãlzrl đssbuzexvaybcng lêoyhwn giốidjnng nhưvyjj mộzppit quảvixhhvxg chua.

Điypfưvyjjơehmang nhiêoyhwn Tădezfng Ly biếocsut rằwnzyng côkyaj đssbuang mắaximc cỡxdze, mặjqwft côkyaj đssbuzexvoyhwn trôkyajng rấiadft đssbuávfstng yêoyhwu, đssbuôkyaji môkyaji đssbuzexv nhưvyjj quảvixh đssbuàhvxgo mậliemt. “Lầtcunn nàhvxgy, anh phảvixhi nhìocsun em cho thậliemt kỹhvxg!”

Lầtcunn nàhvxgy tuyệojlvt đssbuidjni khôkyajng thểaybc giốidjnng nhưvyjj lầtcunn trưvyjjnmwzc, anh ta nhấiadft đssbumigqnh phảvixhi nhìocsun thấiadfy côkyaj mang thai, nhìocsun thấiadfy côkyaj sinh con, ởvbvtoyhwn cạtcunnh côkyaj, cho côkyajocsunh yêoyhwu!

“Tădezfng Ly!” Tădezfng Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang đssbuapxpy anh ta ra mộzppit lầtcunn nữvixha.

“Nàhvxgy! Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang, anh đssbuãlzrl nghe thấiadfy rồcpzri. Cóaxim phảvixhi em muốidjnn anh nhanh chóaximng làhvxgm cho em vui phảvixhi khôkyajng? Điypfvfstng sốidjnt ruộzppit chứojlv, anh nhấiadft đssbumigqnh sẽixfr cốidjn hếocsut sứojlvc màhvxg!” Tădezfng Ly nóaximi mộzppit cávfstch nghiêoyhwm túxvlgc.

“Anh cóaxim thểaybchvxgo đssbuvfstng dàhvxgy mặjqwft nhưvyjj thếocsuhvxgy khôkyajng?” Tădezfng Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang hoàhvxgn toàhvxgn khôkyajng nóaximi nêoyhwn lờeqnfi.

“Sao anh lạtcuni dàhvxgy mặjqwft? Chẳmgswng lẽixfr em khôkyajng nghĩmvln rằwnzyng tạtcuno ra con ngưvyjjeqnfi làhvxg mộzppit côkyajng trìocsunh rấiadft vĩmvln đssbutcuni hay sao? Con ngưvyjjeqnfi chẳmgswng phảvixhi đssbugffnu sinh sảvixhn hữvixhu tínmwznh àhvxg? Vàhvxg việojlvc sinh ra thếocsu hệojlvvyjjơehmang lai làhvxg nghĩmvlna vụgbyihvxg mỗtfuyi côkyajng dâxrign chúxvlgng ta nêoyhwn cốidjn gắaximng thựnmwzc hiệojlvn đssbuưvyjjagmnc, nếocsuu khôkyajng, thếocsu giớnmwzi khôkyajng còkeqwn con ngưvyjjeqnfi thìocsu sẽixfrkyaj đssbuơehman biếocsut mấiadfy?”

“Anh…” Tădezfng Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang trợagmnn tròkeqwn mắaximt, cốidjn hếocsut sứojlvc đssbuapxpy anh ta ra. “Em khôkyajng muốidjnn làhvxgm chuyệojlvn nàhvxgy vớnmwzi anh nữvixha, khôkyajng bao giờeqnf nữvixha!”

Khôkyajng lãlzrlng mạtcunn chúxvlgt nàhvxgo, lạtcuni còkeqwn rấiadft dãlzrl man, côkyaj khôkyajng muốidjnn bịmigq anh ta kiểaybcm soávfstt nhưvyjj vậliemy.

Tuy nhiêoyhwn, sựnmwz đssbuiadfu tranh củwjgma côkyaj ngay lậliemp tứojlvc gâxrigy ra sựnmwz đssbuòkeqwi hỏzexvi đssbuoyhwn cuồcpzrng củwjgma anh ta. “Điypfãlzrlaximi đssbuvfstng di chuyểaybcn rồcpzri màhvxg, thằwnzyng nhỏzexv củwjgma anh khôkyajng chịmigqu nổxdzei nữvixha đssbuâxrigu!”

hvxg đssbuúxvlgng vậliemy, Dưvyjjơehmang Dưvyjjơehmang liềgffnn cảvixhm nhậliemn đssbuưvyjjagmnc cávfsti thứojlv đssbuang vùxthwi sâxrigu trong cơehma thểaybcocsunh đssbuãlzrl cứojlvng lêoyhwn, rồcpzri trởvbvtoyhwn to hơehman, rồcpzri sau đssbuóaxim, anh ta đssbuãlzrl bắaximt đssbutcunu di chuyểaybcn.

kyaj trợagmnn trừvfstng mắaximt nhìocsun anh ta. “Anh…”

“Anh muốidjnn em!” Anh ta chặjqwfn môkyaji côkyaj lạtcuni...

udil khu trưvyjjagmnt tuyếocsut.

Hai đssbuojlva trẻgffn đssbuưvyjjagmnc quấiadfn chặjqwft trong nhữvixhng chiếocsuc ávfsto khoávfstc lôkyajng dàhvxgy vẫaybcn lạtcunnh tớnmwzi mứojlvc cảvixh khuôkyajn mặjqwft nhỏzexv đssbuzexv bừvfstng lêoyhwn.

Điypftfuy Cảvixhnh dẫaybcn họehma trưvyjjagmnt mộzppit vòkeqwng. Mig khôkyajng hềgffn biếocsut trưvyjjagmnt tuyếocsut, mặjqwfc dùxthwkyajiadfy làhvxg mộzppit ngưvyjjeqnfi rấiadft hoạtcunt bávfstt, nhưvyjjng khảvixhdezfng phốidjni hợagmnp vậliemn đssbuzpping khôkyajng tốidjnt, thếocsu mạtcunnh củwjgma côkyajiadfy làhvxg lậliemp trìocsunh mávfsty tínmwznh.

Ngay cảvixh khi đssbuãlzrl đssbuếocsun khu trưvyjjagmnt tuyếocsut, côkyajmvlnng chỉbbcp đssbuojlvng yêoyhwn tạtcuni chỗtfuy, khôkyajng dávfstm di chuyểaybcn.

“Dìocsu Mig ơehmai, sao dìocsu khôkyajng trưvyjjagmnt đssbui?” Thịmigqnh Thịmigqnh trưvyjjagmnt mộzppit vòkeqwng rồcpzri quay lạtcuni, ai ngờeqnf Mig vẫaybcn còkeqwn đssbuojlvng yêoyhwn ởvbvt đssbuóaxim, vậliemy sao đssbuưvyjjagmnc? Mẹhvxgaximi cậliemu phảvixhi làhvxgm ngưvyjjeqnfi mai mốidjni cho chúxvlg Điypftfuyhvxgocsu Mig màhvxg, nếocsuu cậliemu khôkyajng hoàhvxgn thàhvxgnh nhiệojlvm vụgbyi, cậliemu biếocsut ădezfn nóaximi sao vớnmwzi mẹhvxg đssbuâxrigy?

“Dìocsu… Dìocsu thấiadfy nóaximng, nêoyhwn khôkyajng dávfstm vậliemn đssbuzpping nữvixha!” Mig vừvfsta ngưvyjjnmwzc lêoyhwn thìocsu nhìocsun thấiadfy Điypftfuy Cảvixhnh, đssbuzppit nhiêoyhwn hơehmai cădezfng thẳmgswng, nêoyhwn nóaximi đssbutcuni mộzppit lýyzxd do.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.