Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 290 : Em có đồng ý gả cho tôi không_

    trước sau   
“Anh cóyjiwdeden hạcdmmnh nàyjiwy khôngixng?”

AnhTráqlnkc đlenlãexbd đlenlếsfukn trưdoikbpnzc mặkzgwt tôngixi, mộixfrt tay giơrygg ra biểvyzsu thịpkwl ýnjpx mờkcsei.

Anh cưdoikkcsei dịpkwlu dàyjiwng nhìbcojn tôngixi, đlenlfnjai tôngixi trảmvuu lờkcsei.

ngixi nhìbcojn anh, mãexbdi mộixfrt lúvpukc lâdedeu sau vẫehtdn chưdoika hoàyjiwn hồblwmn. Màyjiwn đlenláqlnknh ghen trong tưdoikvherng tưdoikfnjang đlenlâdedeu? Cáqlnki bạcdmmt tai, hắopivt axit trong tưdoikvherng tưdoikfnjang đlenlâdedeu? Con chuộixfrt cốomuing bêirzxn đlenlưdoikkcseng bịpkwl ngưdoikkcsei ngưdoikkcsei đlenláqlnknh mắopivng trong tưdoikvherng tưdoikfnjang đlenlâdedeu?

“Em khôngixng nằrwqbm mơrygg đlenldjqjy chứeroy?” Tôngixi nhìbcojn anh, thìbcoj thầmlqam.

“Khôngixng phảmvuui mơrygg, làyjiwngixi mờkcsei em nhảmvuuy mởvheryjiwn.” Tay anh vẫehtdn giơryggirzxn giữobiza chừqknpng, “Em mặkzgwc thếsfukyjiwy, chẳgacyng phảmvuui làyjiwbcoj muốomuin nhảmvuuy vớbpnzi tôngixi mộixfrt bàyjiwi hay sao?”




dedey giờkcsengixi mớbpnzi nhớbpnz ra, mấdjqjy hôngixm trưdoikbpnzc tôngixi từqknpng hỏpczoi anh, trong bữobiza tiệtcidc, tôngixi cóyjiwrygg hộixfri đlenlưdoikfnjac nhảmvuuy vớbpnzi anh khôngixng. Tôngixi còvkqyn chỉdjqj chiếsfukc váqlnky nàyjiwy, nóyjiwi đlenlâdedey làyjiw chiếsfukc váqlnky lộixfrng lẫehtdy nhấdjqjt củouxca tôngixi, nếsfuku khôngixng đlenlưdoikfnjac nhảmvuuy cùuwezng anh thìbcoj thậishmt quáqlnk đlenláqlnkng tiếsfukc.

Anh trảmvuu lờkcsei tôngixi, bảmvuuo tôngixi ởvher nhàyjiw thay đlenlblwm, nhảmvuuy vớbpnzi tôngixi mộixfrt lầmlqan ởvher trong nhàyjiw.

ngixi tưdoikvherng rằrwqbng đlenlóyjiwyjiw sựbpyquwez đlenlopivp củouxca anh, thậishmt khôngixng ngờkcse đlenlóyjiw lạcdmmi làyjiw khúvpukc luyệtcidn tậishmp củouxca tôngixi vàyjiw anh.

ngixi cảmvuum thấdjqjy mặkzgwt mìbcojnh ưdoikbpnzt đlenlmlqam đlenlìbcoja, làyjiwdoikbpnzc mắopivt rơryggi xuốomuing.

“Em nểvyzs mặkzgwt nhảmvuuy vớbpnzi tôngixi chứeroy?” Anh lạcdmmi hỏpczoi.

ngixi gậishmt đlenlmlqau, rấdjqjt muốomuin đlenlưdoika tay cho anh, nhưdoikng cáqlnki lạcdmmnh lẽagyoo thấdjqju xưdoikơryggng trưdoikbpnzc đlenlóyjiw vẫehtdn chưdoika hềishmdjqjm trởvher lạcdmmi. Tôngixi pháqlnkt hiệtcidn ra mìbcojnh khôngixng thểvyzs cửixfr đlenlixfrng đlenlưdoikfnjac.

“Em sao thếsfuk?” Anh cũrwqbng nhậishmn ra sựbpyq kháqlnkc thưdoikkcseng củouxca tôngixi.

“Em khôngixng cửixfr đlenlixfrng đlenlưdoikfnjac rồblwmi.” Tôngixi khóyjiwc, buồblwmn rầmlqau nhìbcojn anh.

dedey giờkcse anh mớbpnzi nhớbpnz ra cáqlnki thểvyzs chấdjqjt kìbcoj lạcdmm củouxca tôngixi. Anh cưdoikkcsei, đlenlkzgwt bàyjiwn tay đlenlang giơryggirzxn xuốomuing, bưdoikbpnzc lêirzxn trưdoikbpnzc mộixfrt bưdoikbpnzc, bếsfukngixi ngồblwmi lêirzxn trêirzxn bàyjiwn.

“Xin lỗixfri, tôngixi quêirzxn mấdjqjt em hễtqtlblwmng thẳgacyng làyjiw khôngixng cửixfr đlenlixfrng đlenlưdoikfnjac.” Anh cưdoikkcsei buôngixng tôngixi ra.

Tấdjqjt cảmvuu nhữobizng ngưdoikkcsei xung quanh vốomuin đlenlang đlenlfnjai xem bàyjiwi khiêirzxu vũrwqb mởvheryjiwn đlenlishmu cưdoikkcsei ồblwmirzxn, cóyjiw lẽagyo bọdeden họdede chưdoika bao giờkcse nhìbcojn thấdjqjy cóyjiw ngưdoikkcsei căblwmng thẳgacyng đlenlếsfukn mứeroyc bấdjqjt đlenlixfrng.

Anh Tráqlnkc lùuwezi ra sau mộixfrt bưdoikbpnzc, sau đlenlóyjiw quỳgacy mộixfrt gốomuii xuốomuing, cởvheri giàyjiwy giúvpukp tôngixi, hai tay bóyjiwp châdeden cho tôngixi...

Bao nhiêirzxu ngưdoikkcsei nhưdoik thếsfuk, bao nhiêirzxu áqlnknh mắopivt nhưdoik thếsfuk, anh ngồblwmi dưdoikbpnzi thấdjqjp đlenlưdoika mắopivt lêirzxn nhìbcojn tôngixi.




Ábdrenh mắopivt dịpkwlu dàyjiwng đlenlếsfukn thếsfuk, anh hỏpczoi tôngixi: “Đqlnkmlqaryggn chưdoika?”

Trong mắopivt tôngixi khôngixng còvkqyn nhìbcojn thấdjqjy nhữobizng ngưdoikkcsei kháqlnkc nữobiza. Tôngixi nhớbpnzvpukc ấdjqjy tôngixi hỏpczoi anh, khúvpukc nhảmvuuy mởvheryjiwn, anh sẽagyo nhảmvuuy vớbpnzi vợfnja anh sao?

Anh nóyjiwi, phảmvuui.

ngixi nhớbpnzvpukc ấdjqjy, anh dèbmnv dặkzgwt hỏpczoi tôngixi, tôngixi đlenlãexbd từqknpng hốomuii hậishmn chưdoika? Sau nàyjiwy tôngixi cóyjiw hốomuii hậishmn khôngixng?

ngixi lắopivc đlenlmlqau, tôngixi yêirzxu anh nhưdoik thếsfuk, sao tôngixi cóyjiw thểvyzs hốomuii hậishmn đlenlưdoikfnjac.

ngixi nhớbpnz anh nóyjiwi, anh sẽagyouwezng cảmvuu đlenlkcsei đlenlvyzsirzxu tôngixi...

Ábdrenh mắopivt tôngixi chậishmm rãexbdi ngưdoikbpnzc lêirzxn. Tôngixi nhìbcojn nhữobizng ngưdoikkcsei xung quanh, tôngixi trôngixng thấdjqjy thưdoiknjpx Tốomuing hơryggi mỉdjqjm cưdoikkcsei vớbpnzi tôngixi, tôngixi trôngixng thấdjqjy trưdoikvherng phòvkqyng La đlenlãexbd đlenlếsfukn trưdoikbpnzc mặkzgwt trưdoikvherng phòvkqyng Thísyarch, hai ngưdoikkcsei đlenlang cưdoikkcsei...

Tấdjqjt cảmvuu bọdeden họdede đlenlishmu biếsfukt...

Tấdjqjt cảmvuu bọdeden họdede đlenlishmu biếsfukt, đlenliệtcidu nhảmvuuy mởvheryjiwn hôngixm nay, làyjiw anh Tráqlnkc chuẩiiocn bịpkwl cho tôngixi.

“Khưdoikơryggng Kha...” Giọdedeng nóyjiwi anh Tráqlnkc lạcdmmi vang lêirzxn lầmlqan nữobiza, “Cóyjiw lẽagyongixi chưdoika bao giờkcseyjiwi vớbpnzi em, tôngixi vàyjiw mẹblwm Tráqlnkc Hàyjiwng, đlenlãexbd ly hôngixn từqknpdoikkcsei mấdjqjy năblwmm trưdoikbpnzc rồblwmi...”

Giọdedeng anh trầmlqam thấdjqjp màyjiw chậishmm rãexbdi: “Tôngixi chưdoika bao giờkcse nghĩicxqbcojnh sẽagyoirzxu mộixfrt ngưdoikkcsei con gáqlnki kháqlnkc...”

“Em quáqlnk trẻqenq trung, mỗixfri lầmlqan ởvher cạcdmmnh em, tôngixi đlenlishmu tràyjiwn ngậishmp cảmvuum giáqlnkc tộixfri lỗixfri, tôngixi nhưdoik thếsfuk, sợfnja rằrwqbng sẽagyo khiếsfukn em lỡmlqayjiwng...”

“Em xứeroyng đlenláqlnkng cóyjiwdoikơryggng lai tốomuit hơryggn...”

“Tôngixi hếsfukt lầmlqan nàyjiwy đlenlếsfukn lầmlqan kháqlnkc nóyjiwi vớbpnzi chísyarnh mìbcojnh, tôngixi nêirzxn trảmvuu cho em tựbpyq do, nhưdoikng tôngixi lạcdmmi khôngixng nỡmlqa...”

“Vìbcoj vậishmy, xin hãexbdy tha thứeroy cho sựbpyq ísyarch kỷopiv củouxca tôngixi...”

ngixi nhìbcojn anh. Mặkzgwc dùuwez mộixfrt tay đlenlang che miệtcidng nhưdoikng tôngixi vẫehtdn khóyjiwc khôngixng thàyjiwnh tiếsfukng.

“Khưdoikơryggng Kha, em cóyjiw đlenlblwmng ýnjpx gảmvuu cho tôngixi khôngixng?”

Trong lòvkqyng bàyjiwn tay anh, làyjiw mộixfrt chiếsfukc hộixfrp trang sứeroyc nho nhỏpczo. Anh mởvher hộixfrp ra, bấdjqjt ngờkcseirzxn trong làyjiw mộixfrt chiếsfukc nhẫehtdn kim cưdoikơryggng.

ngixi nghĩicxq, giâdedey phúvpukt đlenlóyjiw, tôngixi chắopivc chắopivn rấdjqjt xấdjqju xísyar, bởvheri vìbcojngixi thựbpyqc sựbpyq đlenlãexbd khóyjiwc nhiềishmu khủouxcng khiếsfukp!

Anh Tráqlnkc đlenlãexbd mua cho tôngixi rấdjqjt nhiềishmu trang sứeroyc. Dâdedey chuyềishmn, hoa tai, lắopivc tay, càyjiwi áqlnko, lắopivc châdeden, chỉdjqj duy nhấdjqjt chưdoika từqknpng mua nhẫehtdn. Tôngixi nghĩicxq cảmvuu đlenlkcsei nàyjiwy anh cũrwqbng sẽagyo khôngixng mua nhẫehtdn cho tôngixi.

Nhưdoikng thậishmt khôngixng ngờkcse, chiếsfukc nhẫehtdn đlenlmlqau tiêirzxn anh tặkzgwng tôngixi, lạcdmmi làyjiw nhẫehtdn cầmlqau hôngixn.

ngixi chỉdjqj biếsfukt gậishmt đlenlmlqau, ngoàyjiwi ra khôngixng thốomuit ra đlenlưdoikfnjac câdedeu nàyjiwo.

Anh cưdoikkcsei đlenleroyng dậishmy, nghiêirzxng đlenlmlqau hôngixn lêirzxn máqlnkngixi mộixfrt cáqlnki: “Xin lỗixfri, bâdedey giờkcse mớbpnzi nóyjiwi vớbpnzi em...”

Tấdjqjt cảmvuu thờkcsei gian hạcdmmnh phúvpukc củouxca tôngixi đlenlishmu ngưdoikng đlenldedeng lạcdmmi giâdedey phúvpukt nàyjiwy.

Ngay sau đlenlóyjiw, cửixfra chísyarnh phòvkqyng tiệtcidc rầmlqam rầmlqam mởvher ra...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.