Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 635 : Ngoại truyện

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

Bắkyxut đjdlwboitu từoynpaldva đjdlwônmoing năwgovm ngoáicibi, mẹicib Từoynp liềoynpn khônmoing ngừoynpng sinh bệefoonh. Vừoynpa vàmcpno đjdlwônmoing đjdlwãhxlm phảruxpi ởfkco lạdapci bệefoonh việefoon vàmcpni ngàmcpny, qua năwgovm mớnjxli lạdapci vàmcpno ởfkcomcpni ngàmcpny, hiệefoon tạdapci vừoynpa mớnjxli qua tháicibng Giêapeeng, lạdapci khônmoing tốmvret rồgbjoi. Bàmcpn cảruxpm thấwfjiy chínmoinh mìwglfnh cũxbtcng sắkyxup chếzalmt, liềoynpn muốmvren thanh thảruxpn ởfkco nhàmcpn chờnjxl chếzalmt, mặdgclc cho chồgbjong con, họaldvmcpnng thâpdetn thínmoich tớnjxli khuyêapeen bảruxpo, bàmcpnxbtcng khônmoing muốmvren đjdlwi.

Từoynp gia lúqohuc nàmcpny khônmoing chỉlvtr mộwglft mìwglfnh bàmcpnmcpn bệefoonh nhâpdetn, bàmcpn nộwglfi Từoynpxbtcng đjdlwãhxlm bịcejj bệefoonh vàmcpni năwgovm, gầboitn đjdlwâpdety bệefoonh tìwglfnh lạdapci càmcpnng trởfkcoapeen nguy kịcejjch.

apeen kia cũxbtcng khônmoing khuyêapeen đjdlwưwgovdxbic, bàmcpn nộwglfi Từoynp cầboitm lấwfjiy quyểzokan sổaswx tiếzalmt kiệefoom đjdlwãhxlm nhàmcpnu náicibt, cójycemcpni lờnjxli di ngônmoin muốmvren nójycei vớnjxli con cháicibu: “ Ta chếzalmt rồgbjoi cũxbtcng khônmoing cầboitn tốmvren tiềoynpn tốmvren bạdapcc củcpfra con cháicibu, bảruxpn thâpdetn ta cójyce, thếzalmmcpny làmcpn đjdlwcpfr rồgbjoi, khônmoing cầboitn làmcpnm lớnjxln, cầboitm lấwfjiy sốmvre tiềoynpn nàmcpny, cójyce thểzokamcpnm nhưwgov thếzalmmcpno thìwglf liềoynpn làmcpnm nhưwgov thếzalm đjdlwwfjiy đjdlwi...”

mcpn đjdlwãhxlmjycei đjdlwưwgovdxbic nhữmcpnng lờnjxli nàmcpny, mọaldvi ngưwgovnjxli đjdlwoynpu nghĩluwfmcpn lầboitn nàmcpny cũxbtcng sẽlvtr khônmoing chếzalmt đjdlwưwgovdxbic. Cũxbtcng đjdlwãhxlm khuyêapeen bàmcpn khônmoing cầboitn nójycei nhữmcpnng lờnjxli nàmcpny, dưwgovddevng bệefoonh cho thậmgbmt tốmvret, kếzalmt quảruxp lờnjxli còpqlhn chưwgova cójyce dứddevt, bàmcpn thậmgbmt sựpqlh đjdlwãhxlm đjdlwi rồgbjoi.

Ngưwgovnjxli luônmoin luônmoin muốmvren chếzalmt, màmcpnmcpn nộwglfi Từoynp bịcejj bệefoonh vàmcpni năwgovm, rốmvret cụoultc cũxbtcng đjdlwãhxlm chếzalmt, mọaldvi ngưwgovnjxli đjdlwoynpu cảruxpm thấwfjiy thanh thảruxpn hơpdetn đjdlwưwgovdxbic mộwglft chúqohut. Tuy làmcpn đjdlwưwgovdxbic thảruxp lỏddevng nhưwgovng ngưwgovnjxli trong nhàmcpn vẫssunn rấwfjit khổaswx sởfkco, khójycec đjdlwếzalmn cựpqlhc kỳjyce thưwgovơpdetng tâpdetm, cho nêapeen khônmoing khínmoi củcpfra gia đjdlwìwglfnh cójyce tang cầboitn cójyce thìwglf vẫssunn phảruxpi cójyce.


Từoynp gia rấwfjit nhanh liềoynpn bậmgbmn rộwglfn. Theo tậmgbmp tụoultc đjdlwcejja phưwgovơpdetng thìwglf nhàmcpnjyce ngưwgovnjxli chếzalmt đjdlwoynpu phảruxpi bắkyxun pháicibo.Bàmcpn nộwglfi Từoynp vừoynpa chúqohut hơpdeti thởfkco cuốmvrei cùaldvng, chúqohu Từoynp liềoynpn kêapeeu con trai đjdlwi bắkyxun pháicibo, vìwglf thếzalmpdetn phâpdetn nửbycka ngưwgovnjxli trong thônmoin đjdlwoynpu biếzalmt bàmcpn cụoult đjdlwãhxlm đjdlwi rồgbjoi.

pdet thểzoka mẹicib Từoynp tốmvret lêapeen đjdlwưwgovdxbic chúqohut nhưwgovng trong nhàmcpnjyce ngưwgovnjxli mấwfjit nêapeen vẫssunn phảruxpi giữmcpn vữmcpnng tinh thầboitn màmcpn tớnjxli. Bàmcpnaldvng bàmcpn nộwglfi Từoynp đjdlwwfjiu tranh cảruxp đjdlwnjxli, bâpdety giờnjxl chuyệefoon gìwglfxbtcng chẳjyceng muốmvren quảruxpn. Nhưwgovng cũxbtcng bởfkcoi vìwglf trong lòpqlhng khônmoing muốmvren quảruxpn, nêapeen hàmcpnnh đjdlwwglfng biểzokau hiệefoon ra bêapeen ngoàmcpni lạdapci càmcpnng phảruxpi quảruxpn, chẳjyceng thếzalm thìwglf họaldvmcpnng gầboitn xa đjdlwếzalmn đjdlwâpdety, ngưwgovnjxli ta sẽlvtrjycei nhưwgov thếzalmmcpno?

Lo xong việefooc hậmgbmu sựpqlh, mẹicib Từoynp liềoynpn cũxbtcng vônmoi lựpqlhc nằnpgwm trêapeen giưwgovnjxlng.

Từoynp Thanh ởfkcoapeen cạdapcnh chăwgovm sójycec bàmcpn, bàmcpnpdetpdetmcpnng màmcpnng tỉlvtrnh lạdapci, cầboitm lấwfjiy tay Từoynp Thanh nójycei: “Mẹicib đjdlwi rồgbjoi, con phảruxpi chăwgovm sójycec ba con thậmgbmt tốmvret!”

“Mẹicib, ngưwgovnjxli khônmoing nêapeen nójycei lung tung.” Từoynp Thanh nójycei, “Trưwgovnjxlc cứddev uốmvreng thuốmvrec màmcpn ônmoing nộwglfi Lưwgovu đjdlwãhxlmapee đjdlwơpdetn, nếzalmu vẫssunn khônmoing tốmvret vậmgbmy thìwglf liềoynpn đjdlwếzalmn bệefoonh việefoon kháicibm lạdapci.Nếzalmu nhưwgov mẹicib đjdlwi rồgbjoi, ba sẽlvtr phảruxpi làmcpnm sao bâpdety giờnjxl?Mẹicibxbtcng nêapeen vìwglf ba màmcpn suy nghĩluwf mộwglft chúqohut...”

Mẹicib Từoynp im lặdgclng mộwglft hồgbjoi, nghĩluwf đjdlwếzalmn ngưwgovnjxli bạdapcn giàmcpn, lạdapci khônmoing nỡddev chếzalmt. Bàmcpnfkco trêapeen giưwgovnjxlng trởfkcowglfnh mộwglft cáicibi, hai mắkyxut trốmvreng rỗudahng nhìwglfn trầboitn nhàmcpn, sau đjdlwójyce hỏddevi: “Thanh Thanh... Con nójycei cho mẹicib biếzalmt, em trai con lúqohuc trưwgovnjxlc cùaldvng cáicibi ngưwgovnjxli họaldv Đxnhcinh kia...rốmvret cuộwglfc làmcpn xảruxpy ra chuyệefoon gìwglf?”

Từoynp Thanh sửbyckng sốmvret. Chuyệefoon nàmcpny cũxbtcng đjdlwãhxlm trônmoii qua bao nhiêapeeu năwgovm rồgbjoi, làmcpnm sao đjdlwếzalmn bâpdety giờnjxl mẹicib vẫssunn còpqlhn nhớnjxl???

“Con cũxbtcng biếzalmt.” Mẹicib Từoynpjycei, “Mẹicib đjdlwãhxlm tráicibch nhầboitm đjdlwddeva nhỏddevwfjiy phảruxpi khônmoing?”

Từoynp Thanh trầboitm mặdgclc mộwglft phen, thấwfjiy bàmcpn vẫssunn lẳjyceng lặdgclng nhìwglfn cônmoi, cônmoi liềoynpn đjdlwem châpdetn tưwgovnjxlng chuyệefoon Từoynp Trọaldvng cùaldvng Uyểzokan Tìwglfnh kếzalmt hônmoin ra nójycei: “Đxnhcâpdety cũxbtcng khônmoing phảruxpi làmcpn lỗudahi củcpfra mộwglft mìwglfnh Uyểzokan Tìwglfnh, màmcpn mẹicibxbtcng đjdlwoynpng tráicibch em trai, thằnpgwng bénjxlqohuc ấwfjiy cũxbtcng rấwfjit khổaswx sởfkco... Em ấwfjiy làmcpn muốmvren đjdlwzoka cho mẹicib vui vẻxbtc.”

Mẹicib Từoynp khójycec rốmvreng lêapeen: “Mẹicib biếzalmt... Mẹicib đjdlwoynpu biếzalmt... Cáicibc con làmcpn do mẹicib sinh, làmcpnm sao mẹicib lạdapci cójyce thểzoka khônmoing biếzalmt a?”Khi đjdlwójyce chỉlvtrjyce thểzoka đjdlwem sai lầboitm đjdlwaswxapeen đjdlwboitu ngưwgovnjxli kháicibc thìwglfmcpn mớnjxli tiếzalmp tụoultc kiêapeen trìwglf đjdlwưwgovdxbic..

“Đxnhcddeva nhỏddevmcpny tráicibi lạdapci cũxbtcng khônmoing mang thùaldv...” Mẹicib Từoynpjycei, tay nắkyxum chắkyxuc bàmcpnn tay Từoynp Thanh, “Con đjdlwãhxlm giúqohup con bénjxl, ngưwgovdxbic lạdapci nójycemcpnng nhớnjxljoqz...! Phảruxpi nhớnjxlmcpnm chuyệefoon xấwfjiu, tấwfjit cójyceicibo ứddevng!”

Từoynp Thanh háicib miệefoong thởfkco dốmvrec, cônmoixbtcng khônmoing biếzalmt phảruxpi nójycei gìwglf.Nếzalmu nhưwgov thựpqlhc sựpqlh gặdgclp báicibo ứddevng cônmoixbtcng khônmoing biếzalmt phảruxpi khuyêapeen giảruxpi lãhxlmo nhâpdetn gia ngưwgovnjxli nhưwgov thếzalmmcpno.

Mẹicib Từoynpjycei: “Nếzalmu con khônmoing gặdgclp báicibo ứddevng thìwglf con trai con sẽlvtr gặdgclp báicibo ứddevng. Nếzalmu con trai con khônmoing gặdgclp báicibo ứddevng thìwglf cháicibu con cũxbtcng sẽlvtr gặdgclp màmcpn thônmoii...Em trai con đjdlwãhxlm chếzalmt, cũxbtcng coi nhưwgov ônmoing trờnjxli chừoynpng phạdapct gia đjdlwìwglfnh ta rồgbjoi!”


“Mẹicib... Mẹicib khônmoing cầboitn phảruxpi suy nghĩluwf nhiềoynpu!” Từoynp Thanh hônmoiapeen mộwglft tiếzalmng, lạdapci sợdxbimcpn quáicib thưwgovơpdetng tâpdetm, nêapeen muốmvren ngắkyxut mạdapcch suy nghĩluwf củcpfra bàmcpn.

Mẹicib Từoynp lắkyxuc đjdlwboitu, thấwfjip giọaldvng nójycei: “ Trong lòpqlhng bàmcpn nộwglfi con cũxbtcng thựpqlhc ngoan đjdlwwglfc a... Cáicibi kia...Con làmcpn cháicibu nộwglfi hai, vềoynp sau nhấwfjit đjdlwcejjnh cũxbtcng phảruxpi cẩxfhvn thậmgbmn.”

“Dạdapc.” Từoynp Thanh gậmgbmt đjdlwboitu.

“Lúqohuc trưwgovnjxlc bàmcpn nộwglfi con cùaldvng cônmoi con đjdlwgbjong thờnjxli mang ngưwgovnjxli đjdlwi, đjdlwi đjdlwếzalmn nửbycka đjdlwưwgovnjxlng, bàmcpn nộwglfi con khônmoing muốmvren tiễdgcln tặdgclng, liềoynpn muốmvren đjdlwem ngưwgovnjxli giếzalmt chếzalmt...”

Từoynp Thanh thởfkco hốmvrec vìwglf kinh ngạdapcc.

“Lúqohuc ấwfjiy bàmcpnnmoii con xúqohui dụoultc cônmoi con vấwfjit đjdlwddeva nhỏddev kia xuốmvreng ruộwglfng. Cũxbtcng may làmcpnnmoi con chạdapcy vềoynp, bàmcpn ta mớnjxli cójyce thểzoka thu tay lạdapci, nếzalmu khônmoing thìwglfxbtcng đjdlwãhxlm chếzalmt từoynppdetu rồgbjoi!”

“Mẹicib... Mẹicibmcpnm sao màmcpn biếzalmt?” Từoynp Thanh kinh hãhxlmi hỏddevi. Tuy trong ấwfjin tưwgovdxbing củcpfra cônmoi, bàmcpn nộwglfi cójyce chúqohut nghiêapeem khắkyxuc, nhưwgovng cônmoi chưwgova bao giờnjxl nghĩluwf đjdlwếzalmn bàmcpn nộwglfi lạdapci cójycepdetm giếzalmt ngưwgovnjxli!

“Làmcpnnmoi con vụoultng trộwglfm nójycei cho mẹicib biếzalmt.” Mẹicib Từoynp cuộwglfn cuộwglfn chăwgovn, cảruxpm thấwfjiy sốmvreng lưwgovng cójyce chúqohut ớnjxln lạdapcnh, “Bàmcpn nộwglfi con cũxbtcng khônmoing biếzalmt làmcpnm sao cójyce thểzoka nhẫssunn tâpdetm nhưwgov vậmgbmy? Khẳjyceng đjdlwcejjnh làmcpnmcpn ta đjdlwãhxlmmcpnm rấwfjit nhiềoynpu chuyệefoon xấwfjiu nêapeen ônmoing trờnjxli muốmvren trừoynpng phạdapct, khiếzalmn cho em trai con phảruxpi chếzalmt...”

Từoynp Thanh cảruxpm thấwfjiy tâpdetm tìwglfnh bàmcpn khônmoing đjdlwưwgovdxbic ổaswxn đjdlwcejjnh, liềoynpn khônmoing giáicibm hỏddevi tiếzalmp nữmcpna. Nếzalmu cứddev tiếzalmp tụoultc nhưwgov vậmgbmy, cójyce khi chínmoinh cônmoixbtcng sẽlvtr khônmoing thểzoka chấwfjip nhậmgbmn đjdlwưwgovdxbic nêapeen đjdlwàmcpnnh nójycei: “Mẹicib, mẹicibxbtcng đjdlwoynpng suy nghĩluwf nhiềoynpu nữmcpna, mẹicibapeen dưwgovddevng thâpdetn thểzoka cho thậmgbmt tốmvret! Tiểzokau Kiệefoot cũxbtcng sắkyxup kếzalmt hônmoin rồgbjoi, chờnjxl thằnpgwng bénjxl sinh con, nhàmcpnwglfnh liềoynpn cójyce ngưwgovnjxli nốmvrei dõjoqzi tônmoing đjdlwưwgovnjxlng!”

Tiểzokau Kiệefoot làmcpn con trai thứddev hai củcpfra Từoynp Thanh. Từoynp sau khi Tửbyck Trọaldvng mấwfjit, cônmoimcpn chồgbjong liềoynpn thốmvreng nhấwfjit đjdlwzoka Tiểzokau Kiệefoot sửbycka thàmcpnnh họaldv”Từoynp”, đjdlwzoka cho Từoynp gia cójyce ngưwgovnjxli nốmvrei dõjoqzi tônmoing đjdlwưwgovnjxlng.

Mẹicib Từoynp gậmgbmt đjdlwboitu, vỗudah vỗudah tay cônmoi: “Con hẳjycen sẽlvtr hạdapcnh phúqohuc hơpdetn mẹicib...”

Truyệefoon cựpqlhc hay mớnjxli:,- 2.-3.-4.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.