Bình Hoa Giới Giải Trí

Chương 55 :

    trước sau   
Editor: Lêffjz Thịalsr Ngọvfqfc Huyềaffwn <Cung Quảjjjjng Hằjeqkng>

Chu Thâqlhvn sợewix đvvfaếzspmn mứalsrc rơhiloi cảjjjj di đvvfaaaejng, nháethky mắziaat cảjjjj ngưtpitgyiyi đvvfaaffwu tỉcwwanh táethko, giậjjjjt mìvcefnh từdtqk trêffjzn giưtpitgyiyng ngồwkogi dậjjjjy, trong đvvfaiệbuozn thoạtpiti liêffjzn tụjjjjc truyềaffwn đvvfaếzspmn thanh âqlhvm lạtpitnh nhưtpitcisrng củvvfaa Tầglaon Sâqlhvm liêffjzn tụjjjjc truyềaffwn đvvfaếzspmn: “Mẹwkogtffr ai nótffri vớrehsi cậjjjju thâqlhvn thểqztf ôqztfng đvvfaâqlhvy cótffr vấkcoon đvvfaaffw?!”

Chu Thâqlhvn đvvfaãbqej nhiềaffwu năcisrm khôqztfng nghe Tầglaon Sâqlhvm mắziaang chửvcefi ngưtpitgyiyi kháethkc áethkc liệbuozt nhưtpit vậjjjjy, theo phảjjjjn xạtpit sờgyiytpitơhilong sưtpitgyiyn củvvfaa mìvcefnh, vộaaeji vàzspmng nhặbuozt di đvvfaaaejng lêffjzn, ngưtpitewixng ngùugbsng nótffri: “anh Sâqlhvm, anh nghe em giảjjjji thírqirch…”

Tầglaon Sâqlhvm lạtpitnh lẽynyio hừdtqk mộaaejt tiếzspmng: “Cậjjjju lăcisrn tớrehsi đvvfaâqlhvy mang rưtpitewixu củvvfaa mìvcefnh đvvfai ngay cho tôqztfi.”

Chu Thâqlhvn: “…Bâqlhvy giờgyiy?”

“Còalsrn muốcqlen tôqztfi lặbuozp lạtpiti mộaaejt lầglaon nữdvfha sao?”


“…khôqztfng cầglaon, em lậjjjjp tứalsrc đvvfaếzspmn!”

yullp đvvfaiệbuozn thoạtpiti, Chu Thâqlhvn luốcqleng cuốcqleng vòalsrtffrc, gọvfqfi đvvfaiệbuozn thoạtpiti cho Tầglaon Ninh, Tầglaon Ninh vẫqztfn còalsrn đvvfaang ôqztfm bạtpitn gáethki ngủvvfa, mớrehsi sáethkng tinh mơhilo bịalsr đvvfaáethknh thứalsrc cũujzdng rấkcoot khótffr chịalsru: “Con mẹwkogtffr tốcqlet nhấkcoot làzspm cậjjjju cótffr chuyệbuozn lớrehsn!”

Chu Thâqlhvn bịalsr thổawmr huyếzspmt: “Việbuozc nàzspmy tuyệbuozt đvvfacqlei lớrehsn! anh Sâqlhvm vừdtqka gọvfqfi đvvfaiệbuozn cho tôqztfi, tôqztfi cảjjjjm thấkcooy xưtpitơhilong sưtpitgyiyn củvvfaa mìvcefnh khótffrzspm giữdvfh đvvfaưtpitewixc…”

Tầglaon Ninh nởxuli nụjjjjtpitgyiyi: “Làzspm chuyệbuozn củvvfaa đvvfacqleng rưtpitewixu kia?”

Vẻjjjj mặbuozt Chu Thâqlhvn đvvfaau khổawmr: “Chắziaac vậjjjjy, haizz cậjjjju nótffri cótffr phảjjjji anh Sâqlhvm thẹwkogn quáethk thàzspmnh giậjjjjn khôqztfng? Dùugbs sao làzspm đvvfaàzspmn ôqztfng ai cũujzdng đvvfaqztf ýxlgl mặbuozt mũujzdi trêffjzn phưtpitơhilong diệbuozn nàzspmy.”

Tầglaon Ninh cưtpitgyiyi mộaaejt trậjjjjn, mớrehsi nótffri: “Cậjjjju cótffr bịalsr ngốcqlec hay khôqztfng? Nhìvcefn Sâqlhvm ca giốcqleng cótffr vấkcoon đvvfaaffw hay sao? nótffrithậjjjjt cho cậjjjju biếzspmt, lúyullc trưtpitrehsc rưtpitewixu kia làzspm anh ấkcooy đvvfaưtpita cho Kha Đxfgajeqkng.”

“Kha Đxfgajeqkng?” Chu Thâqlhvn nghĩethk lạtpiti mộaaejt lưtpitewixt, mớrehsi nhớrehsyullc trưtpitrehsc thu mua Tinh Vũujzdzspm mộaaejt ngưtpitgyiyi HongKong. mộaaejt láethkt sau, mớrehsi phảjjjjn ứalsrng đvvfaưtpitewixc làzspmvcefnh bịalsr Tầglaon Ninh cùugbsng Nhạtpitc Minh đvvfaùugbsa giỡybuvn.

“Fu*k! Con mẹwkogtffrqztfi cótffrtpitrehsp bạtpitn gáethki củvvfaa cậjjjju sao? Sao cậjjjju lạtpiti chỉcwwanh tôqztfi!”

Tầglaon Ninh đvvfaem di đvvfaaaejng đvvfaqztf ra xa, chờgyiy cậjjjju ta mắziaang xong.

Chu Thâqlhvn nổawmri giậjjjjn đvvfaùugbsng đvvfaùugbsng: “Cậjjjju phảjjjji đvvfai cùugbsng tôqztfi!”

Tầglaon Ninh cưtpitgyiyi: “Sao tôqztfi phảjjjji đvvfai?”

“Mẹwkogtffr nếzspmu màzspmqztfi thựzkbxc sựzkbx bịalsr đvvfaáethknh gãbqejy xưtpitơhilong sưtpitgyiyn, cậjjjju phụjjjj tráethkch khiêffjzng tôqztfi tớrehsi bệbuoznh việbuozn!”

7 giờgyiy ruỡybuvi, Chu Thâqlhvn cùugbsng Tầglaon Ninh láethki xe đvvfaếzspmn biệbuozt thựzkbx củvvfaa Tầglaon Sâqlhvm, Tầglaon Sâqlhvm vừdtqka từdtqk phòalsrng thểqztf thao trêffjzn tầglaong đvvfai xuốcqleng, đvvfaqztf trầglaon nửvcefa ngưtpitgyiyi trêffjzn, mồwkogqztfi chậjjjjm rãbqeji chảjjjjy từdtqktffrc xuốcqleng, chảjjjjy xuốcqleng cơhilo ngựzkbxc cơhilo bụjjjjng biếzspmn mấkcoot sau lớrehsp quầglaon thểqztf thao màzspmu đvvfaen.


Chu Thâqlhvn lặbuozng lẽynyi che đvvfajjjjy cáethki xưtpitơhilong sưtpitgyiyn còalsrn khoẻjjjj mạtpitnh củvvfaa mìvcefnh, dáethkng ngưtpitgyiyi củvvfaa anh Sâqlhvm cậjjjju ta vẫqztfn luôqztfn biếzspmt, thậjjjjt sựzkbx đvvfaúyullng làzspm đvvfaglaou ótffrc bịalsr lừdtqka đvvfaáethk mớrehsi cótffr thểqztf ngu nhưtpit vậjjjjy/ khôqztfng sợewix chếzspmt đvvfaưtpita cáethki rưtpitewixu đvvfaótffr, nghĩethk vậjjjjy cậjjjju ta chưtpita hếzspmt giậjjjjn đvvfatpitp Tầglaon Ninh mộaaejt cưtpitrehsc.

Tầglaon Sâqlhvm cầglaom lấkcooy khăcisrn lôqztfng, ung dung thong thảjjjj lau mồwkogqztfi.

Bốcqle Duệbuoz ngồwkogi chồwkogm hổawmrm bêffjzn cạtpitnh anh, ngửvcefa đvvfaglaou nhìvcefn anh.

Thờgyiyi gian càzspmng lâqlhvu, Chu Thâqlhvn càzspmng cảjjjjm thấkcooy bịalsrzspmy vòalsr, gãbqeji đvvfaglaou ngưtpitewixng ngùugbsng cưtpitgyiyi nótffri: “anh Sâqlhvm, em thậjjjjt sựzkbx khôqztfng biếzspmt anh đvvfaưtpita rưtpitewixu kia cho Kha Đxfgajeqkng, em còalsrn tưtpitxuling rằjeqkng…”

Tầglaon Sâqlhvm xoay ngưtpitgyiyi nhìvcefn vềaffw phírqira bọvfqfn họvfqf, hai tay khoanh trưtpitrehsc ngựzkbxc dựzkbxa vàzspmo ghếzspmqztf pha, khoéwfum miệbuozng nhếzspmch lêffjzn: “Tưtpitxuling rằjeqkng tôqztfi cầglaon?”

Chu Thâqlhvn liềaffwn vộaaeji vàzspmng lắziaac đvvfaglaou: “khôqztfng cótffr khôqztfng cótffr, em tuyệbuozt đvvfacqlei khôqztfng cótffr ýxlgl đvvfaótffr!”

“Nếzspmu khôqztfng cótffr ýxlgl đvvfaótffr, vậjjjjy sao cậjjjju lạtpiti đvvfaưtpita cho Cảjjjjnh Tâqlhvm.”

“…”

Tầglaon Ninh nắziaam tay thàzspmnh quyềaffwn đvvfaqztfffjzn biệbuozng, che khoéwfum miệbuozng cong lêffjzn củvvfaa mìvcefnh, Chu Thâqlhvn nàzspmy quáethk ngốcqlec.

Tầglaon Sâqlhvm nhớrehs tớrehsi bộaaejethkng khótffrc lótffrc tốcqlei qua củvvfaa Cảjjjjnh Tâqlhvm, càzspmng thấkcooy tứalsrc giậjjjjn, néwfumm khăcisrn mặbuozt xuốcqleng, nắziaam lấkcooy cổawmr áethko cậjjjju ta “Oàzspmnh—“ đvvfaèihfyzspmo tủvvfa, dùugbsng sứalsrc tàzspmn nhẫqztfn đvvfaáethknh.

Chu Thâqlhvn đvvfaãbqej trúyullng mấkcooy quyềaffwn, đvvfaau đvvfaếzspmn mứalsrc thiếzspmu chúyullt nữdvfha làzspm quỳakcr xuốcqleng, vộaaeji vàzspmng cầglaou xin tha thứalsr: “Sâqlhvm, anh Sâqlhvm, đvvfaewixi chúyullt, chuyệbuozn nàzspmy thựzkbxc sựzkbx khôqztfng thểqztf tráethkch em…Đxfgaaffwu do hai têffjzn khốcqlen kiếzspmp Tầglaon Ninh vàzspm Nhạtpitc Minh đvvfaưtpita chủvvfa ýxlgl ngu xuẩivdnn nàzspmy cho em, bọvfqfn họvfqf biếzspmt rõdguh rưtpitewixu kia anh đvvfaưtpita cho Kha Đxfgajeqkng, còalsrn khôqztfng nótffri cho em! Còalsrn đvvfaqztf em đvvfaưtpita rưtpitewixu! Em bịalsr oan màzspm…”

Tầglaon Ninh: “…”

Fu*k, vừdtqka mớrehsi trúyullng cótffr mấkcooy quyềaffwn màzspm đvvfaãbqej néwfumm hếzspmt mặbuozt mũujzdi đvvfai, rấkcoot sợewix đvvfai?


Tầglaon Sâqlhvm quay đvvfaglaou nhìvcefn vềaffw phírqira Tầglaon Ninh, lạtpitnh nhưtpitcisrng nótffri: “Láethk gan rấkcoot lớrehsn, lạtpiti dáethkm cùugbsng nhau cấkcoou kếzspmt đvvfaqztf chỉcwwanh tôqztfi.”

Tầglaon Ninh lạtpitnh hếzspmt cảjjjj sốcqleng lưtpitng, vộaaeji vàzspmng nótffri: “khôqztfng cótffr, thậjjjjt sựzkbx khôqztfng cótffr… Bọvfqfn em nàzspmo dáethkm chỉcwwanh anh.. Bọvfqfn em chỉcwwa muốcqlen đvvfaùugbsa giỡybuvn cáethki têffjzn Chu Thâqlhvn ngốcqlec nàzspmy mộaaejt chúyullt, ai biếzspmt cậjjjju ta lạtpiti ngu nhưtpit vậjjjjy…”

Chu Thâqlhvn lậjjjjp tứalsrc mắziaang: “Con mẹwkogtffrzspmy mớrehsi ngốcqlec! Cảjjjj nhàzspmzspmy đvvfaaffwu ngốcqlec!”

Chu Thâqlhvn ôqztfm bụjjjjng mởxuli miệbuozng mắziaang, thởxuli mạtpitnh cũujzdng khôqztfng dáethkm.

Tầglaon Sâqlhvm liếzspmc mắziaat nhìvcefn hai ngưtpitgyiyi nàzspmy mộaaejt váethki, chỉcwwa trai rưtpitewixu còalsrn mộaaejt nửvcefa trêffjzn bàzspmn: “Tựzkbx hai ngưtpitgyiyi thửvcef xem?”

Chu Thâqlhvn: “Em đvvfaaaejc thâqlhvn.”

Tầglaon Ninh: “…” Cậjjjju ta tuyệbuozt đvvfacqlei khôqztfng muốcqlen thửvcef.

“khôqztfng muốcqlen thửvcef thìvcef lậjjjjp tứalsrc cầglaom rưtpitewixu biếzspmn khỏujzdi đvvfaâqlhvy ngay.”

Chu Thâqlhvn chẳcwwang quan tâqlhvm mìvcefnh bịalsr đvvfaau, vộaaeji vàzspmng cầglaom bìvcefnh rưtpitewixu kia lêffjzn, xoay ngưtpitgyiyi chuẩivdnn bịalsr đvvfai, sau lạtpiti nghĩethk đvvfaếzspmn trong quầglaoy rưtpitewixu vẫqztfn còalsrn, lạtpiti xoay ngưtpitgyiyi đvvfai lấkcooy.

Cậjjjju ta trừdtqkng mắziaat nhìvcefn Tầglaon Ninh mộaaejt cáethki: “Cậjjjju giúyullp tôqztfi mộaaejt việbuozc thìvcef sẽynyi chếzspmt sao?”

Tầglaon Ninh trừdtqkng mắziaat liêffjzc Chu Thâqlhvn mộaaejt cáethki, tiếzspmn lêffjzn hỗhilo trợewix, sớrehsm biếzspmt rằjeqkng sẽynyi bịalsr mắziaang thìvcef đvvfaãbqej khôqztfng đvvfaếzspmn rồwkogi.

Hai ngưtpitgyiyi cầglaom rưtpitewixu đvvfai ra ngoàzspmi, ngồwkogi trêffjzn xe, Chu Thâqlhvn xoa bụjjjjng gàzspmo vàzspmi tiếzspmng, “Xưtpitơhilong sưtpitgyiyn còalsrn đvvfaang…”

Tầglaon Ninh cầglaom chai rưtpitewixu còalsrn mộaaejt nửvcefa kia quơhilo quơhilo, “Tráethkch khôqztfng đvvfaưtpitewixc anh Sâqlhvm muốcqlen đvvfaáethknh cậjjjju, chai nàzspmy còalsrn mộaaejt nửvcefa.”


Chu Thâqlhvn dưtpitrehsn ngưtpitgyiyi sang xem, trằjeqkm mặbuozc vàzspmi giâqlhvy: “Rưtpitewixu nàzspmy uốcqleng nửvcefa chéwfumn cũujzdng cótffr thểqztftffrng đvvfaếzspmn mộaaejt giờgyiy, anh Sâqlhvm chắziaac cũujzdng uốcqleng vàzspmi chéwfumn đvvfai? Bìvcefnh hoa yêffjzu tinh kia cótffr khoẻjjjj khôqztfng…”

Tầglaon Ninh: “Chắziaac cũujzdng sắziaap tàzspmn phếzspm rồwkogi, bằjeqkng khôqztfng sao anh Sâqlhvm cótffr thểqztf giậjjjjn nhưtpit vậjjjjy.”

Chu Thâqlhvn: “…”

thậjjjjt sựzkbx cótffr lỗhiloi vớrehsi côqztf ấkcooy.

Tầglaon Ninh láethki xe ra ngoàzspmi, Chu Thâqlhvn xoa bụjjjjng, kêffjzu đvvfaau vàzspmi tiếzspmng: “Con mẹwkogtffr, tôqztfi cũujzdng sắziaap tàzspmn phếzspm, anhSâqlhvm xuốcqleng tay quáethk đvvfaaaejc…”

Tầglaon Ninh liếzspmc mắziaat nhìvcefn têffjzn ngốcqlec nàzspmo đvvfaótffr mộaaejt cáethki: “mộaaejt đvvfaoạtpitn xưtpitơhilong sưtpitgyiyn cũujzdng khôqztfng gãbqejy làzspm may rồwkogi.”

“Đxfgaưtpitewixc cáethki mẹwkog, đvvfaalsrng nótffri chuyệbuozn sẽynyi đvvfaau thắziaat lưtpitng đvvfakcooy, nếzspmu khôqztfng phảjjjji cậjjjju đvvfaùugbsa bỡybuvn, tôqztfi cótffr thểqztf bịalsr đvvfaáethknh sao?”

“Đxfgaótffrzspmvcef cậjjjju ngốcqlec.”



Tầglaon Sâqlhvm đvvfaem máethky tírqirnh chuyểqztfn vàzspmo phòalsrng ngủvvfa, mộaaejt bêffjzn xửvcefxlglqztfng việbuozc mộaaejt bêffjzn chờgyiy Cảjjjjnh Tâqlhvm tỉcwwanh lạtpiti.

1 giờgyiy chiềaffwu, Cảjjjjnh Tâqlhvm tỉcwwanh ngủvvfa, cảjjjj ngưtpitgyiyi đvvfaaffwu đvvfaau, nhấkcoot làzspm bắziaap đvvfaùugbsi mỏujzdi khôqztfng chịalsru đvvfaưtpitewixc… Đxfgaaaejng mộaaejt cáethki cảjjjjm thấkcooy ngay cảjjjj mắziaat cũujzdng mờgyiy luôqztfn theo.

Tầglaon Sâqlhvm chốcqleng hai tay lêffjz giưtpitgyiyng, xoay ngưtpitgyiyi nhìvcefn côqztf chăcisrm chúyull, khoéwfum miệbuozng cong lêffjzn nhỏujzd giọvfqfng hỏujzdi: “Tỉcwwanh? Đxfgaótffri khôqztfng?”

Cảjjjjnh Tâqlhvm kéwfumo chăcisrn chùugbsm kírqirn đvvfaglaou.


Tuyệbuozt đvvfacqlei khôqztfng muốcqlen quan tâqlhvm đvvfaếzspmn anh.

Tầglaon sâqlhvm bắziaat đvvfaziaac dĩethktpitgyiyi, ngồwkogi lêffjzn giưtpitgyiyng, xốcqlec chăcisrn lêffjzn, Cảjjjjnh Tâqlhvm trừdtqkng mắziaat liếzspmc anh mộaaejt cáethki, anh giữdvfh chặbuozt chăcisrn, côqztf kéwfumo khôqztfng lạtpiti.

anh xoa nhẹwkog đvvfaglaou côqztf, nhỏujzd giọvfqfng nótffri: “Đxfgadtqkng giậjjjjn đvvfaưtpitewixc khôqztfng?”

Chắziaac côqztf béwfumzspmy nghĩethk anh chỉcwwa lo hưtpitxuling thụjjjj, khôqztfng đvvfaqztf ýxlgl đvvfaếzspmn cảjjjjm nhậjjjjn củvvfaa mìvcefnh, tốcqlei hôqztfm qua quảjjjj thậjjjjtanh đvvfaãbqej quáethk phậjjjjn, nhưtpitng..

Thậjjjj sựzkbx làzspm đvvfaãbqej xửvcefxlgl quáethk nhẹwkog cáethki têffjzn nhótffrc Chu Thâqlhvn kia.

Cảjjjjnh Tâqlhvm mấkcoot hứalsrng bĩethku môqztfi, tốcqlei hôqztfm qua anh đvvfaãbqej giảjjjji thírqirch qua nguyêffjzn nhâqlhvn, chírqirnh vìvcef vậjjjjy côqztf mớrehsi cảjjjjm thấkcooy buồwkogn bựzkbxc, khôqztfng nghĩethk tớrehsi côqztf tựzkbxvcefnh hạtpiti mìvcefnh, nếzspmu khôqztfng phảjjjji côqztf cho anh uốcqleng, côqztf bâqlhvy giờgyiy sẽynyikhôqztfng…Nửvcefa tàzspmn phếzspm.

Tầglaon Sâqlhvm nhìvcefn bộaaejethkng củvvfaa côqztf nghĩethk côqztf lạtpiti muốcqlen khótffrc, đvvfaem ngưtpitgyiyi từdtqk trong chăcisrn ra ôqztfm lêffjzn đvvfaùugbsi, nhỏujzd giọvfqfng dụjjjj dỗhilo: “khôqztfng cótffr lầglaon sau.”

Khoéwfum miệbuozng Cảjjjjnh Tâqlhvm giậjjjjt giậjjjjt, khôqztfng nótffri gìvcef.

Tầglaon Sâqlhvm liếzspmm liếzspmm khoéwfum miệbuozng côqztf mộaaejt chúyullt, Cảjjjjnh Tâqlhvm ngẩivdnng đvvfaglaou liếzspmc anh mộaaejt cáethki, nhỏujzd giọvfqfng nótffri: “Trong vòalsrng mộaaejt tháethkng.”

Tầglaon Sâqlhvm: “… Đxfgaưtpitewixc.”

Cảjjjjnh Tâqlhvm trưtpitewixt từdtqk trêffjzn đvvfaùugbsi anh xuốcqleng, hai châqlhvn mềaffwm nhũujzdn, lạtpiti ngãbqej vềaffw chỗhiloujzd, khoéwfum miệbuozng Tầglaon Sâqlhvm cong lêffjzn, nótffri đvvfaùugbsa: Muốcqlen ngủvvfa mộaaejt lúyullc nữdvfha khôqztfng? anh nótffri vớrehsi đvvfatpito diễdvfhn mộaaejt tiếzspmng, cảjjjjnh quay củvvfaa em đvvfaqztf đvvfaếzspmn nàzspmy mai.”

qztf đvvfaujzd mặbuozt trừdtqkng anh: “khôqztfng cầglaon!”

qztf khôqztfng muốcqlen chỉcwwavcefvcefnh màzspmzspmm chậjjjjm tiếzspmn đvvfaaaej củvvfaa cảjjjj đvvfazspmn làzspmm phim, may mắziaan hôqztfm nay quay cảjjjjnh đvvfaêffjzm, 5 giờgyiy chiềaffwu đvvfaếzspmn bêffjzn kia làzspm đvvfaưtpitewixc.

Hai tay chốcqleng lêffjzn vai anh đvvfaqztf đvvfaalsrng vữdvfhng, chậjjjjm rãbqeji đvvfai vàzspmo phòalsrng tắziaam, còalsrn khôqztfng cho anh đvvfai cùugbsng.

Trong phòalsrng tắziaam, Cảjjjjnh Tâqlhvm nhìvcefn trêffjzn ngưtpitgyiyi mìvcefnh, đvvfaãbqej cótffr mấkcooy chỗhilo khôqztfng nhìvcefn nổawmri, khắziaap nơhiloi đvvfaaffwzspm dấkcoou hôqztfn, bìvcefnh thưtpitgyiyng anh coi nhưtpitzspm khắziaac chếzspm, tốcqlei hôqztfm qua đvvfaffjzn cuồwkogng nhưtpit vậjjjjy, côqztf thậjjjjt sựzkbx hoàzspmi nghi cótffr phảjjjji anh mưtpitewixn rưtpitewixu đvvfaqztf pháethkt tiếzspmt hay khôqztfng.

May mắziaan anh còalsrn nhớrehs rõdguh hôqztfm nay côqztf phảjjjji quay phim, khôqztfng cótffrtpitu lạtpiti dấkcoou hôqztfn trêffjzn cổawmr côqztf, tâqlhvm tưtpit Cảjjjjnh Tâqlhvm thưtpit tháethki vàzspmi phầglaon.

4 giờgyiy chiềaffwu, Tầglaon Sâqlhvm đvvfaưtpita côqztf đvvfaếzspmn đvvfazspmn làzspmm phim, Cảjjjjnh Tâqlhvm quay đvvfaglaou nhìvcefn anh mộaaejt cáethki, “anh vềaffw đvvfai.”

Tầglaon Sâqlhvm xoa tótffrc côqztf, “Hôqztfm nay anh khôqztfng đvvfaếzspmn côqztfng ty, chờgyiy em quay xong chúyullng ta cùugbsng nhau vềaffw.

Đxfgaaaejng táethkc mởxuli cửvcefa củvvfaa côqztf dừdtqkng mộaaejt chúyullt, quay đvvfaglaou nhìvcefn anh, “khôqztfng cầglaon lo lắziaang cho em, em khôqztfng giậjjjjn, hay làzspm anh đvvfaếzspmn côqztfng ty đvvfai, bằjeqkng khôqztfng láethkt nữdvfha đvvfatpito diễdvfhn lạtpiti còalsrn phảjjjji tiếzspmp đvvfaótffrn anh.”

qztf lạtpiti bổawmr xung mộaaejt câqlhvu, “thậjjjjt sựzkbx, anh ởxuli đvvfaâqlhvy còalsrn làzspmm cho em mấkcoot hứalsrng đvvfakcooy.”

Tầglaon Sâqlhvm nhìvcefn chằjeqkm chằjeqkm côqztf vàzspmi giâqlhvy, cótffr chúyullt bấkcoot đvvfaziaac dĩethk nởxuli nụjjjjtpitgyiyi, “Đxfgaưtpitewixc, buổawmri tốcqlei anh đvvfaếzspmn đvvfaótffrn em.”

Cảjjjjnh Tâqlhvm hoáethk trang xong ngồwkogi mộaaejt bêffjzn chờgyiy quay phim, lấkcooy đvvfaiệbuozn thoạtpiti ra lưtpitrehst weibo, hôqztfm qua côqztf cótffr đvvfaăcisrng mộaaejt bàzspmi, còalsrn kèihfym theo hai bứalsrc ảjjjjnh, rấkcoot nhiềaffw fan bìvcefnh luậjjjjn xuốcqleng dưtpitrehsi chúyullc mừdtqkng sinh nhậjjjjt côqztf.

“<Tâqlhvm> Bìvcefnh hoa sinh nhậjjjjt vui vẻjjjj, Tầglaon tổawmrng chụjjjjp ảjjjjnh cho chịalsr phảjjjji khôqztfng? Cótffrethkm dăcisrng ảjjjjnh xxx khôqztfng?<doge>”

“Sinh nhậjjjjt vui vẻjjjj! Bìvcefnh hoa đvvfawkogp nhấkcoot! Chỉcwwazspmqztfm nay khôqztfng lộaaej châqlhvn dàzspmi đvvfaúyullng làzspm đvvfaáethkng tiếzspmc màzspm! Từdtqk sau khi cùugbsng Tầglaon tổawmrng mộaaejt chỗhilo thìvcef khôqztfng lộaaej châqlhvn nữdvfha, cótffr phảjjjji Tầglaon tổawmrng muốcqlen giữdvfh lạtpiti tựzkbx ngắziaam khôqztfng<doge>”

“Mỗhiloi ngàzspmy hỏujzdi mộaaejt lầglaon, Bìvcefnh hoa khi nàzspmo thìvcef đvvfaótffrng nữdvfh chírqirnh vậjjjjy? Ta chỉcwwa muốcqlen biếzspmt Tầglaon tổawmrng tặbuozng gìvcef, nếzspmu quàzspm sinh nhậjjjjt tặbuozng mộaaejt vai chírqirnh thìvcef tốcqlet rồwkogi! @Tầglaon Sâqlhvm.”

“Bìvcefnh hoa cùugbsng ngàzspmy càzspmng đvvfawkogp! Quảjjjj nhiêffjzn cótffrvcefnh yêffjzu củvvfaaTầglaon tổawmrng tưtpitrehsi tắziaam vàzspmo cótffr kháethkc, lờgyiyi nàzspmy chírqirnh làzspm nhưtpit vậjjjjy <doge>”



Cảjjjjnh Tâqlhvm: “…”

tpitrehsi tắziaam quáethk đvvfaaaej sẽynyi thàzspmnh tàzspmn hoa bạtpiti liễdvfhu đvvfaưtpitewixc chưtpita?!

Sinh nhậjjjjt nàzspmy tuyệbuozt đvvfacqlei làzspm sinh nhậjjjjt khótffr quêffjzn nhấkcoot củvvfaa côqztf! Cảjjjj đvvfagyiyi cũujzdng quêffjzn khôqztfng nổawmri.

Buổawmri tốcqlei Tầglaon Sâqlhvm tớrehsi đvvfaótffrn côqztf, đvvfatpito diễdvfhn ra ngoàzspmi đvvfaótffrn anh, tưtpitơhiloi cưtpitgyiyi nótffri: “Tầglaon tổawmrng.”

Tầglaon Sâqlhvm nhìvcefn mộaaejt vòalsrng, khôqztfng thấkcooy Cảjjjjnh Tâqlhvm, anh lãbqejnh đvvfatpitm hỏujzdi: “Cảjjjjnh Tâqlhvm đvvfaâqlhvu?”

Đxfgatpito diễdvfhn cũujzdng nhìvcefn quanh mộaaejt lưtpitewixt, trợewixxlgl đvvfatpito diễdvfhn yếzspmu ớrehst nótffri mộaaejt câqlhvu: “Cảjjjjnh tiểqztfu thưtpitffjzn xe củvvfaa trợewixxlgl, 10 phúyullt trưtpitrehsc đvvfaãbqej láethki đvvfai.”

Chuyệbuozn nàzspmy đvvfabuozc biệbuozt lúyullng túyullng nha.

Đxfgatpito diễdvfhn cưtpitgyiyi mỉcwwaa: “Tầglaon tổawmrng trưtpitrehsc khi tớrehsi khôqztfng gọvfqfi đvvfaiệbuozn cho Cảjjjjnh Tâqlhvm sao?”

Tầglaon Sâqlhvm nheo mắziaat mộaaejt cáethki, thảjjjjn nhiêffjzn ừdtqk, xoay ngưtpitgyiyi đvvfai, vừdtqka đvvfai vừdtqka bấkcoom đvvfaiệbuozn thoạtpiti, sắziaac mặbuozt hơhiloi trầglaom xuốcqleng.

zspmo trong xe, anh rúyullt ra mộaaejt đvvfaiềaffwu thuộaaejc ngậjjjjm bêffjzn miệbuozng, dùugbsng sứalsrc húyullt vàzspmi hơhiloi, đvvfaiệbuozn thoạtpiti kếzspmt nốcqlei, anhtrầglaom giọvfqfng hỏujzdi: “Sao lạtpiti khôqztfng đvvfaewixi anh? khôqztfng phảjjjji anh bảjjjjo sẽynyi đvvfaếzspmn đvvfaótffrn em sao?”

Cảjjjjnh Tâqlhvm nhỏujzd giọvfqfng nótffri: “Mấkcooy ngàzspmy nay em sẽynyi vềaffw nhàzspmxuli.”

anh nhìvcefn ra ngoàzspmi cửvcefa sổawmr, liếzspmm môqztfi mộaaejt cáethki, vốcqlen cũujzdng giậjjjjn mộaaejt chúyullt, nhưtpitng vừdtqka nghe côqztf yếzspmu đvvfauốcqlei nótffri thìvcefliềaffwn dịalsru xuốcqleng, nhỏujzd giọvfqfng nótffri: “Cảjjjjnh Tâqlhvm, em đvvfaang tứalsrc giậjjjjn vớrehsi anh?”

Cảjjjjnh Tâqlhvm cắziaan môqztfi, phủvvfa nhậjjjjn: “khôqztfng cótffr, em chỉcwwa muốcqlen bỏujzdhiloi anh mấkcooy ngàzspmy.”

Tầglaon Sâqlhvm tứalsrc giậjjjjn bậjjjjt cưtpitgyiyi: “Mấkcooy ngàzspmy?”

Cảjjjjnh Tâqlhvm nótffri: “Íefbft nhấkcoot năcisrm ngàzspmy.”

Đxfgaưtpitewixc, bảjjjjn lĩethknh lớrehsn.

Tầglaon Sâqlhvm trầglaom mặbuozc, đvvfaưtpita tay ra ngoàzspmi cửvcefa sổawmryullng tàzspmn thuốcqlec, cúyulli đvvfaglaou nhìvcefn bótffr hồwkogng bêffjzn ghếzspm phụjjjj, khoéwfum miệbuozng giễdvfhu cợewixt cong lêffjzn: “Đxfgaưtpitewixc, vậjjjjy em cứalsr bỏujzdhiloi anh đvvfai, năcisrm ngàzspmy, hơhilon anh sẽynyi khôqztfng đvvfawkogng ýxlgl.”

Cảjjjjnh Tâqlhvm: “…”

Cảjjjjnh Tâqlhvm từdtqk đvvfaêffjzm đvvfaótffr trởxuli đvvfai, thậjjjjt sựzkbx bắziaat đvvfaglaou lạtpitnh nhạtpitt thờgyiy ơhilo vớrehsi anh.

Ngàzspmy hôqztfm sau, Chu Nghi Ninh nghe đvvfaưtpitewixc chuyệbuozn chai rưtpitewixu kia từdtqk chỗhilo Tầglaon Ninh, thiếzspmu chúyullt nữdvfha cưtpitgyiyi mấkcoot cảjjjj giọvfqfng.

Tốcqlei lậjjjjp tứalsrc gọvfqfi đvvfaiệbuozn thoạtpiti cho Cảjjjjnh Tâqlhvm: “ Ha ha ha ha ha! Chuyệbuozn nàzspmy thậjjjjt đvvfaúyullng làzspm giốcqleng chuyệbuozn ngu xuẩivdnn màzspm Chu Thâqlhvn sẽynyi làzspmm màzspm, Bìvcefnh Hoa cậjjjju cótffr khoẻjjjj khôqztfng? Cótffrzspmn phếzspm khôqztfng? Cậjjjju mau nótffri cho mìvcefnh nghe mộaaejt chúyullt đvvfai, rưtpitewixu kia rốcqlet cuộaaejc lợewixi hạtpiti thếzspmzspmo?”

Nhắziaac đvvfaếzspmn Chu Thâqlhvn Cảjjjjnh Tâqlhvm liềaffwn đvvfaffjzn lêffjzn, sao lạtpiti cótffr thểqztf đvvfaưtpita loạtpiti đvvfawkog vậjjjjt nàzspmy cho côqztf, quảjjjj thậjjjjt làzspm bẫqztfy chếzspmt côqztf! côqztf tứalsrc giậjjjjn nótffri: “Nếzspmu cậjjjju muốcqlen biếzspmt thìvcef tìvcefm đvvfaàzspmn ôqztfng thửvcef đvvfai!”

Chu Nghi Ninh cưtpitơhiloìvcef khôqztfng ngớrehst: “Gìvcef đvvfakcooy, tốcqlei hôqztfm qua hai ngưtpitgyiyi làzspmm mấkcooy lầglaon? Bảjjjjy lầglaon?”

Cảjjjjnh Tâqlhvm cũujzdng nghĩethk mộaaejt chúyullt, nhớrehs đvvfai nhớrehs lạtpiti mặbuozt bắziaat đvvfaglaou nótffrng lêffjzn, trưtpitrehsc khi Tầglaon Sâqlhvm pháethkt cuồwkogng đvvfaãbqejzspmm hai lầglaon, sau đvvfaótffr

tpitewixt qua bảjjjjy lầglaon…

“nótffri đvvfai, rốcqlet cuộaaejc mấkcooy lầglaon?”

“… khôqztfng nótffri cho cậjjjju!”

“nótffri mộaaejt chúyullt thôqztfi màzspm! Tòalsralsr chếzspmt mìvcefnh rồwkogi.”

Cảjjjjnh Tâqlhvm trựzkbxc tiếzspmp cúyullp đvvfaiệbuozn thoạtpiti.

Ngàzspmy thứalsr ba, Cảjjjjnh Tâqlhvm quay phim xong, đvvfai mộaaejt chuyếzspmn đvvfaếzspmn đvvfazspmn làzspmm phim <Tháethki Bìvcefnh vưtpitơhilong triềaffwu>, côqztf đvvfaãbqej nhiềaffwu ngaỳakcr khôqztfng đvvfaếzspmn rồwkogi, khôqztfng biếzspmt Chu Nghi Ninh quay thếzspmzspmo, vừdtqka vặbuozn hôqztfm nay cótffr cảjjjjnh quay củvvfaa côqztf, liềaffwn đvvfai qua xem mộaaejt chúyullt.

Vừdtqka đvvfaếzspmn bêffjzn kia, liềaffwn nghe đvvfaưtpitewixc tiếzspmng ngưtpitgyiyi xìvcefzspmo bàzspmn táethkn, nótffri cáethki gìvcefzspm anh Đxfgaôqztfng nổawmri giậjjjjn còalsrn đvvfaáethkng sợewixhilon đvvfatpito diễdvfhn Từdtqk.

“anh Đxfgaôqztfng tứalsrc giậjjjjn đvvfaúyullng làzspm thậjjjjt đvvfaáethkng sợewix, khôqztfng chửvcefi ngưtpitgyiyi, thìvcef cứalsr nhìvcefn nhưtpit vậjjjjy, cảjjjjm thấkcooy lạtpitnh hếzspmt cảjjjj ngưtpitgyiyi màzspm.”

“Bấkcoot quáethk… Tôqztfi cảjjjjm thấkcooy Chu Nghi Ninh rấkcoot cốcqle gắziaang, dùugbs sao côqztf ấkcooy cũujzdng giữdvfha chừdtqkng chuyểqztfn nghềaffwzspm.”

“Bấkcoot quáethk nộaaeji tâqlhvm Chu Nghi Ninh cũujzdng quáethk lớrehsn, bịalsr mắziaang mặbuozt cũujzdng khôqztfng đvvfaujzd, nếzspmu tôqztfi màzspm bịalsr Từdtqk đvvfatpito diễdvfhn mắziaang nhưtpit vậjjjjy, chắziaac đvvfaãbqej khótffrc rồwkogi.”

Cảjjjjnh Tâqlhvm sửvcefng sốcqlet, Chu Nghi Ninh thảjjjjm nhưtpit vậjjjjy sao? khôqztfng chỉcwwatffr đvvfatpito diễdvfhn mắziaang, ngay cảjjjj anh Đxfgaôqztfng cũujzdng pháethkt giậjjjjn?

qztf đvvfai vàzspmo phòalsrng nghỉcwwa, Chu Nghi Ninh cúyulli đvvfaglaou, trêffjzn khuôqztfn mặbuozt nhỏujzd nhắziaan khôqztfng cótffr biểqztfu cảjjjjm gìvcef, nhìvcefn cótffr chúyullt côqztf đvvfaơhilon.

Ngay cảjjjj côqztf đvvfai tớrehsi cũujzdng khôqztfng pháethkt hiệbuozn ra, côqztf gọvfqfi mộaaejt tiếzspmng: “Nghi Ninh.”

Chu Nghi Ninh ngẩivdnng đvvfaglaou, nhìvcefn côqztf cưtpitgyiyi cưtpitgyiyi: “Sao cậjjjju lạtpiti tớrehsi đvvfaâqlhvy?”

Cảjjjjnh Tâqlhvm ngồwkogi xuốcqleng bêffjzn cạtpitnh côqztf ấkcooy, cótffr chúyullt lo lắziaang hỏujzdi: “Cậjjjju khôqztfng sao chứalsr? Nghe nótffri anh Đxfgaôqztfng nổawmri giậjjjjn?”

Chu Nghi Ninh cưtpitgyiyi cưtpitgyiyi, nửvcefa ngàzspmy mớrehsi chậjjjjm chạtpitp nótffri: “khôqztfng cótffr chuyệbuozn gìvcef, cótffr thểqztftffrvcef đvvfaâqlhvy, trưtpitrehsc kia thấkcooy Quýxlgl Đxfgaôqztfng Dưtpitơhilong rấkcoot lãbqejnh đvvfatpitm, hôqztfm nay thấkcooy anh ta pháethkt hoảjjjjvcefnh mớrehsi cảjjjjm thấkcooy anh ta giốcqleng ngưtpitgyiyi.”

Cảjjjjnh Tâqlhvm trợewixn trừdtqkng mắziaat: “Sao cậjjjju lạtpiti nótffri vậjjjjy, anh ấkcooy đvvfaãbqej làzspmm cáethki gìvcef?”

Chu Nghi Ninh hấkcoot cằjeqkm, cưtpitgyiyi vôqztfugbsng hưtpit hỏujzdng: “nótffri vớrehsi cậjjjju nhưtpit thếzspmzspmo bay giờgyiy, nótffri nhưtpit vậjjjjy nha, suy luậjjjjn mộaaejt chúyullt, trêffjzn ngưtpitgyiyi anh họvfqf tràzspmn ngậjjjjp hơhiloi thởxuli nam tírqirnh, nhưtpitng trêffjzn ngưtpitgyiyi Quýxlgl Đxfgaôqztfng Dưtpitơhilong lạtpiti làzspmhiloi thởxuli lạtpitnh lẽynyio, anh ta vừdtqka đvvfaalsrng bêffjzn cạtpitnh mìvcefnh liềaffwn muốcqlen trang bịalsr mộaaejt hệbuoz thốcqleng sưtpitxulii trêffjzn ngưtpitgyiyi anhta!”

Cảjjjjnh Tâqlhvm: “…Cótffr khoa trưtpitơhilong nhưtpit vậjjjjy sao?”

trêffjzn ngưtpitgyiyi Tầglaon Sâqlhvm tràzspmn ngậjjjjp hơhiloi thởxuli nam tírqirnh côqztf đvvfawkogng ýxlgl, bấkcoot quáethkhiloi thởxuli lạtpitnh lẽynyio làzspmethki guỷffjzvcef?”

Chu Nghi Ninh quay đvvfaglaou nhìvcefn côqztf, bỗhilong nhiêffjzn nởxuli nụjjjjtpitgyiyi: “Cótffr, thậjjjjt sựzkbx tòalsralsr anh ta nổawmri loạtpitn sẽynyi nhưtpit thếzspmzspmo.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.