Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 83 :

    trước sau   

Chu Tưrnaqryawng chưrnaqa bao giờryaw nghĩjyte, cózzmr mộnqztt ngàbrbfy hắnvczn lạgpuri phảvihei đyndsi lĩjytenh “Thi thểjeis” củnkgka mìbqannh vềfkst, mộnqztt chuyệwegin vừgqlua hoang đyndsưrnaqryawng vừgqlua tàbrbfn nhẫwuyzn nhưrnaq thếlwoz, khôhtvxng ngờryaw lạgpuri cózzmr ngàbrbfy xảvihey đyndsếlwozn vớytryi hắnvczn.

Thôhtvxng tin nàbrbfy quánkgk mứhuyvc chấnvczn đyndsnqztng, Chu Tưrnaqryawng cũngdhng khôhtvxng biếlwozt liệwegiu hắnvczn cózzmr đyndsnkgkngdhng khípgzh đyndsjeis tậgpurn mắnvczt quan sánkgkt thi thểjeis củnkgka mìbqannh hay khôhtvxng.

Đmiccâytryu đyndsózzmr tậgpurn sâytryu dưrnaqytryi đyndsánkgky lòlonmng, hắnvczn vẫwuyzn luôhtvxn ôhtvxm ấnvczp mộnqztt ảviheo tưrnaquvzdng nhỏbqzp nhoi, ảviheo tưrnaquvzdng rằrsxnng thâytryn thểjeis hắnvczn vẫwuyzn đyndsang mạgpurnh khỏbqzpe nằrsxnm đyndsâytryu đyndsózzmr, rằrsxnng cózzmr mộnqztt ngàbrbfy ôhtvxng trờryawi sẽnkgk mởuvzdlonmng từgqlu bi, cho hắnvczn trởuvzd lạgpuri vớytryi thâytryn thểjeis củnkgka mìbqannh, hắnvczn sẽnkgk xem nhưrnaq hếlwozt thảvihey bâytryy giờryaw chỉwiunbrbfihtxn ánkgkc mộnqztng, nhưrnaqng khoảvihenh khắnvczc nghe đyndsưrnaqfkstc tin tứhuyvc nàbrbfy, hi vọjocong cuốytryi cùngdhng củnkgka hắnvczn đyndsãkzyo tiêsuzfu tan.

Dựdiraa theo nhữiutrng gìbqan Thánkgki Uy nózzmri, thi thểjeis hắnvczn đyndsãkzyo khôhtvxng còlonmn nhậgpurn diệwegin đyndsưrnaqfkstc thôhtvxng qua vẻuvzd bềfkst ngoàbrbfi, màbrbf chỉwiunzzmr thểjeis suy đyndsnkgkn dựdiraa trêsuzfn quầvmsun ánkgko vàbrbf thiếlwozt bịsuzf ghi hìbqannh hắnvczn mang theo, cụyrdb thểjeislonmn phảvihei tiếlwozn hàbrbfnh đyndsytryi chiếlwozu DNA. Thánkgki Uy nózzmri nhữiutrng đyndsiềfkstu nàbrbfy làbrbf đyndsjeis hỏbqzpi ýbiky kiếlwozn củnkgka hắnvczn, hỏbqzpi hắnvczn cózzmr muốytryn đyndsếlwozn Quảviheng Tâytryy mộnqztt chuyếlwozn khôhtvxng, dùngdh sao đyndsózzmrngdhng làbrbf chípgzhnh thâytryn thểjeis hắnvczn…

Lan Khêsuzf Nhung từgqlu đyndsvmsuu đyndsếlwozn cuốytryi vẫwuyzn trầvmsum ngâytrym, hiểjeisn nhiêsuzfn cũngdhng kinh hoàbrbfng khôhtvxng kéxrshm. Y đyndsnvczt tay trêsuzfn lưrnaqng Chu Tưrnaqryawng nhègqlu nhẹbiky vỗlasw vềfkst.

Thậgpurt lâytryu sau, Chu Tưrnaqryawng ngẩqxxjng đyndsvmsuu lêsuzfn, đyndsôhtvxi mắnvczt chằrsxnng chịsuzft tơihtxnkgku, vẻuvzd mặnvczt bốytryi rốytryi vôhtvxngdhng, hắnvczn khàbrbfn khàbrbfn nózzmri, “Anh Uy, hai ngưrnaqryawi đyndsi vớytryi em, em… Em phảvihei đyndsếlwozn xem sao, thâytryn thểjeisbrbfnkgku thịsuzft cha mẹbiky đyndsjeis lạgpuri, dùngdh thếlwozbrbfo em cũngdhng phảvihei đyndsi… Đmicci giảvihei quyếlwozt mộnqztt lầvmsun.” Chu Tưrnaqryawng khịsuzft mũngdhi, “Đmicci cùngdhng vớytryi em, em sợfkst em khôhtvxng chịsuzfu nổidbii.” Hắnvczn bịsuzft mắnvczt, đyndsau đyndsytryn khôhtvxng biếlwozt làbrbfm sao.


Nhữiutrng gìbqan hắnvczn phảvihei trảvihei qua, phảvihei chấnvczp nhậgpurn lúwuyzc nàbrbfy, nhữiutrng ngưrnaqryawi khánkgkc sẽnkgk khôhtvxng bao giờryaw hiểjeisu đyndsưrnaqfkstc.

Hắnvczn sắnvczp đyndsi nhậgpurn lạgpuri thâytryn thểjeis củnkgka mìbqannh, đyndsózzmrbrbf thâytryn thểjeis hắnvczn đyndsãkzyo sửnvcz dụyrdbng hơihtxn ba mưrnaqơihtxi nănkgkm, đyndsózzmrbrbf minh chứhuyvng chứhuyvng minh hắnvczn đyndsãkzyo từgqlung sinh sốytryng trêsuzfn cõbxoji đyndsryawi nàbrbfy, hắnvczn đyndsãkzyohtvxngdhng quen thuộnqztc vớytryi thâytryn thểjeis đyndsózzmr, khi hắnvczn còlonmn làbrbf Chu Tưrnaqryawng thậgpurt sựdira, hắnvczn đyndssrycng hàbrbfnh cùngdhng thâytryn thểjeis đyndsózzmr, thâytryn thểjeis đyndsózzmr đyndsãkzyo từgqlung rấnvczt khỏbqzpe mạgpurnh vàbrbf tràbrbfn trềfkst sứhuyvc sốytryng. Nhưrnaqng đyndsếlwozn bâytryy giờryaw, đyndsếlwozn bâytryy giờryaw hắnvczn lạgpuri phảvihei tựdira đyndsi nhậgpurn vềfkst mộnqztt đyndsytryng xưrnaqơihtxng trắnvczng, hắnvczn quảvihe thựdirac khôhtvxng biếlwozt phảvihei hìbqannh dung tâytrym trạgpurng mìbqannh nhưrnaq thếlwozbrbfo. Sợfkstkzyoi? Bi thưrnaqơihtxng? Tuyệwegit vọjocong? Khôhtvxng hẳrsxnn… Hoặnvczc làbrbf… Đmiccfkstu cózzmr cảvihe.

Lan Khêsuzf Nhung dịsuzfu dàbrbfng nózzmri, “Anh Tưrnaqryawng, em đyndsi vớytryi anh, em sẽnkgk luôhtvxn ởuvzdsuzfn anh.”

Thánkgki Uy thởuvzdbrbfi, “Anh cũngdhng phảvihei đyndsi chứhuyv, nếlwozu khôhtvxng thìbqan bằrsxnng thâytryn phậgpurn bâytryy giờryaw, chúwuyzbrbfy sao tớytryi đyndsózzmr đyndsưrnaqfkstc.”

Chu Tưrnaqryawng phảvihei uốytryng thêsuzfm nửnvcza ly rưrnaqfkstu mớytryi tìbqanm vềfkst đyndsưrnaqfkstc mộnqztt ípgzht thầvmsun trípgzh, hắnvczn hỏbqzpi, “Anh Uy, em đyndsang đyndssuzfnh hỏbqzpi anh, chuyệwegin hậgpuru sựdira củnkgka em giảvihei quyếlwozt thếlwozbrbfo? Anh thôhtvxng bánkgko cho họjocobrbfng em àbrbf?”

Vẻuvzd mặnvczt Thánkgki Uy khánkgk kỳdira dịsuzf, “Hậgpuru sựdira củnkgka chúwuyzbrbfy… Do Yếlwozn Minh Tu giảvihei quyếlwozt.”

“Cánkgki gìbqan?” Chu Tưrnaqryawng kinh ngạgpurc, “Sao cậgpuru ta lạgpuri giảvihei quyếlwozt? Anh cózzmr sốytry đyndsiệwegin thoạgpuri mợfkst trẻuvzd củnkgka em màbrbf? Lúwuyzc ấnvczy…”

Thánkgki Uy đyndsánkgkp, “Lúwuyzc ấnvczy anh cũngdhng cózzmrnkgko, thâytryn thípgzhch củnkgka chúwuyzbrbfy đyndsfkstu đyndsếlwozn, bọjocon họjoco đyndssuzfnh phâytryn chia tàbrbfi sảvihen, nhưrnaqng màbrbf… Yếlwozn Minh Tu khôhtvxng cho. Vìbqanwuyzc đyndsózzmr trưrnaqryawng hợfkstp củnkgka chúwuyzbrbfy chỉwiun đyndsưrnaqfkstc giảvihei quyếlwozt làbrbf mấnvczt típgzhch, khôhtvxng làbrbfm giấnvczy chứhuyvng tửnvcz, hơihtxn nữiutra Yếlwozn Minh Tu còlonmn gâytryy sứhuyvc éxrshp, cuốytryi cùngdhng bọjocon họjoco chẳrsxnng dánkgkm làbrbfm gìbqan, bâytryy giờryaw tấnvczt cảvihebrbfi sảvihen củnkgka chúwuyzbrbfy đyndsfkstu ởuvzd trong tay Yếlwozn Minh Tu.”

“Sao cậgpuru ta lạgpuri làbrbfm thếlwoz?” Chu Tưrnaqryawng cau màbrbfy, “Chẳrsxnng lẽnkgk… Chẳrsxnng lẽnkgk cậgpuru ta thậgpurt sựdira tin rằrsxnng em còlonmn sốytryng?”

Lan Khêsuzf Nhung cưrnaqryawi nhạgpurt, “Nếlwozu lúwuyzc ấnvczy nózzmr khôhtvxng phụyrdb giúwuyzp Uôhtvxng Vũngdh Đmiccôhtvxng ngănkgkn cảvihen anh đyndsếlwozn lễewhg khởuvzdi quay, anh đyndsãkzyo chẳrsxnng phảvihei lêsuzfn núwuyzi làbrbfm cánkgki phim tàbrbfi liệwegiu đyndsózzmr. Yếlwozn Minh Tu chắnvczc làbrbf chộnqztt dạgpursuzfn mớytryi giữiutr lạgpuri đyndssryc đyndsgpurc củnkgka anh thôhtvxi.”

Chu Tưrnaqryawng vòlonm đyndsvmsuu, “Anh Uy, anh cózzmrnkgkch nàbrbfo lấnvczy lạgpuri cănkgkn hộnqzt củnkgka em khôhtvxng?”

Thánkgki Uy lắnvczc đyndsvmsuu, “Anh khôhtvxng cózzmr.”

Lan Khêsuzf Nhung trầvmsum giọjocong, “Cózzmr thểjeis mua vềfkst.”


Chu Tưrnaqryawng ngẫwuyzm nghĩjyte, “Đmiccúwuyzng vậgpury, bâytryy giờryaw đyndsãkzyobqanm đyndsưrnaqfkstc… Củnkgka anh, chỉwiun cầvmsun làbrbfm giấnvczy chứhuyvng tửnvcz, gọjocoi mợfkst trẻuvzd anh đyndsếlwozn thừgqlua hưrnaquvzdng gia tàbrbfi, sau đyndsózzmr anh mua lạgpuri cănkgkn hộnqzt vềfkst.”

Thánkgki Uy thởuvzdbrbfi, “Vôhtvx ípgzhch, Yếlwozn Minh Tu khôhtvxng giao cănkgkn hộnqzt củnkgka chúwuyzbrbfy cho ai đyndsâytryu.”

Chu Tưrnaqryawng nhípgzhu màbrbfy hỏbqzpi, “Tạgpuri sao cơihtx?”

Thánkgki Uy vừgqlua đyndssuzfnh mởuvzd miệweging, Lan Khêsuzf Nhung đyndsãkzyo đyndsưrnaqa mắnvczt ra hiệwegiu, ýbiky bảviheo anh đyndsgqlung nózzmri tiếlwozp, y biếlwozt Thánkgki Uy cũngdhng nhưrnaq y, đyndsfkstu khôhtvxng muốytryn Chu Tưrnaqryawng tiếlwozp tụyrdbc dípgzhnh lípgzhu vớytryi Yếlwozn Minh Tu, cứhuyv đyndsjeis Chu Tưrnaqryawng mãkzyoi mãkzyoi khôhtvxng nhậgpurn ra tìbqannh cảvihem củnkgka Yếlwozn Minh Tu mớytryi làbrbf tốytryt nhấnvczt.

Quảvihe nhiêsuzfn, Thánkgki Uy chuyểjeisn đyndsfkstbrbfi, “Đmiccózzmr khôhtvxng phảvihei vấnvczn đyndsfkst chípgzhnh, vấnvczn đyndsfkst chípgzhnh làbrbf chúwuyzbrbfy khôhtvxng mua nổidbii đyndsâytryu.”

Chu Tưrnaqryawng ngẩqxxjn ra, lậgpurp tứhuyvc lạgpuri rơihtxi vàbrbfo trầvmsum lặnvczng.

Thánkgki Uy nózzmri đyndsúwuyzng, chắnvczc chắnvczn hắnvczn khôhtvxng mua nổidbii cănkgkn hộnqzt vềfkst, đyndsnvczt đyndsai nơihtxi đyndsózzmrytryy giờryaw đyndsnvczt đyndsbqzp, 1m² cũngdhng phảvihei hơihtxn hai vạgpurn, cănkgkn hộnqzt củnkgka hắnvczn tuy chỉwiunzzmrihtxn 70m², nhưrnaqng nếlwozu típgzhnh ra cũngdhng gầvmsun hai trănkgkm vạgpurn, hắnvczn thậgpurt sựdira khôhtvxng mua nổidbii.

Lan Khêsuzf Nhung nózzmri, “Em mua.”

Chu Tưrnaqryawng nhìbqann y, “Khêsuzf Nhung, anh khôhtvxng thểjeis đyndsjeis cậgpuru…”

“Anh Tưrnaqryawng.” Lan Khêsuzf Nhung cưrnaqryawi ngắnvczt lờryawi hắnvczn, “Em đyndsvmsuu tưrnaq khôhtvxng đyndsưrnaqfkstc sao? Anh đyndsgqlung típgzhnh toánkgkn vớytryi em nhưrnaq thếlwoz chứhuyv? Cănkgkn hộnqzt củnkgka anh cũngdhng cózzmr nhiềfkstu kỷgjzx niệwegim vớytryi em, em ởuvzd đyndsózzmr ănkgkn cơihtxm bao nhiêsuzfu bữiutra, xem TV bao nhiêsuzfu lầvmsun rồsryci? Em cũngdhng yêsuzfu quýbikynkgkn hộnqzt đyndsózzmr nhưrnaq anh, nếlwozu mọjocoi việwegic thuậgpurn lợfksti, nếlwozu họjocobrbfng anh bánkgkn cănkgkn hộnqzt, nhấnvczt đyndssuzfnh em sẽnkgk mua, anh cũngdhng đyndsgqlung cảvihen em nữiutra.”

Chu Tưrnaqryawng hiểjeisu, cózzmr lẽnkgk đyndsâytryy làbrbfnkgkch duy nhấnvczt đyndsjeis hắnvczn giữiutr lạgpuri cănkgkn hộnqzt đyndsózzmr, hắnvczn biếlwozt Lan Khêsuzf Nhung nózzmri thậgpurt, hai ba trănkgkm vạgpurn quảvihe thậgpurt chẳrsxnng làbrbfbqan đyndsytryi vớytryi y, nếlwozu mọjocoi việwegic thuậgpurn lợfksti thìbqan tốytryt quánkgk, nhưrnaqng trưrnaqytryc sau hắnvczn vẫwuyzn hơihtxi bănkgkn khoănkgkn lờryawi Thánkgki Uy đyndsãkzyozzmri, hắnvczn khôhtvxng rõbxoj tạgpuri sao Yếlwozn Minh Tu muốytryn giữiutrnkgkn hộnqzt củnkgka hắnvczn, chẳrsxnng lẽnkgk y thậgpurt lòlonmng ánkgky nánkgky chuyệwegin củnkgka hắnvczn sao?

Thánkgki Uy khôhtvxng cho hắnvczn thờryawi gian nghĩjyte ngợfksti nhiềfkstu, “Anh đyndsãkzyo thu xếlwozp rồsryci, ngàbrbfy mai chúwuyzng ta đyndsi Quảviheng Tâytryy. Chu Tưrnaqryawng, chúwuyzbrbfy vềfkst chuẩqxxjn bịsuzf đyndsi, bảvihey rưrnaqnvczi sánkgkng mai anh đyndsếlwozn nhàbrbf đyndsózzmrn chúwuyzbrbfy.”

Lan Khêsuzf Nhung tiếlwozp lờryawi, “Anh Uy, em vớytryi anh Tưrnaqryawng cùngdhng đyndsi, anh khôhtvxng cầvmsun đyndsózzmrn đyndsâytryu.”


“Cũngdhng đyndsúwuyzng, A Tưrnaqryawng, nhớytry xin A Lụyrdbc nghỉwiun phéxrshp, nózzmr phụyrdb tránkgkch nhâytryn sựdira đyndsnvczy.”

Chu Tưrnaqryawng gậgpurt đyndsvmsuu, vẫwuyzn còlonmn đyndsang hoảviheng loạgpurn, “Em đyndsi toilet.” Nózzmri xong liềfkstn đyndshuyvng dậgpury bỏbqzpbrbfo phòlonmng tắnvczm, hắnvczn phảvihei rửnvcza mặnvczt, hắnvczn phảvihei tỉwiunnh tánkgko.

Hắnvczn vừgqlua đyndsózzmrng cửnvcza, Lan Khêsuzf Nhung đyndsãkzyo lậgpurp tứhuyvc hỏbqzpi, “Yếlwozn Minh Tu biếlwozt khôhtvxng?”

Thánkgki Uy cẳrsxnng thẳrsxnng gậgpurt đyndsvmsuu, “Biếlwozt sớytrym hơihtxn cảvihe anh, chắnvczc bâytryy giờryaw đyndsếlwozn Quảviheng Tâytryy rồsryci.”

“Vậgpury thứhuyv kia… Còlonmn ởuvzd trêsuzfn núwuyzi àbrbf?”

“Ừwfbi, chỗlasw đyndsózzmrzzmrihtxn 40km ôhtvxhtvx khôhtvxng vàbrbfo đyndsưrnaqfkstc, chỉwiun đyndsi bộnqzt dọjococ theo đyndsưrnaqryawng núwuyzi đyndsưrnaqfkstc thôhtvxi, bâytryy giờryaw đyndsang vậgpurn chuyểjeisn ra ngoàbrbfi, chắnvczc hôhtvxm nay sẽnkgk đyndsưrnaqa vềfkst thịsuzf trấnvczn nàbrbfo đyndsózzmr.”

Lan Khêsuzf Nhung khẽnkgk nhípgzhu màbrbfy, “Nếlwozu chúwuyzng ta cứhuyv thếlwoz đyndsi, nhỡnvcz anh Tưrnaqryawng gặnvczp Yếlwozn Minh Tu thìbqan sao?”

“Đmiccjeis anh thửnvcz cốytry sắnvczp xếlwozp, anh cũngdhng khôhtvxng muốytryn hai đyndshuyva nózzmr gặnvczp nhau.” Thánkgki Uy thoánkgkng do dựdira, “Nhưrnaqng anh sợfkst Yếlwozn Minh Tu lạgpuri xảvihey ra chuyệwegin, ba nănkgkm trưrnaqytryc gãkzyo ta đyndsãkzyo…”

Lan Khêsuzf Nhung sắnvczc lẻuvzdm nhìbqann anh, “Anh Uy, anh đyndsgqlung quêsuzfn anh Tưrnaqryawng vìbqan ai màbrbf phảvihei thàbrbfnh thếlwozbrbfy, chẳrsxnng lẽnkgk anh đyndssrycng cảvihem vớytryi nózzmr?”

Thánkgki Uy lắnvczc đyndsvmsuu, “Anh chỉwiun nghĩjyte, cózzmr lẽnkgk chuyệwegin nàbrbfy sẽnkgk khôhtvxng đyndsơihtxn giảvihen.”

Lan Khêsuzf Nhung đyndshuyvng dậgpury, “Mặnvczc kệwegi thếlwozbrbfo, trưrnaqytryc tiêsuzfn cứhuyv ngănkgkn cảvihen hai ngưrnaqryawi gặnvczp nhau đyndsãkzyo, em sợfkst anh Tưrnaqryawng sẽnkgk dao đyndsnqztng… Chờryawzzmr kếlwozt quảvihe đyndsytryi chiếlwozu DNA thìbqannkgko cho họjocobrbfng anh Tưrnaqryawng đyndsếlwozn làbrbfm hậgpuru sựdira, phảvihei càbrbfng nhanh càbrbfng tốytryt.”

Thánkgki Uy trầvmsum giọjocong đyndsánkgkp, “Cứhuyv cốytry hếlwozt sứhuyvc đyndsi…” Trong lòlonmng anh vẫwuyzn còlonmn rấnvczt nhiềfkstu lo lắnvczng, trưrnaqytryc mắnvczt tựdiraa hồsryc chỉwiunzzmrytryy đyndsen.

Chu Tưrnaqryawng ra khỏbqzpi toilet, lắnvczc lắnvczc tózzmrc mánkgki ưrnaqytryt sũngdhng, nózzmri vớytryi Lan Khêsuzf Nhung, “Đmiccưrnaqa anh vềfkst đyndsi.”

Lan Khêsuzf Nhung bưrnaqytryc đyndsếlwozn, vỗlasw vỗlaswrnaqng hắnvczn, dịsuzfu dàbrbfng cưrnaqryawi, “Anh Tưrnaqryawng, em sẽnkgk luôhtvxn ởuvzdsuzfn cạgpurnh anh, đyndsgqlung sợfkstbqan cảvihe.”

Chu Tưrnaqryawng cũngdhng gưrnaqfkstng cưrnaqryawi, “Anh khôhtvxng sợfkst.”



END83.

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.