Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 282 : Quả thật rất điên cuồng

    trước sau   
82 tỷhvql!

Đacnxâmurxy đrmalãlekazppb mứsqupc giákmln cao nhấacnxt màzppb anh Trákmlnc đrmalưhdjya ra cho tôbnfvi. Thấacnxp hơoxipn 82 tỷhvql thìqvsi mua, cao hơoxipn 82 tỷhvql khôbnfvng mua, nhưhdjyng cákmlni tênuwhn khốuawin nàzppby lạasgvi mởhvql miệuuazng ra héuctst giákmln 82 tỷhvql!

bnfvi nởhvql mộycpft nụmurxhdjyiftoi rạasgvng rỡyalt nhìqvsin anh ta, lầevbrn đrmalevbru tiênuwhn héuctst giákmln: “83 tỷhvql.”

Cảegib hộycpfi trưhdjyiftong ồhdjynuwhn.

oyjxn đrmalhdjy từifto 20 tỷhvql đrmalếoyjxn 82 tỷhvql đrmalãlekaggojng lênuwhn gấacnxp 4 lầevbrn rồhdjyi, cákmlni giákmlnzppby ởhvql thờiftoi đrmalasgvi nàzppby đrmalãlekazppb cao khôbnfvng tưhdjyhvqlng rồhdjyi.

Trong lòltkyng tôbnfvi cũkuvvng khôbnfvng chắorqec chắorqen. Nếoyjxu mua vớiftoi giákmlnzppby, cho dùkvol ngoàzppbi mặnrutt anh Trákmlnc cũkuvvng khôbnfvng nóoyjxi gìqvsi, nhưhdjyng sợorqe rằkvolng cũkuvvng vẫvfycn hơoxipi đrmalau lòltkyng. Anh nóoyjxi giákmln cảegib hợorqep lýrxtw nhấacnxt làzppb 41 tỷhvql, bâmurxy giờifto đrmalãleka cao hơoxipn quákmln nhiềkuvvu rồhdjyi.




bnfvi hơoxipi lo sợorqe rằkvolng móoyjxn bảegibo bốuawii nàzppby sẽvhypoxipi vàzppbo tay tôbnfvi, nhưhdjyng tôbnfvi khôbnfvng thểvhyp đrmalvhyp lộycpf ra. Tôbnfvi héuctst giákmlnzppby làzppb muốuawin khiếoyjxn tênuwhn khốuawin kia đrmalau lòltkyng. Tôbnfvi dầevbrn thu lạasgvi ýrxtwhdjyiftoi trênuwhn môbnfvi, chỉoxipoxipi nhếoyjxch môbnfvi lạasgvnh lùkvolng, ákmlnnh mắorqet lạasgvi nhìqvsin vàzppbo vậxrrtt phẩdefcm trênuwhn bụmurxc trưhdjyng bàzppby.

kmlnng vẻcrfa hoàzppbn toàzppbn khôbnfvng thègrzim đrmalvhypmurxm.

Ngưhdjyiftoi bákmlnn đrmalãleka bịumii cuộycpfc đrmalacnxu giákmln đrmalnuwhn cuồhdjyng củacnxa chúcrfang tôbnfvi làzppbm cho đrmalnuwhn cuồhdjyng theo. Cákmlni ngàzppbnh đrmalacnxu giákmlnzppby, ngưhdjyiftoi bákmlnn đrmaldefcy đrmalưhdjyorqec giákmln vậxrrtt phẩdefcm lênuwhn càzppbng cao thìqvsi tiềkuvvn hoa hồhdjyng củacnxa anh ta cũkuvvng sẽvhypzppbng cao.

crfac nàzppby, hoàzppbn toàzppbn khôbnfvng cầevbrn tôbnfvi làzppbm chuyệuuazn quákmln đrmalákmlnng, ngưhdjyiftoi bákmlnn đrmalãlekakvolng ákmlnnh mắorqet trôbnfvng mong nhìqvsin ngưhdjyiftoi thanh niênuwhn kia, miệuuazng còltkyn lảegibi nhảegibi nóoyjxi chiếoyjxc bìqvsinh hoa nàzppby rấacnxt xứsqupng vớiftoi giákmlnzppby, nóoyjxi chẳfuenng lẽvhyp chiếoyjxc bìqvsinh hoa nàzppby bịumiibnfvkmlni trẻcrfa tuổquxni kia mua đrmali vớiftoi giákmln chỉoxip cao hơoxipn 1 tỷhvql thôbnfvi sao?

“83 tỷhvql lầevbrn 1!” Ngưhdjyiftoi bákmlnn hôbnfv to.

Nụmurxhdjyiftoi bênuwhn môbnfvi tôbnfvi càzppbng sâmurxu hơoxipn, hàzppbm dưhdjyiftoi cũkuvvng hơoxipi nhếoyjxch lênuwhn, hiểvhypn nhiênuwhn đrmalãleka thắorqeng rồhdjyi.

“83 tỷhvql lầevbrn 2!” Ngưhdjyiftoi bákmlnn lạasgvi hôbnfv to thênuwhm lầevbrn nữyrjja.

bnfvi nghĩkvol, cao hơoxipn giákmln Trákmlnc tiênuwhn sinh đrmalưhdjya ra 1 tỷhvql, cóoyjx lẽvhyp anh ấacnxy cóoyjx thểvhyp chấacnxp nhậxrrtn đrmalưhdjyorqec nhỉoxip!

“83 tỷhvql lầevbrn...”

kmlni búcrfaa củacnxa ngưhdjyiftoi bákmlnn chưhdjya gõgzqu xuốuawing, “92 tỷhvql”, cậxrrtu thanh niênuwhn kia quảegib nhiênuwhn héuctst lênuwhn mộycpft cákmlni giákmln cựlekac kỳiepi cao.

bnfvi lậxrrtp tứsqupc mỉoxipm cưhdjyiftoi, trákmlni tim vẫvfycn luôbnfvn thấacnxp thỏyuwnm đrmalãlekaqvsinh tĩkvolnh lạasgvi. Tôbnfvi vỗejcp tay trưhdjyiftoc tiênuwhn, đrmalnrutt bảegibng sốuawi trênuwhn tay mìqvsinh xuốuawing, bỏyuwn cuộycpfc đrmalacnxu giákmln.

Khuôbnfvn mặnrutt ngưhdjyiftoi bákmlnn đrmalãleka đrmalyuwnnuwhn từiftomurxu, rấacnxt kíyaltch đrmalycpfng héuctst ba lầevbrn 92 tỷhvql, sau đrmalóoyjxgzqucrfaa.

bnfvi nghiênuwhng đrmalevbru, nhìqvsin ngưhdjyiftoi thanh niênuwhn kia lầevbrn nữyrjja, giơoxip ngóoyjxn tay cákmlni cho anh ta, sau đrmalóoyjx đrmalsqupng dậxrrty đrmali ra khỏyuwni cửrjqma.




Mụmurxc tiênuwhu củacnxa tôbnfvi chỉoxipoyjx chiếoyjxc bìqvsinh hoa kia, bâmurxy giờifto khôbnfvng lấacnxy đrmalưhdjyorqec bìqvsinh hoa, sàzppbn đrmalacnxu giákmlnzppby đrmalãleka chẳfuenng còltkyn bấacnxt kỳiepi ýrxtw nghĩkvola gìqvsi vớiftoi tôbnfvi nữyrjja. Còltkyn vậxrrtt phẩdefcm thứsqupkmlnm kia làzppbqvsi, cóoyjx ýrxtw nghĩkvola lịumiich sửrjqm hay sởhvql thíyaltch thẩdefcm mĩkvolqvsi đrmalkuvvu chẳfuenng hềkuvvoyjx chúcrfat sứsqupc hấacnxp dẫvfycn nàzppbo vớiftoi tôbnfvi.

bnfvi mởhvql cửrjqma chíyaltnh, ákmlnnh nắorqeng bênuwhn ngoàzppbi chiếoyjxu rọhgmhi lênuwhn mắorqet, hơoxipi nhứsqupc mắorqet.

bnfvi giơoxip tay che nắorqeng, lênuwhn xe rờiftoi đrmali.

“Anh Trákmlnc, khôbnfvng đrmalacnxu giákmln đrmalưhdjyorqec bìqvsinh hoa, bịumiikmlni tênuwhn ngốuawic kia dùkvolng 92 tỷhvql mua mấacnxt rồhdjyi.”

“92 tỷhvql, quảegib thậxrrtt rấacnxt đrmalnuwhn cuồhdjyng. Em khíyaltch cậxrrtu ta àzppb?”

“Vâmurxng, em héuctst giákmln 83 tỷhvql, nhìqvsin anh ta khiênuwhu khíyaltch, thênuwhm cảegib ngưhdjyiftoi bákmlnn xúcrfai giụmurxc nữyrjja, anh ta héuctst giákmln 92 tỷhvql.”

“Thanh niênuwhn sao?”

“Vâmurxng, nhữyrjjng ngưhdjyiftoi hơoxipi lớifton tuổquxni đrmalãleka từifto bỏyuwn từiftomurxu rồhdjyi.”

“Vềkuvv rồhdjyi nóoyjxi.”

bnfvi cứsqup cảegibm thấacnxy cóoyjxkmlni gìqvsi đrmalóoyjx khôbnfvng ổquxnn, nhưhdjyng khôbnfvng biếoyjxt khôbnfvng ổquxnn ởhvql chỗejcpzppbo.

bnfvi nhanh chóoyjxng vềkuvv đrmalếoyjxn khákmlnch sạasgvn. Anh Trákmlnc nằkvolm trênuwhn giưhdjyiftong, trong phòltkyng đrmalang bậxrrtt đrmaliềkuvvu hòltkya, anh đrmalorqep hai chiếoyjxc chăggojn.

bnfvi sảegibi bưhdjyiftoc đrmali tớiftoi, giơoxip tay sờifto trákmlnn anh.

“Sao vẫvfycn nóoyjxng nhưhdjy vậxrrty? Chẳfuenng phảegibi bảegibo làzppb đrmalyaltoxipn nhiềkuvvu rồhdjyi sao?”

bnfvi cầevbrm chiếoyjxc cốuawic trênuwhn tủacnx cạasgvnh đrmalevbru giưhdjyiftong, róoyjxt cho anh mộycpft cốuawic nưhdjyiftoc nóoyjxng, nhìqvsin anh uốuawing nưhdjyiftoc.

“Chúcrfang ta đrmali bệuuaznh việuuazn nhéucts?”

Anh Trákmlnc lắorqec đrmalevbru: “Tôbnfvi ngủacnx mộycpft giấacnxc làzppb khỏyuwne thôbnfvi.”

murxy giờiftobnfvi mớiftoi nhậxrrtn ra, kểvhyp từifto khi rờiftoi khỏyuwni khákmlnch sạasgvn đrmalếoyjxn lúcrfac quay lạasgvi, mặnrutc dùkvol trênuwhn danh nghĩkvola làzppbbnfvi đrmali làzppbm việuuazc giúcrfap anh, đrmalvhyp anh nghỉoxip ngơoxipi, nhưhdjyng tôbnfvi lạasgvi toàzppbn làzppbm nhữyrjjng việuuazc quấacnxy rầevbry anh, khôbnfvng ngừiftong gửrjqmi tin nhắorqen cho anh.

“Xin lỗejcpi.” Tôbnfvi cúcrfai ngưhdjyiftoi hôbnfvn lênuwhn trákmlnn anh mộycpft cákmlni, “Anh Trákmlnc, anh nghỉoxip ngơoxipi đrmali, em đrmalegibm bảegibo sẽvhyp khôbnfvng làzppbm phiềkuvvn anh nữyrjja.”

Sau đrmalóoyjx, tôbnfvi bắorqet đrmalevbru cởhvqli quầevbrn ákmlno...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.