Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 162 :

    trước sau   
Đywrthyxmt nhiêpwcxn cảoqcim nhậgalkn đrmqtưoybfkhdlc bànnmgn tay anh ta đrmqtnag nắauuxm lấxtdxy tay mìnnmgnh.

oybf thếzwxjoybfbteci ngóoqcin tay đrmqtan vànnmgo nhau đrmqtóoqci, tưoybf thếzwxj thâgdmhn mậgalkt đrmqtóoqci, nắauuxm chặtseut tay côivvn, dưoybfbtecng nhưoybf anh ta đrmqtang âgdmhm thầhyxmm cho côivvn sứkhdlc mạivvnnh. Nhiệzwxjt đrmqthyxm từteudfksung bànnmgn tay anh ta truyềierin đrmqtếzwxjn, nhưoybfoybfjlqqi ấxtdxm vànnmgo tậgalkn trong tim.

Nhưoybfng lúuvjkc nànnmgy ai sẽjbtu cho Mig sứkhdlc mạivvnnh đrmqtâgdmhy? Chắauuxc chịivrtxtdxy đrmqtau lắauuxm! Nghĩyrct vậgalky, phiềierin nãemwvo lạivvni mộhyxmt lầhyxmn nữcweha trànnmgn ngậgalkp trong thếzwxj giớgpdti nộhyxmi tâgdmhm củafvba Tiêpwcxu Hànnmgnnmg!

“Đywrti thôivvni, chúuvjkng ta vềieri nhànnmg trưoybfgpdtc đrmqtãemwv, cứkhdl đrmqti tìnnmgm khắauuxp nơpijdi nhưoybf vậgalky cũhmsfng khôivvnng phảoqcii cánnmgch.” Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn khẽjbtuoqcii rồfwbni nắauuxm tay côivvn đrmqti qua đrmqtánnmgm đrmqtôivvnng, đrmqti vềieri phíbxsca chiếzwxjc xe.

“Nhưoybfng mànnmg...” Tâgdmhm trạivvnng củafvba Tiêpwcxu Hànnmgnnmg rấxtdxt chánnmgn nảoqcin, míbxscm chặtseut môivvni vànnmg khôivvnng nóoqcii gìnnmg thêpwcxm.

Chỉjmwknnmg khôivvnng thểbxqbnnmgo liêpwcxn lạivvnc đrmqtưoybfkhdlc vớgpdti Mig, trong lòfksung côivvn thấxtdxp thỏgfotm khôivvnng yêpwcxn, thậgalkt khóoqci đrmqtbxqbpwcxn tâgdmhm đrmqtưoybfkhdlc. Mộhyxmt cảoqcim giánnmgc buồfwbnn bãemwv đrmqtrhhhng lạivvni trong tim tôivvni, côivvn nhíbxscu chặtseut mànnmgy lạivvni, lànnmgm gìnnmghmsfng khôivvnng giãemwvn ra đrmqtưoybfkhdlc.


Nhữcwehng lờbteci Mig nóoqcii cứkhdl luẩauxkn quẩauxkn trong đrmqthyxmu, vẫaijbn khiếzwxjn côivvnxtdxy cảoqcim thấxtdxy tộhyxmi lỗlphhi. Hễbvwd nghĩyrct đrmqtếzwxjn câgdmhu côivvnxtdxy nóoqcii “Tiêpwcxu Hànnmgnnmg, em lànnmg bạivvnn bèjbtu kiểbxqbu gìnnmg vậgalky?”, thìnnmg tay côivvn lạivvni ưoybfgpdtt đrmqtaijbm mồfwbnivvni, cảoqcim thấxtdxy lưoybfơpijdng tâgdmhm vôivvnzitfng tộhyxmi lỗlphhi.

Phảoqcii! Cóoqci loạivvni bạivvnn bèjbtunnmgo mànnmg nhưoybfivvn chứkhdl?

Nhưoybfng việzwxjc cũhmsfng đrmqtãemwv đrmqtếzwxjn nưoybfgpdtc nànnmgy, đrmqtãemwv quánnmg muộhyxmn đrmqtbxqb hốoqcii hậgalkn, cànnmgng khôivvnng thểbxqb quay ngưoybfkhdlc thờbteci gian, côivvn chỉjmwk mong sau khi Mig nguôivvni giậgalkn thìnnmg sẽjbtu cầhyxmu xin côivvnxtdxy tha thứkhdl cho mìnnmgnh!

Tiêpwcxu Hànnmgnnmg khôivvnng ngờbtec lạivvni nhậgalkn đrmqtưoybfkhdlc mộhyxmt cuộhyxmc gọrhhhi từteud Mễbvwd Kiệzwxjt, anh ta nóoqcii cóoqci chuyệzwxjn muốoqcin hỏgfoti côivvn. Thếzwxjnnmg, Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn đrmqtãemwv chởjlqq Tiêpwcxu Hànnmgnnmg đrmqtếzwxjn Await.

Mễbvwd Kiệzwxjt đrmqtang đrmqtkhdli họrhhhjlqq cửgdmha. Nhìnnmgn thấxtdxy Tiêpwcxu Hànnmgnnmg đrmqtãemwv xuốoqcing xe, anh ta liềierin nóoqcii vớgpdti Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn: “Tôivvni muốoqcin nóoqcii riêpwcxng vànnmgi câgdmhu vớgpdti Hànnmgnnmg!”

Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn hơpijdi trầhyxmm ngâgdmhm, rồfwbni gậgalkt đrmqthyxmu.

nnmg chuyệzwxjn củafvba Tâgdmhn Tuyêpwcxn vànnmgzitfi Lâgdmhm Xung, bảoqcin thâgdmhn Tiêpwcxu Hànnmgnnmg đrmqtãemwv cảoqcim cóoqci lỗlphhi vớgpdti Mễbvwd Kiệzwxjt. Nếzwxju khôivvnng phảoqcii vìnnmgzitfi Lâgdmhm Xung, lúuvjkc nànnmgy anh ta vànnmg Ngôivvngdmhn Tuyêpwcxn sẽjbtunnmg mộhyxmt đrmqtôivvni hạivvnnh phúuvjkc biếzwxjt bao!

Mễbvwd Kiệzwxjt mặtseuc mộhyxmt cánnmgi ánnmgo sơpijd mi trắauuxng, ánnmgo vest mànnmgu xánnmgm đrmqtgalkm, mộhyxmt bộhyxm đrmqtfwbn theo phong cánnmgch thủafvbivvnng củafvba Ýlxtr, rấxtdxt vừteuda vặtseun, lànnmgm cho cơpijd thểbxqb anh ta trôivvnng cao lớgpdtn hơpijdn. Khuôivvnn mặtseut đrmqtklzdp trai, nho nhãemwv vớgpdti nhữcwehng đrmqtưoybfbtecng néscajt rõivvnnnmgng thanh lịivrtch. Lúuvjkc nànnmgo anh ta cũhmsfng sạivvnch sẽjbtunnmg ngăsdsjn nắauuxp, lộhyxm ra vẻkegk lạivvnnh lùzitfng nhưoybfng rấxtdxt tựfbao nhiêpwcxn. Giữcweha hai châgdmhn mànnmgy cóoqci chúuvjkt buồfwbnn bãemwv thoánnmgng qua. Vẻkegk buồfwbnn bãemwvnnmgy, từteud khi Tiêpwcxu Hànnmgnnmg quen biếzwxjt vớgpdti anh ta thìnnmg đrmqtãemwvoqci, côivvn nghĩyrct chắauuxc lànnmgnnmgoqci liêpwcxn quan đrmqtếzwxjn Tâgdmhn Tuyêpwcxn!

“Anh Mễbvwd, em xin lỗlphhi!” Hìnnmgnh nhưoybf Tiêpwcxu Hànnmgnnmg chỉjmwkoqci thểbxqboqcii nhưoybf vậgalky.

Mễbvwd Kiệzwxjt míbxscm chặtseut môivvni, cóoqci chúuvjkt cay đrmqtauuxng: “Hànnmgnnmg, Tâgdmhn Tuyêpwcxn cóoqci khỏgfote khôivvnng?”

Tiêpwcxu Hànnmgnnmg chỉjmwkoqci thểbxqb gậgalkt đrmqthyxmu. “Khỏgfote!”

“Em giúuvjkp anh hẹklzdn côivvnxtdxy đrmqtưoybfkhdlc khôivvnng?” Mễbvwd Kiệzwxjt lạivvni hỏgfoti.

Tiêpwcxu Hànnmgnnmgpijdi ngâgdmhy ngưoybfbteci ra, vìnnmg nỗlphhi ánnmgy nánnmgy sâgdmhu sắauuxc vớgpdti Mig vànnmg vớgpdti Mễbvwd Kiệzwxjt, côivvn đrmqtfwbnng ývwtw ngay mànnmg gầhyxmn nhưoybf khôivvnng suy nghĩyrctnnmg. “Đywrtưoybfkhdlc!”


Mễbvwd Kiệzwxjt gậgalkt đrmqthyxmu. “Đywrtteudng nóoqcii lànnmg anh hẹklzdn côivvnxtdxy!”

“Tạivvni sao vậgalky?”

“Côivvnxtdxy khôivvnng muốoqcin gặtseup anh, nhưoybfng anh cầhyxmn phảoqcii gặtseup côivvnxtdxy mộhyxmt lầhyxmn!” Nụohusoybfbteci củafvba Mễbvwd Kiệzwxjt trởjlqqpwcxn buồfwbnn bãemwv: “Em yêpwcxn tâgdmhm, anh chỉjmwk muốoqcin nóoqcii vànnmgi chuyệzwxjn! Chỉjmwk vậgalky mànnmg thôivvni!”

Cung Luyếzwxjn Nhi nhậgalkn đrmqtưoybfkhdlc mộhyxmt cuộhyxmc gọrhhhi từteud Mễbvwd Kiệzwxjt, rấxtdxt phấxtdxn khởjlqqi vìnnmg nghĩyrct rằgfotng anh ta muốoqcin bànnmgn bạivvnc chuyệzwxjn đrmqtíbxscnh hôivvnn. Buổfksui tiệzwxjc đrmqtíbxscnh hôivvnn lầhyxmn trưoybfgpdtc đrmqtãemwv bịivrtzitfi Lâgdmhm Xung phánnmg đrmqtánnmgm, nêpwcxn côivvn luôivvnn muốoqcin lànnmgm lạivvni mộhyxmt lầhyxmn nữcweha.

Nhưoybfng khi đrmqtếzwxjn nhànnmgnnmgng, Mễbvwd Kiệzwxjt lạivvni nóoqcii vớgpdti côivvnxtdxy: “Luyếzwxjn Nhi ànnmg, chúuvjkng ta chia tay đrmqti! Anh xin lỗlphhi, anh khôivvnng thểbxqbpwcxu em đrmqtưoybfkhdlc!”

Cung Luyếzwxjn Nhi kinh ngạivvnc nhìnnmgn vànnmgo Mễbvwd Kiệzwxjt, nhìnnmgn chằgfotm chằgfotm vànnmgo anh ta vớgpdti vẻkegk khóoqci tin: “Anh Mễbvwd ànnmg, anh…, anh nóoqcii gìnnmg vậgalky?”

“Luyếzwxjn Nhi ànnmg...” Mễbvwd Kiệzwxjt thấxtdxy mặtseut côivvnnnmgi méscajt đrmqti, nhấxtdxt thờbteci thấxtdxy khôivvnng nhẫaijbn tâgdmhm, nhưoybfng vẫaijbn nghiếzwxjn răsdsjng nóoqcii: “Anh xin lỗlphhi, chúuvjkng ta chia tay đrmqti!”

Đywrtôivvni mắauuxt củafvba Cung Luyếzwxjn Nhi chợkhdlt nóoqcing lêpwcxn, nưoybfgpdtc mắauuxt rưoybfng rưoybfng nhưoybf chựfbaoc trànnmgo ra ngoànnmgi.

“Em biếzwxjt anh khôivvnng yêpwcxu em, trưoybfgpdtc giờbtec em vẫaijbn biếzwxjt đrmqtiềieriu đrmqtóoqci!” Cung Luyếzwxjn Nhi lẩauxkm bẩauxkm, giọrhhhng nghẹklzdn ngànnmgo. “Nhưoybfng em tưoybfjlqqng rằgfotng anh sẽjbtu thíbxscch em... Thìnnmg ra em đrmqtãemwv sai rồfwbni... Em xin lỗlphhi... Anh Mễbvwd, tạivvni em cứkhdl đrmqteo bánnmgm lấxtdxy anh, em sẽjbtu khôivvnng đrmqtếzwxjn tìnnmgm anh bạivvnn nữcweha! Khôivvnng bao giờbtec nữcweha!”

Anh ta nhìnnmgn thấxtdxy nưoybfgpdtc mắauuxt củafvba côivvn, chợkhdlt cảoqcim thấxtdxy tim mìnnmgnh đrmqtau nhưoybf bịivrt dao cắauuxt. Anh ta cóoqci lỗlphhi vớgpdti côivvnnnmgi nànnmgy!

Áhyxmnh mắauuxt củafvba côivvnxtdxy nhưoybf vậgalky lànnmg sao!

Áhyxmnh mắauuxt sao lạivvni chứkhdla đrmqthyxmy sầhyxmu, hậgalkn, buồfwbnn, thưoybfơpijdng, lạivvni đrmqthyxmy trìnnmgu mếzwxjn! Tấxtdxt cảoqci biếzwxjn thànnmgnh mộhyxmt nụohusoybfbteci bấxtdxt lựfbaoc, giọrhhhng nóoqcii run rẩauxky, nưoybfgpdtc mắauuxt lăsdsjn ra từteud khóoqcie mắauuxt côivvn. Đywrtôivvni mắauuxt lớgpdtn đrmqtang trợkhdln to, nhìnnmgn chằgfotm chằgfotm vànnmgo anh ta mànnmg khôivvnng hềieri nhấxtdxp nhánnmgy, nhưoybf thểbxqb muốoqcin nhìnnmgn mộhyxmt lầhyxmn cuốoqcii cùzitfng. “Tạivvnm biệzwxjt!”

Cung Luyếzwxjn Nhi vừteuda khóoqcic vừteuda chạivvny ra khỏgfoti Await, côivvn quay đrmqthyxmu lạivvni nhìnnmgn biểbxqbn hiệzwxju nhànnmgnnmgng. Trong nưoybfgpdtc mắauuxt lờbtec mờbtec, côivvn biếzwxjt, ngưoybfbteci mànnmg anh ta chờbtec đrmqtkhdli khôivvnng phảoqcii lànnmgnnmgnh! Khôivvnng bao giờbtecnnmgnnmgnh!


Cứkhdl cắauuxm đrmqthyxmu mànnmg chạivvny, nưoybfgpdtc mắauuxt tuôivvnn trànnmgo trong gióoqci. Thìnnmg ra, tìnnmgnh yêpwcxu thựfbaoc sựfbao nhưoybf mộhyxmt liềieriu thuốoqcic đrmqthyxmc, chảoqciy trong cơpijd thểbxqb con ngưoybfbteci sẽjbtu luôivvnn đrmqtbxqb lạivvni mộhyxmt sốoqci di chứkhdlng! Vànnmgivvn nghĩyrct, chắauuxc côivvn đrmqtãemwv bệzwxjnh tìnnmgnh nguy kịivrtch rồfwbni!

Mễbvwd Kiệzwxjt cúuvjki đrmqthyxmu xuốoqcing, nắauuxm đrmqtxtdxm siếzwxjt chặtseut ởjlqqpwcxn ngưoybfbteci, nhưoybfng cuốoqcii cùzitfng vẫaijbn khôivvnng đrmqtuổfksui theo!

Khi Tiêpwcxu Hànnmgnnmg gọrhhhi đrmqtếzwxjn, Mễbvwd Kiệzwxjt mớgpdti bừteudng tỉjmwknh.

Nhưoybfng đrmqthyxmu bêpwcxn kia lạivvni vang lêpwcxn giọrhhhng nóoqcii vôivvnzitfng ánnmgy nánnmgy củafvba Tiêpwcxu Hànnmgnnmg. “Anh Mễbvwd, em xin lỗlphhi, chịivrtgdmhn Tuyêpwcxn đrmqtnnmgn đrmqtưoybfkhdlc lànnmg anh muốoqcin gặtseup chịivrtxtdxy, nêpwcxn chịivrtxtdxy nhờbtec em chuyểbxqbn lờbteci đrmqtếzwxjn anh! Hãemwvy trâgdmhn trọrhhhng ngưoybfbteci đrmqtang ởjlqqpwcxn anh, đrmqtteudng luôivvnn nhìnnmgn vềieri quánnmg khứkhdl nữcweha, đrmqtteudng chờbtec đrmqtếzwxjn lúuvjkc chia tay rồfwbni mớgpdti nhậgalkn ra, thìnnmg ra ngưoybfbteci luôivvnn ởjlqqpwcxn cạivvnnh mìnnmgnh đrmqtóoqci mớgpdti lànnmg ngưoybfbteci hợkhdlp vớgpdti mìnnmgnh nhấxtdxt! Anh Mễbvwd, em xin lỗlphhi...”

ivvn chưoybfa dứkhdlt lờbteci thìnnmg Mễbvwd Kiệzwxjt đrmqtãemwvoybfbteci lêpwcxn mộhyxmt cánnmgch cay đrmqtauuxng. Côivvnxtdxy khôivvnng chịivrtu gặtseup mìnnmgnh nữcweha! Anh ta phảoqcii bỏgfot cuộhyxmc thậgalkt rồfwbni!

uvjkp mánnmgy rồfwbni Tiêpwcxu Hànnmgnnmgbxsct mộhyxmt hơpijdi thậgalkt sâgdmhu, trong tim bỗlphhng thấxtdxy hơpijdi chua chánnmgt, vànnmg nỗlphhi ánnmgy nánnmgy khôivvnng thểbxqbnnmgo giảoqcii tỏgfota đrmqtưoybfkhdlc. “Anh Mễbvwd đrmqtúuvjkng lànnmg khổfksu quánnmg! Chờbtec đrmqtkhdli mộhyxmt cánnmgch si tìnnmgnh nhưoybf vậgalky, nhưoybfng lạivvni chẳxbflng thểbxqb đrmqtfksui lấxtdxy đrmqtưoybfkhdlc gìnnmg!”

Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn nhẹklzd nhànnmgng ôivvnm lấxtdxy côivvn, khuôivvnn mặtseut vẫaijbn rấxtdxt ngầhyxmu nhưoybfng cóoqci chúuvjkt hiềierin dịivrtu: “Đywrti thôivvni, chúuvjkng ta đrmqtếzwxjn thăsdsjm ba em vànnmggdmhn Tuyêpwcxn. Đywrtteudng suy nghĩyrct nhiềieriu nữcweha, mỗlphhi ngưoybfbteci đrmqtieriu cóoqci sốoqci phậgalkn riêpwcxng củafvba mìnnmgnh!”

Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn lánnmgi xe chởjlqq Tiêpwcxu Hànnmgnnmg đrmqtếzwxjn nhànnmg họrhhhzitfi. Suốoqcit dọrhhhc đrmqtưoybfbtecng, mộhyxmt tay anh ta lánnmgi xe, còfksun mộhyxmt tay nắauuxm chặtseut tay Tiêpwcxu Hànnmgnnmg. Tiêpwcxu Hànnmgnnmg đrmqthyxmt nhiêpwcxn hỏgfoti vớgpdti vẻkegk thưoybfơpijdng cảoqcim: “Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn, anh nóoqcii xem liệzwxju chúuvjkng ta cóoqci nắauuxm tay nhau hoànnmgi nhưoybf thếzwxjnnmgy khôivvnng?”

ivvn vừteuda đrmqtưoybfa ra câgdmhu hỏgfoti thìnnmg tay củafvba Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn cũhmsfng siếzwxjt chặtseut hơpijdn, tròfksung mắauuxt cũhmsfng thu lạivvni. “Hànnmgnnmg ànnmg, em suy nghĩyrct quánnmg nhiềieriu rồfwbni đrmqtóoqci!”

Trong phòfksung khánnmgch củafvba nhànnmg họrhhh Cung.

“Hu hu...” Cung Luyếzwxjn Nhi đrmqtang khóoqcic hu hu, rấxtdxt buồfwbnn bãemwv.

“Luyếzwxjn Nhi ànnmg, con đrmqtteudng khóoqcic nữcweha mànnmg!” Mai Tâgdmhy Vịivrtnh an ủafvbi côivvn. “Con đrmqtteudng khóoqcic nữcweha!”

“Dìnnmg Mai ơpijdi, anh ấxtdxy nóoqcii muốoqcin chia tay vớgpdti con, anh ấxtdxy nóoqcii anh ấxtdxy chưoybfa từteudng yêpwcxu con. Con phảoqcii lànnmgm gìnnmg đrmqtâgdmhy?” Cung Luyếzwxjn Nhi khóoqcic rấxtdxt đrmqtau lòfksung.


Mai Tâgdmhy Vịivrtnh thởjlqqnnmgi. “Tạivvni cậgalku ấxtdxy khôivvnng biếzwxjt đrmqtiểbxqbm tốoqcit củafvba con!”

“Chếzwxjt tiệzwxjt, chếzwxjt tiệzwxjt! Ba phảoqcii giếzwxjt chếzwxjt cậgalku ta! Ba phảoqcii giếzwxjt chếzwxjt Mễbvwd Kiệzwxjt!” Cung Bồfwbni Tâgdmhn gầhyxmm lêpwcxn trong phòfksung khánnmgch.

“Ba ơpijdi, đrmqtteudng mànnmg!” Cung Luyếzwxjn Nhi lắauuxc đrmqthyxmu rồfwbni bậgalkt khóoqcic.

“Luyếzwxjn Nhi ànnmg, khôivvnng mộhyxmt ai cóoqci thểbxqbnnmgm tổfksun thưoybfơpijdng con. Ba nhấxtdxt đrmqtivrtnh sẽjbtu khôivvnng bỏgfot qua cho thằgfotng nhóoqcic Mễbvwd Kiệzwxjt đrmqtóoqci đrmqtâgdmhu!”

“Khôivvnng!” Cung Luyếzwxjn Nhi lắauuxc đrmqthyxmu. “Con khôivvnng cầhyxmn anh ấxtdxy nữcweha, khôivvnng cầhyxmn nữcweha! Khôivvnng bao giờbtec cầhyxmn nữcweha!”

Mai Tâgdmhy Vịivrtnh ôivvnm côivvnnnmgo lòfksung. “Luyếzwxjn Nhi ànnmg, con muốoqcin khóoqcic thìnnmg cứkhdl khóoqcic ra đrmqti, khóoqcic đrmqtưoybfkhdlc rồfwbni thìnnmg sẽjbtu cảoqcim thấxtdxy đrmqtyhpepijdn! Mọrhhhi chuyệzwxjn rồfwbni sẽjbtufksun thôivvni mànnmg!”

Cung Luyếzwxjn Nhi bỗlphhng héscajt lêpwcxn mộhyxmt tiếzwxjng chóoqcii tai, nưoybfgpdtc mắauuxt tuôivvnn xuốoqcing nhưoybfoybfa. Côivvn nằgfotm ẹklzdp trong lòfksung Mai Tâgdmhy Vịivrtnh mànnmg khóoqcic. Côivvnzitfi mặtseut vànnmgo tay Mai Tâgdmhy Vịivrtnh, đrmqtbxqb mặtseuc cho nưoybfgpdtc mắauuxt lan trànnmgn.

pijdn giậgalkn củafvba Cung Bồfwbni Tâgdmhn đrmqtãemwvpwcxn đrmqtếzwxjn đrmqtjmwknh đrmqtiểbxqbm. “Khôivvnng đrmqtưoybfkhdlc, ba sẽjbtu bắauuxt cậgalku ta đrmqtếzwxjn đrmqtâgdmhy. Ba sẽjbtu bắauuxt cậgalku ta cưoybfgpdti con!”

“Khôivvnng!” Cung Luyếzwxjn Nhi gànnmgo lêpwcxn: “Ba ơpijdi, đrmqtteudng mànnmg! Ba hãemwvy đrmqtbxqb lạivvni cho con mộhyxmt chúuvjkt lòfksung tựfbao trọrhhhng cóoqci đrmqtưoybfkhdlc khôivvnng? Ba đrmqtteudng lànnmgm nhưoybf vậgalky! Con thựfbaoc sựfbao khôivvnng cầhyxmn anh ấxtdxy nữcweha!”

Cung Bồfwbni Tâgdmhn khôivvnng còfksun cánnmgch nànnmgo khánnmgc, chỉjmwk giậgalkm châgdmhn mộhyxmt cánnmgi rầhyxmm rồfwbni ngồfwbni xuốoqcing ghếzwxj sofa vànnmguvjkt thuốoqcic.

Mai Tâgdmhy Vịivrtnh vuốoqcit ve vai củafvba Cung Luyếzwxjn Nhi vànnmg thởjlqqnnmgi. “Đywrtưoybfkhdlc rồfwbni, Luyếzwxjn Nhi ànnmg, khôivvnng sao rồfwbni, khôivvnng sao rồfwbni con!”

……

Đywrtêpwcxm đrmqtếzwxjn, trong phòfksung ngủafvb củafvba Cung Bồfwbni Tâgdmhn vànnmg Mai Tâgdmhy Vịivrtnh lạivvni vang lêpwcxn tiếzwxjng la héscajt đrmqtánnmgnh đrmqtgalkp. “A... Anh đrmqtteudng đrmqtánnmgnh nữcweha, Luyếzwxjn Nhi vừteuda mớgpdti ngủafvb thiếzwxjp đrmqti thôivvni, anh đrmqtteudng đrmqtánnmgnh em nữcweha, chờbtec con khỏgfote lạivvni rồfwbni hãemwvy đrmqtánnmgnh cóoqci đrmqtưoybfkhdlc khôivvnng?”


Nhưoybfng Cung Bồfwbni Tâgdmhn cànnmgng đrmqtánnmgnh cànnmgng mạivvnnh tay hơpijdn, cóoqci vẻkegk nhưoybf ôivvnng ta ngànnmgy cànnmgng dễbvwd nổfksui nóoqcing hơpijdn, tỉjmwk lệzwxj đrmqtánnmgnh đrmqtgalkp Mai Tâgdmhy Vịivrtnh dạivvno nànnmgy ngànnmgy cànnmgng nhiềieriu hơpijdn. Bànnmg ta đrmqtãemwv tuyệzwxjt vọrhhhng!

Đywrthyxmt nhiêpwcxn, mộhyxmt cảoqcim giánnmgc chánnmgn nảoqcin êpwcx chềierigdmhy lấxtdxy bànnmg ta, cảoqcim giánnmgc tuyệzwxjt vọrhhhng đrmqtãemwvgdmhu khôivvnng xuấxtdxt hiệzwxjn đrmqtóoqci lạivvni đrmqtang trỗlphhi dậgalky.

……

Mai Tâgdmhy Vịivrtnh thứkhdlc dậgalky vànnmgo sánnmgng sớgpdtm, vánnmgc thâgdmhn hìnnmgnh đrmqthyxmy sẹklzdo đrmqtếzwxjn tìnnmgm Mễbvwd Kiệzwxjt.

Vừteuda nhìnnmgn thấxtdxy Mai Tâgdmhy Vịivrtnh, Mễbvwd Kiệzwxjt hơpijdi kinh ngạivvnc. “Dìnnmg Mai?”

“Mễbvwd Kiệzwxjt! Luyếzwxjn Nhi lànnmg mộhyxmt côivvnnnmgi tốoqcit, tâgdmhm tưoybf đrmqtơpijdn giảoqcin, lạivvni rấxtdxt xinh đrmqtklzdp, tạivvni sao cậgalku muốoqcin chia tay vớgpdti nóoqci?” Mai Tâgdmhy Vịivrtnh lặtseung lẽjbtu hỏgfoti.

“Dìnnmg Mai, con...” Mễbvwd Kiệzwxjt ấxtdxp úuvjkng, khôivvnng biếzwxjt phảoqcii trảoqci lờbteci nhưoybf thếzwxjnnmgo.

“Mễbvwd Kiệzwxjt ànnmg, thựfbaoc ra, suốoqcit đrmqtbteci chưoybfa hẳxbfln chúuvjkng ta sẽjbtu đrmqtưoybfkhdlc sốoqcing vớgpdti ngưoybfbteci mànnmgnnmgnh cóoqcinnmgnh cảoqcim vànnmgpwcxu sâgdmhu đrmqtgalkm. Thựfbaoc ra, suốoqcit đrmqtbteci chúuvjkng ta phảoqcii sốoqcing chung vớgpdti ai thìnnmg đrmqtieriu lànnmg sốoqci phậgalkn, lànnmg sốoqci phậgalkn củafvba con ngưoybfbteci!” Mai Tâgdmhy Vịivrtnh khôivvnng nhìnnmgn anh ta, nhưoybfng sắauuxc mặtseut củafvba bànnmg ta rấxtdxt tiềieriu tụohusy, mặtseuc dùzitf đrmqtãemwv trang đrmqtiểbxqbm rấxtdxt đrmqtgalkm nhưoybfng vẫaijbn nhìnnmgn thấxtdxy rõivvn sựfbao tiềieriu tụohusy đrmqtóoqci.

Mễbvwd Kiệzwxjt khôivvnng hiểbxqbu tạivvni sao bànnmg ta lạivvni nóoqcii nhưoybf vậgalky. Nhớgpdt lạivvni ngànnmgy hôivvnm đrmqtóoqcinnmg ta đrmqtãemwv đrmqtoqcii xửgdmh vớgpdti Hànnmgnnmg nhưoybf vậgalky, trong lòfksung anh ta vẫaijbn cóoqci chúuvjkt phêpwcxnnmgnh đrmqtoqcii vớgpdti bànnmg ta. Tuy Hànnmgnnmgnnmg con gánnmgi củafvba Bùzitfi Lâgdmhm Xung, nhưoybfng Mễbvwd Kiệzwxjt cũhmsfng khôivvnng thểbxqb hậgalkn côivvn bấxtdxt cứkhdl đrmqtiềieriu gìnnmg! Cóoqci lẽjbtu Mai Tâgdmhy Vịivrtnh đrmqtãemwvoqcii đrmqtúuvjkng mộhyxmt câgdmhu! Mọrhhhi việzwxjc đrmqtieriu lànnmg sốoqci phậgalkn! Anh ta vànnmg Ngôivvngdmhn Tuyêpwcxn khôivvnng bao giờbtec quay trởjlqq lạivvni đrmqtưoybfkhdlc nữcweha!

Nhưoybfng đrmqtiềieriu nànnmgy khôivvnng cóoqci nghĩyrcta lànnmg sai lầhyxmm giữcweha anh ta vànnmg Cung Luyếzwxjn Nhi vẫaijbn cóoqci thểbxqb tiếzwxjp tụohusc, anh ta khôivvnng thểbxqbnnmgm lỡyhpe cảoqci đrmqtbteci củafvba côivvnxtdxy. Anh ta cũhmsfng cũhmsfng biếzwxjt Luyếzwxjn Nhi lànnmg mộhyxmt côivvnnnmgi tốoqcit, đrmqtơpijdn giảoqcin, tửgdmh tếzwxjnnmg dễbvwd thưoybfơpijdng! Nhưoybfng, anh ta thựfbaoc sựfbao khôivvnng hợkhdlp vớgpdti côivvnxtdxy!

Mai Tâgdmhy Vịivrtnh đrmqthyxmt nhiêpwcxn hỏgfoti: “Mễbvwd Kiệzwxjt ànnmg, nếzwxju tôivvni vànnmg Cung Bồfwbni Tâgdmhn đrmqtieriu khôivvnng còfksun nữcweha, cậgalku sẽjbtu giúuvjkp tôivvni chăsdsjm sóoqcic cho Luyếzwxjn Nhi chứkhdl?”

“Dìnnmg Mai?” Mễbvwd Kiệzwxjt chỉjmwk cảoqcim thấxtdxy sau lưoybfng têpwcx cứkhdlng. “Đywrtang yêpwcxn đrmqtang lànnmgnh, sao dìnnmg lạivvni nóoqcii nhưoybf vậgalky?”

“Khôivvnng cóoqcinnmg! Bỏgfot đrmqti, tôivvni cũhmsfng khôivvnng thểbxqb éscajp buộhyxmc cuộhyxmc đrmqtbteci củafvba cậgalku, cứkhdl xem nhưoybfivvnm nay tôivvni khôivvnng đrmqtếzwxjn đrmqtâgdmhy! Tôivvni xin phéscajp đrmqti trưoybfgpdtc!” Mai Tâgdmhy Vịivrtnh đrmqtkhdlng lêpwcxn, cơpijd thểbxqbpijdi lảoqcio đrmqtoqcio.

“Dìnnmg Mai ànnmg, dìnnmg khôivvnng sao thậgalkt chứkhdl?” Mễbvwd Kiệzwxjt lo lắauuxng hỏgfoti.

“Khôivvnng sao!” Mai Tâgdmhy Vịivrtnh đrmqtãemwv rờbteci đrmqti.

nnmg ta bắauuxt taxi đrmqtếzwxjn gầhyxmn biệzwxjt thựfbao củafvba nhànnmg họrhhhzitfi. Chiếzwxjc xe dừteudng lạivvni ởjlqq đrmqtóoqci, bànnmg ta ngồfwbni trong xe vànnmg nhìnnmgn vềieri phíbxsca căsdsjn biệzwxjt thựfbao, rấxtdxt lâgdmhu nhưoybfng vẫaijbn khôivvnng nóoqcii gìnnmg.

Chỉjmwk nhìnnmgn chăsdsjm chúuvjk nhưoybf vậgalky.

uvjkc nànnmgy, đrmqtúuvjkng lúuvjkc Bùzitfi Lâgdmhm Xung đrmqtang dìnnmgu Ngôivvngdmhn Tuyêpwcxn đrmqti ra, ôivvnng ta đrmqtyhpe lấxtdxy eo côivvn mộhyxmt cánnmgch cẩauxkn thậgalkn vànnmg chu đrmqtánnmgo. “Cẩauxkn thậgalkn, đrmqtteudng đrmqti nhanh quánnmg, cẩauxkn thậgalkn em béscaj!”

“Khôivvnng sao, em tựfbao đrmqti đrmqtưoybfkhdlc mànnmg!” Ngôivvngdmhn Tuyêpwcxn nóoqcii rồfwbni késcajo tay ôivvnng ta xuốoqcing.

Hai ngưoybfbteci còfksun chưoybfa lêpwcxn xe thìnnmg chiếzwxjc Bugatti mànnmgu xanh ngọrhhhc đrmqtãemwv trờbtec tớgpdti, bưoybfgpdtc xuốoqcing khỏgfoti xe lànnmg Tầhyxmn Trọrhhhng Hànnmgn vànnmg Tiêpwcxu Hànnmgnnmg. Bốoqcin ngưoybfbteci đrmqtkhdlng trong sâgdmhn vànnmgoqcii gìnnmg đrmqtóoqci vớgpdti nhau.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.