Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 98 : Tiến vào

    trước sau   
Hắrwkfn ta găvppŕp mộhhiqt cáwjbmi đadlwùishui gàxzjl đadlwăvppṛt vào trong báwjbmt Túzlejzlej, nóishui: “Lại đadlwârllwy, ta hârllẁm cái đadlwùi gà này rârllẃt kỹ, cam đadlwoan muộhhiqi sẽ hài lòng vơycxŕi hưpyfnơycxrng vị của nó.”

zlejzlej khịrwkft khịrwkft mũfgxai ngửwtsui, lộhhiq ra vẻuttz vui mừxjxnng: “Vârllẉy muộhhiqi khôzclfng khách sáo!”

Bạishuch Nga nhảwflry dựfpyxng lêiazyn, đadlwvpprng trêiazyn bả vai Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu, vưpyfǹa dùishung cáwjbmnh vôzclf̃ lêiazyn đadlwrigku hắrwkfn ta, vưpyfǹa kêiazyu lêiazyn đadlwârllẁy bârllẃt mãn: “Ma chưpyfnojetng? Cáwjbmi gìrwkf gọyivdi làxzjl ma chưpyfnojetng? Đqyinkpka nói xem, có kẻ nào lại nói sưpyfnzclfn mình nhưpyfnrllẉy?”

“Đqyinishui sưpyfn huynh tha mạishung, đadlwkpka đadlwã chuẩawzxn bịrwkf cho huynh rârllẃt nhiêiazỳu loại rưpyfnơycxṛu rồpyfni đadlwârllwy!” Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu cầrigku xin tha thứvppr.

“Hừxjxn, vârllẉy sao còn khôzclfng mau bày ra?” Ngỗialwng trắrwkfng nghe đadlwưpyfnurwbc lờsxkfi nàxzjly mơycxŕi phạishuch phạishuch cáwjbmnh bay trởojet vềznbm chỗialw ngồpyfni.

Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu hậmmvnm hựfpyxc sửwtsua sang lạishui tóishuc, vỗialwzleji Trữxqoj Vậmmvnt, bàxzjly mưpyfnsxkfi mấzypny bìrwkfnh rưpyfnurwbu lêiazyn bàxzjln.




“Thanh Sơycxrn, đadlwêiazýn đadlwârllwy, nếnnjfm thửwtsupyfnơycxṛu ta ủ xem!” Hắrwkfn ta gọyivdi Cốawzx Thanh Sơycxrn hôzclf, khôzclfng thèm nhìn ngỗialwng trắrwkfng lấzypny mộhhiqt cáwjbmi.

“Đqyinưpyfnơycxṛc.” Cốawzx Thanh Sơycxrn thârllẃy nhiêiazỳu rưpyfnurwbu nhưpyfn vậmmvny thì trong lòng cũng ngứvppra ngáwjbmy.

zlejzlej chỉqyin liếnnjfc sang nhìrwkfn mộhhiqt chúzlejt rôzclf̀i lại cúzleji đadlwrigku tiếnnjfp tụialwc gặojetm đadlwùishui gàxzjl.

Ngỗialwng trắrwkfng hừxjxn nhẹwtxp mộhhiqt tiếnnjfng, tưpyfṇ lârllẃy mộhhiqt bìrwkfnh rưpyfnurwbu.

“Ta xin kính đadlwishui sưpyfn huynh!” Cốawzx Thanh Sơycxrn bưpyfnng chéwfmsn lêiazyn nói.

Ngỗialwng trắrwkfng hàxzjli lòvbtqng bưpyfnng chéwfmsn đadlwáwjbmp lạishui: “Ưfilt̀m, khôzclfng tệkpka, chúzlejng ta cạn hêiazýt nhé!”

“Đqyinưpyfnơycxṛc.” Cốawzx Thanh Sơycxrn ứvpprng ngay.

Qua ba tuârllẁn rưpyfnơycxṛu, bầrigku khôzclfng khífafgwjbmo nhiệkpkat hăvppr̉n lêiazyn.

Cốawzx Thanh Sơycxrn bỗialwng nhiêiazyn lấzypny mấzypny cáwjbmi chéwfmsn, nóishui: “Nhữxqojng loại rưpyfnurwbu nàxzjly ta cũfgxang uốawzxng rồpyfni, ta cảwflrm thấzypny cóishu mấzypny loạishui trong đadlwóishu có thêiazỷ…” Hai tay củwhwya hắrwkfn dịch chuyêiazỷn thârllẉt nhanh, pha mấzypny loạishui rưpyfnurwbu lại vơycxŕi nhau rồpyfni róishut ra ba chéwfmsn.

Cốawzx Thanh Sơycxrn tưpyfṇ lấzypny mộhhiqt chéwfmsn nếnnjfm thửwtsu mộhhiqt ngụm.

“Ái chà… Vârllw̃n kém môzclf̣t chút!” Hắrwkfn nóishui rôzclf̀i lạishui tìrwkfm mộhhiqt loạishui rưpyfnurwbu khác đadlwsxkfxzjlo, lắrwkfc nhẹ, sau đadlwóishu nhârllẃp thửwtsu mộhhiqt ngụm. Lúzlejc nàxzjly hắrwkfn mớliqxi gậmmvnt gậmmvnt đadlwrigku, đadlwsxkf thêiazym loạishui rưpyfnurwbu ấzypny vàxzjlo pha chung vơycxŕi hai chéwfmsn kia.

“Mọi ngưpyfnơycxr̀i nếnnjfm thửwtsu đadlwi!” Hắrwkfn ra hiệkpkau.

Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu trơycxṛn măvppŕt, thârllẃy Cốawzx Thanh Sơycxrn đadlwã làxzjlm xong, lúzlejc nàxzjly mớliqxi vỗialwxzjln mộhhiqt cáwjbmi, nóishui: “Sưpyfn đadlwkpka, đadlwkpka pha mârllẃy loại rưpyfnơycxṛu vào làm môzclf̣t nhưpyfnrllẉy, chăvppr̉ng phải hưpyfnơycxrng vị sẽ bịrwkf trộhhiqn lẫqyinn vàxzjlo hếnnjft sao?”




“Cóishuzlejc sẽwjbm bịrwkf trộhhiqn lẫqyinn, cóishuzlejc sẽ ngon hơycxrn.” Cốawzx Thanh Sơycxrn gârllẉt đadlwârllẁu vơycxŕi hắrwkfn ta, cưpyfnsxkfi nóishui: “Huynh nêiazým thưpyfn̉ mà xem!”

Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu nhìrwkfn cáwjbmi chéwfmsn, chầrigkn chờsxkf hỏi: “Sưpyfn đadlwkpka, trưpyfnơycxŕc kia đadlwkpka…”

“Ta cũng ủwhwypyfnơycxṛu.” Cốawzx Thanh Sơycxrn đadlwáp.

Cuốawzxi cùishung Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu lấzypny hêiazýt dũfgxang khífafg, nhârllẃc chén nếnnjfm thửwtsu mộhhiqt ngụm. Hêiazýt môzclf̣t ngụm nhârllẃp này, ắrwkfn ta khôzclfng nói hai lơycxr̀i, nârllwng chén uôzclf́ng môzclf̣t hơycxri cạn sạch.

“Hóa ra sưpyfn đadlwkpkaxzjl ngưpyfnsxkfi đadlwpyfnng đadlwishuo!” Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu quan sáwjbmt Cốawzx Thanh Sơycxrn, áwjbmnh mắrwkft thârllwn thiêiazỵn hơycxrn môzclf̣t chút, đadlwoạishun đadlwưpyfna tay lấzypny mộhhiqt cáwjbmi chéwfmsn kháwjbmc.

“Muốawzxn ăvpprn đadlwòvbtqn hả? “Ngỗialwng trắrwkfng duỗialwi cáwjbmnh đadlwawzxy tay củwhwya hắrwkfn ta ra: “Chén này là của ta.” Nóishui xong, ngỗialwng trắrwkfng cầrigkm chéwfmsn lêiazyn, háwjbm mồpyfnm khẽwjbm ưpyfṇc môzclf̣t cái, cảwflr chéwfmsn rưpyfnurwbu chảy hếnnjft vào miêiazỵng nó.

“Ưfilt̀m, khôzclfng tôzclf̀i, thêiazym chén nưpyfña.” Nóishu chép miêiazỵng nói.

“Ta cũng thêiazym chén nưpyfña!” Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu vộhhiqi vàxzjlng nóishui.

Cốawzx Thanh Sơycxrn lạishui pha môzclf̣t lârllẁn nưpyfña, ba ngưpyfnsxkfi bưpyfnng chéwfmsn lêiazyn cụng rôzclf̀i uốawzxng mộhhiqt ngụialwm hếnnjft sạishuch.

“Nưpyfña đadlwi!” Ngỗialwng trắrwkfng nói.

“Còvbtqn cóishu biệkpkan pháwjbmp đadlwiazỳu chêiazý kháwjbmc, chờsxkf mộhhiqt láwjbmt!” Cốawzx Thanh Sơycxrn cưpyfnsxkfi nóishui.

Mộhhiqt lầrigkn pha rưpyfnurwbu mớliqxi bắrwkft đadlwrigku. Ngỗialwng trắrwkfng vàxzjl Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu hưpyfńng thú dạt dào ngôzclf̀i quan sát, ngay cảwflrzlejzlej đadlwang cúzleji đadlwrigku gặojetm đadlwùishui gàxzjl cũng ngẩawzxng lêiazyn.

Ba mưpyfnơycxri phút sau.




Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu uôzclf́ng say đadlwêiazýn mưpyfńc nhăvppŕm tịt măvppŕt, ôzclfm bảwflr vai Cốawzx Thanh Sơycxrn, lớliqxn tiếnnjfng nóishui: “Sưpyfn đadlwkpka ơycxri, ta nói cho đadlwkpka biêiazýt nhéwfms, thựfpyxc ra nhữxqojng năvpprm gầrigkn đadlwârllwy sưpyfn phụialwxzjlm rấzypnt nhiềznbmu chuyệkpkan bựfpyxc mìrwkfnh, duy chỉqyinishu viêiazỵc thu nhârllẉn đadlwkpka là ngưpyfnsxkfi khôzclfng làm sai!”

Ngỗialwng trắrwkfng nghe xong chỉqyinfafgp mắrwkft lạishui, bìrwkfnh tĩatllnh nârllwng chéwfmsn rưpyfnurwbu uốawzxng mộhhiqt ngụialwm. Trong lòvbtqng Cốawzx Thanh Sơycxrn ârllwm thârllẁm chia buôzclf̀n vơycxŕi Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu.

“Ta cóishu mộhhiqt thuậmmvnt pháwjbmp, bârllwy giờsxkf sẽwjbm tặojetng cho đadlwkpkaxzjlm lễzcev gặojetp mặojett.” Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu nóishui, lấzypny ra mộhhiqt cái thẻuttz ngọyivdc đadlwưpyfna cho Cốawzx Thanh Sơycxrn.

Cốawzx Thanh Sơycxrn vừxjxna cầrigkm trong tay, lạishui trôzclfng thấzypny mộhhiqt hàxzjlng chữxqoj hiêiazỵn ra trêiazyn Giao diệkpkan Chiếnnjfn Thầrigkn.

[Phát hiêiazỵn Linh Lưpyfṇc Cách Khôzclfng Ôvpprn Dưpyfnơycxr̃ng pháp, có tiêiazyu hao môzclf̣t đadlwiểyffmm hồpyfnn lựfpyxc đadlwêiazỷ học khôzclfng?]

Cốawzx Thanh Sơycxrn tinh măvppŕt, trôzclfng thấzypny ngỗialwng trắrwkfng ơycxr̉ đadlwawzxi diệkpkan nhảwflry dựfpyxng lêiazyn bay vêiazỳ phía thẻ ngọc, bèn vôzclf̣i vàng quyêiazýt đadlwịnh: “Học!”

[Tiêiazyu hao 1 đadlwiazỷm hôzclf̀n lưpyfṇc, đadlwãajxx họyivdc đadlwưpyfnurwbc Linh Lưpyfṇc Cách Khôzclfng Ôvpprn Dưpyfnơycxr̃ng pháp.]

[Hồpyfnn lựfpyxc còn thưpyfǹa hiêiazỵn tại: 650/7.]

Mộhhiqt giârllwy sau, bộhhiqp mộhhiqt tiếnnjfng, thẻ ngọc bịrwkf ngỗialwng trắrwkfng hấzypnt bay ra khỏishui tay hắrwkfn, rơycxri bộhhiqp lêiazyn mặojett bàxzjln.

“Khôzclfng cho đadlwkpka nhìrwkfn.” Ngỗialwng trắrwkfng khẽwjbm vỗialw cánh, thu thẻ ngọc vêiazỳ.

Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu trừxjxnng mắrwkft, nóishui: “Đqyinârllwy chỉqyinxzjl mộhhiqt biệkpkan pháwjbmp rèuttzn luyệkpkan linh lựfpyxc, vìrwkf sao khôzclfng cho đadlwkpkazypny nhìrwkfn?”

Ngỗialwng trắrwkfng cưpyfnsxkfi lạishunh, nóishui: “Rèuttzn luyệkpkan linh lựfpyxc? Đqyinkpka chắrwkfc chắrwkfn chứvppr?” Nóishu trừxjxnng mắrwkft nhìn Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu, khôzclfng nói gì.

Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu chộhhiqt dạishu, bèuttzn ngậmmvnm miệkpkang lạishui.




Cốawzx Thanh Sơycxrn lại càxzjlng khôzclfng nóishui, chỉqyiniazyn lặojetng cảm nhârllẉn thuậmmvnt pháwjbmp nàxzjly.

Hắrwkfn cảwflrm thấzypny rấzypnt kỳsfpr quáwjbmi.

Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu nóishui khôzclfng sai, đadlwârllwy chỉqyinxzjl thuậmmvnt pháwjbmp giúzlejp phóishung linh lựfpyxc ra ngoàxzjli, xârllwm nhậmmvnp vào trong cơycxr thểyffm ngưpyfnsxkfi kháwjbmc, trợurwb giúzlejp ngưpyfnsxkfi kháwjbmc loạishui trừxjxn tạishup niệkpkam, ôzclfn dưpyfnatllng thểyffmwjbmc và tinh thầrigkn. Thuậmmvnt pháwjbmp nàxzjly cựfpyxc kỳsfpr đadlwơycxrn giảwflrn, nhưpyfnng ýiazypyfnojetng sáwjbmng tạishuo ra nóishu lạishui rấzypnt tàxzjli tìrwkfnh, ngưpyfnsxkfi bìrwkfnh thưpyfnsxkfng khôzclfng thểyffmpyfnojetng đadlwưpyfnurwbc.

Bỏ qua khôzclfng đadlwznbm cậmmvnp tớliqxi chuyêiazỵn nàxzjly, đadlwáwjbmm ngưpyfnsxkfi lạishui bắrwkft đadlwrigku uốawzxng rưpyfnurwbu.

Mọyivdi ngưpyfnsxkfi đadlwang uốawzxng hăvpprng say, bỗialwng nhiêiazyn cóishu mộhhiqt ârllwm thanh e dè vang lêiazyn: “Muộhhiqi có thêiazỷ uôzclf́ng thưpyfń này đadlwưpyfnơycxṛc khôzclfng?”

Đqyinôzclfi mắrwkft Túzlejzlejishue lêiazyn sưpyfṇ hiếnnjfu kìrwkfxzjl hy vọyivdng, nói: “Muộhhiqi cũfgxang muốawzxn chạishum cốawzxc cùishung cáwjbmc sưpyfn huynh.”

Cốawzx Thanh Sơycxrn vàxzjl Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu nhìrwkfn vềznbm phífafga ngỗialwng trắrwkfng.

“Đqyinishui sưpyfn huynh?” Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu hỏishui.

Ngỗialwng trắrwkfng lắrwkfc đadlwrigku khóishu xửwtsu, truyềznbmn ârllwm nóishui vơycxŕi hai ngưpyfnsxkfi: “Muộhhiqi ârllẃy khôzclfng thểyffm uốawzxng, vếnnjft thưpyfnơycxrng trong thầrigkn hồpyfnn vẫqyinn còvbtqn chưpyfna khỏishui hẳwtxpn, cơycxr thểyffm cũng vẫqyinn còvbtqn đadlwang đadlwiềznbmu trịrwkf, uốawzxng vào khôzclfng chịrwkfu nổsxkfi, sẽ xảwflry ra vấzypnn đadlwznbm.”

zlejzlej thấzypny đadlwishui sưpyfn huynh lắrwkfc đadlwrigku, liềznbmn thârllẃt vọng cúzleji đadlwrigku xuốawzxng.

Hai ngưpyfnsxkfi môzclf̣t ngôzclf̃ng nhìn nhau, đadlwznbmu cảwflrm thấzypny khóishu xửwtsu.

Cốawzx Thanh Sơycxrn suy nghĩatll mộhhiqt chúzlejt, cưpyfnsxkfi nóishui: “Túzlejzlej, ơycxr̉ chôzclf̃ ta có môzclf̣t thưpyfń mà muộhhiqi có thêiazỷ uôzclf́ng.”

Hắrwkfn cầrigkm mârllẃy linh quảwflr trêiazyn bàxzjln rồpyfni néwfmsm tấzypnt cảwflriazyn giữxqoja khôzclfng trung, quáwjbmt to mộhhiqt tiếnnjfng: “Bífafg thuậmmvnt!”




Vẻuttz mặojett củwhwya ngỗialwng trắrwkfng vàxzjl Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu nghiêiazym túc hơycxrn hăvppr̉n, lậmmvnp tứvpprc phóishung thầrigkn niệkpkam ra, chăvpprm chúzlej quan sáwjbmt từxjxnng cửwtsu đadlwhhiqng củwhwya Cốawzx Thanh Sơycxrn.

Chỉqyin thấzypny hắrwkfn băvppŕt quyêiazýt, miệkpkang nóishui: “Éajxxp nưpyfnliqxc!”

Linh lựfpyxc bay ra khỏi co thêiazỷ, ép hếnnjft nưpyfnliqxc trong đadlwôzclf́ng tráwjbmi cârllwy kia làxzjlm chúzlejng quăvppŕt lại. Nưpyfnliqxc tráwjbmi cârllwy phun ra ngoàxzjli, bịrwkf linh lựfpyxc dẫqyinn dắrwkft giữxqoja khôzclfng trung, hộhhiqi tụialwxzjlo mộhhiqt chỗialwzclf̀i rơycxri vàxzjlo cáwjbmi chéwfmsn rôzclf̃ng trêiazyn bàxzjln. Vârllẉy là làxzjlm xong mộhhiqt côzclf́c nưpyfnliqxc éwfmsp tráwjbmi cârllwy tưpyfnơycxri.

Đqyinârllwy làxzjl kỹzypnvpprng sinh hoạishut hàxzjlng ngàxzjly cơycxr bảwflrn củwhwya ngưpyfnsxkfi chơycxri sau khi khai phá linh lưpyfṇc ơycxr̉ kiêiazýp trưpyfnơycxŕc.

“Nưpyfnơycxŕc ép trái cârllwy.” Cốawzx Thanh Sơycxrn đadlwăvppṛt cái chén trưpyfnơycxŕc măvppṛt Túzlejzlej: “Nếnnjfu ta nhơycxŕ khôzclfng lârllẁm thì mârllẃy quả này ép vơycxŕi nhau cũng có vị khôzclfng têiazỵ, muộhhiqi thưpyfn̉ xem!”

Hai mắrwkft Túzlejzlej tỏishua sáwjbmng, duỗialwi hai cáwjbmi tay nhỏishu ra nhârllẉn lârllẃy uốawzxng mộhhiqt ngụialwm. Mộhhiqt lúzlejc lârllwu sau, cáwjbmi chéwfmsn vẫqyinn khôzclfng bị đadlwăvppṛt xuôzclf́ng, ârllwm thanh ừxjxnng ựfpyxc vang lêiazyn khôzclfng ngừxjxnng đadlwmrpnng sau nó.

zlejzlej uốawzxng sạishuch nưpyfnliqxc tráwjbmi cârllwy trong mộhhiqt hơycxri, đadlwyffm chén xuốawzxng lớliqxn tiếnnjfng nóishui: “Tam sưpyfn huynh, muộhhiqi còvbtqn muốawzxn uôzclf́ng nưpyfña!”

Cốawzx Thanh Sơycxrn cưpyfnsxkfi cưpyfnsxkfi, nóishui: “Đqyinyffm ta dạy phưpyfnơycxrng pháp cho muộhhiqi, muộhhiqi có thêiazỷ tưpyfṇ pha theo khârllw̉u vị.”

iazyn kia, ngỗialwng trắrwkfng vàxzjl Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu đadlwãajxx bắrwkft tay vàxzjlo làxzjlm, tưpyfṇ pha cho mình mộhhiqt chéwfmsn nưpyfnliqxc tráwjbmi cârllwy. Loạishui thuậmmvnt pháwjbmp đadlwơycxrn giảwflrn nàxzjly, bọyivdn họyivdpyfǹa xem đadlwã hiêiazỷu.

Chỉqyinishu đadlwiềznbmu, trưpyfnơycxŕc đadlwârllwy thếnnjf giớliqxi nàxzjly chỉ có khái niêiazỵm “ăvpprn quả” chưpyfń chưpyfna từxjxnng cóishu kháwjbmi niệkpkam “uốawzxng nưpyfnliqxc tráwjbmi cârllwy”.

zlejzlej cũng họyivdc đadlwưpyfnurwbc rấzypnt nhanh, tưpyfṇ pha mộhhiqt chéwfmsn cho mìrwkfnh rồpyfni nârllwng ly cụng chén vơycxŕi ngỗialwng trắrwkfng: “Chúzlejc đadlwishui sưpyfn huynh pháwjbmp lựfpyxc vôzclf biêiazyn.”

Sau đadlwóishu, nàxzjlng lại quay sang chạishum cốawzxc vơycxŕi Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu: “Chúzlejc nhịrwkfpyfn huynh sớliqxm ngàxzjly trơycxr̉ thành ngưpyfnơycxr̀i thârllẉt thà hơycxrn, đadlwêiazỷ ngưpyfnơycxr̀i khác tin cârllẉy môzclf̣t chút.”

“Ârllẃy, a khôzclfng thífafgch nghe lờsxkfi nàxzjly đadlwârllwu nha!” Tầrigkn Tiểyffmu Lârllwu khóishu chịrwkfu nóishui.

Ngỗialwng trắrwkfng nhìrwkfn Túzlejzlej đadlwang hưpyfnng phấzypnn, bèn gậmmvnt gậmmvnt đadlwrigku vơycxŕi Cốawzx Thanh Sơycxrn, trong mắrwkft nhưpyfnishu ýiazypyfnsxkfi.

zlejzlej lạishui nârllwng chéwfmsn lêiazyn, ngọyivdt ngàxzjlo nóishui: “Tam sưpyfn huynh, cáwjbmm ơycxrn huynh đadlwã dạishuy muộhhiqi thuậmmvnt pháwjbmp tuyêiazỵt nhưpyfn thếnnjf, đadlwiazỵn Quỳnh Hoa của muộhhiqi lúc nào cũng hoanh nghêiazynh huynh ghé chơycxri.”

“Đqyinưpyfnơycxṛc.” Cốawzx Thanh Sơycxrn cưpyfnsxkfi, nârllwng chéwfmsn lêiazyn cụng cùng côzclfwfms.

Giờsxkf khắrwkfc nàxzjly, hắrwkfn cảwflrm thấzypny vôzclf cùng tuyệkpkat vờsxkfi.

Mộhhiqt bữxqoja cơycxrm ấzypny, cảwflr chủ và khách đadlwêiazỳu vui vẻ.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.