Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con
Chương 175 : Con trai thông minh như thế, rốt cuộc là di truyền từ người nào?
Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n đdyin ặmnrj t Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t xuốnyuy ng ôwtvj m vàoufj o trong lồtlxx ng ngựvjzx c củaisd a mìanmc nh, thởblem hổkelb n hểohxp n nâztmj ng đdyin ầapot u côwtvj lêvxih n, nhìanmc n khuôwtvj n mặmnrj t nhưfmle trứzkcj ng ngỗudcx ng hồtlxx ng hồtlxx ng củaisd a côwtvj , trong mắmhnx t bùdwtp ng cháagde y dụseie c vọmyku ng, khàoufj n giọmyku ng nórbai i vớohxp i y táagde : “Xin lỗudcx i, côwtvj đdyin ợgslr i láagde t nữutwm a lạyjau i đdyin ếfljf n đdyin i!”
Y táagde : “.....”
Trong nháagde y mắmhnx t cửeejt a đdyin órbai ng lạyjau i côwtvj ta khôwtvj ng nhịnjhf n đdyin ưfmle ợgslr c len léfuei n liếfljf c nhìanmc n, qua khe cửeejt a, bêvxih n trong làoufj cảcwis nh tưfmle ợgslr ng kiềvjzx u diễutwm m khiếfljf n ngưfmle ờwqqe i ta tràoufj o máagde u, cáagde nh tay to lớohxp n củaisd a ngưfmle ờwqqe i đdyin àoufj n ôwtvj ng vữutwm ng vàoufj ng giam cầapot m vòniit ng eo mềvjzx m mạyjau i củaisd a ngưfmle ờwqqe i phụseie nữutwm , cưfmle ơfdds ng nhu dung hòniit a hoàoufj n mỹtgqx , môwtvj i lưfmle ỡfwyy i kínyuy ch tìanmc nh dâztmj y dưfmle a, hơfdds i thởblem gấwtvj p gấwtvj p liêvxih n tụseie c. Mang truyệawqh n đdyin i xin ghi rõhhnp nguồtlxx n: dd lequydon
Thậfmle t sựvjzx làoufj làoufj m cho ngưfmle ờwqqe i ta..... Khôwtvj ng chịnjhf u nổkelb i.
*****
Tiểohxp u Ảmcce nh ngồtlxx i tạyjau i bàoufj n ăzkcj n, tay khoanh lạyjau i đdyin ặmnrj t ởblem trêvxih n bàoufj n, dưfmle ớohxp i mũuhao lưfmle ỡfwyy i trai nhìanmc n mìanmc nh chằmnrj m chằmnrj m mẹeejt dễutwm thâztmj n đdyin áagde ng yêvxih u củaisd a mìanmc nh.
Trong áagde nh mắmhnx t trong suốnyuy t nhưfmle nưfmle ớohxp c kia, córbai sựvjzx kiêvxih u căzkcj ng cùdwtp ng hứzkcj ng thúfuei khiêvxih u khínyuy ch.
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t hơfdds i lúfuei ng túfuei ng, ngórbai n tay mảcwis nh khảcwis nh quéfuei t qua thựvjzx c đdyin ơfdds n, cuốnyuy i cùdwtp ng hắmhnx ng giọmyku ng hỏbzfp i: “Tiểohxp u Ảmcce nh, con muốnyuy n ăzkcj n cáagde i gìanmc ? Mẹeejt gọmyku i giúfuei p con, nếfljf u khôwtvj ng thínyuy ch thìanmc chúfuei ng ta vềvjzx nhàoufj , mẹeejt làoufj m cho con ăzkcj n đdyin ưfmle ợgslr c khôwtvj ng?”
Cụseie c cưfmle ng ‘phấwtvj n đdyin iêvxih u ngọmyku c thếfljf ’, bộfybq dáagde ng trợgslr n tròniit n mắmhnx t nhưfmle muốnyuy n nhìanmc n thấwtvj u tấwtvj t cảcwis tâztmj m sựvjzx củaisd a côwtvj , córbai phầapot n làoufj m cho côwtvj khôwtvj ng chịnjhf u nổkelb i —— trờwqqe i mớohxp i biếfljf t, bảcwis o bảcwis o thôwtvj ng minh so vớohxp i côwtvj cao bao nhiêvxih u!
Mấwtvj y ngórbai n tay thon dàoufj i duỗudcx i qua cầapot m lấwtvj y thựvjzx c đdyin ơfdds n trong tay côwtvj .le.quy.don.
“Tiểohxp u Ảmcce nh ăzkcj n cáagde i gìanmc tựvjzx mìanmc nh chọmyku n, hiệawqh n giờwqqe còniit n nhỏbzfp khôwtvj ng thểohxp kéfuei n ăzkcj n, thựvjzx c sựvjzx bấwtvj t đdyin ắmhnx c dĩwtvj thìanmc chúfuei ng ta đdyin ổkelb i nhàoufj hàoufj ng kháagde c, hửeejt m?” Giọmyku ng nórbai i củaisd a Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n trầapot m thấwtvj p chậfmle m rãkelb i, dáagde ng ngưfmle ờwqqe i cao thẳradz ng ngồtlxx i tạyjau i chỗudcx hấwtvj p dẫepal n áagde nh mắmhnx t cảcwis phòniit ng ăzkcj n, tưfmle thếfljf ưfmle u nhãkelb , bộfybq dạyjau ng phụseie c tùdwtp ng cúfuei i đdyin ầapot u cũuhao ng lộfybq vẻxdpm mịnjhf hoặmnrj c vôwtvj cùdwtp ng.
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t córbai chúfuei t xấwtvj u hổkelb , bởblem i vìanmc giờwqqe khắmhnx c nàoufj y, cáagde nh tay củaisd a Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n đdyin ang gáagde c ởblem phínyuy a sau ghếfljf củaisd a côwtvj , từhluk górbai c đdyin ộfybq nhìanmc n củaisd a Tiểohxp u Ảmcce nh, ôwtvj ng chúfuei khốnyuy n kiếfljf p mịnjhf hoặmnrj c nhưfmle thiêvxih n thầapot n nàoufj y làoufj đdyin ang thâztmj n mậfmle t ôwtvj m lấwtvj y mẹeejt củaisd a cậfmle u béfuei .
Trong lòniit ng Tiểohxp u Ảmcce nh lắmhnx c đdyin ầapot u, phụseie nữutwm , quảcwis nhiêvxih n đdyin ềvjzx u làoufj đdyin ộfybq ng vậfmle t thiệawqh n biếfljf n.(Thiệawqh n lưfmle ơfdds ng, dễutwm dụseie dỗudcx )
Đfuei ưfmle ợgslr c rồtlxx i, khôwtvj ng cầapot n rốnyuy i rắmhnx m.
Tiểohxp u Ảmcce nh lắmhnx c lắmhnx c hai châztmj n, lớohxp n tiếfljf ng chọmyku n vàoufj i mórbai n ăzkcj n, ngồtlxx i trêvxih n ghếfljf chờwqqe đdyin ợgslr i, đdyin ồtlxx ng thờwqqe i áagde nh mắmhnx t liếfljf c trộfybq m mẹeejt .
Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n nhìanmc n ra mấwtvj y phầapot n đdyin ầapot u mốnyuy i, bêvxih n môwtvj i hiệawqh n lêvxih n mộfybq t nụseie cưfmle ờwqqe i, thảcwis n nhiêvxih n nórbai i: “Anh đdyin i rửeejt a tay, em ngồtlxx i đdyin âztmj y vớohxp i Tiểohxp u Ảmcce nh.”
Anh vỗudcx vỗudcx bảcwis vai củaisd a Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t, đdyin ộfybq ng táagde c dịnjhf u dàoufj ng lộfybq ra sựvjzx cưfmle ng chiềvjzx u.
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t gậfmle t đdyin ầapot u, sau khi Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n rờwqqe i khỏbzfp i lạyjau i càoufj ng thêvxih m lo lắmhnx ng.
“Bảcwis o bảcwis o, con córbai chuyệawqh n gìanmc nórbai i cho mẹeejt nghe đdyin ưfmle ợgslr c khôwtvj ng? Khôwtvj ng nêvxih n nhìanmc n mẹeejt nhưfmle vậfmle y, trong lòniit ng mẹeejt sẽxdpm luôwtvj n lo lắmhnx ng.” Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t nhẹeejt nhàoufj ng hínyuy t mộfybq t hơfdds i, hàoufj ng màoufj y xinh đdyin ẹeejt p hơfdds i nhínyuy u lạyjau i, thậfmle t sựvjzx làoufj côwtvj khôwtvj ng chịnjhf u nổkelb i, chăzkcj m chúfuei nhìanmc n Tiểohxp u Ảmcce nh, nhẹeejt giọmyku ng nórbai i.
“Mẹeejt , mẹeejt nórbai i đdyin i, mụseie c đdyin ínyuy ch chúfuei ng ta vềvjzx nưfmle ớohxp c làoufj cáagde i gìanmc ?”
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t cắmhnx n cắmhnx n môwtvj i: “Tìanmc m dìanmc nhỏbzfp .”
“Ừuccs m, vậfmle y bâztmj y giờwqqe mẹeejt đdyin ãkelb tìanmc m đdyin ưfmle ợgslr c chưfmle a?”
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t nghĩwtvj nghĩwtvj : “Còniit n mộfybq t tháagde ng nữutwm a làoufj dìanmc vềvjzx nưfmle ớohxp c, đdyin ếfljf n lúfuei c đdyin órbai chúfuei ng ta córbai thểohxp đdyin oàoufj n tụseie .”
“Đfuei ưfmle ợgslr c rồtlxx i, vậfmle y sau khi tìanmc m đdyin ưfmle ợgslr c dìanmc nhỏbzfp chúfuei ng ta córbai ởblem đdyin âztmj y nữutwm a khôwtvj ng?” Tiểohxp u Ảmcce nh khoanh tay trưfmle ớohxp c ngựvjzx c nghiêvxih ng đdyin ầapot u nórbai i: “Nhưfmle ng mẹeejt lưfmle u luyếfljf n nơfdds i nàoufj y, khôwtvj ng bỏbzfp đdyin i đdyin ưfmle ợgslr c àoufj nha?”
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t: “…..”
“Tiểohxp u Ảmcce nh, mẹeejt córbai hơfdds i khôwtvj ng rõhhnp ràoufj ng, nhưfmle ng làoufj …..” Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t khôwtvj ng biếfljf t nórbai i thếfljf nàoufj o vớohxp i con trai, tay chốnyuy ng đdyin ầapot u, hàoufj ng màoufj y thanh túfuei càoufj ng nhínyuy u chặmnrj t, bàoufj n tay cầapot m đdyin ũuhao a cũuhao ng đdyin ãkelb toáagde t mồtlxx hôwtvj i.
“Mẹeejt khôwtvj ng cầapot n phảcwis i giảcwis i thínyuy ch!”
Áxbuu nh mắmhnx t sáagde ng trong củaisd a Tiểohxp u Ảmcce nh lấwtvj p láagde nh áagde nh sáagde ng chórbai i mắmhnx t, kéfuei o mũuhao lưfmle ỡfwyy i trai thấwtvj p xuốnyuy ng: “Cuộfybq c sốnyuy ng muôwtvj n màoufj u, khôwtvj ng cầapot n giảcwis i thínyuy ch!”
Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t: “.....”
“Tiểohxp u Ảmcce nh.” Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t cầapot m tay Tiểohxp u Ảmcce nh, nhẹeejt giọmyku ng nórbai i: “Nếfljf u con cảcwis m thấwtvj y khôwtvj ng thểohxp tiếfljf p nhậfmle n thìanmc lậfmle p tứzkcj c nórbai i cho mẹeejt biếfljf t, ýyjau kiếfljf n củaisd a mẹeejt , mìanmc nh khôwtvj ng tínyuy nh gìanmc hếfljf t, hai ngưfmle ờwqqe i chúfuei ng ta làoufj khôwtvj ng thểohxp táagde ch ra, nếfljf u nhưfmle con chínyuy nh làoufj hậfmle n chúfuei ấwtvj y ghéfuei t chúfuei ấwtvj y, vậfmle y mẹeejt tuyệawqh t đdyin ốnyuy i sẽxdpm khôwtvj ng cầapot n chúfuei ấwtvj y, nhưfmle thếfljf đdyin ưfmle ợgslr c hay khôwtvj ng?”
Áxbuu nh mắmhnx t quậfmle t cưfmle ờwqqe ng màoufj kiêvxih u ngạyjau o củaisd a Tiểohxp u Ảmcce nh rốnyuy t cuộfybq c cũuhao ng mềvjzx m xuốnyuy ng mộfybq t ínyuy t.
“Mẹeejt , xáagde c thựvjzx c mấwtvj y năzkcj m nay quảcwis làoufj rấwtvj t khổkelb cựvjzx c, Tiểohxp u Ảmcce nh tuyệawqh t đdyin ốnyuy i sẽxdpm khôwtvj ng can thiệawqh p chuyệawqh n mẹeejt tìanmc m đdyin ưfmle ợgslr c hạyjau nh phúfuei c, thếfljf nhưfmle ng, ba còniit n chưfmle a córbai thôwtvj ng qua khảcwis o nghiệawqh m, Tiểohxp u Ảmcce nh sẽxdpm khôwtvj ng gọmyku i ba!” Mặmnrj t cậfmle u béfuei hơfdds i hơfdds i hồtlxx ng, nghiêvxih m nghịnjhf nórbai i.
Dĩwtvj nhiêvxih n Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t khôwtvj ng hềvjzx trôwtvj ng chờwqqe Tiểohxp u Ảmcce nh đdyin ổkelb i cáagde ch xưfmle ng hôwtvj , hiệawqh n nay, côwtvj vàoufj Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n cũuhao ng chỉbqgd xem nhưfmle làoufj đdyin ang trong quáagde trìanmc nh yêvxih u đdyin ưfmle ơfdds ng, thậfmle m chínyuy khôwtvj ng thểohxp coi làoufj yêvxih u, côwtvj cũuhao ng nórbai i khôwtvj ng rõhhnp ràoufj ng, chẳradz ng qua khôwtvj ng giưfmle ơfdds ng cung bạyjau t kiếfljf m giốnyuy ng trưfmle ớohxp c kia, vậfmle y thìanmc Tiểohxp u Ảmcce nh cũuhao ng sẽxdpm ínyuy t bịnjhf tổkelb n thưfmle ơfdds ng.
Từhluk đdyin àoufj ng xa Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n chầapot m chậfmle m đdyin i tớohxp i, đdyin ếfljf n trong górbai c nghe đdyin ưfmle ợgslr c lờwqqe i củaisd a Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t.
—— con trai khôwtvj ng chấwtvj p nhậfmle n, côwtvj cũuhao ng khôwtvj ng tiếfljf p nhậfmle n?
Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n khẽxdpm nhínyuy u màoufj y, chậfmle m rãkelb i đdyin i tớohxp i, mặmnrj t đdyin ãkelb khôwtvj i phụseie c sựvjzx ưfmle u nhãkelb tựvjzx nhiêvxih n.
Anh cưfmle ờwqqe i cưfmle ờwqqe i, trưfmle ớohxp c tiêvxih n sờwqqe sờwqqe đdyin ầapot u Tiểohxp u Ảmcce nh, thảcwis n nhiêvxih n nórbai i: “Tốnyuy i hôwtvj m qua chúfuei đdyin ãkelb nghiêvxih n cứzkcj u qua tròniit chơfdds i củaisd a cháagde u mộfybq t lầapot n, muốnyuy n nghe mộfybq t chúfuei t ýyjau kiếfljf n khôwtvj ng?”
Bỗudcx ng nhiêvxih n Tiểohxp u Ảmcce nh giậfmle t mìanmc nh mộfybq t cáagde i hoạyjau t báagde t hẳradz n lêvxih n, ngồtlxx i thẳradz ng ngưfmle ờwqqe i, kinh ngạyjau c hỏbzfp i: “Chúfuei đdyin ãkelb chơfdds i rồtlxx i sao??”
“Cũuhao ng khôwtvj ng córbai nhanh nhưfmle vậfmle y, suốnyuy t hai đdyin êvxih m, cốnyuy gắmhnx ng rấwtvj t nhiềvjzx u nhưfmle ng vẫepal n chưfmle a qua cửeejt a cuốnyuy i.” Gưfmle ơfdds ng mặmnrj t mịnjhf hoặmnrj c củaisd a Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n córbai chúfuei t mệawqh t mỏbzfp i, đdyin ôwtvj i mắmhnx t thâztmj m thúfuei y lộfybq ra ýyjau cưfmle ờwqqe i, chăzkcj m chúfuei nhìanmc n Tiểohxp u Ảmcce nh: “Muốnyuy n nghe ýyjau kiếfljf n hay khôwtvj ng?”
Đfuei ôwtvj i mắmhnx t to tròniit n củaisd a Tiểohxp u Ảmcce nh tràoufj n đdyin ầapot y vẻxdpm khôwtvj ng thểohxp tưfmle ởblem ng tưfmle ợgslr ng nổkelb i —— tròniit chơfdds i màoufj cậfmle u béfuei nghiêvxih n cứzkcj u ra đdyin ãkelb đdyin ưfmle ợgslr c mởblem rộfybq ng thêvxih m, cơfdds hồtlxx làoufj chưfmle a córbai ai trong vòniit ng ba ngàoufj y córbai thểohxp đdyin áagde nh tớohxp i cửeejt a cuốnyuy i cùdwtp ng!
“Chúfuei , chúfuei córbai dùdwtp ng bínyuy tịnjhf ch khôwtvj ng?” Khuôwtvj n mặmnrj t nhỏbzfp nhắmhnx n củaisd a Tiểohxp u Ảmcce nh trầapot m xuốnyuy ng, hỏbzfp i.
“Córbai bínyuy tịnjhf ch sao?” Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n cưfmle ờwqqe i yếfljf u ớohxp t trảcwis lờwqqe i.
Tiểohxp u Ảmcce nh rốnyuy i rắmhnx m, ngẫepal m nghĩwtvj vẫepal n làoufj tiếfljf p nhậfmle n thựvjzx c tếfljf , kéfuei o mũuhao lưfmle ỡfwyy i trai nghiêvxih ng qua mộfybq t bêvxih n: “Đfuei ưfmle ợgslr c! Chúfuei nórbai i đdyin i! Tiểohxp u Ảmcce nh đdyin ang nghe!”
Áxbuu nh mắmhnx t Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t córbai chúfuei t mêvxih mang, khôwtvj ng gia nhậfmle p đdyin ưfmle ợgslr c chủaisd đdyin ềvjzx củaisd a bọmyku n họmyku , chỉbqgd córbai thểohxp nghe bọmyku n họmyku nórbai i chuyệawqh n, Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n chậfmle m rãkelb i ngồtlxx i thẳradz ng ngưfmle ờwqqe i, trong đdyin ôwtvj i mắmhnx t thâztmj m thúfuei y sáagde ng ngờwqqe i sựvjzx cơfdds trínyuy khốnyuy ng chếfljf mọmyku i thứzkcj : “Cấwtvj u tứzkcj rấwtvj t tinh vi, nhưfmle ng căzkcj n bảcwis n làoufj khôwtvj ng dựvjzx liệawqh u đdyin ưfmle ợgslr c tìanmc nh tiếfljf t, vìanmc thếfljf khi đdyin áagde nh nhau phảcwis i cựvjzx c kỳmnrj thậfmle n trọmyku ng, đdyin âztmj y làoufj ưfmle u đdyin iểohxp m, khuyếfljf t đdyin iểohxp m làoufj ởblem quan trậfmle n sharing, cháagde u gia tăzkcj ng lợgslr i thếfljf khôwtvj ng đdyin ủaisd , nórbai i cáagde ch kháagde c làoufj sau khi pháagde trậfmle n phầapot n thưfmle ởblem ng lấwtvj y đdyin ưfmle ợgslr c khôwtvj ng đdyin ủaisd hấwtvj p dẫepal n ——”
Giọmyku ng nórbai i củaisd a Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n trầapot m thấwtvj p đdyin ậfmle m đdyin àoufj quanh quẩwkqp n ởblem trong phòniit ng ăzkcj n, chăzkcj m chúfuei nhìanmc n đdyin ứzkcj a béfuei nho nhỏbzfp trưfmle ớohxp c mặmnrj t: “Đfuei iểohxp m nàoufj y, vớohxp i mộfybq t đdyin ứzkcj a trẻxdpm nhưfmle cháagde u xem nhưfmle làoufj nhiềvjzx u, xáagde c thựvjzx c làoufj córbai hơfdds i ínyuy t mộfybq t chúfuei t, nhưfmle ng khi qua cửeejt a lạyjau i kiếfljf n tạyjau o kínyuy ch đdyin ộfybq ng cho ngưfmle ờwqqe i chơfdds i, cháagde u cho đdyin ồtlxx đdyin ủaisd nhiềvjzx u, đdyin ủaisd kinh ngạyjau c, đdyin ủaisd đdyin ặmnrj c biệawqh t, đdyin iềvjzx u nàoufj y giốnyuy ng nhưfmle làoufj nhửeejt mồtlxx i trong buôwtvj n báagde n, hấwtvj p dẫepal n đdyin úfuei ng lúfuei c sẽxdpm tạyjau o hiệawqh u quảcwis kháagde lớohxp n, ngưfmle ờwqqe i chơfdds i đdyin ảcwis m nhậfmle n cuộfybq c phiêvxih u lưfmle u mớohxp i càoufj ng lớohxp n thìanmc tỷkekn lệawqh thấwtvj t bạyjau i càoufj ng cao, thậfmle t ra đdyin ấwtvj u trínyuy mớohxp i làoufj mụseie c tiêvxih u kínyuy ch thínyuy ch ngưfmle ờwqqe i chơfdds i, cháagde u nórbai i córbai đdyin úfuei ng khôwtvj ng?”
Tiểohxp u Ảmcce nh sữutwm ng sờwqqe nghe, đdyin ộfybq t nhiêvxih n cảcwis m thấwtvj y đdyin âztmj y khôwtvj ng phảcwis i làoufj mộfybq t tròniit chơfdds i, ngưfmle ợgslr c lạyjau i làoufj mộfybq t cuộfybq c cạyjau nh tranh kinh tâztmj m đdyin ộfybq ng pháagde ch trong kinh doanh.
“Dạyjau , cháagde u hiểohxp u rồtlxx i, trởblem vềvjzx cháagde u sẽxdpm sửeejt a lạyjau i!” Tiểohxp u Ảmcce nh thoáagde ng ngẫepal m nghĩwtvj , khẳradz ng đdyin ịnjhf nh nórbai i, trong mắmhnx t lấwtvj p láagde nh áagde nh sáagde ng: “Chúfuei , cáagde m ơfdds n chúfuei !”
Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n thanh nhãkelb cưfmle ờwqqe i rộfybq lêvxih n, tựvjzx a vàoufj o chỗudcx ngồtlxx i, hơfdds i thởblem mong manh: “Cháagde u vốnyuy n làoufj đdyin ãkelb rấwtvj t tuyệawqh t.”
Tiểohxp u Ảmcce nh cũuhao ng khôwtvj ng vìanmc mộfybq t câztmj u nórbai i nàoufj y màoufj trởblem nêvxih n tựvjzx kiêvxih u, nhưfmle ng mộfybq t cáagde i chớohxp p mắmhnx t tiếfljf p theo, cậfmle u béfuei trợgslr n to hai mắmhnx t —— bởblem i vìanmc đdyin ôwtvj i môwtvj i mỏbzfp ng khêvxih u gợgslr i củaisd a Nam Cung Kìanmc nh Hiêvxih n tựvjzx a vàoufj o bêvxih n tai Dụseie Thiêvxih n Tuyếfljf t, nhỏbzfp tiếfljf ng nhưfmle ng rõhhnp ràoufj ng nórbai i:
“Em nórbai i xem, con trai thôwtvj ng minh nhưfmle vậfmle y làoufj di truyềvjzx n từhluk ngưfmle ờwqqe i nàoufj o?”
Hếfljf t chưfmle ơfdds ng 175
Y tá
Trong nhá
Thậ
*****
Tiể
Trong á
Dụ
Cụ
Mấ
“Tiể
Dụ
Trong lò
Đ
Tiể
Nam Cung Kì
Anh vỗ
Dụ
“Bả
“Mẹ
Dụ
“Ừ
Dụ
“Đ
Dụ
“Tiể
“Mẹ
Á
Dụ
“Tiể
Á
“Mẹ
Dĩ
Từ
—— con trai khô
Nam Cung Kì
Anh cư
Bỗ
“Cũ
Đ
“Chú
“Có
Tiể
Á
Giọ
Tiể
“Dạ
Nam Cung Kì
Tiể
“Em nó
Hế
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.