Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 136 : Trác tiên sinh chú đối xử với cháu thật là tốt

    trước sau   
Ngưmwihoerhi gọbxkwi đuiwmiệvsvan cho tôbsbxi rấvyynt íssynt, suy nghĩeqkr đuiwmyjctu tiêpiqan củlkbpa tôbsbxi làeqkr Trácfhtc tiêpiqan sinh.

obfbt đuiwmiệvsvan thoạgujoi ra xem, quảruqr nhiêpiqan làeqkr nhưmwih vậryohy.

eqkrn hìvyynnh đuiwmiệvsvan thoạgujoi cứtezm nổeqkri lêpiqan nổeqkri xuốnnjcng vàeqkri chữishx lớvzczn: anh bạgujon khójrcpssynnh.

Lầyjctn trưmwihvzczc sau khi nghe mácfhty củlkbpa anh ấvyyny ởjxwpeqkrnh lang côbsbxng ty xong, tôbsbxi lậryohp tứtezmc đuiwmeqkri têpiqan anh ấvyyny thàeqkrnh “côbsbx bạgujon khójrcpssynnh”, sau đuiwmójrcp cảruqrm thấvyyny khôbsbxng ổeqkrn lạgujoi đuiwmeqkri thàeqkrnh “anh bạgujon khójrcpssynnh”, cho dùgpbijrcp ngưmwihoerhi nghe thấvyyny giọbxkwng nójrcpi phácfhtt ra làeqkr củlkbpa đuiwmàeqkrn ôbsbxng đuiwmi chăfkrmng nữishxa thìvyynqlling khôbsbxng đuiwmếyfijn nỗiqfxi quácfht nghi ngờoerh.

bsbxi quay qua hai bêpiqan nójrcpi “xin phémjuip”, sau đuiwmójrcp đuiwmtezmng dậryohy đuiwmi ra ngoàeqkri nghe đuiwmiệvsvan thoạgujoi.

Mặmbefc dùgpbi cửttkca phòryohng hai bêpiqan đuiwmwrwlu đuiwmójrcpng kíssynn, nhưmwihng vẫtkman cójrcp tiếyfijng âaysom nhạgujoc văfkrmng vẳijrlng truyềwrwln đuiwmếyfijn.




“Chúobfb” tôbsbxi gọbxkwi mộixgvt tiếyfijng.

“Đoerhang ởjxwppiqan ngoàeqkri àeqkr? Ởotqzgpbing vớvzczi đuiwmjbtpng nghiệvsvap àeqkr?” anh ấvyyny hỏssyni.

“Vâaysong” tôbsbxi đuiwmácfhtp “Hôbsbxm nay hai phòryohng ăfkrmn liêpiqan hoan màeqkr, bâaysoy giờoerh đuiwmang đuiwmi hácfhtt karaoke.”

“Bọbxkwn em vớvzczi phòryohng kếyfij hoạgujoch àeqkr?” anh ấvyyny tiếyfijp tụruqrc hỏssyni.

“Sao chúobfb biếyfijt?” tôbsbxi cưmwihoerhi.

“Hai phòryohng nàeqkry thưmwihoerhng ngàeqkry hay hợiolup tácfhtc vớvzczi nhau nhiềwrwlu.” Anh ấvyyny nójrcpi “Cójrcp uốnnjcng rưmwihioluu chứtezm?”

“Vâaysong”

“Uốnnjcng íssynt lạgujoi chúobfbt, ngưmwihoerhi trong hai phòryohng nàeqkry đuiwmwrwlu làeqkr nhữishxng ngưmwihoerhi uốnnjcng rưmwihioluu giỏssyni! Em lạgujoi vừzbwxa mớvzczi đuiwmếyfijn, khôbsbxng trácfhtnh khỏssyni phảruqri chuốnnjcc em say!” anh ấvyyny ngậryohp ngừzbwxng mộixgvt lúobfbc “Cójrcp cầyjctn tôbsbxi đuiwmếyfijn cứtezmu em khôbsbxng?”

“Chácfhtu cójrcp thểcfht tựishx bảruqro vệvsvavyynnh màeqkr! Rưmwihioluu lúobfbc trưmwihvzczc uốnnjcng vàeqkro đuiwmwrwlu đuiwmãaysobsbxn ra rồjbtpi, bâaysoy giờoerh khôbsbxng say mộixgvt chúobfbt nàeqkro.” Tôbsbxi cưmwihoerhi trong veo hỏssyni “Nếyfiju cứtezmu chácfhtu thìvyyn chúobfb cứtezmu kiểcfhtu gìvyyn?”

“Gọbxkwi tấvyynt cảruqr mọbxkwi ngưmwihoerhi vềwrwlbsbxng ty tăfkrmng ca.” anh ấvyyny lạgujoi nójrcpi khôbsbxng cầyjctn suy nghĩeqkr.

bsbxi cưmwihoerhi hìvyynvyyn: “Hay làeqkr thôbsbxi đuiwmi! Lầyjctn trưmwihvzczc cójrcp ngưmwihoerhi trong nhójrcpm chọbxkwc chácfhtu, chúobfb lậryohp tứtezmc triệvsvau tậryohp cuộixgvc họbxkwp, hôbsbxm nay ra ngoàeqkri hácfhtt karaoke, nếyfiju chúobfbryohn gọbxkwi mọbxkwi ngưmwihoerhi vềwrwlfkrmng ca thìvyyncfht chẳijrlng phảruqri khôbsbxng đuiwmácfhtnh màeqkr tựishx khai sao.”

Anh ấvyyny ừzbwx mộixgvt tiếyfijng: “Em phảruqri tựishx kiềwrwlm chếyfij chúobfbt, lácfhtt nữishxa tôbsbxi khôbsbxng tiệvsvan đuiwmójrcpn em, em tựishxvyynnh vềwrwl nhàeqkr nha.”

“Vâaysong, chácfhtu biếyfijt rồjbtpi, nójrcpi nhiềwrwlu quácfht.” miệvsvang tôbsbxi mặmbefc dùgpbi đuiwmang trácfhtch làeqkr lắssynm chuyệvsvan nhưmwihng trong lòryohng lạgujoi đuiwmang cảruqrm thấvyyny ngọbxkwt ngàeqkro vôbsbxgpbing.




obfbc trởjxwp vềwrwl phòryohng, Trácfhtc Hàeqkrng đuiwmang hácfhtt, anh ta hácfhtt mộixgvt bàeqkri tiếyfijng anh.

Phácfhtt âaysom chuẩgujon, hácfhtt rấvyynt lưmwihu loácfhtt.

Tốnnjci hôbsbxm đuiwmójrcp, gầyjctn 11 giờoerh, tan hộixgvi. Chung Giai hỏssyni tôbsbxi sốnnjcng ởjxwp đuiwmâaysou, chỉrzqz tay vàeqkro mộixgvt đuiwmjbtpng nghiệvsvap khácfhtc nójrcpi, chúobfbng tôbsbxi cùgpbing đuiwmưmwihoerhng, kêpiqau anh ấvyyny đuiwmưmwiha tôbsbxi vềwrwl mộixgvt đuiwmoạgujon.

bsbxi khôbsbxng từzbwx chốnnjci, nhàeqkrbsbxi nójrcpi so vớvzczi nơbjrui tôbsbxi thựishxc sựishx sốnnjcng cácfhtch nhau hai con đuiwmưmwihoerhng nữishxa cơbjru! Quen vớvzczi việvsvac giấvyynu mìvyynnh rồjbtpi, vàeqkrqlling quen vớvzczi việvsvac đuiwmwrwl phòryohng nữishxa.

Nửttkca tiếyfijng sau tôbsbxi nójrcpi đuiwmãayso đuiwmếyfijn nhàeqkr rồjbtpi, đuiwmjbtpng nghiệvsvap hỏssyni tôbsbxi cójrcp cầyjctn đuiwmưmwiha lêpiqan nhàeqkr khôbsbxng? Tôbsbxi rốnnjci ríssynt cảruqrm ơbjrun nójrcpi khôbsbxng cầyjctn rồjbtpi xuốnnjcng xe.

cfhtch nhau hai con đuiwmưmwihoerhng, đuiwmi bộixgv thìvyynqlling mấvyynt hơbjrun 10 phúobfbt, tôbsbxi muốnnjcn đuiwmi bộixgv.

cfhti thờoerhi tiếyfijt nàeqkry, ngưmwihoerhi đuiwmi lạgujoi trêpiqan đuiwmưmwihoerhng vắssynng vẻgqvh, xe trêpiqan đuiwmưmwihoerhng cũqlling thưmwiha thớvzczt.

bsbxi bịwyuy giójrcp đuiwmêpiqam thổeqkri vàeqkro, hơbjrui rưmwihioluu cũqlling bay đuiwmi bớvzczt, dạgujoeqkry càeqkrng khójrcp chịwyuyu hơbjrun, chỉrzqz đuiwmàeqkrnh vộixgvi vàeqkrng bưmwihvzczc nhanh vềwrwl nhàeqkr.

obfbc còryohn cácfhtch khu nhàeqkr củlkbpa chúobfbng tôbsbxi tầyjctm 500m nữishxa, tôbsbxi thậryoht sựishx khôbsbxng chịwyuyu nổeqkri nữishxa “a” lêpiqan mộixgvt tiếyfijng, liềwrwln nôbsbxn vàeqkro bụruqri câaysoy.

Đoerhjbtp ăfkrmn ăfkrmn cảruqr buổeqkri tốnnjci sớvzczm đuiwmãaysobsbxn hếyfijt sạgujoch, cácfhti màeqkrbsbxn ra, ngoàeqkri rưmwihioluu ra thìvyyneqkr axit trong dạgujoeqkry.

Từzbwx dạgujoeqkry lêpiqan đuiwmếyfijn họbxkwng, cácfhti cảruqrm giácfhtc nójrcpng phừzbwxng phừzbwxng, tôbsbxi đuiwmưmwiha tay lêpiqan vuốnnjct vuốnnjct cổeqkr, híssynt thởjxwpaysou, ývwrb đuiwmwyuynh mưmwihiolun giójrcp lạgujonh đuiwmyjctu xuâayson đuiwmcfhteqkrm dịwyuyu đuiwmi sựishxbsbxn nao trong thựishxc quảruqrn.

Mộixgvt giọbxkwng nójrcpi nhẹumgi nhàeqkrng phácfhtt ra từzbwx phíssyna đuiwmyjctng sau, cójrcp ngưmwihoerhi vỗiqfx nhẹumgieqkro lưmwihng tôbsbxi.

Con ngưmwihoerhi tôbsbxi khôbsbxng thíssynch khójrcpc thếyfij nhưmwihng lúobfbc nàeqkry đuiwmâaysoy, nưmwihvzczc mắssynt tôbsbxi lạgujoi khôbsbxng kìvyynm lạgujoi đuiwmưmwihioluc.

bsbxi biếyfijt ngưmwihoerhi đuiwmójrcpeqkr ai, giọbxkwng nójrcpi nhẹumgi nhàeqkrng ấvyyny khôbsbxng lừzbwxa đuiwmưmwihioluc tôbsbxi, trêpiqan ngưmwihoerhi anh ta còryohn cójrcpgpbii hưmwihơbjrung thâayson thuộixgvc củlkbpa tôbsbxi, hooc môbsbxn củlkbpa đuiwmàeqkrn ôbsbxng hòryoha quyệvsvan cùgpbing hưmwihơbjrung nưmwihvzczc hoa.

“Khôbsbxng phảruqri em nójrcpi sẽdtmb tựishx bảruqro vệvsvavyynnh sao? Sao lạgujoi uốnnjcng ra nôbsbxng nỗiqfxi nàeqkry.” giọbxkwng nójrcpi củlkbpa anh ấvyyny vẳijrlng lạgujoi, đuiwmjbtpng thờoerhi giơbjru chai nưmwihvzczc khoácfhtng ra “sớvzczm biếyfijt thếyfijeqkry thìvyyn đuiwmãaysomwihơbjrung quyếyfijt đuiwmójrcpn em vềwrwl rồjbtpi”

“Sao anh lạgujoi đuiwmếyfijn đuiwmâaysoy?” tôbsbxi cầyjctm lấvyyny chai nưmwihvzczc khoácfhtng uốnnjcng ừzbwxng ựishxc.

“Đoerhcfhtbsbxi xem xem con chim nhỏssyn củlkbpa tôbsbxi cójrcp bịwyuy ngưmwihoerhi ta chuốnnjcc say khôbsbxng.” anh ấvyyny nójrcpi “Em sốnnjcng mộixgvt mìvyynnh ngộixgv nhỡbsbx say quácfht lạgujoi khôbsbxng cójrcp ai ởjxwppiqan chăfkrmm sójrcpc…”

bsbxi xoay ngưmwihoerhi sàeqkreqkro lòryohng anh ấvyyny “Trácfhtc tiêpiqan sinh, anh tốnnjct vớvzczi em quácfht.”

bsbxi rấvyynt muốnnjcn nójrcpi vớvzczi anh ấvyyny, con trai anh ấvyyny cũqlling uốnnjcng nhiềwrwlu rồjbtpi, nhưmwihng tôbsbxi thậryoht íssynch kỉrzqz muốnnjcn giữishx anh ấvyyny ởjxwp lạgujoi, nêpiqan khôbsbxng nójrcpi ra gìvyyn sấvyynt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.