Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 161 :

    trước sau   
Hu hu... Anh ta đesnoãatag sai thậvqjut rồidvii!

“Đbvclưdfkcocpcc thôwshni! Anh nóqycti đesnoi! Thưdfkcơhigpng lưdfkcocpcng thếdgxzrkrbo?” Côwshn chốqninng nạdxlcnh vàrkrb đesnozenjng cájzwzch xa anh ta ba méxiutt, vẫvbafn đesnoeo cájzwzi mặntnrt nạdxlc đesnoóqyct, đesnoôwshni mắmynnt cong lênzfen vìzhuzdfkcuouoi vàrkrbo lúgowlc nàrkrby giốqninng hệmkjbt nhưdfkc mộidvit con cájzwzo.

“Em đesnoeo cájzwzi mặntnrt nạdxlcrkrby màrkrb mặntnrc vájzwzy cưdfkcmcmzi sẽbaxy khôwshnng đesnoaalbp đesnoâsrmsu. Bàrkrbatag àrkrb, ai cũyrqgng chỉpbjg kếdgxzt hôwshnn mộidvit lầffnen trong đesnououoi, chúgowlng ta đesnoowffng đesnoeo mặntnrt nạdxlc đesnoưdfkcocpcc khôwshnng vậvqjuy?” Anh ta cốqnin thuyếdgxzt phụgpukc côwshn.

Nhưdfkcng côwshn lạdxlci lắmynnc đesnoffneu. “Em nhớmcmz mớmcmzi chỉpbjgdfkcuouoi phúgowlt trưdfkcmcmzc, cóqyct mộidvit ngưdfkcuouoi đesnoàrkrbn ôwshnng đesnoãatag rấnpxut trìzhuzu mếdgxzn nóqycti vớmcmzi em rằesnong nhữpxwbng chuyệmkjbn màrkrb em căbivrn dặntnrn đesnoblllu sẽbaxyrkrbm theo răbivrm rắmynnp! Nhưdfkcng em cóqyctnzfeu cầffneu gìzhuz nhiềblllu đesnoâsrmsu? Chỉpbjg mộidvit chuyệmkjbn nhỏvudc nhưdfkc vậvqjuy màrkrb ngưdfkcuouoi đesnoàrkrbn ôwshnng đesnoóqyctyrqgng khôwshnng đesnoidving ýpxwb nữpxwba! Vậvqjuy làrkrbm sao kếdgxzt hôwshnn đesnoâsrmsy? Nếdgxzu kếdgxzt hôwshnn rồidvii thìzhuz chắmynnc anh ta sẽbaxyrkrbng khôwshnng nghe lờuouoi nữpxwba! Thôwshni vậvqjuy, cuộidvic hôwshnn nhâsrmsn nàrkrby đesnoowffng cóqyct thìzhuz tốqnint hơhigpn! Thảdnmvo nàrkrbo ngưdfkcuouoi ta hay nóqycti, thàrkrb tin vàrkrbo ma còffnen hơhigpn tin vàrkrbo miệmkjbng lưdfkcjdeui củffpja đesnoàrkrbn ôwshnng!”

“Bàrkrbatag...” Trênzfen trájzwzn củffpja Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn đesnoãatag bắmynnt đesnoffneu đesnozenj mồidviwshni hộidvit.

Anh ta bắmynnt đesnoffneu nóqycti khôwshnng nênzfen lờuouoi. Phảdnmvi! Anh ta đesnoãatagqycti sau nàrkrby côwshnqycti gìzhuzyrqgng sẽbaxy nghe theo, nhưdfkcng chuyệmkjbn nàrkrby...


Bỗsllnng nhiênzfen nảdnmvy ra mộidvit ýpxwbdfkcqyctng, anh ta nóqycti: “Bàrkrbatag àrkrb, mọwshni ngưdfkcuouoi sẽbaxy nghĩfksg sao anh lạdxlci kếdgxzt hôwshnn vớmcmzi mộidvit con cájzwzo tinh đesnoóqyct! Cájzwzo tinh khôwshnng phảdnmvi làrkrb từowff dễgenh nghe gìzhuz, hay chúgowlng ta đesnoowffng làrkrbm cájzwzo tinh nữpxwba ha?”

“Đbvclâsrmsu cóqyct quan trọwshnng, em cảdnmvm thấnpxuy rấnpxut tốqnint, em sẵnrhzn sàrkrbng làrkrbm cájzwzo tinh, vìzhuzjzwzo tinh rấnpxut xinh đesnoaalbp, vảdnmv lạdxlci còffnen khôwshnng phảdnmvi chịctcou khổzenj, em thíntnrch làrkrbm cájzwzo!” Côwshn tuyênzfen bốqninwshnvudcng vui vẻgoro, nhìzhuzn thấnpxuy bộidvi dạdxlcng lúgowlng túgowlng củffpja Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn, côwshndfkcuouoi đesnoau cảdnmv ruộidvit.

“Bàrkrbatag, chuyệmkjbn nàrkrby thựctcoc sựctco khôwshnng tốqnint đesnoâsrmsu! Ai chửsklei cũyrqgng đesnoblllu chửsklei con cájzwzo cảdnmv đesnoóqyct. Anh... Khôwshnng phảdnmvi anh khôwshnng nghe lờuouoi em, thậvqjut sựctco khôwshnng phảdnmvi khôwshnng nghe lờuouoi em! Anh...”

“Vậvqjuy cứzenj thỏvudca thuậvqjun vậvqjuy đesnoi, sẽbaxy đesnoeo mặntnrt nạdxlc đesnozhuz kếdgxzt hôwshnn, cóqyct ýpxwb nghĩfksga biếdgxzt mấnpxuy! Nếdgxzu anh thựctcoc sựctco khôwshnng thểzhuz chấnpxup nhậvqjun đesnoiềblllu đesnoóqyct, anh cũyrqgng cóqyct thểzhuz đesnoeo màrkrb, em hoàrkrbn toàrkrbn khôwshnng cóqyct ýpxwb kiếdgxzn! Dùvudc sao, em nhấnpxut đesnoctconh phảdnmvi đesnoeo mặntnrt nạdxlcrkrby đesnoi vàrkrbo nhàrkrb thờuouo đesnozhuz kếdgxzt hôwshnn!” Côwshn tuyênzfen bốqnin mộidvit cájzwzch trịctconh trọwshnng, trong lòffneng vui nhưdfkc nởqyct hoa. Nhìzhuzn thấnpxuy Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn lúgowlng túgowlng nhưdfkc vậvqjuy, côwshn cảdnmvm thấnpxuy rấnpxut vui!

Thìzhuz ra, cảdnmvm giájzwzc đesnoưdfkcocpcc nuôwshnng chiềblllu bởqycti ngưdfkcuouoi đesnoàrkrbn ôwshnng màrkrbzhuznh yênzfeu lạdxlci vui đesnoếdgxzn nhưdfkc vậvqjuy, côwshnrkrbng ngàrkrby càrkrbng trởqyctnzfen nghiệmkjbn ngậvqjup hơhigpn!

“Bàrkrbatag!” Thấnpxuy côwshndfkcuouoi, trong tim anh ta tràrkrbo dâsrmsng nhữpxwbng cơhigpn sóqyctng lòffneng kỳcuhp lạdxlc. Anh ta đesnoãatagqyctjzwzch rồidvii, khôwshnng sợocpcwshn khôwshnng thỏvudca hiệmkjbp, màrkrb ngưdfkcocpcc lạdxlci, anh ta sẽbaxy khôwshnng đesnozhuz cho vợocpczhuznh mặntnrc vájzwzy cưdfkcmcmzi màrkrb lạdxlci đesnoeo mặntnrt nạdxlcjzwzo đesnozhuz kếdgxzt hôwshnn vớmcmzi anh ta đesnoâsrmsu! Anh ta sợocpc rằesnong mọwshni ngưdfkcuouoi sẽbaxy hỏvudci tạdxlci sao lạdxlci đesnoeo mặntnrt nạdxlcrkrby đesnozhuz kếdgxzt hôwshnn, anh ta sợocpc rằesnong ngưdfkcuouoi ta sẽbaxyqycti mìzhuznh cóqyct sởqyct thíntnrch đesnontnrc biệmkjbt.

“Bàrkrbatag àrkrb, qua đesnoâsrmsy nàrkrbo!” Anh ta đesnoidvit nhiênzfen nóqycti bằesnong giọwshnng thấnpxup vàrkrb khàrkrbn.

Tiênzfeu Hàrkrbrkrb giậvqjut thóqyctt tim, đesnoidvit nhiênzfen ýpxwb thứzenjc đesnoưdfkcocpcc đesnoiềblllu gìzhuz đesnoóqyct liềbllln nuốqnint nưdfkcmcmzc miếdgxzng. “Anh đesnoctconh làrkrbm gìzhuz?”

Anh ta nhìzhuzn côwshn, cájzwzi mặntnrt nạdxlc đesnoóqyct đesnoãatag gợocpci lênzfen nhữpxwbng cảdnmvm xúgowlc kìzhuz lạdxlc củffpja anh ta. Anh ta lậvqjup tứzenjc đesnozenjng lênzfen, cájzwzi chăbivrn tuộidvit xuốqninng, đesnozhuz lộidvi thâsrmsn hìzhuznh cưdfkcuouong trájzwzng củffpja anh ta. Vàrkrbqyct mộidvit chỗsllnrkrbo đesnoóqyct trênzfen ngưdfkcuouoi anh ta, lúgowlc nàrkrby cũyrqgng đesnoang… dựctcong đesnozenjng.

“A… Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn, anh thậvqjut lưdfkcu manh!” Côwshnxiutt lênzfen, quay ngưdfkcuouoi đesnoctconh bỏvudc chạdxlcy.

Nhưdfkcng anh ta đesnoãatagqyctc eo côwshn lạdxlci.

“A… Ưlyhi…m…” Môwshni củffpja côwshn đesnoãatag bịctco anh ta chặntnrn lạdxlci.

jzwzch nhau cájzwzi mặntnrt nạdxlc, cảdnmvm giájzwzc tênzfe dạdxlci khiếdgxzn cho Tiênzfeu Hàrkrbrkrb đesnovudc mặntnrt.


“Bàrkrbatag àrkrb, đesnoowffng đesnoeo mặntnrt nạdxlc đesnoưdfkcocpcc khôwshnng em?” Nụgpukwshnn nóqyctng bỏvudcng củffpja Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn kèvudcm theo sứzenjc mạdxlcnh củffpja anh ta làrkrbm cho nhữpxwbng lờuouoi từowff chốqnini củffpja Tiênzfeu Hàrkrbrkrb tan chảdnmvy trong miệmkjbng.

Đbvclôwshni môwshni mỏvudcng gợocpci cảdnmvm củffpja anh ta hoàrkrbn toàrkrbn bao phủffpjjzwzi miệmkjbng nhỏvudc nhắmynnn củffpja côwshn, đesnoffneu lưdfkcjdeui nóqyctng hổzenji tiếdgxzn thẳpxwbng vàrkrbo trong, mờuouoi gọwshni cájzwzi lưdfkcjdeui thơhigpm tho củffpja Tiênzfeu Hàrkrbrkrbvudcng nhảdnmvy múgowla.

“Đbvclưdfkcocpcc khôwshnng em?” Anh ta hỏvudci lạdxlci.

“Khôwshnng đesnoưdfkcocpcc...” Giọwshnng côwshn đesnoãatag dịctcou đesnoi rấnpxut nhiềblllu.

“Đbvcli màrkrbrkrbatag!” Anh ta tiếdgxzp tụgpukc, nhữpxwbng nụgpukwshnn tinh tếdgxzhigpi xuốqninng khắmynnp ngưdfkcuouoi côwshn.

“Khôwshnng đesnoưdfkcocpcc! Nóqycti tóqyctm lạdxlci, dùvudc anh dùvudcng cájzwzch nàrkrby, em cũyrqgng sẽbaxy khôwshnng hứzenja vớmcmzi anh đesnoâsrmsu! Còffnen khôwshnng, em sẽbaxy khôwshnng lấnpxuy anh!” Côwshnqycti nhanh, trong lòffneng quyếdgxzt tâsrmsm sẽbaxy khôwshnng bao giờuouo thỏvudca hiệmkjbp.

Cuốqnini cùvudcng Tiênzfeu Hàrkrbrkrbyrqgng bỏvudc mặntnrt nạdxlc xuốqninng. “Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn, đesnoowffng quậvqjuy nữpxwba, em đesnoóqycti rồidvii, bụgpukng em đesnoang la héxiutt đesnoâsrmsy nàrkrby!”

gowlc nàrkrby Tiênzfeu Hàrkrbrkrb thựctcoc sựctco đesnoãatag rấnpxut đesnoóqycti, nhìzhuzn đesnoidving hồidviyrqgng sắmynnp hai giờuouojzwzng rồidvii. Lúgowlc nàrkrby, bụgpukng côwshn quảdnmv thựctcoc đesnoang kênzfeu la ầffnem ĩfksg.

“Anh cũyrqgng đesnoóqycti rồidvii!” Anh ta nóqycti vớmcmzi vẻgoro tủffpji thâsrmsn, nhưdfkcng vẫvbafn xóqyctt vìzhuzwshn chưdfkca ăbivrn gìzhuz, anh ta thựctcoc sựctco đesnoãatagrkrbm côwshn mệmkjbt đesnoowff rồidvii. “Đbvclzhuz anh gọwshni đesnoidvi ăbivrn!”

“Giờuouorkrby còffnen ngưdfkcuouoi bájzwzn đesnoidvi ăbivrn àrkrb?” Côwshn cạdxlcn lờuouoi.

Anh ta nhìzhuzn thấnpxuy khuôwshnn mặntnrt đesnovudc bừowffng củffpja côwshn, trênzfen khuôwshnn mặntnrt đesnoaalbp trai bỗsllnng lóqycte lênzfen vẻgoro dịctcou dàrkrbng. “Vậvqjuy đesnozhuz anh đesnoi nấnpxuu gìzhuz cho em ăbivrn!”

“Đbvclưdfkcocpcc đesnoóqyct! Em muốqninn ăbivrn móqyctn anh nấnpxuu!” Côwshnqycti.

Anh ta đesnoàrkrbnh phảdnmvi đesnozenjng dậvqjuy, mặntnrc quầffnen ájzwzo vàrkrbo vàrkrb đesnoi xuốqninng nhàrkrb nấnpxuu ăbivrn!


Nửsklea tiếdgxzng sau, Tiênzfeu Hàrkrbrkrb khôwshnng thấnpxuy anh ta lênzfen lầffneu nênzfen cũyrqgng đesnoãatag đesnoi xuốqninng dưdfkcmcmzi.

Trong bếdgxzp, Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn đesnoang đesnozenjng đesnoóqyct, cứzenj nhìzhuzn vàrkrbo đesnoqninng rau củffpjrkrb ngâsrmsy ngưdfkcuouoi ra, đesnoôwshni lôwshnng màrkrby lưdfkcjdeui májzwzc nhíntnru lạdxlci, hìzhuznh nhưdfkc anh ta khôwshnng biếdgxzt phảdnmvi bắmynnt đesnoffneu thếdgxzrkrbo. Côwshn nhớmcmzgowlc trưdfkcmcmzc anh ta còffnen khôwshnng biếdgxzt rửsklea rau, lúgowlc rửsklea thìzhuz chàrkrb mạdxlcnh tay đesnoếdgxzn nỗsllni làrkrbm rau dậvqjup hếdgxzt, sao côwshn lạdxlci đesnozhuz cho mộidvit cậvqjuu ấnpxum màrkrbdfkcuouoi đesnoffneu ngóqyctn tay khôwshnng hềblllqyct vếdgxzt chai sạdxlcn nàrkrby vàrkrbo bếdgxzp chứzenj? Côwshn liềbllln xắmynnn tay ájzwzo len củffpja mìzhuznh lênzfen. “Hay đesnozhuz em nấnpxuu cho!”

“Khôwshnng!” Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn quay đesnoffneu lạdxlci vàrkrb nhìzhuzn thấnpxuy côwshn, vẫvbafn chưdfkca nhậvqjun ra mìzhuznh đesnoãatag đesnozenjng trong bếdgxzp lâsrmsu đesnoếdgxzn vậvqjuy. “Anh đesnoãatagqycti sẽbaxy nấnpxuu cho em ăbivrn màrkrb!”

“Thưdfkca cậvqjuu hai, cóqyct thểzhuzrkrbo cho em ăbivrn no rồidvii mớmcmzi chờuouo bữpxwba ăbivrn sájzwzng mai củffpja anh khôwshnng? Anh nhưdfkc vậvqjuy, chắmynnc làrkrb tớmcmzi sájzwzng mai cũyrqgng chưdfkca nấnpxuu xong đesnoâsrmsu. Em sợocpc đesnoếdgxzn lúgowlc đesnoóqyct vẫvbafn chưdfkca ăbivrn gìzhuz, em sẽbaxy ngủffpjm luôwshnn quájzwz!” Côwshn lắmynnc đesnoffneu vàrkrbdfkcuouoi phìzhuznzfen, nhưdfkcng rấnpxut cảdnmvm đesnoidving vìzhuz việmkjbc anh ta muốqninn đesnoíntnrch thâsrmsn nấnpxuu ăbivrn cho mìzhuznh.

“Em chỉpbjg cho anh làrkrb đesnoưdfkcocpcc màrkrb, cóqyctzhuz khóqyct lắmynnm đesnoâsrmsu!” Chẳpxwbng lẽbaxy khóqyct nhưdfkcrkrbm kinh doanh àrkrb? Anh ta thựctcoc sựctco khôwshnng tin!

Nhìzhuzn thấnpxuy vẻgoro rốqnini rắmynnm trênzfen khuôwshnn mặntnrt đesnoaalbp trai củffpja anh ta, côwshn nhóqyctn châsrmsn vàrkrbwshnn lênzfen môwshni anh ta. “Đbvclưdfkcocpcc rồidvii, béxiut ngoan, anh ra ngồidvii nghỉpbjg đesnoi, đesnozhuz em hầffneu hạdxlc anh đesnoưdfkcocpcc rồidvii!”

Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn ngạdxlcc nhiênzfen, thíntnrch thúgowl vớmcmzi sựctco chủffpj đesnoidving củffpja côwshn. Vừowffa đesnoctconh biếdgxzn thếdgxz bịctco đesnoidving thàrkrbnh chủffpj đesnoidving, côwshn đesnoãatag buôwshnng anh ta ra vàrkrb bắmynnt đesnoffneu nấnpxuu nưdfkcmcmzng.

Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn sờuouo sờuouowshni mìzhuznh giốqninng nhưdfkc mộidvit kẻgoro ngốqninc, rồidvii nhìzhuzn sang côwshnjzwzi nhỏvudc nhắmynnn đesnoang bậvqjun rộidvin bênzfen cạdxlcnh, mộidvit cảdnmvm giájzwzc hạdxlcnh phúgowlc sâsrmsu sắmynnc dâsrmsng lênzfen trong lòffneng.

dfkcuouoi phúgowlt sau, Tiênzfeu Hàrkrbrkrb đesnoãatag chiênzfen xong mộidvit dĩfksga trứzenjng gàrkrb, nấnpxuu hai chéxiutn mìzhuz, đesnozhuz mộidvit íntnrt rau mùvudci tâsrmsy lênzfen trênzfen. “Nàrkrbo, anh bưdfkcng ra ngoàrkrbi đesnoi!”

Anh ta đesnoóqyctn lấnpxuy mộidvit cájzwzch ngớmcmz ngẩmvucn, nhìzhuzn thấnpxuy rau mùvudci tâsrmsy thìzhuz liềbllln nhíntnru màrkrby lạdxlci, nhưdfkcng khôwshnng nóqycti gìzhuz.

Hai ngưdfkcuouoi ngồidvii xuốqninng, Tiênzfeu Hàrkrbrkrbqycti: “Anh ăbivrn đesnojdeu đesnoi, khuya quájzwz rồidvii, em sắmynnp đesnoóqycti chếdgxzt rồidvii đesnoâsrmsy! Sao anh khôwshnng ăbivrn đesnoi?”

Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn lắmynnc đesnoffneu. “Khôwshnng phảdnmvi, anh khôwshnng ăbivrn rau mùvudci tâsrmsy!”

“Nàrkrby! Sao lạdxlci vậvqjuy? Thịctconh Thịctconh cũyrqgng khôwshnng biếdgxzt ăbivrn!” Tiênzfeu Hàrkrbrkrb mỉpbjgm cưdfkcuouoi vàrkrbqycti. “Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn, đesnoôwshni khi em thậvqjut sựctco rấnpxut nghi ngờuouo, chẳpxwbng lẽbaxy Thịctconh Thịctconh làrkrb con riênzfeng củffpja anh đesnozhuz lạdxlci bênzfen ngoàrkrbi?”


“Làrkrbm gìzhuzqyct chuyệmkjbn đesnoóqyct!” Tầffnen Trọwshnng Hàrkrbn phủffpj nhậvqjun, sau đesnoóqyct lạdxlci nóqycti vớmcmzi vẻgorowshnvudcng nghiênzfem túgowlc: “Hàrkrbrkrb, anh thựctcoc sựctco khôwshnng hưdfkc hỏvudcng đesnoếdgxzn vậvqjuy đesnoâsrmsu, em đesnoowffng nghĩfksg anh nhưdfkc vậvqjuy chứzenj! Nhưdfkcng em yênzfen tâsrmsm, mặntnrc dùvudc Thịctconh Thịctconh khôwshnng phảdnmvi làrkrb con ruộidvit củffpja anh, nhưdfkcng anh cũyrqgng sẽbaxynzfeu thưdfkcơhigpng nóqyctrkrb!”

“Em khôwshnng nghi ngờuouo chuyệmkjbn đesnoóqyct!” Tiênzfeu Hàrkrbrkrb mỉpbjgm cưdfkcuouoi. “Ba anh cũyrqgng tốqnint vớmcmzi Thịctconh Thịctconh hơhigpn tốqnint vớmcmzi Ngữpxwb Đbvcliềbllln, cóqyct lẽbaxyjzwzc ấnpxuy thựctcoc sựctco thíntnrch Thịctconh Thịctconh! So vớmcmzi Thịctconh Thịctconh, con trai củffpja chúgowlng ta hưdfkcmcmzng nộidvii quájzwz!”

“Đbvclblllu làrkrb lỗsllni củffpja anh!” Anh ta nóqycti. “Nếdgxzu ngay từowff đesnoffneu nóqyct đesnoưdfkcocpcc lớmcmzn lênzfen gầffnen em, cóqyct lẽbaxyqyct sẽbaxy tốqnint hơhigpn nhiềblllu so vớmcmzi bâsrmsy giờuouo! Nhưdfkcng hiệmkjbn Ngữpxwb Đbvcliềbllln cũyrqgng đesnoãatag hoạdxlct bájzwzt hơhigpn trưdfkcmcmzc nhiềblllu rồidvii, chúgowlng ta phảdnmvi cóqyctffneng tin vớmcmzi con!”

“Ừdvrkm!” Côwshn gậvqjut đesnoffneu. “Nhưdfkcng anh hãatagy ăbivrn chúgowlt mùvudci tâsrmsy đesnoi, tốqnint cho sứzenjc khỏvudce màrkrb!”

“Khôwshnng ăbivrn, sẽbaxy bịctco dịctcozenjng đesnoóqyct!”

“Thịctconh Thịctconh cũyrqgng bịctco dịctcozenjng!” Tiênzfeu Hàrkrbrkrb lạdxlci nóqycti.

“Vậvqjuy anh sẽbaxy chờuouoqyctrkrb con ruộidvit củffpja anh vậvqjuy...”

vudci Lâsrmsm Xung đesnoưdfkca Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen đesnoếdgxzn trung tâsrmsm thưdfkcơhigpng mạdxlci đesnozhuz sắmynnm đesnoidvi cho em béxiut, nhưdfkcng khôwshnng ngờuouo lạdxlci gặntnrp Mig ởqyct đesnoóqyct.

Mig đesnoãatag rấnpxut ngạdxlcc nhiênzfen khi nhìzhuzn thấnpxuy Bùvudci Lâsrmsm Xung đesnoang ôwshnm eo Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen, rấnpxut cẩmvucn thậvqjun nhưdfkc thểzhuz khôwshnng muốqninn côwshnnpxuy bịctco trưdfkcocpct téxiut. Nhữpxwbng cửskle đesnoidving thâsrmsn mậvqjut đesnoóqyct khiếdgxzn cảdnmv ngưdfkcuouoi Mig nhưdfkc ngâsrmsy ra đesnoóqyct.

wshn chạdxlcy đesnoếdgxzn trưdfkcmcmzc mặntnrt họwshn. “Chúgowlvudci, chịctcosrmsn Tuyênzfen, hai ngưdfkcuouoi…?”

wshn nhậvqjun ra mìzhuznh khôwshnng tìzhuzm đesnoưdfkcocpcc từowff đesnozhuzqycti nữpxwba, trong lòffneng bỗsllnng cóqyct linh tíntnrnh khôwshnng hay, nhưdfkcng côwshn muốqninn hỏvudci cho rõsllnrkrbng.

“Mig?” Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen cũyrqgng rấnpxut ngạdxlcc nhiênzfen khi nhìzhuzn thấnpxuy Mig. “Em cũyrqgng đesnoi mua sắmynnm hảdnmv?”

“Mig đesnoóqyct hảdnmv? Khi nàrkrbo rảdnmvnh thìzhuz đesnoếdgxzn nhàrkrb chúgowlvudci chơhigpi, chúgowl đesnoang đesnoctconh cájzwzm ơhigpn con vìzhuz đesnoãatag chăbivrm sóqyctc cho Hàrkrbrkrbrkrb Thịctconh Thịctconh trong nhiềblllu năbivrm qua, chúgowl nhấnpxut đesnoctconh phảdnmvi cájzwzm ơhigpn con thậvqjut đesnoàrkrbng hoàrkrbng!” Bùvudci Lâsrmsm Xung nóqycti vớmcmzi mộidvit nụgpukdfkcuouoi.


“Ờffne! Khôwshnng cóqyctzhuz đesnoâsrmsu!” Mig gậvqjut đesnoffneu ngưdfkcocpcng ngùvudcng. “Chúgowlvudci, thậvqjut ngạdxlci quájzwz, con cóqyct chuyệmkjbn muốqninn nóqycti vớmcmzi chịctcosrmsn Tuyênzfen!”

wshnxiuto Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen đesnoếdgxzn mộidvit góqyctc yênzfen tĩfksgnh. “Chịctcosrmsn Tuyênzfen, sao chịctco lạdxlci đesnoi cùvudcng vớmcmzi chúgowlvudci? Hai ngưdfkcuouoi…? Sao hai ngưdfkcuouoi lạdxlci đesnoi mua đesnoidvi em béxiut? Chịctcoqyct thai rồidvii hảdnmv?”

Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen cắmynnn chặntnrt môwshni, vàrkrb đesnoidvit nhiênzfen nóqycti: “Mig, em khôwshnng cầffnen suy đesnojzwzn nữpxwba. Nhưdfkc em nhìzhuzn thấnpxuy đesnoóqyct, anh ấnpxuy làrkrb ba củffpja con chịctco!”

“Oong” mộidvit tiếdgxzng, đesnoffneu Mig nhưdfkc nổzenj tung! Côwshn nhìzhuzn Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen vớmcmzi vẻgoro khôwshnng dájzwzm tin. “Chịctcosrmsn Tuyênzfen, chịctco...”

“Mig, chịctco đesnoãatag bắmynnt đesnoffneu mộidvit cuộidvic sốqninng mớmcmzi rồidvii, cũyrqgng quyếdgxzt đesnoctconh sẽbaxyqyctnzfen cạdxlcnh ngưdfkcuouoi đesnoàrkrbn ôwshnng nàrkrby, chăbivrm lo cho con củffpja chịctcorkrb anh ấnpxuy, sốqninng nhữpxwbng ngàrkrby thájzwzng yênzfen bìzhuznh!” Côwshnnpxuy nóqycti ra nhữpxwbng đesnoiềblllu nàrkrby chỉpbjgzhuz muốqninn bảdnmvn thâsrmsn cắmynnt đesnozenjt hoàrkrbn toàrkrbn vớmcmzi quájzwz khứzenj, cũyrqgng thựctcoc sựctco bắmynnt đesnoffneu mộidvit cuộidvic sốqninng mớmcmzi.

“Khôwshnng!” Mig lắmynnc đesnoffneu. “Em khôwshnng tin! Em khôwshnng tin!”

“Làrkrb thậvqjut đesnoóqyct! Hàrkrbrkrbyrqgng chấnpxup nhậvqjun rồidvii!”

“Hàrkrbrkrbyrqgng biếdgxzt rồidvii?” Giọwshnng củffpja Mig đesnoãatag gay gắmynnt hơhigpn. “Tạdxlci sao côwshnnpxuy khôwshnng nóqycti cho em biếdgxzt? Côwshnnpxuy đesnoãatag biếdgxzt đesnozenja béxiutrkrby làrkrb em trai hoặntnrc làrkrb em gájzwzi củffpja mìzhuznh àrkrb?”

Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen gậvqjut đesnoffneu vàrkrb giảdnmvi thíntnrch: “Chuyệmkjbn nàrkrby khôwshnng thểzhuz trájzwzch Hàrkrbrkrb đesnoưdfkcocpcc, tạdxlci chịctco khôwshnng cho côwshnnpxuy nóqycti ra, muốqninn trájzwzch thìzhuz em cứzenj trájzwzch chịctco đesnoi!”

Trênzfen mặntnrt Mig cóqyct chúgowlt vẻgoro khôwshnng thểzhuz nhẫvbafn nhịctcon đesnoưdfkcocpcc. “Sao chịctcoqyct thểzhuzqyctnzfen chúgowlvudci chứzenj? Chúgowlnpxuy lớmcmzn hơhigpn chịctco nhiềblllu quájzwz! Chúgowlnpxuy làrkrb ba củffpja Hàrkrbrkrbrkrb!”

“Mưdfkcuouoi lăbivrm tuổzenji cũyrqgng khôwshnng phảdnmvi nhiềblllu lắmynnm!” Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen nóqycti bằesnong giọwshnng yếdgxzu ớmcmzt.

“Chẳpxwbng lẽbaxy mấnpxuy năbivrm qua, chíntnrnh vìzhuz chúgowlnpxuy, nênzfen chịctcorkrb anh hai củffpja em mớmcmzi...”

Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen khôwshnng nóqycti gìzhuz, xem nhưdfkcrkrb ngầffnem đesnoidving ýpxwb rồidvii!

Mig đesnoidvit nhiênzfen nóqycti vớmcmzi vẻgoro tứzenjc giậvqjun: “Thìzhuz ra, chịctco chẳpxwbng thàrkrb thíntnrch ôwshnng giàrkrb đesnoóqyct chứzenj khôwshnng thíntnrch anh hai củffpja em, cóqyct phảdnmvi vìzhuz chúgowlnpxuy giàrkrbu cóqycthigpn anh hai củffpja em khôwshnng?”

“Mig àrkrb, hãatagy chúgowlc phúgowlc cho chịctco đesnoi!” Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen vẫvbafn nóqycti bằesnong giọwshnng yếdgxzu ớmcmzt.

“Khôwshnng! Em khôwshnng tàrkrbi nàrkrbo làrkrbm đesnoưdfkcocpcc. Anh hai em cóqyct biếdgxzt chưdfkca?” Côwshn lạdxlci hỏvudci.

“Chắmynnc làrkrb biếdgxzt rồidvii!” Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen nóqycti.

“Vậvqjuy em biếdgxzt rồidvii!” Mig quay ngoắmynnt ngưdfkcuouoi lạdxlci. “Đbvclưdfkcocpcc! Em biếdgxzt rồidvii!”

“Mig!” Ngôwshnsrmsn Tuyênzfen đesnoctconh gọwshni côwshnnpxuy lạdxlci, nhưdfkcng Mig đesnoãatag chạdxlcy đesnoi mấnpxut dạdxlcng!

“Cóqyct chuyệmkjbn gìzhuz vậvqjuy?” Bùvudci Lâsrmsm Xung chạdxlcy đesnoếdgxzn màrkrb khôwshnng hiểzhuzu gìzhuz. “Chuyệmkjbn gìzhuz đesnoãatag xảdnmvy ra vớmcmzi Mig vậvqjuy?”

“Khôwshnng cóqyctzhuz!”

Mig chạdxlcy ra khỏvudci khu mua sắmynnm, bấnpxut thìzhuznh lìzhuznh đesnogpukng vàrkrbo Đbvclslln Cảdnmvnh vừowffa mớmcmzi dừowffng xe vàrkrb đesnoi qua đesnoâsrmsy. “Côwshn Mig? Côwshn...”

“Đbvclslln Cảdnmvnh?” Mig ngâsrmsy ra, nhưdfkcng chỉpbjg liếdgxzc nhìzhuzn anh ta mộidvit cájzwzi vớmcmzi vẻgoro giậvqjun dữpxwb rồidvii lạdxlci chạdxlcy đesnoi mấnpxut!

Khi Tiênzfeu Hàrkrbrkrb nhậvqjun đesnoưdfkcocpcc cuộidvic gọwshni từowff Mig, đesnoffneu bênzfen kia vang lênzfen mộidvit giọwshnng nóqycti lạdxlcnh lùvudcng. “Tiênzfeu Hàrkrbrkrb, chúgowlng ta quen nhau bao lâsrmsu rồidvii?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.