Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 218 : Thiên Tuyết, anh rất nhớ em

    trước sau   
Ngay tứsfugc khắhkpoc, sắhkpoc mặusbgt củphsua Nam Cung Ngạilijo xanh méednst, nặusbgng nềinhh đookfâxdqgm câxdqgy gậednsy xuốkdgvng sàmuzvn: "Con làmuzvm càmuzvn!"

"Nhữvezsng lờdbqsi nhưobph thếqexg con cóespn thểanftespni lung tung sao! Chuyệvezsn con đookfãsiqa đookfákomdp ứsfugng, truyềinhhn thôkdtjng bêrfhrn ngoàmuzvi cũredbng đookfinhhu rõvapomuzvng! Hiệvezsn tạiliji, kéednso dàmuzvi ngàmuzvy cưobphmlyfi làmuzv biệvezsn phákomdp duy nhấphnrt, nếqexgu con khôkdtjng giữvezs lờdbqsi nhấphnrt đookfsfugnh muốkdgvn hủphsuy hôkdtjn! So vớmlyfi hủphsuy bỏodjqkdtjn ưobphmlyfc thìobph hậednsu quảzfya củphsua chuyệvezsn nàmuzvy càmuzvng nghiêrfhrm trọniiwng hơlhbwn!" Nam Cung Ngạilijo nhíztqdu màmuzvy phâxdqgn tíztqdch cụinhhc diệvezsn, ákomdnh mắhkpot hòrkina hoãsiqan mộodjqt íztqdt: "Ba biếqexgt con hậednsn ba, nhưobphng bâxdqgy giờdbqs ngưobphdbqsi phụinhh nữvezs kia cũredbng yêrfhrn làmuzvnh khôkdtjng gãsiqay tay thiếqexgu châxdqgn, con còrkinn muốkdgvn nhưobph thếqexgmuzvo nữvezsa? Còrkinn dákomdm vìobphkdtj ta đookfếqexgn đookfòrkini côkdtjng bằefysng vớmlyfi ba con sao?!"

Cảzfyaednsn phòrkinng đookfinhhu làmuzv giọniiwng nóespni khíztqd phákomdch hùzfyang hậednsu củphsua Nam Cung Ngạilijo.

Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn quan sákomdt ôkdtjng lãsiqao ngang ngưobphphnrc giàmuzv nua trưobphmlyfc mắhkpot, khôkdtjng nhúndqmc nhíztqdch màmuzv chỉedns nhìobphn chằefysm chằefysm, mộodjqt lákomdt sau, bêrfhrn môkdtji nởjsuu mộodjqt nụinhhobphdbqsi tuyệvezst vọniiwng, giọniiwng khàmuzvn khàmuzvn nóespni: "Thậednst sựsneekdtji hi vọniiwng cóespn thểanftobphm ôkdtjng đookfòrkini sựsneekdtjng bằefysng, nhưobphng trong từaypb đookfiểanftn củphsua ôkdtjng cóespn hai chữvezskdtjng bằefysng nàmuzvy sao?"

"Con ——!" Nam Cung Ngạilijo mởjsuu trừaypbng hai mắhkpot.

"Tôkdtji muốkdgvn gặusbgp côkdtjphnry......" Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn cúndqmi đookfbolnu tiếqexgp tụinhhc nóespni, trong đookfôkdtji mắhkpot thâxdqgm thúndqmy sựsneeespn đookfau lòrkinng cùzfyang mêrfhr ly: "Ngoạiliji trừaypbkdtjphnry, ai cũredbng khôkdtjng muốkdgvn gặusbgp...... Ôixfbng đookfaypbng mơlhbwobphjsuung chờdbqskdtji phạilijm sai lầbolnm lầbolnn thứsfug hai, đookfdbqsi nàmuzvy, tôkdtji sẽbckn khôkdtjng đookfanftkdtjphnry rơlhbwi vàmuzvo trong tay ôkdtjng."


Mấphnry chữvezs cuốkdgvi cùzfyang, anh nóespni thảzfyan nhiêrfhrn, nhưobphng lộodjq ra sựsnee âxdqgm lãsiqanh cùzfyang căednsm giậednsn. Chưobphơlhbwng mớmlyfi nhấphnrt đookfăednsng trêrfhrn diendanlequydon

Sắhkpoc mặusbgt củphsua Nam Cung Ngạilijo xanh méednst, míztqdm môkdtji nhìobphn chằefysm chằefysm đookfsfuga con trai duy nhấphnrt, tay cầbolnm gậednsy cũredbng đookfang phákomdt run, chẳtskfng qua chỉedns mấphnry ngàmuzvy mấphnry đookfêrfhrm, cũredbng chỉednsmuzv mộodjqt câxdqgy đookfao mộodjqt vếqexgt thưobphơlhbwng, vàmuzvredbng chỉedns đookfúndqmng mộodjqt ngưobphdbqsi phụinhh nữvezs......

Bọniiwn họniiwmuzv cha con, cha con ruộodjqt thịsfugt, cho dùzfyaespnxdqgy gổmlyf trởjsuu mặusbgt rùzfyang mìobphnh, nhưobphng chưobpha từaypbng chơlhbwi cứsfugng đookfếqexgn mứsfugc nàmuzvy?!

Cửyhija phòrkinng bệvezsnh bịsfug chậednsm rãsiqai đookfqwxby ra.

Thâxdqgn ảzfyanh mạilijnh mẽbckn rắhkpon rỏodjqi củphsua Lạilijc Phàmuzvm Vũredb xuấphnrt hiệvezsn ởjsuu cửyhija, mộodjqt thâxdqgn vest trắhkpong khiếqexgn cho anh thoạilijt nhìobphn rấphnrt cóespn tinh thầbolnn, trong đookfôkdtji mắhkpot lộodjq vẻjkgs vui mừaypbng cùzfyang sựsnee mịsfug hoặusbgc, nởjsuu nụinhhobphdbqsi nhàmuzvn nhạilijt đookfi vàmuzvo, cúndqmi đookfbolnu nóespni bêrfhrn tai Nam Cung Ngạilijo: "Bákomdc trai, hiệvezsn giờdbqsobphnh Hiêrfhrn vừaypba mớmlyfi tỉednsnh nhưobphng tìobphnh huốkdgvng vẫschwn chưobpha ổmlyfn đookfsfugnh, cóespn chuyệvezsn gìobphredbng chờdbqs cậednsu ấphnry hoàmuzvn toàmuzvn khỏodjqe lạiliji rồmuzvi nóespni cũredbng khôkdtjng muộodjqn, hơlhbwn nữvezsa, hiệvezsn tạiliji truyềinhhn thôkdtjng cũredbng biếqexgt tin cậednsu ấphnry bịsfug thưobphơlhbwng, ngàmuzvy cưobphmlyfi trìobph hoãsiqan cũredbng làmuzv đookfiềinhhu tấphnrt nhiêrfhrn —— bákomdc nóespni đookfúndqmng khôkdtjng?"

Đpyvvôkdtji mắhkpot củphsua Nam Cung Ngạilijo lộodjq vẻjkgs phứsfugc tạilijp, liếqexgc nhìobphn Lạilijc Phàmuzvm Vũredb muốkdgvn nóespni gìobph đookfóespn, nhưobphng bỗohfbng nhiêrfhrn nhìobphn thấphnry bóespnng dákomdng mảzfyanh khảzfyanh trắhkpong nõvapon sau lưobphng anh, lửyhija giậednsn chợphnrt xôkdtjng lêrfhrn đookfbolnu, lạilijnh lùzfyang nhìobphn ngưobphdbqsi đookfàmuzvn ôkdtjng trẻjkgs tuổmlyfi, hừaypb mộodjqt tiếqexgng.

"Ngay cảzfya chákomdu cũredbng muốkdgvn gâxdqgy khóespn khăednsn cho bákomdc phảzfyai khôkdtjng? Chákomdu biếqexgt rõvapokomdc khôkdtjng thíztqdch thấphnry ngưobphdbqsi phụinhh nữvezsmuzvy xuấphnrt hiệvezsn ởjsuu trưobphmlyfc mặusbgt củphsua bákomdc, lạiliji càmuzvng khôkdtjng muốkdgvn côkdtj ta xuấphnrt hiệvezsn ởjsuu trưobphmlyfc mặusbgt Kìobphnh Hiêrfhrn, xem ra, làmuzv chákomdu cốkdgv ýefys đookfưobpha côkdtj ta tớmlyfi đookfâxdqgy!"

Lạilijc Phàmuzvm Vũredb ngoákomdi đookfbolnu lạiliji nhìobphn Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt, vừaypba cưobphdbqsi yếqexgu ớmlyft vừaypba nóespni nhỏodjq: "Bákomdc trai, dùzfya sao làmuzvm ngưobphdbqsi cũredbng nêrfhrn đookfusbgt mìobphnh vàmuzvo hoàmuzvn cảzfyanh củphsua ngưobphdbqsi khákomdc màmuzv thay họniiw suy nghĩrfnw chúndqmt íztqdt, chákomdu chưobpha từaypbng nghe Thiêrfhrn Tuyếqexgt nóespni xấphnru bákomdc ởjsuu sau lưobphng, nếqexgu cóespn thàmuzvnh kiếqexgn thìobphredbng chờdbqs khai thôkdtjng rồmuzvi mớmlyfi biếqexgt cóespn phảzfyai làmuzv hiểanftu lầbolnm hay khôkdtjng, dùzfya sao bákomdc cũredbng chưobpha từaypbng chung đookfinhhng vớmlyfi Thiêrfhrn Tuyếqexgt, côkdtjphnry làmuzv hạilijng ngưobphdbqsi gìobph, tấphnrt cảzfya đookfinhhu làmuzv lờdbqsi đookfmuzvn, đookfúndqmng hay khôkdtjng?"

Anh liếqexgc nhìobphn ngưobphdbqsi trêrfhrn giưobphdbqsng bệvezsnh, ákomdnh mắhkpot cùzfyang hồmuzvn phákomdch cũredbng đookfãsiqa bịsfugkdtjkomdi đookfsfugng ởjsuu cửyhija hấphnrp dẫschwn mãsiqanh liệvezst, đookfusbgt tay lêrfhrn bảzfya vai củphsua Nam Cung Ngạilijo: "Bákomdc trai, quâxdqgn tửyhijrfhrn giúndqmp ngưobphdbqsi hoàmuzvn thàmuzvnh ưobphmlyfc vọniiwng, thậednst vấphnrt vảzfyaobphnh Hiêrfhrn mớmlyfi trákomdnh đookfưobphphnrc "tửyhij kiếqexgp", dầbolnu gìobph thìobphredbng phảzfyai cho cậednsu ấphnry phóespnng túndqmng mộodjqt thờdbqsi gian, bákomdc nóespni đookfúndqmng khôkdtjng?"

Nghe nhữvezsng lờdbqsi nàmuzvy, lửyhija giậednsn củphsua Nam Cung Ngạilijo lắhkpong xuốkdgvng chúndqmt íztqdt, chốkdgvng gậednsy muốkdgvn đookfi ra ngoàmuzvi, ákomdnh mắhkpot khôkdtjng thểanft trákomdnh khỏodjqi liếqexgc nhìobphn Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt, mộodjqt côkdtjkomdi dịsfugu dàmuzvng thanh túndqm, mặusbgc mộodjqt bộodjqkomdy dàmuzvi màmuzvu trắhkpong giốkdgvng nhưobph hoa bákomdch hợphnrp, yếqexgu ớmlyft khôkdtjng chịsfugu nổmlyfi, khi ôkdtjng ta nhìobphn vàmuzvo đookfôkdtji mắhkpot trong suốkdgvt kia, mơlhbw hồmuzvespn sựsneekomdn hậednsn nhưobphng vẫschwn lễdbqs phéednsp, hàmuzvng lôkdtjng mi dàmuzvi rũredb xuốkdgvng, khẽbcknndqmi đookfbolnu.

kdtj khôkdtjng phảzfyai làmuzv ngưobphdbqsi khôkdtjng cóespn lễdbqs đookfodjq, chẳtskfng qua, thákomdi đookfodjq đookfúndqmng mựsneec củphsua côkdtj phảzfyai dàmuzvnh cho ngưobphdbqsi đookfákomdng giákomd.

buln cửyhija ra vàmuzvo, Lạilijc Phàmuzvm Vũredb giơlhbw tay hưobphmlyfng vềinhh phíztqda hai ngưobphdbqsi ra dấphnru, cưobphdbqsi yếqexgu ớmlyft đookfóespnng cửyhija lạiliji. Truyệvezsn chỉedns đookfăednsng trêrfhrn diendanlequydon

Trong phòrkinng bệvezsnh chỉednsrkinn lạiliji hai ngưobphdbqsi. 


Đpyvvôkdtji mắhkpot thâxdqgm thúndqmy củphsua Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn rung đookfodjqng lấphnrp lákomdnh sákomdng, theo bảzfyan năednsng muốkdgvn đookfsfugng dậednsy, lạiliji làmuzvm đookfodjqng tớmlyfi vếqexgt thưobphơlhbwng, hàmuzvng màmuzvy tuấphnrn dậednst cau lạiliji, sắhkpoc mặusbgt càmuzvng lúndqmc càmuzvng tákomdi nhợphnrt.

Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt vôkdtjzfyang khẩqwxbn trưobphơlhbwng, mởjsuu miệvezsng nóespni: "Anh đookfaypbng lộodjqn xộodjqn, em ởjsuu chỗohfbmuzvy cũredbng đookfâxdqgu cóespn chạilijy, em đookfi qua cóespn đookfưobphphnrc khôkdtjng?"

Châxdqgn màmuzvy củphsua Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn chậednsm rãsiqai giãsiqan ra, ákomdnh mắhkpot nhưobph ngọniiwc lưobphu ly lưobphu chuyểanftn, giốkdgvng nhưobph đookfang ẩqwxbn giấphnru sựsnee rốkdgvi rắhkpom quay cuồmuzvng.

Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt cắhkpon môkdtji, chốkdgvng gậednsy đookfi qua, mộodjqt thâxdqgn xinh đookfbcknp đookfsfugng ởjsuu trưobphmlyfc mặusbgt anh.

Bầbolnu khôkdtjng khíztqd trong phòrkinng tĩrfnwnh lặusbgng, Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn nởjsuu nụinhhobphdbqsi nhàmuzvn nhạilijt, cầbolnm tay côkdtj nhẹbckn nhàmuzvng lôkdtji kéednso khiếqexgn côkdtj loạilijng choạilijng, Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt kêrfhru lêrfhrn mộodjqt tiếqexgng, vìobph sợphnr ákomdp trúndqmng vếqexgt thưobphơlhbwng củphsua anh, côkdtj giơlhbwkomdnh tay dùzfyang sứsfugc chốkdgvng đookfbgux thâxdqgn thểanft, cákomdnh tay củphsua Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn cũredbng lầbolnn dòrkin ôkdtjm thắhkpot lưobphng củphsua côkdtj, thu hẹbcknp vòrkinng tay siếqexgt chặusbgt côkdtjmuzvo trong ngựsneec.

"......" Đpyvvôkdtji mắhkpot trong suốkdgvt củphsua Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt lộodjq vẻjkgs lo lắhkpong: "Anh đookfaypbng nhưobph vậednsy, miệvezsng vếqexgt thưobphơlhbwng củphsua anh còrkinn chưobpha khéednsp lạiliji, sẽbckn ákomdp trúndqmng đookfóespn!"

"Mặusbgc kệvezs......" Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn cúndqmi đookfbolnu nóespni, ngóespnn tay ưobphu nhãsiqalhbwi run rẩqwxby, nhẹbckn nhàmuzvng luồmuzvn vàmuzvo trong mákomdi tóespnc mềinhhm mưobphphnrt nhưobphlhbw củphsua côkdtj, trầbolnm thấphnrp nóespni bêrfhrn tai côkdtj: "Thiêrfhrn Tuyếqexgt, anh rấphnrt nhớmlyf em."

Cảzfya ngưobphdbqsi Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt cứsfugng ngắhkpoc, khôkdtjng nóespni câxdqgu nàmuzvo, chỉedns nhẹbckn nhàmuzvng dựsneea ngưobphdbqsi vàmuzvo trong ngựsneec anh, ngửyhiji mùzfyai thuốkdgvc trêrfhrn ngưobphdbqsi anh, còrkinn cóespnlhbwi thởjsuuobphơlhbwng bạilijc hàmuzv dễdbqs ngửyhiji màmuzvzfyai thuốkdgvc khôkdtjng thểanft che lấphnrp đookfưobphphnrc, côkdtj nứsfugc nởjsuuespni: “Em cũredbng vậednsy."

"Em cũredbng vậednsy?" Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn cảzfyam thấphnry vui mừaypbng, trêrfhrn gưobphơlhbwng mặusbgt tuấphnrn túndqmkomdi nhợphnrt khôkdtjng che giấphnru đookfưobphphnrc nụinhhobphdbqsi yếqexgu ớmlyft cùzfyang sựsneeztqdch đookfodjqng, nhẹbckn nhàmuzvng nâxdqgng mặusbgt côkdtjrfhrn, khàmuzvn giọniiwng hỏodjqi: "Bắhkpot đookfbolnu từaypb khi nàmuzvo?"

"Bắhkpot đookfbolnu từaypb khoảzfyanh khắhkpoc anh tìobphm đookfưobphphnrc em, cóespn muộodjqn khôkdtjng?" Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt thàmuzvnh thậednst trảzfya lờdbqsi.

Áilijnh sákomdng trong mắhkpot Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn mờdbqs đookfi mộodjqt giâxdqgy, nhưobphng vẫschwn cưobphdbqsi rộodjqrfhrn, nhẹbckn nhàmuzvng cúndqmi đookfbolnu hôkdtjn lêrfhrn môkdtji côkdtj: “Trễdbqs nhưobph thếqexg em mớmlyfi yêrfhru anh...... Trễdbqs nhưobph vậednsy...... Nhưobphng anh vẫschwn rấphnrt vui, Thiêrfhrn Tuyếqexgt......"

muzvn môkdtji củphsua côkdtjkomdt lạilijnh thơlhbwm mềinhhm, anh hôkdtjn triềinhhn miêrfhrn cắhkpot đookfsfugt lờdbqsi côkdtj muốkdgvn nóespni, hơlhbwi thởjsuuphnrm ákomdp len lỏodjqi giữvezsa môkdtji lưobphbguxi hai ngưobphdbqsi, quákomdxdqgu khôkdtjng cóespn âxdqgu yếqexgm thâxdqgn mậednst, Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt bịsfugztqdch thíztqdch đookfếqexgn thầbolnn tríztqdrfhr ly, cákomdnh tay mảzfyanh khảzfyanh chốkdgvng trêrfhrn ngựsneec anh khẽbcknzfyang sứsfugc, chợphnrt nghe thấphnry anh rêrfhrn lêrfhrn mộodjqt tiếqexgng, hìobphnh nhưobphkdtj ákomdp trúndqmng vếqexgt thưobphơlhbwng củphsua anh.

"...... Thậednst xin lỗohfbi," Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt bịsfug dọniiwa sợphnr, đookfôkdtji môkdtji đookfodjq mọniiwng khẽbckn rờdbqsi khỏodjqi hơlhbwi thởjsuu củphsua anh: "Anh cóespn sao khôkdtjng?"


"Khôkdtjng sao," Trong đookfôkdtji mắhkpot thâxdqgm thúndqmy củphsua Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn cóespn dụinhhc vọniiwng khôkdtjng hềinhh che giấphnru, trầbolnm thấphnrp nóespni: "Thiêrfhrn Tuyếqexgt, khôkdtjng nêrfhrn cửyhij đookfodjqng, rấphnrt lâxdqgu rồmuzvi khôkdtjng cóespn thưobphơlhbwng em......"

Mặusbgt Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt chợphnrt ửyhijng hồmuzvng, chưobpha kịsfugp phảzfyan ứsfugng, lạiliji bịsfug anh hôkdtjn lầbolnn nữvezsa.

Sựsnee mềinhhm mạiliji cùzfyang hưobphơlhbwng thơlhbwm trêrfhrn làmuzvn môkdtji củphsua côkdtj khiếqexgn Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn trầbolnm mêrfhr thậednst sâxdqgu lầbolnn nữvezsa, càmuzvng lúndqmc càmuzvng xâxdqgm nhậednsp sâxdqgu, hôkdtj hấphnrp cũredbng trởjsuurfhrn nặusbgng nềinhh, siếqexgt thậednst chặusbgt thâxdqgn thểanftkdtj khiếqexgn côkdtj gầbolnn nhưobphztqdt thởjsuu khôkdtjng thôkdtjng, dụinhhc vọniiwng trong cơlhbw thểanftmuzvng lúndqmc càmuzvng nóespnng bỏodjqng, dâxdqgy dưobpha quấphnrn quýefyst khôkdtjng ngừaypbng. Mang truyệvezsn đookfi xin ghi rõvapo nguồmuzvn diendanlequydon     

"Ngàmuzvy đookfóespnmuzv chuyệvezsn gìobph xảzfyay ra?" Trưobphmlyfc khi côkdtjztqdt thởjsuu khôkdtjng thôkdtjng, Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn thảzfyakomdnh môkdtji côkdtj ra đookfanft cho côkdtjkdtj hấphnrp, khàmuzvn giọniiwng hỏodjqi, dụinhhc vọniiwng trong mắhkpot rấphnrt rõvapomuzvng, giọniiwng nóespni đookfau lòrkinng: "Anh nghe thấphnry em théednst chóespni tai trong đookfiệvezsn thoạiliji...... Đpyvvêrfhrm hôkdtjm đookfóespn, đookfếqexgn cùzfyang làmuzv chuyệvezsn gìobph xảzfyay ra?"

Buổmlyfi tốkdgvi hôkdtjm đookfóespn, trêrfhrn bậednsc thang biệvezst thựsnee Nam Cung, khi anh nghe đookfưobphphnrc théednst chóespni tai đookfau đookfmlyfn têrfhrxdqgm liệvezst phếqexg củphsua côkdtj, cảzfya thầbolnn kinh cũredbng sụinhhp đookfmlyf.

Thậednst sựsnee anh cho rằefysng côkdtj bịsfug đookfkdgvi đookfãsiqai tàmuzvn nhẫschwn, thậednst sựsnee anh đookfãsiqa chuẩqwxbn bịsfug tinh thầbolnn thờdbqsi đookfiểanftm tìobphm đookfưobphphnrc côkdtj thìobphkdtj đookfãsiqa...... Trờdbqsi mớmlyfi biếqexgt, anh cóespn bao nhiêrfhru vui mừaypbng, anh còrkinn cóespn thểanft thấphnry ákomdnh mắhkpot sákomdng ngờdbqsi nhưobphobphmlyfc củphsua côkdtj, côkdtj khỏodjqe mạilijnh, nơlhbwi nàmuzvo cũredbng khôkdtjng thiếqexgu!

"Em......" Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt nhớmlyf lạiliji đookfêrfhrm hôkdtjm đookfóespn, khuôkdtjn mặusbgt nhỏodjq nhắhkpon trắhkpong nõvapon cóespn chúndqmt mờdbqs mịsfugt: "Đpyvvêrfhrm đookfóespn bọniiwn em ởjsuu trêrfhrn mộodjqt con tàmuzvu, khôkdtjng hiểanftu sao lạiliji bịsfug đookfmlyfi qua mộodjqt chiếqexgc tàmuzvu khákomdc, khi ấphnry em vẫschwn còrkinn ởjsuuzfyang mộodjqt chỗohfb vớmlyfi Tiểanftu Ảlhbwnh, thằefysng béedns biếqexgt đookfefysng sau tàmuzvu cóespn xuồmuzvng cấphnrp cứsfugu, em muốkdgvn dẫschwn theo con cùzfyang nhau chạilijy trốkdgvn, nhưobphng......"

"Nhưobphng vẫschwn bịsfug bọniiwn họniiw phákomdt hiệvezsn, em chạilijy quákomd mau, dẫschwm lêrfhrn mộodjqt tấphnrm vákomdn mụinhhc trêrfhrn boong tàmuzvu, vìobph vậednsy đookfbolnu gốkdgvi bịsfug thưobphơlhbwng, cóespn rấphnrt nhiềinhhu mảzfyanh gỗohfb vụinhhn đookfâxdqgm vàmuzvo, lúndqmc đookfóespn trêrfhrn tàmuzvu căednsn bảzfyan cũredbng khôkdtjng cóespn thuốkdgvc mêrfhrobph hếqexgt, em chỉednsespn thểanft chịsfugu đookfsneeng......"

Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn trởjsuurfhrn kíztqdch đookfodjqng, gưobphơlhbwng mặusbgt tuấphnrn túndqmkomdi nhợphnrt, ôkdtjm côkdtj qua muốkdgvn nhìobphn vếqexgt thưobphơlhbwng củphsua côkdtj.

"Aiz!" Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt vộodjqi vàmuzvng ngăednsn cảzfyan tay anh, nhẹbckn giọniiwng an ủphsui: "Bâxdqgy giờdbqs đookfãsiqa khôkdtjng sao, y tákomd đookfãsiqa giúndqmp em băednsng bóespn kỹakut, chờdbqs vếqexgt thưobphơlhbwng khéednsp lạiliji thìobph hoàmuzvn toàmuzvn khôkdtjng sao nữvezsa."

"......" Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn thắhkpom thiếqexgt nhìobphn côkdtj chăednsm chúndqm, chốkdgvng trákomdn mìobphnh vàmuzvo trákomdn côkdtj, giọniiwng khàmuzvn khàmuzvn nóespni: "Xin lỗohfbi em, Thiêrfhrn Tuyếqexgt, anh đookfanft em chịsfugu khổmlyf......"

Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt cắhkpon môkdtji, ákomdnh mắhkpot sákomdng trong nhìobphn anh: "Dùzfya sao thìobph trưobphmlyfc kia anh cũredbng khiếqexgn em chịsfugu khổmlyf rấphnrt nhiềinhhu, chúndqmng ta vĩrfnwnh viễdbqsn kéednso dàmuzvi phẫschwn nộodjqobph sựsnee bấphnrt côkdtjng, anh mang cuộodjqc đookfdbqsi củphsua anh trảzfya nợphnr cho em đookfi!"

Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn tốkdgvi tăednsm mặusbgt mũredbi, nhịsfugn khôkdtjng đookfưobphphnrc màmuzv lộodjq ra mộodjqt nụinhhobphdbqsi, khe khẽbcknkdtjn khóespne miệvezsng củphsua côkdtj, cảzfyam giákomdc mìobphnh ôkdtjm toàmuzvn bộodjq thếqexg giớmlyfi.

"Nhưobphng em khôkdtjng biếqexgt Tiểanftu Ảlhbwnh bịsfug đookfưobpha đookfi đookfâxdqgu," Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt ngưobphmlyfc mắhkpot lêrfhrn, trong mắhkpot tràmuzvn đookfbolny sựsnee lo lắhkpong sốkdgvt ruộodjqt: "Thằefysng béedns chỉednsmuzv mộodjqt đookfsfuga trẻjkgsednsm tuổmlyfi, em khôkdtjng biếqexgt ba củphsua anh liêrfhrn hệvezs vớmlyfi ngưobphdbqsi nàmuzvo chăednsm sóespnc thằefysng béedns, bâxdqgy giờdbqsespn an toàmuzvn hay khôkdtjng, hếqexgt thảzfyay em đookfinhhu khôkdtjng biếqexgt."

Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn khẽbckn cau màmuzvy, thoákomdng ngẫschwm nghĩrfnw, vuốkdgvt vuốkdgvt tóespnc côkdtj, nóespni: "Đpyvvaypbng lo lắhkpong, ôkdtjng ấphnry cóespn hung ákomdc đookfi nữvezsa thìobphredbng sẽbckn khôkdtjng xuốkdgvng tay vớmlyfi Tiểanftu Ảlhbwnh, đookfkomdn chừaypbng làmuzv lạiliji muốkdgvn lấphnry con trai đookfếqexgn bắhkpot em thỏodjqa hiệvezsp, ôkdtjng giàmuzv kia......"

Trong lòrkinng Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt vẫschwn rấphnrt loạilijn, cắhkpon môkdtji, hỏodjqi: "Thằefysng béedns sẽbckn khôkdtjng sao thậednst chứsfug? Lúndqmc trưobphmlyfc ôkdtjng ấphnry lấphnry em ra uy hiếqexgp anh cákomdi gìobph? Kếqexgt hôkdtjn cùzfyang La Tìobphnh Uyểanftn?"

“Ừiztv," Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn cưobphdbqsi khổmlyf, siếqexgt chặusbgt cằefysm củphsua côkdtj: "Tiếqexgp đookfóespn, anh rấphnrt khôkdtjng cóespn tiềinhhn đookfmuzvmuzv đookfákomdp ứsfugng."

Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt ngẩqwxbn ra, giảzfyai cứsfugu cákomdi cằefysm ra khỏodjqi ngóespnn tay củphsua anh, ngẫschwm nghĩrfnw rồmuzvi mớmlyfi lêrfhrn tiếqexgng: "Anh cho làmuzv em ngốkdgvc àmuzv? Nếqexgu anh dễdbqs bịsfug bắhkpot phụinhhc tùzfyang nhưobph vậednsy thìobph đookfãsiqa sớmlyfm bịsfug trừaypbng trịsfug phảzfyai ngoan ngoan ngoãsiqan ngoãsiqan rồmuzvi...... Rốkdgvt cuộodjqc thìobph ôkdtjng ấphnry đookfãsiqaespni cákomdi gìobph vớmlyfi anh?" 

Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn chăednsm chúndqm nhìobphn vàmuzvo đookfôkdtji mắhkpot trong trẻjkgso củphsua côkdtj, khôkdtjng muốkdgvn nóespni nhữvezsng lờdbqsi đookfóespn ra hùzfya dọniiwa côkdtj, giữvezs chặusbgt cákomdi gákomdy củphsua côkdtj éednsp tớmlyfi trưobphmlyfc mặusbgt mìobphnh, trầbolnm thấphnrp nóespni: "Ôixfbng ấphnry nóespni cóespn thểanft vềinhh sau anh sẽbckn khôkdtjng còrkinn gặusbgp lạiliji em đookfưobphphnrc nữvezsa, khôkdtjng biếqexgt em sốkdgvng hay chếqexgt, khôkdtjng biếqexgt em ởjsuu chung cùzfyang ngưobphdbqsi đookfàmuzvn ôkdtjng nàmuzvo...... Đpyvvâxdqgy làmuzvmuzvnh hạilij lớmlyfn nhấphnrt đookfkdgvi vớmlyfi anh."

Dụinhh Thiêrfhrn Tuyếqexgt nhìobphn anh, nửyhija tin nửyhija ngờdbqs, nhưobphng đookfôkdtji môkdtji mỏodjqng khêrfhru gợphnri củphsua anh đookfãsiqa phủphsurfhrn, côkdtj khôkdtjng còrkinn cákomdch nàmuzvo nóespni chuyệvezsn, chỉednsespn thểanft mềinhhm nhũredbn ởjsuu trong lòrkinng anh, mặusbgc cho môkdtji lưobphbguxi nóespnng bỏodjqng củphsua anh sưobphjsuui ấphnrm thầbolnn kinh mìobphnh, bàmuzvn tay anh rờdbqsi khỏodjqi gákomdy củphsua côkdtj vuốkdgvt ve cầbolnn cổmlyfmuzv giữvezsa xưobphơlhbwng quai xanh, toàmuzvn bộodjq sựsnee kiêrfhrn cưobphdbqsng trong mấphnry ngàmuzvy nay nhákomdy mắhkpot tan rãsiqa trong khoảzfyanh khắhkpoc nàmuzvy, nhẹbckn nhàmuzvng hôkdtjn trảzfya lạiliji anh, phóespnng thíztqdch sựsnee mềinhhm yếqexgu củphsua mìobphnh, trong hốkdgvc mắhkpot long lanh nưobphmlyfc mắhkpot trong suốkdgvt.

"Giúndqmp em tìobphm bảzfyao bảzfyao......" Côkdtjobphng rưobphng nỉedns non: "Em rấphnrt nhớmlyf con......"

Nam Cung Kìobphnh Hiêrfhrn đookfau lòrkinng hôkdtjn lêrfhrn đookfôkdtji mắhkpot côkdtj, khàmuzvn giọniiwng cam kếqexgt: "Đpyvvưobphphnrc......Nhấphnrt đookfsfugnh chúndqmng ta cóespn thểanftobphm đookfưobphphnrc...... Anh sẽbcknobphm đookfưobphphnrc bảzfyao bảzfyao củphsua chúndqmng ta......"

Trong phòrkinng bệvezsnh tràmuzvn đookfbolny sựsnee ôkdtjn tồmuzvn an ủphsui, hơlhbwi thởjsuuphnrm ákomdp trầbolnm bổmlyfng dậednsp dờdbqsn.

Hếqexgt chưobphơlhbwng 218

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.