Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 358 :

    trước sau   
sbsii liềvnuwn lạzqjti ngồpuyoi lêskhwn đecihùkvxbi Tôsbsi Mộhqkec, dùkvxbng ngóuisxn tay nâyzgnng cằtmyrm anh ấmswyy lêskhwn đecihslej anh ấmswyy ngửfqioa đecihgjknu nhìslejn tôsbsii, họtmyrc giọtmyrng nóuisxi cao ngạzqjto từggrd trêskhwn cao nhìslejn xuốiastng củoulna anh ấmswyy, nóuisxi: “Làhttkm sao? Ta đecihâyzgny chíepuqnh làhttk thấmswyy dákvxbng dấmswyp nhàhttk ngưplrwơaaqmi khôsbsing tệfpvtskhwn mớggrdi cho ngưplrwơaaqmi vinh hạzqjtnh nàhttky. Sau nàhttky ngưplrwơaaqmi tốiastt nhấmswyt làhttkm chồpuyong nêskhwn tỉstbenh ngộhqke mộhqket chúkciyt, nêskhwn dỗjjoc vợjjoc thìslejtmyry dỗjjoc vợjjoc vui vẻtbpk, nêskhwn cùkvxbng vợjjoc thẳvoosng thắoohkn thìslejtmyry cùkvxbng vợjjoc thẳvoosng thắoohkn, nếirpfu khôsbsing nhưplrw anh bâyzgny giờtcxfpeebaaqmn mộhqket trăruggm năruggm trưplrwggrdc phảuvkhi bịhqke ngâyzgnm heo lung.”

“Nha đecihgjknu, lạzqjti bắoohkt đecihgjknu đecihưplrwjjocc nưplrwggrdc.” Tôsbsi Mộhqkec bịhqkesbsii chọtmyrc cưplrwtcxfi. Anh ấmswyy vốiastn mặoulnt đecihang âyzgnm trầgjknm muốiastn dạzqjty dỗjjocsbsii, sau nghe nghe tôsbsii nóuisxi cũiastng khôsbsing giảuvkh bộhqke tứgoggc giậjjocn, trựtwnzc tiếirpfp đecihưplrwa tay ra sau gákvxby tôsbsii kécgedo tôsbsii lạzqjti gầgjknn anh ấmswyy, hôsbsin lêskhwn môsbsii tôsbsii mộhqket cákvxbi, sau đecihóuisxuisxi: “Nóuisxi đecihi, vợjjoc anh muốiastn anh dỗjjoc em vui vẻtbpk thếirpfhttko?”

“Đlddjưplrwơaaqmng nhiêskhwn làhttk anh phảuvkhi mau mạzqjtnh hơaaqmn, sau đecihóuisx mộhqket mựtwnzc chăruggm sóuisxc em, mộhqket bưplrwggrdc cũiastng khôsbsing xa.” Tôsbsii dịhqkeu dàhttkng nóuisxi.

uisxi xong bỗjjocng nhiêskhwn tôsbsii nhớggrd tớggrdi chuyệfpvtn khákvxbc, hỏthfoi Tôsbsi Mộhqkec: “Còxuyxn cóuisx, anh khôsbsing đecihhqkenh thẳvoosng thắoohkn mộhqket chuyệfpvtn vớggrdi em sao?”

“Chuyệfpvtn gìslej?” Tôsbsi Mộhqkec hỏthfoi.

“Chíepuqnh làhttk bảuvkhy ngàhttky gìslej đecihóuisx, vừggrda rồpuyoi anh vớggrdi Giao tiêskhwn nóuisxi nhỏthfokvxbi gìslejhttk bảuvkhy ngàhttky, làhttkuisx ýdazuslej? Cóuisx phảuvkhi hai ngưplrwtcxfi cóuisx chuyệfpvtn giấmswyu em?” Tôsbsii hỏthfoi.

Gầgjknn đecihâyzgny bịhqke giấmswyu giếirpfm nhiềvnuwu chuyệfpvtn nêskhwn tôsbsii cũiastng tưplrwơaaqmng đecihiasti nhạzqjty cảuvkhm. Nóuisxi xong đecihôsbsii mắoohkt tôsbsii chăruggm chúkciy nhìslejn mặoulnt Tôsbsi Mộhqkec, cẩjegln thậjjocn quan sákvxbt từggrdng biểsleju tìslejnh rấmswyt nhỏthfo củoulna anh ấmswyy, rấmswyt sợjjoc lạzqjti bỏthfo qua đecihiềvnuwu gìslej.

iastng may biểsleju tìslejnh củoulna tôsbsi Mộhqkec tưplrwơaaqmng đecihiasti tựtwnz nhiêskhwn, anh ấmswyy nghe tôsbsii hỏthfoi vềvnuw chuyệfpvtn bảuvkhy ngàhttky nàhttky chỉstbeaaqmi sửfqiong sốiastt mộhqket chúkciyt, sau đecihóuisx liềvnuwn cưplrwtcxfi, nhẹjjoc nhàhttkng nóuisxi: “Em luôsbsin đecihslej ýdazu chuyệfpvtn nàhttky àhttk? Thậjjoct ra cũiastng khôsbsing cóuisxslej, chíepuqnh làhttk phậjjoct bàhttki nàhttky chỉstbehttk tạzqjtm thờtcxfi, cầgjknn mỗjjoci bảuvkhy ngàhttky đecihi tìslejm Long Phùkvxb Khôsbsin thay đecihepuqi mộhqket lầgjknn, nếirpfu khôsbsing thìslej sứgoggc mạzqjtnh củoulna nóuisx sẽguka bịhqke yếirpfu đecihi, ảuvkhnh hưplrwpeebng tớggrdi hoạzqjtt đecihhqkeng củoulna anh.”

“A? Tạzqjtm thờtcxfi àhttk? Khôsbsing phảuvkhi Long Phùkvxb Khôsbsin rấmswyt lợjjoci hạzqjti sao, ôsbsing ta khôsbsing thểslejhttkm cho anh mộhqket cákvxbi phậjjoct bàhttki lâyzgnu dàhttki?” Tôsbsii liềvnuwn nóuisxi.

Dẫpdwzu sao mỗjjoci bảuvkhy ngàhttky tìslejm tớggrdi Long Phùkvxb Khôsbsin mộhqket lầgjknn thậjjoct phiềvnuwn toákvxbi, nếirpfu nhưplrwuisx thểslej giảuvkhi quyếirpft mộhqket lầgjknn sẽguka thuậjjocn lợjjoci hơaaqmn nhiềvnuwu.

Nụecihplrwtcxfi trêskhwn mặoulnt Tôsbsi Mộhqkec càhttkng sâyzgnu hơaaqmn, cưplrwng chiềvnuwu cốiastc vàhttko trákvxbn tôsbsii, mắoohkng tôsbsii tham lam, vớggrdi tìslejnh trạzqjtng hồpuyon phákvxbch củoulna anh ấmswyy bâyzgny giờtcxfuisx thểslej đecihgoggng ởpeebplrwggrdi mặoulnt trờtcxfi bảuvkhy ngàhttky đecihãtmyrhttk rấmswyt tốiastt. Hơaaqmn nữlddja bảuvkhn thâyzgnn Long Phùkvxb Khôsbsin cũiastng chỉstbehttk hồpuyon phákvxbch, lựtwnzc chốiastng cựtwnzplrwơaaqmng khíepuqiastng cóuisx hạzqjtn. Nóuisxi trắoohkng ra làhttkkvxbi phậjjoct bàhttki nàhttky chỉstbehttk mộhqket cákvxbi hộhqkep tíepuqch trữlddj âyzgnm khíepuq, Tôsbsi Mộhqkec cóuisx thểslej lấmswyy âyzgnm khíepuqskhwn trong ra dùkvxbng đecihslej chốiastng lạzqjti dưplrwơaaqmng khíepuq từggrd mặoulnt trờtcxfi, chờtcxf đecihếirpfn khi âyzgnm khíepuqkvxbng hếirpft liềvnuwn phảuvkhi tớggrdi đecihepuqi mộhqket cákvxbi hộhqkep tràhttkn đecihgjkny âyzgnm khíepuq khákvxbc.

Chuyệfpvtn nàhttky nghe cóuisx vẻtbpk phiềvnuwn phứgoggc nhưplrwng cũiastng giốiastng nhưplrw sạzqjtc cho đecihiệfpvtn thoạzqjti vậjjocy, cũiastng khôsbsing cóuisxslej.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.