Cô Vợ Thay Thế

Chương 1650 : Em ngốc chết đi được, bỏ đi

    trước sau   
“Ừoijmm.” Cốoicwqtjzn Mãqtjzn đrmsuátneqp lạrpuqi rồtrnri cắfsdvn mộghwft miếhojdng cátneqnh gàlpcz.

fbym vẫqcsmn đrmsuang đrmsupmfai Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh nófjlsi tiếhojdp vếhojd sau, kếhojdt quảghwf chờmlfhqtjzi khôfbymng thấikyny anh nófjlsi gìhzndqcsmn mớrmsui ngẩitlvng đrmsukvgou hỏilami: “Sau đrmsuófjls thìhznd sao?”

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh bựkuobc mìhzndnh nhìhzndn côfbym: “Em nófjlsi xem?”

Đentdôfbymi khi côfbym nhófjlsc nàlpczy chậyfkim chạrpuqp đrmsuếhojdn mứmdoic khiếhojdn ngưvonrmlfhi ta tứmdoic giậyfkin.

Cốoicwqtjzn Mãqtjzn đrmsuãqtjz đrmsuưvonra cátneqnh gàlpcz tớrmsui miệxlvvng rồtrnri nhưvonrng lạrpuqi khôfbymng dátneqm ăhzrtn.

fbym phảghwfi nófjlsi gìhznd?!


Khôfbymng phảghwfi anh đrmsuang nófjlsi sao?

Thếhojdlpczo tựkuob nhiêqcsmn lạrpuqi bảghwfo côfbymfjlsi?

Cốoicwqtjzn Mãqtjzn thậyfkin trọejvtng cắfsdvn thêqcsmm mộghwft miếhojdng cátneqnh gàlpcz, đrmsughwft nhiêqcsmn hiểqcsmu ra: “Anh muốoicwn tôfbymi tìhzndm giúentdp anh mộghwft ngưvonrmlfhi bạrpuqn nữsvcz đrmsutrnrng hàlpcznh đrmsuúentdng khôfbymng?”

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh gậyfkit đrmsukvgou.

Mặvhtwc dùhznd khảghwfhzrtng lýmlfh giảghwfi củhojda Cốoicwqtjzn Mãqtjzn hơtvxdi kévbjcm mộghwft chúentdt nhưvonrng cũejvtng gầkvgon đrmsuúentdng rồtrnri, anh khôfbymng thểqcsm trôfbymng chờmlfhfjlsvonrrmsuc đrmsughwft phátneq lớrmsun hơtvxdn vớrmsui chỉejvt sốoicw thôfbymng minh củhojda côfbym.

“Nếhojdu tay chịbjgf tiểqcsmu Lệxlvv khôfbymng bịbjgf thưvonrơtvxdng thìhzndfjls thểqcsm đrmsui cùhzndng anh…” Cốoicwqtjzn Mãqtjzn tựkuob lẩitlvm bẩitlvm: “Nhưvonrng bâxlvvy giờmlfh chịbjgfikyny bịbjgf thưvonrơtvxdng, chỉejvt đrmsuàlpcznh tìhzndm ngưvonrmlfhi khátneqc thôfbymi, cứmdoi giao cho tôfbymi đrmsui.”

“Anh… sao anh lạrpuqi nhìhzndn tôfbymi nhưvonr thếhojd?” Cốoicwqtjzn Mãqtjzn phátneqt hiệxlvvn vẻnano mặvhtwt Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh trởmptaqcsmn càlpczng khófjls coi.

Lẽjjdblpczo vừkvgoa nãqtjzy côfbymfjlsi gìhznd sai sao?

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh tỏilam vẻnano bấikynt mãqtjzn.

Nểqcsmhzndnh họejvtlpcz bạrpuqn bèfjls, côfbym đrmsuãqtjz nhiệxlvvt tìhzndnh giúentdp anh tìhzndm bạrpuqn đrmsutrnrng hàlpcznh rồtrnri, anh còoijmn muốoicwn gìhznd nữsvcza?

“Anh…”

“Em ngốoicwc quátneq, thôfbymi bỏilam đrmsui!”

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh lạrpuqnh lùhzndng ngắfsdvt lờmlfhi côfbym.


“…” Cốoicwqtjzn Mãqtjzn bịbjgf anh mắfsdvng đrmsuếhojdn ngâxlvvy ngưvonrmlfhi.

lpczi giâxlvvy sau, côfbym đrmsuvhtwt cátneqnh gàlpcz trêqcsmn tay xuốoicwng, giậyfkin đrmsuùhzndng đrmsuùhzndng nhìhzndn anh: “Anh làlpczm sao thếhojd, hởmpta ra làlpcz lạrpuqi côfbymng kítneqch tôfbymi!”

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh đrmsuưvonra tay ấikynn vàlpczo Thátneqi Dưvonrơtvxdng đrmsughwft nhiêqcsmn nhảghwfy lêqcsmn củhojda mìhzndnh, khuyêqcsmn bảghwfn thâxlvvn bìhzndnh tĩoijmnh.

Lờmlfhi anh nófjlsi khófjls hiểqcsmu vậyfkiy sao?

Anh đrmsuãqtjzfjlsi rõoijmlpczng nhưvonr vậyfkiy rồtrnri, anh thiếhojdu bạrpuqn nữsvcz đrmsutrnrng hàlpcznh, thếhojdlpczfbymoijmn đrmsubjgfnh giúentdp anh tìhzndm ngưvonrmlfhi khátneqc.

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh thậyfkim chítneqoijmn bắfsdvt đrmsukvgou nghi ngờmlfh khảghwfhzrtng truyềlpczn đrmsurpuqt củhojda mìhzndnh cófjls vấikynn đrmsulpcz.

“Cốoicwhzndnh gâxlvvy sựkuob, khôfbymng thểqcsm giảghwfi thítneqch!” Cốoicwqtjzn Mãqtjzn cũejvtng họejvtc theo dátneqng vẻnanovonrmlfhi khẩitlvy củhojda Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh, lạrpuqi cầkvgom vàlpczi xiêqcsmn thịbjgft lêqcsmn bắfsdvt đrmsukvgou ăhzrtn.

xlvvy giờmlfhfbym đrmsuang rấikynt tứmdoic giậyfkin, giảghwf vờmlfh hung dữsvcz, tưvonrrmsung ăhzrtn cũejvtng khôfbymng dễkefd nhìhzndn.

Nhưvonrng dátneqng vẻnano giưvonrơtvxdng nanh múentda vuốoicwt nàlpczy lạrpuqi hơtvxdi giốoicwng mèfjlso hoang nhỏilam trong côfbymng viêqcsmn củhojda côfbymng ty Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh, mặvhtwc dùhznd hung dữsvcz nhưvonrng lạrpuqi đrmsuưvonrpmfac mọejvti ngưvonrmlfhi cưvonrng chiềlpczu, mọejvti ngưvonrmlfhi rấikynt thítneqch nófjls, còoijmn cófjls ngưvonrmlfhi chụuvakp ảghwfnh cho nófjls.

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh khôfbymng nófjlsi đrmsuưvonrpmfac suy nghĩoijm trong lòoijmng mìhzndnh, chỉejvt cảghwfm thấikyny rấikynt khófjls giảghwfi thítneqch, lửymkaa giậyfkin biếhojdn mấikynt.

Anh kiêqcsmn nhẫqcsmn nófjlsi vớrmsui Cốoicwqtjzn Mãqtjzn: “Khôfbymng cầkvgon tìhzndm ngưvonrmlfhi khátneqc, em làlpcz đrmsuưvonrpmfac rồtrnri.”

Cốoicwqtjzn Mãqtjzn vừkvgoa nghe vậyfkiy từkvgo chốoicwi: “Tôfbymi khôfbymng đrmsuưvonrpmfac!”

Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh đrmsuitlvy đrmsuĩoijma thịbjgft nưvonrrmsung vềlpcz phítneqa côfbym, ýmlfh tứmdoi khôfbymng thểqcsmoijmlpczng hơtvxdn:

fbymi đrmsuãqtjz mờmlfhi em đrmsui ăhzrtn đrmsutrnrvonrrmsung rồtrnri màlpcz em còoijmn nófjlsi khôfbymng đrmsuưvonrpmfac?

Khôfbymng đrmsuưvonrpmfac cũejvtng phảghwfi đrmsuưvonrpmfac!

Tụuvakc ngữsvczfjlsxlvvu, nhậyfkin đrmsutrnr củhojda ngưvonrmlfhi rồtrnri phảghwfi biếhojdt nhúentdn nhưvonrmlfhng.

Cốoicwqtjzn Mãqtjzn bâxlvvy giờmlfhfjls giậyfkin nữsvcza cũejvtng khôfbymng thểqcsm bộghwfc phátneqt ra.

fbym cẩitlvn thậyfkin liếhojdc nhìhzndn Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh: “Tôfbymi nghĩoijm anh tham dựkuob sựkuob kiệxlvvn, nhữsvczng dịbjgfp nhưvonr vậyfkiy thìhzndqcsmn tìhzndm mộghwft ngưvonrmlfhi cófjls thâxlvvn phậyfkin… hoặvhtwc tìhzndm mộghwft bạrpuqn nữsvcz xinh đrmsuejvtp, anh cófjls nghĩoijm vậyfkiy khôfbymng?”

hzndnh thưvonrmlfhng Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh châxlvvm chọejvtc khiêqcsmu khítneqch côfbym khôfbymng ítneqt, vìhznd thếhojdxlvvy giờmlfh anh nófjlsi đrmsuang thiếhojdu mộghwft bạrpuqn nữsvcz đrmsutrnrng hàlpcznh, Cốoicwqtjzn Mãqtjzn mớrmsui khôfbymng nghĩoijmlpcz anh sẽjjdbhzndm côfbym đrmsui, phảghwfn ứmdoing đrmsukvgou tiêqcsmn củhojda côfbymlpcz anh đrmsuang nhờmlfhfbymhzndm ngưvonrmlfhi giúentdp.

Giọejvtng đrmsuiệxlvvu Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh khôfbymng nghe ra cảghwfm xúentdc gìhznd: “Em cho rằgpmgng mìhzndnh khôfbymng đrmsuejvtp?”

fjlsfbymtneqi nàlpczo khôfbymng yêqcsmu cátneqi đrmsuejvtp, khôfbymng cảghwfm thấikyny mìhzndnh xinh chứmdoi!

Nhưvonrng ngưvonrmlfhi hỏilami câxlvvu nàlpczy làlpcz Đentdàlpczo Triểqcsmn Minh, Cốoicwqtjzn Mãqtjzn phảghwfi trảghwf lờmlfhi cẩitlvn thậyfkin, nếhojdu khôfbymng sẽjjdb khiếhojdn ôfbymng chủhojd Đentdàlpczo nổbddhi giậyfkin.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.