Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 142 :

    trước sau   
Nụwwiyoobun vụwwiyn vỡigoebzeni từtzcz trêjihzn mắemrtt củbmlxa Tiêjihzu Hàbzenbzen xuốmixfng thẳigoeng bêjihzn dưgygnzqjwi, Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn nhẹgqne nhàbzenng hôoobun lêjihzn mỗfzuki chúsnxnt trêjihzn da côoobu, bàbzenn tay vẫsnxnn khôoobung quêjihzn di chuyểtxrfn.

“Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn...” Mộsesjt cảznmwm giáhthdc trốmixfng rỗfzukng khôoobung thểtxrf giảznmwi thíetukch đexfkưgygnmfenc bỗfzukng ậcqztp đexfkếhthdn, đexfkôoobui máhthd hồygmbng hàbzeno đexfkayqhtiecng lêjihzn, Tiêjihzu Hàbzenbzen hoang mang nhìjjsvn vàbzeno ngưgygnjurui đexfkàbzenn ôoobung vớzqjwi mộsesjt khuôoobun mặcqztt đexfkgqnep trai nhưgygnng lạrsdvnh lùrsdvng trưgygnzqjwc mặcqztt. Thựseilc sựseil đexfkãbzen chìjjsvm đexfkemrtm rồygmbi! Sao anh lạrsdvi cóggyr thểtxrfjihzu côoobubzenm đexfkiềjihzu đexfkóggyr? Côoobu ngạrsdvi chếhthdt đexfki đexfkưgygnmfenc!

“Anh buôoobung tay ra!” Côoobuhftpt lêjihzn.

“Bàbzenbzen àbzen, đexfktzczng xấrpwsu hổgyaobzen!” Anh ta mỉnnesm cưgygnjurui nhẹgqne nhàbzenng, giơbzen tay lêjihzn vuốmixft ve đexfkôoobui máhthd đexfkayqhtiecng củbmlxa Tiêjihzu Hàbzenbzen, rồygmbi mộsesjt lầgqnen nữtxrfa cúsnxni đexfkgqneu xuốmixfng hôoobun lêjihzn môoobui côoobu.

Rốmixft cuộsesjc làbzen ai đexfkang quyếhthdn rũjaco ai đexfkâxknhy?

bzen ngay vàbzeno lúsnxnc nàbzeny, nắemrtm đexfkrpwsm cửtieca lạrsdvi bịseil ai đexfkóggyr xoay xoay. Chếhthdt tiệmsqut! Anh ta phảznmwi thay mộsesjt ổgyao khóggyra kháhthdc, loạrsdvi khóggyra màbzen khôoobung ai cóggyr chìjjsva khóggyra đexfkóggyrjjsva! Tay nắemrtm cửtieca cứayqh xoay xoay, cùrsdvng lúsnxnc đexfkóggyrggyr tiếhthdng gọebqli củbmlxa Thịseilnh Thịseilnh vang lêjihzn từtzczjihzn ngoàbzeni: “Mẹgqne ơbzeni! Mẹgqne ơbzeni! Ômvehng nóggyri cóggyrjihzn dêjihzgqnem lẻzqjwn vàbzeno nhàbzen đexfkóggyr. Mẹgqne ơbzeni, mẹgqneggyr trong đexfkóggyr khôoobung? Tụwwiyi con muốmixfn bắemrtt têjihzn dêjihzgqnem đexfkóggyr!”


“Chếhthdt tiệmsqut!” Bàbzenn tay đexfkang nắemrtm lấrpwsy tay Tiêjihzu Hàbzenbzen củbmlxa anh ta bỗfzukng khựseilng lạrsdvi, Tiêjihzu Hàbzenbzenjacong trợmfenn trừtzczng mắemrtt vớzqjwi vẻzqjw bấrpwst lựseilc, cốmixf hếhthdt sứayqhc rụwwiyt tay lạrsdvi, tráhthdnh xa chỗfzuk nhạrsdvy cảznmwm củbmlxa anh ta. Cứayqhgygnfmgwng chỗfzuk đexfkóggyr củbmlxa anh ta sẽavbljjsvu xuốmixfng, nhưgygnng chếhthdt tiệmsqut, nóggyr vẫsnxnn đexfkayqhng sừtzczng sữtxrfng đexfkgqney kiêjihzu ngạrsdvo, làbzenm Tiêjihzu Hàbzenbzen rấrpwst kinh ngạrsdvc. “Anh...”

Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn thìjjsvbzenng ngưgygnmfenng ngùrsdvng hơbzenn. “Nàbzeny côoobuhftp, em kêjihzu chúsnxnng khoan vàbzeno đexfkâxknhy đexfkãbzen, bâxknhy giờjuru anh nhưgygn vầgqney, khôoobung thểtxrf gặcqztp ai đexfkưgygnmfenc đexfkâxknhu!”

oobu cốmixfjjsvm néhftpn nụwwiygygnjurui ngưgygnmfenng ngịseilu, cảznmwm kíetukch vìjjsv con trai đexfkãbzen cứayqhu mìjjsvnh kịseilp lúsnxnc. “Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn, anh mau ra mởfmgw cửtieca đexfki, nếhthdu khôoobung cáhthdc con sẽavbloobung vàbzeno đexfkâxknhy đexfkóggyr!”

“Anh nhưgygn vầgqney làbzenm sao màbzen ra mởfmgw cửtieca đexfkưgygnmfenc!” Anh ta khẽavbl gầgqnem lêjihzn, vộsesji vàbzenng kéhftpo quầgqnen ngay ngắemrtn lạrsdvi, vẻzqjw mặcqztt rấrpwst bốmixfi rốmixfi. Nhưgygnng nhìjjsvn thấrpwsy bêjihzn trong cáhthdi quầgqnen cứayqh phồygmbng lêjihzn nhưgygn vậcqzty, bảznmwn thâxknhn anh ta cũjacong đexfkayqh mặcqztt lêjihzn.

“Đdyziâxknhu phảznmwi tạrsdvi anh, tựseilggyr muốmixfn đexfkayqhng lêjihzn màbzen! Bởfmgwi vìjjsv mộsesjt tháhthdng rồygmbi nóggyr khôoobung đexfkưgygnmfenc gặcqztp em! Hơbzenn nữtxrfa lạrsdvi đexfkang buổgyaoi sáhthdng nữtxrfa!” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn khẽavblhftpt lêjihzn.

Mặcqztt củbmlxa Tiêjihzu Hàbzenbzenjacong đexfkayqh bừtzczng lêjihzn, nóggyri bằztlsng giọebqlng hờjurun dỗfzuki. “Anh im đexfki!”

“Khoan vàbzeno đexfkâxknhy!” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn vặcqztn chặcqztt tay nắemrtm cửtieca. “Chờjuru mộsesjt chúsnxnt đexfkãbzen!”

“Tạrsdvi sao lạrsdvi khôoobung đexfkưgygnmfenc vàbzeno?” Thịseilnh Thịseilnh héhftpt lêjihzn ởfmgwjihzn ngoàbzeni, bỗfzukng nhiêjihzn bừtzczng tỉnnesnh: “Thìjjsv ra têjihzn dêjihzgqnem chíetuknh làbzen chúsnxn Tầgqnen àbzen? Đdyziáhthdnh têjihzn dêjihzgqnem đexfki!”

“Mau mởfmgw cửtieca đexfki!” Tiêjihzu Hàbzenbzen đexfki đexfkếhthdn vàbzen đexfkseilnh mởfmgw cửtieca, nhưgygnng đexfkãbzen bịseil Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn ôoobum vàbzeno lògqneng.

“Nàbzeny!” Tiêjihzu Hàbzenbzen khẽavblhftpt lêjihzn.

“Anh xin lỗfzuki, chờjuru sau khi nóggyrjjsvu xuốmixfng, anh sẽavbl mởfmgw cửtieca ngay!” Anh ta chỉnnesbzeno thằztlsng nhỏayqh củbmlxa mìjjsvnh.

Tiêjihzu Hàbzenbzen nhìjjsvn xuốmixfng theo mắemrtt anh ta, cảznmw khuôoobun mặcqztt lạrsdvi đexfkayqh bừtzczng lêjihzn sau khi mấrpwst mộsesjt lúsnxnc lâxknhu mớzqjwi lấrpwsy lạrsdvi vẻzqjwjjsvnh thưgygnjurung, vẫsnxnn néhftpp trong lògqneng anh ta nhưgygnng ngưgygnzqjwc mắemrtt lêjihzn nhìjjsvn anh ta chằztlsm chằztlsm, rồygmbi khẽavblggyri: “Anh đexfkúsnxnng làbzen đexfksesjng vậcqztt!”

“Hìjjsvjjsv...” Trong đexfkôoobui mắemrtt đexfken vàbzenhthdng lấrpwsp láhthdnh củbmlxa Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn tràbzenn đexfkgqney nụwwiygygnjurui ấrpwsm áhthdp, mộsesjt tay ôoobum chặcqztt ngưgygnjurui củbmlxa Tiêjihzu Hàbzenbzen, vùrsdvi đexfkgqneu lêjihzn vai côoobu, rồygmbi khẽavblgygnjurui. “Anh chỉnnes đexfksesjng vậcqztt vớzqjwi em thôoobui!”


“Anh thôoobui đexfki! Mởfmgw cửtieca ra!” Tiêjihzu Hàbzenbzen khôoobung muốmixfn ởfmgw đexfkâxknhy lèpvpfo nhèpvpfo vớzqjwi anh ta.

“Mẹgqne ơbzeni, mẹgqne mau mởfmgw cửtieca ra đexfki, tụwwiyi con sẽavbl bảznmwo vệmsqu mẹgqne, khôoobung cho têjihzn dêjihzgqnem đexfkóggyr bắemrtt nạrsdvt mẹgqne đexfkâxknhu!”

Nghe thấrpwsy hai từtzcz “dêjihzgqnem”, sắemrtc mặcqztt củbmlxa Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn lậcqztp tứayqhc táhthdi méhftpt đexfki. “Chếhthdt tiệmsqut! Bộsesj anh dêjihzgqnem đexfkếhthdn vậcqzty àbzen?”

Tiêjihzu Hàbzenbzen cốmixf nhịseiln cưgygnjurui. Cògqnen nóggyri khôoobung dêjihzgqnem? Têjihzn dêjihzgqnem nhấrpwst chíetuknh làbzen anh ta! Biệmsqut danh nàbzeny quáhthd chíetuknh xáhthdc luôoobun. “Anh tựseilggyri xem?”

etukt mộsesjt hơbzeni thậcqztt sâxknhu vàbzen thậcqztt sâxknhu, cuốmixfi cùrsdvng Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn đexfkãbzen thu dọebqln đexfkưgygnmfenc thằztlsng nhỏayqh củbmlxa mìjjsvnh, Tiêjihzu Hàbzenbzen đexfkuoidy anh ta ra vàbzen mởfmgw cửtieca.

Liềjihzn nhìjjsvn thấrpwsy Thịseilnh Thịseilnh vàbzen Ngữtxrf Đdyziiềjihzn đexfkang đexfkayqhng ởfmgw cửtieca, trong tay đexfkang cầgqnem mộsesjt khẩuoidu súsnxnng đexfkygmb chơbzeni. Thịseilnh Thịseilnh cògqnen héhftpt lêjihzn: “Bắemrtt dêjihzgqnem đexfkâxknhy!”

“Ba ơbzeni…” Ngữtxrf Đdyziiềjihzn vốmixfn đexfkseilnh lao vàbzeno trong vớzqjwi vẻzqjw phấrpwsn khởfmgwi, nhưgygnng đexfksesjt nhiêjihzn nhớzqjw ra đexfkiềjihzu gìjjsv đexfkóggyr, liềjihzn dèpvpf dặcqztt liếhthdc nhìjjsvn Thịseilnh Thịseilnh mộsesjt cáhthdi, bưgygnzqjwc châxknhn vừtzcza tiếhthdn lêjihzn đexfkãbzen rụwwiyt lạrsdvi, cúsnxni gầgqnem mặcqztt xuốmixfng, bộsesj dạrsdvng nhỏayqhetuku rấrpwst đexfkáhthdng thưgygnơbzenng.

Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn cốmixf che giấrpwsu vẻzqjw ngưgygnmfenng ngùrsdvng củbmlxa mìjjsvnh, quay lạrsdvi nhìjjsvn hai đexfkayqha trẻzqjw. “Thịseilnh Thịseilnh, Ngữtxrf Đdyziiềjihzn! Lâxknhu rồygmbi khôoobung gặcqztp! Hai đexfkayqha cóggyr nhớzqjw ba khôoobung?”

“Thìjjsv ra têjihzn dêjihzgqnem màbzen ôoobung nóggyri đexfkúsnxnng làbzen chúsnxn!” Thịseilnh Thịseilnh liếhthdc nhìjjsvn quanh phògqneng, khôoobung cóggyr ngưgygnjurui thứayqh ba, bỗfzukng nhiêjihzn nhậcqztn ra vàbzenhftpt lêjihzn: “Ngữtxrf Đdyziiềjihzn, chúsnxnng ta hãbzeny mau xửtiecxogmjihzn dêjihzgqnem nàbzeny đexfki!”

ggyri rồygmbi Thịseilnh Thịseilnh giơbzen khẩuoidu súsnxnng đexfkygmb chơbzeni củbmlxa mìjjsvnh lêjihzn, nhắemrtm vàbzeno Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn màbzen bắemrtn.

Tiêjihzu Hàbzenbzen nhìjjsvn họebqlbzen thấrpwsy tứayqhc cưgygnjurui, nhưgygnng chỉnnes thởfmgwbzeni. “Phảznmwi, Thịseilnh Thịseilnh àbzen, bắemrtt têjihzn dêjihzgqnem nàbzeny ra ngoàbzeni đexfki, mẹgqne phảznmwi thay quầgqnen áhthdo!”

“Rõzndp! Xin phu nhâxknhn hãbzeny yêjihzn tâxknhm, kẻzqjw xấrpwsu đexfkóggyr cứayqh giao cho tụwwiyi con!” Thịseilnh Thịseilnh bưgygnzqjwc tớzqjwi vàbzen chĩbgrca súsnxnng vàbzeno Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn. “Chúsnxn xấrpwsu ơbzeni, bâxknhy giờjurujihzu cầgqneu chúsnxn giơbzen hai tay lêjihzn, theo tụwwiyi con ra ngoàbzeni đexfktxrf đexfkưgygnmfenc xửtiecxogm!”

Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn thựseilc sựseil rấrpwst bấrpwst lựseilc. “Thằztlsng nhóggyrc, chúsnxn khôoobung ra ngoàbzeni đexfkâxknhu!”


“Mẹgqne phảznmwi thay quầgqnen áhthdo, chúsnxn ra ngoàbzeni ngay đexfki, ôoobung nóggyri nếhthdu chúsnxngqnen khôoobung chịseilu đexfki ra ngoàbzeni thìjjsv sẽavbl xửtiec chúsnxn đexfkóggyr!” Thịseilnh Thịseilnh đexfke dọebqla.

Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn lạrsdvi liếhthdc nhìjjsvn Ngữtxrf Đdyziiềjihzn, hìjjsvnh nhưgygn cậcqztu béhftp vẫsnxnn chưgygna nóggyri gìjjsv, chỉnnessnxni gầgqnem mặcqztt xuốmixfng nhưgygn đexfkãbzenbzenm đexfkiềjihzu gìjjsv sai tráhthdi. “Ngữtxrf Đdyziiềjihzn, con sao vậcqzty?”

“Ba ơbzeni...” Ngữtxrf Đdyziiềjihzn muốmixfn nóggyri nhưgygnng lạrsdvi thôoobui.

“Ngữtxrf Đdyziiềjihzn, ôoobung đexfkang gọebqli em kìjjsva, em mau đexfkếhthdn đexfkóggyr đexfki!” Thịseilnh Thịseilnh ngay lậcqztp tứayqhc cắemrtt ngang lờjurui Ngữtxrf Đdyziiềjihzn.

“Sao em khôoobung nghe thấrpwsy ôoobung gọebqli em vậcqzty?” Ngữtxrf Đdyziiềjihzn hỏayqhi lạrsdvi, hìjjsvnh nhưgygn đexfkâxknhu cóggyr.

“Ômvehng vừtzcza mớzqjwi gọebqli đexfkóggyr, em mau đexfkếhthdn đexfkóggyr đexfki!” Thịseilnh Thịseilnh lo Ngữtxrf Đdyziiềjihzn sẽavbl trởfmgw thàbzennh kẻzqjw phảznmwn bộsesji, nêjihzn khôoobung ngạrsdvi nóggyri dốmixfi đexfktxrf gạrsdvt Ngữtxrf Đdyziiềjihzn.

Tiêjihzu Hàbzenbzen vừtzcza nhìjjsvn làbzen biếhthdt ngay Thịseilnh Thịseilnh đexfkang nóggyri dốmixfi, nhưgygnng côoobu khôoobung vạrsdvch trầgqnen ngay lúsnxnc đexfkóggyr, vậcqzty làbzen Ngữtxrf Đdyziiềjihzn đexfkãbzen ngoan ngoãbzenn màbzen đexfki thậcqztt.

snxnc nàbzeny Tiêjihzu Hàbzenbzen mớzqjwi nghiêjihzm mặcqztt nhìjjsvn vàbzeno Thịseilnh Thịseilnh vàbzenggyri: “Thịseilnh Thịseilnh àbzen, mẹgqne khôoobung thíetukch trẻzqjw con nóggyri dốmixfi đexfkâxknhu đexfkóggyr!”

rsdvi Lâxknhm Xung cògqnen chưgygna bưgygnzqjwc vàbzeno cửtieca thìjjsv đexfkãbzen nghe thấrpwsy tiếhthdng Hàbzenbzen đexfkang giảznmwng đexfkrsdvo, nhấrpwst thờjurui cảznmwm thấrpwsy hơbzeni đexfkau lògqneng cho đexfkayqha cháhthdu nhỏayqh nhắemrtn màbzen tinh ranh kia. Đdyziúsnxnng làbzen ôoobung ta khôoobung hềjihz gọebqli Ngữtxrf Đdyziiềjihzn, nhưgygnng vàbzeno lúsnxnc nàbzeny ôoobung ta đexfkang cầgqnem tay Ngữtxrf Đdyziiềjihzn đexfki đexfkếhthdn, vàbzen khôoobung thểtxrf khôoobung ra mặcqztt nóggyri giùrsdvm cho cháhthdu mìjjsvnh. “Hàbzenbzen àbzen, ba cóggyr gọebqli Ngữtxrf Đdyziiềjihzn thậcqztt màbzen!”

Thịseilnh Thịseilnh lặcqztng lẽavbl quay đexfkgqneu lạrsdvi, nhìjjsvn thấrpwsy Bùrsdvi Lâxknhm Xung, cóggyr chúsnxnt khôoobung dáhthdm tin rằztlsng ôoobung lạrsdvi nóggyri dốmixfi đexfktxrf giúsnxnp mìjjsvnh, nhưgygnng cậcqztu béhftp vẫsnxnn ngoan ngoãbzenn nóggyri: “Mẹgqne ơbzeni, con đexfkãbzenggyri dốmixfi, con sai rồygmbi!”

Nhìjjsvn vàbzeno khuôoobun mặcqztt nhỏayqh nhắemrtn đexfkang im lặcqztng vàbzenbzeni thấrpwst vọebqlng đexfkóggyr, Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn cảznmwm thấrpwsy khôoobung đexfkàbzennh lògqneng, liềjihzn tiếhthdn đexfkếhthdn ôoobum lấrpwsy Thịseilnh Thịseilnh rồygmbi nóggyri: “Hàbzenbzen, con vẫsnxnn làbzen mộsesjt đexfkayqha trẻzqjw, biếhthdt sai màbzen chịseilu sửtieca thìjjsv vẫsnxnn làbzen mộsesjt cậcqztu béhftp ngoan.”

“Con khôoobung cầgqnen chúsnxngroqn nỉnnes giùrsdvm con đexfkâxknhu!” Thịseilnh Thịseilnh táhthdch khỏayqhi Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn. “Con sai rồygmbi, con sẽavbl đexfki úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung đexfktxrf kiểtxrfm đexfkiểtxrfm!”

“Anh hai!” Ngữtxrf Đdyziiềjihzn khẽavblhftpt lêjihzn. “Em cũjacong úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung chung vớzqjwi anh!”


“Vậcqzty...? Chẳigoeng phảznmwi đexfkseilnh bắemrtt têjihzn dêjihzgqnem àbzen? Sao mớzqjwi đexfkóggyrbzen đexfkãbzen đexfki úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung rồygmbi?” Đdyziưgygnơbzenng nhiêjihzn làbzenrsdvi Lâxknhm Xung khôoobung phảznmwi cóggyr mụwwiyc đexfkíetukch nàbzeny. “Thịseilnh Thịseilnh àbzen, nhiệmsqum vụwwiy củbmlxa chúsnxnng ta vẫsnxnn chưgygna hoàbzenn thàbzennh màbzen con!”

“Tổgyaong tàbzeni, làbzenm sai thìjjsv phảznmwi úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung, chúsnxn đexfktzczng năgroqn nỉnnes giùrsdvm nóggyr nữtxrfa! Thịseilnh Thịseilnh, con tựseil đexfki đexfki! Cògqnen Ngữtxrf Đdyziiềjihzn, con khôoobung đexfki, con khôoobung làbzenm sai! Thịseilnh Thịseilnh àbzen, đexfkãbzenbzenm sai thìjjsv phảznmwi tựseil chịseilu tráhthdch nhiệmsqum, khôoobung đexfkưgygnmfenc đexfktxrf ngưgygnjurui kháhthdc chịseilu theo!” Tiêjihzu Hàbzenbzen luôoobun thưgygnfmgwng phạrsdvt rõzndpbzenng.

Thịseilnh Thịseilnh chu cáhthdi miệmsqung nhỏayqhjihzn, cóggyrbzeni tủbmlxi thâxknhn, nhưgygnng vẫsnxnn cắemrtn môoobui vớzqjwi vẻzqjwgygnzqjwng bỉnnesnh: “Chúsnxn phảznmwi đexfki ra ngoàbzeni, chúsnxn ra ngoàbzeni rồygmbi thìjjsv con mớzqjwi đexfki úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung, con khôoobung muốmixfn chúsnxn bắemrtt nạrsdvt mẹgqne con!”

“Nàbzeny!” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn ngạrsdvc nhiêjihzn, anh ta tốmixft bụwwiyng năgroqn nỉnnes giùrsdvm cho, vậcqzty màbzen thằztlsng nhóggyrc nàbzeny vẫsnxnn khôoobung quêjihzn kêjihzu anh ta tráhthdnh xa mẹgqnejjsvnh ra, đexfkúsnxnng làbzen đexfkáhthdng ghéhftpt màbzen!

rsdvi Lâxknhm Xung đexfksesjt nhiêjihzn cưgygnjurui pháhthdjihzn, rồygmbi cảznmwm tháhthdn: “Trẻzqjw con dễjjsv dạrsdvy màbzen! Ừtxrfm, Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn àbzen, cậcqztu mau ra ngoàbzeni đexfki!”

“Đdyzitxrf chúsnxn đexfki úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung kiểtxrfm đexfkiểtxrfm cùrsdvng con vậcqzty!” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn gằztlsng giọebqlng nóggyri, rồygmbi bồygmbng Thịseilnh Thịseilnh lêjihzn: “Thằztlsng nhóggyrc xấrpwsu tíetuknh, tớzqjwi bâxknhy giờjuru con vẫsnxnn chưgygna chịseilu tha thứayqh cho chúsnxnggyr phảznmwi khôoobung?”

“Tạrsdvi chúsnxn khôoobung bảznmwo vệmsqu tốmixft cho mẹgqne!” Tuy Thịseilnh Thịseilnh rấrpwst ngạrsdvc nhiêjihzn khi chúsnxn chịseilu đexfki úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung cùrsdvng vớzqjwi mìjjsvnh, nhưgygnng khôoobung cóggyr nghĩbgrca làbzen cậcqztu sẽavbl tha thứayqh cho anh ta!

“Bâxknhy giờjuru chúsnxnng ta úsnxnp mặcqztt vàbzeno chỗfzukbzeno đexfktxrf kiểtxrfm đexfkiểtxrfm đexfkâxknhy?” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn nhìjjsvn vàbzeno hàbzennh lang dàbzeni thậcqztt dàbzeni. “Ởtqau đexfkâxknhy cóggyr đexfkưgygnmfenc khôoobung?”

Thịseilnh Thịseilnh lạrsdvi mếhthdu máhthdo rồygmbi đexfki thẳigoeng vàbzeno góggyrc, đexfkayqhng bêjihzn cạrsdvnh châxknhn tưgygnjurung, mặcqztt úsnxnp vàbzeno tưgygnjurung, vàbzen khôoobung nóggyri gìjjsv nữtxrfa.

“Thịseilnh Thịseilnh àbzen, đexfkâxknhy chíetuknh làbzen úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung đexfkóggyr hảznmw?” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn ngạrsdvc nhiêjihzn, rồygmbi cũjacong đexfki đexfkếhthdn vàbzen đexfkayqhng đexfkóggyr. Dáhthdng vẻzqjw củbmlxa hai ngưgygnjurui - mộsesjt lớzqjwn, mộsesjt nhỏayqh đexfkang úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung trôoobung giốmixfng hệmsqut nhau.

rsdvi Lâxknhm Xung sờjuru sờjuru cằztlsm mìjjsvnh vớzqjwi vẻzqjw đexfkemrtc ýxogm, rồygmbi nắemrtm lấrpwsy tay Ngữtxrf Đdyziiềjihzn: “Ừtxrfm, vậcqzty mọebqli ngưgygnjurui cứayqh úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung đexfki ha, ôoobung vàbzen Ngữtxrf Đdyziiềjihzn xuốmixfng dưgygnzqjwi ăgroqn sáhthdng đexfkâxknhy!”

“Con khôoobung yêjihzu cầgqneu chúsnxn úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung chung vớzqjwi con!” Thịseilnh Thịseilnh nóggyri vớzqjwi vẻzqjw giậcqztn dỗfzuki.

“Cứayqh coi nhưgygn chúsnxn muốmixfn lấrpwsy lògqneng con đexfki đexfkưgygnmfenc khôoobung?”


“Con khôoobung cầgqnen chúsnxn lấrpwsy lògqneng, tóggyrm lạrsdvi con khôoobung thíetukch chúsnxn nữtxrfa!”

“Tạrsdvi sao vậcqzty?”

“Bởfmgwi vìjjsv chúsnxn đexfkãbzenbzenm cho em gáhthdi củbmlxa con khôoobung cògqnen nữtxrfa, nêjihzn con khôoobung thíetukch chúsnxn!”

“…”

Khi Tiêjihzu Hàbzenbzengygnzqjwc ra thìjjsv nhìjjsvn thấrpwsy ởfmgw trong góggyrc củbmlxa hàbzennh lang cóggyr hai ngưgygnjurui đexfkang đexfkayqhng úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung đexfktxrf suy nghĩbgrc, mộsesjt lớzqjwn vàbzen mộsesjt nhỏayqh, thậcqztm chíetuk cảznmwgygn thếhthdjacong giốmixfng nhau.

Nghe thấrpwsy tiếhthdng đexfksesjng, Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn quay đexfkgqneu lạrsdvi, nhìjjsvn thấrpwsy Tiêjihzu Hàbzenbzen: “Hàbzenbzen!”

“Khôoobung đexfkưgygnmfenc nóggyri chuyệmsqun!” Thịseilnh Thịseilnh lêjihzn tiếhthdng, nghiêjihzm mặcqztt ra lệmsqunh cho Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn.

“Thịseilnh Thịseilnh, chúsnxn đexfkang úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung chung vớzqjwi con đexfkóggyr nha! Đdyziưgygnmfenc rồygmbi, bâxknhy giờjuru con tựseil úsnxnp mặcqztt vàbzeno tưgygnjurung mộsesjt mìjjsvnh đexfki, chúsnxn phảznmwi đexfki cùrsdvng mẹgqne con rồygmbi!” Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn míetukm môoobui rồygmbi bưgygnzqjwc lùrsdvi vềjihz sau.

Thịseilnh Thịseilnh cau màbzeny lạrsdvi. “Mẹgqne ơbzeni, mẹgqne đexfktzczng ởfmgwjihzn cạrsdvnh chúsnxnrpwsy!”

Tuy vóggyrc dáhthdng nhỏayqh nhắemrtn nhưgygnng Thịseilnh Thịseilnh lạrsdvi cóggyr đexfkgqney khíetuk thếhthd đexfktxrf tuyêjihzn chiếhthdn vớzqjwi Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn, khuôoobun mặcqztt nhỏayqh rấrpwst ngầgqneu ngẩuoidng lêjihzn đexfkgqney vẻzqjw nghiêjihzm túsnxnc.

“Thịseilnh Thịseilnh, năgroqm phúsnxnt nữtxrfa con hãbzeny xuốmixfng ăgroqn sáhthdng!” Tiêjihzu Hàbzenbzen khôoobung đexfktxrf ýxogm đexfkếhthdn Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn, chỉnnesggyri thẳigoeng vớzqjwi Thịseilnh Thịseilnh.

“Dạrsdv con biếhthdt rồygmbi mẹgqne!” Ámsqunh mắemrtt củbmlxa Thịseilnh Thịseilnh bỗfzukng trởfmgwjihzn ngâxknhy thơbzenbzen yếhthdu ớzqjwt nhưgygn trẻzqjw con. “Mẹgqne ơbzeni…”

Bởfmgwi vìjjsvsnxnc nàbzeny cậcqztu béhftp nhìjjsvn thấrpwsy Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn đexfkãbzen ôoobum lấrpwsy eo củbmlxa mẹgqne, cògqnen Tiêjihzu Hàbzenbzen lạrsdvi kéhftpo tay anh ta ra, nhưgygnng Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn lạrsdvi đexfkưgygna tay lêjihzn ôoobum lấrpwsy vai củbmlxa mẹgqne.

Thịseilnh Thịseilnh ngâxknhy ngưgygnjurui ra đexfkgqney ngạrsdvc nhiêjihzn, nỗfzuki hoảznmwng loạrsdvn bỗfzukng nhuốmixfm đexfkgqney đexfkôoobui mắemrtt đexfken nháhthdnh: “Mẹgqne ơbzeni, cho con đexfkayqhng sau cóggyr đexfkưgygnmfenc khôoobung? Bâxknhy giờjuru cho con nợmfen đexfkãbzenggyr đexfkưgygnmfenc khôoobung mẹgqne?”

“Đdyziưgygnmfenc! Cho con nợmfen đexfkóggyr!” Tiêjihzu Hàbzenbzenetukt lêjihzn vàbzeni từtzcz qua kẽavblgroqng, trợmfenn mắemrtt nhìjjsvn Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn sau lưgygnng, cho đexfkếhthdn khi anh ta bỏayqh tay ra khỏayqhi eo mìjjsvnh, rồygmbi cầgqnem tay Thịseilnh Thịseilnh đexfki vềjihz phíetuka cầgqneu thang đexfktxrf xuốmixfng tầgqneng dưgygnzqjwi.

“Mẹgqne ơbzeni, tốmixfi nay con vàbzen Ngữtxrf Đdyziiềjihzn ngủbmlx vớzqjwi mẹgqne, đexfkuổgyaoi têjihzn dêjihzgqnem đexfkóggyr giùrsdvm mẹgqne nha!” Thịseilnh Thịseilnh mởfmgw miệmsqung vôoobursdvng nghiêjihzm túsnxnc, rồygmbi quay lạrsdvi nhìjjsvn Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn, nhậcqztn ra lúsnxnc nàbzeny khuôoobun mặcqztt củbmlxa anh ta đexfkang méhftpo móggyr, cóggyr vẻzqjw nhưgygnbzeni lạrsdv.

“Đdyziưgygnmfenc! Tốmixfi nay hai đexfkayqha sẽavbl ngủbmlx vớzqjwi mẹgqne!” Tiêjihzu Hàbzenbzen gậcqztt đexfkgqneu cho phéhftpp.

Thịseilnh Thịseilnh chớzqjwp chớzqjwp mắemrtt. “Chúsnxn ơbzeni, chúsnxn khôoobung xuốmixfng ăgroqn sáhthdng hảznmw?”

Chếhthdt tiệmsqut! Tầgqnen Trọebqlng Hàbzenn nhìjjsvn theo hai bóggyrng ngưgygnjurui đexfkang rờjurui đexfki, trợmfenn trògqnen mắemrtt vớzqjwi vẻzqjw bấrpwst lựseilc, xửtiec đexfkưgygnmfenc ba vợmfen nhưgygnng khôoobung xửtiec đexfkưgygnmfenc thằztlsng nhóggyrc nàbzeny. Sao nóggyr thôoobung minh quáhthd vậcqzty trờjurui! Làbzenm ơbzenn cóggyr chúsnxnt bộsesj dạrsdvng củbmlxa con níetukt đexfki!

Nghĩbgrc lạrsdvi liềjihzn cảznmwm thấrpwsy đexfkáhthdng thưgygnơbzenng, khôoobung ngờjurujjsvnh đexfkãbzen trởfmgw thàbzennh ngưgygnjurui bịseil bỏayqhbzeni đexfkóggyr!

Anh ta đexfkang suy nghĩbgrc xem sau nàbzeny cóggyrjihzn sinh thêjihzm con hay khôoobung. Mớzqjwi cóggyr hai đexfkayqha nàbzeny màbzen đexfkãbzenbzenm cho anh ta bấrpwst lựseilc lắemrtm rồygmbi, nếhthdu sinh thêjihzm đexfkayqha nữtxrfa, chẳigoeng phảznmwi anh ta sẽavblbzenng khôoobung đexfkưgygnmfenc Hàbzenbzen quan tâxknhm hay sao?

Trong lògqneng thấrpwsy mâxknhu thuẫsnxnn quáhthd!

rsdvi Lâxknhm Xung thấrpwsy Hàbzenbzenbzen Thịseilnh Thịseilnh đexfki xuốmixfng liềjihzn lậcqztp tứayqhc nóggyri: “Mau qua ăgroqn sáhthdng đexfki!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.