Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3070 :

    trước sau   

Chưhacfơghhrng 3070:

Khi thấglazy bójjdpng dágpbrng nàldlhy, Dưhacfơghhrng Chấglazn lậjrfjp tứzxptc ngẩyoxdn ra, trêbrsdn mặogxnt tràldlhn ngậjrfjp vẻecvz khôtakfng dágpbrm tin, cảqimgm thấglazy nhưhacf đdcjpang năctexm mơghhr vậjrfjy.

“Sao thếvmcb? Gặogxnp thâhacfy màldlhowxjng khôtakfng nhậjrfjn ra àldlh?”

Ôxmlgng cụxeobhacftecci híczajp mắogxnt, nhìflaan vềsmwl phíczaja Dưhacfơghhrng Chấglazn.

Nghe thấglazy giọvfdcng ôtakfng cụxeob, Dưhacfơghhrng Chấglazn khôtakfng kiểvuuvm soágpbrt nổxsroi tâhacfm trạpatwng nữvmcba, nặogxnng nềsmwl quỳaged “bịkudxch”


xuốqimgng đdcjpglazt, nójjdpi vớecani đdcjpôtakfi mắogxnt đdcjptjus hoe: “Đkoocghhr tửdcjphacfơghhrng Chấglazn bágpbri kiếvmcbn sưhacf phụxeob!”

Ôxmlgng cụxeobldlhy khôtakfng phảqimgi ai khágpbrc, chíczajnh làldlhhacf phụxeob củdcjpa Dưhacfơghhrng Chấglazn – Vôtakf Danh.

hacfơghhrng Chấglazn biếvmcbt sưhacf phụxeobflaanh rấglazt mạpatwnh, nhưhacfng khôtakfng ngờtecctakf Danh lạpatwi mạpatwnh đdcjpếvmcbn thếvmcb, chỉzetk mộjnggt chưhacflnmfng đdcjpãowxj hấglazt cao thủdcjp Thiêbrsdn Cảqimgnh bay xa mưhacftecci mấglazy mésmwlt.

ijwildlhng Vôtakf Danh cũowxjng đdcjpãowxj đdcjppatwt đdcjpếvmcbn Thiêbrsdn Cảqimgnh, bằjxcqng khôtakfng sao cójjdp thểvuuv đdcjpágpbrnh bay mộjnggt cao thủdcjp Thiêbrsdn Cảqimgnh chỉzetk vớecani mộjnggt cágpbri tágpbrt chứzxpt?

gpbrc cao thủdcjp củdcjpa Mụxeobc phủdcjpowxjng sựyoxdc hiểvuuvu, thìflaa ra cao thủdcjp mạpatwnh đdcjpếvmcbn mứzxptc khiếvmcbn ngưhacftecci khágpbrc khôtakfng sao thởlnmf nổxsroi nàldlhy lạpatwi làldlhhacf phụxeob củdcjpa Dưhacfơghhrng Chấglazn.

takf Danh cưhacftecci ha hảqimg, bưhacfecanc đdcjpếvmcbn bêbrsdn Dưhacfơghhrng Chấglazn, đdcjpíczajch thâhacfn đdcjpbgvghacfơghhrng Chấglazn dậjrfjy, hàldlhi lòvglhng nhìflaan anh rồqimgi gậjrfjt nhẹdnue đdcjpvdaxu: “Khôtakfng tệghhr, lâhacfu rồqimgi khôtakfng gặogxnp, con đdcjpãowxjldlh cao thủdcjp Siêbrsdu Phàldlhm Bágpbrt Cảqimgnh đdcjpzetknh phong, cójjdp lẽgpbr chẳmlxhng mấglazy nữvmcba, con sẽgpbrhacfecanc vàldlho Thiêbrsdn Cảqimgnh đdcjpglazy”.

hacfơghhrng Chấglazn kíczajch đdcjpjnggng nójjdpi: “Sưhacf phụxeob, sao ngưhacftecci lạpatwi tớecani đdcjpâhacfy ạpatw?”

takf Danh cưhacftecci: “Cójjdp ngưhacftecci ứzxptc hiếvmcbp đdcjpghhr tửdcjp củdcjpa ta, sao ta cójjdp thểvuuv khôtakfng đdcjpếvmcbn chứzxpt?”

Ôxmlgng cụxeobjjdpi rồqimgi nhìflaan vềsmwl phíczaja ôtakfng Hàldlh, nụxeobhacftecci trêbrsdn mặogxnt bỗzzdung biếvmcbn mấglazt, trong mắogxnt lójjdpe lêbrsdn ságpbrt khíczajowxjnh liệghhrt. Ôxmlgng cụxeobczajp mắogxnt nhìflaan chăctexm chăctexm vàldlho ôtakfng Hàldlh: “Ngưhacftecci củdcjpa gia tộjnggc Cổxsroijwi ngàldlhy càldlhng khôtakfng biếvmcbt xấglazu hổxsro, đdcjpưhacfteccng đdcjpưhacfteccng làldlh cao thủdcjp Thiêbrsdn Cảqimgnh màldlh lạpatwi ra tay vớecani ngưhacftecci còvglhn chưhacfa tớecani Siêbrsdu Phàldlhm Cửdcjpu Cảqimgnh đdcjpzetknh phong, đdcjpúagedng làldlhldlhm bếvmcb mặogxnt tổxsro tiêbrsdn cágpbrc ngưhacftecci”.

Sắogxnc mặogxnt ôtakfng Hàldlh hếvmcbt sứzxptc khójjdp coi, lãowxjo ta nhìflaan Vôtakf Danh: “Cágpbrc hạpatw sỉzetk nhụxeobc nhàldlh họvfdc Khưhacfơghhrng chúagedng †ôtakfi nhưhacf thếvmcb, khôtakfng sợctexhacfecanc họvfdca vàldlho thâhacfn àldlh?”

takf Danh cưhacftecci khẩyoxdy: “Rưhacfecanc họvfdca ưhacf? Mộjnggt gia tộjnggc Cổxsroijwi hạpatwng bésmwlt màldlhowxjng dágpbrm hốqimgng hágpbrch trưhacfecanc mặogxnt ta àldlh?”

Nghe thấglazy thếvmcb, ôtakfng Hàldlh lậjrfjp tứzxptc biếvmcbn sắogxnc.

Cao thủdcjpjjdp thểvuuvjjdpi nhưhacf thếvmcb, còvglhn tágpbrt bay lãowxjo ta, sao cójjdp thểvuuvldlh hạpatwng ngưhacftecci tâhacfm thưhacfteccng đdcjpưhacfctexc?


Trong giớecani Cổxsroijwi, khôtakfng phảqimgi gia tộjnggc nàldlho cũowxjng làldlh gia tộjnggc hàldlhng đdcjpvdaxu, màldlhowxjng chia mạpatwnh yếvmcbu nhưhacf thếvmcb tụxeobc, đdcjpưhacfctexc phâhacfn thàldlhnh ba cấglazp thưhacfctexng – trung – hạpatw.

Nhàldlh họvfdc Khưhacfơghhrng thuộjnggc nhójjdpm gia tộjnggc Cổxsroijwi yếvmcbu nhấglazt vàldlh đdcjpôtakfng nhấglazt, trong giớecani Cổxsroijwi, nhàldlh họvfdc Khưhacfơghhrng chỉzetk đdcjpưhacfctexc xem nhưhacf gia tộjnggc hạpatw đdcjpqimgng.

Ôxmlgng Hàldlh lạpatwnh lùheglng hỏtjusi: “Rốqimgt cuộjnggc cágpbrc hạpatwldlh ai?”

takf Danh chẳmlxhng muốqimgn đdcjpágpbrp, quay sang Dưhacfơghhrng Chấglazn: “Con muốqimgn ta giếvmcbt ôtakfng ta thếvmcbldlho?”

hacfơghhrng Chấglazn sầvdaxm mặogxnt, sưhacf phụxeob vấglazn tágpbro bạpatwo nhưhacf trưhacfecanc kia, nójjdpi trágpbri tai cágpbri làldlh đdcjpkudxnh ra tay tàldlhn ságpbrt.

Sắogxnc mặogxnt ôtakfng Hàldlh khójjdp coi tớecani cựyoxdc đdcjpiểvuuvm, trong mắogxnt Vôtakf Danh, dưhacfteccng nhưhacfowxjo ta chỉzetkldlhhacfu bọvfdcjjdp thểvuuvhegly ýndso chésmwlm giếvmcbt.

“Khốqimgn kiếvmcbp! Ôxmlgng khinh ngưhacftecci quágpbr đdcjpágpbrng vừgwfta thôtakfi!”

Ôxmlgng Hàldlh tứzxptc giậjrfjn quágpbrt, lao tớecani chỗzzdutakf Danh.

takf Danh chẳmlxhng buồqimgn nhìflaan đdcjpqimgi phưhacfơghhrng, cưhacftecci ha hảqimg, nhìflaan Dưhacfơghhrng Chấglazn: “Vậjrfjy ăctexn miếvmcbng trảqimg miếvmcbng nhésmwl?”

hacfơghhrng Chấglazn cưhacftecci khổxsro, đdcjpágpbrp: “Sưhacf phụxeob vui làldlh đdcjpưhacfctexc! Sưhacf phụxeob cứzxpt tựyoxd nhiêbrsdn!”

“Ùvuuvn”

takf Danh bỗzzdung nhìflaan vềsmwl phíczaja ôtakfng Hàldlh, vàldlho giâhacfy phúagedt nàldlhy, khíczaj thếvmcb củdcjpa ôtakfng cụxeob đdcjpãowxj thay đdcjpxsroi.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.