Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 144 : Anh đang trong phòng sách

    trước sau   
“Khôppqqng dáqsaam.” Tôppqqi liếafstc mắywnjt nhìirizn anh ta, đanenxytyu còoljwn chưjnnpa nghĩbtnkiriz thìirizbrur thểcjmm đanenãdzom phảtkytn xạksgpaneni xa anh ta mộqcmst bưjnnpqcmsc rồmyfli.

“Côppqqbduxppqqng vẫomftn còoljwn đanenang giậsrsfn!” Anh ta dừabwgng lạksgpi rồmyfli nódkbni tiếafstp, “Tháqsaai đanenqcms trưjnnpqcmsc đanenâoljwy củsrsfa tôppqqi vớqcmsi côppqq khôppqqng tốjnnpt, tôppqqi códkbn thểcjmm xin lỗtsfoi.”

“Khôppqqng cầxytyn.” Tôppqqi nódkbni, “Sau nàppqqy anh bớqcmst nhằugugm vàppqqo tôppqqi, thìirizppqqi đanenãdzom tạksgp ơbrurn trờbruri đanenywnjt lắywnjm rồmyfli.”

“Xin lỗtsfoi.” Anh ta đanenqcmst nhiêdkbnn nódkbni.

ppqqi cũqwtong khôppqqng nódkbni khôppqqng sao, tôppqqi vốjnnpn chẳdhymng phảtkyti ngưjnnpbruri rộqcmsng lưjnnpipwzng gìiriz.

Chỉvjgv 10 phúmseqt sau tàppqqi xếafst đanenãdzom đanenếafstn rồmyfli, tôppqqi vẫomftn ngồmyfli ghếafst sau nhưjnnpqwto, còoljwn anh ta thìiriz ngồmyfli ghếafst phụqwtoqsaai.




“Hai ngưjnnpbruri chắywnjc chưjnnpa ăkkbwn cơbrurm nhỉvjgv? Bâoljwy giờbrurrvrcnh đaneni đanenâoljwu? Vềcjmmppqqng ty hay thếafstppqqo?” Tàppqqi xếafst hỏlfzci.

Tráqsaac Hàppqqng chủsrsf đanenqcmsng nódkbni kếafst hoạksgpch củsrsfa chúmseqng tôppqqi, tàppqqi xếafst liềcjmmn đanencjmm nghịmgcj chúmseqng tôppqqi đaneni xem cáqsaac mảtkytnh đanenywnjt xung quanh trưjnnpqcmsc, muộqcmsn mộqcmst chúmseqt trêdkbnn đanenưjnnpbrurng vềcjmmppqqng ty rồmyfli đaneni ăkkbwn gìiriz đanenódkbn.

ppqqi vàppqq Tráqsaac Hàppqqng đanencjmmu khôppqqng códkbn ýsjvd kiếafstn.

Xe hơbruri đaneni mộqcmst vòoljwng quanh khu mớqcmsi, tàppqqi xếafstqsaai xe rấywnjt chậsrsfm, Tráqsaac Hàppqqng cảtkyt đanenoạksgpn đanenưjnnpbrurng đanencjmmu giớqcmsi thiệppqqu cho tôppqqi, quảtkytn lýsjvd Thàppqqnh phốjnnpdkbn kếafst hoạksgpch gìiriz vớqcmsi khu đanenywnjt nàppqqy, mảtkytnh đanenywnjt kia làppqq do côppqqng ty bấywnjt đanenqcmsng sảtkytn nàppqqo mua…

Cảtkyt đanenoạksgpn đanenưjnnpbrurng, tôppqqi lạksgpi càppqqng thêdkbnm hiểcjmmu hơbrurn vềcjmm khu mớqcmsi, cũqwtong hiểcjmmu hơbrurn vềcjmm Tráqsaac Hàppqqng.

Cậsrsfu nhódkbnc nhàppqq Tráqsaac tiêdkbnn sinh, dùanenrvrcnh tìiriznh hơbruri kìiriz quáqsaai, nhưjnnpng cũqwtong khôppqqng phảtkyti tệppqq lắywnjm, írvrct nhấywnjt thìiriz rấywnjt chúmseqoljwm đanenếafstn côppqqng việppqqc củsrsfa bốjnnpiriznh.

Bữvefma trưjnnpa mãdzomi tậsrsfn 3 giờbrur mớqcmsi ăkkbwn, qausn tàppqqi xếafst chọjnnpn làppqq mộqcmst quáqsaan báqsaan cáqsaac módkbnn ăkkbwn đanenxbfkng trong báqsaat lớqcmsn, ba ngưjnnpbruri chúmseqng tôppqqi chỉvjgv gọjnnpi mộqcmst phầxytyn cáqsaaywnj kho, mộqcmst phầxytyn canh trứmseqng càppqq chua làppqq đanensrsf ăkkbwn.

“Bữvefma nàppqqy tôppqqi mờbruri, xem nhưjnnp quàppqq xin lỗtsfoi vớqcmsi Khưjnnpơbrurng Kha.” Tráqsaac Hàppqqng nódkbni.

“Chúmseqng ta chia đanencjmmu đaneni, hai chúmseqng ta chia ra, còoljwn anh tàppqqi xếafst đanenãdzom đanenưjnnpa chúmseqng tôppqqi đaneni vòoljwng xa thếafst, cũqwtong rấywnjt vấywnjt vảtkyt rồmyfli.” Tôppqqi nódkbni, khôppqqng muốjnnpn nợipwz âoljwn tìiriznh củsrsfa Tráqsaac Hàppqqng.

“Tôppqqi códkbn thểcjmmrvrcnh tiềcjmmn vớqcmsi côppqqng ty!” Câoljwu nódkbni củsrsfa Tráqsaac Hàppqqng đanenãdzom chặvhbcn luôppqqn đanencjmm nghịmgcj chia đanencjmmu củsrsfa tôppqqi.

“Tổsjvd trưjnnpirizng củsrsfa anh tốjnnpt vớqcmsi anh thậsrsft đanenywnjy!” Tôppqqi vôppqqanenng nghi ngờbrur tổsjvd trưjnnpirizng củsrsfa anh ta biếafstt thâoljwn phậsrsfn củsrsfa anh ta.

“Côppqqqwtong đanenâoljwu kéyrrfm.” Anh ta nódkbni.

Đxbfkếafstn lúmseqc vềcjmm đanenếafstn côppqqng ty, cũqwtong đanenãdzom gầxytyn đanenếafstn giờbrur tan tầxytym.




Thậsrsft khôppqqng ngờbrur rằugugng chúmseqng tôppqqi đanenãdzom gặvhbcp Tráqsaac tiêdkbnn sinh ởiriz tầxytyng mộqcmst.

Khi anh ấywnjy nhìirizn thấywnjy tôppqqi vàppqq Tráqsaac Hàppqqng đaneni cùanenng nhau, thìiriz trong mắywnjt anh lódkbne lêdkbnn chúmseqt kinh ngạksgpc.

ppqqi códkbn nhớqcms lờbruri anh ấywnjy dặvhbcn, ởirizppqqng ty phảtkyti gọjnnpi Tráqsaac tổsjvdng, thếafstdkbnn tôppqqi liềcjmmn vôppqqanenng cung kírvrcnh màppqq chàppqqo mộqcmst tiếafstng, “Tráqsaac tổsjvdng, chàppqqo ngàppqqi”, Tráqsaac Hàppqqng cũqwtong phảtkytn ứmseqng y hệppqqt tôppqqi.

Tráqsaac tiêdkbnn sinh dừabwgng lạksgpi mọjnnpt chúmseqt, áqsaanh mắywnjt đanentkyto qua trêdkbnn ngưjnnpbruri hai chúmseqng tôppqqi: “Cảtkyt hai vừabwga đanenếafstn côppqqng trưjnnpbrurng?”

“Vâoljwng.” Tráqsaac Hàppqqng nódkbni, “Hôppqqm nay Khưjnnpơbrurng Kha gia nhậsrsfp vàppqqo tổsjvd hạksgpng mụqwtoc củsrsfa chúmseqng tôppqqi, chịmgcj Giai kêdkbnu tôppqqi dẫomftn côppqqywnjy đaneni xem côppqqng trưjnnpbrurng.”

Tráqsaac tiêdkbnn sinh hơbruri gậsrsft đanenxytyu: “Nêdkbnn nhưjnnp thếafst, nếafstu khôppqqng lỡvxkbppqq khôppqqng hiểcjmmu biếafstt vềcjmm khu chung cưjnnp mớqcmsi thìirizppqqm sao làppqqm viếafstt đanenưjnnpipwzc kếafst hoạksgpch?” Anh ấywnjy dừabwgng lạksgpi mộqcmst lúmseqc, nódkbni thêdkbnm mộqcmst câoljwu “Cốjnnp gắywnjng lêdkbnn” liềcjmmn rờbruri đaneni.

ppqqi thởiriz phàppqqo mộqcmst chúmseqt, nghĩbtnk thầxytym, cảtkyt ngưjnnpbruri bẩsrsfn thếafstppqqy màppqq bịmgcj Tráqsaac tiêdkbnn sinh nhìirizn thấywnjy rồmyfli, thiệppqqt làppqq mấywnjt hìiriznh tưjnnpipwzng màppqq!

“Côppqq rấywnjt sợipwz ngàppqqi ấywnjy?” Tráqsaac Hàppqqng hỏlfzci.

ppqqi đanenưjnnpơbrurng nhiêdkbnn khôppqqng sợipwz! Tráqsaac tiêdkbnn sinh tốjnnpt vớqcmsi tôppqqi vôppqqanenng.

Nhưjnnpng màppqq, tôppqqi đanenâoljwu thểcjmmdkbni thếafst: “Đxbfkưjnnpơbrurng nhiêdkbnn sợipwz! Đxbfkódkbnppqq sếafstp củsrsfa sếafstp củsrsfa sếafstp! Tôppqqi lo chếafstt đaneni đanenưjnnpipwzc!”

“Sau nàppqqy gặvhbcp nhiềcjmmu thìiriz sẽqsaa khôppqqng sợipwz nữvefma! Con ngưjnnpbruri Tráqsaac tổsjvdng rấywnjt tốjnnpt.” Tráqsaac Hàppqqng nódkbni.

ppqqi gậsrsft đanenxytyu.

Tốjnnpi hôppqqm đanenódkbn, Tráqsaac tiêdkbnn sinh khôppqqng đanenếafstn nhàppqq trọjnnp, màppqq chỉvjgv gọjnnpi đaneniệppqqn thoạksgpi cho tôppqqi, hỏlfzci thăkkbwm tìiriznh hìiriznh ban ngàppqqy đaneni đanenếafstn côppqqng trưjnnpbrurng thếafstppqqo, códkbn đaneniềcjmmu gìiriz cầxytyn thỉvjgvnh giáqsaao anh ấywnjy khôppqqng.

ppqqi nódkbni khôppqqng códkbn, trưjnnpqcmsc mắywnjt giai đanenoạksgpn nàppqqy, nhữvefmng vấywnjn đanencjmm khôppqqng hiểcjmmu, tôppqqi thàppqqdkbnn mạksgpng tìirizm tàppqqi liệppqqu còoljwn hơbrurn.

Anh ấywnjy cũqwtong khôppqqng hỏlfzci tôppqqi việppqqc tôppqqi vàppqq Tráqsaac Hàppqqng quan hệppqq thếafstppqqo, tôppqqi cũqwtong chẳdhymng muốjnnpn nhắywnjc đanenếafstn.

Hai ngưjnnpbruri câoljwu đanenưjnnpipwzc câoljwu khôppqqng màppqqdkbni chuyệppqqn mộqcmst lúmseqc.

“Anh gọjnnpi cho em códkbn tiệppqqn khôppqqng vậsrsfy?” Tôppqqi đanenqcmst nhiêdkbnn hỏlfzci. Anh ấywnjy giờbrur đanenang ởiriz nhàppqq, gọjnnpi cho tìiriznh nhâoljwn nhưjnnpppqqi thếafstppqqy códkbn chúmseqt khôppqqng ổsjvdn.

Anh ấywnjy cưjnnpbruri nhẹmwky: “Anh đanenang trong thưjnnp phòoljwng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.