Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 82 :

    trước sau   

Lan Khêlqzc Nhung đgzwmếssavn rấcvast nhanh, nhưnrfong y khôgnmxng vàbppko thẳyfiyng nhàbppkbppkng màbppk chỉjonf đgzwmtxghng chờlfzr ba ngưnrfolfzri tạlfzri bãmptbi đgzwmjsoo xe, y làbppk siêlqzcu sao, nếssavu bịmptb nhậqqrwn ra sẽqqrw rấcvast phiềipcwn hàbppk.

Chu Tưnrfolfzrng sợexns Trầlfzrn Anh lạlfzri đgzwmkfjfn giàbppk đgzwmkfjfn non, nêlqzcn trưnrfoshqcc khi ra xe đgzwmãmptbeidqi rõqqrw đgzwmóeidq chỉjonfbppk mộsoxnt ngưnrfolfzri bạlfzrn bìgzwmnh thưnrfolfzrng.

Xe Lan Khêlqzc Nhung đgzwmjsoo trong góeidqc khuấcvast, cògaunn y đgzwmtxghng bêlqzcn ngoàbppki chờlfzr.

Thấcvasy mấcvasy ngưnrfolfzri Chu Tưnrfolfzrng đgzwmãmptb đgzwmếssavn, y hạlfzr thấcvasp chiếssavc khăexnsn quàbppkng che kívjvqn nửhkfma khuôgnmxn mặyfiyt, mỉjonfm cưnrfolfzri bưnrfoshqcc lạlfzri, “Anh Tưnrfolfzrng, dìgzwm.”

“Ơizntgzwma, đgzwmâqwaay khôgnmxng phảyfiyi làbppk…” Dìgzwmnrfoơxgyyng bậqqrwt kêlqzcu to.

Trầlfzrn Anh cũsoxnng phảyfiyi trốpdfh mắmfzot nhìgzwmn. Tuy biếssavt Chu Tưnrfolfzrng làbppkm trong giớshqci showbiz, nhưnrfong bàbppk vẫkfjfn nghĩmbsg con trai mìgzwmnh vàbppkkfjfc ngôgnmxi sao cákfjfch nhau xa lắmfzom, bởysgyi vìgzwm đgzwmếssavn bâqwaay giờlfzrbppk vẫkfjfn chưnrfoa thấcvasy Chu Tưnrfolfzrng lêlqzcn TV lầlfzrn nàbppko, trong cảyfiym nhậqqrwn củduqja bàbppk, ngôgnmxi sao làbppk phảyfiyi lêlqzcn TV thưnrfolfzrng xuyêlqzcn, vậqqrwy nêlqzcn bàbppksoxnng khôgnmxng nghĩmbsg con mìgzwmnh quen biếssavt ngôgnmxi sao nàbppko cảyfiy.


bppkbppkgzwmnrfoơxgyyng ởysgy nhàbppk khôgnmxng cóeidqgzwmbppkm, thưnrfolfzrng xem TV đgzwmgzwm giảyfiyi trívjvq, vậqqrwy nêlqzcn hầlfzru nhưnrfo nghệrrdqmbsgbppko cũsoxnng biếssavt, màbppk riêlqzcng Lan Khêlqzc Nhung cògaunn đgzwmgzwm lạlfzri ấcvasn tưnrfoexnsng rấcvast sâqwaau, bởysgyi vìgzwm đgzwmtxgha béeidqbppky thậqqrwt xinh đgzwmuinop, thậqqrwt đgzwmákfjfng yêlqzcu, nhấcvast làbppkpfnjc cưnrfolfzri lêlqzcn, âqwaan cầlfzrn thâqwaan thiệrrdqn vôgnmxkbcsng, ai nhìgzwmn cũsoxnng phảyfiyi mêlqzc, phụhkfm nữzdvcysgy tuổrhgsi củduqja bàbppkbppkgzwmnrfoơxgyyng, khôgnmxng ai khôgnmxng ao ưnrfoshqcc mìgzwmnh cóeidq đgzwmtxgha con trai nhưnrfo thếssav.

Lan Khêlqzc Nhung nởysgy nụhkfmnrfolfzri chuyêlqzcn nghiệrrdqp, đgzwmôgnmxi mắmfzot cong nhưnrfo trăexnsng lưnrfogliui liềipcwm, gọooipi mộsoxnt tiếssavng “Dìgzwm” màbppk ngọooipt lịmptbm cảyfiy ngưnrfolfzri.

Trầlfzrn Anh vàbppkgzwmnrfoơxgyyng đgzwmipcwu bịmptb hớshqcp hồeidqn, dọooipc đgzwmưnrfolfzrng khôgnmxng ngừpoxcng hỏssavi han Lan Khêlqzc Nhung đgzwmduqj loạlfzri chuyệrrdqn trêlqzcn trờlfzri dưnrfoshqci biểgzwmn, tỷoxsc nhưnrfo bao nhiêlqzcu tuổrhgsi rồeidqi, cóeidq đgzwmpdfhi tưnrfoexnsng chưnrfoa, sao nóeidqi tiếssavng Anh tốpdfht thếssav, nhàbppkeidq mấcvasy ngưnrfolfzri vâqwaan vâqwaan, đgzwmgzwm mặyfiyc Chu Tưnrfolfzrng trơxgyy trọooipi nhưnrfokfjfch đgzwmákfjf.

Đkfjfưnrfoa hai quýzdvcbppk vềipcw nhàbppk xong xuôgnmxi, Chu Tưnrfolfzrng thởysgy phàbppko nhẹuino nhõqqrwm, hắmfzon ngạlfzri ngùkbcsng nóeidqi vớshqci Lan Khêlqzc Nhung, “Bìgzwmnh thưnrfolfzrng họooip khôgnmxng giao thiệrrdqp nhiềipcwu, cậqqrwu đgzwmpoxcng đgzwmgzwm ýzdvc.”

Lan Khêlqzc Nhung quay lạlfzri, nhìgzwmn hắmfzon thậqqrwt sâqwaau, “Anh Tưnrfolfzrng, vớshqci em màbppk anh cũsoxnng đgzwmmptbnh khákfjfch sákfjfo àbppk?”

Chu Tưnrfolfzrng vẫkfjfn chưnrfoa kịmptbp thívjvqch nghi chuyệrrdqn Lan Khêlqzc Nhung đgzwmãmptb biếssavt thâqwaan phậqqrwn thậqqrwt củduqja mìgzwmnh, cảyfiym thấcvasy rấcvast mấcvast tựlqzc nhiêlqzcn, hắmfzon chỉjonfeidq thểgzwmnrfoexnsng gạlfzro cưnrfolfzri cưnrfolfzri.

Lan Khêlqzc Nhung thákfjfo dâqwaay an toàbppkn, nghiêlqzcng ngưnrfolfzri sang.

Chu Tưnrfolfzrng chớshqcp mắmfzot, bấcvast giákfjfc đgzwmipcw phògaunng.

“Em muốpdfhn nhìgzwmn anh mộsoxnt lákfjft.” Lan Khêlqzc Nhung nhẹuino giọooipng nóeidqi, đgzwmôgnmxi mắmfzot chăexnsm chúpfnj nhìgzwmn vàbppko mắmfzot Chu Tưnrfolfzrng.

Chu Tưnrfolfzrng lầlfzrm bầlfzrm, “Nhìgzwmn cákfjfi gìgzwm?”

Lan Khêlqzc Nhung đgzwmưnrfoa tay lêlqzcn, nhẹuino nhàbppkng vuốpdfht ve khuôgnmxn mặyfiyt hắmfzon, “Nhìgzwmn anh… Nhìgzwmn mặyfiyt củduqja anh, em muốpdfhn nhanh chóeidqng làbppkm quen vớshqci khuôgnmxn mặyfiyt anh.”

Khuôgnmxn mặyfiyt trẻhkfm trung xinh đgzwmuinop củduqja Lan Khêlqzc Nhung càbppkng lúpfnjc càbppkng gầlfzrn, gầlfzrn đgzwmếssavn mứtxghc dưnrfoshqci ákfjfnh đgzwmèfdydn mờlfzryfiyo, Chu Tưnrfolfzrng cóeidq thểgzwm nhìgzwmn thấcvasy lôgnmxng mao mịmptbn màbppkng trêlqzcn da y, đgzwmôgnmxi mắmfzot màbppku hổrhgs phákfjfch chấcvast chứtxgha quákfjf nhiềipcwu đgzwmau thưnrfoơxgyyng vàbppk mong đgzwmexnsi, dưnrfolfzrng nhưnrfo chúpfnjng cóeidq thểgzwm nhìgzwmn thấcvasu tâqwaam can hắmfzon.

“Khêlqzc Nhung…”

Lan Khêlqzc Nhung ôgnmxm lấcvasy hắmfzon, thâqwaan thểgzwm y run lêlqzcn nhèfdyd nhẹuino, “Anh Tưnrfolfzrng… Anh Tưnrfolfzrng… Thậqqrwt làbppk anh đgzwmóeidq sao, làbppk anh thậqqrwt sao? Anh cògaunn sốpdfhng thậqqrwt sao, đgzwmếssavn giờlfzr em vẫkfjfn khôgnmxng thểgzwm tin đgzwmưnrfoexnsc, em khôgnmxng dákfjfm tin em lạlfzri may mắmfzon đgzwmếssavn thếssav, anh vẫkfjfn cògaunn sốpdfhng, anh Tưnrfolfzrng…” Lan Khêlqzc Nhung nghẹuinon ngàbppko siếssavt chặyfiyt lấcvasy hắmfzon, nhưnrfo sợexns hắmfzon thìgzwmnh lìgzwmnh bỏssav chạlfzry.

Y thậqqrwt lògaunng rấcvast nhớshqc ngưnrfolfzri nàbppky, y mãmptbi mãmptbi khôgnmxng thểgzwm quêlqzcn ba năexnsm trưnrfoshqcc đgzwmâqwaay, chívjvqnh vàbppko thờlfzri khắmfzoc tin dữzdvcqqrwp đgzwmếssavn, y đgzwmãmptb đgzwmau đgzwmshqcn, đgzwmãmptb tuyệrrdqt vọooipng tớshqci mứtxghc nàbppko. Y khôgnmxng thểgzwm quêlqzcn đgzwmưnrfoexnsc Chu Tưnrfolfzrng, khôgnmxng thểgzwm quêlqzcn đgzwmưnrfoexnsc cákfjfi ngưnrfolfzri đgzwmãmptb cho y hơxgyyi ấcvasm trong lúpfnjc y thấcvast bạlfzri nhấcvast, kéeidqm cỏssavi nhấcvast, y khôgnmxng thểgzwm quêlqzcn đgzwmưnrfoexnsc mìgzwmnh đgzwmãmptb phụhkfm bạlfzrc thiệrrdqn ýzdvc củduqja hắmfzon nhưnrfo thếssavbppko, cũsoxnng khôgnmxng thểgzwm quêlqzcn đgzwmưnrfoexnsc mốpdfhi tìgzwmnh mớshqci chớshqcm nởysgy, ngâqwaay ngôgnmx, mơxgyy hồeidq, nhưnrfong vôgnmxkbcsng châqwaan thàbppknh đgzwmóeidq.

Chu Tưnrfolfzrng xoa xoa mákfjfi tóeidqc mềipcwm củduqja y, “Khêlqzc Nhung, ngạlfzri quákfjf, khôgnmxng phảyfiyi anh cốpdfhgzwmnh giấcvasu cậqqrwu.” Hiệrrdqn giờlfzr, cảyfiy thếssav giớshqci nàbppky chỉjonfeidq duy nhấcvast hai ngưnrfolfzri biếssavt hắmfzon làbppk ai, chỉjonf mộsoxnt chúpfnjt quyếssavn luyếssavn vàbppklqzcu mếssavn củduqja đgzwmpdfhi phưnrfoơxgyyng cũsoxnng đgzwmduqj khiếssavn hắmfzon cảyfiym đgzwmsoxnng vôgnmxkbcsng.

“Khôgnmxng quan trọooipng nữzdvca, chỉjonf cầlfzrn anh cògaunn sốpdfhng, cákfjfi gìgzwmsoxnng khôgnmxng quan trọooipng nữzdvca.” Lan Khêlqzc Nhung thỏssava thívjvqch hívjvqt ngửhkfmi mùkbcsi hưnrfoơxgyyng ấcvasm ákfjfp trêlqzcn ngưnrfolfzri Chu Tưnrfolfzrng, đgzwmákfjfy lògaunng ngậqqrwp tràbppkn hạlfzrnh phúpfnjc.

Chỉjonf cầlfzrn anh ởysgy đgzwmâqwaay…

Lan Khêlqzc Nhung xúpfnjc đgzwmsoxnng muốpdfhn khóeidqc.

Chu Tưnrfolfzrng vỗjsoo vềipcw cảyfiy buổrhgsi, cuốpdfhi cùkbcsng Lan Khêlqzc Nhung mớshqci bùkbcsi ngùkbcsi buôgnmxng hắmfzon ra, nhưnrfong đgzwmôgnmxi mắmfzot y vẫkfjfn nhìgzwmn hắmfzon chằkfjfm chằkfjfm, kiêlqzcn quyếssavt muốpdfhn làbppkm quen vớshqci khuôgnmxn mặyfiyt bâqwaay giờlfzr củduqja hắmfzon.

Chu Tưnrfolfzrng sờlfzr sờlfzr mặyfiyt, cưnrfolfzri nóeidqi, “Thựlqzcc ra cũsoxnng tốpdfht, vừpoxca trẻhkfm vừpoxca đgzwmuinop trai hơxgyyn trưnrfoshqcc kia.”

Lan Khêlqzc Nhung miễvjvqn cưnrfogliung nhếssavch miệrrdqng cưnrfolfzri, “Em thívjvqch ngoạlfzri hìgzwmnh anh trưnrfoshqcc đgzwmâqwaay hơxgyyn.” Nóeidqi xong liềipcwn hốpdfhi hậqqrwn, y biếssavt Chu Tưnrfolfzrng mớshqci làbppk ngưnrfolfzri khóeidq thívjvqch ứtxghng nhấcvast, bèfdydn vộsoxni vãmptbeidqi thêlqzcm, “Nhưnrfo vậqqrwy cũsoxnng tốpdfht…”

Chu Tưnrfolfzrng khôgnmxng đgzwmgzwm bụhkfmng, cưnrfolfzri cưnrfolfzri, “Anh cũsoxnng thívjvqch hồeidqi trưnrfoshqcc hơxgyyn, anh quen nhưnrfo thếssav nhiềipcwu năexnsm rồeidqi, nhưnrfong thôgnmxi, miễvjvqn cògaunn sốpdfhng làbppk đgzwmưnrfoexnsc.”

Lan Khêlqzc Nhung nửhkfma nhưnrfo muốpdfhn cưnrfolfzri, nửhkfma nhưnrfo muốpdfhn khóeidqc.

Chu Tưnrfolfzrng nhẹuino giọooipng vỗjsoo vềipcw thêlqzcm mấcvasy câqwaau, Lan Khêlqzc Nhung mớshqci vừpoxca ổrhgsn đgzwmmptbnh cảyfiym xúpfnjc, đgzwmsoxnt nhiêlqzcn lạlfzri nghĩmbsg tớshqci đgzwmiềipcwu gìgzwm, y sầlfzrm mặyfiyt, thấcvasp giọooipng nóeidqi, “Anh Tưnrfolfzrng, anh vàbppk Yếssavn Minh Tu…” Lan Khêlqzc Nhung nghiếssavn răexnsng, muốpdfhn nóeidqi nhưnrfong lạlfzri khôgnmxng nóeidqi nêlqzcn lờlfzri.

Y khôgnmxng thểgzwm hiểgzwmu nổrhgsi, tạlfzri sao Chu Tưnrfolfzrng nay đgzwmãmptb thàbppknh ngưnrfolfzri khákfjfc màbppk vẫkfjfn tiếssavp tụhkfmc lằkfjfng nhằkfjfng quan hệrrdq vớshqci Yếssavn Minh Tu? Tạlfzri sao bấcvast kểgzwmpfnjc nàbppko kẻhkfm kia cũsoxnng đgzwmếssavn trưnrfoshqcc y mộsoxnt bưnrfoshqcc…


Chu Tưnrfolfzrng khẽqqrw biếssavn sắmfzoc, trầlfzrm giọooipng đgzwmákfjfp, “Cậqqrwu cũsoxnng biếssavt rồeidqi đgzwmóeidq.”

Showbiz làbppk mộsoxnt nơxgyyi khôgnmxng thểgzwm giữzdvcvjvq mậqqrwt, nhấcvast cửhkfm nhấcvast đgzwmsoxnng, từpoxcng câqwaau từpoxcng lờlfzri đgzwmipcwu phảyfiyi diễvjvqn ra dưnrfoshqci đgzwmduqj loạlfzri soi móeidqi tògaungaun, càbppkng nổrhgsi tiếssavng thìgzwmbppkng bịmptb giákfjfm sákfjft, nhữzdvcng ngưnrfolfzri nọooip tấcvast nhiêlqzcn khôgnmxng dákfjfm bàbppkn tákfjfn vềipcw Yếssavn Minh Tu, vậqqrwy nêlqzcn mũsoxni dùkbcsi chỉjonfeidq thểgzwm chĩmbsga sang phívjvqa hắmfzon. Dùkbcs mấcvasy ngàbppky nay hắmfzon khôgnmxng đgzwmếssavn côgnmxng ty, nhưnrfong hắmfzon biếssavt, chuyệrrdqn hắmfzon đgzwmưnrfoexnsc Yếssavn Minh Tu bao nhấcvast đgzwmmptbnh sẽqqrw lan truyềipcwn rộsoxnng khắmfzop, tấcvast cảyfiy mọooipi ngưnrfolfzri sẽqqrw biếssavt, nhờlfzr ơxgyyn bậqqrwt mívjvq củduqja Uôgnmxng Vũsoxn Đkfjfôgnmxng.

Nhưnrfong hắmfzon cũsoxnng chẳyfiyng quan tâqwaam. Bâqwaay giờlfzr hắmfzon chỉjonf cầlfzrn lợexnsi ívjvqch thiếssavt thựlqzcc, khôgnmxng gìgzwm đgzwmákfjfng giákfjfxgyyn tiềipcwn. Huốpdfhng hồeidq, hiệrrdqn nay hắmfzon đgzwmang sốpdfhng dưnrfoshqci lớshqcp da ngưnrfolfzri khákfjfc, côgnmxng kívjvqch gìgzwmsoxnng khôgnmxng phảyfiyi hoàbppkn toàbppkn nhắmfzom vàbppko chívjvqnh hắmfzon, dùkbcs ýzdvc nghĩmbsgbppky chỉjonfbppk mộsoxnt phưnrfoơxgyyng phákfjfp tựlqzc an ủduqji củduqja hắmfzon, nhưnrfong lạlfzri hữzdvcu hiệrrdqu hơxgyyn so vớshqci bấcvast kỳpoxc lớshqcp phògaunng ngựlqzcbppko.

Lan Khêlqzc Nhung sắmfzoc sảyfiyo hỏssavi hắmfzon, “Anh Tưnrfolfzrng, tạlfzri sao anh cứtxgh tiếssavp tụhkfmc dâqwaay dưnrfoa vớshqci nóeidq? Anh cògaunn yêlqzcu nóeidq àbppk? Nóeidq hạlfzri chếssavt anh, tạlfzri sao anh cògaunn yêlqzcu nóeidq?!”

Chu Tưnrfolfzrng hờlfzr hữzdvcng đgzwmákfjfp, “Anh khôgnmxng yêlqzcu cậqqrwu ta, anh chỉjonf cầlfzrn tiềipcwn.”

“Thếssav tạlfzri sao anh khôgnmxng đgzwmếssavn tìgzwmm em?!”

Chu Tưnrfolfzrng cưnrfolfzri khổrhgs, “Khêlqzc Nhung, cậqqrwu bảyfiyo anh đgzwmếssavn tìgzwmm cậqqrwu, nóeidqi vớshqci cậqqrwu anh làbppk Chu Tưnrfolfzrng, sau đgzwmóeidq xin cậqqrwu mộsoxnt cụhkfmc tiềipcwn sao? Da mặyfiyt anh dàbppky thậqqrwt, nhưnrfong anh vẫkfjfn khôgnmxng làbppkm thếssav đgzwmưnrfoexnsc.”

Lan Khêlqzc Nhung đgzwmau lògaunng nóeidqi, “Tạlfzri sao anh hy sinh nhiềipcwu nhưnrfo thếssav, dìgzwm Trầlfzrn… dìgzwmcvasy đgzwmâqwaau phảyfiyi…”

“Khêlqzc Nhung, gia đgzwmìgzwmnh cậqqrwu bìgzwmnh an hògauna thuậqqrwn, anh cựlqzcc kỳpoxcqwaam mộsoxn, cho nêlqzcn cậqqrwu cũsoxnng sẽqqrw khôgnmxng hiểgzwmu đgzwmưnrfoexnsc anh. Anh rấcvast muốpdfhn cóeidq mẹuino, anh đgzwmãmptbxgyyn ba mưnrfoơxgyyi tuổrhgsi đgzwmlfzru, cai sữzdvca bao nhiêlqzcu năexnsm rồeidqi, nhưnrfong anh thậqqrwt lògaunng muốpdfhn cóeidq mẹuino, kếssavt quảyfiybppk sau khi tỉjonfnh lạlfzri, đgzwmsoxnt nhiêlqzcn anh cóeidq mẹuino thậqqrwt. Dùkbcsbppkcvasy khôgnmxng phảyfiyi mẹuino ruộsoxnt anh, nhưnrfong anh vẫkfjfn muốpdfhn chăexnsm lo cho bàbppkcvasy, anh tákfjfpfnjc trong trong thâqwaan thểgzwm con trai bàbppkcvasy, cògaunn con trai bàbppkcvasy đgzwmãmptb biếssavn mấcvast khỏssavi cõqqrwi đgzwmlfzri nàbppky, vềipcwgzwmnh vềipcwzdvc, anh đgzwmipcwu khôgnmxng thểgzwm bỏssav mặyfiyc bàbppkcvasy. Bàbppkcvasy cóeidq bệrrdqnh, anh phảyfiyi tìgzwmm mọooipi cákfjfch chữzdvca cho bàbppkcvasy, anh phảyfiyi chăexnsm sóeidqc bàbppkcvasy đgzwmếssavn cuốpdfhi đgzwmlfzri, anh phảyfiyi thay con trai bàbppkcvasy thựlqzcc hiệrrdqn hếssavt cákfjfc nghĩmbsga vụhkfm đgzwmóeidq.”

“Nhưnrfong tạlfzri sao lạlfzri làbppk Yếssavn Minh Tu, tạlfzri sao lạlfzri làbppkeidq? Anh Tưnrfolfzrng, anh khôgnmxng hậqqrwn nóeidq àbppk?”

Chu Tưnrfolfzrng khẽqqrw giậqqrwt mìgzwmnh, rồeidqi lạlfzri chậqqrwm rãmptbi nóeidqi, “Hậqqrwn hay khôgnmxng khôgnmxng quan trọooipng, anh chỉjonfbppkm đgzwmiềipcwu cầlfzrn làbppkm màbppk thôgnmxi. Anh theo cậqqrwu ta nửhkfma năexnsm rồeidqi, chỉjonf cầlfzrn nửhkfma năexnsm nữzdvca làbppk xong.”

Lan Khêlqzc Nhung túpfnjm lấcvasy vai hắmfzon, ákfjfnh mắmfzot sắmfzoc nhưnrfo dao, “Anh nợexns bao nhiêlqzcu, em trảyfiy cho anh, anh cắmfzot đgzwmtxght vớshqci nóeidq đgzwmi, cắmfzot đgzwmtxght ngay bâqwaay giờlfzr.”

“Khêlqzc Nhung…”

Lan Khêlqzc Nhung nghiêlqzcm túpfnjc nóeidqi, “Anh Tưnrfolfzrng, nếssavu đgzwmãmptb đgzwmưnrfoexnsc sốpdfhng lạlfzri, thìgzwm anh phảyfiyi sốpdfhng mộsoxnt cuộsoxnc sốpdfhng hoàbppkn toàbppkn mớshqci, tạlfzri sao anh cògaunn dâqwaay dưnrfoa vớshqci nóeidq?! Em trảyfiy nợexns giúpfnjp anh, em khôgnmxng cầlfzrn anh làbppkm gìgzwm cho em hếssavt, anh trảyfiy em đgzwmưnrfoexnsc thìgzwm trảyfiy, khôgnmxng trảyfiy đgzwmưnrfoexnsc thìgzwm thôgnmxi, em chỉjonf xin anh đgzwmpoxcng lằkfjfng nhằkfjfng vớshqci Yếssavn Minh Tu nữzdvca. Anh cho em mộsoxnt cơxgyy hộsoxni đgzwmi, anh Tưnrfolfzrng, lúpfnjc nàbppko em cũsoxnng nhớshqc anh, anh nhìgzwmn em đgzwmi, lầlfzrn nàbppky anh nhìgzwmn em đgzwmưnrfoexnsc khôgnmxng?”

Chu Tưnrfolfzrng nắmfzom lấcvasy cákfjfnh tay Lan Khêlqzc Nhung, nghiêlqzcm túpfnjc nóeidqi, “Khêlqzc Nhung, anh vàbppk Yếssavn Minh Tu sớshqcm muộsoxnn gìgzwmsoxnng sẽqqrw thanh toákfjfn sògaunng phẳyfiyng, anh lấcvasy tiềipcwn củduqja cậqqrwu ta hay lấcvasy tiềipcwn củduqja cậqqrwu cũsoxnng chẳyfiyng khákfjfc gìgzwm nhau, cậqqrwu hiểgzwmu khôgnmxng? Anh khôgnmxng muốpdfhn nợexns nầlfzrn bấcvast kỳpoxc ai hếssavt.”

“Em khôgnmxng cầlfzrn anh nợexns em, em chỉjonf muốpdfhn…”

“Khêlqzc Nhung, anh biếssavt cậqqrwu muốpdfhn giúpfnjp anh, nhưnrfong cậqqrwu chỉjonf cầlfzrn giữzdvcvjvqn bívjvq mậqqrwt nàbppky làbppk anh đgzwmãmptb biếssavt ơxgyyn lắmfzom rồeidqi, cứtxgh đgzwmgzwm anh tựlqzc giảyfiyi quyếssavt đgzwmi. Khêlqzc Nhung, anh Tưnrfolfzrng chẳyfiyng cóeidqbppki cákfjfn gìgzwm, nhưnrfong anh vẫkfjfn đgzwmduqj sứtxghc gákfjfnh vákfjfc chuyệrrdqn củduqja mìgzwmnh, anh khôgnmxng muốpdfhn dựlqzca dẫkfjfm vàbppko ngưnrfolfzri khákfjfc. Cậqqrwu cứtxgh kệrrdq anh, đgzwmưnrfoexnsc khôgnmxng?”

“Khôgnmxng đgzwmưnrfoexnsc.” Đkfjfôgnmxi mắmfzot Lan Khêlqzc Nhung đgzwmssav ngầlfzru, trừpoxcng trừpoxcng nhìgzwmn Chu Tưnrfolfzrng, “Anh Tưnrfolfzrng, anh cògaunn đgzwmmptbnh đgzwmgzwmeidq hạlfzri chếssavt anh thêlqzcm lầlfzrn nữzdvca sao? Tạlfzri sao anh khôgnmxng chịmptbu rúpfnjt kinh nghiệrrdqm, anh…” Trong tiềipcwm thứtxghc, y vẫkfjfn khôgnmxng tin Chu Tưnrfolfzrng đgzwmi theo Yếssavn Minh Tu vìgzwm tiềipcwn. Nếssavu khôgnmxng cóeidq Yếssavn Minh Tu, nhấcvast đgzwmmptbnh Chu Tưnrfolfzrng sẽqqrw đgzwmếssavn tìgzwmm y, nếssavu khôgnmxng phảyfiyi vìgzwm Yếssavn Minh Tu… Y cảyfiym thấcvasy, Chu Tưnrfolfzrng làbppkm vậqqrwy chỉjonf bởysgyi vìgzwm ngưnrfolfzri kia làbppk Yếssavn Minh Tu, tấcvast cảyfiy nhữzdvcng lýzdvc do khákfjfc đgzwmipcwu chỉjonfbppk ngụhkfmy biệrrdqn màbppk thôgnmxi.

Nhưnrfong màbppk, cóeidq lẽqqrw chívjvqnh bảyfiyn thâqwaan Chu Tưnrfolfzrng cũsoxnng chưnrfoa nhậqqrwn ra đgzwmiềipcwu ấcvasy, ưnrfou thếssav lớshqcn nhấcvast củduqja y bâqwaay giờlfzr chívjvqnh làbppk Yếssavn Minh Tu vẫkfjfn chưnrfoa biếssavt Chu Tưnrfolfzrng nàbppky vàbppk anh Tưnrfolfzrng làbppk mộsoxnt, cứtxgh đgzwmgzwm Yếssavn Minh Tu đgzwmau đgzwmshqcn cảyfiy đgzwmlfzri, đgzwmóeidq mớshqci làbppk loạlfzri trừpoxcng phạlfzrt tốpdfht nhấcvast dàbppknh cho gãmptb ta…

Đkfjfiềipcwu quan trọooipng nhấcvast bâqwaay giờlfzrbppk phảyfiyi cắmfzot đgzwmtxght mốpdfhi liêlqzcn hệrrdq giữzdvca Chu Tưnrfolfzrng vàbppk Yếssavn Minh Tu, Lan Khêlqzc Nhung chỉjonf mớshqci tiếssavp xúpfnjc vớshqci Chu Tưnrfolfzrng vàbppki lầlfzrn màbppk đgzwmãmptb nảyfiyy sinh nghi vấcvasn, tấcvast nhiêlqzcn Yếssavn Minh Tu càbppkng khôgnmxng thểgzwm khôgnmxng cảyfiym thấcvasy gìgzwm, nhấcvast đgzwmmptbnh phảyfiyi tákfjfch bọooipn họooip ra, nhấcvast đgzwmmptbnh phảyfiyi…

Lan Khêlqzc Nhung khôgnmxng ngừpoxcng suy tívjvqnh, dốpdfhc sứtxghc tìgzwmm cákfjfch chia cắmfzot hai ngưnrfolfzri nọooip thậqqrwt xa.

Đkfjfang lúpfnjc căexnsng thẳyfiyng, đgzwmiệrrdqn thoạlfzri củduqja Chu Tưnrfolfzrng đgzwmsoxnt ngộsoxnt vang lêlqzcn.

Chu Tưnrfolfzrng thầlfzrm run, nhanh nhẹuinon nghe mákfjfy, làbppk Thákfjfi Uy gọooipi cho hắmfzon.

“Alo, anh Uy.”

“Chu Tưnrfolfzrng, chúpfnjbppky đgzwmang ởysgy đgzwmâqwaau đgzwmcvasy?”

“Em ởysgynrfoshqci lầlfzru.”


“Dưnrfoshqci lầlfzru nhàbppk chúpfnjbppky? Trờlfzri lạlfzrnh thếssavbppkysgynrfoshqci lầlfzru làbppkm gìgzwm?”

Chu Tưnrfolfzrng đgzwmákfjfp, “Àvjvq, Khêlqzc Nhung đgzwmếssavn gặyfiyp em.”

Thákfjfi Uy trầlfzrm ngâqwaam mộsoxnt lákfjft, “Hai đgzwmtxgha đgzwmtxghng đgzwmâqwaau chờlfzr đgzwmi, anh qua bâqwaay giờlfzr đgzwmâqwaay, anh cóeidq chuyệrrdqn rấcvast quan trọooipng phảyfiyi nóeidqi vớshqci chúpfnjbppky.

Khôgnmxng gian trong xe khéeidqp kívjvqn, âqwaam thanh vang lêlqzcn rấcvast rõqqrw, giọooipng đgzwmiệrrdqu Thákfjfi Uy đgzwmyfiyc biệrrdqt nghiêlqzcm trọooipng, Chu Tưnrfolfzrng gákfjfc mákfjfy, hai ngưnrfolfzri khẽqqrw đgzwmưnrfoa mắmfzot nhìgzwmn nhau, khôgnmxng biếssavt rốpdfht cuộsoxnc đgzwmãmptbeidq chuyệrrdqn gìgzwm.

xgyyn 20’ sau, Thákfjfi Uy đgzwmếssavn. Anh khôgnmxng xuốpdfhng xe, chỉjonf bảyfiyo cảyfiy hai đgzwmi theo xe củduqja anh.

Lan Khêlqzc Nhung lákfjfi xe theo sau Thákfjfi Uy, Thákfjfi Uy đgzwmưnrfoa bọooipn họooip đgzwmếssavn mộsoxnt khákfjfch sạlfzrn.

bppko phògaunng, Thákfjfi Uy khôgnmxng nóeidqi tiếssavng nàbppko, chỉjonf đgzwmi đgzwmếssavn quầlfzry bar róeidqt 3 ly rưnrfoexnsu.

Hai ngưnrfolfzri khôgnmxng rõqqrw, vẫkfjfn theo sákfjft phívjvqa sau, cùkbcsng song song nhìgzwmn Thákfjfi Uy.

Thákfjfi Uy vẫkfjfn cògaunn giậqqrwn Chu Tưnrfolfzrng, dùkbcs trong lògaunng vui sưnrfoshqcng đgzwmếssavn đgzwmâqwaau, anh vẫkfjfn chưnrfoa thểgzwm niềipcwm nởysgy vớshqci Chu Tưnrfolfzrng đgzwmưnrfoexnsc, thếssav nhưnrfong riêlqzcng hôgnmxm nay, thákfjfi đgzwmsoxn củduqja anh lạlfzri dịmptbu đgzwmi rấcvast nhiềipcwu, thậqqrwm chívjvqpfnjc nhìgzwmn Chu Tưnrfolfzrng, ákfjfnh mắmfzot anh cògaunn cựlqzcc kỳpoxcnrfogliung lựlqzc, thậqqrwm chívjvqeidq phầlfzrn hơxgyyi… Xóeidqt xa.

Chu Tưnrfolfzrng càbppkng lúpfnjc càbppkng bấcvast an, hắmfzon nhậqqrwn ly rưnrfoexnsu Thákfjfi Uy đgzwmưnrfoa, cốpdfh gắmfzong nởysgy nụhkfmnrfolfzri, “Anh Uy, sao thếssav?”

Thákfjfi Uy chỉjonf chỉjonfnrfoexnsu, “Cứtxgh uốpdfhng trưnrfoshqcc đgzwmãmptb.”

Chu Tưnrfolfzrng nâqwaang ly, uốpdfhng cạlfzrn, im lặyfiyng nhìgzwmn Thákfjfi Uy.

Thákfjfi Uy ngồeidqi xuốpdfhng, đgzwmyfiyo mắmfzot nhìgzwmn hắmfzon, sau đgzwmóeidq nhìgzwmn sang Lan Khêlqzc Nhung, cuốpdfhi cùkbcsng vẫkfjfn dừpoxcng lạlfzri trêlqzcn ngưnrfolfzri hắmfzon, anh nặyfiyng nềipcwlqzcn tiếssavng, “A Tưnrfolfzrng, anh phảyfiyi nóeidqi vớshqci chúpfnjbppky mộsoxnt chuyệrrdqn, hi vọooipng chúpfnjbppky chuẩfdydn bịmptbqwaam lýzdvc cho thậqqrwt tốpdfht.”

Chu Tưnrfolfzrng bắmfzot đgzwmlfzru căexnsng thẳyfiyng, nhưnrfong vẻhkfm ngoàbppki vẫkfjfn rấcvast đgzwmiềipcwm tĩmbsgnh, “Anh Uy, anh cứtxgheidqi đgzwmi, em đgzwmãmptb chếssavt mộsoxnt lầlfzrn rồeidqi, chẳyfiyng cóeidqgzwm em khôgnmxng chịmptbu nổrhgsi nữzdvca.”

Thákfjfi Uy thởysgybppki, “Cóeidq nhớshqc trậqqrwn đgzwmsoxnng đgzwmcvast thákfjfng trưnrfoshqcc ởysgy biêlqzcn giớshqci Kiềipcwm Quếssav khôgnmxng?”

“Nhớshqc chứtxgh, lúpfnjc ấcvasy em ởysgy ngay trong núpfnji màbppk.”

“Trậqqrwn đgzwmsoxnng đgzwmcvast cấcvasp đgzwmsoxn nhỏssav, thiệrrdqt hạlfzri khôgnmxng lớshqcn, khôgnmxng gâqwaay ảyfiynh hưnrfoysgyng gìgzwm nhiềipcwu. Nhưnrfong màbppk… Hôgnmxm nay anh nhậqqrwn đgzwmưnrfoexnsc đgzwmiệrrdqn thoạlfzri, từpoxc mộsoxnt ngưnrfolfzri trong đgzwmbppkn làbppkm phim tàbppki liệrrdqu lêlqzcn núpfnji vớshqci chúpfnjbppky hồeidqi đgzwmóeidq.”

Đkfjfôgnmxi môgnmxi Chu Tưnrfolfzrng khẽqqrw run lêlqzcn, hắmfzon trợexnsn mắmfzot trừpoxcng trừpoxcng nhìgzwmn Thákfjfi Uy, vẻhkfm mặyfiyt trôgnmxng cògaunn hơxgyyi dữzdvc tợexnsn.

Thákfjfi Uy gậqqrwt đgzwmlfzru, “Đkfjfsoxnng đgzwmcvast làbppkm thếssavpfnji thay đgzwmrhgsi, nêlqzcn tìgzwmnh cờlfzrqwaan bảyfiyn xứtxgh phákfjft hiệrrdqn ra… Mộsoxnt thứtxgheidq lẽqqrwbppk… Thâqwaan thểgzwm củduqja chúpfnjbppky.” Thákfjfi Uy vốpdfhn quen miệrrdqng đgzwmmptbnh nóeidqi làbppk “Thi thểgzwm”, nhưnrfong rồeidqi lạlfzri thấcvasy khôgnmxng ổrhgsn, màbppk bấcvast kểgzwm anh nóeidqi thếssavbppko, chấcvasn đgzwmsoxnng ậqqrwp đgzwmếssavn vớshqci Chu Tưnrfolfzrng cũsoxnng khôgnmxng thểgzwm nhẹuino đgzwmi.

Chu Tưnrfolfzrng chậqqrwm chạlfzrp cúpfnji xuốpdfhng, nhẹuino nhàbppkng giơxgyy tay ôgnmxm lấcvasy đgzwmlfzru.



END82.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.