Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 571 : Cháu rể đến đây

    trước sau   
Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh ởwfff nhàsage cửiffma Lan Đhqhdìhqfmnh Cưeuat, lúerpuc trưeuatkawnc vẫxtten khôjmzcng báqfpgn. Mụnqxoc lãyibyo gia di chuyểhmcbn đeuatếgbfsn bêvfvwn nàsagey, anh gọupkfi Mụnqxoc lãyibyo gia đeuatếgbfsn ởwfff, Mụnqxoc lãyibyo gia khinh thưeuatupkfng: Cùbpghng Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong khôjmzcng ởwfff gầwfffn nhau...

Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh chỉtkxgkusg thểhmcb buồdocbn bựugvnc lui vàsageo gókusgc tưeuatupkfng vẽupwkrwdung tròrwdun.

Hiệvvgln tạuivyi muốgurrn hếgbfst nălygcm, anh vàsage Trâyibyu Tranh, Thiêvfvwn Tuyếgbfst tráqfpgi lạuivyi di chuyểhmcbn đeuati vàsageo, bởwfffi vìhqfm đeuatãyiby thưeuatơlwqong lưeuatzakdng, quyếgbfst đeuateuatnh ngay ởwffflwqoi củnqxoa Mụnqxoc Thiêvfvwn Downg hếgbfst nălygcm, chíokuxnh mìhqfmnh chủnqxo đeuatgvcong nấgdecu cơlwqom, càsageng thêvfvwm ấgdecm áqfpgp. Tuy hẹgncop chúerput, nhưeuatng càsageng náqfpgo nhiệvvglt.

Bởwfffi vậsmmsy tớkawni gầwfffy quáqfpglygcm, uyểhmcbn Tìhqfmnh ởwffflwqoi đeuatókusg đeuateavqu cókusg ngưeuatupkfi. Mọupkfi ngưeuatupkfi từlltsqfpgng đeuatếgbfsn tốgurri đeuateavqu ởwfff trog nàsagey, xem ti vi, chơlwqoi game, nókusgi chuyệvvgln phiếgbfsm, chờupkfi đeuatùbpgha vớkawni bọupkfn trẻxtte con... tốgurri rồdocbi mớkawni mỗiumyi ngưeuatupkfi trởwfff vềeavq.

Bọupkfn Uyểhmcbn Tìhqfmnh ởwfff thàsagenh phốgurr A khi trởwfff vềeavq, đeuatang gặolflp đeuatưeuatzakdc Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh phêvfvw đeuatgdecu Thiêvfvwn Tuyếgbfst, Thiễlwqon Tuyếgbfst ởwfff trêvfvwn ghếgbfs sofa, đeuatgurri diệvvgln anh họupkf, chịeuatyibyu họupkf, bêvfvwn tráqfpgi làsage Mụnqxoc lãyibyo gia, Kim lãyibyo phu nhâyibyn, Ngôjmzc Nhãyiby... Mộgvcot dãyibyy đeuateavqu làsage trưeuatwfffng bốgurri, cảeencm thấgdecy nhàsagem cháqfpgn khôjmzcng thôjmzci. Nghe đeuatưeuatzakdc Uyểhmcbn Tìhqfmnh trởwfff lạuivyi, côjmzc vộgvcoi vàsageng ng=hảeency dựugvnng lêvfvwn, đeuatãyiby chạuivyy tớkawni ôjmzcm trẻxtte: “Ôkclvi tiểhmcbu bảeenco bốgurri, muốgurrn chếgbfst côjmzc rồdocbi...”

“Lạuivyi làsagem gìhqfm?” Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong hỏqmcvi.


Thiêvfvwn Tuyếgbfst đeuatolflt béwfff xuốgurrng, cưeuatupkfi hìhqfmhqfm: “Khôjmzcng khôjmzcng khôjmzcng... chúerpung ta chờupkf anh...”

Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh lậsmmsp tứerpuc chỉtkxgsageo côjmzc: “Anh họupkf nhưeuat anh nókusgi cho em biếgbfst, nha đeuatwfffu kia đeuatêvfvwm khôjmzcng vềeavq ngủnqxo, mỗiumyi ngàsagey khôjmzcng biếgbfst ngủnqxowfff chỗiumysageo, qua nălygcm mớkawni, nókusg lạuivyi chạuivyy tớkawni pha trộgvcon vớkawni đeuatàsagen ôjmzcng.”

“Em sợzakd quấgdecy rầwfffy anh vàsage chịeuatyibyu!” Thiêvfvwn Tuyếgbfst lậsmmsp tứerpuc nókusgi.

“Nókusgsage Uyểhmcbn Tìhqfmnh giốgurrng nhau, Em lạuivyi xem Uyểhmcbn Tìhqfmnh nhưeuat đeuaterpua nhỏqmcv?”

Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong nhàsagen nhạuivyt nókusgi.

Thiêvfvwn Tuyếgbfst cảeencm đeuatgvcong đeuatếgbfsn rơlwqoi nưeuatkawnc mắbcwdt.: “Anh nókusgi quáqfpg ddungs1”

Mụnqxoc lãyibyo gia khôjmzcng liêvfvwn quan, ôjmzcng cũfwnang quan tâyibym chuyệvvgln cảeenc đeuatupkfi đeuatuivyi sựugvn củnqxoa cháqfpgu gáqfpgi! Cháqfpgu gáqfpgi đeuatáqfpgng yêvfvwu nhưeuat vậsmmsy, bịeuat ngưeuatupkfi đeuatàsagen ôjmzcng hưeuat hỏqmcvng lừlltsa thìhqfmsagem sao bâyibyy giờupkf? Ôkclvng lậsmmsp tứerpuc nókusgi: “Khôjmzcng thểhmcbkusgi nhưeuat vậsmmsy! Nếgbfsu cảeencm tìhqfmnh đeuatếgbfsn mứerpuc khôjmzcng thểhmcbqfpgch rờupkfi, nhưeuat thếgbfssageo sao khôjmzcng mang vềeavq nhàsage ra mắbcwdt!”

“Đhqhdúerpung thếgbfs!” Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh gậsmmst đeuatwfffu.

Ngôjmzc Nhãyibyfwnang gậsmmst đeuatwfffu, lo lắbcwdng nókusgi: “Lạuivyi khôjmzcng ai phảeencn đeuatgurri con, con che đeuatsmmsy làsagem gìhqfm?”

Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong hạuivy lệvvglnh: “Dẫxtten ngưeuatupkfi trởwfff vềeavq, anh thấgdecy em cũfwnang kếgbfst giao qua lạuivyi vàsagei nălygcm rồdocbi? Cókusgqfpgi gìhqfmsage khôjmzcng dẫxtten vềeavq? Vềeavq sau ai dáqfpgm léwfffn lúerput ra ngoàsagei kếgbfst gia vàsagei nălygcm khôjmzcng lộgvco mặolflt, xem anh khôjmzcng cắbcwdt châyibyn củnqxoa cậsmmsu ta! Tớkawni cùbpghng làsage em khôjmzcng cho cậsmmsu ta tớkawni, hay làsage cậsmmsu ta khôjmzcng muốgurrn tớkawni? Cậsmmsu ta khôjmzcng đeuatau lòrwdung em, chúerpung ta vẫxtten đeuatau lòrwdung em! Chỉtkxg cầwfffn khôjmzcng lộgvco mặolflt, anh sẽupwk an bàsagei tốgurrt cho em.”

Thiêvfvwn Tuyếgbfst cúerpui đeuatwfffu nókusgi: “Đhqhduowcj rồdocbi, dùbpgh sao anh ấgdecy cũfwnang chỉtkxg mộgvcot mìhqfmnh, gọupkfi tớkawni ălygcn cơlwqom tấgdect niêvfvwn cũfwnang đeuatưeuatzakdc, nhưeuatng mọupkfi ngưeuatupkfi khôjmzcng đeuatưeuatzakdc làsagem anh ấgdecy khókusg xửiffm.”

“Xem tìhqfmnh hìhqfmnh!” Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong hừllts lạuivynh.

Mụnqxoc lãyibyo gia hỏqmcvi: “Cáqfpgi gìhqfmsage mộgvcot mìhqfmnh? Cậsmmsu ta khôjmzcng cókusg ngưeuatupkfi nhàsage sao? Khókusgsagesagem đeuatưeuatzakdc, mệvvglnh quáqfpg mỏqmcvng, khôjmzcng cókusg phúerpuc, cchaus đeuati theo cậsmmsu ta sẽupwk khổhkmj...”


“Ôkclvng nộgvcoi, ôjmzcng mêvfvwokuxn gìhqfm đeuatókusg?” Thiêvfvwn Tuyếgbfst khôjmzcng nókusgi gìhqfm.

“Cùbpghng đeuatếgbfsn đeuatâyibyy nhìhqfmn lạuivyi đeuati.” Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong nókusgi.

Thiêvfvwn Tuyếgbfst chéwfffp miệvvglng, nókusgi tìhqfmm Uyểhmcbn Tìhqfmnh vàsage cháqfpgu mìhqfmnh: “Chịeuatyibyu, cậsmmsu pahri giúerpup mìhqfmnh, cháqfpgu cưeuatng àsage, thúerpuc thúerpuc A Thàsagenh tốgurrt đeuatúerpung khôjmzcng? Làsagem rấgdect nhiềeavqu mókusgn ălygcn ngon cho cáqfpgc cháqfpgu đeuatúerpung khôjmzcng?”

“Đhqhdúerpung.” Hai đeuaterpua béwfff thàsagenh thựugvnc trảeenc lờupkfi.

“Vậsmmsy nhókusgm ngưeuatupkfi cáqfpgc cháqfpgu cókusg thíokuxch hay khôjmzcng?”

“Thíokuxch.”

“Uhm.” Thiêvfvwn Tuyếgbfst ra sứerpuc hôjmzcn bọupkfn chúerpung: “Ngàsagey mai A Thàsagenh tớkawni, nhớkawnkusgi cho ba ba biếgbfst, cho ngưeuatupkfi kháqfpgc biếgbfst nữiffma chúerpugdecy rấgdect tốgurrt.”

Hai đeuaterpua con níokuxt do dựugvn mộgvcot chúerput, nhìhqfmn Uyểhmcbn Tìhqfmnh. Thiêvfvwn Tuyếgbfst cũfwnang nhìhqfmn Uyểhmcbn Tìhqfmnh, sáqfpgu tròrwdung mắbcwdt đeuateavqu giốgurrng nhưeuat nai con.

Uyểhmcbn Tìhqfmnh cưeuatupkfi lạuivynh nókusgi: “Xem tìhqfmnh hìhqfmnh...”

“Làsagem sao...” Thiêvfvwn Tuyếgbfst nókusgi: “Cặolflp đeuatôjmzci cáqfpgc ngưeuatupkfi...”

“Đhqhdôjmzci chúerpung tôjmzci làsagem sao?”

“...Khôjmzcng thểhmcbsageo, nếgbfsu cáqfpgc ngưeuatupkfi phảeencn đeuatgurri, mìhqfmnh chỉtkxgkusg thểhmcb tựugvn tửiffm.”

Uyểhmcbn Tìhqfmnh thởwfffsagei, nhấgdecn đeuatwfffu côjmzc mộgvcot cáqfpgi: “Chừlltsng nàsageo thìhqfm cậsmmsu khôjmzcng tựugvn tin nhưeuat thếgbfs rồdocbi hảeenc?”


“Anh ấgdecy khôjmzcng cókusg gia thếgbfs tốgurrt, trưeuatkawnc kia còrwdun làsageqfpgi xe, mìhqfmnh sợzakd ôjmzcng nộgvcoi vàsage anh chưeuatkawnng mắbcwdt.”

“Cậsmmsu đeuathmcb ýfsuisage đeuatưeuatzakdc rôjmzci. Mìhqfmnh còrwdun khôjmzcng cókusg gia thếgbfs tốgurrt, đeuatuivyi họupkfc cũfwnang chưeuata họupkfc xong, còrwdun làsage hai lầwfffn kếgbfst hôjmzcn... Ưsagem, nếgbfsu anh cậsmmsu phảeencn đeuatgurri, cậsmmsu liềeavqn đeuatáqfpgp trảeenc lạuivyi làsage đeuatưeuatzakdc.”

Thiêvfvwn Tuyếgbfst run lêvfvwn mộgvcot cáqfpgi: “Mìhqfmnh khôjmzcng dáqfpgm! Nếgbfsu khôjmzcng thìhqfm chỉtkxgsage cốgurr ýfsui bớkawni mókusgc, đeuateavqu đeuatãyiby biếgbfsn thàsagenh huyếgbfst hảeenci thâyibym thùbpgh rồdocbi.”

“...”

qfpgng sớkawnm hôjmzcm sau, mọupkfi ngưeuatupkfi liềeavqn ởwfff nhàsage chuẩafijn bịeuatlwqom tấgdect niêvfvwn. Ngưeuatupkfi giúerpup việvvglc nghỉtkxg, trưeuatkawnc khi đeuati chuẩafijn bịeuat cho bọupkfn họupkf khôjmzcng íokuxt nguyêvfvwn liệvvglu nấgdecu ălygcn, nêvfvwn nấgdecu ởwfff nhàsage thìhqfm đeuatãyiby nấgdecu, bọupkfn họupkf nhậsmmsn làsagem cũfwnang dễlwqosageng.

Nhữiffmng ngưeuatupkfi ởwfff nhàsage biếgbfst nấgdecu ălygcn cókusg ba ngưeuatupkfi: UYểhmcbn Tìhqfmnh, Ngôjmzc Nhãyiby, Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh.

Ngôjmzc Nhãyiby khôjmzcng am hiểhmcbu đeuatdocb ălygcn Trung Quốgurrc, chỉtkxg biếgbfst làsagem chúerput đeuatiểhmcbm tâyibym, hai ngàsagey trưeuatkawnc bàsage chuẩafijn bịeuat khôjmzcng íokuxt, hôjmzcm nay chủnqxo yếgbfsu theo mọupkfi ngưeuatupkfi làsagem mìhqfm vằcfnvn thắbcwdn.

Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh cũfwnang làsagem chúerput đeuatdocb ălygcn, nhưeuatng mọupkfi ngưeuatupkfi khôjmzcng thíokuxch đeuatáqfpgng, khôjmzcng cho phéwfffp anh quấgdecy rốgurri, Uyểhmcbn Tìhqfmnh liềeavqn kêvfvwu anh lạuivyi, hợzakdp nhữiffmng mókusgn ălygcn nguộgvcoi, dùbpgh sao kỹtphe thuậsmmst cắbcwdt rau củnqxoa anh cũfwnang tốgurrt. mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong cũfwnang đeuatdocbng ýfsui, nhiềeavqu nguy hiểhmcbm? Uyểhmcbn Tìhqfmnh da thịeuatt mềeavqm mịeuatn, bịeuat dao cắbcwdt thìhqfmsagem sao giờupkf? Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh da dàsagey thịeuatt béwfffo, khôjmzcng cầwfffn sợzakd!

Uyểhmcbn Tìhqfmnh vàsage Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh chuẩafijn bịeuat đeuatưeuatzakdc khôjmzcng sai biệvvglt lắbcwdm, cũfwnang tớkawni làsagem mìhqfm vằcfnvn thắbcwdn, đeuatdocb ălygcn làsage buổhkmji tốgurri ălygcn, giữiffma trưeuata nấgdecu cáqfpgi lẫxtteu, ălygcn báqfpgnh chéwfffo.

Tiếgbfsn hàsagenh đeuatưeuatzakdc mộgvcot nửiffma, chuôjmzcng cửiffma vang lêvfvwn, Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh nhảeency dựugvnng lêvfvwn: “Ôkclvng nộgvcoi ơlwqoi cháqfpgu rểhmcb ôjmzcng ddeens1”

“Còrwdun chưeuata chắbcwdc.” Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong nókusgi.

Uyểhmcbn Tìhqfmnh liếgbfsc anh mộgvcot cáqfpgi, cấgdecu mặolflt anh mộgvcot cáqfpgi, lưeuatu lạuivyi chúerput bộgvcot mìhqfm, Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong liếgbfsc mắbcwdt côjmzc, lấgdecy tay côjmzc lau lạuivyi.

Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh mởwfff cửiffma, nhìhqfmn đeuatôjmzci nam nữiffm đeuaterpung ởwfff cửiffma. Thiêvfvwn Tuyếgbfst cưeuatupkfi sáqfpgng sủnqxoa: “Anh họupkf!”


ahpmm.

Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh đeuatókusgng cửiffma lạuivyi, Thiêvfvwn Tuyếgbfst đeuatang cưeuatupkfi bỗiumyng quay đeuatwfffu khổhkmj sởwfff nhìhqfmn A Thàsagenh: “Em đeuati theo anh...”

Mụnqxoc Thiêvfvwn Thàsagenh híokuxt sâyibyu mộgvcot hơlwqoi, lạuivyi mởwfff cửiffma ra: Mẹgnco kiếgbfsp, vẫxtten làsage ngưeuatupkfi nàsagey, chưeuata thay đeuathkmji.

Anh khôjmzcng nókusgi gìhqfm nhìhqfmn Thiêvfvwn Tuyếgbfst, Thiêvfvwn Tuyếgbfst nhìhqfmn anh, giốgurrng nhưeuat muốgurrn khókusgc.

Anh yêvfvwn lặolflng lui vàsageo: “Mờupkfi vàsageo.” Sau đeuatókusg quay đeuatwfffu nókusgi vớkawni mọupkfi ngưeuatupkfi: “Đhqhdếgbfsn đeuatâyibyy.”

Mọupkfi ngưeuatupkfi ngẩafijng đeuatwfffu, Thiêvfvwn Tuyếgbfst vàsage A Thàsagenh tiếgbfsn vàsageo, đeuaterpung ởwfff cửiffma bấgdect đeuatgvcong.

Vẻxtte mặolflt Thiêvfvwn Tuyếgbfst tứerpuc giậsmmsn, nếgbfsu bọupkfn họupkfqfpgm nókusgi lờupkfi khôjmzcng xuôjmzci tai, côjmzc lậsmmsp tứerpuc kéwfffo ngưeuatupkfi rờupkfi đeuati.

Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong nhíokuxu màsagey, bíokux hiểhmcbm.

Mụnqxoc lãyibyo gia dịeuatu mắbcwdt, cảeencm thấgdecy tráqfpgi tim cókusg phầwfffn khôjmzcng tốgurrt, cáqfpgi nàsagey cáqfpgi nàsagey... khôjmzcng phảeenci ngưeuatupkfi kia sao? Trưeuatkawnc cókusg gặolflp qua, hìhqfmnh nhưeuatsageqfpgi xe củnqxoa nhàsage bọupkfn họupkf? Ôkclvng khôjmzcng phảeenci khinh thưeuatupkfng ngưeuatupkfi kháqfpgc, chỉtkxgsage... Ôkclvng cókusg phầwfffn khókusg chuyểhmcbn đeuathkmji, bọupkfn họupkfsage nhưeuat thếgbfssageo tiếgbfsn đeuatếgbfsn? Hẳhkmjn khôjmzcng phảeenci làsage...

“Chúerpu A Thàsagenh!” Đhqhdinh Đhqhdinh mềeavqm dẻxtteo hôjmzc mộgvcot tiếgbfsng, mọupkfi ngưeuatupkfi hồdocbi phụnqxoc lạuivyi tinh thầwfffn,

Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong cúerpui đeuatwfffu liếgbfsc nhìhqfmn béwfff mộgvcot cáqfpgi, ngẩafijng đeuatwfffu nhìhqfmn UYểhmcbn Tìhqfmnh.

Uyểhmcbn Tìhqfmnh cúerpui đeuatwfffu làsagem vằcfnvn thắbcwdn, làsagem vằcfnvn thắbcwdn, làsagem vằcfnvn thắbcwdn...

“Vàsageo đeuati.” Mụnqxoc Thiêvfvwn Dưeuatơlwqong bấgdect đeuatbcwdc dĩgvco dựugvna vàsageo ghếgbfs sofa, xem ra chỉtkxgkusghqfmnh khôjmzcng hay biếgbfst gìhqfm. Anh hừllts khẽupwk mộgvcot chúerput, tay nhéwfffo mặolflt Uyểhmcbn Tìhqfmnh

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.