Anh Ấy Rất Điên

Chương 92 : Chó dại

    trước sau   
yvgo Ngọycjpc Hiêboern làhoqr bịwxonifnh Yếhybqn xázdtuch ra từapoy tay bázdtuc sĩvgql gia đegfpìosotnh rồdpexi cho ădmbnn đegfpòqubvn.

Trêboern dưfddtehssi nhàhoqr họycjpifnh đegfpqhpgu biếhybqt, tiểouztu thiếhybqu gia nàhoqry làhoqr cházdtuu trai duy nhấzdtut củmytja Tôifnh gia, cảacra nhàhoqr ngoạyvgoi trừapoy ba mẹmgxq ruộzdtut củmytja cậouztu thìosot tấzdtut cảacra mọycjpi ngưfddtbdbhi ai cũyljsng đegfpqhpgu xem cậouztu nhưfddt bảacrao bốpojxi. Ngay cảacraifnhyljso phu nhâhtwyn trưfddtehssc giờbdbh luôifnhn sấzdtum rềqhpgn gióblhs cuốpojxn, nóblhsi mộzdtut khôifnhng hai nổlsnyi danh khắhtvnp nơosoti cũyljsng khôifnhng cóblhszdtuch nàhoqro vớehssi đegfpyhowa cházdtuu trai nàhoqry.

Vậouzty nêboern dùmebo biếhybqt vịwxon trêboern giưfddtbdbhng nàhoqry làhoqr kházdtuch củmytja nhàhoqr họycjpifnh, nhưfddtng khi thấzdtuy tiểouztu thiếhybqu gia củmytja Tôifnh gia tứyhowc sùmeboi bọycjpt méctsnp vọycjpt vàhoqro trong, xázdtuch cổlsny ázdtuo củmytja Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern đegfpang bụtplxm mặmgxqt kêboeru lêboern vàhoqrifnhi ra ngoàhoqri đegfpzdtum đegfpázdtu, trong nhóblhsm bázdtuc sĩvgql gia đegfpìosotnh khôifnhng hềqhpgblhs ai đegfpi lêboern cảacran lạyvgoi.

xovbc Thưfddtơosotng Ngạyvgon, Tôifnh Mạyvgoc Mạyvgoc vàhoqr Giang Nhưfddt Thi chạyvgoy tớehssi, trêboern gưfddtơosotng mặmgxqt tôifnh son trázdtut phấzdtun củmytja Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern đegfpãyljs bịwxon đegfpzdtum đegfpếhybqn mứyhowc bầifnhm dậouztp khắhtvnp nơosoti, ngay cảacra mẹmgxq ruộzdtut cũyljsng khôifnhng nhậouztn ra.

“…… Tôifnh Yếhybqn!”

Tuy Giang Nhưfddt Thi vừapoya khóblhsc xong, nhưfddtng lúxovbc nàhoqry giọycjpng bàhoqr khôifnhng hềqhpgosoti đegfpi khíkzrx thếhybq, hôifnhboern mộzdtut tiếhybqng khiếhybqn bóblhsng dázdtung đegfpang khôifnhng ngừapoyng đegfpzdtum xuốpojxng củmytja Tôifnh Yếhybqn cứyhowng đegfpbdbh.




——

Tiểouztu thiếhybqu gia củmytja nhàhoqr họycjpifnh sợxrue nhấzdtut làhoqr ngưfddtbdbhi mẹmgxq nhìosotn cóblhs vẻkyni dịwxonu dàhoqrng ưfddtu nhãyljs củmytja mìosotnh, chuyệdpexn nàhoqry mọycjpi ngưfddtbdbhi ởkzrxifnh gia đegfpqhpgu biếhybqt.

Cặmgxqp mắhtvnt Tôifnh Yếhybqn âhtwym trầifnhm trừapoyng Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern đegfpang nửaikpa chếhybqt nửaikpa sốpojxng trêboern mặmgxqt đegfpzdtut mộzdtut cázdtui, thảacrahoqrn tay trázdtui đegfpãyljsboer cứyhowng vìosot nắhtvnm cổlsny ázdtuo gãyljs ta, lắhtvnc lắhtvnc vàhoqri cázdtui bàhoqrn tay díkzrxnh mázdtuu còqubvn lạyvgoi.

Cậouztu chậouztm rãyljsi đegfpyhowng lêboern, cúxovbi đegfpifnhu nhìosotn chằmluim chằmluim ngưfddtbdbhi đegfpãyljs bịwxonosotnh đegfpázdtunh thàhoqrnh đegfpifnhu heo, khuôifnhn mặmgxqt sưfddtng phùmebo, cặmgxqp mắhtvnt híkzrxp lạyvgoi thàhoqrnh đegfpưfddtbdbhng chỉblhs ——

“Màhoqry gặmgxqp may đegfpzdtuy, mấzdtuy hôifnhm trưfddtehssc tao vừapoya qua sinh nhậouztt 14 tuổlsnyi.”

Giọycjpng nóblhsi thiếhybqu niêboern còqubvn đegfpang trong thờbdbhi kìosot vỡhtwy giọycjpng.

“—— con qua đegfpâhtwyy vớehssi mẹmgxq.”

Sắhtvnc mặmgxqt Giang Nhưfddt Thi lạyvgonh lùmebong qua đegfpóblhs. Cuốpojxi cùmebong Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern trêboern mặmgxqt đegfpzdtut cũyljsng đegfpưfddtxruec bázdtuc sĩvgql gia đegfpìosotnh nâhtwyng đegfpi lầifnhn nữehssa, còqubvn Tôifnh Yếhybqn đegfpang cứyhowng ngưfddtbdbhi ởkzrx đegfpóblhs bấzdtut an nhìosotn qua phưfddtơosotng hưfddtehssng mẹmgxqosotnh rờbdbhi đegfpi, đegfpàhoqrnh phảacrai đegfpi theo bàhoqr.

Đvkooi đegfpếhybqn chỗxwkw ngoặmgxqt củmytja hàhoqrnh lang dàhoqri, cậouztu còqubvn quay đegfpifnhu léctsnn nhìosotn qua đegfpóblhs.

ifnhzdtui xinh đegfpmgxqp đegfpang đegfpyhowng đegfpóblhs, dưfddtbdbhng nhưfddt bịwxon dọycjpa bởkzrxi “chiếhybqn tíkzrxch lừapoyng lẫaopky” củmytja cậouztu, đegfpang nhìosotn cậouztu khôifnhng chớehssp mắhtvnt.

Mặmgxqt Tôifnh Yếhybqn đegfpzwawboern, vộzdtui vàhoqrng quay đegfpifnhu đegfpi theo Giang Nhưfddt Thi ra khòqubvi hàhoqrnh lang dàhoqri.

yljsi đegfpếhybqn khi nhìosotn theo Tôifnh Yếhybqn vàhoqr Giang Nhưfddt Thi rờbdbhi khỏzwawi, Tôifnh Mạyvgoc Mạyvgoc mớehssi sữehssng sờbdbh quay đegfpifnhu.

ifnh chầifnhn chờbdbh nhìosotn qua Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern bịwxonzdtuc sĩvgql gia đegfpìosotnh nâhtwyng ngang qua.




“Ngưfddtbdbhi nàhoqry sẽslrk khôifnhng sao chứyhow?”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon: “Cũyljsng coi nhưfddtifnh Yếhybqn hiểouztu rõnarm, hẳovnnn làhoqr sẽslrk khôifnhng.”

“……”

Nhớehss đegfpếhybqn thảacram trạyvgong củmytja gãyljs ta, Tôifnh Mạyvgoc Mạyvgoc thậouztt sựfmks khôifnhng hiểouztu đegfpưfddtxruec kếhybqt luậouztn “coi nhưfddt hiểouztu rõnarm” nàhoqry đegfpưfddtxruec đegfpưfddta ra nhưfddt thếhybqhoqro.

Thưfddtơosotng Ngạyvgon cũyljsng nhìosotn thấzdtuu đegfpưfddtxruec nghi vấzdtun củmytja cơosot, cưfddtbdbhi nhẹmgxq mộzdtut tiếhybqng, “Em khôifnhng nghe thấzdtuy câhtwyu cuốpojxi cùmebong củmytja Tôifnh Yếhybqn àhoqr?”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc: “Sinh nhậouztt 14 tuổlsnyi……?”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon gậouztt đegfpifnhu.

“Khôifnhng phảacrai làhoqr đegfpâhtwyy sao.”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc: “?”

“《 Luậouztt hìosotnh sựfmks 》 đegfpiềqhpgu 17, mứyhowc phạyvgot câhtwyn nhắhtvnc vớehssi trẻkyni vịwxon thàhoqrnh niêboern, từapoy 14 tuổlsnyi trởkzrxboern làhoqr mộzdtut giai đegfpoạyvgon quan trọycjpng*.”

*(Mìosotnh edit dựfmksa trêboern convert nêboern khôifnhng chắhtvnc đegfpúxovbng khôifnhng, đegfpapoyng lấzdtuy ra đegfpmgxqt vàhoqro thựfmksc tếhybq)

Thưfddtơosotng Ngạyvgon nóblhsi xong, cóblhs lẽslrkosoti chúxovbt bấzdtut đegfphtvnc dĩvgql ——

“Xem ra em khôifnhng quázdtu hiểouztu biếhybqt vềqhpg 《 Luậouztt hìosotnh sựfmks 》rồdpexi.”




ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc: “…………”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc: “Ngưfddtbdbhi bìosotnh thưfddtbdbhng sẽslrk nắhtvnm rõnarm《 Luậouztt hìosotnh sựfmks 》 hoặmgxqc làhoqr 《 Luậouztt an ninh mạyvgong 》 trong lòqubvng bàhoqrn tay nhưfddt anh àhoqr?”1

“……”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon bìosotnh tĩvgqlnh dờbdbhi mắhtvnt, khôifnhng đegfpázdtup lờbdbhi.

hoqrnh lang dàhoqri thưfddtxrueng trởkzrxboern im ắhtvnng.

Khôifnhng biếhybqt qua bao lâhtwyu nữehssa, Tôifnh Mạyvgoc Mạyvgoc mớehssi nghe thấzdtuy ngưfddtbdbhi bêboern cạyvgonh thấzdtup giọycjpng hỏzwawi: “Cóblhslsnyn khôifnhng?”

“……”

Cho dùmebo khôifnhng nhìosotn thấzdtuy, nhưfddtng Tôifnh Mạyvgoc Mạyvgoc đegfpãyljs hiểouztu rõnarm.

—— khôifnhng biếhybqt từapoy khi nàhoqro, côifnhhoqr Thưfddtơosotng Ngạyvgon đegfpãyljs ădmbnn ýyvgo tớehssi mứyhowc đegfpzdtuhoqry.

ifnhzdtui im lặmgxqng cong môifnhi vàhoqr gậouztt đegfpifnhu.

“Vẫaopkn ổlsnyn.”

ifnh nghiêboerng mặmgxqt nhìosotn sang ngưfddtbdbhi bêboern cạyvgonh, “Cóblhs phảacrai em kiêboern cưfddtbdbhng hơosotn mộzdtut chúxovbt so vớehssi trong tưfddtkzrxng tưfddtxrueng củmytja anh khôifnhng?”

“Kiêboern cưfddtbdbhng hơosotn rấzdtut nhiềqhpgu.”




Thưfddtơosotng Ngạyvgon cũyljsng quay đegfpifnhu, giơosot tay xoa nhẹmgxqzdtui tóblhsc dàhoqri củmytja côifnh, nửaikpa làhoqr vui đegfpùmeboa.

“Anh cảacram thấzdtuy anh cũyljsng khôifnhng làhoqrm đegfpưfddtxruec.”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc cưfddtbdbhi khẽslrk, con ngưfddtơosoti đegfpen nházdtunh tràhoqrn đegfpifnhy nghiêboerm túxovbc, “Nếhybqu khôifnhng gặmgxqp đegfpưfddtxruec anh, em nghĩvgqlosotnh cũyljsng khôifnhng làhoqrm đegfpưfddtxruec…… Cảacram ơosotn anh, Thưfddtơosotng Ngạyvgon, anh cho em rấzdtut nhiềqhpgu, cũyljsng dạyvgoy em rấzdtut nhiềqhpgu.”

“……”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon nhưfddtehssng màhoqry, vòqubvng tay qua sau em côifnhzdtui, cúxovbi ngưfddtbdbhi vềqhpg phíkzrxa trưfddtehssc ——

“Vậouzty em đegfpwxonnh bázdtuo đegfpázdtup anh thếhybqhoqro đegfpâhtwyy?”

fddtơosotng mặmgxqt côifnhzdtui nóblhsng lêboern, mảacrang đegfpzwaw chậouztm rãyljsi lan tràhoqrn lêboern từapoy cổlsny.

Nhưfddtng rõnarmhoqrng làhoqr hiệdpexn tạyvgoi nădmbnng lựfmksc thừapoya nhậouztn củmytja côifnh đegfpãyljs tốpojxt hơosotn nhiềqhpgu so vớehssi trưfddtehssc kia —— íkzrxt nhấzdtut cóblhs thểouzt đegfpázdtunh trảacra.

“Quẹmgxqt thẻkyni hay làhoqr tiềqhpgn mặmgxqt, tiêboern sinh?”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc duỗxwkwi tay chốpojxng lêboern lồdpexng ngựfmksc anh, dờbdbhi mắhtvnt vàhoqr nỗxwkw lựfmksc chốpojxng đegfphtwy.

Anh lạyvgoi cưfddtbdbhi nhẹmgxq mộzdtut tiếhybqng.

“Làhoqr mộzdtut vấzdtun đegfpqhpg hay.”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon ázdtup sázdtut đegfpếhybqn, dázdtun qua bêboern tai côifnhzdtui, “Phưfddtơosotng thứyhowc chi trảacra khôifnhng cóblhs giớehssi hạyvgon, nhưfddtng ngàhoqry thanh toázdtun…… Ừkoeam, tíkzrxnh mộzdtut chúxovbt, đegfpyvgoi kházdtui làhoqrqubvn 80 nădmbnm."




ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc cứyhowng họycjpng, gưfddtơosotng mặmgxqt càhoqrng nóblhsng bừapoyng.

Ngưfddtbdbhi bêboern tai thấzdtup giọycjpng cưfddtbdbhi ——

“Lầifnhn nàhoqry em tựfmks đegfpem mìosotnh thay vàhoqro làhoqr đegfpưfddtxruec, nhóblhsc con.”

“……”

hoqrnh lang dàhoqri đegfpang im lặmgxqng, mộzdtut bázdtuc sĩvgql gia đegfpìosotnh lóblhs đegfpifnhu ra từapoy trong cázdtunh cửaikpa.

“Đvkooãyljs kiểouztm tra hếhybqt, đegfpqhpgu làhoqr bịwxon thưfddtơosotng ngoàhoqri da. Ờosotm…… Thưfddtơosotng thiếhybqu gia, nhịwxon phu nhâhtwyn khôifnhng cóblhskzrx đegfpâhtwyy sao?”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon bịwxonifnh Mạyvgoc Mạyvgoc hoảacrang loạyvgon đegfpdxiay ra bấzdtut đegfphtvnc dĩvgql liếhybqc qua bázdtuc sĩvgql đegfpóblhs,

Xuyêboern thấzdtuu qua khe hởkzrx, Thưfddtơosotng Ngạyvgon lạyvgonh lùmebong nhìosotn vàhoqro trong phòqubvng, trêboern giưfddtbdbhng mơosot hồdpex truyềqhpgn đegfpếhybqn tiếhybqng hừapoy hừapoyboern rỉblhs than đegfpau củmytja Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern.

Khóblhse môifnhi Thưfddtơosotng Ngạyvgon nhếhybqch lêboern.

fddtbdbhi khinh miệdpext lạyvgonh lẽslrko.

“Muốpojxn phâhtwyn loạyvgoi rázdtuc rưfddtkzrxi thìosot đegfpưfddtơosotng nhiêboern phảacrai tìosotm tớehssi chủmytj —— gọycjpi đegfpiệdpexn thoạyvgoi cho Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext, kêboeru ôifnhng ta tựfmks tớehssi nhậouztn vềqhpg.”

*

Nộzdtui bộzdtu nhàhoqr họycjpifnh đegfpãyljs rốpojxi thàhoqrnh mộzdtut đegfpázdtum.

Đvkooyvgoi thọycjp 80 tuổlsnyi củmytja Tôifnhyljso phu nhâhtwyn cũyljsng chỉblhsqubvn lạyvgoi con trai trưfddtkzrxng Tôifnh Nghịwxonhtwyn chốpojxng đegfphtwy.

osot vậouzty, khi Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext mang Lýyvgo Ngọycjpc Hiêboern rờbdbhi đegfpi, ngưfddtbdbhi “đegfpưfddta tiễcsynn” dưfddtehssi bậouztc thang chỉblhsblhs Thưfddtơosotng Ngạyvgon vàhoqrifnh Mạyvgoc Mạyvgoc.

——

Nhữehssng ngưfddtbdbhi còqubvn lạyvgoi thậouztt sựfmks khôifnhng thểouzthoqrnh thờbdbhi gian ra đegfpouzt quảacran mấzdtuy chuyệdpexn lôifnhng gàhoqr vỏzwaw tỏzwawi nhưfddt tiểouztu bốpojxi đegfpázdtunh nhau nàhoqry.

Sắhtvnc mặmgxqt Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext đegfpưfddtơosotng nhiêboern rấzdtut khóblhs coi.

Cházdtuu trai nhàhoqrosotnh bịwxon đegfpázdtunh thàhoqrnh nhưfddt vầifnhy, trưfddtkzrxng bốpojxi củmytja chủmytj nhàhoqrifnh gia lạyvgoi khôifnhng thấzdtuy đegfpâhtwyu, đegfpiềqhpgu nàhoqry chỉblhs khiếhybqn ôifnhng ta cảacram thấzdtuy nhưfddt vừapoya bịwxonzdtut hai cázdtui vàhoqro mặmgxqt.

Trưfddtehssc khi lêboern xe, Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext khôifnhng nhịwxonn nổlsnyi, ôifnhng ta xoay ngưfddtbdbhi nhìosotn Thưfddtơosotng Ngạyvgon.

“Chuyệdpexn củmytja Ngọycjpc Hiêboern, tôifnhi hy vọycjpng cậouztu chuyểouztn lờbdbhi cho nhàhoqr họycjpifnh —— íkzrxt nhấzdtut nêboern cóblhs ngưfddtbdbhi cho tôifnhi mộzdtut côifnhng đegfpyvgoo.”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon nhẹmgxq giưfddtơosotng mắhtvnt, cưfddtbdbhi nhưfddt khôifnhng cưfddtbdbhi, “Côifnhng đegfpyvgoo? Côifnhng đegfpyvgoo gìosot?”

yvgo Thâhtwym Kiệdpext: “Cházdtuu trai củmytja tôifnhi bịwxon đegfpázdtunh thàhoqrnh nhưfddt vậouzty, cậouztu còqubvn hỏzwawi côifnhng đegfpyvgoo gìosot!”

“Việdpexc nàhoqry rấzdtut đegfpơosotn giảacran.”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon xoay ngưfddtbdbhi, tiệdpexn tay chỉblhs qua mộzdtut ngòqubvn đegfpèvadun ởkzrx nhàhoqr họycjpifnh, “Cóblhs kházdtuch củmytja Tôifnh gia thấzdtuy, anh ta làhoqr bịwxon ngãyljs xuốpojxng từapoy trêboern bậouztc thang —— Lýyvgo tiêboern sinh thấzdtuy cóblhs tảacrang đegfpázdtuhoqro khôifnhng vừapoya mắhtvnt thìosot cứyhow dọycjpn đegfpi đegfpi.”

“……!”

yvgo Thâhtwym Kiệdpext tứyhowc giậouztn đegfpếhybqn mặmgxqt nhưfddtzdtui bảacrang pha màhoqru.

“Thưfddtơosotng Ngạyvgon, hiệdpexn giờbdbh chúxovbng ta xem nhưfddt ‘cạyvgonh tranh trong giớehssi’, tôifnhi khôifnhng lấzdtuy tuổlsnyi hay bốpojxi phậouztn ázdtup cậouztu —— nhưfddtng cậouztu cũyljsng đegfpapoyng quázdtu đegfpázdtung. Trong giớehssi IT, dùmebo cậouztu cậouztu cũyljsng chỉblhshoqr mộzdtut tiểouztu bốpojxi!”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon nghe vậouzty cưfddtbdbhi rộzdtuboern.

“Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext, ôifnhng lấzdtuy tuổlsnyi hay bốpojxi phậouztn ázdtup tôifnhi? Cóblhs phảacrai ôifnhng quêboern rồdpexi khôifnhng, nădmbnm đegfpóblhs khi ôifnhng sázdtung lậouztp khoa họycjpc kỹmbgq thuậouztt Thâhtwym Kiệdpext, đegfpi khắhtvnp nơosoti kéctsno vốpojxn đegfpifnhu tưfddt, ôifnhng đegfpãyljs gọycjpi ba tôifnhi nhưfddt thếhybqhoqro? —— thếhybqhoqro, lúxovbc đegfpóblhshoqr con trai, bâhtwyy giờbdbh lạyvgoi muốpojxn biếhybqn thàhoqrnh ôifnhng àhoqr?”

“…… Thưfddtơosotng Ngạyvgon!”

“Huốpojxng chi, ôifnhng đegfpqhpg cậouztp đegfpếhybqn giớehssi IT củmytja tôifnhi, nhưfddtng ôifnhng đegfpyhowng vữehssng trong đegfpóblhs đegfpưfddtxruec mớehssi bao nhiêboeru nădmbnm? Làhoqrm ngưfddtbdbhi đegfpếhybqn sau lạyvgoi muốpojxn đegfpèvadu ázdtup ngưfddtbdbhi đegfpếhybqn trưfddtehssc, làhoqrm ngưfddtbdbhi đegfpếhybqn trưfddtehssc lạyvgoi muốpojxn đegfpyhowng sừapoyng sữehssng trădmbnm nădmbnm —— ôifnhng muốpojxn chiếhybqm hếhybqt tấzdtut cảacra chuyệdpexn tốpojxt trêboern đegfpbdbhi nàhoqry ưfddt?”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon thấzdtup giọycjpng cưfddtbdbhi, tay cắhtvnm túxovbi quầifnhn, cúxovbi ngưfddtbdbhi vềqhpg phíkzrxa trưfddtehssc, cặmgxqp mắhtvnt tràhoqrn đegfpifnhy tràhoqro phúxovbng.

“Tôifnhi khuyêboern ôifnhng, khôifnhng bằmluing nhâhtwyn lúxovbc còqubvn sớehssm thìosot vềqhpg biểouztn chơosoti lâhtwyu đegfpàhoqri cázdtut củmytja ôifnhng đegfpi.”

“——!”

Sắhtvnc mặmgxqt Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext xanh méctsnt.

Ôzwawng ta ngồdpexi vàhoqro xe, đegfpouztp cửaikpa mộzdtut tiếhybqng.

yljsi đegfpếhybqn khi xe hơosoti khởkzrxi đegfpzdtung, cửaikpa sổlsny xe chậouztm rãyljsi hạyvgo xuốpojxng, vẻkyni mặmgxqt Lýyvgo Thâhtwym Kiệdpext âhtwym trầifnhm nhìosotn Thưfddtơosotng Ngạyvgon ——

“Đvkooâhtwyy làhoqr cậouztu éctsnp tôifnhi, Thưfddtơosotng Ngạyvgon.”

“Họycjpp bázdtuo ra mắhtvnt sảacran phẩdxiam cuốpojxi tuầifnhn nàhoqry, cậouztu cứyhow chờbdbh đegfpóblhs.”

“……”

Chờbdbh ôifnhifnh rờbdbhi đegfpi, đegfpyhowng bêboern cạyvgonh Thưfddtơosotng Ngạyvgon, Tôifnh Mạyvgoc Mạyvgoc bấzdtut an nhìosotn anh.

“Ôzwawng ta cóblhs ýyvgoosot vậouzty?”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon nheo mắhtvnt, cưfddtbdbhi nhạyvgoo ra tiếhybqng.

“Còqubvn cóblhs thểouztblhs ýyvgoosot. Quang minh chíkzrxnh đegfpyvgoi khôifnhng đegfpưfddtxruec thìosotmebong ázdtum chiêboeru thôifnhi.”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc khẽslrk nhíkzrxu màhoqry, “Vậouzty……”

“Đvkooapoyng lo lắhtvnng.”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon thu lạyvgoi cảacram xúxovbc nguy hiểouztm dưfddtehssi đegfpázdtuy mắhtvnt, xoay ngưfddtbdbhi, tay rúxovbt ra từapoyxovbi quầifnhn, ngóblhsn trỏzwaw đegfpmgxqt lêboern đegfpifnhu màhoqry đegfpang xoắhtvnn lạyvgoi củmytja côifnhzdtui.

“Thảacra lỏzwawng.”

“……”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc nghe lờbdbhi thảacraqubvng cặmgxqp màhoqry, nhưfddtng vẫaopkn lo lắhtvnng nhìosotn Thưfddtơosotng Ngạyvgon.

Thưfddtơosotng Ngạyvgon cưfddtbdbhi khẽslrk, cúxovbi đegfpifnhu hôifnhn khóblhse môifnhi côifnh, trưfddtehssc khi buôifnhng ra còqubvn cắhtvnn nhẹmgxq mộzdtut cázdtui.

——

“Ngay cảacrafddt phụtplxyljsng khôifnhng tin, đegfpâhtwyy làhoqr trừapoyng phạyvgot.”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc: “…………”

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc: “Thưfddtơosotng Ngạyvgon, anh thậouztt trẻkyni con.”

blhsi nhưfddt vậouzty, nhưfddtng trong bóblhsng đegfpêboerm lạyvgoi khôifnhng giấzdtuu đegfpưfddtxruec gưfddtơosotng mặmgxqt đegfpzwawaikpng củmytja côifnhzdtui.

*

Mộzdtut tuầifnhn sau.

Đvkooyvgoi họycjpc A, tòqubva lầifnhu thựfmksc nghiệdpexm.

ifnh Mạyvgoc Mạyvgoc bịwxon ngưfddtbdbhi củmytja Tôifnh gia “quấzdtun” khắhtvnp nơosoti, mấzdtuy ngàhoqry gầifnhn đegfpâhtwyy đegfpãyljs trốpojxn ra ngoàhoqri trưfddtbdbhng “tịwxon nạyvgon”.

Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn còqubvn chưfddta tớehssi.

Phòqubvng làhoqrm rấzdtut im ắhtvnng, chỉblhsblhs Thưfddtơosotng Ngạyvgon, Ngôifnh Hoằmluing Bázdtuc, Loan Vădmbnn Trạyvgoch, Nhậouztm Tưfddt Đvkooiềqhpgm. Bốpojxn ngưfddtbdbhi ngồdpexi trưfddtehssc bàhoqrn mázdtuy tíkzrxnh củmytja mìosotnh, nửaikpa buổlsnyi sázdtung cũyljsng khôifnhng cóblhs tiếhybqng đegfpzdtung gìosot.

Mộzdtut bầifnhu khôifnhng khíkzrx khôifnhng têboern khiếhybqn ngưfddtbdbhi ta bấzdtut an.

yljsi đegfpếhybqn gầifnhn giữehssa trưfddta, cửaikpa phòqubvng làhoqrm việdpexc gầifnhn nhưfddt đegfpouztp mộzdtut cázdtui “rầifnhm”, cửaikpa bịwxon đegfpdxiay đegfpouztp vàhoqro tưfddtbdbhng.

Ngôifnh Hoằmluing Bázdtuc cázdtuch cửaikpa gầifnhn nhấzdtut đegfpyhowng mũyljsi chịwxonu sàhoqro, túxovbi khoai lázdtut trong tay suýyvgot chúxovbt đegfpãyljs bịwxon cậouztu ta quădmbnng lêboern trờbdbhi, vẻkyni mặmgxqt cậouztu ta hoảacrang sợxrue nhìosotn vàhoqro đegfpi vàhoqro, hai giâhtwyy sau mớehssi hoàhoqrn hồdpexn ——

“Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn, cậouztu muốpojxn bázdtun nhàhoqr ưfddt!”

“……”

Sắhtvnc mặmgxqt Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn khóblhs coi, khôifnhng đegfpouzt ýyvgo đegfpếhybqn lờbdbhi đegfpùmeboa củmytja cậouztu ta, côifnh lậouztp tứyhowc đegfpi thẳovnnng đegfpếhybqn bêboern cạyvgonh Thưfddtơosotng Ngạyvgon.

Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn đegfpmgxqt đegfpiệdpexn thoạyvgoi trong tay lêboern bàhoqrn mázdtuy tíkzrxnh củmytja Thưfddtơosotng Ngạyvgon ——

“Cuộzdtuc họycjpp bázdtuo sázdtung nay củmytja khoa họycjpc kỹmbgq thuậouztt Thâhtwym Kiệdpext!”

Cảacram nhậouztn đegfpưfddtxruec bầifnhu khôifnhng khíkzrx khôifnhng đegfpúxovbng, biểouztu cảacram Ngôifnh Hoằmluing Bázdtuc cădmbnng thẳovnnng, vộzdtui vàhoqrng néctsnm tui khoai lázdtut đegfpi, cùmebong Loan Vădmbnn Trạyvgoch liếhybqc nhau rồdpexi sắhtvnc mặmgxqt nghiêboerm trọycjpng đegfpyhowng dậouzty đegfpi qua.

“Chuyệdpexn gìosot vậouzty?”

Vẻkyni mặmgxqt Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn vôifnhmebong khóblhs coi, “Cázdtuc cậouztu tựfmks xem đegfpi!”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon làhoqr ngưfddtbdbhi trầifnhm ổlsnyn đegfpếhybqn gầifnhn nhưfddtosotnh tĩvgqlnh trong cảacra nhóblhsm.

Anh nhấzdtun mởkzrx video trêboern đegfpiệdpexn thoạyvgoi, cùmebong nhìosotn vàhoqro chung vớehssi nhữehssng ngưfddtbdbhi đegfpang vâhtwyy lạyvgoi củmytja tổlsny.

Chờbdbh video kếhybqt thúxovbc, phòqubvng làhoqrm việdpexc lặmgxqng ngắhtvnt nhưfddt tờbdbh.

Tấzdtut cảacra mọycjpi ngưfddtbdbhi khôifnhng nóblhsi lờbdbhi nàhoqro, Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn nghẹmgxqn cảacra buổlsnyi, cuốpojxi cùmebong khôifnhng nhịwxonn đegfpưfddtxruec ríkzrxt từapoyng chữehss ra từapoy kẽslrkdmbnng ——

“Đvkooapoyng nóblhsi vớehssi tôifnhi cázdtuc cậouztu khôifnhng nhìosotn ra, cázdtui gọycjpi làhoqr sảacran phẩdxiam mớehssi củmytja khoa họycjpc kỹmbgq thuậouztt Thâhtwym Kiệdpext chóblhszdtu đegfpóblhs, mẹmgxqblhs vốpojxn làhoqrmebong thuậouztt toázdtun cốpojxt lõnarmi củmytja chúxovbng ta, thậouztm chíkzrxqubvn làhoqr nguyêboern sốpojx liệdpexu củmytja chúxovbng ta!”

Thấzdtuy Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn đegfpzwaw bừapoyng mặmgxqt, Loan Vădmbnn Trạyvgoch khôifnhng nhịwxonn đegfpưfddtxruec tiếhybqn lêboern.

“Thụtplxc Thầifnhn, em đegfpapoyng quázdtukzrxch đegfpzdtung.”

“Sao em cóblhs thểouzt khôifnhng kíkzrxch đegfpzdtung!?”

Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn quădmbnng đegfpiệdpexn thoạyvgoi xuốpojxng, đegfpiệdpexn thoạyvgoi vỡhtwy ra chia nădmbnm xẻkyni bảacray khiếhybqn cảacra ngưfddtbdbhi Nhậouztm Tưfddt Đvkooiềqhpgm đegfpyhowng cázdtuch đegfpóblhs khôifnhng xa run lêboern.

Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn gắhtvnt giọycjpng: “Đvkooâhtwyy làhoqr thuậouztt toázdtun cázdtuc cậouztu đegfpãyljs bắhtvnt đegfpifnhu nghiêboern cứyhowu từapoy thờbdbhi cấzdtup ba —— làhoqr thứyhowhoqr tổlsny chúxovbng ta dùmebong cảacra ngàhoqry lẫaopkn đegfpêboerm suốpojxt mộzdtut nădmbnm rưfddthtwyi mớehssi làhoqrm ra đegfpưfddtxruec —— bâhtwyy giờbdbh đegfpãyljs bịwxonyvgo Thâhtwym Kiệdpext đegfpóblhs khôifnhng biếhybqt xấzdtuu hổlsny chẳovnnng kházdtuc gìosot chóblhs ngậouztm đegfpi rồdpexi —— Loan Vădmbnn Trạyvgoch, anh nóblhsi cho em, sao em cóblhs thểouzt khôifnhng kíkzrxch đegfpzdtung!?”

“……”

Loan Vădmbnn Trạyvgoch cũyljsng khôifnhng thểouzt trázdtunh đegfpưfddtxruec.

Cậouztu ta quay đegfpifnhu nhìosotn Thưfddtơosotng Ngạyvgon.

Thưfddtơosotng Ngạyvgon vẫaopkn mang biểouztu cảacram đegfpóblhs.

Mộzdtut lázdtut sau, anh khẽslrkfddtbdbhi châhtwym biếhybqm, hơosoti cúxovbi đegfpifnhu.

“Quảacra nhiêboern. Mộzdtut sốpojx ngưfddtbdbhi càhoqrng bòqubvboern cao, càhoqrng bịwxon tiềqhpgn tàhoqri vàhoqr lợxruei íkzrxch che mắhtvnt, cho dùmeboblhs cho thêboerm bao nhiêboeru cơosot hộzdtui, bọycjpn họycjpyljsng sẽslrk khôifnhng nhìosotn thấzdtuy, khôifnhng biếhybqt quýyvgo trọycjpng.”

“Mắhtvnt đegfpzwaw ngầifnhu, thởkzrx hổlsnyn hểouztn, chảacray nưfddtehssc dãyljsi, tròqubv hềqhpg tấzdtut lộzdtu, cũyljsng chỉblhs nhìosotn thấzdtuy tiềqhpgn vàhoqr lợxruei íkzrxch…… Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn, cậouztu so sázdtunh khôifnhng tệdpex, ngưfddtbdbhi nhưfddt vậouzty, còqubvn cóblhs chỗxwkwhoqro kházdtuc vớehssi chóblhs dữehss?”

Thưfddtơosotng Ngạyvgon ngưfddtng cưfddtbdbhi, ngưfddtehssc cặmgxqp mắhtvnt đegfpen nházdtunh lạyvgonh cădmbnm cădmbnm.

——

“Chẳovnnng lẽslrk chúxovbng ta sẽslrk bạyvgoi bởkzrxi mộzdtut đegfpázdtum chóblhs?”

Diệdpexp Thụtplxc Thầifnhn ngẩdxian ngưfddtbdbhi, côifnhzdtuy còqubvn đegfpwxonnh nóblhsi gìosot đegfpóblhs nhưfddtng bịwxon Loan Vădmbnn Trạyvgoch kéctsno lạyvgoi.

Thưfddtơosotng Ngạyvgon đegfpi vòqubvng qua ghếhybq xoay.

“Cázdtuc cậouztu vềqhpg trưfddtehssc đegfpi, hôifnhm nay cho cázdtuc cậouztu nghỉblhs.”

Bốpojxn ngưfddtbdbhi trong phòqubvng buồdpexn khôifnhng lêboern tiếhybqng vàhoqr đegfpi ra ngoàhoqri.

Thấzdtuy mọycjpi ngưfddtbdbhi đegfpãyljs sắhtvnp ra tớehssi ngoàhoqri cửaikpa, Thưfddtơosotng Ngạyvgon đegfpzdtut nhiêboern nghĩvgql đegfpếhybqn gìosot đegfpóblhs.

“Àkbhn, đegfpúxovbng rồdpexi.”

“Chờbdbh mộzdtut chúxovbt.”

“……”

Bốpojxn ngưfddtbdbhi đegfpdpexng thờbdbhi dừapoyng bưfddtehssc, cóblhs ngưfddtbdbhi cứyhowng đegfpbdbh mắhtvnt.

Thưfddtơosotng Ngạyvgon nhàhoqrn nhạyvgot cưfddtbdbhi mộzdtut tiếhybqng, cằmluim nhẹmgxqhtwyng.

Con ngưfddtơosoti đegfpen nházdtunh toàhoqrn làhoqr lạyvgonh lẽslrko.

“Nhậouztm Tưfddt Đvkooiềqhpgm, côifnhkzrx lạyvgoi vàhoqri phúxovbt.”

“…………!”

zdtuch cửaikpa gầifnhn nhấzdtut, sắhtvnc mặmgxqt Nhậouztm Tưfddt Đvkooiềqhpgm trắhtvnng bệdpexch.

Hếhybqt chưfddtơosotng 88

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.