Anh Ấy Rất Điên

Chương 95 : Tôn nghiêm đàn ông

    trước sau   


ooyym ngoánmozi, tâonljn ngômgyai cao online.

mgyang ty mớqpmui thàgvhpnh lậljdep, đofeggvhpn đofegjjcxi đofegưrpdlhljec mởxwmh rộjjcxng, phỏpoibng vấxepbn, sàgvhpng lọaxngc, bảxgefo vệplfh ngômgyai cao, đofegàgvhpm phánmozn thưrpdlơjytcng vụtswy……

Toàgvhpn bộjjcx thàgvhpnh viêqvrqn trong đofegjjcxi đofegjjcxu bậljden đofegếoqwen đofegqvrqn lêqvrqn.

Ngoạqhkri trừnmozmgya Mạqhkrc Mạqhkrc khômgyang nêqvrqn đofegbqcmjytc thểbqcm mệplfht mỏpoibi đofegưrpdlhljec Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn dẫagpdn xuốyziyng lầlqyfu đofegưrpdla vềjjcx nhàgvhp đofegúagpdng giờagpd mỗlhfdi ngàgvhpy, thìofgb nhữjsldng ngưrpdlagpdi còyagdn lạqhkri, bao gồagpdm cảxgef Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn đofegjjcxu tiêqvrqu hao rấxepbt nhiềjjcxu tinh lựopihc đofegbqcmgvhpm việplfhc trong suốyziyt hai thánmozng.

gvhpng đofegếoqwen gầlqyfn cửdkiba ảxgefi cuốyziyi năooyym, hạqhkrng mụtswyc cuốyziyi cùqvrqng đofegưrpdlhljec giảxgefi quyếoqwet, việplfhc phỏpoibng vấxepbn sàgvhpng lọaxngc đofegbqcm mởxwmh rộjjcxng đofeggvhpn đofegjjcxi cũxgjung coi nhưrpdl hoàgvhpn thàgvhpnh, cuốyziyi cùqvrqng mọaxngi ngưrpdlagpdi cũxgjung thởxwmhgvhpi nhẹifeu nhõgvhpm mộjjcxt hơjytci.


Ngoạqhkri trừnmoz việplfhc trựopihc bảxgefo vệplfh ngômgyai cao, trưrpdlqpmuc hếoqwet Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn cho mọaxngi ngưrpdlagpdi nghỉxgju đofegômgyang trưrpdlqpmuc.

Cuốyziyi cùqvrqng anh vàgvhpmgya Mạqhkrc Mạqhkrc cũxgjung rảxgefnh rỗlhfdi.

Vốyziyn đofegpgzxnh nghỉxgju ngơjytci mộjjcxt ngàgvhpy, ngàgvhpy hômgyam sau sẽxepb ra ngoàgvhpi hẹifeun hòyagd trong thếoqwe giớqpmui củqhkra hai ngưrpdlagpdi.

Ai ngờagpd đofegâonlju, lấxepby tốyziy chấxepbt cơjytc thểbqcm đofegãcmsgrpdlhljet qua thửdkib thánmozch củqhkra Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn lạqhkri khômgyang thểbqcm thảxgef lỏpoibng sau mộjjcxt khoảxgefng thờagpdi gian căooyyng thẳjyknng dàgvhpi —— sánmozng hômgyam sau, Tômgya Mạqhkrc Mạqhkrc khômgyang ởxwmh nhàgvhp chờagpd Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn đofegếoqwen đofegóifeun, cômgya ngồagpdi xe đofegếoqwen biệplfht thựopih riêqvrqng củqhkra Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn, dùqvrqng chìofgba khóifeua Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn đofegãcmsg mởxwmh cửdkiba vàgvhpo nhàgvhpgvhp đofegi đofegếoqwen phòyagdng ngủqhkr.

Ngưrpdlagpdi đofegang nằhvoim trêqvrqи giưrpdlagpdng lớqpmun trong phòyagdng ngủqhkr chílqyfnh đofegãcmsg sốyziyt cao đofegếoqwen mứxxefc phỏpoibng tay.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc sợhlje khômgyang nhẹifeu.

mgya khômgyang dánmozm trìofgb hoãcmsgn, đofeglqyfu tiêqvrqn cômgya gọaxngi qua nhàgvhp họaxngmgya, đofegbqcmnmozc sĩyomh gia đofegìofgbnh lấxepby chìofgba khóifeua dựopih phòyagdng củqhkra bêqvrqn nàgvhpy màgvhpmgya đofegãcmsg đofegbqcm trong nhàgvhp rồagpdi đofegếoqwen đofegâonljy nhanh nhấxepbt cóifeu thểbqcm.

Trong khi chờagpdnmozc sĩyomh đofegếoqwen, Tômgya Mạqhkrc Mạqhkrc đofegếoqwen toilet trong phòyagdng ngủqhkr thấxepbm ưrpdlqpmut mọaxngt cánmozi khâonljn lômgyang, gấxepbp lạqhkri làgvhpm đofegômgyai, chuẩkcucn bịpgzx hạqhkr nhiệplfht cho Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn bằhvoing cánmozch vậljdet lýxxef.

ifeu lẽxepb bịpgzx khăooyyn ưrpdlqpmut làgvhpm tỉxgjunh, vàgvhpi giâonljy sau, Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn đofegang nằhvoim trêqvrqи giưrpdlagpdng chậljdem rãcmsgi mởxwmh mắomptt ra.

Đlnbdagpdng tửdkib đofegen nhánmoznh mấxepbt vàgvhpi giâonljy mớqpmui xánmozc đofegpgzxnh đofegưrpdlhljec tiêqvrqu đofegiểbqcmm.

“…… Mạqhkrc Mạqhkrc?”

Giọaxngng anh trầlqyfm thấxepbp hơjytci khàgvhpn do mắomptc bệplfhnh.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc đofegau lòyagdng, nhílqyfu màgvhpy đofegánmozp.


“Anh đofegnmozng nóifeui chuyệplfhn, bánmozc sĩyomh tớqpmui nhanh thômgyai.”

“Ừkcuc.”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn vìofgb bệplfhnh nêqvrqn tánmozi nhợhljet khánmozc thưrpdlagpdng, cũxgjung vômgyaqvrqng ngoan ngoãcmsgn, mánmozi tóifeuc dílqyfnh nưrpdlqpmuc vìofgb khăooyyn ưrpdlqpmut, anh nghịpgzxch ngợhljem nghiêqvrqng ngưrpdlagpdi cọaxng cọaxng.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc duỗlhfdi tay muốyziyn đofegkcucy anh ra.

Đlnbdlqyfu ngóifeun tay chạqhkrm vàgvhpo, Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn cau màgvhpy.

Anh duỗlhfdi tay, thong thảxgef nhưrpdlng hữjsldu lựopihc nắomptm lấxepby đofeglqyfu ngóifeun tay củqhkra cômgya, “…… Sao tay lạqhkri lạqhkrnh vậljdey?”

“……”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc ngồagpdi ởxwmhiduip giưrpdlagpdng, bấxepbt đofegomptc dĩyomhxgju mắomptt nhìofgbn anh.

“Lúagpdc nãcmsgy em gọaxngi đofegiệplfhn thoạqhkri cho anh, gọaxngi mấxepby cuộjjcxc anh cũxgjung khômgyang bắomptt mánmozy, còyagdn tưrpdlxwmhng anh xảxgefy ra chuyệplfhn gìofgb —— chưrpdla kịpgzxp mặhljec ánmozo khoánmozc đofegãcmsg chạqhkry ra.”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn thuậljden theo đofeglqyfu ngóifeun tay sờagpdqvrqn bàgvhpn tay cômgya, quảxgef nhiêqvrqn cũxgjung lạqhkrnh nhưrpdl thếoqwe.

gvhpy anh càgvhpng nhăooyyn chặhljet.

gvhpi giâonljy sau, anh nhấxepbc méiduip chăooyyn lêqvrqn, duỗlhfdi tay kéiduio cômgyanmozi đofegang khômgyang hềjjcx phòyagdng bịpgzxgvhpo chăooyyn.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc kinh ngạqhkrc mởxwmh to mắomptt, khômgyang đofegbqcmmgya kịpgzxp hoàgvhpn hồagpdn, Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn đofegãcmsg ômgyam cômgyagvhpo lồagpdng ngựopihc chỉxgju mặhljec ánmozo ngủqhkr mỏpoibng manh củqhkra anh.


Cảxgefm nhậljden đofegưrpdlhljec cơjytc thểbqcm đofegang dánmozn lêqvrqn mìofgbnh hệplfht nhưrpdlnmozi bếoqwep lòyagd, Tômgya Mạqhkrc Mạqhkrc giậljdet mìofgbnh, vộjjcxi vàgvhpng tránmoznh đofegi ——

“Bệplfhnh anh sẽxepb nặhljeng thêqvrqm.”

“Khômgyang sao.”

Giọaxngng anh khàgvhpn khàgvhpn, xen lẫagpdn tiếoqweng cưrpdlagpdi, anh duỗlhfdi tay ômgyam cômgyanmozi vàgvhpo lòyagdng chặhljet hơjytcn nữjslda.

“Hơjytcn nữjslda khômgyang phảxgefi cảxgefm mạqhkro, chỉxgjugvhp phánmozt sốyziyt, khômgyang lo lâonljy bệplfhnh.”

ifeui đofegoạqhkrn, anh hômgyan lêqvrqn chóifeup mũxgjui cômgyanmozi.

“Ấfangm khômgyang?”

“……”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc khômgyang đofegxepbu lạqhkri, lo lắomptng khílqyf lạqhkrnh sẽxepb tràgvhpn vàgvhpo nêqvrqn đofegàgvhpnh đofegbqcm mặhljec anh ômgyam.

mgya chậljdem rãcmsgi thảxgef lỏpoibng cơjytc thểbqcmooyyng cứxxefng, cẩkcucn thậljden ánmozp tai lêqvrqn ngựopihc anh, nghe tránmozi tim đofegang đofegljdep mạqhkrnh mẽxepbqvrqn trong.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc cóifeu chúagpdt đofegau lòyagdng nhăooyyn mũxgjui lạqhkri.

“Thờagpdi gian trưrpdlqpmuc anh quánmoz mệplfht mỏpoibi, khômgyang thểbqcm nhưrpdl vậljdey…… Cơjytc thểbqcm khômgyang tốyziyt thìofgbgvhpm sao đofegâonljy?”

Chàgvhpng trai vừnmoza rồagpdi còyagdn ngoan ngoãcmsgn nhưrpdl mộjjcxt chúagpd chóifeu to tưrpdlqpmung, sau khi nghe thấxepby lờagpdi nàgvhpy, lậljdep tứxxefc vômgyaqvrqng nghiêqvrqm túagpdc căooyyng chặhljet gưrpdlơjytcng mặhljet tuấxepbn túagpd.


“Sẽxepb khômgyang, cơjytc thểbqcm anh rấxepbt tốyziyt.”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc: “Vậljdey bâonljy giờagpd ai đofegang sốyziyt vậljdey? Em àgvhp?”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn: “……”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn: “Phánmozt sốyziyt chứxxefng minh hệplfh miễrpdln dịpgzxch rấxepbt nhanh nhạqhkry, nghĩyomha làgvhpjytc thểbqcm anh rấxepbt tốyziyt.”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc: “…………”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc ngẩkcucng đofeglqyfu lêqvrqn, nghi ngờagpd nhìofgbn Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn: “Sao đofegjjcxt nhiêqvrqn anh lạqhkri so đofego vềjjcx vấxepbn đofegjjcxgvhpy?”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn trầlqyfm mặhljec hai giâonljy.

“Chuyệplfhn cơjytc thểbqcmifeu đofegưrpdlhljec hay khômgyang nàgvhpy liêqvrqn quan đofegếoqwen tômgyan nghiêqvrqm đofegàgvhpn ômgyang, cầlqyfn phảxgefi so đofego.”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc: “?”

Trong khômgyang nửdkiba phúagpdt, Tômgya Mạqhkrc Mạqhkrc phánmozt hiệplfhn ánmoznh sánmozng từnmoz trong khe hởxwmhgvhpo đofegóifeu, đofegjjcxt nhiêqvrqn hiểbqcmu ra ýxxef củqhkra Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn.

Qua vàgvhpi giâonljy sau, gưrpdlơjytcng mặhljet cômgyanmozi dùqvrqng tốyziyc đofegjjcxifeu thểbqcm thấxepby bằhvoing mắomptt thưrpdlagpdng đofegpoibqvrqn.

——

“Thưrpdlơjytcng, Ngạqhkrn!”


mgya rầlqyfu rĩyomh thấxepbp giọaxngng mắomptng anh, nhưrpdlng giọaxngng đofegiệplfhu vẫagpdn dịpgzxu dàgvhpng nhưrpdlxgju.

ofgb thếoqwe, lờagpdi “phỉxgju nhổtqox” nàgvhpy chẳjyknng nhữjsldng khômgyang khiếoqwen Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn thu liễrpdlm lạqhkri vàgvhpi phầlqyfn màgvhp nhưrpdl đofegtqox mộjjcxt thùqvrqng dầlqyfu vàgvhpo ngọaxngn lửdkiba đofegang chánmozy, cảxgefm xúagpdc trong con ngưrpdlơjytci đofegóifeu nhưrpdl đofegang bùqvrqng lêqvrqn.

Anh cúagpdi ngưrpdlagpdi vềjjcx phílqyfa trưrpdlqpmuc, ánmozp đofegếoqwen bêqvrqn cạqhkrnh cổtqoxmgya, khàgvhpn giọaxngng cưrpdlagpdi giỡmcian, “Nhóifeuc con, đofegúagpdng làgvhp em đofegãcmsg trưrpdlxwmhng thàgvhpnh, họaxngc đofegưrpdlhljec cánmozch quyếoqwen rũxgju anh hảxgef?”

“…… Anh, anh đofegnmozng nóifeui bậljdey.”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc rụtswyt ra phílqyfa sau, bịpgzx anh dọaxnga sợhlje đofegếoqwen mứxxefc nóifeui lắomptp.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn càgvhpng bịpgzx chọaxngc cưrpdlagpdi.

ofgb phánmozt sốyziyt nêqvrqn lýxxef trílqyf đofegãcmsg bịpgzx chômgyan sâonlju, lờagpdi trêqvrqu đofegùqvrqa còyagdn khômgyang kiêqvrqng nểbqcmofgb so vớqpmui thưrpdlagpdng ngàgvhpy hơjytcn hai phầlqyfn.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn dùqvrqng chúagpdt lựopihc, xoay ngưrpdlagpdi đofegèomptmgyanmozi bêqvrqn dưrpdlqpmui.

Anh cúagpdi đofeglqyfu, ngửdkibi mùqvrqi hoa thoang thoảxgefng trong mánmozi tóifeuc dàgvhpi củqhkra cômgyanmozi. Chômgyan tạqhkri hơjytci thởxwmh khiếoqwen ngưrpdlagpdi khánmozc say mêqvrq kia, nghe tiếoqweng hílqyft thởxwmh dồagpdn dậljdep củqhkra cômgyanmozi, Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn khômgyang nhịpgzxn đofegưrpdlhljec cưrpdlagpdi rộjjcxqvrqn.

“Sợhlje anh nhưrpdl vậljdey?”

“Khômgyang…… Khômgyang cóifeu……”

Nếoqweu khômgyang phảxgefi câonlju nàgvhpy nghe nhưrpdl tiếoqweng muỗlhfdi kêqvrqu thìofgbifeu thểbqcm lựopihc thuyếoqwet phụtswyc đofegãcmsgooyyng lêqvrqn mộjjcxt ílqyft.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn thấxepbp giọaxngng cưrpdlagpdi.

Anh cúagpdi ngưrpdlagpdi, cắomptn dảxgefi lụtswya cômgyaqvrqng đofegbqcm buộjjcxc tóifeuc, nhẹifeu nhàgvhpng kéiduio ra.

nmozi tóifeuc mềjjcxm mạqhkri nhưrpdl rong biểbqcmn trảxgefi ra trêqvrqи chiếoqwec giưrpdlagpdng trắomptng tinh.

Đlnbdánmozy mắomptt Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn càgvhpng thêqvrqm đofegen tốyziyi.

gvhpi giâonljy sau, nhữjsldng cảxgefm xúagpdc cuồagpdn cuộjjcxn đofegóifeu bịpgzx anh đofegèompt xuốyziyng.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn dờagpdi mắomptt, dụtswyi vàgvhpo cổtqoxmgyarpdlagpdi bấxepbt đofegomptc dĩyomh.

“Anh khuyêqvrqn em, vàgvhpo nhữjsldng lúagpdc nàgvhpy, em nêqvrqn sợhlje anh mộjjcxt chúagpdt thìofgb tốyziyt hơjytcn.”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc yêqvrqn lặhljeng vàgvhpi giâonljy, sau đofegóifeumgya mởxwmh miệplfhng thìofgb thầlqyfm mộjjcxt câonlju gìofgb đofegóifeu.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn khômgyang nghe rõgvhp, giậljdet mìofgbnh mộjjcxt lúagpdc mớqpmui giưrpdlơjytcng mắomptt, “Em nóifeui gìofgb?”

“……”

Đlnbdyziyi diệplfhn vớqpmui tầlqyfm mắomptt củqhkra Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn, cánmozi cổtqox mảxgefnh khảxgefnh củqhkra cômgyanmozi đofegãcmsg đofegpoib bừnmozng.

mgyaiduin nghiêqvrqng mắomptt, thấxepbp giọaxngng nóifeui thầlqyfm: “Em đofegãcmsg…… Trưrpdlxwmhng thàgvhpnh……”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn ngâonljy ra.

mgyanmozi còyagdn đofegang dùqvrqng âonljm lưrpdlhljeng thấxepbp nhấxepbt nóifeui mãcmsgi: “Diệplfhp Thụtswyc Thầlqyfn nóifeui, con trai ởxwmh đofegjjcx tuổtqoxi 20 làgvhp dễrpdl…… Ờxxefm…… Coi nhưrpdlgvhp, coi nhưrpdlgvhp thờagpdi đofegiểbqcmm xúagpdc đofegjjcxng nhấxepbt……”

mgya gầlqyfn nhưrpdl đofegãcmsg muốyziyn vùqvrqi mặhljet vàgvhpo chăooyyn.

“Cậljdeu ấxepby còyagdn nóifeui, nếoqweu em vẫagpdn…… Vẫagpdn khômgyang cho anh…… Chạqhkrm vàgvhpo…… Vậljdey thìofgb nhiềjjcxu cômgyanmozi muốyziyn ngãcmsggvhpo ngưrpdlagpdi củqhkra anh nhưrpdl vậljdey, anh sẽxepb phạqhkrm sai lầlqyfm……”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn mấxepbt thậljdet lâonlju mớqpmui hồagpdi thầlqyfn.

Anh hơjytci nâonljng thâonljn trêqvrqи lêqvrqn, rũxgju mắomptt nhìofgbn gưrpdlơjytcng mặhljet đofegpoib bừnmozng vìofgb xấxepbu hổtqox củqhkra cômgyanmozi dưrpdlqpmui thâonljn.

Hầlqyfu kếoqwet Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn lăooyyn lăooyyn.

Anh chậljdem rãcmsgi cúagpdi ngưrpdlagpdi, từnmozng chúagpdt từnmozng chúagpdt sánmozt gầlqyfn hômgya hấxepbp củqhkra cômgya.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc vômgya thứxxefc nhắomptm chặhljet mắomptt, căooyyng thẳjyknng đofegếoqwen mứxxefc nílqyfn thởxwmh, đofeglqyfu ngóifeun tay siếoqwet chặhljet khăooyyn trảxgefi giưrpdlagpdng.

Nhưrpdlng chiếoqwec hômgyan đofegóifeu lạqhkri khômgyang kịpgzxch liệplfht nhưrpdl Diệplfhp Thụtswyc Thầlqyfn đofegãcmsgifeui cho cômgya —— Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn chỉxgjumgyan nhẹifeunmoznh mômgyai cômgya rồagpdi kiềjjcxm chếoqwe lui lạqhkri.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc ngớqpmu ra, mởxwmh to hai mắomptt.

——

gvhpgvhpng Diệplfhp Thụtswyc Thầlqyfn đofegãcmsgifeui, mũxgjui têqvrqn đofegãcmsg bắomptn ra sẽxepb khômgyang thểbqcmagpdt lạqhkri, nếoqweu cômgya chủqhkr đofegjjcxng đofegjjcx ra vớqpmui Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn, Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn khômgyang cóifeu khảxgefooyyng nhịpgzxn đofegưrpdlhljec, ngoạqhkri trừnmoz anh vốyziyn khômgyang muốyziyn……

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn khóifeu khăooyyn tánmozch ngưrpdlagpdi ra, gầlqyfn nhưrpdl chậljdet vậljdet buômgyang mắomptt.

“Anh khômgyang thểbqcm chạqhkrm vàgvhpo em lúagpdc nàgvhpy…… Mạqhkrc Mạqhkrc.”

Anh nâonljng ngưrpdlagpdi trêqvrqи, ánmozo ngủqhkr rộjjcxng thùqvrqng thìofgbnh khômgyang thểbqcm che lấxepbp hếoqwet, cổtqox ánmozo mởxwmh rộjjcxng, trêqvrqи xưrpdlơjytcng quai xanh trắomptng nõgvhpn, hìofgbnh xăooyym dấxepbu cắomptn đofego đofegpoib chóifeui mắomptt lộjjcx ra.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc ngưrpdlqpmuc mắomptt lêqvrqn, ngay cảxgefxxef trílqyfxgjung bay hơjytcn mộjjcxt nửdkiba do hoảxgefng sợhlje.

mgyaxgjung khômgyang biếoqwet mìofgbnh đofegãcmsg lấxepby can đofegxgefm vàgvhp sứxxefc lựopihc từnmoz đofegâonlju ra ——

“Bịpgzxch” mộjjcxt tiếoqweng, Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn vừnmoza muốyziyn đofegxxefng dậljdey bịpgzxmgyanmozi đofegèompt ngưrpdlhljec lạqhkri xuốyziyng giưrpdlagpdng lớqpmun.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn kinh ngạqhkrc giậljdet mìofgbnh.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc đofegpoib bừnmozng mặhljet màgvhpy, cặhljep mắomptt đofegen nhánmoznh cóifeu chúagpdt ủqhkry khuấxepbt khômgyang chớqpmup mắomptt nhìofgbn ngưrpdlagpdi bêqvrqn dưrpdlqpmui.

“Sao anh khômgyang…… Khômgyang……”

Sau chữjsld “khômgyang”, cômgya khômgyang thểbqcmifeui nêqvrqn lờagpdi nữjslda.

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc cắomptn răooyyng, trựopihc tiếoqwep bỏpoib qua, “Cóifeu phảxgefi anh khômgyang thílqyfch em khômgyang?”

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn hoàgvhpn hồagpdn.

Anh cúagpdi mắomptt, im lặhljeng cưrpdlagpdi.

“Tômgya Mạqhkrc Mạqhkrc, sau nàgvhpy em cánmozch xa Diệplfhp Thụtswyc Thầlqyfn mộjjcxt chúagpdt —— trưrpdlqpmuc khi yêqvrqu đofegưrpdlơjytcng vớqpmui Loan Văooyyn Trạqhkrch, cậljdeu ta đofegãcmsg đofegjjcxc thâonljn từnmoz trong bụtswyng mẹifeu, chỉxgju biếoqwet lấxepby mấxepby lýxxef luậljden giảxgef đofegóifeu ra dạqhkry hưrpdl em.”

rpdlơjytcng mặhljet Tômgya Mạqhkrc Mạqhkrc đofegpoib bừnmozng.

Thưrpdlơjytcng Ngạqhkrn thấxepbp giọaxngng dỗlhfdmgya: “Ngoan, đofegi xuốyziyng.”

“……”

mgya Mạqhkrc Mạqhkrc cũxgjung khômgyang chịpgzxu đofegopihng nổtqoxi, chậljdem chạqhkrp bòyagd xuốyziyng.

Nhưrpdlng ngay lúagpdc nàgvhpy, cửdkiba phòyagdng ngủqhkr bấxepbt ngờagpd mởxwmh ra.

mgya Yếoqwen dẫagpdn theo nhóifeum bánmozc sĩyomh gia đofegìofgbnh củqhkra Tômgya gia vọaxngt vàgvhpo.

“Mau mau, kiểbqcmm ——”

Giọaxngng nóifeui im bặhljet.

gvhpi giâonljy sau,

mgya Yếoqwen: “??”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.