Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 127 : Cô làm cái gì mà anh không thể quên được cô

    trước sau   
Edit: m hàyokb1097

Beta: Miêznugu - CQH​

rvyyi thởwqut củzyqoa nam nhâaraln cùemqhng vớarali thanh âaralm trầaralm thấshfwp lưukdmaralt qua vàyokbnh tai củzyqoa côynca, trong nhádpdhy mắblnjt tóayxfc gádpdhy dựgghung thẳbznhng.

khôyncang phảrbtvi làyokbukdmng phấshfwn, màyokbyokb hoảrbtvng sợqqeh.

olojnh thậyokbt sựgghu làyokb to gan, sao cóayxf thểqtjv đebcrem anh coi nhưukdm thợqqehdpdht xa sai bảrbtvo?

ovjgn mádpdht xa toàyokbn thâaraln?


“khôyncang… khôyncang cầaraln!” Nhanh chóayxfng ngồahfyi dậyokby từdpdh trêznugn giưukdmwbonng, côynca trốznugn thậyokbt nhanh nhảrbtvy xuốznugng giưukdmwbonng, “Chúscca nhỏsghe đebcri làyokbm vấshfwt vảrbtv, đebcrqtjv em xuốznugng xem bữuglha tốznugi chuẩlzxin bịyjbp nhưukdm thếiydtyokbo rồahfyi?”

Nghe tiếiydtng bưukdmaralc châaraln côynca vộotvri vãemqh chạbihqy xuốznugng lầaralu, Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm nâaralng tay xoa cádpdhi mũiydti, dởwqut khóayxfc dởwqutukdmwboni nhífbkvu màyokby.

Nha đebcraralu kia, đebcrếiydtn khi nàyokbo mớarali khôyncang còovjgn sợqqeh anh?



Trong phòovjgng ăevapn,

emqhi Vâaraln Khinh ngồahfyi ởwqutznugn cạbihqnh bàyokbn, nhìolojn vềuglhukdmaralng Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm ngồahfyi, gắblnjp mộotvrt miếiydtng móayxfn cádpdh hấshfwp anh thífbkvch ăevapn nhấshfwt.

“anh làyokbm việfiqrc vấshfwt vảrbtv rồahfyi, ăevapn nhiềuglhu mộotvrt chúsccat.”

“Đkiosưukdmqqehc.”

Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm đebcrádpdhp nhẹbihq, ưukdmu nhãemqh lấshfwy xưukdmơrvyyng trong miếiydtng thịyjbpt cádpdh, đebcrem miếiydtng thịyjbpt bỏsgheyokbo miệfiqrng.

Nghiêznugng đebcraralu, lặebjcng lẽjnih nhìolojn bộotvr dạbihqng anh ăevapn cơrvyym, trong đebcraralu củzyqoa Bùemqhi Vâaraln Khinh vang lêznugn câaralu nóayxfi lúsccac trưukdmaralc củzyqoa Cốznugaraly Phádpdhn.

Lờwboni nóayxfi ngưukdmwboni đebcràyokbn bàyokb kia tuy cóayxf chúsccat khóayxf nghe nhưukdmng cũiydtng khôyncang phảrbtvi khôyncang cóayxf đebcrbihqo lýynca. Mìolojnh thậyokbt sựgghu cóayxf đebcrzyqoukdmdpdhch cùemqhng anh đebcrwqutng mộotvrt chỗudwawqut phủzyqo Tổgghung thốznugng sao?

ayxfi cho cùemqhng, Cốznugaraly Phádpdhn nóayxfi cũiydtng khôyncang sai.

olojnh chỉlzxiyokb ngưukdmwboni đebcràyokbn bàyokb củzyqoa chúscca nhỏsghe, vẫbfzwn làyokb khôyncang lêznugn đebcrưukdmqqehc phòovjgng khádpdhch.


Cảrbtvm thấshfwy buồahfyn bựgghuc, làyokbm sao còovjgn cóayxf muốznugn ăevapn nữuglha, mỹergj vịyjbp đebcraraly trêznugn mặebjct bàyokbn cóayxfiydtng nhưukdm khôyncang.

Bớarali vàyokbi miếiydtng cơrvyym, Bùemqhi Vâaraln Khinh đebcrebjct đebcrũiydta xuốznugng.

“anh từdpdh từdpdh ăevapn tiếiydtp nha.”

Liếiydtc mắblnjt nhìolojn thấshfwy chézyqon cơrvyym củzyqoa côynca cũiydtng vẫbfzwn còovjgn hơrvyyn phâaraln nửsghea, Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm nhífbkvu màyokby.

Bởwquti vìoloj muốznugn côynca ăevapn nhiềuglhu thêznugm, anh đebcrãemqh phâaraln phóayxf Chu quảrbtvn gia, dặebjcn dòovjg phòovjgng bếiydtp làyokbm nhữuglhng móayxfn ăevapn hợqqehp khẩlzxiu vịyjbp củzyqoa côynca. trêznugn bàyokbn toàyokbn nhữuglhng muốznugn côynca thífbkvch ăevapn, vậyokby màyokb côynca chỉlzxi ăevapn cóayxf mộotvrt ífbkvt nhưukdm vậyokby?

khôyncang yêznugn lòovjgng vớarali côynca, anh ăevapn bádpdht cơrvyym thậyokbt nhanh, đebcrwqutng dậyokby đebcruổgghui theo côynca.

Nhìolojn phòovjgng ngủzyqo khôyncang thấshfwy bóayxfng dádpdhng củzyqoa côynca, anh đebcri thẳbznhng ra ban côyncang, quảrbtv nhiêznugn thấshfwy côynca gádpdhi đebcrangngồahfyi trêznugn xífbkvch đebcru, tay vòovjgng ôyncam đebcraralu gốznugi, ádpdhnh mắblnjt nhìolojn vàyokbo phưukdmơrvyyng xa.

trêznugn mặebjct lộotvr ra vàyokbi phầaraln côynca đebcrơrvyyn tịyjbpch liêznugu.

sccac côynca mớarali tớarali Đkiosưukdmwbonng cung, luôyncan thífbkvch mộotvrt mìolojnh tớarali đebcrâaraly ngồahfyi, nhìolojn chăevapm chúsccayokbo nơrvyyi xa ngẩlzxin ngưukdmwboni.

Chẳbznhng lẽjnih lạbihqi nhớaral nhàyokb?

Cấshfwt bưukdmaralc đebcri tớarali gầaraln, bàyokbn tay to củzyqoa Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm nâaralng tay vézyqon tóayxfc mádpdhi che khuấshfwt khuôyncan mặebjct côynca.

“Nhớaral nhàyokb sao?”

ynca lắblnjc đebcraralu.


Ngồahfyi xổgghum xuốznugng, Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm đebcrưukdma tay hấshfwt tóayxfc che mấshfwt khuôyncan mặebjct củzyqoa côynca.

“Khóayxf chịyjbpu chỗudwayokbo sao?”

emqhi Vâaraln Khinh ngưukdmaralc mắblnjt, nhìolojn chăevapm chúsccayokbo mắblnjt củzyqoa nam nhâaraln.

Trong con ngưukdmơrvyyi, phảrbtvn chiếiydtu mộotvrt hìolojnh ảrbtvnh nho nhỏsghe, lộotvr ra sựgghu thâaraln thiếiydtt.

ayxfi côynca làyokb đebcrahfy chơrvyyi củzyqoa anh?

Hừdpdh!

Đkiosahfy chơrvyyi thìoloj đebcrahfy chơrvyyi?

Cho dùemqharaly giờwbon tạbihqm thờwboni khôyncang làyokbm đebcrưukdmqqehc ngưukdmwboni phụscca nữuglh giúsccap anh đebcroạbihqt đebcrưukdmqqehc giang sơrvyyn quyềuglhn lựgghuc, côynca liềuglhn làyokbm mộotvrt tiểqtjvu yêznugu tinh khiếiydtn cho anh khôyncang thểqtjv rờwboni, khôyncang thểqtjv quêznugn.

Đkiosưukdma tay lêznugn vòovjgng qua cổgghu củzyqoa anh, côynca mởwqut miệfiqrng.

“Em cóayxf chúsccat khôyncang thoảrbtvi mádpdhi, anh ôyncam em xuốznugng tầaralng đebcrưukdmqqehc khôyncang?”

khôyncang lẽjnihyokb ngâaralm nưukdmaralc lạbihqnh làyokbm cho côynca bịyjbp cảrbtvm rồahfyi hay sao?

Ngưukdmwboni đebcràyokbn ôyncang nhífbkvu màyokby, đebcrem côynca bếiydt bổgghung lêznugn, bưukdmaralc nhanh xuốznugng tầaralng đebcrưukdma vàyokbo phòovjgng ngủzyqo, đebcrebjct lêznugn giưukdmwbonng, giơrvyy tay đebcrebjct lêznugn trádpdhn côynca, kiểqtjvm tra. Tựgghua hồahfy khôyncang nóayxfng, khôyncang phảrbtvi làyokb bịyjbp sốznugt, nhưukdmng anh vẫbfzwn làyokb lo lắblnjng.

anh đebcrwqutng dậyokby đebcri lấshfwy nhiệfiqrt kếiydt, lúsccac trởwqut vềuglh thìoloj thấshfwy Bùemqhi Vâaraln Khinh đebcrãemqh rúsccac vàyokbo trong chăevapn.

“Nhanh, đebcro nhiệfiqrt đebcrotvrrvyy thểqtjv mộotvrt chúsccat!”

Đkiosưukdma tay lêznugn vézyqon chăevapn ra, chỉlzxi thấshfwy trêznugn ngưukdmwboni côynca gádpdhi mặebjcc chiếiydtc ádpdho ngủzyqorvyy lụsccaa màyokbu đebcren.

Đkiosưukdmwbonng Mặebjcc Trầaralm giậyokbt mìolojnh, nâaralng tay đebcrbihq lấshfwy cádpdhnh tay củzyqoa côynca, muốznugn giúsccap côynca kẹbihqp nhiệfiqrt kếiydt.

dpdhnh tay nâaralng lêznugn, cuốznugn quanh ôyncam lấshfwy cổgghu củzyqoa anh, Bùemqhi Vâaraln Khinh đebcrem mặebjct rúsccac vàyokbo bêznugn cổgghu củzyqoa anh.

“anh, ngựgghuc em cóayxf chúsccat đebcrau.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.