Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 283 : Lâm thiếu là ai_

    trước sau   
“Em đhbcjang làoviym gìetrz vậrlhdy?” Anh Trárgshc hỏtwtvi.

“Cởlgiqi quầokljn árgsho.” Chẳkzszng phảojxxi làoviy chuyệkhqkn rõlpsdoviynh ràoviynh sao?

“Cởlgiqi quầokljn árgsho làoviym gìetrz?” Anh lạmlmki hỏtwtvi.

Lầokljn nàoviyy tôaebii khôaebing trảojxx lờdjigi anh, chỉaebi nhanh chódmrtng cởlgiqi sạmlmkch bárgshch quầokljn árgsho trêcjzhn ngưvcbqdjigi, chui vàoviyo trong chăblkxn anh, chui vàoviyo lòpjlkng anh.

“Nhanh ôaebim lấsycwy em. Trêcjzhn phim toàoviyn diễxowpn thếsyyboviyy, anh ôaebim em ngủwoyf mộeeept giấsycwc, tỉaebinh lạmlmki làoviy khỏtwtve rồtwtvi.” Tôaebii nódmrti.

“Em khẳkzszng đhbcjtywjnh khôaebing phảojxxi em đhbcjang quyếsyybn rũfdayaebii đhbcjsycwy chứjyqa?” Anh dựkvuga đhbcjoklju lêcjzhn trárgshn tôaebii, trong giọdlmkng nódmrti còpjlkn mang theo ýdlmkvcbqdjigi.




“Khôaebing phảojxxi!” Tôaebii nódmrti, “Nhưvcbqng, nếsyybu anh muốlgiqn làoviym gìetrz thìetrz cứjyqaoviym đhbcji, trêcjzhn phim cũfdayng diễxowpn nhưvcbq vậrlhdy đhbcjsycwy. Sau khi XX sẽrcja hếsyybt sốlgiqt ngay, bởlgiqi vìetrz XX phảojxxi đhbcjwlkv mồtwtvaebii màoviy!”

“Tôaebii khôaebing códmrt sứjyqac.” Anh khẽrcjavcbqdjigi.

“Em códmrt thểfazkoviym màoviy!” Tôaebii nódmrti, “Chỉaebi cầokljn anh muốlgiqn, làoviym gìetrzfdayng đhbcjưvcbqqzknc.”

Anh cưvcbqdjigi ôaebim tôaebii vàoviyo lòpjlkng, ôaebim chặtkkkt hơoviyn: “Ngốlgiqc!”

oviyi thởlgiq hai ngưvcbqdjigi hòpjlka quyệkhqkn vàoviyo nhau, cảojxx ngưvcbqdjigi tôaebii đhbcjãndoa bắaebit đhbcjoklju đhbcjwlkv mồtwtvaebii, nhưvcbqng trêcjzhn ngưvcbqdjigi anh, ngoạmlmki trừtlqbdmrtng ra cũfdayng chỉaebidmrtdmrtng màoviy thôaebii, hoàoviyn toàoviyn chẳkzszng códmrt vệkhqkt mồtwtvi hôaebii.

aebii dứjyqat khoárgsht đhbcjfazk anh nằgjhtm thẳkzszng, rồtwtvi bárgshm díjdqfnh lấsycwy ngưvcbqdjigi anh nhưvcbq bạmlmkch tuộeeepc.

ndoai lâxwrau sau...

“Tiểfazku Nhưvcbq...” Anh mởlgiq miệkhqkng than thởlgiq, “Tôaebii đhbcjãndoadmrti rồtwtvi, em đhbcjang quyếsyybn rũfdayaebii...”

aebii lậrlhdp tứjyqac hiểfazku đhbcjưvcbqqzknc ýdlmk củwoyfa anh, giơoviy tay sờdjig thửqaoz mộeeept chúhftut rồtwtvi lạmlmki hỏtwtvi: “Muốlgiqn khôaebing?”

Anh “ừtlqbm” mộeeept tiếsyybng: “Nhưvcbqng màoviy em phảojxxi làoviym, cảojxx ngưvcbqdjigi tôaebii đhbcjpjlku đhbcjau.”

aebii ngoan ngoãndoan làoviym xong nhữmlmkng chuyệkhqkn sau đhbcjódmrt. Lầokljn đhbcjódmrt, tôaebii hoàoviyn toàoviyn khôaebing hềpjlk nghĩdlmk cho mìetrznh, chỉaebi quan tâxwram anh códmrtcjzhn đhbcjaebinh khôaebing.

Xong mộeeept lầokljn, tôaebii sờdjig sau eo vàoviy sốlgiqng lưvcbqng anh, thấsycwy anh cuốlgiqi cùmaypng cũfdayng đhbcjwlkv mồtwtvaebii rồtwtvi. Thêcjzhm nửqaoza tiếsyybng đhbcjtwtvng hồtwtv nữmlmka, tôaebii đhbcjo nhiệkhqkt đhbcjeeepoviy thểfazk anh, thấsycwy nhiệkhqkt đhbcjeeep đhbcjãndoa giảojxxm bớkvugt, cuốlgiqi cùmaypng tôaebii cũfdayng yêcjzhn tâxwram hơoviyn mộeeept chúhftut, ôaebim lấsycwy anh cùmaypng ngủwoyf.

Trong mơoviy, tôaebii mơoviy hồtwtv nghe thấsycwy códmrt ngưvcbqdjigi gõlpsd cửqaoza, rồtwtvi tiếsyybng chuôaebing đhbcjiệkhqkn thoạmlmki bàoviyn vang lêcjzhn.




aebii sợqzknoviym ồtwtvn anh Trárgshc đhbcjang ngủwoyfcjzhn hung tợqzknn nhấsycwc ốlgiqng nghe lêcjzhn rồtwtvi lạmlmki dậrlhdp xuốlgiqng, sau đhbcjódmrt, ốlgiqng nghe khôaebing đhbcjtkkkt lạmlmki lêcjzhn đhbcjiệkhqkn thoạmlmki bàoviyn nữmlmka màoviy bịtywj quăblkxng trêcjzhn bàoviyn.

aebii sờdjig trárgshn anh Trárgshc hếsyybt lầokljn nàoviyy đhbcjếsyybn lầokljn khárgshc, lạmlmki nódmrti vớkvugi chíjdqfnh mìetrznh hếsyybt lầokljn nàoviyy đhbcjếsyybn lầokljn khárgshc rằgjhtng nếsyybu nhiệkhqkt đhbcjeeep lạmlmki tăblkxng lêcjzhn thìetrz cho dùmayp phảojxxi gọdlmki 110 tôaebii cũfdayng phảojxxi đhbcjưvcbqa bằgjhtng đhbcjưvcbqqzknc anh ấsycwy đhbcjếsyybn bệkhqknh việkhqkn.

Đblkxếsyybn giờdjig ăblkxn tốlgiqi, anh Trárgshc vẫrcjan chưvcbqa dậrlhdy, tôaebii bèffwen tiếsyybp tụwacdc ngủwoyf vớkvugi anh, chỉaebi thỉaebinh thoảojxxng gọdlmki anh dậrlhdy uốlgiqng nưvcbqkvugc.

Ban đhbcjêcjzhm, tôaebii khôaebing dárgshm ngủwoyf say, vẫrcjan luôaebin theo dõlpsdi nhiệkhqkt đhbcjeeep củwoyfa anh. Anh toárgsht nhiềpjlku mồtwtvaebii, đhbcjếsyybn hơoviyn nửqaoza đhbcjêcjzhm, tôaebii thấsycwy anh đhbcjãndoa hạmlmk sốlgiqt 8 tiếsyybng đhbcjtwtvng hồtwtv rồtwtvi, bèffwen cấsycwt bớkvugt mộeeept chiếsyybc chăblkxn.

rgshng sớkvugm ngàoviyy hôaebim sau, árgshnh nắaebing mặtkkkt trờdjigi chiếsyybu xuyêcjzhn qua khẽrcja hởlgiqffwem cửqaoza sổwlkv. Tôaebii mởlgiq mắaebit thìetrz nhìetrzn thấsycwy anh Trárgshc đhbcjang mỉaebim cưvcbqdjigi nhìetrzn tôaebii.

Hai mắaebit anh rấsycwt sárgshng, khuôaebin mặtkkkt chẳkzszng còpjlkn vẻzdbm bệkhqknh tậrlhdt.

“Chàoviyo buổwlkvi sárgshng.” Tôaebii mởlgiq miệkhqkng, cưvcbqdjigi nhìetrzn anh.

“Hôaebim qua vấsycwt vảojxx rồtwtvi.” Anh cúhftui đhbcjoklju hôaebin lêcjzhn trárgshn tôaebii.

“Xin lỗyydki anh vìetrz em đhbcjãndoa khôaebing thểfazk mua đhbcjưvcbqqzknc bìetrznh hoa.” Tôaebii vẫrcjan nhớkvugrgshi bìetrznh kia.

“Khôaebing sao.” Anh nódmrti. “Dậrlhdy chứjyqa? Đblkxódmrti khôaebing?”

“Đblkxódmrti. Đblkxódmrti từtlqb chiềpjlku qua đhbcjếsyybn tậrlhdn bâxwray giờdjig.” Tôaebii ôaebim lấsycwy cổwlkv anh, hôaebin mộeeept cárgshi lêcjzhn môaebii anh, “Em đhbcji tắaebim trưvcbqkvugc nhérlhd?”

Anh gậrlhdt đhbcjoklju.

...

Sau đhbcjódmrt, chúhftung tôaebii đhbcji quárgshn ăblkxn tựkvug phụwacdc vụwacd đhbcjfazk ăblkxn sárgshng.

dmrt nhâxwran viêcjzhn phụwacdc vụwacd đhbcjếsyybn bêcjzhn bàoviyn chúhftung tôaebii: “Ôaebing Trárgshc, côaebi Trárgshc, tốlgiqi qua Lâxwram Thiếsyybu đhbcjếsyybn tìetrzm hai ngưvcbqdjigi, códmrt lẽrcja hai ngưvcbqdjigi khôaebing tiệkhqkn, anh ấsycwy nódmrti hôaebim nay sẽrcja đhbcjếsyybn nữmlmka.”

aebii khôaebing buồtwtvn phiềpjlkn vìetrz tiếsyybng gọdlmki “côaebi Trárgshc” củwoyfa nhâxwran viêcjzhn phụwacdc vụwacdoviy chỉaebi hỏtwtvi: “Lâxwram Thiếsyybu làoviy ai?”

“Lâxwram Thiếsyybu chíjdqfnh làoviyxwram Thiếsyybu Phong.” Đblkxâxwray chíjdqfnh làoviyxwrau trảojxx lờdjigi củwoyfa nhâxwran viêcjzhn phụwacdc vụwacd, nhìetrzn dárgshng vẻzdbm củwoyfa côaebi ta, dưvcbqdjigng nhưvcbqxwram Thiếsyybu hẳkzszn làoviy rấsycwt nổwlkvi tiếsyybng, nhưvcbq cảojxx thếsyyb giớkvugi đhbcjpjlku biếsyybt vậrlhdy.

Chỉaebi đhbcjárgshng tiếsyybc, tôaebii khôaebing biếsyybt. Tôaebii đhbcjang đhbcjtywjnh hỏtwtvi lạmlmki thìetrz nghe thấsycwy anh Trárgshc đhbcjãndoa mởlgiq miệkhqkng nódmrti: “Lâxwram Thiếsyybu chíjdqfnh làoviy ngưvcbqdjigi giàoviynh bìetrznh hoa vớkvugi em ngàoviyy hôaebim qua.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.