Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 572 : Hạ độc thủ

    trước sau   
Uyểefydn Tìnfbvnh quay đcfirslyhu lạykqdi: “Tựqqbz kỷyyie đcfirxtcfng thủicok, phong y túeixsc thựqqbzc.” (ýngtk nghĩafyra chítaljnh làszsi “Tựqqbznfbvnh làszsim việdyrhc, cơeqeim no áujmeo ấlbncm.”)

“Ừmprdm.” Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing thu hồabwei tay, cầslyhm mộxtcft miếggsyng da sủicoki cáujmeo, khôqhnang biếggsyt làszsim nhưweea thếggsyszsio.

Đfipzưweeaơeqeing Đfipzưweeaơeqeing hỏzucgi: “Ba ba, cóente muốelvjn con dạykqdy ba khôqhnang?”

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing đcfiren mặqovut: “Con xem con góentei thàszsinh cáujmei dạykqdng gìnfbv đcfiri?”

“Íicokt nhấlbnct con tựqqbzentei......” Đfipzưweeaơeqeing Đfipzưweeaơeqeing ủicoky khuấlbnct nóentei, giốelvjng nhưweea anh quầslyhn áujmeo chờjthz mặqovuc cơeqeim chờjthzujme mồabwem. Hừjrlx, ngưweeajthzi lớyxhgn thìnfbv sao a? Chỉdyrhhfptu đcfirweeaa nhỏzucg họutjqc......

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing cảwzbmm thấlbncy bịhrwb xem thưweeajthzng, lậytrgp tứweeac góentei mộxtcft cáujmei, mặqovuc dùbqvi khóente coi, nhưweeang đcfirúeixsng làszsi sủicoki cảwzbmo. Anh đcfirem sủicoki cảwzbmo đcfirưweeaa tớyxhgi trưweeayxhgc mặqovut Đfipzưweeaơeqeing Đfipzưweeaơeqeing, Đfipzưweeaơeqeing Đfipzưweeaơeqeing nhìnfbvn thoáujmeng qua, nhìnfbvn lạykqdi mìnfbvnh góentei...... Thởabwe phìnfbv phìnfbv khôqhnang đcfirefyd ýngtk tớyxhgi anh. Bởabwei vìnfbv anh góentei cáujmei kháujme lớyxhgn, Đfipzưweeaơeqeing Đfipzưweeaơeqeing góentei cáujmei vôqhnabqving nhỏzucg.


Uyểefydn Tìnfbvnh nóentei: “Đfipzjrlxng náujmeo loạykqdn.” Kháujmech mờjthzi đcfirếggsyn, nhưweea vậytrgy thựqqbzc khôqhnang lễcjgl phéngtkp.

Thiêhfptn Tuyếggsyt vàszsi A Thàszsinh đcfirãzbdl gầslyhn tớyxhgi, Thiêhfptn Tuyếggsyt ôqhnam cáujmenh tay A Thàszsinh, trêhfptn tay A Thàszsinh cóente mang theo quàszsi tặqovung. Thiêhfptn Tuyếggsyt nóentei: “Ôfcxung nộxtcfi, mẹkkrx...... Đfipzâcfxry làszsi A Thàszsinh.”

Ngôqhna Nhãzbdleqeii hơeqeii nhítalju mi, khóente xửzucg nhìnfbvn Mụxtcfc lãzbdlo gia vàszsi Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing.

“Ngồabwei đcfiri.” Mụxtcfc lãzbdlo gia nóentei.

qhna pha khôqhnang đcfiricok chỗefyd ngồabwei, Uyểefydn Tìnfbvnh vàszsi Trâcfxru tranh ngồabwei trêhfptn ghếggsy, hai đcfirweeaa nhỏzucgweeang ngồabwei trêhfptn ghếggsy...... Trưweeayxhgc mắngtkt trêhfptn sôqhna pha khôqhnang còtjnjn chỗefyd ngồabwei nàszsio.

Kim lãzbdlo phu nhâcfxrn đcfirweeang lêhfptn nhưweeajthzng chỗefyd ngồabwei, Ngôqhna Nhãzbdlweeang đcfiri theo đcfirweeang lêhfptn, đcfirlyslszsi ngồabwei lêhfptn sôqhna pha, còtjnjn mìnfbvnh thìnfbvnfbvm ghếggsy ngồabwei, nhìnfbvn Thiêhfptn Tuyếggsyt nóentei: “Ngồabwei bêhfptn cạykqdnh ôqhnang nộxtcfi đcfiri.”

“Dạykqd.” Thiêhfptn Tuyếggsyt đcfiráujmep ứweeang, lôqhnai kéngtko A Thàszsinh ngồabwei bêhfptn cạykqdnh Mụxtcfc lãzbdlo gia, ôqhnam cáujmenh tay Mụxtcfc lãzbdlo gia “Ôfcxung nộxtcfi ~”

“Ừmprd.” Mụxtcfc lãzbdlo gia cưweeajthzi, nhìnfbvn thoáujmeng qua A Thàszsinh “Tuấlbncn túeixs lịhrwbch sựqqbz, xem ra anh mắngtkt cháujmeu gáujmei ta khôqhnang tệdyrh.”

“Tấlbnct nhiêhfptn rồabwei ~” Thiêhfptn Tuyếggsyt đcfirngtkc ýngtkentei, nhìnfbvn thoáujmeng qua Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing. Sắngtkc mặqovut Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing nhìnfbvn khôqhnang ra biểefydu tìnfbvnh, côqhna nhìnfbvn khôqhnang ra tháujmei đcfirxtcf củicoka anh nêhfptn khôqhnang dáujmem chọutjqc anh.

“Tựqqbz kỷyyie đcfirxtcfng thủicok, phong y túeixsc thựqqbzc.” (Tựqqbznfbvnh làszsim việdyrhc, cơeqeim no áujmeo ấlbncm.) Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing nóentei.

Uyểefydn Tìnfbvnh nhìnfbvn anh mộxtcft cáujmei, lờjthzi nàszsiy củicoka anh rõuwytszsing làszsientei cho A Thàszsinh nghe, xem bộxtcfujmeng làszsi muốelvjn làszsim khóente A Thàszsinh. Nghĩafyr đcfirếggsyn tàszsii nấlbncu ăhdocn củicoka A Thàszsinh, côqhna khôqhnang nóentei gìnfbv liếggsyc anh mộxtcft cáujmei.

A Thàszsinh xấlbncu hổsdxcweeajthzi, cùbqving mọutjqi ngưweeajthzi chàszsio hỏzucgi qua, buôqhnang quàszsi tặqovung ra, rửzucga tay góentei sủicoki cảwzbmo.

ujmei sủicoki cảwzbmo thứweea nhấlbnct, Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing vàszsi Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh đcfirang chờjthz nhìnfbvn anh bịhrwb chêhfptweeajthzi, kếggsyt quảwzbm...... Ta phi! Đfipzâcfxry thậytrgt sựqqbzszsi hắngtkn góentei?


weeajthzi cáujmei sủicoki cảwzbmo sau, Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing vàszsi Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh quyếggsyt đcfirhrwbnh khôqhnang góentei, xem TV thìnfbv xem TV, xem báujmeo thìnfbv xem báujmeo.

Thiêhfptn Tuyếggsyt cúeixsi đcfirslyhu cưweeajthzi trộxtcfm, nóentei vớyxhgi Uyểefydn Tìnfbvnh: “Chịhrwbcfxru, buổsdxci tốelvji đcfirefyd cho A Thàszsinh giúeixsp chịhrwb nấlbncu cơeqeim nha?”

“Đfipzưweeataljc.” Uyểefydn Tìnfbvnh vui vẻvczd đcfiráujmep lờjthzi.

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing đcfirxtcft nhiêhfptn hỏzucgi: “Hai đcfirweeaa em bắngtkt đcfirslyhu từjrlx khi nàszsio?”

Đfipzếggsyn rồabwei!

Thiêhfptn Tuyếggsyt ngồabwei nghiêhfptm chỉdyrhnh, A Thàszsinh cũweeang khẩweean trưweeaơeqeing thẳmfokng cộxtcft sốelvjng. Sau đcfiróente Thiêhfptn Tuyếggsyt trảwzbm lờjthzi: “Ừmprdm...... Cụxtcf thểefyd thìnfbv đcfirãzbdl quêhfptn, dùbqvi sao cũweeang làszsi tựqqbz nhiêhfptn màszsi đcfirếggsyn ởabwebqving nhau thôqhnai.”

“Kia khi nàszsio thìnfbv đcfirếggsyn ởabwebqving nhau?”

“......” Anh trai thậytrgt khôqhnang phảwzbmi làszsi kẻvczd dễcjgl bắngtkt nạykqdt! Thiêhfptn Tuyếggsyt thàszsinh thàszsinh thậytrgt thậytrgt trảwzbm lờjthzi “Bốelvjn năhdocm trưweeayxhgc đcfiri......”

qhnan xao mộxtcft tiếggsyng! Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing xéngtkujmet tờjthzujmeo, Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh trựqqbzc tiếggsyp đcfirem cáujmei ghếggsy đcfirang ngồabwei xôqhna ngãzbdl xuốelvjng. A Thàszsinh buôqhnang sủicoki cảwzbmo, vẫcllnn khôqhnang nhúeixsc nhítaljch.

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing đcfirem tờjthzujmeo xéngtk thàszsinh hai nửzucga, hỏzucgi Uyểefydn Tìnfbvnh: “Khi nàszsio thìnfbv ăhdocn cơeqeim?”

“Áabwech...... Hiệdyrhn tạykqdi làszsiente thểefyd...... Áabwech, nửzucga tiếggsyng nữagnaa đcfiri.” Sắngtkc mặqovut củicoka anh ấlbncy thậytrgt làszsi khủicokng khiếggsyp.

“Vậytrgy nửzucga tiếggsyng nữagnaa.” Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing đcfirweeang lêhfptn, nóentei vớyxhgi A Thàszsinh “Chúeixsng ta đcfiri xuốelvjng lầslyhu đcfiráujmenh cầslyhu lôqhnang mộxtcft chốelvjc đcfiri.”

“Ừmprd, em cũweeang đcfiri.” Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh nóentei.


“Đfipzưweeataljc.” A Thàszsinh đcfirweeang lêhfptn.

Thiêhfptn Tuyếggsyt vộxtcfi la lêhfptn: “Phảwzbmi nấlbncu sủicoki cảwzbmo.”

“Còtjnjn nửzucga tiếggsyng nữagnaa.”

“Chúeixsng ta ăhdocn lẩweeau trưweeayxhgc đcfiri.”

“Ừmprd, chúeixsng ta trưweeayxhgc tiêhfptn vậytrgn đcfirxtcfng mộxtcft chúeixst.” Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing khoáujmet tay lêhfptn vai A Thàszsinh, cùbqving anh đcfiri ra ngoàszsii. Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh ởabwe mộxtcft bêhfptn ghìnfbvm cổsdxc A Thàszsinh.

Thiêhfptn Tuyếggsyt nhìnfbvn mọutjqi ngưweeajthzi: “Con...... Bọutjqn họutjq......”

Uyểefydn Tìnfbvnh do dựqqbz mộxtcft chúeixst nóentei: “Chúeixsng ta đcfirtalji chúeixst đcfiri.” Léngtkn lúeixst ngủicok vớyxhgi em gáujmei ngưweeajthzi ta bốelvjn năhdocm, khôqhnang đcfiráujmenh cho tàszsin phếggsy đcfirãzbdltaljnh làszsi nhẹkkrx rồabwei. Đfipztalji chúeixst, hìnfbvnh nhưweea khôqhnang chỉdyrhente bốelvjn năhdocm, Thiêhfptn Tuyếggsyt nóentei dốelvji!

Thiêhfptn Tuyếggsyt cắngtkn cắngtkn môqhnai, ngồabwei xuốelvjng, thỉdyrhnh thoảwzbmng nhìnfbvn ra bêhfptn ngoàszsii. Cho đcfirếggsyn khi bắngtkt đcfirslyhu nấlbncu lẩweeau, ba ngưweeajthzi kia mớyxhgi trởabwe vềdpsq, tựqqbza hồabwe đcfirãzbdl tiếggsyn hàszsinh mộxtcft hồabwei vậytrgn đcfirxtcfng cựqqbzc đcfirxtcf, trêhfptn đcfirslyhu ba ngưweeajthzi đcfirdpsqu làszsi mồabweqhnai.

Thiêhfptn Tuyếggsyt muốelvjn chạykqdy vềdpsq phítalja A Thàszsinh, nhưweeang sợtaljszsim Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing vàszsi Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh tứweeac giậytrgn, đcfiràszsinh phảwzbmi ngoan ngoãzbdln ngồabwei đcfiróente. Chờjthz A Thàszsinh tớyxhgi, mớyxhgi thấlbncp giọutjqng hỏzucgi: “Khôqhnang cóente việdyrhc gìnfbv chứweea?”

A Thàszsinh lắngtkc đcfirslyhu, ởabweweeayxhgi bàszsin nắngtkm tay côqhna, đcfirefyd cho côqhnahfptn tâcfxrm.

Kếggsy tiếggsyp thựqqbzc tốelvjt làszsinh, buổsdxci chiềdpsqu làszsim cơeqeim tấlbnct niêhfptn, A Thàszsinh nấlbncu vàszsii móenten ăhdocn, khắngtkc cho bọutjqn trẻvczd mộxtcft mâcfxrm mưweeajthzi hai loạykqdi hoa quảwzbm cầslyhm tinh cáujmec con giáujmep. Bọutjqn trẻvczd vui vẻvczdhfptu to: “Chúeixs A Thàszsinh tuyệdyrht quáujme!”

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing vàszsi Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh ghen tỵqnnm: khôqhnang phảwzbmi làszsi khắngtkc hoa quảwzbm sao? Đfipzóenteszsinfbvnh khôqhnang muốelvjn họutjqc thôqhnai!

A Thàszsinh nấlbncu đcfirabwe ăhdocn ăhdocn thậytrgt ngon, Mụxtcfc lãzbdlo gia khen khôqhnang dứweeat miệdyrhng. Chậytrgc chậytrgc, đcfiràszsin ôqhnang màszsi biếggsyt nấlbncu ăhdocn thìnfbv rấlbnct yêhfptu bạykqdn gáujmei, cháujmeu gáujmei lạykqdi làszsi đcfirweeaa ăhdocn hàszsing, đcfirúeixsng làszsi tuyệdyrht phốelvji!


Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing biếggsyt, Mụxtcfc lãzbdlo gia đcfirelvji vớyxhgi đcfirweeaa cháujmeu rểefydszsiy khôqhnang cóente ýngtk kiếggsyn gìnfbv, nhưweeang bảwzbmn thâcfxrn anh khóente chịhrwbu a! Thếggsyszsio cũweeang phảwzbmi tìnfbvm cơeqei hộxtcfi làszsim cho hắngtkn chịhrwbu chúeixst đcfirau khổsdxc! Hừjrlx, hiệdyrhn tạykqdi làszsi cuốelvji năhdocm, khôqhnang thểefydujmeo loạykqdn khôqhnang thoảwzbmi máujmei, trưweeayxhgc cứweea đcfirefyd đcfiróente!

eqeim nưweeayxhgc xong, tiêhfpt́t mục cuôqhnái năhdocm đcfirdpsqu đcfirãzbdlszsim mộxtcft nửzucga, mọutjqi ngưweeajthzi lụxtcfc tụxtcfc rờjthzi đcfiri, Mụxtcfc lãzbdlo gia gọutjqi Thiêhfptn Tuyếggsyt: “Sáujmeng mai lạykqdi đcfirâcfxry ăhdocn báujmenh trôqhnai.”

“Dạykqd.” Thiêhfptn Tuyếggsyt vui vẻvczdweeajthzi, trởabwe lạykqdi nơeqeii ởabwe củicoka côqhnaszsi A Thàszsinh, đcfirem quầslyhn áujmeo A Thàszsinh treo lêhfptn, thấlbncy trêhfptn ngựqqbzc trêhfptn lưweeang đcfirdpsqu cóente vếggsyt xanh títaljm, liềdpsqn khóentec lêhfptn “Bọutjqn họutjq tạykqdi sao lạykqdi cóente thểefyd hạykqd đcfirxtcfc thủicok nhưweea vậytrgy!”

A Thàszsinh vỗefyd vỗefyd đcfirslyhu côqhna: “Anh cóente thểefyd hiểefydu đcfirưweeataljc, việdyrhc nàszsiy chứweeang minh bọutjqn họutjq thưweeaơeqeing em.”

“Anh khôqhnang đcfirau sao?” Thiêhfptn Tuyếggsyt nưweeayxhgc mắngtkt lưweeang tròtjnjng hỏzucgi “Cóente bịhrwb thưweeaơeqeing chỗefydszsio khôqhnang? Xưweeaơeqeing sưweeajthzn, nộxtcfi tạykqdng?”

“Yêhfptn tâcfxrm, bọutjqn họutjq đcfiráujmenh ngưweeajthzi rấlbnct cóente kỹqovu xảwzbmo...... Chúeixsng ta tìnfbvnh cảwzbmm hòtjnja hợtaljp thìnfbv bọutjqn họutjq khẳmfokng đcfirhrwbnh sẽvczd khôqhnang đcfiráujmenh anh đcfirếggsyn tàszsin phếggsy đcfirâcfxru.”

Thiêhfptn Tuyếggsyt sửzucgng sốelvjt, yêhfptn lòtjnjng: “Cũweeang đcfirúeixsng.” Khóente chịhrwbu thìnfbv khóente chịhrwbu, nhưweeang ngưweeajthzi nhàszsi củicoka côqhna vẫcllnn biếggsyt nặqovung nhẹkkrx. Hơeqein nữagnaa nếggsyu quảwzbm thựqqbzc đcfiráujmenh tớyxhgi xảwzbmy ra chuyệdyrhn khôqhnang hay, cuốelvji cùbqving ngưweeajthzi chịhrwbu thiệdyrht vẫcllnn làszsiqhna. Côqhna hỏzucgi: “Cóente muốelvjn tắngtkm mộxtcft cáujmei khôqhnang? Em xoa cho anh, trong nhàszsienteweeatalju thuốelvjc khôqhnang?”

A Thàszsinh lấlbncy trong vítalj lấlbncy ra mộxtcft bìnfbvnh rưweeatalju nhỏzucg: “Anh họutjq em đcfirưweeaa......”

“......” Đfipzáujmenh ngưweeajthzi xong còtjnjn đcfirưweeaa thuốelvjc?! Mụxtcfc Thiêhfptn Thàszsinh em sẽvczd khôqhnang đcfirefydhfptn cho anh đcfirâcfxru!

szsii ngàszsiy sau, Uyểefydn Tìnfbvnh vàszsi Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing lạykqdi quay vềdpsq A thịhrwb, đcfirúeixsng hẹkkrxn gặqovup Quảwzbmn Vậytrgn Phưweeaơeqeing.

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing còtjnjn cóente hai buổsdxci tiệdyrhc rưweeatalju, gặqovup Quảwzbmn Vậytrgn Phưweeaơeqeing xong, hai ngưweeajthzi cũweeang khôqhnang vộxtcfi vãzbdl trởabwe vềdpsq, màszsiszsi trởabwe vềdpsq nhàszsi lớyxhgn Mụxtcfc gia.

Mụxtcfc Thiêhfptn Dưweeaơeqeing đcfiri tham gia tiệdyrhc rưweeatalju thìnfbv Uyểefydn Tìnfbvnh vàszsi đcfirweeaa nhỏzucgabwe trong biệdyrht thựqqbz, mẹkkrx con ba ngưweeajthzi phâcfxrn biệdyrht nhau ra ôqhnam sáujmech xem. Đfipzang lúeixsc ấlbncm áujmep yêhfptn tĩafyrnh, đcfiriệdyrhn thoạykqdi vang lêhfptn, Uyểefydn Tìnfbvnh vưweeaơeqein tay bấlbncm máujmey: “A lôqhna?”

“Uyểefydn Tìnfbvnh?” Trong đcfiriệdyrhn thoạykqdi truyềdpsqn đcfirếggsyn thanh âcfxrm củicoka mộxtcft ngưweeajthzi đcfiràszsin ôqhnang trung niêhfptn.

“Ai vậytrgy?” Uyểefydn Tìnfbvnh khéngtkp sáujmech lạykqdi, tùbqviy ýngtk hỏzucgi.

Đfipziệdyrhn thoạykqdi bêhfptn kia lạykqdi trầslyhm mặqovuc xuốelvjng, tim Uyểefydn Tìnfbvnh đcfirxtcft nhiêhfptn run lêhfptn: Đfipzinh Chítaljweeaơeqeing?!

“Làszsi ta.” Mộxtcft tiếggsyng nàszsiy, rấlbnct quen thuộxtcfc, nhưweeang tựqqbza hồabwe khôqhnang phảwzbmi Đfipzinh Chítaljweeaơeqeing.

Uyểefydn Tìnfbvnh mờjthz mịhrwbt, trong lòtjnjng lưweeayxhgt qua mộxtcft chúeixst phiềdpsqn cháujmen: “Ôfcxung làszsi ai?”

“...... Ta làszsi Đfipzefyd Viễcjgln Minh.”

Uyểefydn Tìnfbvnh sửzucgng sốelvjt, Đfipzefyd Viễcjgln Minh? Nàszsing vừjrlxa tứweeac giậytrgn lạykqdi vừjrlxa bìnfbvnh tĩafyrnh, cuốelvji cùbqving thếggsy nhưweeang nởabwe nụxtcfweeajthzi hỏzucgi: “Cóente chuyệdyrhn gìnfbv sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.