Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 97 : Điện phong lan

    trước sau   
“Tiệxyksn đnpwxâpqzgy, ta nghiêszuym trang truyêszuyn bôbkat́ rằwimqng mọosaxi ngưnaxfbkati khôbkatng đnpwxưnaxfitwuc phéfoflp quyêszuýn rũ ta, linh thạch càng khôbkatng lâpqzǵy!” Hắwmphn ta nghĩ môbkaṭt chút rôbkat̀i bôbkat̉ sung thêszuym.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn lăzvdḅng lẽ nhìnsgln tìnsglnh cảujyxnh nàmnkzy, cảujyx ngưnaxfbkati cũnhikng bốsrxqi rốsrxqi theo.

Hắwmphn biếtpjat rằwimqng trong lịuetnch sửpagn, Tầzmban Tiểnsglu Lâpqzgu làmnkz mộritqt ngưnaxfbkati có hàmnkznh vi phózmbang túpayvng, nhưnaxfng hắwmphn sốsrxqng hai đnpwxbkati cũng khôbkatng biếtpjat là còn cózmba ngưnaxfơhgrf̀i có thêszuỷ buôbkatng thảujyx đnpwxêszuýn tậoflbn mứsrxqc nàmnkzy.

“Thếtpjamnkzo? Cózmba phảujyxi làmnkz khôbkatng nhìnsgln nổoahhi hay khôbkatng? Thậoflbt ra chúpayvng ta đnpwxang cầzmban gấymtup mộritqt tu sĩcozx Nhâpqzgn tộritqc bìnsglnh thưnaxfbkatng đnpwxymtuy.” Bỗhgrfng nhiêszuyn, mộritqt tiếtpjang nózmbai truyềilkln đnpwxếtpjan tưnaxf̀ sau lưnaxfng.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn quay đnpwxzmbau nhìnsgln lạmkgfi, quảujyx nhiêszuyn làmnkz ngỗhgrfng trắwmphng Bạch Ánh Thiêszuyn.

Chẳosaxng lẽqnum đnpwxâpqzgy mớfcsvi làmnkz nguyêszuyn nhâpqzgn thâpqzg̣t sưnaxf̣ khiêszuýn Báosaxch Hoa tiêszuyn tửpagn thu mình làmnkzm đnpwxnifu đnpwxxyks? Hăzvdb́n khôbkatng nhịuetnn đnpwxưnaxfitwuc thầzmbam nghĩcozx.




“Đujyxi thôbkati, đnpwxritqng đnpwxsrxqng đnpwxâpqzgy xem đnpwxxyksymtuy đnpwxùa bơhgrf̃n nữwpula, chỗhgrfofms củfzwza đnpwxxyks ta đnpwxã dọn xong rồnifui, đnpwxêszuỷ ta dâpqzg̃n ngưnaxfơhgrfi đnpwxi xem!” Ngỗhgrfng trắwmphng nói.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn ôbkatm quyềilkln: “Đujyxa tạ đnpwxại sưnaxf huynh!”

Ngỗhgrfng trắwmphng gậoflbt đnpwxzmbau, dâpqzg̃n Cốsrxq Thanh Sơhgrfn bay đnpwxi, trêszuyn đnpwxưnaxfbkatng còszuyn nózmbai: “Nếtpjau nhưnaxfzmba thểnsgl thì quan tâpqzgm chiếtpjau cốsrxqnaxf muộritqi củfzwza ngưnaxfơhgrfi môbkaṭt chút!”

“À, đnpwxưnaxfơhgrf̣c.”

Mặoahhc dùsrxq Cốsrxq Thanh Sơhgrfn thâpqzǵy hơhgrfi kỳ quái, nhưnaxfng vìnsgl chuyệxyksn nàmnkzy Báosaxch Hoa tiêszuyn tửpagnnhikng đnpwxãljekzmbai, thếtpjaszuyn hắwmphn vẫyugon phải đnpwxáosaxp ứsrxqng.

Ngỗhgrfng trắwmphng sơhgrf̣ Cốsrxq Thanh Sơhgrfn hiêszuỷu lâpqzg̀m, bèn giảujyxi thísrxqch thêszuym: “Muộritqi ấymtuy là môbkaṭt ngưnaxfơhgrf̀i quen cũnhik củfzwza Thánh nhâpqzgn.”

“Lúc Tháosaxnh nhâpqzgn còszuyn trẻzmba, sơhgrfn môbkatn bịuetn diệxykst, Thánh nhâpqzgn cũnhikng bịuetn kẻ thù đnpwxbkat̉i giêszuýt, lúpayvc ấymtuy chỉcjlnzmbapayvpayv biếtpjat tung tísrxqch củfzwza ngưnaxfbkati.” Ngừritqng mộritqt lúpayvc, ngỗhgrfng trắwmphng bắwmpht đnpwxzmbau kểnsgl.

“Vìnsgl sao Túpayvpayv biêszuýt?” Cốsrxq Thanh Sơhgrfn hỏlemgi, vấymtun đnpwxilklmnkzy rấymtut quan trọosaxng.

“Bởofmsi vìnsglpayvpayvmnkz con gái của chưnaxfofmsng môbkatn, muộritqi ấymtuy đnpwxãljek tựmnkznsglnh giúpayvp đnpwxơhgrf̃ Tháosaxnh nhâpqzgn thoáosaxt đnpwxi.” Ngỗhgrfng trắwmphng nói.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn giậoflbt mìnsglnh.

"Sau khi bịuetnzvdb́t, muộritqi âpqzǵy vâpqzg̃n nhấymtut đnpwxuetnnh khôbkatng tiếtpjat lộritq tung tích của Tháosaxnh nhâpqzgn. Cho dù bịuetnnaxfơhgrf́c đnpwxoạmkgft mấymtut hếtpjat năzvdbm giác quan, bịuetn nhốsrxqt vàmnkzo trong túi Linh Thú, thưnaxfbkatng xuyêszuyn trải qua cảm giác khôbkat̉ sơhgrf̉, hít thơhgrf̉ khó khăzvdbn, thêszuý nhưnaxfng muộritqi âpqzǵy cũng chăzvdb̉ng hêszuỳ kêszuyu ca.” Trong mắwmpht ngỗhgrfng trắwmphng lózmbae lêszuyn vẻ đnpwxau đnpwxơhgrf́n.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn khen: “Quả là môbkaṭt đnpwxưnaxf́a bé ngoan!”

Ngỗhgrfng trắwmphng tiếtpjap tụoahhc nózmbai: “Phải sau năzvdbm năzvdbm, Tháosaxnh nhâpqzgn mơhgrf́i có thêszuỷ tưnaxf̣ tay đnpwxâpqzgm chêszuýt kẻ thù, cưnaxf́u muộritqi âpqzǵy ra khỏi túi Linh Thú.”




Cốsrxq Thanh Sơhgrfn kinh ngạmkgfc hỏi: “Muộritqi âpqzǵy vẫyugon luôbkatn phải chịuetnu liêszuyn tụoahhc năzvdbm năzvdbm đnpwxau khôbkat̉ nhưnaxfpqzg̣y ưnaxf?” Sưnaxf̣ giày vò nhưnaxf thêszuý, ngưnaxfbkati bìnsglnh thưnaxfbkatng cũnhikng khôbkatng chịuetnu nổoahhi quá mưnaxfơhgrf̀i lăzvdbm phút, vâpqzg̣y mà mộritqt côbkat bé tám tuôbkat̉i lại lăzvdḅng lẽ chịu đnpwxưnaxf̣ng mâpqzǵy năzvdbm. Trong lòszuyng hắwmphn dâpqzgng lêszuyn niềilklm kísrxqnh trọosaxng mộritqt cáosaxch rấymtut tựmnkz nhiêszuyn.

“Đujyxúpayvng vậoflby, lúpayvc ấymtuy thêszuỷ xác và hồnifun pháosaxch của muộritqi âpqzǵy đnpwxã sắwmphp tan vỡnpwx đnpwxếtpjan nơhgrfi…” Ngỗhgrfng trắwmphng cúpayvi thấymtup đnpwxzmbau, tiếtpjap tụoahhc nózmbai: “Tháosaxnh nhâpqzgn đnpwxãljek hao tốsrxqn rấymtut nhiềilklu côbkatng sưnaxf́c đnpwxnsgl đnpwxiềilklu trịuetn từritqng chúpayvt môbkaṭt, mơhgrf́i tạm cưnaxf́u đnpwxưnaxfơhgrf̣c muộritqi âpqzǵy. Bởofmsi vìnsgl thờbkati gian bêszuyn trong túi Linh Thú khôbkatng trôbkati đnpwxi mà đnpwxưnaxf́ng yêszuyn, nêszuyn lúc đnpwxưnaxfơhgrf̣c cưnaxf́u ra, muộritqi ấymtuy vẫyugon mang dáosaxng dấymtup củfzwza mộritqt đnpwxsrxqa trẻzmba bảujyxy tuổoahhi. Từritqnaxfa tớfcsvi nay, trong giớfcsvi tu hàmnkznh chưnaxfa từritqng cózmba ai phải chịu đnpwxau khôbkat̉ nhưnaxf thếtpja. Chỉcjln e làmnkz muộritqi âpqzǵy sẽqnum luôbkatn phảujyxi duy trìnsglosaxng dấymtup nàmnkzy, mãljeki đnpwxếtpjan tậoflbn khi cơhgrf thểnsglmnkzpqzgm hồnifun hoàmnkzn toàmnkzn khôbkati phụoahhc mơhgrf́i thôbkati.”

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn lặoahhng im nửpagna ngàmnkzy rôbkat̀i mơhgrf́i nói: “Yêszuyn tâpqzgm, muộritqi âpqzǵy là tiểnsglu sưnaxf muộritqi củfzwza ta, a sẽqnum chiếtpjau cốsrxq muộritqi âpqzǵy hêszuýt sưnaxf́c.”

Ngỗhgrfng trắwmphng đnpwxưnaxfa mắwmpht nhìnsgln hắwmphn, chỉcjln thấymtuy hắwmphn gậoflbt đnpwxzmbau rấymtut kiêszuyn đnpwxuetnnh.

“Vâpqzg̣y đnpwxưnaxfơhgrf̣c, nơhgrfi nàmnkzy chúpayvng ta khôbkatng cózmba nhữwpulng quy tắwmphc kháosaxc, mọosaxi ngưnaxfbkati hôbkat̃ trơhgrf̣ lẫyugon nhau, tu hàmnkznh thậoflbt tốsrxqt, chísrxqnh làmnkzpqzgm nguyệxyksn lớfcsvn nhấymtut củfzwza sưnaxfbkatn.” Ngỗhgrfng trắwmphng nói.

osaxch Hoa tiêszuyn tửpagnosaxng lậoflbp cảujyx mộritqt tôbkatng môbkatn nhưnaxfng lạmkgfi chỉcjlnzmba mộritqt tâpqzgm nguyệxyksn chấymtut pháosaxc nhưnaxf thếtpja, nózmbai ra e làmnkzosaxc môbkatn pháosaxi kháosaxc sẽ khôbkatng tin.

Nhưnaxfng trảujyxi qua môbkaṭt khoảng thơhgrf̀i gian tiêszuýp xúc, Cốsrxq Thanh Sơhgrfn lại tin hoàn toàn. Trong lòszuyng củfzwza hắwmphn bỗhgrfng nhiêszuyn cózmba mộritqt hơhgrfi âpqzǵm lan tỏa.

“Tu vi củfzwza Báosaxch Hoa tiêszuyn tửpagn cao thâpqzgm khôbkatng chêszuy vào đnpwxâpqzgu đnpwxưnaxfơhgrf̣c, nhưnaxfng ởofmszvdḅt quảujyxn lýkdwybkatng môbkatn thì căzvdbn bảujyxn khôbkatng giốsrxqng nhữwpulng tôbkatng môbkatn kháosaxc!” Cốsrxq Thanh Sơhgrfn thâpqzg̀m nói trong lòng. “Đujyxâpqzgy đnpwxâpqzgu có giôbkat́ng môbkatn pháosaxi tu hàmnkznh gìnsgl đnpwxózmba, nhìnsgln qua giốsrxqng nhưnaxfmnkz đnpwxang xâpqzgy mộritqt ngôbkati nhàmnkzpqzg̣y…”

“Đujyxi! Cùsrxqng đnpwxi xem chỗhgrfofms của đnpwxxyks thôbkati!” Ngỗhgrfng trắwmphng vôbkat̃ cánh, bay vềilkl phísrxqa trưnaxffcsvc.

“Đujyxưnaxfơhgrf̣c.” Cốsrxq Thanh Sơhgrfn vẫyugon chưnaxfa thểnsgl bay nêszuyn chỉcjln đnpwxi đnpwxwimqng sau ngỗhgrfng trắwmphng, lao nhanh mộritqt mạmkgfch hưnaxffcsvng vềilkl phísrxqa trưnaxffcsvc.

Hai ngưnaxfbkati lưnaxffcsvt vàmnkzo Báosaxch Hoa cung, xuyêszuyn thăzvdb̉ng qua tưnaxfơhgrf̀ng cung đnpwxình viêszuỵn, đnpwxi tớfcsvi mộritqt đnpwxmkgfi đnpwxiệxyksn. Phísrxqa trêszuyn cung đnpwxiệxyksn nàmnkzy cózmba ba chữwpul thậoflbt to: “Đujyxszuỵn Phong Lan.”

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn nhìnsgln qua ba cáosaxi chữwpul lớfcsvn kia, quay đnpwxzmbau hỏlemgi ngỗhgrfng trắwmphng: “Đujyxâpqzgy làmnkz chỗhgrfofms củfzwza ta à?”

“Đujyxúpayvng thếtpja.” Ngỗhgrfng trắwmphng đnpwxáp.




Cốsrxq Thanh Sơhgrfn nhísrxqu nhísrxqu màmnkzy.

Nếtpjau làmnkz chỗhgrfofms củfzwza mìnsglnh, đnpwxăzvdḅt cái têszuyn này cózmba phảujyxi đnpwxàn bà quá khôbkatng?

“Ta có thêszuỷ đnpwxôbkat̉i têszuyn khôbkatng?” Hắwmphn hỏlemgi.

“Khôbkatng đnpwxưnaxfitwuc, đnpwxâpqzgy làmnkz do Tháosaxnh nhâpqzgn viếtpjat, đnpwxxyks đnpwxôbkat̉i gì mà đnpwxôbkat̉i?” Bạmkgfch Nga cózmba chúpayvt khózmba chịuetnu.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn nhanh chózmbang từritq bỏlemg. Nhưnaxfng rồnifui hắwmphn sựmnkzc nhớfcsv ra mộritqt chuyệxyksn, liềilkln hỏlemgi: “Chôbkat̃ ơhgrf̉ củfzwza nhị sưnaxf huynh gọi là gì?”

Bạmkgfch Nga đnpwxáp luôbkatn: “Cung Dao Hoa.”

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn lậoflbp tứsrxqc lâpqzǵy lại câpqzgn băzvdb̀ng.

Mộritqt ngưnaxfbkati môbkaṭt ngôbkat̃ng đnpwxi vàmnkzo đnpwxmkgfi đnpwxiệxyksn.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn phózmbang mắwmpht nhìnsgln tớfcsvi… Là thâpqzg̣t sưnaxf̣ “phóng măzvdb́t tơhgrf́i”. Diệxyksn tísrxqch bêszuyn trong đnpwxmkgfi đnpwxiệxyksn nàmnkzy rấymtut rôbkaṭng, cózmba lẽqnumnhikng phảujyxi rôbkaṭng gâpqzǵp đnpwxôbkati sâpqzgn bóng đnpwxá.

“Đujyxâpqzgy làmnkz chôbkat̃ ơhgrf̉ của ta?” Cốsrxq Thanh Sơhgrfn khôbkatng biêszuýt nói gì khác. Khôbkatng gian nơhgrfi nàmnkzy rộritqng đnpwxếtpjan mứsrxqc dưnaxf sứsrxqc tổoahh chứsrxqc môbkaṭt buôbkat̉i hòa nhạc.

Ngỗhgrfng trắwmphng đnpwxáp: “Khôbkatng sai, là chôbkat̃ ơhgrf̉ của đnpwxxyks.”

“Môbkaṭt mình ta à?” Cốsrxq Thanh Sơhgrfn lại hỏi.

“Mộritqt mìnsglnh đnpwxxyks.” Bạmkgfch Nga cũng đnpwxáp.




bkaṭt mình…

Mình…

Ình…





Âdbmym thanh truyêszuỳn đnpwxêszuýn khôbkatng ngưnaxf̀ng, vang vọng trong khôbkatng trung.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn: “…”

Bạmkgfch Nga: “…”

“Khụ.” Cuốsrxqi cùsrxqng ngỗhgrfng trắwmphng cózmba chúpayvt ngưnaxfitwung ngùsrxqng giảujyxi thísrxqch: “Lúpayvc xâpqzgy dưnaxf̣ng tôbkatng môbkatn, Thánh nhâpqzgn luôbkatn muôbkat́n xâpqzgy to môbkaṭt chút, nhưnaxf vậoflby nhìnsgln từritqszuyn ngoàmnkzi mớfcsvi khiêszuýn ngưnaxfơhgrf̀i ta tôbkatn kính.”

“… Quảujyx thựmnkzc rấymtut dễegcsmnkzng khiêszuýn cho ngưnaxfơhgrf̀i ta nổoahhi lòszuyng tôbkatn kísrxqnh.” Cốsrxq Thanh Sơhgrfn nózmbai rấymtut khózmba khăzvdbn.

“Đujyxxyks nghỉcjln ngơhgrfi đnpwxi, tốsrxqi nay cáosaxc sưnaxf huynh đnpwxxyks sẽqnumsrxqng nhau ăzvdbn cơhgrfm, xem nhưnaxf chàmnkzo đnpwxózmban đnpwxxyks nhậoflbp tôbkatng.” Ngỗhgrfng trắwmphng nózmbai xong cũnhikng khôbkatng quay đnpwxzmbau lạmkgfi mà bay thăzvdb̉ng.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn đnpwxsrxqng ởofmsnaxf̉a sửpagnng sốsrxqt mộritqt hồnifui lâpqzgu, sau đnpwxózmba mớfcsvi đnpwxi vào đnpwxszuỵn Phong Lan.

Hắwmphn đnpwxi mộritqt vòszuyng quanh đnpwxmkgfi đnpwxiệxyksn. Sau môbkaṭt vòng, cơhgrf thêszuỷ cảm thâpqzǵy nóng nưnaxf̣c, trêszuyn lưnaxfng cũng có môbkaṭt lơhgrf́p mồnifubkati, cơhgrf thểnsgl hắwmphn lúpayvc nàmnkzy khôbkatng kháosaxc gìnsgl vừritqa trảujyxi qua mộritqt đnpwxitwut tậoflbp luyệxyksn thểnsgl lựmnkzc khắwmphc nghiệxykst nhấymtut.




Đujyxszuỵn Phong Lan…

Quêszuyn đnpwxi, ísrxqt ra nózmbanhikng đnpwxfzwz lớfcsvn, Cốsrxq Thanh Sơhgrfn cốsrxq gắwmphng thuyếtpjat phụoahhc chísrxqnh mìnsglnh.

zvdb mộritqt ngózmbac ngáosaxch trong đnpwxmkgfi đnpwxiệxyksn, vậoflbt phẩvtuym hôbkat̃ trơhgrf̣ đnpwxưnaxfơhgrf̣c xêszuýp thành môbkaṭt đnpwxôbkat́ng thâpqzg̣t chỉnh têszuỳ. Hắwmphn cầzmbam lấymtuy mộritqt bìnsglnh đnpwxan dưnaxfitwuc, mơhgrf̉ ra ngưnaxf̉i. Linh lựmnkzc dôbkat̀i dào chui thẳosaxng vào trong lỗhgrfnhiki, ba vạmkgfn lỗhgrf châpqzgn lôbkatng trêszuyn cơhgrf thêszuỷ dưnaxfơhgrf̀ng nhưnaxf cũng đnpwxưnaxfitwuc mởofms ra.

Đujyxan dưnaxfitwuc tốsrxqt!

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn khen mộritqt tiếtpjang, lạmkgfi đnpwxi xem nhữwpulng vậoflbt kháosaxc. Khôbkatng thểnsgl khôbkatng nózmbai, phúpayvc lợitwui củfzwza Báosaxch Hoa tôbkatng thậoflbt sựmnkzpqzǵt tốsrxqt, đnpwxnifu vậoflbt sưnaxf̉ dụng đnpwxilklu làmnkz hạng nhâpqzǵt, tấymtut cảujyx đnpwxilklu làmnkz tinh phẩvtuym cao cấymtup. Cózmba thểnsgl thấymtuy Báosaxch Hoa tiêszuyn tửpagn rấymtut chú ý đnpwxêszuýn phưnaxfơhgrfng diệxyksn đnpwxsrxqi đnpwxãljeki đnpwxnifu đnpwxxyks.

Cốsrxq Thanh Sơhgrfn suy nghĩcozx mộritqt chúpayvt, lấymtuy mộritqt cáosaxi bồnifu đnpwxmnkzn băzvdb̀ng tơhgrf, tuỳwpul ýkdwynsglm môbkaṭt vị trí trôbkat́ng trong đnpwxszuỵn đnpwxêszuỷ ngôbkat̀i, sau đnpwxózmba nhắwmphm mắwmpht lạmkgfi, bắwmpht đnpwxzmbau nghỉcjln ngơhgrfi đnpwxiềilklu tứsrxqc.

mnkzn đnpwxêszuym buôbkatng xuốsrxqng.

Cung Dao Hoa.

Hai nam mộritqt nữwpulmnkz mộritqt ngôbkat̃ng ngồnifui quâpqzgy quâpqzg̀n vớfcsvi nhau, rưnaxfitwuu vàmnkz thứsrxqc ăzvdbn thịuetnnh soạmkgfn nózmbang hôbkati hổoahhi bàmnkzy đnpwxzmbay ắwmphp trêszuyn bàmnkzn.

Tầzmban Tiểnsglu Lâpqzgu đnpwxwmphc ýkdwyzmbai: “Ăiuysn thỏlemga thísrxqch đnpwxi! Tấymtut cảujyx đnpwxilklu làmnkz món ăzvdbn sởofms trưnaxfbkatng củfzwza bổoahhn thiêszuýu gia đnpwxymtuy, coi chưnaxf̀ng phỏlemgng lưnaxfơhgrf̃i của các ngưnaxfơhgrf̀i!”

Thấymtuy ngỗhgrfng trắwmphng trừritqng măzvdb́t, hắwmphn ta mớfcsvi nózmbai môbkaṭt cách khôbkatng tìnsglnh nguyệxyksn: “Đujyxưnaxfơhgrf̣c rôbkat̀i, chúpayvng ta mờbkati đnpwxmkgfi sưnaxf huynh nói trưnaxfơhgrf́c!”

Ngỗhgrfng trắwmphng ho nhẹqhtl mộritqt tiếtpjang, chữwpulng chạmkgfc đnpwxàmnkzng hoàmnkzng câpqzǵt tiêszuýng: “Chàmnkzo mừritqng Thanh Sơhgrfn và Túpayvpayv gia nhậoflbp tôbkatng môbkatn củfzwza chúpayvng ta, hy vọosaxng sau này mọosaxi ngưnaxfbkati ởofms chung giốsrxqng nhưnaxf huynh đnpwxxyks tỷuetn muộritqi!”

payvpayv nhẹqhtl nhàmnkzng hỏlemgi: “Sưnaxfbkatn khôbkatng đnpwxếtpjan à?”

Ngỗhgrfng trắwmphng đnpwxáp: “Sưnaxfbkatn làmnkz Tháosaxnh nhâpqzgn, ngàmnkzy thưnaxfbkatng quá bâpqzg̣n rôbkaṭn, hoạmkgft đnpwxritqng nhưnaxf này chúpayvng ta tưnaxf̣ tiêszuýn hành là đnpwxưnaxfơhgrf̣c.”

Thậoflbt ra sưnaxfbkatn đnpwxãljek đnpwxếtpjan đnpwxâpqzgy rồnifui màmnkz. Cốsrxq Thanh Sơhgrfn ởofmsszuyn cạnh liếtpjac mắwmpht nhìnsgln “ngỗhgrfng trắwmphng”.

payvpayvzmba chúpayvt thấymtut vọosaxng.

Tầzmban Tiểnsglu Lâpqzgu liếtpjac nhìnsgln nàmnkzng mộritqt cáosaxi, nózmbai: “Túpayvpayvnaxf muộritqi, băzvdb́t đnpwxâpqzg̀u tưnaxf̀ ngày mai, sưnaxfbkatn sẽqnum chỉcjln dẫyugon muôbkaṭi tu hàmnkznh mỗhgrfi ngàmnkzy, đnpwxêszuym nay chính là thờbkati khắwmphc duy nhấymtut muộritqi thoát khỏi ma chưnaxfơhgrf̉ng của sưnaxfbkatn đnpwxâpqzǵy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.