Bộ Trưởng Cao Lãnh: Cưng Chiều Vợ yêu Tận Trời

Chương 126 : “không bằng anh đến mát xa toàn thân cho em?”

    trước sau   
Edit: mhàamkj1097

Beta: Miêzvgqu - CQH

​Bùsqlzi Vâkygan Khinh mộzjfct lầkygan nữueqsa lêzvgqn lầkygau, liếnrdoc mắefsft liềqqktn nhìivwrn thấccpny Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam đcyeirhpbng ởfrfb trưhfbefjxsc cửbfzia phòycwang ngủhtko.

Trong tay anh rõefsf ràamkjng đcyeiang cầkygam theo mộzjfct mótafon đcyeiabqp ngủhtkoiwti lụkkvea màamkju đcyeien.

wwid ởfrfb trưhfbefjxsc mặxgspt Cốiwtikygay Pháhjqfn hùsqlzng hổhfpe khai chiếnrdon, nháhjqfy mắefsft liềqqktn giốiwting chuộzjfct gặxgspp phảnrdoi mènddko, thảnrdo chậzjfcm bưhfbefjxsc châkygan bưhfbefjxsc đcyeiếnrdon.

“Chúexmb nhỏiumq, chúexmb xong rồabqpi àamkj?”


Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam đcyeiưhfbea tay phảnrdoi lêzvgqn, đcyeiem áhjqfo ngủhtko đcyeiếnrdon trưhfbefjxsc mặxgspt côwwid.

“Áabqpo ngủhtko củhtkoa em!”

Quảnrdo nhiêzvgqn, đcyeiâkygay làamkj muốiwtin cùsqlzng côwwid tívvqsnh sổhfpe sao?

“Chúexmb nhỏiumq, em… cáhjqfi kia…”

Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam hívvqsp mắefsft lạihfki, trong giọiswzng nótafoi cótafoamkji phầkygan trêzvgqu chọiswzc.

“khôwwidng phảnrdoi cáhjqfi nàamkjy, làamkj anh tìivwrm nhầkygam sao?”

“khôwwidng đcyeiúexmbng, khôwwidng đcyeiúexmbng.” Khuôwwidn mặxgspt nhỏiumq củhtkoa Bùsqlzi Vâkygan Khinh xệbczd xuốiwting, “khôwwidng phảnrdoi chúexmb nhỏiumq sai, làamkjkygan Khinh sai nhầkygam rồabqpi.”

“Em sai rồabqpi?” 

“Đihfkúexmbng, làamkj em sai rồabqpi”

“Thếnrdo sai ởfrfb chỗvozqamkjo?”

“Em khôwwidng nêzvgqn ởfrfb trưhfbefjxsc mặxgspt ngưhfbezjfci kháhjqfc, bắefsft anh giúexmbp em tìivwrm áhjqfo ngủhtko.”

“Tạihfki sao phảnrdoi làamkjm nhưhfbe vậzjfcy?”

“Em...” Bùsqlzi Vâkygan Khinh rũmrlr mặxgspt, “Em… chívvqsnh làamkj…”


wwid nhótafoc kia, lạihfki đcyeiang đcyeikyganh nótafoi dốiwtii phảnrdoi khôwwidng?

Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam nheo mắefsft chăuibvm chúexmb nhìivwrn vàamkjo vẻueqs mặxgspt củhtkoa côwwid, chậzjfcm rãueqsi mởfrfb miệbczdng, “nótafoi thậzjfct, anh liềqqktn tha thứrhpb cho em.”

“Em…” Bùsqlzi Vâkygan Khinh cắefsfn răuibvng, “Làamkj do em khôwwidng thívvqsch Cốiwtikygay Pháhjqfn, tiểqryxu thưhfbe khuêzvgqhjqfc cáhjqfi gìivwr, rõefsf ràamkjng chívvqsnh làamkj ngạihfki nghènddko yêzvgqu phúexmb, giáhjqfo sưhfbe Chu Đihfkìivwrnh An củhtkoa trưhfbezjfcng họiswzc em chívvqsnh làamkj bịkyga côwwid ta đcyeiáhjqf, côwwid ta cótafohfbehjqfch gìivwramkj theo đcyeiuổhfpei anh?”

Cho nêzvgqn...

Em ấccpny đcyeiang ghen?

Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam khótafoe môwwidi cong lêzvgqn, tâkygam tìivwrnh thậzjfct tốiwtit.

“đcyeii vàamkjo theo anh!”

sqlzi Vâkygan Khinh theo anh đcyeii vàamkjo phòycwang ngủhtko chívvqsnh, chỉpnus thấccpn

“Nằivwrm sấccpnp xuốiwting!”

Nằivwrm sấccpnp xuốiwting?

“Chúexmb nhỏiumq, trờzjfci còycwan chưhfbea cótafo tốiwtii đcyeiâkygau!”

anh kiểqryxm tra hôwwidng củhtkoa côwwid, cùsqlzng trờzjfci tốiwtii cótafo quan hệbczdivwr?

Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam nhívvqsu màamkjy, áhjqfnh mắefsft anh dừycwang ởfrfb trêzvgqn khuôwwidn mặxgspt nhỏiumq nhắefsfn khẩbwnfn trưhfbeơiwting, đcyeizjfct nhiêzvgqn phảnrdon ứrhpbng kịkygap.


Nha đcyeikygau chếnrdot tiệbczdt kia, nghĩletuamkj anh muốiwtin làamkjm gìivwr?!

“anh kiểqryxm tra thắefsft lưhfbeng củhtkoa em.”

“Thắefsft lưhfbeng củhtkoa em.”

“rõefsf ràamkjng em vừycwaa mớfjxsi đcyeifrfb thắefsft lưhfbeng, nótafoi đcyeiau khôwwidng phảnrdoi sao?”

Áabqpch - -

Đihfkâkygay… làamkj muốiwtin vạihfkch trầkygan lờzjfci nótafoi dốiwtii củhtkoa mìivwrnh sao?

sqlzi Vâkygan Khinh khôwwidng dáhjqfm giảnrdoi thívvqsch, đcyeiàamkjnh phảnrdoi ngoan ngoãueqsn nằivwrm úexmbp sấccpnp trêzvgqn giưhfbezjfcng.

Nghiêzvgqng ngưhfbezjfci ngồabqpi cạihfknh bêzvgqn côwwid, Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam giơiwtiamkjn tay vạihfkch áhjqfo củhtkoa côwwid lêzvgqn, ngótafon tay cẩbwnfn thậzjfcn bấccpnm vàamkjo xưhfbeơiwting hôwwidng củhtkoa côwwid.

khôwwidng cótafo pháhjqft hiệbczdn sựfevx kháhjqfc thưhfbezjfcng, lúexmbc đcyeikygau nghĩletuamkj do sau huấccpnn luyệbczdn nêzvgqn thắefsft lưhfbeng còycwan chưhfbea cótafo khôwwidi phụkkvec, anh lạihfki dùsqlzng lựfevxc ấccpnn vàamkjo cơiwtiwwidng củhtkoa côwwid.

“A, đcyeiau!”

Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam giảnrdom bớfjxst lụkkvec đcyeiihfko, nhẹaocx nhàamkjng giúexmbp côwwid xoa bótafop sưhfbezjfcn thắefsft lưhfbeng.

“Giờzjfc thấccpny thếnrdoamkjo?”

“Ưpvqv… tốiwtit hơiwtin rấccpnt nhiềqqktu… A… thậzjfct thoảnrdoi máhjqfi… anh, khôwwidng nghĩletu rằivwrng tay nghềqqkt xoa bótafop củhtkoa anh lạihfki tốiwtit nhưhfbe vậzjfcy.”

Cảnrdom nhậzjfcn đcyeiưhfbeizuac bàamkjn tay to ấccpnm áhjqfp củhtkoa nam nhâkygan, xoa bótafop đcyeiau nhứrhpbc ởfrfb thắefsft lưhfbeng. Bùsqlzi Vâkygan Khinh phi thưhfbezjfcng hưhfbefrfbng thụkkve, nheo mắefsft lạihfki, miệbczdng pháhjqft ra nhữueqsng âkygam thanh hưhfbefrfbng thụkkve.

“anh, xuốiwting dưhfbefjxsi mộzjfct chúexmbt… Đihfkúexmbng… Đihfkúexmbng… Chívvqsnh làamkj chỗvozq đcyeiótafo… Ưpvqv… thậzjfct làamkj thoảnrdoi máhjqfi…”

Chạihfkm vàamkjo da thịkygat mềqqktm mịkygan, trắefsfng nhưhfbe tuyếnrdot củhtkoa côwwid gáhjqfi.

anh khôwwidng thểqryx kiềqqktm chếnrdo chívvqsnh mìivwrnh khôwwidng suy nghĩletu nhiềqqktu, nhưhfbeng màamkj thanh âkygam mềqqktm nhũmrlrn, giốiwting nhưhfbenddko càamkjo nhẹaocx mơiwtin trớfjxsn tráhjqfi tim anh.

Trong lòycwang dâkygang lêzvgqn mộzjfct luồabqpng khívvqstafong, Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam rụkkvet tay vềqqkt.

“Đihfkưhfbeizuac rồabqpi, chuẩbwnfn bịkyga đcyeii ăuibvn cơiwtim”

wwid nằivwrm sấccpnp ởfrfb trêzvgqn giưhfbezjfcng khôwwidng chịkygau đcyeizjfcng, chỉpnus xoay xoay cáhjqfi môwwidng nhỏiumq, làamkjm nũmrlrng, “Lạihfki ấccpnn thêzvgqm vàamkji cáhjqfi đcyeii, anh - - “

Nha đcyeikygau chếnrdot tiệbczdt kia, đcyeiâkygay làamkj đcyeiang muốiwtin khảnrdoo nghiệbczdm sựfevx tựfevx chủhtko củhtkoa anh hay sao?

Chăuibvm chúexmb nhìivwrn vàamkjo Bùsqlzi Vâkygan Khinh đcyeiang nằivwrm trêzvgqn giưhfbezjfcng lớfjxsn ăuibvn vạihfk, Đihfkưhfbezjfcng Mặxgspc Trầkygam đcyeizjfct nhiêzvgqn sinh ra vàamkji phầkygan trêzvgqu đcyeiùsqlza.

exmbi ngưhfbezjfci xuốiwting, ghénrdoamkjo tai côwwid, anh mởfrfb miệbczdng, “khôwwidng bằivwrng, anh mờzjfci cho em mộzjfct ngưhfbezjfci máhjqft xa toàamkjn thâkygan?”



sqlzi Vâkygan Khinh thẹaocxn thùsqlzng ôwwidm mặxgspt: Vừycwaa nótafoi làamkjivwrnh trêzvgqu ghẹaocxo chúexmb nhỏiumq, sao đcyeiãueqs biếnrdon thàamkjnh chúexmb nhỏiumq trêzvgqu ghẹaocxo mìivwrnh rồabqpi?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.