Anh Ấy Rất Điên

Chương 91 : Bí mật của nhà họ Tô

    trước sau   
ppzp Ngọxsilc Hiêxsiln đlupvang gàcsvdo rốceecng đlupvưonvxvtkic bảsmido vệlqua củpthya nhàcsvd họxsilqdphngwzng cácelgng nâyzsmng đlupvếkeyen chỗyzsmcelgc sĩceec gia đlupvìnpvknh. Sau khi nhócdofm ngưonvxfzloi Thưonvxơjipvng Ngạtewyn rờfzloi đlupvi theo sau Tôqdph Nghịjipv Thanh, sảsmidnh tiệlquac củpthya Tôqdph gia yêxsiln lặpcatng khácelgc thưonvxfzlong.

celgc vịjipv khácelgch tốceecm năppzpm tốceecp ba hàcsvdn huyêxsiln, trong ínrmzt ngưonvxfzloi cócdof quan hệlqua gầqmian vớwirvi nhau, đlupvãgjdc khôqdphng nhịjipvn đlupvưonvxvtkic cùngwzng nhau đlupvàcsvdm luậuppln tin tứceecc long trờfzloi ởrpmv đlupvcelgt đlupvócdof.

“Vịjipv tiểvtkiu thưonvx đlupvócdof củpthya Tôqdph gia khôqdphng chếkeyet?”

“Đcsvdúbycwng vậupply, vừdiaha nãgjdcy tôqdphi rấcelgt sợvtkigjdci. Hồuomyi nãgjdcy khi côqdphcelgy đlupvi cùngwzng vịjipv tiểvtkiu thiếkeyeu gia kia củpthya Thưonvxơjipvng gia vàcsvdo đlupvâyzsmy, trổphojgjdc xinh đlupvfzlop nhưonvx vậupply, nhưonvxng lạtewyi chưonvxa từdiahng gặpcatp mặpcatt, tôqdphi còqdphn tưonvxrpmvng rằzfidng đlupvócdofcsvd con ácelgt chủpthycsvdi mớwirvi nàcsvdo đlupvócdof củpthya côqdphng ty giảsmidi trínrmz đlupvcelgy —— kếkeyet quảsmid vậupply màcsvd lạtewyi làcsvd ngưonvxfzloi củpthya Tôqdph gia.”

“Nếkeyeu nócdofi vớwirvi, đlupvúbycwng làcsvd vẻvtki ngoàcsvdi củpthya Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc vàcsvd mẹfzlo củpthya côqdphcelgy, Giang Nhưonvx Thi quảsmid thậupplt rấcelgt giốceecng nhau.”

“Khôqdphng phảsmidi lúbycwc trưonvxwirvc nócdofi làcsvd qua đlupvfzloi vìnpvk bệlquanh tim àcsvd? Tínrmznh tuổphoji thìnpvkyzsmy giờfzlogsljng đlupvãgjdc thàcsvdnh niêxsiln rồuomyi —— sao nhiềgjdcu năppzpm nhưonvx vậupply màcsvdgsljng chưonvxa cócdof tiếkeyeng giócdofcsvdo thếkeye, bâyzsmy giờfzlo lạtewyi đlupvkwaat ngộkwaat nhảsmidy ra nhưonvx vầqmiay?”




“Cơjipvcsvd, vịjipv tiểvtkiu thiếkeyeu gia nhàcsvd họxsil Thưonvxơjipvng nàcsvdy tínrmznh tìnpvknh quảsmid thậupplt nhưonvx trong lờfzloi đlupvuomyn, làcsvdm tròqdph trưonvxwirvc mặpcatt nhiềgjdcu ngưonvxfzloi nhưonvx vậupply, vàcsvdo mấcelgy dịjipvp nàcsvdy nócdofi thẳsmidng đlupvếkeyen việlquac đlupvínrmznh hôqdphn —— tôqdphi thấcelgy phảsmidn ứceecng lúbycwc đlupvócdof củpthya Tôqdph Nghịjipv Thanh, chắtwnwc chắtwnwn làcsvd khôqdphng cócdof chuyệlquan đlupvãgjdc thưonvxơjipvng lưonvxvtking vớwirvi nhau từdiah trưonvxwirvc.”

“Ha ha ha…… Đcsvdúbycwng vậupply. Hơjipvn nữeleaa cậupplu ta cứceec nhưonvx vậupply, cho dùngwzqdph gia cócdof đlupvuomyng ýppzp thìnpvk sợvtkigsljng khócdofcdofi.”

“Hảsmid? Sao lạtewyi nhưonvx thếkeye?”

“Đcsvdơjipvn giảsmidn thôqdphi. Thưonvxơjipvng gia làcsvdcsvdo môqdphn lâyzsmu đlupvfzloi suốceect bao nhiêxsilu năppzpm rồuomyi? Bọxsiln họxsil lạtewyi luôqdphn cócdof tiếkeyeng thầqmian bínrmz, chuyệlquan củpthya con trai trưonvxrpmvng nhàcsvd bọxsiln họxsil đlupvếkeyen bâyzsmy giờfzlogsljng khôqdphng cócdof mấcelgy ngưonvxfzloi trong giớwirvi rõqxgxcsvdng. Mấcelgy năppzpm trưonvxwirvc vẫzanan luôqdphn làcsvd Thưonvxơjipvng Nhàcsvdn xuấcelgt đlupvqmiau lộkwaa diệlquan, mọxsili ngưonvxfzloi đlupvgjdcu đlupvcelgn rằzfidng côqdphcelgy muốceecn chốceecng đlupvbihjqdph gia —— mãgjdci đlupvếkeyen năppzpm trưonvxwirvc, con trai úbycwt củpthya Thưonvxơjipvng gia lạtewyi đlupvkwaat nhiêxsiln chínrmznh thứceecc tiếkeyen vàcsvdo giớwirv IT. Tuy tuyêxsiln bốceec vớwirvi bêxsiln ngoàcsvdi làcsvd tựphojnpvknh lậupplp nghiệlquap, nhưonvxng rấcelgt rõqxgxcsvdng, sau nàcsvdy gácelgnh nặpcatng vàcsvd gia nghiệlquap củpthya Thưonvxơjipvng gia sẽqmia đlupvưonvxvtkic giao lêxsiln ngưonvxfzloi cậupplu ấcelgy —— dưonvxwirvi tìnpvknh huốceecng nhưonvx thếkeye, cho dùngwz tuổphoji Thưonvxơjipvng Ngạtewyn còqdphn trẻvtki, nhưonvxng cậupplu ấcelgy chínrmznh làcsvd chủpthy nhâyzsmn củpthya Thưonvxơjipvng gia trong tưonvxơjipvng lai. Nếkeyeu mặpcatt mũgslji củpthya cậupplu ta mấcelgt hếkeyet……”

Ngưonvxfzloi nócdofi chuyệlquan nhếkeyech miệlquang cưonvxfzloi cưonvxfzloi.

“Trừdiah phi Tôqdph gia muốceecn mấcelgt đlupvi giao tìnpvknh trăppzpm năppzpm vớwirvi Thưonvxơjipvng gia.”

xsiln cạtewynh cócdof ngưonvxfzloi nghi ngờfzlo: “Vậupply mộkwaat khoảsmidng thờfzloi gian trưonvxwirvc, nócdofi hai nhàcsvd Thưonvxơjipvng, Tôqdph liêxsiln hôqdphn, đlupvceeci tưonvxvtking làcsvd con trai trưonvxrpmvng củpthya Thưonvxơjipvng gia vàcsvd con gácelgi duy nhấcelgt củpthya chi đlupvqmiau tiêxsiln củpthya Tôqdph gia —— chẳsmidng lẽqmia việlquac nàcsvdy làcsvd giảsmid?”

“Thậupplt giảsmid thìnpvkqdphi khôqdphng biếkeyet, nhưonvxng chưonvxa từdiahng thấcelgy chứceecng cứceec.”

“Đcsvdúbycwng vậupply. Đcsvdiểvtkim giốceecng nhau duy nhấcelgt làcsvd hai ngưonvxfzloi chưonvxa từdiahng lộkwaa mặpcatt trong mấcelgy cuộkwaac xãgjdc giao, ai biếkeyet lờfzloi đlupvuomyn nàcsvdy cócdof phảsmidi làcsvdqdphppzpn cứceec hay khôqdphng.”

“Mặpcatc kệlquacdofi nhưonvx thếkeyecsvdo,nếkeyeu chuyệlquan đlupvêxsilm nay khôqdphng đlupvưonvxvtkic đlupvèxsil xuốceecng, vậupply tôqdphi đlupvãgjdc nghĩceec sẵxsiln tiêxsilu đlupvgjdc củpthya bácelgo tàcsvdi chínrmznh sácelgng mai thay bọxsiln họxsil rồuomyi đlupvcelgy.”

“Ha ha ha……”

ngwzng lúbycwc đlupvócdof.

Lầqmiau ba, sảsmidnh phụhlvx.




Theo Tôqdph Nghịjipv Thanh dẫzanan đlupvưonvxfzlong, Thưonvxơjipvng Thịjipvnh Huy vàcsvd Lạtewyc Hiểvtkiu Quâyzsmn đlupvi đlupvzfidng trưonvxwirvc, Thưonvxơjipvng Nhàcsvdn, Thưonvxơjipvng Ngạtewyn vàcsvdqdph Mạtewyc Mạtewyc ởrpmv phínrmza sau, sácelgu ngưonvxfzloi đlupvuomyng loạtewyt đlupvi vàcsvdo sảsmidnh.

Trêxsiln chủpthy vịjipv, Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn đlupvang cau màcsvdy ngồuomyi trêxsiln ghếkeye da.

xsiln cạtewynh bàcsvdcelgch đlupvócdof khôqdphng xa, phínrmza trưonvxwirvc cửgjdca sổphojcelgt đlupvcelgt hưonvxwirvng ra sâyzsmn trong, mộkwaat thiếkeyeu niêxsiln khoảsmidng mưonvxfzloi lăppzpm mưonvxfzloi sácelgu tuổphoji đlupvang ngồuomyi trêxsiln sôqdph pha, vẻvtki mặpcatt khôqdphng kiêxsiln nhẫzanan nghe Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn nócdofi gìnpvk đlupvócdof.

Thấcelgy nhócdofm ngưonvxfzloi tiếkeyen vàcsvdo, Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn chủpthy đlupvkwaang ngừdiahng nócdofi, giưonvxơjipvng mắtwnwt nhìnpvkn qua.

Ba vịjipv trưonvxrpmvng bốceeci đlupvi đlupvqmiau cũgsljng cúbycwi đlupvqmiau chàcsvdo hỏcdofi, đlupvưonvxơjipvng nhiêxsiln Thưonvxơjipvng Nhàcsvdn cũgsljng khôqdphng thểvtki ngoạtewyi lệlqua, gọxsili mộkwaat tiếkeyeng “bàcsvd nộkwaai Tôqdph”.

Nhưonvxng tiếkeyeng chàcsvdo nàcsvdy lạtewyi dừdiahng tạtewyi Thưonvxơjipvng Ngạtewyn.

Thưonvxơjipvng Nhàcsvdn quay đlupvqmiau lécsvdn trừdiahng Thưonvxơjipvng Ngạtewyn mộkwaat cácelgi, nhưonvxng ngưonvxfzloi nọxsilcsvdm nhưonvx khôqdphng phácelgt hiệlquan, chỉlvahbycwi đlupvqmiau nghiêxsilng ngưonvxfzloi nhìnpvkn côqdphcelgi bêxsiln cạtewynh.

bycwc nàcsvdy Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn cũgsljng khôqdphng dàcsvdnh nhiềgjdcu lựphojc chúbycw ýppzp cho chuyệlquan khácelgc, ácelgnh mắtwnwt bàcsvd khócdofcdofi nhìnpvkn Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc.

Sảsmidnh phụhlvx im ắtwnwng vàcsvdi giâyzsmy mớwirvi nghe thấcelgy lãgjdco phu nhâyzsmn chậupplm rãgjdci lêxsiln tiếkeyeng.

“Nghịjipv Thanh, mẹfzlo vừdiaha nghe quảsmidn gia nócdofi dưonvxwirvi lầqmiau cócdof chuyệlquan ầqmiam ĩceec?”

qdph Nghịjipv Thanh: “Vàcsvdi chuyệlquan va chạtewym nhỏcdof giữeleaa mấcelgy vãgjdcn bốceeci, khôqdphng cócdofnpvk tốceect đlupvvtkicsvdm phiềgjdcn ngưonvxfzloi.”

“Va chạtewym nhỏcdof? Sao mẹfzlo lạtewyi nghe nócdofi……”

gjdco phu nhâyzsmn dờfzloi mắtwnwt sang Thưonvxơjipvng Ngạtewyn.




“Đcsvdceeca bécsvd trong nhàcsvdppzp Thâyzsmm Kiệlquat…… Têxsiln Lýppzp Ngọxsilc Hiêxsiln, bịjipv Thưonvxơjipvng Ngạtewyn đlupvcelgm gãgjdcy hai chiếkeyec răppzpng?”

“……”

Nhữeleang ngưonvxfzloi khácelgc trong sảsmidnh còqdphn chưonvxa cócdof phảsmidn ứceecng gìnpvk, thiếkeyeu niêxsiln đlupvang ngồuomyi trêxsiln sôqdph pha sácelgng mắtwnwt lêxsiln ——

“Ai thếkeye, ngầqmiau nhưonvx vậupply?”

Cậupplu ngẳsmidng phắtwnwt đlupvqmiau dậupply, nhìnpvkn vàcsvdo Thưonvxơjipvng Ngạtewyn theo Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn.

“Tôqdph Yếkeyen.”

qdph Nghịjipv Thanh đlupvceecng bêxsiln cạtewynh thấcelgp giọxsilng cảsmidnh cácelgo mộkwaat tiếkeyeng.

cdof vẻvtki thiếkeyeu niêxsiln hơjipvi sợvtki ba mìnpvknh, bấcelgt mãgjdcn lẩsgoam bẩsgoam vàcsvdi câyzsmu rồuomyi cúbycwi đlupvqmiau.

qdph Mạtewyc Mạtewyc khôqdphng nhịjipvn đlupvưonvxvtkic nhìnpvkn qua.

qdph Yếkeyen……

Chínrmznh làcsvd em trai nhỏcdofjipvn côqdph bốceecn tuổphoji àcsvd?

“Thưonvxơjipvng Ngạtewyn, tựphoj con nócdofi đlupvi.” Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn lêxsiln tiếkeyeng, “Đcsvdtewyi thọxsil 80 lầqmian nàcsvdy củpthya tôqdphi, chácelgu đlupvpcatc biệlquat chuẩsgoan bịjipv mộkwaat mócdofn quàcsvd lớwirvn nhưonvx vậupply àcsvd?”

Thưonvxơjipvng Ngạtewyn cưonvxfzloi nhạtewyt.




“Chưonvxa phảsmidi làcsvd quàcsvd tặpcatng, chỉlvahcsvd khôqdphng quen nhìnpvkn.”

“Khôqdphng quen nhìnpvkn cácelgi gìnpvk?”

Thưonvxơjipvng Ngạtewyn nheo mắtwnwt, “Cócdof thểvtkiqdphng da ngưonvxfzloi nhàcsvd họxsilqdphcelgc ngưonvxfzloi rộkwaang lớwirvn, khôqdphng thèxsilm đlupvvtki ýppzp ngưonvxfzloi nhàcsvd củpthya mìnpvknh bịjipv thứceeccelgc rưonvxrpmvi đlupvócdofgslj nhụhlvxc bằzfidng lờfzloi nócdofi —— nhưonvxng Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc làcsvd bạtewyn gácelgi củpthya tôqdphi, làcsvd ngưonvxfzloi màcsvdqdphi mộkwaat lòqdphng muốceecn cưonvxwirvi. Tạtewyi đlupvtewyi thọxsil 80 củpthya ngàcsvdi hôqdphm nay, nhờfzlo nhìnpvkn vàcsvdo mặpcatt mũgslji củpthya ngàcsvdi, tôqdphi mớwirvi chỉlvahcsvdm rớwirvt hai cácelgi răppzpng củpthya têxsiln đlupvócdof……”

Thưonvxơjipvng Ngạtewyn chưonvxa nócdofi hếkeyet.

Đcsvdơjipvn giảsmidn làcsvdnpvk trong lúbycwc anh nócdofi, cậupplu nhócdofn ngồuomyi trêxsiln sôqdph pha đlupvkwaat nhiêxsiln ngẩsgoang đlupvqmiau, ngơjipv ngẩsgoan nhìnpvkn đlupvácelgm ngưonvxfzloi, đlupvếkeyen khi anh nócdofi đlupvếkeyen câyzsmu cuốceeci cùngwzng, rốceect cuộkwaac cậupplu cũgsljng hồuomyi thầqmian, nhảsmidy xuốceecng khỏcdofi sôqdph pha ——

“Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc nàcsvdo!?” Cậupplu nhìnpvkn Tôqdph Nghịjipv Thanh, “…… Ba, chịjipv củpthya con còqdphn sốceecng ưonvx?? —— bàcsvd nộkwaai, khôqdphng phảsmidi bàcsvdcdofi chịjipvcelgi củpthya con đlupvãgjdc mấcelgt rồuomyi sao!?”

Cảsmid sảsmidnh đlupvgjdcu im phăppzpng phắtwnwc.

Thưonvxơjipvng Ngạtewyn im lặpcatng lạtewynh mặpcatt.

Ngay cảsmid Thưonvxơjipvng Thịjipvnh Huy vàcsvd Lạtewyc Hiểvtkiu Quâyzsmn cũgsljng khôqdphng khỏcdofi nhínrmzu màcsvdy, nhìnpvkn nhau mộkwaat cácelgi rồuomyi cùngwzng nhìnpvkn sang Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn ởrpmv chủpthy vịjipv.

csvdo ngay lúbycwc yêxsiln lặpcatng nàcsvdy, ngoàcsvdi cửgjdca phòqdphng đlupvkwaat nhiêxsiln vang lêxsiln mộkwaat giọxsilng nócdofi ——

“Khôqdphng sai, chịjipvcelgi củpthya con còqdphn sốceecng.”

Mọxsili ngưonvxfzloi nhìnpvkn qua.

qdph Nghịjipv Thanh phảsmidn ứceecng lạtewyi đlupvqmiau tiêxsiln, sắtwnwc mặpcatt ôqdphng thay đlupvuomyi, chưonvxa kịjipvp xoay ngưonvxfzloi đlupvãgjdc mởrpmv miệlquang: “Nhưonvx Thi, khôqdphng phảsmidi đlupvãgjdcxsilu em ởrpmv trong phòqdphng nghỉlvah ngơjipvi ——”




“Con gácelgi củpthya tôqdphi vềgjdc nhàcsvd, vìnpvk sao tôqdphi phảsmidi ởrpmv trong phòqdphng!?”

Giang Nhưonvx Thi đlupvceecng ởrpmv cửgjdca đlupvkwaat nhiêxsiln gắtwnwt lêxsiln.

cdof lẽqmiaqdph Nghịjipv Thanh đlupvãgjdc bịjipv sựphojngwzng nổphoj củpthya ngưonvxfzloi vợvtki luôqdphn luôqdphn dịjipvu dàcsvdng củpthya mìnpvknh làcsvdm kinh ngạtewyc, ôqdphng giậupplt mìnpvknh nhìnpvkn Giang Nhưonvx Thi, suốceect vàcsvdi giâyzsmy khôqdphng thốceect ra đlupvưonvxvtkic mộkwaat chữelea.

Giang Nhưonvx Thi chậupplm rãgjdci kiểvtkim soácelgt cảsmidm xúbycwc, mặpcatt khôqdphng biểvtkiu cảsmidm đlupvi vàcsvdo, cuốceeci cùngwzng dừdiahng lạtewyi bêxsiln cạtewynh Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc. Bàcsvd duỗyzsmi tay sờfzlo đlupvlvahnh đlupvqmiau côqdph, “Thậupplt xin lỗyzsmi, Mạtewyc Mạtewyc, mẹfzlo lạtewyi đlupvếkeyen chậupplm.”

qdph Mạtewyc Mạtewyc nhẹfzlo nhàcsvdng lắtwnwc đlupvqmiau.

“Khôqdphng sao.”

Áxgwinh mắtwnwt Giang Nhưonvx Thi dịjipvu đlupvi, “Khínrmz hậupplu ởrpmv thàcsvdnh phốceec A kécsvdm nhưonvx vậupply, khôqdphng cho con đlupvếkeyen đlupvtewyi họxsilc A, con mộkwaat hai phảsmidi đlupvếkeyen…… Hai ngàcsvdy nàcsvdy ởrpmv trưonvxfzlong họxsilc thếkeyecsvdo, thínrmzch ứceecng đlupvưonvxvtkic chưonvxa?”

“Rồuomyi ạtewy.”

qdph Mạtewyc Mạtewyc thấcelgp giọxsilng nócdofi.

Giang Nhưonvx Thi còqdphn đlupvjipvnh nócdofi gìnpvk đlupvócdof, Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn ởrpmv chủpthy vịjipv khôqdphng biếkeyet đlupvãgjdc nhínrmzu màcsvdy từdiah khi nàcsvdo, lúbycwc nàcsvdy khôqdphng vui, trầqmiam giọxsilng nócdofi: “Nhưonvx Thi, con đlupvếkeyen đlupvâyzsmy làcsvdm gìnpvk?”

“……”

Sắtwnwc mặpcatt Giang Nhưonvx Thi lạtewynh lùngwzng.

csvdi giâyzsmy sau, bàcsvd chậupplm rãgjdci ngưonvxwirvc mắtwnwt.

“Mẹfzlo, con tớwirvi đlupvâyzsmy làcsvdm gìnpvk, khôqdphng phảsmidi ngưonvxfzloi nêxsiln rõqxgx nhấcelgt sao?”

“……” Sắtwnwc mặpcatt Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn khẽqmia biếkeyen, “Con nghĩceec cho rõqxgx.”

“Con đlupvãgjdc nghĩceeconvxfzloi bốceecn năppzpm —— con đlupvãgjdc nghĩceec rấcelgt kĩceec!”

Giang Nhưonvx Thi lạtewynh giọxsilng.

“Lúbycwc trưonvxwirvc làcsvd ngưonvxfzloi lấcelgy bệlquanh tìnpvknh vàcsvd trịjipv liệlquau củpthya Mạtewyc Mạtewyc uy hiếkeyep con, dựphoja theo yêxsilu cầqmiau củpthya ngưonvxfzloi, con làcsvdm đlupvưonvxvtkic! Mưonvxfzloi bốceecn năppzpm…… Con khôqdphng hềgjdc liêxsiln lạtewyc vớwirvi con gácelgi ruộkwaat củpthya mìnpvknh dùngwz chỉlvah mộkwaat lầqmian!”

Hốceecc mặpcatt Giang Nhưonvx Thi chậupplm rãgjdci đlupvcdofxsiln, giọxsilng nócdofi nghẹfzlon ngàcsvdo.

csvdnrmzt mộkwaat hơjipvi thậupplt sâyzsmu, tạtewym dừdiahng, mộkwaat lúbycwc lâyzsmu sau mớwirvi bìnpvknh ổphojn cảsmidm xúbycwc nócdofi.

“Bâyzsmy giờfzlo, con bécsvd đlupvãgjdc thàcsvdnh niêxsiln, bệlquanh tìnpvknh củpthya nócdofgsljng đlupvãgjdc hoàcsvdn toàcsvdn ổphojn đlupvjipvnh —— con khôqdphng thèxsilm đlupvvtki ýppzp đlupvếkeyen thứceecnpvk củpthya mìnpvknh, nhưonvxng nhữeleang thứceec thuộkwaac vềgjdc con bécsvd, nhấcelgt đlupvjipvnh con phảsmidi lấcelgy vềgjdc cho nócdof bằzfidng mọxsili cácelgch!”

“Giang Nhưonvx Thi……”

qdphgjdco phu nhâyzsmn cũgsljng nổphoji giậuppln, duỗyzsmi tay vỗyzsmcsvdn mộkwaat cácelgi.

Giang Nhưonvx Thi lạtewyi khôqdphng chúbycwt dao đlupvkwaang.

“Con hy vọxsilng ngưonvxfzloi còqdphn nhớwirvqxgx nhữeleang lờfzloi năppzpm đlupvócdof củpthya mìnpvknh! Mạtewyc Mạtewyc khỏcdofe mạtewynh thàcsvdnh niêxsiln ——ngưonvxfzloi đlupvãgjdc đlupvuomyng ýppzp đlupvưonvxa cổphoj phầqmian củpthya Tôqdph gia cho nócdof, cũgsljng nêxsiln lấcelgy ra rồuomyi!”

cdofi xong, Giang Nhưonvx Thi nhìnpvkn sang Tôqdph Yếkeyen đlupvang ngâyzsmy ra bêxsiln cạtewynh ——

“Tôqdph Yếkeyen, con lạtewyi đlupvâyzsmy.”

Thiếkeyeu niêxsiln thấcelgt thầqmian, nhưonvxng vẫzanan vôqdph thứceecc đlupvếkeyen gầqmian.

“Mẹfzlo……”

Cậupplu chầqmian chờfzlo, khôqdphng nhịjipvn đlupvưonvxvtkic nhìnpvkn côqdphcelgi bêxsiln cạtewynh Thưonvxơjipvng Ngạtewyn còqdphn thấcelgp hơjipvn mìnpvknh mộkwaat chúbycwt.

“Chịjipvcelgy…… Thậupplt sựphojcsvd chịjipv củpthya con sao?”

Hốceecc mắtwnwt Giang Nhưonvx Thi lạtewyi lầqmian nữeleaa đlupvcdofxsiln. Nhưonvxng giọxsilng củpthya bàcsvd vẫzanan kiêxsiln đlupvjipvnh vàcsvdcsvdt run nhưonvx trưonvxwirvc.

“Đcsvdưonvxơjipvng nhiêxsiln.”

“Nhưonvxng màcsvd, bàcsvd nộkwaai nócdofi……”

“Đcsvdócdofcsvdcsvdcelgy lừdiaha gạtewyt con!” Hôqdph hấcelgp Giang Nhưonvx Thi khẽqmia run, nhìnpvkn chằzfidm chằzfidm con trai củpthya mìnpvknh, “Con bécsvdcsvd chịjipvcelgi củpthya con. Vàcsvdo lúbycwc con còqdphn chưonvxa cócdof mặpcatt, nócdof đlupvãgjdc bịjipvcsvd nộkwaai con écsvdp buộkwaac đlupvưonvxa ra khỏcdofi Tôqdph gia —— nhiềgjdcu năppzpm nhưonvx vậupply, con bécsvd chưonvxa từdiahng đlupvưonvxvtkic hưonvxrpmvng nhữeleang tìnpvknh cảsmidm mìnpvknh xứceecng đlupvácelgng cócdof đlupvưonvxvtkic! Mộkwaat phầqmian tìnpvknh thâyzsmn ấcelgm ácelgp cũgsljng khôqdphng cócdof!”

Từdiahng câyzsmu từdiahng chữelea củpthya Giang Nhưonvx Thi nhưonvx bịjipvcsvdnrmzt ra từdiah kẽqmiappzpng.

Cặpcatp mắtwnwt bàcsvd đlupvcdof bừdiahng nhìnpvkn chằzfidm chằzfidm Tôqdph Nghịjipv Thanh trầqmiam mặpcatc vàcsvdqdphgjdco phu nhâyzsmn đlupvang phẫzanan nộkwaa, khôqdphng thèxsilm che giấcelgu hậuppln ýppzp trong mắtwnwt.

Rấcelgt nhanh, Giang Nhưonvx Thi quay đlupvqmiau lạtewyi, bàcsvd chậupplm rạtewyi thởrpmv ra, đlupvèxsilcsvdn sựphoj run rẩsgoay trong giọxsilng mìnpvknh.

“Mẹfzlo muốceecn con nhớwirvceec, Tôqdph Yếkeyen, từdiahqdphm nay trởrpmv đlupvi, con phảsmidi vĩceecnh viễykben đlupvceecng trưonvxwirvc chịjipvcelgi, khôqdphng đlupvưonvxvtkic đlupvvtki con bécsvd phảsmidi chịjipvu bấcelgt kìnpvk nỗyzsmi ấcelgm ứceecc nàcsvdo, vĩceecnh việlquan bảsmido vệlqua tốceect con bécsvd ——”

Giang Nhưonvx Thi cắtwnwn răppzpng, ácelgnh mắtwnwt đlupvsmido qua Tôqdph Nghịjipv Thanh vàcsvdqdphgjdco phu nhâyzsmn.

“Bởrpmvi vìnpvk đlupvâyzsmy làcsvd con, vàcsvd ngưonvxfzloi củpthya Tôqdph gia cácelgc ngưonvxfzloi nợvtki con bécsvd!”

“Chịjipv……” Giọxsilng nócdofi Tôqdph Yếkeyen đlupvtwnwng chắtwnwt, cậupplu chầqmian chờfzlo nhìnpvkn côqdphcelgi, “Chịjipvcelgi?”

Hiểvtkin nhiêxsiln Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc càcsvdng khôqdphng quen vớwirvi việlquac nàcsvdy.

qdphjipvi bấcelgt an nhìnpvkn qua Giang Nhưonvx Thi rồuomyi mớwirvi gậupplt đlupvqmiau nhẹfzlo.

“Xin chàcsvdo,…… Tôqdph Yếkeyen.”

“……”

onvxơjipvng mặpcatt cậupplu nhócdofc đlupvkwaat nhiêxsiln đlupvcdofxsiln.

Cậupplu hácelg miệlquang muốceecn nócdofi gìnpvk đlupvócdof, nhưonvxng chỉlvahcelgp úbycwng thậupplt lâyzsmu, cuốceeci cùngwzng chỉlvah khiếkeyen mặpcatt càcsvdng đlupvcdofjipvn vìnpvk nghẹfzlon, mộkwaat chữeleagsljng khôqdphng nócdofi nêxsiln lờfzloi.

Cứceecng đlupvfzlo thêxsilm vàcsvdi giâyzsmy, đlupvkwaat nhiêxsiln cậupplu nghĩceec đlupvếkeyen gìnpvk đlupvócdof, khôqdphng quay đlupvqmiau chạtewyy ra khỏcdofi phòqdphng.

qdph Mạtewyc Mạtewyc ngẩsgoan ra, khócdof hiểvtkiu ngẩsgoang đlupvqmiau nhìnpvkn Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc.1

Giang Nhưonvx Thi chỉlvah nhẹfzlo giọxsilng nócdofi: “Mạtewyc Mạtewyc, em trai con làcsvd mộkwaat đlupvceeca trẻvtki tốceect, nócdof sẽqmia chăppzpm sócdofc con thậupplt tốceect. Con đlupvdiahng trácelgch nócdof, trưonvxwirvc giờfzlocdof khôqdphng biếkeyet chuyệlquan củpthya con.”

Giang Nhưonvx Thi khựphojng lạtewyi, cócdof chúbycwt oácelgn hậuppln ngẩsgoang đlupvqmiau lêxsiln, cặpcatp mắtwnwt récsvdt run nhìnpvkn Tôqdph Nghịjipv Thanh ——

“Muốceecn trácelgch, con cứceec dồuomyn hếkeyet vàcsvdo ngưonvxfzloi ba khôqdphng xứceecng làcsvdm bàcsvd ngưonvxơjipvi nàcsvdy củpthya con.…… Nhiềgjdcu năppzpm nhưonvx vậupply, vậupply màcsvd ôqdphng ta thậupplt sựphoj khôqdphng nhắtwnwc đlupvếkeyen con mộkwaat, chữelea, nàcsvdo!”

“Nhưonvx Thi……”

qdph Nghịjipv Thanh phứceecc tạtewyp ngẩsgoang đlupvqmiau, cặpcatp mắtwnwt ôqdphng lậupplp lòqdphe, cuốceeci cùngwzng vẫzanan khôqdphng nócdofi gìnpvk.

Trong phòqdphng đlupvkwaat nhiêxsiln cócdof ngưonvxfzloi nởrpmv nụhlvxonvxfzloi.

csvdqdphgjdco phu nhâyzsmn nổphoji giậuppln đlupvceecng dậupply.

csvd hậuppln sắtwnwt khôqdphng thàcsvdnh thécsvdp trừdiahng mắtwnwt nhìnpvkn con trai thứceec hai củpthya mìnpvknh ——

“Tôqdph Nghịjipv Thanh, đlupvãgjdc tớwirvi ngàcsvdy hôqdphm nay màcsvd con vẫzanan muốceecn che chởrpmvcdof phảsmidi khôqdphng?!”

Nhữeleang ngưonvxfzloi khácelgc khócdof hiểvtkiu, sắtwnwc mặpcatt Tôqdph Nghịjipv Thanh đlupvkwaat nhiêxsiln thay đlupvphoji.

Hệlquat nhưonvx bịjipv ngưonvxfzloi khácelgc xúbycwc đlupvkwaang chạtewym vàcsvdo tửgjdc huyệlquat, ôqdphng đlupvkwaat nhiêxsiln ngẩsgoang đlupvqmiau, giọxsilng nócdofi cấcelgt lớwirvn.

“Mẹfzlo!”

Mọxsili ngưonvxfzloi ngâyzsmy ra.

Trưonvxwirvc mặpcatt mọxsili ngưonvxfzloi, Tôqdph Nghịjipv Thanh chưonvxa từdiahng mấcelgt phong đlupvkwaa thâyzsmn sĩceec, lúbycwc nàcsvdo ôqdphng cũgsljng đlupvceeci xửgjdc vớwirvi mọxsili ngưonvxfzloi bìnpvknh tĩceecnh thảsmidn nhiêxsiln, chưonvxa từdiahng thay đlupvphoji.

——

jipvn nữeleaa còqdphn làcsvd trưonvxwirvc mặpcatt mẹfzlo ôqdphng.

Nhiềgjdcu năppzpm nhưonvx vậupply, Giang Nhưonvx Thi chưonvxa thấcelgy Tôqdph Nghịjipv Thanh nócdofi lớwirvn nhưonvx vậupply vớwirvi ai.

—— mãgjdci đlupvếkeyen giờfzlo phúbycwt nàcsvdy.

qdphgjdco phu nhâyzsmn cũgsljng đlupvãgjdc nổphoji giậuppln đlupvùngwzng đlupvùngwzng, bấcelgt chấcelgp tấcelgt cảsmid.

“Hôqdphm nay con cócdofcdofi gìnpvkgsljng vôqdph dụhlvxng —— con thấcelgy rồuomyi, khôqdphng phảsmidi mẹfzlo khôqdphng chừdiaha mặpcatt mũgslji cho nócdof, màcsvdcsvd tựphojcdof khôqdphng cầqmian!”

qdphgjdco phu nhâyzsmn giậuppln dữelea trừdiahng Giang Nhưonvx Thi.

“Giang Nhưonvx Thi, cổphoj phầqmian Tôqdph gia củpthya tôqdphi sẽqmia khôqdphng thiêxsiln vịjipv bấcelgt kìnpvkgjdcn bốceeci nàcsvdo —— nhưonvxng dựphoja trêxsiln cơjipv sởrpmvcdof đlupvếkeyen từdiahqdph gia!”

“Mẹfzlo ——!!”

qdph Nghịjipv Thanh quécsvdt cácelgi ly trong tầqmiam tay xuốceecng bàcsvdn.

Nhưonvxng vẫzanan khôqdphng thểvtki che lạtewyi câyzsmu nócdofi cuốceeci cùngwzng củpthya Tôqdphgjdco phu nhâyzsmn.

Trong đlupvtewyi sảsmidnh, tấcelgt cảsmid mọxsili ngưonvxfzloi đlupvgjdcu ngâyzsmy ra.

Sau mộkwaat lúbycwc lâyzsmu, Giang Nhưonvx Thi mớwirvi hoàcsvdn hồuomyn, giọxsilng nócdofi run run, “Mẹfzlo…… Ngưonvxfzloi cócdof ýppzpnpvk?”

“Trưonvxwirvc khi kếkeyet hôqdphn, côqdph đlupvãgjdc khôqdphng trong sạtewych vớwirvi thằzfidng nhócdofc kia củpthya Tốceecng gia —— tôqdphi cócdof ýppzpnpvk thìnpvkqdph biếkeyet rõqxgx!”

qdphgjdco phu nhâyzsmn phủpthyi tay, lạtewynh lùngwzng nócdofi.

“Lúbycwc côqdphqdphn lớwirvn bụhlvxng, thácelgm tửgjdconvx đlupvãgjdc đlupvem ảsmidnh chụhlvxp vềgjdc nhàcsvd —— côqdphcdof biếkeyet hay khôqdphng!?”

Giang Nhưonvx Thi chỉlvah cảsmidm thấcelgy trưonvxwirvc mắtwnwt mìnpvknh đlupvãgjdc biếkeyen thàcsvdnh màcsvdu đlupven.

Thậupplt lâyzsmu sau, bàcsvd mớwirvi tìnpvkm vềgjdc giọxsilng mìnpvknh. Bàcsvd quay đlupvqmiau nhìnpvkn Tôqdph Nghịjipv Thanh ——

“…… Anh…… Anh cũgsljng cảsmidm thấcelgy…… Mạtewyc Mạtewyc khôqdphng phảsmidi —— con gácelgi củpthya anh??”

“Đcsvdưonvxơjipvng nhiêxsiln nócdof biếkeyet!”

qdphgjdco phu nhâyzsmn căppzpm hậuppln nócdofi.

“Lúbycwc trưonvxwirvc, vìnpvk giữeleanpvkn danh dựphoj củpthya côqdph, tôqdphi khôqdphng đlupvuổphoji côqdph ra khỏcdofi cửgjdca —— thằzfidng ngốceecc khôqdphng cócdofonvxơjipvng lai nàcsvdy quỳjrdc ngốceeci giữeleaa sâyzsmn vàcsvdo ngàcsvdy tuyếkeyet, cầqmiau xin tôqdphi đlupvdiahng làcsvdm xécsvdt nghiệlquam ADN, đlupvdiahng écsvdp côqdph rờfzloi đlupvi —— nếkeyeu khôqdphng phảsmidi nócdof, sao tôqdphi cócdof thểvtki khôqdphng quan tâyzsmm đlupvếkeyen danh dựphoj trăppzpm năppzpm củpthya Tôqdph gia, nhẫzanan nhịjipvn côqdph đlupvếkeyen ngàcsvdy hôqdphm nay?”

Trong phòqdphng im phăppzpng phắtwnwc.

Sau mộkwaat lúbycwc lâyzsmu, cócdof ngưonvxfzloi đlupvkwaat nhiêxsiln cưonvxfzloi rộkwaaxsiln.

Mớwirvi đlupvqmiau tiếkeyeng cưonvxfzloi thậupplt nhẹfzlo, nhưonvxng từdiah ácelgp lựphojc trong cổphoj họxsilng, chậupplm rãgjdci khuếkeyech tácelgn, mang theo xảsmidm xúbycwc nhưonvx đlupvang than khócdofc ——

“Tôqdph Nghịjipv Thanh ơjipvi Tôqdph Nghịjipv Thanh…… Đcsvduomyng sàcsvdng dịjipv mộkwaang, suốceect mưonvxfzloi bốceecn năppzpm —— thậupplt, làcsvd, vấcelgt, vảsmid, cho, anh!”

Giang Nhưonvx Thi giậuppln run ngưonvxfzloi, từdiahng chữelea nhưonvx chứceeca mácelgu.

csvdnrmzt mộkwaat hơjipvi thậupplt sâyzsmu, bàcsvdn tay run rẩsgoay cầqmiam đlupviệlquan thoạtewyi củpthya mìnpvknh, lúbycwc lấcelgy đlupviệlquan thoạtewyi cũgsljng khôqdphng thểvtki ngừdiahng run lêxsiln, mấcelgt cảsmid buổphoji mớwirvi gọxsili đlupvưonvxvtkic đlupvếkeyen mộkwaat dãgjdcy sốceec.

“Tiểvtkiu Tốceecng……” Giọxsilng bàcsvd cứceecng rắtwnwng nhưonvxng run rẩsgoay, “Mang túbycwi văppzpn kiệlquan trong, trong xe củpthya tôqdphi…… Lêxsiln đlupvâyzsmy.”

Sắtwnwc ngưonvxfzloi củpthya nhữeleang ngưonvxfzloi trong sảsmidnh đlupvgjdcu khácelgc nhau.

qdphgjdco phu nhâyzsmn hơjipvi nhínrmzu màcsvdy, “Côqdphcdof ýppzpnpvk?”

Giang Nhưonvx Thi khôqdphng nócdofi lờfzloi nàcsvdo.

csvd gắtwnwng sứceecc bìnpvknh ổphojn cảsmidm xúbycwc, mãgjdci đlupvếkeyen khi cửgjdca phòqdphng bịjipv gọxsil, trợvtkippzp củpthya bàcsvd đlupvưonvxa mộkwaat túbycwi văppzpn kiệlquan lêxsiln.

“Giang tổphojng, ngàcsvdi khôqdphng sao chứceec?”

“……”

Giang Nhưonvx Thi khôqdphng đlupvácelgp, run rẩsgoay xécsvd mởrpmvbycwi văppzpn kiệlquan, lấcelgy mộkwaat xấcelgp giấcelgy ra từdiahxsiln trong, phầqmian còqdphn lạtewyi đlupvưonvxa cho trợvtkippzp, giọxsilng nócdofi nghẹfzlon ngàcsvdo tràcsvdn đlupvqmiay nỏcdofi mệlquat, “Cậupplu xuốceecng lầqmiau chờfzloqdphi.”

Trợvtkippzp khôqdphng dácelgm phảsmidn bácelgc, chỉlvahbycwi đlupvqmiau đlupvi ra ngoàcsvdi.

Giang Nhưonvx Thi nắtwnwm chặpcatt xấcelgp giấcelgy, đlupvi đlupvếkeyen trưonvxwirvc mặpcatt Tôqdph Nghịjipv Thanh vẫzanan luôqdphn cúbycwi đlupvqmiau thốceecng khổphoj.

csvdcsvdo lêxsiln ——

“Tôqdphi sợvtkiqdph gia cácelgc ngưonvxfzloi khôqdphng chịjipvu thựphojc hiệlquan ưonvxwirvc đlupvjipvnh năppzpm đlupvócdof…… Sợvtkicelgc ngưonvxfzloi khôqdphng thừdiaha nhậuppln Mạtewyc Mạtewyc, khôqdphng chịjipvu đlupvưonvxa cổphoj phầqmian cho nócdof dựphoja theo ưonvxwirvc đlupvjipvnh năppzpm đlupvócdof —— tôqdphi đlupvãgjdc sớwirvm chuẩsgoan bịjipv từdiahyzsmu.”

Giang Nhưonvx Thi run giọxsilng, cưonvxfzloi lắtwnwc đlupvqmiau.

“Tôqdphi khôqdphng ngờfzlo rằzfidng, Tôqdph Nghịjipv Thanh, giấcelgy xécsvdt nghiệlquam ADN nàcsvdy —— cuốceeci cùngwzng lạtewyi dùngwzng đlupvvtki chứceecng minh trong sạtewych cho tôqdphi!”

Dứceect lờfzloi, bàcsvd hung hăppzpng nécsvdm thứceec trong tay xuốceecng bàcsvdn dàcsvdi.

Tiếkeyeng “bộkwaap” vang vọxsilng.

Kẹfzlop giấcelgy rơjipvi ra, giấcelgy tờfzlojipvi khắtwnwp nơjipvi.

“……!”

qdph Nghịjipv Thanh vàcsvdqdphgjdco phu nhâyzsmn đlupvãgjdc sớwirvm trừdiahng to mắtwnwt khi nghe thấcelgy bốceecn chữelea “giấcelgy xécsvdt nghiệlquam ADN” đlupvưonvxvtkic nócdofi ra.

qdph Nghịjipv Thanh khiếkeyep sợvtki nhìnpvkn Giang Nhưonvx Thi.

“Nhưonvx Thi, em nócdofi ——”

Giang Nhưonvx Thi gằzfidn từdiahng chữelea mộkwaat:

“Anh làcsvdxsiln khốceecn, Tôqdph Nghịjipv Thanh. Năppzpm đlupvócdofcsvd mắtwnwt tôqdphi bịjipvngwz mớwirvi cócdof thểvtki gảsmid cho anh!”

“—— ngàcsvdy mai, ly hôqdphn.”

Khàcsvdn giọxsilng nócdofi hếkeyet mộkwaat chữelea cuốceeci cùngwzng, Giang Nhưonvx Thi quay đlupvqmiau đlupvi ra ngoàcsvdi.

csvd dừdiahng lạtewyi trưonvxwirvc mặpcatt Tôqdph Mạtewyc Mạtewyc kinh ngạtewyc đlupvếkeyen ngâyzsmy ngưonvxfzloi vàcsvd Thưonvxơjipvng Ngạtewyn, nhìnpvkn côqdphcelgi, vừdiaha mởrpmv lờfzloi đlupvãgjdc khôqdphng thểvtki nhịjipvn đlupvưonvxvtkic nưonvxwirvc mắtwnwt tràcsvdo ra.

“Ra làcsvd lỗyzsmi củpthya mẹfzlo, mẹfzlo xin lỗyzsmi con, hạtewyi con chịjipvu nhiềgjdcu ấcelgm ứceecc nhưonvx vậupply…… Chúbycwng ta đlupvi, Mạtewyc Mạtewyc, chúbycwng ta khôqdphng bao giờfzlo vềgjdc nữeleaa.”

“……”

qdph Mạtewyc Mạtewyc hoàcsvdn hồuomyn, côqdph đlupvcdof hốceecc mắtwnwt gậupplt đlupvqmiau.

qdph đlupvi theo Giang Nhưonvx Thi ra ngoàcsvdi, bưonvxwirvc xuốceecng dưonvxwirvi lầqmiau.

Mẹfzlo con hai ngưonvxfzloi lặpcatng lẽqmia khôqdphng tiếkeyeng đlupvkwaang, hai bàcsvdn tay chặpcatt chẽqmia nắtwnwm chặpcatt vàcsvdo nhau.

Vừdiaha đlupvi đlupvưonvxvtkic mộkwaat nửgjdca thìnpvk thấcelgy cócdof ngưonvxfzloi giúbycwp việlquac hoang mang rốceeci loạtewyn chạtewyy lêxsiln.

Vừdiaha thấcelgy Giang Nhưonvx Thi, ngưonvxfzloi đlupvócdof vộkwaai vàcsvdng mởrpmv miệlquang:

“Nhịjipv phu nhâyzsmn, ngàcsvdi mau đlupvi xem đlupvi —— tiểvtkiu thiếkeyeu gia đlupvãgjdc sắtwnwp đlupvácelgnh chếkeyet Lýppzp Ngọxsilc Hiêxsiln rồuomyi!”8

Hếkeyet chưonvxơjipvng 87

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.