Cốlrtq Mãigej n Mãigej n ho nhẹhpad mộywsg t tiếxbmf ng, hắskgu ng giọzcee ng, nghiêowgq m nghịsxzq nóqhkg i: “Tôtrqh i ấtrqh y àytbz , cũreot ng điiri ưgdof ợdeyj c… khôtrqh ng xinh điiri ẹhpad p nhưgdof vậapdp y…”
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh: “Côtrqh hiểzeci u chuyệgzuc n điiri ấtrqh y.”
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n: “…”
Nhìqknx n làytbz biếxbmf t, vớilvm i tíukfn nh cánudq ch củsbvy a Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh, anh ta sẽomie khôtrqh ng bao giờigej bỏfxws qua cơmpmu hộywsg i côtrqh ng kíukfn ch côtrqh .
Thịsxzq t nưgdof ớilvm ng cho vàytbz o miệgzuc ng lạqhkg i trởdmxq nêowgq n khôtrqh ng còylph n mùlkjw i vịsxzq gìqknx nữfxws a.
Nhưgdof ng điiri iềgzmg u điiri óqhkg khôtrqh ng quan trọzcee ng, tinh thầilvm n côtrqh rấtrqh t vữfxws ng vàytbz ng, vẫbdjo n còylph n chịsxzq u điiri ựangw ng điiri ưgdof ợdeyj c.
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n híukfn t sâtrqh u mộywsg t hơmpmu i cưgdof ờigej i: “Đtrog úvbyd ng vậapdp y, hàytbz nh tẩwzkw u giang hồnudq , trong lòylph ng khôtrqh ng cóqhkg điiri iểzeci m điiri ếxbmf n, nhưgdof vậapdp y thậapdp t sựangw khôtrqh ng tốlrtq t.”
“Vậapdp y côtrqh điiri i.” Giọzcee ng điiri iệgzuc u củsbvy a Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh khôtrqh ng chúvbyd t nghi ngờigej .
“Tạqhkg i sao?”
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n cảbwlt m thấtrqh y Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh cóqhkg gìqknx điiri óqhkg khôtrqh ng ổwzkw n, trưgdof ớilvm c điiri óqhkg còylph n điiri ảbwlt kíukfn ch côtrqh , cho rằjenq ng côtrqh khôtrqh ng xinh điiri ẹhpad p, còylph n nóqhkg i rằjenq ng muốlrtq n côtrqh điiri i cùlkjw ng anh ta tham gia cánudq c hoạqhkg t điiri ộywsg ng.
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh nóqhkg i rấtrqh t ngắskgu n gọzcee n: “Mang theo côtrqh điiri i, khôtrqh ng dễqiyx gâtrqh y hiểzeci u lầilvm m.”
“Ýzhge gìqknx ?” Trựangw c giánudq c củsbvy a Cốlrtq Mãigej n Mãigej n cảbwlt m thấtrqh y dưgdof ờigej ng nhưgdof trong lờigej i nóqhkg i cóqhkg cạqhkg m bẫbdjo y.
“Tựangw nghĩhpad điiri i.”
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh nóqhkg i xong nhìqknx n điiri ĩhpad a thịsxzq t nưgdof ớilvm ng trốlrtq ng khôtrqh ng, vưgdof ơmpmu n bàytbz n tay thon dàytbz i gắskgu p hai xiêowgq n trêowgq n điiri ĩhpad a trưgdof ớilvm c mặangw t Cốlrtq Mãigej n Mãigej n.
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n còylph n điiri ang suy nghĩhpad ýdsdc tứcolj trong lờigej i nóqhkg i củsbvy a anh ta, vộywsg i vàytbz ng giấtrqh u chiếxbmf c xiêowgq n nưgdof ớilvm ng trưgdof ớilvm c mặangw t mìqknx nh, nhưgdof ng điiri ộywsg ng tánudq c củsbvy a côtrqh ta vẫbdjo n chậapdp m hơmpmu n mộywsg t chúvbyd t, Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh điiri ãigej điiri ưgdof a chúvbyd ng điiri i rồnudq i.
Khôtrqh ng chỉwfiv lấtrqh y điiri i, anh ta còylph n thảbwlt n nhiêowgq n ăqino n trưgdof ớilvm c mặangw t côtrqh .
Thậapdp t điiri úvbyd ng làytbz …
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n nhăqino n mũreot i, trừigej ng mắskgu t nhìqknx n anh ta, rồnudq i bắskgu t điiri ầilvm u suy nghĩhpad vềgzmg nhữfxws ng gìqknx anh ta vừigej a nóqhkg i.
Trong điiri ầilvm u chợdeyj t lóqhkg e lêowgq n mộywsg t tia sánudq ng, côtrqh ta điiri ãigej hiểzeci u ýdsdc củsbvy a Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh.
“Anh…” Côtrqh ta tứcolj c giậapdp n chỉwfiv vàytbz o Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh: “Chếxbmf t tiệgzuc t! Tôtrqh i muốlrtq n cắskgu t điiri ứcolj t mốlrtq i quan hệgzuc vớilvm i anh! Tôtrqh i khôtrqh ng thểzeci làytbz m bạqhkg n gánudq i củsbvy a anh, khôtrqh ng thểzeci tham gia cánudq c hoạqhkg t điiri ộywsg ng cùlkjw ng anh.”
Nghĩhpad rằjenq ng nóqhkg i vậapdp y chưgdof a điiri ủsbvy , côtrqh ta hằjenq n họzcee c nóqhkg i thêowgq m: “Tôtrqh i làytbz ngưgdof ờigej i phụfuuj nữfxws màytbz anh khôtrqh ng bao giờigej cóqhkg điiri ưgdof ợdeyj c.”
“Khụfuuj … khụfuuj khụfuuj …”
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh khôtrqh ng kịsxzq p chuẩwzkw n bịsxzq , bịsxzq lờigej i nóqhkg i củsbvy a Cốlrtq Mãigej n Mãigej n làytbz m kinh sợdeyj .
Anh ta điiri ưgdof a tay che môtrqh i, mặangw t điiri ỏfxws bừigej ng.
Thịsxzq t nưgdof ớilvm ng nàytbz y mùlkjw i vịsxzq thậapdp t mạqhkg nh mẽomie , vừigej a têowgq vừigej a cay, mộywsg t khi điiri ãigej bịsxzq sặangw c thìqknx rấtrqh t khóqhkg điiri ểzeci vưgdof ợdeyj t qua.
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n khôtrqh ng muốlrtq n quan tâtrqh m điiri ếxbmf n anh ta, nhưgdof ng sau khi suy nghĩhpad xong, côtrqh ta róqhkg t mộywsg t cốlrtq c nưgdof ớilvm c điiri ưgdof a cho anh ta.
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh uốlrtq ng xong cốlrtq c nưgdof ớilvm c, sau mộywsg t lánudq t, cuốlrtq i cùlkjw ng cũreot ng dịsxzq u lạqhkg i.
Mặangw t anh ta vẫbdjo n còylph n hơmpmu i điiri ỏfxws , hơmpmu i điiri ánudq ng thưgdof ơmpmu ng khôtrqh ng giảbwlt i thíukfn ch điiri ưgdof ợdeyj c.
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n hơmpmu i mềgzmg m lòylph ng, cho rằjenq ng phảbwlt i điiri i sựangw kiệgzuc n thôtrqh i, khôtrqh ng thểzeci chậapdp m trễqiyx thờigej i gian. Còylph n vềgzmg côtrqh ng việgzuc c củsbvy a côtrqh thìqknx tùlkjw y ýdsdc sắskgu p xếxbmf p.
Tuy nhiêowgq n, ngay sau điiri óqhkg , Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh điiri ãigej điiri ánudq nh bay sựangw mềgzmg m lòylph ng củsbvy a Cốlrtq Mãigej n Mãigej n.
“Khôtrqh ng phảbwlt i do anh.”
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh mặangw c dùlkjw trưgdof ớilvm c điiri óqhkg hơmpmu i điiri ỏfxws mặangw t, nhưgdof ng từigej điiri ầilvm u điiri ếxbmf n cuốlrtq i khôtrqh ng hềgzmg mấtrqh t điiri i phong thánudq i, anh ta giữfxws hìqknx nh tưgdof ợdeyj ng rấtrqh t xuấtrqh t sắskgu c. Lúvbyd c nàytbz y mởdmxq miệgzuc ng, khíukfn thếxbmf vẫbdjo n khôtrqh ng giảbwlt m.
Mộywsg t ngưgdof ờigej i điiri àytbz n ôtrqh ng tốlrtq t nhưgdof vậapdp y lạqhkg i mởdmxq miệgzuc ng cầilvm u xin!
Cốlrtq Mãigej n Mãigej n cắskgu n chặangw t hàytbz m răqino ng, côtrqh róqhkg t mộywsg t cốlrtq c nưgdof ớilvm c, điiri ứcolj ng dậapdp y lạqhkg i gầilvm n Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh rồnudq i điiri ổwzkw nưgdof ớilvm c lêowgq n ngưgdof ờigej i anh.
“Tôtrqh i nghĩhpad anh nêowgq n uốlrtq ng nhiềgzmg u nưgdof ớilvm c hơmpmu n.”
Côtrqh điiri ãigej rấtrqh t tứcolj c giậapdp n.
Côtrqh điiri ặangw t chiếxbmf c cốlrtq c lêowgq n môtrqh i Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh, cốlrtq ýdsdc điiri ổwzkw nưgdof ớilvm c xuốlrtq ng.
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh khôtrqh ng cóqhkg chuẩwzkw n bịsxzq trưgdof ớilvm c, thậapdp t sựangw bịsxzq côtrqh điiri ổwzkw nưgdof ớilvm c vàytbz o ngưgdof ờigej i, nhưgdof ng côtrqh cũreot ng làytbz m điiri ổwzkw hơmpmu n phâtrqh n nửbupj a.
Đtrog àytbz o Triểzeci n Minh nhanh chóqhkg ng phảbwlt n ứcolj ng, điiri ưgdof a tay cầilvm m lấtrqh y chiếxbmf c cốlrtq c trong tay côtrqh , vừigej a khôtrqh ng cho côtrqh nắskgu m chặangw t chiếxbmf c cốlrtq c, vừigej a cốlrtq gắskgu ng hếxbmf t sứcolj c kéfhyp o côtrqh nghiêowgq ng vềgzmg phíukfn a trưgdof ớilvm c.
Hai ngưgdof ờigej i cánudq ch nhau bởdmxq i cánudq i bàytbz n ăqino n, Cốlrtq Mãigej n Mãigej n bịsxzq kéfhyp o điiri i, châtrqh n khôtrqh ng vữfxws ng khiếxbmf n toàytbz n thâtrqh n ngãigej chúvbyd i vềgzmg phíukfn a trưgdof ớilvm c…
Đ
Cố
Nhì
Thị
Như
Cố
“Vậ
“Tạ
Cố
Đ
“Ý
“Tự
Đ
Cố
Khô
Thậ
Cố
Trong đ
“Anh…” Cô
Nghĩ
“Khụ
Đ
Anh ta đ
Thị
Cố
Đ
Mặ
Cố
Tuy nhiê
“Khô
Đ
Mộ
Cố
“Tô
Cô
Cô
Đ
Đ
Hai ngư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.