Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 126 : “không bằng anh đến mát xa toàn thân cho em?”

    trước sau   
Edit: mhàcxtv1097

Beta: Miêwsobu - CQH

​Bùzunvi Vâudurn Khinh mộpcgnt lầemwtn nữikija lêwsobn lầemwtu, liếikhtc mắzmcjt liềfnkkn nhìwfnin thấinyry Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm đuoyazunvng ởigia trưqngchodhc cửikhta phòojewng ngủgaqf.

Trong tay anh rõanui ràcxtvng đuoyaang cầemwtm theo mộpcgnt mózirln đuoyakaoy ngủgaqfivtp lụbpula màcxtvu đuoyaen.

qngc ởigia trưqngchodhc mặpcgnt Cốteefudury Pháuoyan hùzunvng hổwfni khai chiếikhtn, nháuoyay mắzmcjt liềfnkkn giốteefng chuộpcgnt gặpcgnp phảqngci mèjmwno, thảqngc chậzirlm bưqngchodhc châudurn bưqngchodhc đuoyaếikhtn.

“Chúyeeo nhỏocgk, chúyeeo xong rồkaoyi àcxtv?”


Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm đuoyaưqngca tay phảqngci lêwsobn, đuoyaem áuoyao ngủgaqf đuoyaếikhtn trưqngchodhc mặpcgnt côqngc.

“Átkiso ngủgaqf củgaqfa em!”

Quảqngc nhiêwsobn, đuoyaâudury làcxtv muốteefn cùzunvng côqngc tíojewnh sổwfni sao?

“Chúyeeo nhỏocgk, em… cáuoyai kia…”

Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm híojewp mắzmcjt lạzdaci, trong giọfnkkng nózirli cózirlcxtvi phầemwtn trêwsobu chọfnkkc.

“khôqngcng phảqngci cáuoyai nàcxtvy, làcxtv anh tìwfnim nhầemwtm sao?”

“khôqngcng đuoyaúyeeong, khôqngcng đuoyaúyeeong.” Khuôqngcn mặpcgnt nhỏocgk củgaqfa Bùzunvi Vâudurn Khinh xệikij xuốteefng, “khôqngcng phảqngci chúyeeo nhỏocgk sai, làcxtvudurn Khinh sai nhầemwtm rồkaoyi.”

“Em sai rồkaoyi?” 

“Đvukbúyeeong, làcxtv em sai rồkaoyi”

“Thếikht sai ởigia chỗcnmwcxtvo?”

“Em khôqngcng nêwsobn ởigia trưqngchodhc mặpcgnt ngưqngcmpwwi kháuoyac, bắzmcjt anh giúyeeop em tìwfnim áuoyao ngủgaqf.”

“Tạzdaci sao phảqngci làcxtvm nhưqngc vậzirly?”

“Em...” Bùzunvi Vâudurn Khinh rũpcdn mặpcgnt, “Em… chíojewnh làcxtv…”


qngc nhózirlc kia, lạzdaci đuoyaang đuoyawueanh nózirli dốteefi phảqngci khôqngcng?

Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm nheo mắzmcjt chăyaosm chúyeeo nhìwfnin vàcxtvo vẻmpww mặpcgnt củgaqfa côqngc, chậzirlm rãuduri mởigia miệikijng, “nózirli thậzirlt, anh liềfnkkn tha thứzunv cho em.”

“Em…” Bùzunvi Vâudurn Khinh cắzmcjn răyaosng, “Làcxtv do em khôqngcng thíojewch Cốteefudury Pháuoyan, tiểhngbu thưqngc khuêwsobuoyac cáuoyai gìwfni, rõanui ràcxtvng chíojewnh làcxtv ngạzdaci nghèjmwno yêwsobu phúyeeo, giáuoyao sưqngc Chu Đvukbìwfninh An củgaqfa trưqngcmpwwng họfnkkc em chíojewnh làcxtv bịwuea côqngc ta đuoyaáuoya, côqngc ta cózirlqngcuoyach gìwfnicxtv theo đuoyauổwfnii anh?”

Cho nêwsobn...

Em ấinyry đuoyaang ghen?

Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm khózirle môqngci cong lêwsobn, tâudurm tìwfninh thậzirlt tốteeft.

“đuoyai vàcxtvo theo anh!”

zunvi Vâudurn Khinh theo anh đuoyai vàcxtvo phòojewng ngủgaqf chíojewnh, chỉottj thấinyr

“Nằikhtm sấinyrp xuốteefng!”

Nằikhtm sấinyrp xuốteefng?

“Chúyeeo nhỏocgk, trờmpwwi còojewn chưqngca cózirl tốteefi đuoyaâuduru!”

anh kiểhngbm tra hôqngcng củgaqfa côqngc, cùzunvng trờmpwwi tốteefi cózirl quan hệikijwfni?

Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm nhíojewu màcxtvy, áuoyanh mắzmcjt anh dừocgkng ởigia trêwsobn khuôqngcn mặpcgnt nhỏocgk nhắzmcjn khẩrgnsn trưqngcơivtpng, đuoyapcgnt nhiêwsobn phảqngcn ứzunvng kịwueap.


Nha đuoyaemwtu chếikhtt tiệikijt kia, nghĩlcwccxtv anh muốteefn làcxtvm gìwfni?!

“anh kiểhngbm tra thắzmcjt lưqngcng củgaqfa em.”

“Thắzmcjt lưqngcng củgaqfa em.”

“rõanui ràcxtvng em vừocgka mớhodhi đuoyavhhf thắzmcjt lưqngcng, nózirli đuoyaau khôqngcng phảqngci sao?”

Átkisch - -

Đvukbâudury… làcxtv muốteefn vạzdacch trầemwtn lờmpwwi nózirli dốteefi củgaqfa mìwfninh sao?

zunvi Vâudurn Khinh khôqngcng dáuoyam giảqngci thíojewch, đuoyaàcxtvnh phảqngci ngoan ngoãudurn nằikhtm úyeeop sấinyrp trêwsobn giưqngcmpwwng.

Nghiêwsobng ngưqngcmpwwi ngồkaoyi cạzdacnh bêwsobn côqngc, Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm giơivtpcxtvn tay vạzdacch áuoyao củgaqfa côqngc lêwsobn, ngózirln tay cẩrgnsn thậzirln bấinyrm vàcxtvo xưqngcơivtpng hôqngcng củgaqfa côqngc.

khôqngcng cózirl pháuoyat hiệikijn sựeknc kháuoyac thưqngcmpwwng, lúyeeoc đuoyaemwtu nghĩlcwccxtv do sau huấinyrn luyệikijn nêwsobn thắzmcjt lưqngcng còojewn chưqngca cózirl khôqngci phụbpulc, anh lạzdaci dùzunvng lựekncc ấinyrn vàcxtvo cơivtpqngcng củgaqfa côqngc.

“A, đuoyaau!”

Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm giảqngcm bớhodht lụbpulc đuoyazdaco, nhẹrucz nhàcxtvng giúyeeop côqngc xoa bózirlp sưqngcmpwwn thắzmcjt lưqngcng.

“Giờmpww thấinyry thếikhtcxtvo?”

“Ưvksk… tốteeft hơivtpn rấinyrt nhiềfnkku… A… thậzirlt thoảqngci máuoyai… anh, khôqngcng nghĩlcwc rằikhtng tay nghềfnkk xoa bózirlp củgaqfa anh lạzdaci tốteeft nhưqngc vậzirly.”

Cảqngcm nhậzirln đuoyaưqngcswtfc bàcxtvn tay to ấinyrm áuoyap củgaqfa nam nhâudurn, xoa bózirlp đuoyaau nhứzunvc ởigia thắzmcjt lưqngcng. Bùzunvi Vâudurn Khinh phi thưqngcmpwwng hưqngcigiang thụbpul, nheo mắzmcjt lạzdaci, miệikijng pháuoyat ra nhữikijng âudurm thanh hưqngcigiang thụbpul.

“anh, xuốteefng dưqngchodhi mộpcgnt chúyeeot… Đvukbúyeeong… Đvukbúyeeong… Chíojewnh làcxtv chỗcnmw đuoyaózirl… Ưvksk… thậzirlt làcxtv thoảqngci máuoyai…”

Chạzdacm vàcxtvo da thịwueat mềfnkkm mịwuean, trắzmcjng nhưqngc tuyếikhtt củgaqfa côqngc gáuoyai.

anh khôqngcng thểhngb kiềfnkkm chếikht chíojewnh mìwfninh khôqngcng suy nghĩlcwc nhiềfnkku, nhưqngcng màcxtv thanh âudurm mềfnkkm nhũpcdnn, giốteefng nhưqngcjmwno càcxtvo nhẹrucz mơivtpn trớhodhn tráuoyai tim anh.

Trong lòojewng dâudurng lêwsobn mộpcgnt luồkaoyng khíojewzirlng, Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm rụbpult tay vềfnkk.

“Đvukbưqngcswtfc rồkaoyi, chuẩrgnsn bịwuea đuoyai ăyaosn cơivtpm”

qngc nằikhtm sấinyrp ởigia trêwsobn giưqngcmpwwng khôqngcng chịwueau đuoyapcgnng, chỉottj xoay xoay cáuoyai môqngcng nhỏocgk, làcxtvm nũpcdnng, “Lạzdaci ấinyrn thêwsobm vàcxtvi cáuoyai đuoyai, anh - - “

Nha đuoyaemwtu chếikhtt tiệikijt kia, đuoyaâudury làcxtv đuoyaang muốteefn khảqngco nghiệikijm sựeknc tựeknc chủgaqf củgaqfa anh hay sao?

Chăyaosm chúyeeo nhìwfnin vàcxtvo Bùzunvi Vâudurn Khinh đuoyaang nằikhtm trêwsobn giưqngcmpwwng lớhodhn ăyaosn vạzdac, Đvukbưqngcmpwwng Mặpcgnc Trầemwtm đuoyapcgnt nhiêwsobn sinh ra vàcxtvi phầemwtn trêwsobu đuoyaùzunva.

yeeoi ngưqngcmpwwi xuốteefng, ghéfnkkcxtvo tai côqngc, anh mởigia miệikijng, “khôqngcng bằikhtng, anh mờmpwwi cho em mộpcgnt ngưqngcmpwwi máuoyat xa toàcxtvn thâudurn?”



zunvi Vâudurn Khinh thẹruczn thùzunvng ôqngcm mặpcgnt: Vừocgka nózirli làcxtvwfninh trêwsobu ghẹruczo chúyeeo nhỏocgk, sao đuoyaãudur biếikhtn thàcxtvnh chúyeeo nhỏocgk trêwsobu ghẹruczo mìwfninh rồkaoyi?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.