Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3071 :

    trước sau   

Chưoiquơcbzdng 3071:

Khôzkxcng ai chúupfr ýikga đdkbuếlygpn việjyqoc từnqgz trưoiquaxeang quanh ôzkxcng cụscmp đdkbuãnsafuomn sựqiwc biếlygpn đdkbuscmpi lớnkfin.

Tuy ôzkxcng Hàdeds đdkbuang lao tớnkfii chỗlhhpzkxc Danh cảaspim thấheudy khôzkxcng đdkbuúupfrng lắnajvm, nhưoiqung lãnsafo ta đdkbuãnsafzkxcng đdkbuếlygpn, đdkbuưoiquơcbzdng nhiêtveon khôzkxcng thểwrxn ngừnqgzng.

“Chếlygpt đdkbui!”

Ôyqarng Hàdeds bỗlhhpng hédkbut lớnkfin, vung năfisxm đdkbuheudm vềsnme phílygpa Vôzkxc Danh.


Nhưoiqung sau khi lãnsafo ta hôzkxc to khẩbwadu hiệjyqou kia, nédkbut mặfxiyt lãnsafo ta bỗlhhpng thay đdkbuscmpi hẳvexqn. Lãnsafo ta nhưoiqu vừnqgza tiếlygpn vàdedso mộufvst khu vựqiwcc cóuomn trọtveong lựqiwcc gấheudp bộufvsi, nhưoiquuomn cảaspi thếlygp giớnkfii đdkbuènkfitveon ngưoiquaxeai.

Tốxwejc đdkbuufvs củacgsa lãnsafo ta cũmnglng chậvfzbm đdkbui vôzkxc sốxwej lầgkqyn, trọtveong lựqiwcc khủacgsng khiếlygpp khiếlygpn lãnsafo ta di chuyểwrxnn rấheudt khóuomn khăfisxn.

Nhữgsdgng ngưoiquaxeai xung quanh cũmnglng khôzkxcng rõgkqy đdkbuãnsaf xảaspiy ra chuyệjyqon gìocif, chỉrjpc thấheudy khi còaspin cánsafch Vôzkxc Danh bốxwejn, năfisxm médkbut, tốxwejc đdkbuufvs củacgsa ôzkxcng Hàdeds bỗlhhpng chậvfzbm đdkbui vôzkxc sốxwej lầgkqyn.

“Cóuomn chuyệjyqon gìocif thếlygp?”

“Hìocifnh nhưoiqu cao thủacgs Thiêtveon Cảaspinh nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng đdkbuang phảaspii chịbhoau ánsafp lựqiwcc khổscmpng lồhgbs”.

“Chẳvexqng lẽjyqooiqu phụscmp củacgsa Dưoiquơcbzdng Chấheudn đdkbuãnsafmnglng thủacgs đdkbuoạnqgzn gìocif đdkbuóuomndeds chúupfrng ta khôzkxcng thấheudy đdkbuwrxn đdkbuánsafnh trọtveong thưoiquơcbzdng cao thủacgs Thiêtveon Cảaspinh nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng ưoiqu?

upfrc nàdedsy, cao thủacgs củacgsa Mụscmpc phủacgs đdkbusnmeu cóuomn vẻanfp khóuomn hiểwrxnu.

zkxc Danh bỗlhhpng quánsaft: “Quỳjqlb xuốxwejng!”

Tiếlygpng quánsaft phẫsngtn nộufvsdedsy nhưoiqucbzdn giậvfzbn củacgsa thiêtveon thầgkqyn, trọtveong lựqiwcc xung quanh vốxwejn đdkbuãnsaf gấheudp bộufvsi, lạnqgzi thêtveom tiếlygpng quánsaft giậvfzbn dữgsdg củacgsa Vôzkxc Danh, ánsafp lựqiwcc cựqiwcc kỳjqlb khủacgsng khiếlygpp giánsafng lêtveon ngưoiquaxeai ôzkxcng Hàdeds.

“Rầgkqym!”

Trưoiqunkfic sựqiwc khiếlygpp sợdkbu củacgsa tấheudt cảaspi mọtveoi ngưoiquaxeai, ôzkxcng Hàdeds nặfxiyng nềsnme quỳjqlb xuốxwejng đdkbuheudt, hìocifnh nhưoiquaspin cóuomn tiếlygpng gấheudy xưoiquơcbzdng, đdkbuóuomndeds tiếlygpng khi đdkbugkqyu gốxweji ôzkxcng Hàdeds vỡgkqynsaft.

Trêtveon mặfxiyt ôzkxcng Hàdeds tràdedsn ngậvfzbp vẻanfp đdkbuau đdkbunkfin, nhưoiqung lúupfrc nàdedsy, đdkbuxweji vớnkfii lãnsafo ta, cảaspim giánsafc nhụscmpc nhãnsaf đdkbuãnsafoiqudkbut xa cơcbzdn đdkbuau khi đdkbugkqyu gốxweji vỡgkqy vụscmpn.

nsafo ta làdeds cao thủacgs bảaspio vệjyqoasping chílygpnh củacgsa nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng, cho dùmngldedsgkqy nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng thìocifmnglng luôzkxcn đdkbuưoiqudkbuc ngưoiquaxeai ta kílygpnh trọtveong, đdkbuãnsaf bao giờaxea bịbhoa édkbup quỳjqlb trưoiqunkfic mặfxiyt đdkbuánsafm đdkbuôzkxcng đdkbuâqckau chứnvut?


oiquơcbzdng Chấheudn nhìocifn ôzkxcng Hàdeds đdkbuang quỳjqlboiqunkfii đdkbuheudt, cuốxweji cùmnglng cũmnglng hiểwrxnu ýikgaoiqu phụscmp.

Trưoiqunkfic đdkbuóuomn, ôzkxcng Hàdedsmnglng cảaspinh giớnkfii đdkbuwrxnnvutc hiếlygpp Dưoiquơcbzdng Chấheudn, bâqckay giờaxeazkxc Danh cũmnglng dùmnglng cảaspinh giớnkfii đdkbuwrxn édkbup ôzkxcng Hàdeds quỳjqlb xuốxwejng.

Ôyqarng Hàdedsuomni vớnkfii vẻanfp khuấheudt nhụscmpc: “Cánsafc hạnqgz khinh ngưoiquaxeai quánsaf đdkbuánsafng! Tôzkxci làdeds ngưoiquaxeai củacgsa gia tộufvsc Cổscmpgkqy họtveo Khưoiquơcbzdng, ôzkxcng làdedsm nhưoiqu thếlygp, nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng sẽjyqo khôzkxcng bỏdeds qua cho ôzkxcng!”

zkxc Danh cưoiquaxeai lạnqgznh: “Bâqckay giờaxea khôzkxcng phảaspii nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng cóuomn bỏdeds qua cho ta hay khôzkxcng, màdeds ta cóuomn muốxwejn tha cho nhàdeds họtveo Khưoiquơcbzdng khôzkxcng ấheudy chứnvut!”

Ôyqarng cụscmpuomni rồhgbsi duỗlhhpi năfisxm ngóuomnn tay ra, chụscmpp vàdedso đdkbugkqyu ôzkxcng Hàdeds.

dedso giâqckay phúupfrt nàdedsy, ôzkxcng Hàdeds hếlygpt sứnvutc hoảasping sợdkbu, cơcbzd thểwrxn đdkbuang quỳjqlboiqunkfii đdkbuheudt run lẩbwady bẩbwady, lãnsafo ta cóuomn thểwrxn cảaspim nhậvfzbn đdkbuưoiqudkbuc Vôzkxc Danh thựqiwcc sựqiwc muốxwejn giếlygpt lãnsafo ta.

Đtgidúupfrng vàdedso lúupfrc nghìocifn câqckan treo sợdkbui tóuomnc nàdedsy, mộufvst giọtveong nóuomni giàdeds nua bỗlhhpng vang lêtveon: “Vôzkxc Danh, xin hãnsafy nưoiquơcbzdng tay!”

zkxc Danh cưoiquaxeai khẩbwady, năfisxm ngóuomnn tay đdkbuang đdkbufxiyt trêtveon đdkbugkqyu ôzkxcng Hàdeds bỗlhhpng dùmnglng sứnvutc.

“Rắnajvc!”“

Tiếlygpng xưoiquơcbzdng gãnsafy thanh thúupfry vang lêtveon, trưoiqunkfic sựqiwc khiếlygpp sợdkbu củacgsa tấheudt cảaspi mọtveoi ngưoiquaxeai, đdkbugkqyu ôzkxcng Hàdeds xoay tròaspin mộufvst trăfisxm tánsafm mưoiquơcbzdi đdkbuufvs, chếlygpt khôzkxcng nhăfisxm mắnajvt.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.