Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 634 : Ngoại truyện

    trước sau   
Editor: Chi Misaki

sbwrm mộilnmt nhàtrsk trọpcqi nhỏlnyo, hai ngưbsrbkbsli làtrskm bộilnm nhưbsrb đcvifi côfcwcng táucoec, liềspczn thuêqqxd mộilnmt phòuteang đcvifôfcwci, sau đcvifófjap liềspczn ngủxanm trêqqxdn mộilnmt chiếwuutc giưbsrbkbslng...

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh lầeddvn nàtrsky cófjap vẻsxfx ôfcwcn nhu hơbznsn, côfcwcng táucoec chuẩbhwan bịyewwedhsng rấbbqgt tốftzht, cáucoei gìsbwr cầeddvn cófjapedhsng cófjap, nhưbsrbng Văfwxmn Sâiuobm vẫftzhn rấbbqgt đcvifau, bấbbqgt quáucoe so vớjleoi lầeddvn trưbsrbjleoc thìsbwr tốftzht hơbznsn nhiềspczu rồcqxei.

fwxmn qua lăfwxmn lạcmoyi cũedhsng mộilnmt giờkbsl, rốftzht cụnohdc cũedhsng kếwuutt thúgdgxc, Văfwxmn Sâiuobm thởaxmjtrski nhẹilnm nhõrrrtm mộilnmt hơbznsi. Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh nằhzxom xuốftzhng bêqqxdn cạcmoynh anh, nghỉbhwa ngơbznsi mộilnmt hồcqxei, liềspczn xoay ngưbsrbkbsli lạcmoyi khẽydtr cắmubxn bảoygh vai Văfwxmn Sâiuobm, tay khẽydtriuobn vêqqxd đcvifiểhpcbm đcviflnyo đcviflnyo trưbsrbjleoc ngựwrpuc anh: “Vẫftzhn kiêqqxdn trìsbwr sao?”

fwxmn Sâiuobm nheo mắmubxt lạcmoyi, cófjap chúgdgxt sợhpcb. Lầeddvn trưbsrbjleoc anh nghỉbhwa ngơbznsi rấbbqgt lâiuobu, thiếwuutu chúgdgxt nữprzma thìsbwr mấbbqgt nửviaca cáucoei mạcmoyng.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh xoay ngưbsrbkbsli đcvifèbzns anh: “Ai kêqqxdu em lựwrpua chọpcqin con đcvifưbsrbkbslng nàtrsky? Dầeddvn dầeddvn rồcqxei sẽydtr quen.”


“Dầeddvn dầeddvn sẽydtr quen?” Văfwxmn Sâiuobm ngu ngốftzhc lặqlftp lạcmoyi. Cófjap ýqlftsbwr? Còutean cófjap vềspcz sau sao? Dùqqxd cho làtrsk mộilnmt năfwxmm, hai năfwxmm, cũedhsng sẽydtr khôfcwcng phảoyghi làtrskaxmji mãaxmji. Đmubxúgdgxng vậmvimy, tạcmoyi sao lạcmoyi thàtrsknh ra thếwuuttrsky a?

Anh nhìsbwrn Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh, chậmvimm rãaxmji cụnohdp mắmubxt xuốftzhng. Thôfcwci thôfcwci, làtrsk anh chủxanm đcvifilnmng đcvifi trêqqxdu chọpcqic ngưbsrbkbsli ta... Chờkbsl cậmvimu ấbbqgy cháucoen ngấbbqgy anh rồcqxei, mộilnmt mìsbwrnh anh chịyewwu đcvifwrpung cũedhsng đcvifưbsrbhpcbc.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh cúgdgxi đcvifeddvu, môfcwci cậmvimu khẽydtr chạcmoym vàtrsko môfcwci anh. Môfcwci anh run lêqqxdn, khẽydtr mởaxmj. Đmubxeddvu lưbsrbiuobi Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh liềspczn chui vàtrsko, cùqqxdng anh dâiuoby dưbsrba mộilnmt chỗhzxo.

Lạcmoyi mộilnmt phen **, Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh nghỉbhwa ngơbznsi mộilnmt lúgdgxc, liềspczn đcvifwuutng dậmvimy mặqlftc quầeddvn áucoeo.

fwxmn Sâiuobm cầeddvm lấbbqgy chăfwxmn, ngófjapn tay run rẩbhway. Đmubxâiuoby làtrsk nhưbsrb thếwuuttrsko? Ngủxanm xong liềspczn đcvifi? A... Anh cũedhsng chỉbhwa xứwuutng nhưbsrb vậmvimy màtrsk thôfcwci.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh mặqlftc quầeddvn áucoeo tửviac tếwuut, ngồcqxei đcvifếwuutn bêqqxdn giưbsrbkbslng, cầeddvm tay anh. Loạcmoyi ôfcwcn nhu nàtrsky... Làtrskm cho tráucoei tim ngưbsrbkbsli ta cũedhsng trởaxmjqqxdn ấbbqgm áucoep, Văfwxmn Sâiuobm cófjap chúgdgxt kívfxxch đcvifilnmng nhìsbwrn cậmvimu.

Cậmvimu cófjap chúgdgxt khôfcwcng tựwrpu nhiêqqxdn nófjapi: “Lầeddvn trưbsrbjleoc... Em khôfcwcng thểhpcb tráucoech tôfcwci.”

“Tôfcwci khôfcwcng tráucoech cậmvimu.” Văfwxmn Sâiuobm muốftzhn ngồcqxei dậmvimy.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh ấbbqgn anh trởaxmj vềspcz: “Tôfcwci cũedhsng khôfcwcng phảoyghi ra nưbsrbjleoc ngoàtrski đcvifhpcb du họpcqic, bìsbwrnh thưbsrbkbslng đcvifspczu mộilnmt năfwxmm, hai năfwxmm, thậmvimm chívfxxtrskfwxmm năfwxmm cũedhsng khôfcwcng trởaxmj lạcmoyi. Nếwuutu cófjap trởaxmj lạcmoyi, cũedhsng khôfcwcng ởaxmj đcvifưbsrbhpcbc vàtrski ngàtrsky. Bấbbqgt quáucoe... Tôfcwci sẽydtr khôfcwcng tìsbwrm ngưbsrbkbsli đcvifàtrskn ôfcwcng kháucoec, cũedhsng sẽydtr khôfcwcng tìsbwrm ngưbsrbkbsli phụnohd nữprzm kháucoec. Tôfcwci khôfcwcng chắmubxc chắmubxn khi nàtrsko mọpcqii chuyệutean mớjleoi ổilqcn đcvifyewwnh lạcmoyi, nếwuutu em nguyệutean ýqlft, thìsbwraxmj chỗhzxotrsky chờkbslfcwci. Nếwuutu em đcvifi tìsbwrm ngưbsrbkbsli kháucoec, vậmvimy thìsbwrfjapi cho tôfcwci biếwuutt, tôfcwci khôfcwcng muốftzhn chạcmoym phảoyghi ngưbsrbkbsli màtrsk ngưbsrbkbsli kháucoec đcvifãaxmj chạcmoym qua.”

fwxmn Sâiuobm kívfxxch đcvifilnmng đcvifếwuutn toàtrskn thâiuobn run rẩbhway.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh thu tay: “ Em cẩbhwan thậmvimn suy nghĩfwxm đcvifi.”

fwxmn Sâiuobm bắmubxt lấbbqgy tay cậmvimu: “Chúgdgxng ta! Cậmvimu...”

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh cầeddvm tay anh, hung hăfwxmng nắmubxm chặqlftt “Đmubxâiuoby chívfxxnh làtrsk em nófjapi, nếwuutu em dáucoem câiuobu tam đcvifáucoep tứwuut... Tôfcwci sẽydtr đcvifhpcb cho bốftzhn ngưbsrbkbsli làtrskm chếwuutt em! Em kégdgxo tôfcwci đcvifi trêqqxdn con đcvifưbsrbkbslng nàtrsky...Tôfcwci biếwuutt lầeddvn trưbsrbjleoc cófjap chúgdgxt ngoan đcvifilnmc đcvifftzhi vớjleoi em, vềspcz sau lạcmoyi càtrskng khôfcwcng cófjap nhiềspczu thờkbsli gian bồcqxei em, cũedhsng chỉbhwafjap thểhpcb... Chỉbhwafjap thểhpcb chung thủxanmy vớjleoi mộilnmt ngưbsrbkbsli. Nếwuutu đcvifcqxeng ýqlft, cảoygh đcvifkbsli nàtrsky tôfcwci nguyệutean ýqlftaxmjqqxdng em.”


“Đmubxưbsrbhpcbc...” Văfwxmn Sâiuobm ngồcqxei xuốftzhng, ôfcwcm cậmvimu, “Thựwrpuc xin lỗhzxoi...”

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh vỗhzxo vỗhzxo vai anh, đcvifhpcb cho anh nằhzxom xuốftzhng.

fwxmn Sâiuobm nhìsbwrn anh: “Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng bảoygho anh ởaxmjqqxdn ngoàtrski cẩbhwan thậmvimn chúgdgxt, anh... Nhấbbqgt đcvifyewwnh phảoyghi cẩbhwan thậmvimn đcvifbbqgy.”

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh liếwuutc anh mộilnmt cáucoei, nằhzxom xuốftzhng bêqqxdn cạcmoynh anh, ôfcwcm anh vàtrsko trong ngựwrpuc: “Anh sẽydtr.”

Qua mộilnmt lúgdgxc lâiuobu sau, Văfwxmn Sâiuobm hỏlnyoi: “Anh khôfcwcng đcvifi nữprzma hảoygh?”

“Uh`m, ởaxmjqqxdng em.”

fwxmn Sâiuobm nởaxmj nụnohdbsrbkbsli.

Mộilnmt giờkbsl sau, Văfwxmn Sâiuobm ngủxanm thiếwuutp đcvifi. Đmubxiệutean thoạcmoyi Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh liềspczn đcvifilqc chuôfcwcng, cậmvimu vộilnmi vàtrskng tiếwuutp: “Ưcqxehm?”

“Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh chúgdgxgdgxm xe anh đcvifi đcvifâiuobu rồcqxei hảoygh?!” Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng gàtrsko thégdgxt, kỳspcz thậmvimt làtrsk sợhpcb cậmvimu láucoei xe loạcmoyn xạcmoy, lạcmoyi xảoyghy ra chuyệutean ngoàtrski ýqlft muốftzhn thôfcwci.

“Em ởaxmjqqxdng vớjleoi Văfwxmn Sâiuobm.” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh nófjapi.

“A....” Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng thởaxmj phàtrsko mộilnmt hơbznsi, nghe đcvifếwuutn bêqqxdn kia cựwrpuc kỳspcz an tĩfwxmnh, hẳyivkn làtrsk khôfcwcng cófjapiuoby ra chuyệutean gìsbwr xằhzxong bậmvimy đcvifi.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh négdgxm qua mộilnmt tráucoei bom: “Em ngủxanm vớjleoi cậmvimu ấbbqgy.”

“Hửviac?” Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng sửviacng sốftzht, khôfcwcng cófjap nghe ra “Chúgdgxfjapi cáucoei gìsbwr?”


“Uh`m... Anh cẩbhwan thậmvimn suy nghĩfwxm, làtrskucoei anh đcvifang nghĩfwxm đcvifếwuutn đcvifbbqgy.”

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng trợhpcbn mắmubxt, chếwuutt lặqlftng, láucoet sau liềspczn gầeddvm lêqqxdn: “Con mẹilnmfjap, chúgdgx đcvifang ởaxmj đcvifâiuobu?!”

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh báucoeo đcvifyewwa chỉbhwa, đcvifhpcb đcvifiệutean thoạcmoyi di đcvifilnmng xuốftzhng, cưbsrbkbsli cưbsrbkbsli, hôfcwcn mộilnmt chúgdgxt lêqqxdn vai Văfwxmn Sâiuobm. Khôfcwcng bao lâiuobu, liềspczn nghe đcvifếwuutn mộilnmt trậmvimn ồcqxen àtrsko bêqqxdn ngoàtrski, sau đcvifófjap cửviaca phòuteang cậmvimu liềspczn bịyeww đcvifáucoefwxmng.

Cậmvimu nghe thấbbqgy giọpcqing nófjapi củxanma ôfcwcng chủxanm, vộilnmi vàtrskng nhảoyghy xuốftzhng quấbbqgn ngưbsrbkbsli dấbbqgu đcvifi, sau đcvifófjap mớjleoi chạcmoyy đcvifi mởaxmj cửviaca.

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng thởaxmj hồcqxeng hộilnmc nhìsbwrn cậmvimu, đcvifbhway cậmvimu ra đcvifi vàtrsko trong phòuteang, nhấbbqgc hai cáucoei chăfwxmn lêqqxdn nhìsbwrn mộilnmt chúgdgxt....Trêqqxdn giưbsrbkbslng khôfcwcng cófjap ai, cófjap ngưbsrbkbsli ngủxanmaxmj đcvifâiuoby mớjleoi lạcmoy chứwuut!

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh ởaxmjqqxdn ngoàtrski nófjapi vớjleoi ôfcwcng chủxanm: “Khôfcwcng cófjap việuteac gìsbwr, làtrsk anh trai tôfcwci cófjap việuteac gấbbqgp tìsbwrm tôfcwci.”

Đmubxem ôfcwcng chủxanm đcvifuổilqci đcvifi rồcqxei, Văfwxmn Sâiuobm cũedhsng vừyixua lúgdgxc thứwuutc dậmvimy, nhìsbwrn thấbbqgy Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng đcvifwuutng ởaxmj trong phòuteang, liềspczn cảoygh kinh.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh ấbbqgn anh vềspcz trêqqxdn giưbsrbkbslng, đcvifmubxp lạcmoyi chăfwxmn cho anh: “Khôfcwcng cófjap việuteac gìsbwr, em ngủxanm đcvifi.” Sau đcvifófjapfcwci Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng ra ngoàtrski.

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng hívfxxt sâiuobu mộilnmt hơbznsi, đcvifi nhanh ra ngoàtrski, sau khi đcvifi ra đcvifưbsrbkbslng cáucoei liềspczn lao vàtrsko đcvifáucoenh ngưbsrbkbsli.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh bịyeww trúgdgxng hai pháucoet, nófjapi vớjleoi anh trai: “Anh giúgdgxp em coi chừyixung cậmvimu ấbbqgy, đcvifyixung đcvifhpcb cho cậmvimu ấbbqgy thôfcwcng đcvifcqxeng cùqqxdng ngưbsrbkbsli đcvifàtrskn ôfcwcng kháucoec, đcvifàtrskn bàtrsk lạcmoyi càtrskng khôfcwcng đcvifưbsrbhpcbc.” Nếwuutu nhưbsrb bịyeww phụnohd nữprzm bẻsxfx thẳyivkng thìsbwredhsng thậmvimt đcvifáucoeng buồcqxen rồcqxei.

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng lạcmoyi lao vàtrsko đcvifáucoenh. Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh đcvifãaxmj bịyeww đcvifáucoenh vàtrski quảoygh liềspczn quay ra đcvifáucoenh lạcmoyi.

Hai anh em đcvifáucoenh nhau hồcqxei lâiuobu, mớjleoi ngồcqxei lêqqxdn lan can. Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng vôfcwc luậmvimn nhưbsrb thếwuuttrsko cũedhsng khôfcwcng thểhpcb chấbbqgp nhậmvimn đcvifưbsrbhpcbc, nghỉbhwa ngơbznsi mộilnmt lúgdgxc, lạcmoyi đcvifbhway Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh ngãaxmj trêqqxdn mặqlftt đcvifbbqgt, đcvifáucoenh thêqqxdm mấbbqgy quyềspczn nữprzma.

Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh nófjapi: “Nếwuutu đcvifãaxmj bắmubxt đcvifeddvu rồcqxei cũedhsng khôfcwcng thểhpcb bộilnmi tìsbwrnh bạcmoyc nghĩfwxma a...”


Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng vừyixua muốftzhn đcvifáucoenh, lầeddvn nàtrsky cậmvimu liềspczn négdgx tráucoenh.

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng hỏlnyoi: “Chúgdgx bắmubxt đcvifeddvu từyixu khi nàtrsko?”

“Khụnohd...” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh cúgdgxi đcvifeddvu, “Anh cảoyghm thấbbqgy...Cậmvimu ấbbqgy cófjap thểhpcb bịyeww égdgxp sao?”

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng gầeddvm thégdgxt: “Chívfxxnh chúgdgxtrskm loạcmoyn thìsbwredhsng thôfcwci đcvifi, lạcmoyi còutean kégdgxo ngưbsrbkbsli kháucoec xuốftzhng nưbsrbjleoc?!”

“Cậmvimu ấbbqgy đcvifcqxeng ýqlft.” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh nófjapi.

“...”

“Dùqqxd sao cũedhsng còutean trẻsxfx, trưbsrbjleoc cứwuut nhưbsrb vậmvimy đcvifi. Chuyệutean vềspcz sau, thìsbwr sau nàtrsky hãaxmjy tívfxxnh.” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh biếwuutt, anh cậmvimu làtrsk nghĩfwxm đcvifếwuutn chuyệutean nốftzhi dõrrrti tôfcwcng đcvifưbsrbkbslng....

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng đcvifau đcvifeddvu gầeddvn chếwuutt, em trai anh kháucoec ngưbsrbkbsli cũedhsng thôfcwci, đcvifspczu đcvifãaxmj đcvifhpcb cho nófjap đcvifi Dong Binh huấbbqgn luyệutean rồcqxei! Hiệutean tạcmoyi đcvifyewwnh hưbsrbjleong tìsbwrnh dụnohdc cũedhsng thay đcvifilqci... Thậmvimt con mẹilnmfjap! Chúgdgx ngủxanm liềspczn ngủxanm, vụnohdng trộilnmm ngủxanm thìsbwredhsng thôfcwci đcvifi, vìsbwrucoei gìsbwrutean phảoyghi báucoeo cho anh biếwuutt?!

bznsn nữprzma ngàtrsky, Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng mớjleoi quay đcvifeddvu lạcmoyi, đcvifáucoenh giáucoe cậmvimu từyixu đcvifeddvu đcvifếwuutn châiuobn mộilnmt lầeddvn: “Chúgdgxtrsk...Ởrtrp trêqqxdn?”

“Vôfcwc nghĩfwxma!” Dùqqxdfwxmn Sâiuobm cófjap muốftzhn làtrskm côfcwcng, hiệutean tạcmoyi cũedhsng khôfcwcng cófjap khảoyghfwxmng rồcqxei.

“Đmubxưbsrbhpcbc rồcqxei.” Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng vỗhzxo vỗhzxo vai cậmvimu, “Anh giúgdgxp chúgdgx che dấbbqgu. Khôfcwcng! Anh làtrsk khôfcwcng biếwuutt gìsbwr cảoygh! Vạcmoyn nhấbbqgt bịyeww ôfcwcng nộilnmi pháucoet hiệutean, chúgdgxedhsng đcvifyixung kégdgxo anh xuốftzhng nưbsrbjleoc!”

“Cảoyghm ơbznsn anh!” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh cưbsrbkbsli nófjapi, phủxanmi môfcwcng nghĩfwxm muốftzhn vềspcz kháucoech sạcmoyn, đcvifilnmt nhiêqqxdn nófjapi, “Cáucoei kia... Anh đcvifhpcb cho cậmvimu ấbbqgy nghỉbhwa ngơbznsi hai ngàtrsky đcvifi.”

Mụnohdc Thiêqqxdn Dưbsrbơbznsng gầeddvm thégdgxt: “Chúgdgxgdgxt ngay cho anh!”


Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh lậmvimp tứwuutc lăfwxmn trởaxmj vềspcz phòuteang, áucoenh mắmubxt Văfwxmn Sâiuobm phứwuutc tạcmoyp nhìsbwrn cậmvimu. Cậmvimu bĩfwxmu môfcwci, nhảoyghy lêqqxdn giưbsrbkbslng.

fwxmn Sâiuobm nhìsbwrn cậmvimu: “Anh, anh ấbbqgy...”

“Khôfcwcng cầeddvn phảoyghi quan tâiuobm đcvifếwuutn anh ấbbqgy.” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh nófjapi, “Anh xin nghỉbhwa hai ngàtrsky cho em rồcqxei.”

“...” Mặqlftt Văfwxmn Sâiuobm đcviflnyo rựwrpuc lêqqxdn, nhưbsrbng cũedhsng chỉbhwafjap thểhpcb chấbbqgp nhậmvimn. Ngàtrsky mai phỏlnyong chừyixung anh màtrsk đcvifi làtrskm liềspczn bịyeww lộilnm, nếwuutu xin phégdgxp rồcqxei, liềspczn nghỉbhwa ngơbznsi thậmvimt tốftzht vậmvimy.

Tay Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh trưbsrbhpcbt xuốftzhng eo anh: “Ngàtrsky mai anh liềspczn đcvifi, khôfcwcng biếwuutt khi nàtrsko mớjleoi vềspcz a. Em lạcmoyi đcvifưbsrbhpcbc nghỉbhwa ngơbznsi hai ngàtrsky, khôfcwcng bằhzxong...”

“Uh`m...” Văfwxmn Sâiuobm bịyeww cậmvimu sờkbsl, nhịyewwn khôfcwcng đcvifưbsrbhpcbc kêqqxdu lêqqxdn mộilnmt tiếwuutng đcvifau đcvifjleon, thâiuobn thểhpcbedhsng nhịyewwn khôfcwcng đcvifưbsrbhpcbc vặqlftn vẹilnmo.

“Xem ra, phảoyghi làtrskm thêqqxdm vàtrski lầeddvn nữprzma, chúgdgxng ta mớjleoi cófjap khoáucoei hoạcmoyt a...”

“Anh...” Văfwxmn Sâiuobm bắmubxt lấbbqgy tay cậmvimu, “Anh cófjap vẻsxfx rấbbqgt cófjap kinh nghiệuteam...”

Lầeddvn đcvifeddvu tiêqqxdn anh còutean rấbbqgt cứwuutng rắmubxn, hôfcwcm nay lạcmoyi...

“Ghen a?” Mụnohdc Thiêqqxdn Thàtrsknh cưbsrbkbsli nhẹilnm, “Còutean khôfcwcng phảoyghi làtrsksbwr em. Nghe anh trai nófjapi, em phảoyghi sốftzht đcvifếwuutn vàtrski ngàtrsky. Yêqqxdn tâiuobm, bêqqxdn ngoàtrski anh khôfcwcng cófjap ai, nhưbsrbng muốftzhn làtrskm cho em thoảoyghi máucoei...”

“Thiêqqxdn Thàtrsknh...” Văfwxmn Sâiuobm cảoyghm đcvifilnmng ôfcwcm anh, “Cảoyghm ơbznsn anh...Em... Em cũedhsng sẽydtr khôfcwcng cófjap ngưbsrbkbsli kháucoec.”

“Đmubxófjaptrsk đcvifiềspczu đcvifưbsrbơbznsng nhiêqqxdn....Nếwuutu khôfcwcng phảoyghi vậmvimy... Hừyixu ~ “

Truyệutean cựwrpuc hay mớjleoi:,- 2.-3.-4.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.