“Ừoijm m.” Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n đrmsu átneq p lạrpuq i rồtrnr i cắfsdv n mộghwf t miếhojd ng cátneq nh gàlpcz .
Côfbym vẫqcsm n đrmsu ang đrmsu ợpmfa i Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh nófjls i tiếhojd p vếhojd sau, kếhojd t quảghwf chờmlfh mãqtjz i khôfbym ng thấikyn y anh nófjls i gìhznd nêqcsm n mớrmsu i ngẩitlv ng đrmsu ầkvgo u hỏilam i: “Sau đrmsu ófjls thìhznd sao?”
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh bựkuob c mìhznd nh nhìhznd n côfbym : “Em nófjls i xem?”
Đentd ôfbym i khi côfbym nhófjls c nàlpcz y chậyfki m chạrpuq p đrmsu ếhojd n mứmdoi c khiếhojd n ngưvonr ờmlfh i ta tứmdoi c giậyfki n.
Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n đrmsu ãqtjz đrmsu ưvonr a cátneq nh gàlpcz tớrmsu i miệxlvv ng rồtrnr i nhưvonr ng lạrpuq i khôfbym ng dátneq m ăhzrt n.
Côfbym phảghwf i nófjls i gìhznd ?!
Khôfbym ng phảghwf i anh đrmsu ang nófjls i sao?
Thếhojd nàlpcz o tựkuob nhiêqcsm n lạrpuq i bảghwf o côfbym nófjls i?
Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n thậyfki n trọejvt ng cắfsdv n thêqcsm m mộghwf t miếhojd ng cátneq nh gàlpcz , đrmsu ộghwf t nhiêqcsm n hiểqcsm u ra: “Anh muốoicw n tôfbym i tìhznd m giúentd p anh mộghwf t ngưvonr ờmlfh i bạrpuq n nữsvcz đrmsu ồtrnr ng hàlpcz nh đrmsu úentd ng khôfbym ng?”
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh gậyfki t đrmsu ầkvgo u.
Mặvhtw c dùhznd khảghwf năhzrt ng lýmlfh giảghwf i củhojd a Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n hơtvxd i kévbjc m mộghwf t chúentd t nhưvonr ng cũejvt ng gầkvgo n đrmsu úentd ng rồtrnr i, anh khôfbym ng thểqcsm trôfbym ng chờmlfh cófjls bưvonr ớrmsu c đrmsu ộghwf t phátneq lớrmsu n hơtvxd n vớrmsu i chỉejvt sốoicw thôfbym ng minh củhojd a côfbym .
“Nếhojd u tay chịbjgf tiểqcsm u Lệxlvv khôfbym ng bịbjgf thưvonr ơtvxd ng thìhznd cófjls thểqcsm đrmsu i cùhznd ng anh…” Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n tựkuob lẩitlv m bẩitlv m: “Nhưvonr ng bâxlvv y giờmlfh chịbjgf ấikyn y bịbjgf thưvonr ơtvxd ng, chỉejvt đrmsu àlpcz nh tìhznd m ngưvonr ờmlfh i khátneq c thôfbym i, cứmdoi giao cho tôfbym i đrmsu i.”
“Anh… sao anh lạrpuq i nhìhznd n tôfbym i nhưvonr thếhojd ?” Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n phátneq t hiệxlvv n vẻnano mặvhtw t Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh trởmpta nêqcsm n càlpcz ng khófjls coi.
Lẽjjdb nàlpcz o vừkvgo a nãqtjz y côfbym nófjls i gìhznd sai sao?
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh tỏilam vẻnano bấikyn t mãqtjz n.
Nểqcsm tìhznd nh họejvt làlpcz bạrpuq n bèfjls , côfbym đrmsu ãqtjz nhiệxlvv t tìhznd nh giúentd p anh tìhznd m bạrpuq n đrmsu ồtrnr ng hàlpcz nh rồtrnr i, anh còoijm n muốoicw n gìhznd nữsvcz a?
“Anh…”
“Em ngốoicw c quátneq , thôfbym i bỏilam đrmsu i!”
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh lạrpuq nh lùhznd ng ngắfsdv t lờmlfh i côfbym .
“…” Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n bịbjgf anh mắfsdv ng đrmsu ếhojd n ngâxlvv y ngưvonr ờmlfh i.
Vàlpcz i giâxlvv y sau, côfbym đrmsu ặvhtw t cátneq nh gàlpcz trêqcsm n tay xuốoicw ng, giậyfki n đrmsu ùhznd ng đrmsu ùhznd ng nhìhznd n anh: “Anh làlpcz m sao thếhojd , hởmpta ra làlpcz lạrpuq i côfbym ng kítneq ch tôfbym i!”
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh đrmsu ưvonr a tay ấikyn n vàlpcz o Thátneq i Dưvonr ơtvxd ng đrmsu ộghwf t nhiêqcsm n nhảghwf y lêqcsm n củhojd a mìhznd nh, khuyêqcsm n bảghwf n thâxlvv n bìhznd nh tĩoijm nh.
Lờmlfh i anh nófjls i khófjls hiểqcsm u vậyfki y sao?
Anh đrmsu ãqtjz nófjls i rõoijm ràlpcz ng nhưvonr vậyfki y rồtrnr i, anh thiếhojd u bạrpuq n nữsvcz đrmsu ồtrnr ng hàlpcz nh, thếhojd màlpcz côfbym còoijm n đrmsu ịbjgf nh giúentd p anh tìhznd m ngưvonr ờmlfh i khátneq c.
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh thậyfki m chítneq còoijm n bắfsdv t đrmsu ầkvgo u nghi ngờmlfh khảghwf năhzrt ng truyềlpcz n đrmsu ạrpuq t củhojd a mìhznd nh cófjls vấikyn n đrmsu ềlpcz .
“Cốoicw tìhznd nh gâxlvv y sựkuob , khôfbym ng thểqcsm giảghwf i thítneq ch!” Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n cũejvt ng họejvt c theo dátneq ng vẻnano cưvonr ờmlfh i khẩitlv y củhojd a Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh, lạrpuq i cầkvgo m vàlpcz i xiêqcsm n thịbjgf t lêqcsm n bắfsdv t đrmsu ầkvgo u ăhzrt n.
Bâxlvv y giờmlfh côfbym đrmsu ang rấikyn t tứmdoi c giậyfki n, giảghwf vờmlfh hung dữsvcz , tưvonr ớrmsu ng ăhzrt n cũejvt ng khôfbym ng dễkefd nhìhznd n.
Nhưvonr ng dátneq ng vẻnano giưvonr ơtvxd ng nanh múentd a vuốoicw t nàlpcz y lạrpuq i hơtvxd i giốoicw ng mèfjls o hoang nhỏilam trong côfbym ng viêqcsm n củhojd a côfbym ng ty Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh, mặvhtw c dùhznd hung dữsvcz nhưvonr ng lạrpuq i đrmsu ưvonr ợpmfa c mọejvt i ngưvonr ờmlfh i cưvonr ng chiềlpcz u, mọejvt i ngưvonr ờmlfh i rấikyn t thítneq ch nófjls , còoijm n cófjls ngưvonr ờmlfh i chụuvak p ảghwf nh cho nófjls .
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh khôfbym ng nófjls i đrmsu ưvonr ợpmfa c suy nghĩoijm trong lòoijm ng mìhznd nh, chỉejvt cảghwf m thấikyn y rấikyn t khófjls giảghwf i thítneq ch, lửymka a giậyfki n biếhojd n mấikyn t.
Anh kiêqcsm n nhẫqcsm n nófjls i vớrmsu i Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n: “Khôfbym ng cầkvgo n tìhznd m ngưvonr ờmlfh i khátneq c, em làlpcz đrmsu ưvonr ợpmfa c rồtrnr i.”
Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n vừkvgo a nghe vậyfki y từkvgo chốoicw i: “Tôfbym i khôfbym ng đrmsu ưvonr ợpmfa c!”
Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh đrmsu ẩitlv y đrmsu ĩoijm a thịbjgf t nưvonr ớrmsu ng vềlpcz phítneq a côfbym , ýmlfh tứmdoi khôfbym ng thểqcsm rõoijm ràlpcz ng hơtvxd n:
Tôfbym i đrmsu ãqtjz mờmlfh i em đrmsu i ăhzrt n đrmsu ồtrnr nưvonr ớrmsu ng rồtrnr i màlpcz em còoijm n nófjls i khôfbym ng đrmsu ưvonr ợpmfa c?
Khôfbym ng đrmsu ưvonr ợpmfa c cũejvt ng phảghwf i đrmsu ưvonr ợpmfa c!
Tụuvak c ngữsvcz cófjls câxlvv u, nhậyfki n đrmsu ồtrnr củhojd a ngưvonr ờmlfh i rồtrnr i phảghwf i biếhojd t nhúentd n nhưvonr ờmlfh ng.
Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n bâxlvv y giờmlfh cófjls giậyfki n nữsvcz a cũejvt ng khôfbym ng thểqcsm bộghwf c phátneq t ra.
Côfbym cẩitlv n thậyfki n liếhojd c nhìhznd n Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh: “Tôfbym i nghĩoijm anh tham dựkuob sựkuob kiệxlvv n, nhữsvcz ng dịbjgf p nhưvonr vậyfki y thìhznd nêqcsm n tìhznd m mộghwf t ngưvonr ờmlfh i cófjls thâxlvv n phậyfki n… hoặvhtw c tìhznd m mộghwf t bạrpuq n nữsvcz xinh đrmsu ẹejvt p, anh cófjls nghĩoijm vậyfki y khôfbym ng?”
Bìhznd nh thưvonr ờmlfh ng Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh châxlvv m chọejvt c khiêqcsm u khítneq ch côfbym khôfbym ng ítneq t, vìhznd thếhojd bâxlvv y giờmlfh anh nófjls i đrmsu ang thiếhojd u mộghwf t bạrpuq n nữsvcz đrmsu ồtrnr ng hàlpcz nh, Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n mớrmsu i khôfbym ng nghĩoijm làlpcz anh sẽjjdb tìhznd m côfbym đrmsu i, phảghwf n ứmdoi ng đrmsu ầkvgo u tiêqcsm n củhojd a côfbym làlpcz anh đrmsu ang nhờmlfh côfbym tìhznd m ngưvonr ờmlfh i giúentd p.
Giọejvt ng đrmsu iệxlvv u Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh khôfbym ng nghe ra cảghwf m xúentd c gìhznd : “Em cho rằgpmg ng mìhznd nh khôfbym ng đrmsu ẹejvt p?”
Cófjls côfbym gátneq i nàlpcz o khôfbym ng yêqcsm u cátneq i đrmsu ẹejvt p, khôfbym ng cảghwf m thấikyn y mìhznd nh xinh chứmdoi !
Nhưvonr ng ngưvonr ờmlfh i hỏilam i câxlvv u nàlpcz y làlpcz Đentd àlpcz o Triểqcsm n Minh, Cốoicw Mãqtjz n Mãqtjz n phảghwf i trảghwf lờmlfh i cẩitlv n thậyfki n, nếhojd u khôfbym ng sẽjjdb khiếhojd n ôfbym ng chủhojd Đentd àlpcz o nổbddh i giậyfki n.
Cô
Đ
Đ
Cố
Cô
Khô
Thế
Cố
Đ
Mặ
“Nế
“Anh… sao anh lạ
Lẽ
Đ
Nể
“Anh…”
“Em ngố
Đ
“…” Cố
Và
Đ
Lờ
Anh đ
Đ
“Cố
Bâ
Như
Đ
Anh kiê
Cố
Đ
Tô
Khô
Tụ
Cố
Cô
Bì
Giọ
Có
Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.