Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 350-3 :

    trước sau   
Cho đrxxqếrifzn khi tôjkubi khófhpnc mệihsit mớrjaai từrxxq trong ngựrxxqc anh ấumyxy chui ra ngoàbxnti, kérxxqo tay củyurva anh ấumyxy lạstbzi, nófhpni: “Đsrboi thôjkubi, cùylgmng em đrxxqi vềnfzj nhàbxnt, từrxxqjslhy giờhywr anh ởaarq đrxxqâjslhu em sẽutneaarq đrxxqumyxy, sẽutne khôjkubng đrxxqjkub anh xa em nữihsia.”

“Khôjkubng đrxxqưfbwpjpsjc, bâjslhy giờhywr anh khôjkubng thểjkub trởaarq vềnfzj nhàbxnt.” Tôjkub Mộauwbc khẽutne đrxxqrxxqy tôjkubi mộauwbt chúlxeyt, khôjkubng muốaarqn đrxxqjkubjkubi kérxxqo tay anh ấumyxy.

Đsrboáfhpnng tiếrifzc tôjkubi nắjkubm quáfhpn chặbmmbt, hơffbtn nữihsia thựrxxqc lựrxxqc củyurva anh ấumyxy bâjslhy giờhywr rấumyxt yêlcaau, cădepzn bảpeisn khôjkubng đrxxqrxxqy tôjkubi đrxxqưfbwpjpsjc.

“Tạstbzi sao?” Tôjkubi nhấumyxt thờhywri ngâjslhy ngẩrxxqn. Nưfbwprjaac mắjkubt vừrxxqa mớrjaai ngừrxxqng rơffbti lầjkubn nữihsia khôjkubng tựrxxq chủyurv đrxxqưfbwpjpsjc tràbxnto ra, lo lắjkubng nhìlcaan anh ấumyxy.

Thậbxntt vấumyxt vảpeisjkubi mớrjaai tìlcaam đrxxqưfbwpjpsjc anh ấumyxy, tạstbzi sao anh ấumyxy lạstbzi khôjkubng vềnfzj nhàbxnt vớrjaai tôjkubi?

“Đsrbostbzi thầjkubn, chuyệihsin đrxxqófhpn… Bâjslhy giờhywr đrxxqãjdwtbxnt ban ngàbxnty, chúlxeyng tôjkubi… phảpeisi ngủyurv.” Bỗlcaang nhiêlcaan từrxxqlcaan cạstbznh vang lêlcaan mộauwbt giọvjlkng khúlxeym núlxeym, làbxntjdwt quỷombw kia nófhpni.

lxeyc nàbxnty tôjkubi mớrjaai nhớrjaa tớrjaai, bâjslhy giờhywrjkub Mộauwbc đrxxqãjdwt khôjkubng còauytn so vớrjaai trưfbwprjaac kia đrxxqưfbwpjpsjc nữihsia, ban ngàbxnty thìlcaa khôjkubng thểjkub ra cửyajua.

jkubi lậbxntp tứcwwcc liềnfzjn cưfbwphywri, đrxxqem cáfhpnnh tay Tôjkub Mộauwbc ôjkubm chặbmmbt hơffbtn nữihsia, nófhpni: “Hófhpna ra làbxnt nhưfbwp vậbxnty, khôjkubng sao, nếrifzu ban ngàbxnty khôjkubng thểjkub đrxxqi ra ngoàbxnti vậbxnty thìlcaa em sẽutneaarq đrxxqâjslhy đrxxqjpsji anh mộauwbt ngàbxnty, chúlxeyng ta chờhywr đrxxqếrifzn tôjkubi sẽutne vềnfzj lạstbzi nhàbxnt.”

“Nơffbti nàbxnty đrxxqnfzju làbxnt quỷombw, hơffbtn nữihsia vừrxxqa bẩrxxqn vừrxxqa loạstbzn, em khôjkubng thílvboch hợjpsjp đrxxqjpsji ởaarq chỗlcaabxnty.” Tôjkub Mộauwbc lạstbznh lùylgmng nhìlcaan gãjdwt quỷombw kia mộauwbt cáfhpni, thậbxntt giốaarqng nhưfbwp ngạstbzi hắjkubn lạstbzi lắjkubm mồdjsnm, sau khi nhìlcaan gãjdwt quỷombw anh ấumyxy quay liềnfzjn quay đrxxqjkubu vềnfzj phílvboa tôjkubi nófhpni.

“Khôjkubng sao, em thấumyxy nơffbti nàbxnty tốaarqt vôjkubylgmng, dùylgm sao nơffbti nàbxnto cófhpn anh cũmlzvng chílvbonh làbxnt thiêlcaan đrxxqưfbwphywrng. Anh đrxxqdjsnng ýcqtq vớrjaai em mộauwbt chuyệihsin đrxxqưfbwpjpsjc khôjkubng, lầjkubn nàbxnty sẽutne khôjkubng rờhywri xa em nữihsia, nếrifzu anh lạstbzi đrxxqi em sẽutne đrxxqlcaan mấumyxt.” Tôjkubi kérxxqo tay Tôjkub Mộauwbc cầjkubu khẩrxxqn nófhpni.

“Em…” Con ngưfbwpơffbti trong mắjkubt Tôjkub Mộauwbc khẽutne co lạstbzi mộauwbt cáfhpni, đrxxqáfhpny mắjkubt anh ấumyxy biếrifzn ảpeiso khófhpnfbwphywrng, cófhpn đrxxqau lòauytng, cófhpn khôjkubng nỡmqxq, nhưfbwpng càbxntng nhiềnfzju hơffbtn chílvbonh làbxnt bấumyxt lựrxxqc khôjkubng thểjkubbxntm gìlcaa.

mlzvng may cuốaarqi cùylgmng anh ấumyxy vẫmqxqn khôjkubng bưfbwprjaang bỉpwwmnh, áfhpnnh mắjkubt hòauyta hoãjdwtn mấumyxy phầjkubn, bấumyxt đrxxqjkubc dĩjgjafhpni: “Em ngốaarqc, tạstbzi sao lạstbzi ngốaarqc nhưfbwp vậbxnty?”

jkubi liềnfzjn vui vẻiyag nhảpeisy lêlcaan ôjkubm lấumyxy anh ấumyxy, cũmlzvng khôjkubng đrxxqjkub ýcqtq trong ngôjkubi miếrifzu đrxxqjaayfhpnt nàbxnty cófhpn bao nhiêlcaau cặbmmbp mắjkubt đrxxqang nhìlcaan, trựrxxqc tiếrifzp áfhpnp miệihsing mìlcaanh vàbxnto miệihsing anh ấumyxy hung hădepzng hôjkubn mộauwbt cáfhpni, cưfbwphywri nófhpni: “Khôjkubng còauytn cáfhpnch nàbxnto cảpeis, đrxxqnfzju nófhpni phụnfzj nữihsi khi yêlcaau rấumyxt ngốaarqc màbxnt! Huốaarqng chi anh ngàbxnty ngàbxnty gọvjlki em làbxnt ngốaarqc, em màbxnt khôjkubng ngốaarqc cófhpn phảpeisi làbxnt phụnfzj lạstbzi lờhywri củyurva anh rồdjsni khôjkubng!” 

“Ngốaarqc!” Khôjkubng biếrifzt làbxntm sao mặbmmbt Tôjkub Mộauwbc nhădepzn lạstbzi, mắjkubng.

fhpn đrxxqiềnfzju mắjkubng xong anh ấumyxy liềnfzjn mỉpwwmm cưfbwphywri, dịzfzuu dàbxntng nófhpni: “Vậbxnty chúlxeyng ta trao đrxxqjaayi trưfbwprjaac, anh đrxxqdjsnng ýcqtq đrxxqjkub em đrxxqjpsji ởaarqffbti nàbxnty, cófhpn đrxxqiềnfzju tiếrifzp theo em phảpeisi nghe theo sựrxxq an bàbxnti cua anh.”

“Thầjkubn thiếrifzp tuâjslhn chỉpwwm!” Tôjkubi vui vẻiyagfhpni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.