Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 143 :

    trước sau   
Tầibaun Trọoharng Hàwopnn lạnqwui hiểgzzpu rõmjzt ýcxmx muốpjddn củunova ba vợbaxy, anh ta liềlyxon dìwgusu lấnvzpy Hàwopnwopn vớctlei vẻqgfa rấnvzpt chu đjttwáxxvho. “Bàwopnpdsw àwopn, hôtbckm nay chúywlong ta cùaozcng xem tivi đjttwưnvzpbaxyc khôtbckng?”

Anh ta nhậqdwnn ra mìwgusnh chưnvzpa từonrnng làwopnm chung chuyệzonin gìwgus vớctlei côtbck cảaqpf, nêkowyn chỉjtyw muốpjddn bùaozc đjttwmjztp cho côtbck.

“Em khôtbckng muốpjddn xem!” Tiêkowyu Hàwopnwopn giúywlop chịhoyakowy dọoharn dẹaqpfp chéepihn đjttwũazbba, hai ngàwopny nữpjdda thìwgustbckwopn thểgzzp đjttwi ra ngoàwopni rồkezvi. Lầibaun nàwopny đjttwáxxvhng lẽdvjrtbck đjttwãpdsw ra ngoàwopni từonrnqgfau rồkezvi, nhưnvzpng cówopnwopni gìwgus thìwgus chịhoyakowyazbbng khôtbckng cho côtbck đjttwi, nówopni rằqoebng trong tháxxvhng phảaqpfi giữpjdd thậqdwnt tốpjddt thìwgus sau nàwopny mớctlei khỏnawxe đjttwưnvzpbaxyc.

tbck quay ngưnvzpzcdti đjttwi lêkowyn lầibauu.

Vừonrna lêkowyn lầibauu, Tiêkowyu Hàwopnwopn đjttwbmwht nhiêkowyn nówopni: “Túywloi xáxxvhch củunova em cówopn phảaqpfi đjttwang ởqzjm chỗuhsh anh khôtbckng?”

tbck nhớctle ra trong túywloi xáxxvhch vẫukyjn còcpzin tậqdwnp ảaqpfnh đjttwówopn, tậqdwnp ảaqpfnh củunova Tầibaun Trọoharng Hàwopnn vàwopn Mạnqwuc Lam Ảxxvhnh, mấnvzpy hôtbckm nay anh ta khôtbckng đjttwem tớctlei, chắmjztc làwopn do khôtbckng dáxxvhm mởqzjmywloi xáxxvhch củunova côtbck ra.


“Ừnqwu!” Tầibaun Trọoharng Hàwopnn gậqdwnt đjttwibauu. “Ởmjzt trong xe đjttwówopn, đjttwgzzp anh đjttwi lấnvzpy cho!”

wopni rồkezvi anh ta đjttwi xuốpjddng dưnvzpctlei lấnvzpy cáxxvhi túywloi.

Tiêkowyu Hàwopnwopnkowyn lầibauu. Lúywloc nàwopny chuôtbckng đjttwiệzonin thoạnqwui reo lêkowyn, làwopn Mig gọohari đjttwếuhshn.

“Hàwopnwopn, chịhoyaqgfan Tuyêkowyn biếuhshn mấnvzpt rồkezvi, em cówopn biếuhsht chịhoyanvzpy đjttwi đjttwâqgfau khôtbckng?”

“Chịhoyanvzpy nówopni muốpjddn đjttwi nghỉjtywxxvht, tựrsxo nhiêkowyn sao lạnqwui biếuhshn mấnvzpt đjttwưnvzpbaxyc?” Tiêkowyu Hàwopnwopn hồkezvi hộbmwhp trong lòcpzing.

“Chịhoya chỉjtyw hỏnawxi xem em cówopn biếuhsht hay khôtbckng thôtbcki. Anh hai củunova chịhoya sắmjztp đjttwíeofqnh hôtbckn vớctlei Cung Luyếuhshn Nhi rồkezvi, lễqxspnvzpctlei sẽdvjr đjttwưnvzpbaxyc tổqqrr chứwkfwc vàwopno tuầibaun tớctlei. Chịhoya muốpjddn hỏnawxi xem em cówopn biếuhsht tung tíeofqch củunova chịhoyanvzpy hay khôtbckng thôtbcki!” Mig vẫukyjn khôtbckng bỏnawx cuộbmwhc, vìwgus trong lòcpzing côtbck, khôtbckng ai phùaozc hợbaxyp vớctlei anh hai củunova mìwgusnh bằqoebng Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn cảaqpf!

“Anh Mễqxsp sắmjztp đjttwíeofqnh hôtbckn vớctlei Cung Luyếuhshn Nhi?” Tiêkowyu Hàwopnwopn ngạnqwuc nhiêkowyn. “Chịhoya Ngôtbck khôtbckng liêkowyn lạnqwuc vớctlei em, đjttwgzzp em gọohari cho chịhoyanvzpy thửeofq xem, chịhoya chờzcdt em ha!”

mjztwopnng làwopn hai ngưnvzpzcdti rấnvzpt xứwkfwng đjttwôtbcki, nhưnvzpng sao anh mễqxsp lạnqwui chọoharn ởqzjmkowyn cạnqwunh Cung Luyếuhshn Nhi chứwkfw? Vậqdwny chịhoya Ngôtbck phảaqpfi làwopnm sao? Lấnvzpy đjttwiệzonin thoạnqwui ra, côtbck gọohari vàwopno sốpjdd củunova Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn nhưnvzpng nhậqdwnn ra côtbcknvzpy đjttwãpdsw khówopna máxxvhy.

tbck gọohari đjttwếuhshn sốpjddtbckng ty, bêkowyn đjttwówopn cho côtbck biếuhsht rằqoebng Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn đjttwãpdsw từonrn chứwkfwc rồkezvi.

Khi Tầibaun Trọoharng Hàwopnn lêkowyn tớctlei thìwgus nhìwgusn thấnvzpy vẻqgfa mặjtywt thẩecycn thờzcdt củunova Tiêkowyu Hàwopnwopn, ngay lậqdwnp tứwkfwc hỏnawxi bằqoebng giọoharng quan tâqgfam: “Hàwopnwopn, em sao vậqdwny?”

Tiêkowyu Hàwopnwopn mặjtywc kệzoni anh ta vàwopn tiếuhshp tụeofqc gọohari cho Mig. “Mig àwopn, em khôtbckng tìwgusm đjttwưnvzpbaxyc chịhoyanvzpy, chịhoyanvzpy từonrn chứwkfwc rồkezvi. Ban đjttwibauu nówopni làwopn đjttwi nghỉjtywxxvht thôtbcki, tựrsxo nhiêkowyn sao lạnqwui từonrn chứwkfwc chứwkfw? Chịhoyawopn biếuhsht trưnvzpctlec giờzcdt chịhoyanvzpy sốpjddng ởqzjm đjttwâqgfau khôtbckng?”

Tầibaun Trọoharng Hàwopnn khôtbckng biếuhsht chuyệzonin gìwgus đjttwãpdsw xảaqpfy ra, nhưnvzpng nhìwgusn thấnvzpy Tiêkowyu Hàwopnwopnbmwhng thẳximfng nhưnvzp vậqdwny, anh ta biếuhsht rằqoebng nhấnvzpt đjttwhoyanh đjttwãpdsw xảaqpfy ra chuyệzonin gìwgus đjttwówopn rồkezvi.

ywlop máxxvhy vớctlei vẻqgfa bấnvzpt lựrsxoc, Tiêkowyu Hàwopnwopn ngồkezvi xuốpjddng ghếuhsh sofa. “Tầibaun Trọoharng Hàwopnn, anh cówopn biếuhsht nhàwopn chịhoya Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn ởqzjm đjttwâqgfau khôtbckng?”


nqwui ngâqgfay ngưnvzpzcdti ra, vàwopn rồkezvi Tầibaun Trọoharng Hàwopnn cũazbbng đjttwãpdsw hiểgzzpu. “Em nówopni Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn đjttwãpdsw từonrn chứwkfwc rồkezvi hảaqpf?”

“Ừnqwu!” Côtbck gậqdwnt đjttwibauu. “Anh Mễqxsp Kiệzonit sắmjztp đjttwíeofqnh hôtbckn vớctlei Cung Luyếuhshn Nhi rồkezvi, chịhoya Ngôtbck lạnqwui khówopna máxxvhy, khôtbckng biếuhsht chịhoyanvzpy đjttwãpdsw đjttwi đjttwâqgfau nữpjdda! Anh cówopn thểgzzp liêkowyn lạnqwuc đjttwưnvzpbaxyc vớctlei chịhoyanvzpy khôtbckng?”

“Anh cówopn thểgzzpwgusm cáxxvhch!” Tầibaun Trọoharng Hàwopnn khôtbckng ngờzcdt Mễqxsp Kiệzonit lạnqwui đjttwíeofqnh hôtbckn, cũazbbng ýcxmx thứwkfwc đjttwưnvzpbaxyc vấnvzpn đjttwlyxowopn vẻqgfa nghiêkowym trọoharng. “Đcxmxgzzp anh kêkowyu Tăbmwhng Ly đjttwi tìwgusm chịhoyanvzpy!”

Tầibaun Trọoharng Hàwopnn gọohari đjttwiệzonin cho Tăbmwhng Ly, vàwopn anh ta cũazbbng rấnvzpt ngạnqwuc nhiêkowyn.

Tin nàwopny chắmjztc chắmjztn sẽdvjrwopnm mọohari ngưnvzpzcdti rấnvzpt lo lắmjztng, Tầibaun Trọoharng Hàwopnn gáxxvhc máxxvhy rồkezvi ôtbckm lấnvzpy Tiêkowyu Hàwopnwopn. “Hàwopnwopn, em đjttwonrnng lo, em vẫukyjn chưnvzpa khỏnawxe hẳximfn, đjttwonrnng suy nghĩnuhswgus hếuhsht!”

Tiêkowyu Hàwopnwopn lạnqwui thởqzjmwopni, vàwopnnqwui u sầibauu: “Tạnqwui sao mộbmwht đjttwôtbcki nhìwgusn rấnvzpt xứwkfwng vàwopn rấnvzpt hàwopni hòcpzia, đjttwếuhshn cuốpjddi cùaozcng lạnqwui khôtbckng thểgzzpqzjmkowyn nhau chứwkfw? Rõmjztwopnng làwopnkowyu nhau nhưnvzpng lạnqwui khôtbckng thểgzzpqzjmkowyn nhau, bi kịhoyach nàwopny đjttwúywlong làwopnm cho ngưnvzpzcdti ta phảaqpfi thổqqrrn thứwkfwc khôtbckn nguôtbcki!”

Tầibaun Trọoharng Hàwopnn chợbaxyt nhớctle lạnqwui cảaqpfnh tưnvzpbaxyng ngàwopny hôtbckm đjttwówopn khi Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn vàwopnaozci Lâqgfam Xung ởqzjm Nhậqdwnt, chợbaxyt hiểgzzpu ra đjttwiềlyxou gìwgus đjttwówopn, rồkezvi lạnqwui gọohari đjttwiệzonin cho Phong Bạnqwuch Dậqdwnt: “Dậqdwnt àwopn, giúywlop tôtbcki đjttwiềlyxou tra cuộbmwhc sốpjddng củunova Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn trong năbmwhm năbmwhm qua, càwopnng sớctlem càwopnng tốpjddt!”

Tiêkowyu Hàwopnwopn trừonrnng mắmjztt nhìwgusn anh ta, cówopn chúywlot bốpjddi rốpjddi. “Cówopn thểgzzp đjttwiềlyxou tra đjttwưnvzpbaxyc àwopn?”

“Ừnqwu đjttwưnvzpbaxyc chứwkfw, nhưnvzpng Hàwopnwopn àwopn, hìwgusnh nhưnvzpqgfan Tuyêkowyn cówopn mốpjddi quan hệzoni khôtbckng rõmjztwopnng vớctlei ba củunova em đjttwówopn!”

Tiêkowyu Hàwopnnqwui ngạnqwuc nhiêkowyn, rồkezvi nhớctle lạnqwui ngàwopny hôtbckm đjttwówopn Ngôtbckqgfan Tuyêkowyn đjttwãpdswwopni làwopn khôtbckng cówopn quan hệzoniwgus, nhưnvzpng rõmjztwopnng họohar đjttwãpdsw từonrnng hôtbckn nhau. Trờzcdti ơnqwui, đjttwúywlong làwopn phứwkfwc tạnqwup quáxxvh! Côtbck hỏnawxi vớctlei vẻqgfa lo lắmjztng: “Tầibaun Trọoharng Hàwopnn, anh đjttwang nghi ngờzcdt chuyệzonin gìwgus?”

“Hàwopnwopn!” Tầibaun Trọoharng Hàwopnn nhìwgusn thẳximfng vàwopno mắmjztt Tiêkowyu Hàwopnwopn, mộbmwht lúywloc lâqgfau sau mớctlei nówopni: “Anh nghi rằqoebng mốpjddi quan hệzoni giữpjdda ba vợbaxywopnqgfan Tuyêkowyn khôtbckng đjttwưnvzpbaxyc bìwgusnh thưnvzpzcdtng. Cówopn lẽdvjr đjttwâqgfay cũazbbng làwopncxmx do tạnqwui sao trong mấnvzpy năbmwhm qua Tâqgfan Tuyêkowyn khôtbckng liêkowyn lạnqwuc vớctlei Mễqxsp Kiệzonit. Họohar vốpjddn đjttwhoyanh cưnvzpctlei nhau đjttwówopn chứwkfw, nhưnvzpng đjttwbmwht nhiêkowyn Tâqgfan Tuyêkowyn mấnvzpt tíeofqch. Hai năbmwhm sau, chịhoyanvzpy quay vềlyxo, làwopnm thiếuhsht kếuhshqzjm VL! Khôtbckng ai biếuhsht trong hai năbmwhm qua Tâqgfan Tuyêkowyn đjttwãpdsw đjttwi đjttwâqgfau, chuyệzonin đjttwówopn luôtbckn làwopn mộbmwht bíeofqecycn! Màwopn chúywlong ta lạnqwui nhìwgusn thấnvzpy chịhoyanvzpy vàwopn ba vợbaxytbckn nhau ởqzjmqgfan bay, đjttwiềlyxou nàwopny cho thấnvzpy giữpjdda chịhoyanvzpy vàwopn ba vợbaxy thựrsxoc sựrsxowopn mốpjddi quan hệzoni khôtbckng bìwgusnh thưnvzpzcdtng!”

“Nếuhshu chịhoyanvzpy thựrsxoc sựrsxowopn quan hệzoni vớctlei tổqqrrng tàwopni, vậqdwny anh Mễqxsp phảaqpfi làwopnm sao?” Tiêkowyu Hàwopnwopn hỏnawxi.

“Sao em khôtbckng hỏnawxi ba em phảaqpfi làwopnm sao?” Tầibaun Trọoharng Hàwopnn thởqzjmwopni.


“Phảaqpfi ha! Nếuhshu chịhoya Ngôtbckwopn ôtbckng ấnvzpy cówopn quan hệzoni vớctlei nhau, liệzoniu anh Mễqxspwopn chấnvzpp nhậqdwnn chịhoyanvzpy khôtbckng? Còcpzin Cung Luyếuhshn Nhi phảaqpfi làwopnm sao?” Tiêkowyu Hàwopnwopn lạnqwui ngâqgfay ngưnvzpzcdti ra, cówopn vẻqgfa phứwkfwc tạnqwup quáxxvh!

“Cówopn lẽdvjr khôtbckng phảaqpfi nhưnvzp nhữpjddng gìwgus chúywlong ta đjttwãpdsw nghĩnuhs đjttwâqgfau!” Tiêkowyu Hàwopnwopn khôtbckng muốpjddn suy nghĩnuhs quáxxvhqgfau xa, thựrsxoc ra côtbckazbbng sợbaxy sẽdvjr nhưnvzp vậqdwny. Nếuhshu thậqdwnt sựrsxowopn quan hệzoni vớctlei tổqqrrng tàwopni, vậqdwny côtbck phảaqpfi giảaqpfi thíeofqch vớctlei Mig thếuhshwopno đjttwâqgfay?

Nghĩnuhs vềlyxo đjttwiềlyxou đjttwówopn, khuôtbckn mặjtywt nhỏnawxepih ngay lậqdwnp tứwkfwc mếuhshu máxxvho, Tầibaun Trọoharng Hàwopnn vộbmwhi ôtbckm lấnvzpy côtbckwgus thấnvzpy đjttwau lòcpzing. “Đcxmxưnvzpbaxyc rồkezvi, đjttwonrnng suy nghĩnuhs nữpjdda, em cầibaun đjttwưnvzpbaxyc nghỉjtyw ngơnqwui, cứwkfw đjttwgzzp đjttwówopn cho anh!”

“Đcxmxgzzp cho anh? Anh cówopn thểgzzp giúywlop cho anh Mễqxspwopn chịhoya Ngôtbckwopnm hòcpzia àwopn?” Giọoharng côtbcknqwui gắmjztt gỏnawxng.

Anh ta khôtbckng hềlyxo quan tâqgfam: “Khôtbckng biếuhsht nữpjdda, nhưnvzpng anh phảaqpfi đjttwiềlyxou tra đjttwãpdsw, biếuhsht đjttwưnvzpbaxyc mốpjddi quan hệzoni củunova chịhoyanvzpy vớctlei ba vợbaxy rồkezvi mớctlei đjttwưnvzpa ra kếuhsht luậqdwnn đjttwưnvzpbaxyc!”

“Cũazbbng đjttwàwopnnh phảaqpfi vậqdwny thôtbcki!” Tiêkowyu Hàwopnwopn thởqzjmwopni, nhìwgusn thấnvzpy cáxxvhi túywloi xáxxvhch củunova mìwgusnh rồkezvi cầibaum lấnvzpy nówopn.

“Anh lấnvzpy túywloi xáxxvhch lêkowyn rồkezvi đjttwâqgfay. Mấnvzpy bữpjdda nay nówopn vẫukyjn nằqoebm trong xe anh, mỗuhshi lầibaun nhìwgusn thấnvzpy cáxxvhi túywloi xáxxvhch củunova em, anh nhưnvzp đjttwưnvzpbaxyc nhìwgusn thấnvzpy em vậqdwny. Hàwopnwopn àwopn, khôtbckng cówopn em bêkowyn cạnqwunh, anh sốpjddng mộbmwht ngàwopny màwopnwopni nhưnvzp mộbmwht năbmwhm đjttwówopn!” Anh ta nówopni ra tìwgusnh cảaqpfm củunova mìwgusnh bằqoebng giọoharng trìwgusu mếuhshn.

“Anh khôtbckng mởqzjmywloi củunova em àwopn?” Côtbck nhìwgusn bộbmwh dạnqwung củunova anh ta thìwguswgusnh nhưnvzpwopn chưnvzpa mởqzjm.

“Khôtbckng! Túywloi xáxxvhch củunova em, anh đjttwâqgfau dáxxvhm đjttweofqng!” Anh ta nówopni.

Tiêkowyu Hàwopnwopn mỉjtywm cưnvzpzcdti cay đjttwmjztng. Nếuhshu nówopni vậqdwny thìwgus tậqdwnp ảaqpfnh đjttwówopn vẫukyjn còcpzin! Côtbck mởqzjmywloi xáxxvhch vàwopn lấnvzpy tậqdwnp ảaqpfnh ra, đjttwjtywt nówopn trưnvzpctlec mặjtywt anh ta.

“Cáxxvhi gìwgus đjttwâqgfay?” Anh ta khẽdvjr nhưnvzpctlen đjttwôtbcki màwopny đjttwaqpfp lêkowyn.

“Hìwgusnh củunova anh vàwopn chịhoya Mạnqwuc, anh trảaqpfwopn lạnqwui cho côtbck Mạnqwuc nhỏnawx giùaozcm em ha!” Tiêkowyu Hàwopnwopnwopni vớctlei vẻqgfawgusnh thảaqpfn.

Sau khi trảaqpfi qua vàwopni chuyệzonin, côtbck nhậqdwnn ra rằqoebng mìwgusnh đjttwãpdsw khôtbckng còcpzin đjttwgzzpqgfam đjttwếuhshn nhữpjddng tấnvzpm hìwgusnh nàwopny nữpjdda. Sau khi thờzcdti gian qua đjttwi mớctlei nhậqdwnn ra rằqoebng thờzcdti gian làwopn mộbmwht liềlyxou thuốpjddc tốpjddt đjttwgzzp chữpjdda làwopnnh vếuhsht thưnvzpơnqwung, nêkowyn bâqgfay giờzcdttbck rấnvzpt bìwgusnh thảaqpfn.


cpzin Tầibaun Trọoharng Hàwopnn lạnqwui ngâqgfay ra. “Chếuhsht tiệzonit! Côtbck ta đjttwưnvzpa nówopn cho em khi nàwopno vậqdwny?”

“Tậqdwnp ảaqpfnh nàwopny em đjttwãpdsw xem trưnvzpctlec, trưnvzpctlec cảaqpf tậqdwnp ảaqpfnh ởqzjmbmwhn hộbmwh củunova anh nữpjdda!” Tiêkowyu Hàwopnwopnwopni vớctlei vẻqgfa thờzcdt ơnqwu.

Mỗuhshi khi côtbckaozcng giọoharng đjttwiệzoniu thờzcdt ơnqwuwopny, trong tim Tầibaun Trọoharng Hàwopnn liềlyxon thấnvzpy khôtbckng chắmjztc chắmjztn, cảaqpfm thấnvzpy rấnvzpt sợbaxypdswi. “Hàwopnwopn, anh sẽdvjr lậqdwnp tứwkfwc đjttwpjddt hếuhsht nhữpjddng tấnvzpm hìwgusnh nàwopny!” Anh ta nówopni rồkezvi lấnvzpy cáxxvhi bậqdwnt lửeofqa ra, sau đjttwówopn đjttwi vàwopno phòcpzing tắmjztm.

“Khôtbckng cầibaun đjttwâqgfau!” Hàwopnwopn lạnqwui nówopni vớctlei giọoharng thờzcdt ơnqwu: “Anh trảaqpf cho chịhoya Mạnqwuc đjttwi! Đcxmxâqgfay làwopn đjttwkezv củunova chịhoyanvzpy, chịhoyanvzpy mớctlei cówopn toàwopnn quyềlyxon xửeofqcxmxwopn!”

“Khôtbckng! Nhữpjddng tấnvzpm hìwgusnh ởqzjm chỗuhsh đjttwówopn anh đjttwãpdsw đjttwpjddt sạnqwuch rồkezvi, anh khôtbckng muốpjddn thứwkfwwopny tồkezvn tạnqwui nữpjdda!” Anh nówopni mộbmwht cáxxvhch chắmjztc chắmjztn.

“Thựrsxoc ra Tầibaun Trọoharng Hàwopnn àwopn, mộbmwht sốpjdd thứwkfwqzjm bềlyxo mặjtywt nếuhshu đjttwem đjttwpjddt đjttwi rồkezvi thìwguswopn thểgzzpwopnm đjttwưnvzpbaxyc gìwgus chứwkfw?” Tiêkowyu Hàwopnwopn thởqzjmwopni vàwopnwopni mộbmwht cáxxvhch bìwgusnh tĩnuhsnh: “Mộbmwht sốpjddcxmxwkfwc thìwgus khôtbckng tàwopni nàwopno xówopna đjttwưnvzpbaxyc. Anh vàwopn chịhoyanvzpy cówopn mộbmwht quáxxvh khứwkfw phứwkfwc tạnqwup vàwopn dai dẳximfng, hai ngưnvzpzcdti suýcxmxt nữpjdda làwopnnvzpctlei nhau rồkezvi còcpzin gìwgus! Trong bao nhiêkowyu năbmwhm qua, khôtbckng ai bưnvzpctlec vàwopno đjttwưnvzpbaxyc nhữpjddng kýcxmxwkfwc đjttwówopn, nêkowyn anh đjttwonrnng cốpjddwgusnh bỏnawxwopn đjttwi. Bâqgfay giờzcdt vớctlei em màwopnwopni, nhữpjddng thứwkfwwopny thựrsxoc sựrsxo chỉjtywwopn mộbmwht tậqdwnp ảaqpfnh màwopn thôtbcki! Nówopni ra thìwgus em cũazbbng cówopn mộbmwht quáxxvh khứwkfw, hìwgusnh nhưnvzp em cũazbbng từonrnng yêkowyu thầibaum mộbmwht anh chàwopnng trong đjttwbmwhi bówopnng rổqqrr củunova trưnvzpzcdtng, nhưnvzpng đjttwówopn đjttwlyxou làwopn chuyệzonin đjttwãpdsw qua! Quáxxvh khứwkfw thìwgus khôtbckng ai cówopn thểgzzpwopna bỏnawx đjttwưnvzpbaxyc, chúywlong ta chỉjtywwopn thểgzzp xem nhưnvzpwopn đjttwãpdsw qua màwopn thôtbcki!”

Tầibaun Trọoharng Hàwopnn đjttwbmwht nhiêkowyn ôtbckm lấnvzpy côtbck, ôtbckm thậqdwnt chặjtywt, tim bỗuhshng đjttwqdwnp nhanh thìwgusnh thịhoyach: “Hàwopnwopn, em từonrnng yêkowyu thầibaum ngưnvzpzcdti kháxxvhc?”

Tiêkowyu Hàwopnwopn gậqdwnt đjttwibauu: “Phảaqpfi, lúywloc mớctlei biếuhsht yêkowyu, ai màwopn chẳximfng cówopn đjttwpjddi tưnvzpbaxyng yêkowyu thầibaum? Em vẫukyjn nhớctlemjzt anh chàwopnng đjttwówopn rấnvzpt đjttwaqpfp trai! Ừnqwum, chắmjztc cũazbbng cao bằqoebng anh đjttwówopn! Hìwgusnh nhưnvzp em còcpzin nhặjtywt bówopnng giùaozcm cho anh ấnvzpy nữpjdda, nhưnvzpng vìwgus đjttwwkfwng cáxxvhch quáxxvh xa, nêkowyn em khôtbckng thấnvzpy rõmjzt mặjtywt anh ấnvzpy!”

“Anh ta làwopn ai?” Tạnqwui sao chỉjtyw cầibaun anh ta nghe thấnvzpy côtbckwopni côtbck từonrnng cówopn đjttwpjddi tưnvzpbaxyng yêkowyu thầibaum thìwgus lạnqwui buồkezvn bãpdswwopn ganh tỵcvdl đjttwếuhshn nhưnvzp vậqdwny chứwkfw?

“Khôtbckng nhớctle anh ấnvzpy têkowyn gìwgus nữpjdda!” Tiêkowyu Hàwopnwopn lắmjztc đjttwibauu. “Lúywloc đjttwówopncpzin nhỏnawx quáxxvh, hìwgusnh nhưnvzpnvzpzcdti ba hay mưnvzpzcdti bốpjddn gìwgus đjttwówopn, làwopn kỷwkfw niệzonim rấnvzpt đjttwaqpfp!”

“Hàwopnwopn!” Anh ta khẽdvjrepiht lêkowyn.

Tạnqwui sao ngay cảaqpf mộbmwht cáxxvhi têkowyn màwopnazbbng khôtbckng thểgzzp gọohari ra đjttwưnvzpbaxyc? Thậqdwnm chíeofq khi nghe nówopni khi côtbck tớctlei tuổqqrri dậqdwny thìwgus từonrnng cówopn mộbmwht tìwgusnh yêkowyu đjttwibauu tiêkowyn mơnqwu hồkezv, vậqdwny màwopn anh ta cũazbbng khôtbckng chấnvzpp nhậqdwnn nổqqrri, cũazbbng sẽdvjr nổqqrri đjttwkowyn làwopn sao?

Tiêkowyu Hàwopnwopn quay đjttwibauu lạnqwui vàwopn nhìwgusn chằqoebm chằqoebm vàwopno anh ta. “Quáxxvh khứwkfw chỉjtywwopn quáxxvh khứwkfwwopn thôtbcki, sau khi trảaqpfi qua bao nhiêkowyu chuyệzonin, em chỉjtyw biếuhsht rằqoebng tấnvzpt cảaqpf mọohari thứwkfw đjttwlyxou nêkowyn nhìwgusn thoáxxvhng đjttwi, đjttwgzzp bảaqpfn thâqgfan mìwgusnh đjttwưnvzpbaxyc vui vẻqgfa, cầibaun gìwgus phảaqpfi giữpjdd khưnvzp khưnvzp nhữpjddng quáxxvh khứwkfwnqwu hồkezv đjttwówopn chứwkfw?”

“Mặjtywc kệzoni! Anh phảaqpfi đjttwpjddt sạnqwuch cáxxvhi nàwopny!” Anh ta đjttwi vàwopno phòcpzing tắmjztm, lấnvzpy bậqdwnt lửeofqa ra rồkezvi đjttwpjddt tậqdwnp ảaqpfnh đjttwówopn, khôtbckng cówopn chúywlot luyếuhshn tiếuhshc nàwopno, khôtbckng phảaqpfi vôtbckwgusnh màwopnwopn thựrsxoc sựrsxo muốpjddn quêkowyn đjttwi!

Trong phòcpzing tràwopnn ngậqdwnp mùaozci nhựrsxoa khéepiht lẹaqpft, làwopnm Tiêkowyu Hàwopnwopn ho vìwgus bịhoya sặjtywc. “Khụeofq khụeofq khụeofq...”

Tầibaun Trọoharng Hàwopnn đjttwpjddt xong tờzcdt cuốpjddi cùaozcng thìwgus hốpjddt tro đjttwqqrrwopno bồkezvn cầibauu, rồkezvi nahans nưnvzpctlec xốpjddi sạnqwuch! Rồkezvi anh ta vộbmwhi vãpdsw đjttwi ra, nhìwgusn thấnvzpy Hàwopnwopn đjttwang ho sặjtywc sụeofqa. “Hàwopnwopn àwopn, chúywlong ta ra ngoàwopni trưnvzpctlec đjttwãpdsw, đjttwgzzp anh mởqzjm cho thôtbckng giówopn rồkezvi vàwopno!”

Tiêkowyu Hàwopn thởqzjmwopni, đjttwàwopnnh phảaqpfi đjttwi ra. Anh ta đjttwúywlong làwopn vẽdvjr chuyệzonin màwopn! Vừonrna vụeofqng vềlyxo vừonrna cẩecycn thậqdwnn, đjttwâqgfay làwopn tổqqrrng tàwopni Tầibaun thịhoyatbcknvzpa gọohari giówopnwopntbck quen trưnvzpctlec đjttwâqgfay sao? Côtbck thựrsxoc sựrsxo rấnvzpt nghi ngờzcdt đjttwiềlyxou đjttwówopn.

Cuốpjddi cùaozcng khi vềlyxo lạnqwui phòcpzing, trong phòcpzing đjttwãpdsw khôtbckng còcpzin mùaozci khéepiht nữpjdda.

Anh ta lạnqwui nhớctle ra côtbckwopni từonrnng cówopn đjttwpjddi tưnvzpbaxyng yêkowyu thầibaum, đjttwôtbcki mắmjztt sâqgfau thẳximfm dầibaun dầibaun u áxxvhm lạnqwui, kènuhsm theo vẻqgfa bốpjddi rốpjddi, áxxvhnh mắmjztt chăbmwhm chúywlo nhưnvzpng lạnqwui đjttwoharng thàwopnnh mộbmwht vẻqgfa phứwkfwc tạnqwup. “Hàwopnwopn, em thậqdwnt sựrsxo khôtbckng nhớctle ngưnvzpzcdti đjttwàwopnn ôtbckng đjttwówopnwopn ai hảaqpf?”

“Ngưnvzpzcdti đjttwàwopnn ôtbckng nàwopno?” Rõmjztwopnng Tiêkowyu Hàwopnwopn đjttwãpdsw quêkowyn mìwgusnh đjttwãpdswwopni đjttwếuhshn ngưnvzpzcdti nàwopno.

“Ngưnvzpzcdti màwopn em đjttwãpdswkowyu thầibaum ởqzjm tuổqqrri dậqdwny thìwgus đjttwówopn!”

“Ồgzzp!” Nhớctle đjttwếuhshn anh chàwopnng chơnqwui bówopnng rổqqrr đjttwówopn, áxxvhnh mắmjztt củunova Tiêkowyu Hàwopnwopn bỗuhshng dịhoyau dàwopnng hẳximfn lêkowyn, nụeofqnvzpzcdti đjttwãpdsw nhuốpjddm trêkowyn khówopne mắmjztt. “Khôtbckng biếuhsht!”

“Tạnqwui sao nhớctle đjttwếuhshn ngưnvzpzcdti đjttwàwopnn ôtbckng đjttwówopnwopn em lạnqwui cưnvzpzcdti ngọohart ngàwopno đjttwếuhshn vậqdwny chứwkfw?” Mộbmwht cơnqwun lửeofqa giậqdwnn xôtbckng thẳximfng lêkowyn đjttwibauu, Tầibaun Trọoharng Hàwopnn lêkowyn tiếuhshng oáxxvhn tráxxvhch, trong lúywloc Tiêkowyu Hàwopnwopn vẫukyjn đjttwang hoang mang thìwgus anh ta đjttwãpdsw ngồkezvi lêkowyn giưnvzpzcdtng, đjttwôtbcki mắmjztt nhìwgusn chằqoebm chằqoebm vàwopno vẻqgfa dịhoyau dàwopnng ngay giữpjdda châqgfan màwopny củunova côtbck.

Tiêkowyu Hàwopnwopn nhíeofqu màwopny lạnqwui vàwopn nhìwgusn anh ta, cówopn vẻqgfa nhưnvzpnqwui khôtbckng vui. Côtbck cảaqpfm thấnvzpy rấnvzpt lạnqwu, anh ta khôtbckng vui chuyệzonin gìwgus chứwkfw?

“Tầibaun Trọoharng Hàwopnn, mỗuhshi ngưnvzpzcdti đjttwlyxou cówopn quáxxvh khứwkfw củunova mìwgusnh màwopn, em khôtbckng đjttwgzzpqgfam chuyệzonin anh vàwopn chịhoya Mạnqwuc đjttwãpdsw sốpjddng chung vớctlei nhau nhiềlyxou năbmwhm, vậqdwny màwopn anh lạnqwui đjttwgzzpqgfam chuyệzonin em đjttwãpdsw từonrnng yêkowyu thầibaum mộbmwht anh chàwopnng nàwopno đjttwówopn, anh đjttwúywlong làwopn ngang ngưnvzpbaxyc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.