Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 115 :

    trước sau   

fqbwc Chu Tưaxknmthmng tỉhqamnh lạjgpsi, trờmthmi đoaghãpcgbhjzdng bảzxzxnh. Hắexawn nghe thấuckry tiếeuttng Yếeuttn Minh Tu từzcpgaxknryjsi lầuckru vọobbvng lêuckrn, hìvjjtnh nhưaxkn đoaghang gọobbvi đoaghiệidyqn thoạjgpsi.

Hắexawn trởrfnkvjjtnh, cảzxzx ngưaxknmthmi vừzcpga mỏichai vừzcpga đoaghau, nhấuckrt làboad từzcpg phầuckrn eo xuốxiyang dưaxknryjsi, vừzcpga nhúfqbwc nhífqbwch đoaghãpcgb êuckroeckm khổxfwn sởrfnk, hắexawn nghĩjrcf thầuckrm, mệidyqt hơmthmn cảzxzxaxknxiyzi ngựqggta. Hắexawn nằqgjlm sấuckrp trêuckrn giưaxknmthmng, rêuckrn rỉhqam mộrwrdt láhjzdt mớryjsi phụzepdc hồuxapi chúfqbwt sinh lựqggtc, hắexawn khoáhjzdc áhjzdo ngủcclq củcclqa Yếeuttn Minh Tu, đoaghi xuốxiyang lầuckru.

Quảzxzx nhiêuckrn Yếeuttn Minh Tu đoaghang gọobbvi đoaghiệidyqn trong phòjfslng kháhjzdch, vẻkpti mặiuigt y cựqggtc kỳjtle nghiêuckrm túfqbwc.

“Trong vòjfslng hai ngàboady phảzxzxi tókmllm đoaghưaxknbuhnc, tôoecki sẽltdd liêuckrn hệidyqjrcf việidyqn trưaxknrfnkng, nghĩjrcfhjzdch giúfqbwp đoaghiềboadu tra viêuckrn thẩoeckm tra lạjgpsi mộrwrdt lầuckrn.”

Chu Tưaxknmthmng vừzcpga đoaghi vừzcpga buộrwrdc dâquywy lưaxknng áhjzdo ngủcclq, hắexawn nghe đoaghưaxknbuhnc nộrwrdi dung nhưaxknng khôoeckng hiểxhszu Yếeuttn Minh Tu đoaghang nókmlli cáhjzdi gìvjjt.

Yếeuttn Minh Tu nghe thấuckry tiếeuttng bưaxknryjsc châquywn hắexawn xuốxiyang lầuckru, y ngẩoeckng lêuckrn nhìvjjtn hắexawn, vẻkpti mặiuigt cứjgpsng rắexawn tứjgpsc khắexawc biếeuttn đoaghxfwni, ýjrcfaxknmthmi ngậjcxep tràboadn trong đoaghôoecki mắexawt.


Y vộrwrdi vàboadng cúfqbwp máhjzdy, “Anh Tưaxknmthmng, dậjcxey rồuxapi àboad?”

“Sao khôoeckng gọobbvi tôoecki? Hơmthmn mưaxknmthmi giờmthm rồuxapi.” Chu Tưaxknmthmng nhớryjs lạjgpsi chuyệidyqn hôoeckm qua, vẫexawn còjfsln hơmthmi ngưaxknbuhnng ngùcclqng. Hai ngưaxknmthmi đoaghuckrn cuồuxapng chăkptin gốxiyai cũkoszng khôoeckng phảzxzxi lầuckrn đoaghuckru, nhưaxknng họobbv chưaxkna bao giờmthm nồuxapng nhiệidyqt đoaghếeuttn tuyệidyqt vọobbvng nhưaxkn thếeutt, mãpcgbi tớryjsi tậjcxen lúfqbwc nàboady, Chu Tưaxknmthmng vẫexawn còjfsln choáhjzdng váhjzdng vềboad nhữyheing chuyệidyqn đoaghãpcgb qua, đoaghôoecki lúfqbwc lạjgpsi hoàboadi nghi cókmll phảzxzxi mìvjjtnh vừzcpga nằqgjlm mộrwrdng?

Yếeuttn Minh Tu bưaxknryjsc đoaghếeuttn hôoeckn hắexawn mộrwrdt ngụzepdm, “Anh Tưaxknmthmng, anh giỏichai thậjcxet đoaghuckry.”

“Hửojxp?”

“Chuyệidyqn hôoeckm qua anh đoaghếeuttn gặiuigp ba em, ba em đoaghãpcgb kểxhsz lạjgpsi rồuxapi.” Yếeuttn Minh Tu ôoeckm eo hắexawn, nhẹrfnk giọobbvng nókmlli, “Chưaxkna bao giờmthm em thấuckry mìvjjtnh mạjgpsnh mẽltdd nhưaxknfqbwc nàboady, cảzxzxm giáhjzdc khỏichae khoắexawn tràboadn trềboad, thừzcpga sứjgpsc chiếeuttn đoaghuckru vớryjsi ba em ba trăkptim hiệidyqp.”

Chu Tưaxknmthmng cúfqbwi đoaghuckru cưaxknmthmi, “Minh Tu, đoaghôoecki khi tôoecki thấuckry mìvjjtnh quáhjzd uấuckrt ứjgpsc, đoaghôoecki khi lạjgpsi thấuckry mìvjjtnh rấuckrt đoaghàboadn ôoeckng, tấuckrt nhiêuckrn tôoecki cũkoszng muốxiyan làboadm mộrwrdt thằqgjlng đoaghàboadn ôoeckng rấuckrt đoaghàboadn ôoeckng, nhưaxknng tôoecki lạjgpsi khôoeckng thểxhsz tráhjzdnh cho mìvjjtnh uấuckrt ứjgpsc. Tôoecki chẳolqhng rõexaw tốxiyai qua mìvjjtnh lấuckry can đoaghzxzxm ởrfnk đoaghâquywu, nhưaxknng màboad, nókmlli thếeuttboado nhỉhqam, tôoecki chỉhqam muốxiyan đoaghưaxknbuhnc ởrfnkuckrn cậjcxeu, chỉhqam cầuckrn nghĩjrcf vậjcxey làboadoecki đoaghãpcgb đoaghàboadn ôoeckng hẳolqhn lêuckrn rồuxapi.”

Khókmlle mắexawt cay xèoeck, Yếeuttn Minh Tu nởrfnk nụzepdaxknmthmi dịvrfmu dàboadng vôoeck hạjgpsn, “Anh Tưaxknmthmng, cảzxzxm ơmthmn anh, vìvjjt tấuckrt cảzxzx nhữyheing gìvjjt anh dàboadnh cho em, cảzxzxm ơmthmn anh vôoeckcclqng.”

Chu Tưaxknmthmng theo thókmlli quen nhiềboadu năkptim trưaxknryjsc, giơmthm tay vuốxiyat vuốxiyat tókmllc y, “Thựqggtc ra nhớryjs lạjgpsi hôoeckm qua cũkoszng sợbuhn lắexawm, ba cậjcxeu cókmllfqbwng khôoeckng?”

Yếeuttn Minh Tu nhịvrfmn khôoeckng đoaghưaxknbuhnc, bậjcxet cưaxknmthmi.

“Tốxiyai qua cậjcxeu khôoeckng vềboad, cókmll sao khôoeckng?”

“Khôoeckng sao đoaghâquywu, láhjzdt nữyheia em vềboad.”

Chu Tưaxknmthmng gậjcxet đoaghuckru, “Hôoeckm qua cậjcxeu nókmlli…”

“Gìvjjtmthm?”


“Cậjcxeu nókmlli cậjcxeu cókmllhjzdch, bâquywy giờmthmoecki muốxiyan nghe.”

Yếeuttn Minh Tu hôoeckn hắexawn ‘chụzepdt’ mộrwrdt cáhjzdi, “Ừwgvx, em nókmlli cho anh nghe.”

“Nókmlli đoaghi.”

“Cókmll liêuckrn quan đoaghếeuttn Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng.”

Chu Tưaxknmthmng kinh ngạjgpsc hỏichai, “Liêuckrn quan?” Hắexawn lậjcxep tứjgpsc nhớryjs tớryjsi tin đoaghuxapn Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng hùcclqn vốxiyan tráhjzdi phéjcsfp. Hắexawn cũkoszng đoaghvrfmnh hỏichai Yếeuttn Minh Tu chuyệidyqn nàboady, nhưaxknng ốxiyac còjfsln chưaxkna mang nổxfwni mìvjjtnh ốxiyac, hắexawn đoaghãpcgb sớryjsm vứjgpst Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng ra sau đoaghuckru. Chẳolqhng lẽltdd Yếeuttn Minh Tu muốxiyan lợbuhni dụzepdng chuyệidyqn nàboady? Nghĩjrcf đoaghếeuttn đoaghâquywy, hắexawn lậjcxep tứjgpsc hỏichai luôoeckn, “Trong giớryjsi cũkoszng đoaghuxapn anh ta vàboad ba anh ta bịvrfmvjjtnh nghi gókmllp vốxiyan phi pháhjzdp, cókmll liêuckrn quan khôoeckng?”

“Anh nghe tin rồuxapi?”

“Ừwgvx, Tháhjzdi Uy nókmlli vớryjsi tôoecki.”

Yếeuttn Minh Tu nhếeuttch miệidyqng, “Khôoeckng tồuxapi, loan tin rấuckrt nhanh.”

“Làboad sao?”

“Em truyềboadn tin đoaghuckry.” Yếeuttn Minh Tu kéjcsfo hắexawn vàboado bếeuttp, “Anh vẫexawn chưaxkna ăkptin sáhjzdng, mau đoaghếeuttn ăkptin đoaghi.”

Chu Tưaxknmthmng nàboado còjfsln tâquywm tưaxkn ăkptin uốxiyang, hắexawn kinh ngạjgpsc nhìvjjtn Yếeuttn Minh Tu, “Cậjcxeu truyềboadn tin? Tạjgpsi sao?”

Yếeuttn Minh Tu tựqggt đoaghrwrdng múfqbwc cháhjzdo cho hắexawn, “Tấuckrt nhiêuckrn làboad đoaghxhszcclq dọobbva.”

“Cậjcxeu nókmlli rõexaw ra xem nàboado.”


“Thựqggtc ra sựqggt việidyqc chưaxkna nghiêuckrm trọobbvng đoaghếeuttn mứjgpsc đoaghókmll, đoaghơmthmn giảzxzxn màboadkmlli, em cókmll thểxhsz thao túfqbwng cho nókmll nghiêuckrm trọobbvng hơmthmn, tốxiyang ba Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng vàboado tùcclqaxknxiyzng lãpcgbo, nhưaxknng em cũkoszng cókmll thểxhsz dẹrfnkp tan sựqggt việidyqc lầuckrn nàboady.” Yếeuttn Minh Tu ngẩoeckng đoaghuckru, hífqbwp mắexawt cưaxknmthmi, “Tuy ba em cũkoszng chẳolqhng ưaxkna gìvjjt ba Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng, nhưaxknng nếeuttu thôoeckng gia sa đoaghobbva đoaghếeuttn thếeutt, chífqbwnh ba em cũkoszng sẽltdd mấuckrt mặiuigt.”

“Cậjcxeu… Cậjcxeu sắexawp đoaghiuigt chuyệidyqn nàboady?”

“Em chỉhqam lợbuhni dụzepdng chuyệidyqn nàboady, anh ta gókmllp vốxiyan phi pháhjzdp đoaghâquywu phảzxzxi do em éjcsfp buộrwrdc.” Yếeuttn Minh Tu bưaxknng báhjzdt cháhjzdo trắexawng nhưaxkn tuyếeuttt lêuckrn bàboadn, “Nhanh ăkptin đoaghi, chắexawc làboad từzcpg tốxiyai qua đoaghếeuttn giờmthm anh chưaxkna ăkptin gìvjjt đoaghúfqbwng khôoeckng?”

Chu Tưaxknmthmng táhjzdi mặiuigt, hắexawn đoaghrwrdt nhiêuckrn cảzxzxm thấuckry Yếeuttn Minh Tu cókmll phầuckrn đoagháhjzdng sợbuhn. Tuy gókmllp vốxiyan tráhjzdi pháhjzdp khôoeckng phảzxzxi do Yếeuttn Minh Tu éjcsfp buộrwrdc, nhưaxknng ífqbwt nhấuckrt cũkoszng cókmll liêuckrn quan đoaghếeuttn chuyệidyqn Yếeuttn Minh Tu khôoeckng chịvrfmu cho vay tiềboadn, đoaghúfqbwng làboad hắexawn cũkoszng chẳolqhng ưaxkna gìvjjtoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng, nhưaxknng hắexawn cảzxzxm thấuckry… Lòjfslng dạjgps Yếeuttn Minh Tu cũkoszng kháhjzd nham hiểxhszm.

Yếeuttn Minh Tu vỗzxzx vỗzxzx mặiuigt hắexawn, nghiêuckrm túfqbwc nókmlli, “Anh Tưaxknmthmng, cókmll rấuckrt nhiềboadu chuyệidyqn em khôoeckng giảzxzxi thífqbwch rõexaw đoaghưaxknbuhnc, nhưaxknng anh đoaghzcpgng lo gìvjjt cảzxzx, nhéjcsf? Lầuckrn nàboady em nắexawm chắexawc rồuxapi, em khôoeckng tốxiyang ba Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng vàboado tùcclq thậjcxet đoaghâquywu, còjfsln chịvrfm hai nữyheia màboad, nhưaxknng nhấuckrt đoaghvrfmnh em phảzxzxi lợbuhni dụzepdng chuyệidyqn nàboady đoaghxhsz bọobbvn họobbv khôoeckng cảzxzxn trởrfnk chúfqbwng ta đoaghưaxknbuhnc nữyheia. Anh cứjgps tin em, nhéjcsf?”

Chu Tưaxknmthmng lắexawc lắexawc đoaghuckru, thởrfnkboadi, “Chuyệidyqn làboadm ăkptin tôoecki cókmll hiểxhszu đoaghâquywu, màboadoecki cũkoszng chẳolqhng đoaghvrfmnh hiểxhszu. Tôoecki chỉhqam muốxiyan hỏichai, rốxiyat cuộrwrdc cậjcxeu tífqbwnh thếeuttboado vớryjsi chuyệidyqn kếeuttt hôoeckn? Lợbuhni dụzepdng Uôoeckng Vũkosz Đzoiaôoeckng cókmll thểxhsz khiếeuttn ba cậjcxeu rúfqbwt lạjgpsi quyếeuttt đoaghvrfmnh đoaghókmll thậjcxet sao?”

Yếeuttn Minh Tu khẽltdd biếeuttn sắexawc, y thấuckrp giọobbvng nókmlli, “Anh Tưaxknmthmng, thựqggtc ra, em đoaghvrfmnh gặiuigp mặiuigt ngưaxknmthmi ba em giớryjsi thiệidyqu vàboadi lầuckrn, đoaghxhsz xoa dịvrfmu bọobbvn họobbv…”

Chu Tưaxknmthmng cứjgpsng đoaghmthm ngưaxknmthmi.

Yếeuttn Minh Tu vộrwrdi nókmlli, “Anh Tưaxknmthmng, anh cứjgpsuckrn tâquywm, em tuyệidyqt đoaghxiyai sẽltdd khôoeckng kếeuttt hôoeckn vớryjsi bấuckrt luậjcxen kẻkptiboado, chuyệidyqn nàboady em nắexawm chắexawc rồuxapi, anh đoaghzcpgng nghĩjrcf nhiềboadu nữyheia, đoaghưaxknbuhnc khôoeckng?”

Chu Tưaxknmthmng nhìvjjtn thẳolqhng vàboado mắexawt y, thậjcxet lâquywu sau, hắexawn mớryjsi miễdrjvn cưaxknxiyzng mởrfnk miệidyqng, “Đzoiaưaxknbuhnc.”

Yếeuttn Minh Tu thởrfnk phàboado nhẹrfnk nhõexawm, y siếeuttt chặiuigt đoaghôoecki bàboadn tay hắexawn, trầuckrm giọobbvng nókmlli, “Anh Tưaxknmthmng, chỉhqam cầuckrn anh ởrfnkuckrn em, chuyệidyqn gìvjjt em cũkoszng sẽltdd thay đoaghxfwni vìvjjt anh, chuyệidyqn gìvjjt em cũkoszng sẽltddboadm vìvjjt anh, nhưaxknng anh nhấuckrt đoaghvrfmnh khôoeckng đoaghưaxknbuhnc rờmthmi khỏichai em, nếeuttu anh rờmthmi khỏichai em, em khôoeckng biếeuttt mìvjjtnh sẽltddboadm ra chuyệidyqn gìvjjt nữyheia, anh hiểxhszu khôoeckng?”

Đzoiaôoecki mắexawt đoaghen thăkptim thẳolqhm chăkptim chúfqbw nhìvjjtn hắexawn, nhìvjjtn đoaghếeuttn da đoaghuckru hắexawn cũkoszng run lêuckrn, hắexawn gậjcxet gậjcxet.

Yếeuttn Minh Tu cưaxknmthmi hôoeckn hắexawn mộrwrdt miếeuttng, “Nàboado, ăkptin nhanh đoaghi.”

Chu Tưaxknmthmng chẳolqhng muốxiyan nghĩjrcf thêuckrm gìvjjt nữyheia, dùcclq sao hắexawn cũkoszng đoaghãpcgb chuẩoeckn bịvrfmquywm lýjrcf rồuxapi, sáhjzdng nay cókmllaxknbuhnu, sáhjzdng nay say. Nếeuttu tưaxknơmthmng lai Yếeuttn Minh Tu thậjcxet sựqggtkmll lỗzxzxi vớryjsi hắexawn, hắexawn sẽltdd bỏicha củcclqa chạjgpsy lấuckry ngưaxknmthmi, đoaghâquywu phảzxzxi hắexawn khôoeckng thểxhsz rờmthmi khỏichai Yếeuttn Minh Tu, đoaghxhsz xem ai mớryjsi khôoeckng rờmthmi đoaghưaxknbuhnc ai.



Yếeuttn Minh Tu đoaghi rồuxapi, Chu Tưaxknmthmng cũkoszng đoaghi luôoeckn.

Trưaxknryjsc tiêuckrn hắexawn vềboad nhàboad mộrwrdt chuyếeuttn, bổxfwn sung thêuckrm vậjcxet dụzepdng hàboadng ngàboady, sau đoaghókmll nghỉhqam ngơmthmi chốxiyac láhjzdt, xếeutt chiềboadu hắexawn đoaghi tậjcxep gym. Chu Tưaxknmthmng làboad ngưaxknmthmi rấuckrt nghiêuckrm túfqbwc vớryjsi côoeckng việidyqc đoaghưaxknbuhnc giao, nhàboadboadm phim đoaghãpcgbkmlli hắexawn phảzxzxi giảzxzxm 5-6kg trong hai tháhjzdng, nêuckrn hắexawn sẽltdd giảzxzxm.

Vậjcxen đoaghrwrdng xong, hắexawn đoaghi tắexawm rồuxapi thay quầuckrn áhjzdo. Di đoaghrwrdng vẫexawn đoaghxhsz trong tủcclq gửojxpi đoaghuxap, lúfqbwc lấuckry quầuckrn áhjzdo ra, hắexawn thấuckry cókmll mấuckry cuộrwrdc gọobbvi nhỡxiyz, đoaghboadu làboad từzcpg Yếeuttn Minh Tựqggt.

Trựqggtc giáhjzdc nókmlli Yếeuttn Minh Tu đoaghãpcgb gặiuigp chuyệidyqn khôoeckng may, hắexawn vộrwrdi vàboadng gọobbvi lạjgpsi, đoaghxfwn chuôoeckng mộrwrdt láhjzdt mớryjsi cókmll ngưaxknmthmi nhấuckrc máhjzdy.

“Alo? Cókmll chuyệidyqn gìvjjt rồuxapi?”

Giọobbvng đoaghiệidyqu Yếeuttn Minh Tựqggt khôoeckng tốxiyat lắexawm, “Sao bâquywy giờmthm cậjcxeu mớryjsi nghe?”

“Tôoecki ởrfnk phòjfslng gym, thếeutt rốxiyat cuộrwrdc làboadkmll chuyệidyqn gìvjjt?”

“Minh Tu bịvrfm ba đoagháhjzdnh, đoagháhjzdnh nặiuigng lắexawm, cậjcxeu đoaghếeuttn bệidyqnh việidyqn ngay đoaghi.”

Chu Tưaxknmthmng cắexawn chặiuigt môoecki, đoaghuckrm thậjcxet mạjgpsnh lêuckrn tủcclq gửojxpi đoaghuxap, “Rầuckrm” mộrwrdt tiếeuttng, cáhjzdnh cửojxpa sắexawt lỏichang lẻkptio lõexawm vàboado mộrwrdt mảzxzxng lớryjsn.



END115.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.