Anh Ấy Rất Điên

Chương 96 : “Thương Ngạn là cầm thú sao!”

    trước sau   
Sau nàornky, khi bánrotc sĩlmtz gia đuploìqhnxnh củdikla Tôjlgq gia nhớkdjb lạeuvhi, đuploâbwlky làornk mộbhzct tìqhnxnh cảuuufnh cựfopec kìqhnx xấgmvku hổuplo.

Tiểenefu thiếxyleu gia khôjlgqng sợzelx trờhapwi khôjlgqng sợzelx đuplogmvkt củdikla bọexfon họexfo im lặdihxng đuploósbqdng cửzzeca, nhưlzbzng tay nắsbqdm cửzzeca đuploãlllc bịnrna cậnrnau siếxylet chặdihxt đuploếxylen mứssjjc phánrott ra tiếxyleng.

Nhósbqdm bánrotc sĩlmtz gia đuploìqhnxnh khôjlgqng chúuwbbt nghi ngờhapw —— nếxyleu tay nắsbqdm cửzzeca nàornky khôjlgqng phảuuufi đuploưlzbzzelxc cấgmvku tạeuvho từhbax kim loạeuvhi thìqhnx giờhapwornky nósbqd đuploãlllc thay chủdikl nhâbwlkn củdikla mìqhnxnh phơgeroi thâbwlky giữzpjza đuploưlzbzhapwng.

Nửzzeca phúuwbbt sau, côjlgqnroti đuplosbqd bừhbaxng mặdihxt lặdihxng lẽeiwqlzbzkdjbc ra, gưlzbzơgerong mặdihxt cúuwbbi gằeuvhm.

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc cánrotm ơgeron nhósbqdm bánrotc sĩlmtz gia đuploìqhnxnh: “Phiềgnain toánroti mọexfoi ngưlzbzhapwi, anh ấgmvky đuplobhzct nhiêcivzn sốrhyet cao ……”

jlgq Yếxylen bêcivzn cạeuvhnh lạeuvhnh nhưlzbzzpjzng khẽeiwq hừhbax mộbhzct tiếxyleng, “Khôjlgqng cầnukun gấgmvkp gánrotp, khôjlgqng chếxylet đuploưlzbzzelxc.”


“…… Tôjlgq Yếxylen.”

Âdihxm đuploiệchalu dịnrnau dàornkng củdikla côjlgqnroti hơgeroi trầnukum xuốrhyeng, cặdihxp mắsbqdt đuploen nhánrotnh trong trảuuufo khôjlgqng tánrotn đuplolllcng nhìqhnxn thiếxyleu niêcivzn.

“……”

Thiếxyleu niêcivzn khôjlgqng sợzelx trờhapwi khôjlgqng sợzelx đuplogmvkt rụtpxxt rụtpxxt cổuplo, oánrotn hậnrnan lébfzln trừhbaxng cửzzeca phòflqrng mộbhzct cánroti, giậnrnan dỗhbaxi quay đuplonukuu đuploi, khôjlgqng chịnrnau lêcivzn tiếxyleng.

Nhósbqdm bánrotc sĩlmtz gia đuploìqhnxnh bậnrnan rộbhzcn đuploi vàornko, vàornki phúuwbbt sao đuploãlllc đuplolllcng loạeuvht đuploi ra, khôjlgqng chờhapwjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc hỏsbqdi han, bọexfon họexfo đuploãlllc cho đuploánrotp ánrotn trưlzbzkdjbc.

“Mệchalt nhọexfoc quánrot đuplobhzc khiếxylen hệchal miễkoycn dịnrnach củdikla cơgero thểenef yếxyleu đuploi, cósbqd phảuuufn ứssjjng bàornki trừhbax vớkdjbi cánrotc virus vàornk vi khuẩgmvkn bêcivzn ngoàornki, dẫdalnn đuploếxylen sốrhyet cao.”

nrotc sĩlmtz dẫdalnn đuplonukuu tổuplong kếxylet.

“Khôjlgqng cósbqd vấgmvkn đuplognaiqhnx, nghỉyeac ngơgeroi nhiềgnaiu, uốrhyeng nhiềgnaiu nưlzbzkdjbc làornkuplon.”

uwbbc nàornky Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc mớkdjbi yêcivzn tâbwlkm.

jlgq Yếxylen đuplossjjng sau Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc đuploúuwbbng lúuwbbc đuploưlzbza mắsbqdt cho bánrotc sĩlmtz gia đuploìqhnxnh.

Đnrotrhyei phưlzbzơgerong lấgmvky làornkm do dựfope nhưlzbzng rấgmvkt nhanh đuploãlllc hiểenefu rõubbg.

“Tiểenefu thưlzbz, bệchalnh tìqhnxnh củdikla Thưlzbzơgerong tiêcivzn sinh cầnukun nghỉyeac ngơgeroi làornk chủdikl yếxyleu, tốrhyet nhấgmvkt làornk khôjlgqng nêcivzn quấgmvky rầnukuy.”

jlgq Yếxylen vừhbaxa lòflqrng, nhanh chósbqdng vòflqrng đuploếxylen phíaqkoa trưlzbzkdjbc Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc, khuyêcivzn côjlgq nhưlzbz vậnrnay: “Chịnrna, nhàornk củdikla anh ta cósbqd ngưlzbzhapwi giúuwbbp việchalc chăzpjzm sósbqdc, lánrott nữzpjza đuploenefnrotc sĩlmtz ghi lạeuvhi danh sánrotch ba bữzpjza cơgerom —— chịnrnascez đuploâbwlky cũcivzng khôjlgqng giúuwbbp đuploưlzbzzelxc gìqhnx, cósbqd khi còflqrn làornkm phiềgnain anh ta.”


nrotc sĩlmtzornkjlgq Yếxylen phốrhyei hợzelxp vớkdjbi nhau, sau mộbhzct lúuwbbc cậnrnau tớkdjbi tôjlgqi đuploi, Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc gậnrnat đuplonukuu đuplolllcng ýaqul.

qhnx thếxyle, khi Thưlzbzơgerong Ngạeuvhn ra ngoàornki, nhósbqdc con nhàornk anh đuploãlllc sớkdjbm đuploi mấgmvkt.

Từhbax giờhapw đuploếxylen 30 Tếxylet còflqrn hai ba ngàornky, Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc thàornknh côjlgqng bịnrna em trai “lừhbaxa” vềgnaijlgq gia.

Tạeuvhi nhàornk họexfojlgq, chi đuplonukuu tiêcivzn Tôjlgq Nghịnrnabwlkn đuploãlllc dọexfon ra khỏsbqdi nhàornk từhbaxbwlku, ngoạeuvhi trừhbax tiệchalc mừhbaxng thỏsbqd củdikla Tôjlgqlllco phu nhâbwlkn vàornk đuploêcivzm giao thừhbaxa vàornko 30 Tếxylet, bìqhnxnh thưlzbzhapwng bọexfon họexfo khôjlgqng cósbqd mặdihxt trong nhàornk.

Con gánroti duy nhấgmvkt củdikla Tôjlgqlllco phu nhâbwlkn do hôjlgqn nhâbwlkn thờhapwi trẻartgcivzn đuploãlllc đuplooạeuvhn tuyệchalt quan hệchal vớkdjbi ngưlzbzhapwi trong nhàornk, ngoạeuvhi trừhbax chánrotu ngoạeuvhi duy nhấgmvkt Tôjlgq Đnrotlllcng thỉyeacnh thoảuuufng sẽeiwq liêcivzn lạeuvhc vớkdjbi gia đuploìqhnxnh thìqhnx phầnukun lớkdjbn thờhapwi gian còflqrn lạeuvhi cũcivzng khôjlgqng cósbqd mặdihxt.

Vậnrnay nêcivzn cũcivzng chỉyeacsbqd gia đuploìqhnxnh Tôjlgq Nghịnrna Thanh ởscez cạeuvhnh cùeuvhng vớkdjbi Tôjlgqlllco phu nhâbwlkn.

zpjzm nay, vìqhnx chuyệchaln củdikla Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc nêcivzn đuploãlllcbfzln màornkn mộbhzct câbwlku chuyệchaln xưlzbza, Giang Nhưlzbz Thi đuploơgeron phưlzbzơgerong nhưlzbzlzbzkdjbc vớkdjbi lửzzeca vớkdjbi Tôjlgq Nghịnrna Thanh, từhbax mấgmvky thánrotng trưlzbzkdjbc đuploãlllc dọexfon ra khỏsbqdi nhàornk, khôjlgqng chịnrnau quay vềgnai ngàornky nàornko.

Do đuploósbqd, năzpjzm nay khi Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc trởscez vềgnai, nhàornk họexfojlgq rộbhzcng lớkdjbn nhưlzbz vậnrnay lạeuvhi khôjlgqng cósbqdornku sắsbqdc nhưlzbz sắsbqdp ăzpjzn Tếxylet màornk quạeuvhnh quẽeiwq khánrotc thưlzbzhapwng.

sbqd vẻartgjlgq Yếxylen đuploãlllc quen vớkdjbi việchalc nàornky.

“Mẹmewr rấgmvkt bậnrnan vớkdjbi việchalc trong côjlgqng ty, trưlzbzkdjbc kia cũcivzng íaqkot khi vềgnai nhàornk.” Tôjlgq Yếxylen nhúuwbbn vai, “Cósbqd đuploiềgnaiu lúuwbbc đuploósbqd em khôjlgqng hiểenefu, bâbwlky giờhapw ngẫdalnm lạeuvhi, chắsbqdc làornkornkgmvky khôjlgqng muốrhyen vềgnai lạeuvhi ngôjlgqi nhàornkornky. Đnrotnrotn chừhbaxng bàornkgmvky cũcivzng đuploãlllc chịnrnau đuplofopeng bàornk nộbhzci đuploãlllc đuplouổuploi chịnrna ra khỏsbqdi nhàornkornk ngưlzbzhapwi ba đuplolllcng lõubbga từhbax rấgmvkt nhiềgnaiu năzpjzm.”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc chầnukun chờhapw hỏsbqdi: “Vậnrnay…… Ba cũcivzng khôjlgqng vềgnai sao?”

jlgq Yếxylen lắsbqdc đuplonukuu: “Trưlzbzkdjbc kia ôjlgqng ấgmvky cũcivzng rấgmvkt thưlzbzhapwng vềgnai, vìqhnx thờhapwi gian mẹmewr vềgnai khôjlgqng cósbqd trậnrnat tựfope, khôjlgqng biếxylet lúuwbbc nàornko cósbqd thểenef gặdihxp gỡscez. Lúuwbbc trưlzbzkdjbc em vẫdalnn luôjlgqn thấgmvky ấgmvkm ứssjjc thay ba, bâbwlky giờhapw nghĩlmtz lạeuvhi……”

jlgq Yếxylen cưlzbzhapwi khẽeiwq, cảuuufm xúuwbbc phứssjjc tạeuvhp khósbqd diễkoycn tảuuuf.


“Cũcivzng coi nhưlzbzornk ‘trừhbaxng phạeuvht đuploúuwbbng tộbhzci’.”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc thởscezi dàornki buôjlgqng mắsbqdt.

ornki giâbwlky sau, đuplobhzct nhiêcivzn côjlgq nhớkdjb đuploếxylen mộbhzct chuyệchaln, ngẩgmvkng đuplonukuu nhìqhnxn Tôjlgq Yếxylen.

“Vậnrnay em……”

sbqd lẽeiwq cảuuufm thấgmvky mìqhnxnh khôjlgqng đuploúuwbbng, Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc dừhbaxng lạeuvhi khôjlgqng nósbqdi tiếxylep.

jlgq Yếxylen thôjlgqng tuệchal, khôjlgqng cầnukun nghe toàornkn cũcivzng biếxylet ýaqul cửzzeca Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc, cậnrnau cưlzbzhapwi khẽeiwq, lộbhzc ra mộbhzct chiếxylec răzpjzng nanh.

“Chịnrna muốrhyen hỏsbqdi em lớkdjbn lêcivzn nhưlzbz thếxyleornko sao?”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc bấgmvkt đuplosbqdc dĩlmtz nhìqhnxn cậnrnau.

jlgq Yếxylen tùeuvhy tiệchaln nhúuwbbn vai, “Mẹmewr mặdihxc kệchal em, gầnukun nhưlzbzornk kiểenefu hoàornkn toàornkn mặdihxc kệchal, chỉyeacsbqdornki chuyệchaln bàornkgmvky thậnrnat sựfope khôjlgqng vừhbaxa mắsbqdt, bàornkgmvky mớkdjbi cósbqd thểenef chủdikl đuplobhzcng tìqhnxm em nósbqdi chuyệchaln —— vậnrnay nêcivzn thậnrnat ra bàornkgmvky làornk ngưlzbzhapwi em sợzelx nhấgmvkt trong nhàornk.”

Nghe thiếxyleu niêcivzn nhẹmewr nhàornkng nósbqdi ra lờhapwi nàornky, ánrotnh mắsbqdt Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc trầnukum xuốrhyeng.

“Ba cũcivzng khôjlgqng quánrot đuploenef ýaqul đuploếxylen em, tấgmvkt cảuuufbwlkm tưlzbz củdikla ôjlgqng đuplognaiu đuplodihxt lêcivzn mẹmewr. Bìqhnxnh thưlzbzhapwng lúuwbbc mẹmewr khôjlgqng cósbqd mặdihxt còflqrn đuploscez, chỉyeac cầnukun mẹmewrscez đuploósbqd, ba liềgnain tựfope đuplobhzcng xem em nhưlzbz khôjlgqng khíaqko —— giốrhyeng nhưlzbz đuploang thểenef hiệchaln quyếxylet tâbwlkm nhưlzbz mẹmewr vậnrnay.”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc sửzzecng sốrhyet: “Vìqhnx sao?”

jlgq Yếxylen nghĩlmtz ngợzelxi, châbwlkm chọexfoc khôjlgqng chúuwbbt lưlzbzu tìqhnxnh, “Đnroteuvhi loạeuvhi làornk nếxyleu mẹmewr thíaqkoch cánroti gìqhnx thìqhnx ôjlgqng ấgmvky sẽeiwq thíaqkoch cánroti đuploósbqd, mẹmewr khôjlgqng thíaqkoch gìqhnx thìqhnx ôjlgqng ấgmvky cũcivzng sẽeiwq khôjlgqng thíaqkoch…… Kiểenefu nhưlzbz mang tâbwlkm thánroti ɭϊếxyleʍ cẩgmvku* vậnrnay —— vậnrnay nêcivzn trưlzbzkdjbc khi chịnrna vềgnai, em còflqrn nghi ngờhapw khảuuufzpjzng cao em làornk con riêcivzng màornk ba đuploãlllc sinh vớkdjbi ngưlzbzhapwi phụtpxx nữzpjzlzbz hỏsbqdng nàornko bêcivzn ngoàornki đuplogmvky.”


*(ɭϊếxyleʍ cẩgmvku: Trong mộbhzct mốrhyei quan hệchal, chỉyeac ngưlzbzhapwi khôjlgqng đuploenef ýaqul việchalc đuplorhyei phưlzbzơgerong khôjlgqng thíaqkoch mìqhnxnh, mặdihxt nósbqdng dánrotn ʍôjlgqиɠ lạeuvhnh)

“…………”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc hơgeroi cạeuvhn lờhapwi, vôjlgqeuvhng bấgmvkt đuplosbqdc dĩlmtz nhìqhnxn Tôjlgq Yếxylen, “Mẹmewrornk nghe thấgmvky em nósbqdi chuyệchaln nhưlzbz vầnukuy, coi chừhbaxng bàornkgmvky muốrhyen tìqhnxm em nósbqdi chuyệchaln đuplogmvky.”

Đnrotôjlgqi mắsbqdt Tôjlgq Yếxylen co rụtpxxt lạeuvhi, nhỏsbqd giọexfong lẩgmvkm bẩgmvkm.

“Vẻartg ngoàornki củdikla chịnrna quánrot giốrhyeng mẹmewr, dưlzbzhapwng nhưlzbzuwbbc trẻartgornkgmvky vàornk chịnrna nhưlzbz đuploưlzbzzelxc khắsbqdc ra từhbax mộbhzct khuôjlgqn mẫdalnu vậnrnay…… Mỗhbaxi lầnukun thấgmvky chịnrna em đuplognaiu sợzelx hạeuvhi.”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc bậnrnat cưlzbzhapwi.

“Vậnrnay thậnrnat tốrhyet, cuốrhyei cùeuvhng trong nhàornkcivzng cósbqd ngưlzbzhapwi cósbqd thểenef quảuuufn em, đuploscez đuploenef em làornkm xằeuvhng làornkm bậnrnay, khôjlgqng cósbqd phébfzlp tắsbqdc.”

“Em…… Em đuploâbwlku cósbqd đuploâbwlku.”

jlgq Yếxylen chộbhzct dạeuvh xoay đuplonukuu.

Chịnrna em hai ngưlzbzhapwi ngồlllci trong nhàornksbqdi chuyệchaln, ngưlzbzhapwi giúuwbbp việchalc đuploi lêcivzn đuploưlzbza tràornk cho hai ngưlzbzhapwi.

Đnrotúuwbbng lúuwbbc nghe thấgmvky lờhapwi nàornky, dìqhnx giúuwbbp việchalc khôjlgqng khỏsbqdi cưlzbzhapwi lêcivzn, “Chứssjjflqrn gìqhnx nữzpjza, tiểenefu thưlzbz, từhbax khi côjlgq đuploếxylen đuploâbwlky, khôjlgqng chỉyeac ngôjlgqi nhàornkornky trởscezcivzn ấgmvkm ánrotp hơgeron nhiềgnaiu, ngay cảuuuf tiểenefu thiếxyleu gian cũcivzng ngoan ngoãlllcn hơgeron nhiềgnaiu.”

jlgq Yếxylen: “………………”

Thiếxyleu niêcivzn quay đuplonukuu đuploi, nhưlzbzng làornkn da trắsbqdng nõubbgn đuploưlzbzzelxc di truyềgnain từhbax mẹmewr kia vẫdalnn khôjlgqng kiểenefm soánrott đuploưlzbzzelxc xấgmvku hổuplo đuplosbqdcivzn.


jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc cong môjlgqi, cưlzbzhapwi hỏsbqdi dìqhnx giúuwbbp việchalc đuploósbqd, “Tiểenefu Yếxylen đuploãlllcornkm gìqhnx thếxyle?”

qhnx giúuwbbp việchalc: “Ánxrri chàornk, rấgmvkt nhiềgnaiu luôjlgqn đuploósbqd. Xưlzbzng hôjlgqornky, trưlzbzkdjbc kia tiểenefu thiếxyleu gia ghébfzlt nhấgmvkt làornk bịnrna ngưlzbzhapwi ta gọexfoi nhưlzbz vậnrnay, khi lãlllco phu nhâbwlkn gọexfoi nhưlzbz thếxyle, cậnrnau ấgmvky còflqrn nósbqdi lạeuvhi, nósbqdi gìqhnxornk nghe cứssjj nhưlzbzflqrn gánroti nhàornk ai vậnrnay, nếxyleu đuploenef cậnrnau ấgmvky nghe lạeuvhi lầnukun nữzpjza, hôjlgqm sau cậnrnau ấgmvky sẽeiwq bắsbqdt đuplonukuu gắsbqdn hoa lêcivzn đuplonukuu đuploi họexfoc —— chọexfoc giậnrnan lãlllco phu nhâbwlkn đuplogmvky.”

“…………”

jlgq Mạeuvhc Mạeuvhc khôjlgqng nhịnrnan đuploưlzbzzelxc bậnrnat cưlzbzhapwi, dờhapwi mắsbqdt nhìqhnxn Tôjlgq Yếxylen đuploang càornkng lúuwbbc càornkng đuplosbqd mặdihxt.

“Hìqhnxnh nhưlzbz chịnrna đuploãlllc gọexfoi rấgmvkt nhiềgnaiu lầnukun, làornkm sao bâbwlky giờhapw? Tiểenefu Yếxylen, em thậnrnat sựfope muốrhyen đuplobhzci hoa đuploi họexfoc ưlzbz?”

jlgq Yếxylen: “…………”

Qua vàornki giâbwlky, Tôjlgq Yếxylen mớkdjbi buồlllcn bựfopec hébfzlo úuwbba nósbqdi: “Chịnrna khôjlgqng bìqhnxnh thưlzbzhapwng, muốrhyen gọexfoi thếxyleornko cũcivzng đuploưlzbzzelxc.”

qhnx giúuwbbp việchalc vui vẻartg.

“Bâbwlky giờhapw đuploãlllcsbqd chịnrna rồlllci, quảuuuf nhiêcivzn khôjlgqng còflqrn nhưlzbz trưlzbzkdjbc nữzpjza, hồlllci trưlzbzkdjbc, đuplohbaxng nósbqdi làornklllco phu nhâbwlkn, ngay cảuuufscez trưlzbzkdjbc mặdihxt phu nhâbwlkn, tôjlgqi cũcivzng chưlzbza từhbaxng thấgmvky tiểenefu thiếxyleu gia nghe lờhapwi nhưlzbz vầnukuy đuploâbwlku.”

ornk nhìqhnxn Tôjlgq Mạeuvhc Mạeuvhc, thởscezornki mộbhzct tiếxyleng.

“Tiếxylec làornkjlgqi nghe nósbqdi tiểenefu thưlzbz đuploãlllc muốrhyen đuploíaqkonh hôjlgqn vớkdjbi thiếxyleu gia nhàornk họexfo Thưlzbzơgerong, cósbqd phảuuufi chưlzbza sốrhyeng ởscez đuploâbwlky đuploưlzbzzelxc bao lâbwlku đuploãlllc phảuuufi dọexfon ra rồlllci khôjlgqng?”

“……!”

Trưlzbzkdjbc đuploósbqd mộbhzct giâbwlky còflqrn đuploang dịnrnau ngoan nhưlzbz Samoyed, Tôjlgq Yếxylen lậnrnap tứssjjc vựfopec dậnrnay tinh thầnukun, ánrotnh mắsbqdt dữzpjz nhưlzbz Husky ——

“Khôjlgqng đuploưlzbzzelxc, năzpjzm nay chịnrna củdikla con mớkdjbi bao lớkdjbn chứssjj!”

Cậnrnau nghiếxylen răzpjzng.

“Thưlzbzơgerong Ngạeuvhn làornk cầnukum thúuwbb sao!”

nrotc giảuuufsbqd lờhapwi muốrhyen nósbqdi: Thưlzbzơgerong ·cầnukum thúuwbb· Ngạeuvhn:……?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.