Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1885 : Tính ngạo kiều trỗi dậy

    trước sau   
Nhótzrnm dịyzzmch: Thấmbxct Liêxugln Hoa

Mộuvzw Khinh Hàvrson cảssckm thấmbxcy bốyumti rốyumti.

Anh đxffoang nhìiezdn chằpnirm chằpnirm vàvrsoo côsnla, gưxdkxơevtnng mặnoyat tuấmbxcn túbnzb củlwjua anh gầzpfkn trong gang tấmbxcc! Anh làvrso Diệtkkyp Thầzpfkn... làvrso thầzpfkn tưxdkxbfkbng củlwjua hàvrsong vạopecn thiếbwmhu nữcabg—— Diệtkkyp Thầzpfkn, làvrson da trắiqqtng nhưxdkx sứlwju củlwjua anh chạopecm vàvrsoo đxffoásnlay mắiqqtt củlwjua côsnla, hơevtni thởeskqtzrnng bỏxdkxng phảssckvrsoo trêxugln mặnoyat côsnla. Hơevtni thởeskqsnla đxffoopeco củlwjua phásnlai nam éhsjgp cho côsnla khôsnlang thởeskq nổloapi, hàvrsong lôsnlang mi cong cong củlwjua anh, gầzpfkn nhưxdkx chạopecm vàvrsoo đxffoôsnlai mắiqqtt củlwjua côsnla.

Trásnlai tim củlwjua côsnla đxffoopecp “Thìiezdnh thịyzzmch“. Cảssck ngưxdkxgwqki nótzrnng—— đxffoếbwmhn nỗtkkyi nhưxdkx muốyumtn nổloap tung

Trásnlan côsnla chảsscky đxffozpfky mồsscksnlai, tay nhỏxdkx đxffoang đxffonoyat ởeskqsnlanh tay củlwjua anh run dữcabg dộuvzwi hơevtnn.

Anh nhìiezdn chằpnirm chằpnirm vàvrsoo côsnla.


snlaqtemt thậopect sâpniru, khôsnlang dásnlam cửbwmh đxffouvzwng. Trong lòrtbvng hơevtni khôsnlang hiểcabgu anh đxffoang nghĩqtem nhưxdkx thếbwmhvrsoo... anh tốyumtt vớhsbli côsnla nhưxdkx vậopecy, làvrso thíqtemch côsnla phảsscki khôsnlang?

Anh chưxdkxa từquhang bảsscky tỏxdkx, nhưxdkxng chắiqqtc đxffoãjmlc từquhang đxffoiqqtn đxffoo phảsscki khôsnlang? HắiqqtnCuộuvzwc sốyumtng củlwjua anh khôsnlang thuộuvzwc vềxffoevtni nàvrsoy, mộuvzwt khi bịyzzm giớhsbli truyềxffon thôsnlang đxffoưxdkxa ra ngoàvrsoi ásnlanh sásnlang, anh sẽyzzm phảsscki trởeskq vềxffo thếbwmh giớhsbli cũxrge củlwjua mìiezdnh.

snlai thếbwmh giớhsbli tràvrson đxffozpfky cásnlam dỗtkky, phủlwju đxffozpfky màvrsou sắiqqtc sặnoyac sỡxffo kia, khôsnlang giốyumtng vớhsbli nơevtni thanh tĩqtemnh nhưxdkx ao nưxdkxhsblc đxffowqirng nàvrsoy, mỗtkkyi ngàvrsoy ba giờgwqk thàvrsonh mộuvzwt đxffoưxdkxgwqkng, khôsnlang cótzrniezd thay đxffoloapi, khôsnlang cótzrniezd thúbnzb vịyzzm trong cuộuvzwc sốyumtng.

Nụlwjusnlan củlwjua anh rơevtni vàvrsoo chótzrnp mũxrgei củlwjua côsnla, vốyumtn tưxdkxeskqng rằpnirng côsnla sẽyzzm rấmbxct hạopecnh phúbnzbc, lạopeci khôsnlang nghĩqtem rằpnirng... anh nhìiezdn thấmbxcy sựiezdsnla đxffoơevtnn trong đxffoásnlay mắiqqtt củlwjua côsnla.

Anh nhéhsjgo másnlasnla, ngồsscki dậopecy, híqtemt thậopect sâpniru. Anh đxffoi ra bêxugln ngoàvrsoi, nótzrni vớhsbli côsnla: “Còrtbvn chưxdkxa trảssck tiềxffon mạopecng đxffoâpniru, đxffoi!”

“Àwsuc...” Mộuvzw Khinh Hàvrson bòrtbv dậopecy, đxffoiềxffou chỉyfcanh lạopeci hôsnla hấmbxcp củlwjua mìiezdnh, đxffoxdkxbwmhng mặnoyat đxffoi ra khỏxdkxi phòrtbvng.

snla giảssck vờgwqk mấmbxct tríqtem nhớhsbl đxffoi theo anh, đxffoi đxffoótzrnng tiềxffon mạopecng.

Hai ngưxdkxgwqki đxffoếbwmhn côsnlang ty viễhiaqn thôsnlang, nộuvzwp nửbwmha năwsndm tiềxffon mạopecng, tổloapng cộuvzwng 480 đxffossckng.

Sau khi đxffoăwsndng kýcabgtzrni mạopecng xong, Diệtkkyp Thầzpfkn lạopeci cùcabgng côsnla vềxffo nhàvrso lắiqqtp đxffonoyat modem.

Tấmbxct cảssck đxffoxffou đxffoãjmlc đxffoưxdkxbfkbc lắiqqtp đxffonoyat xong, rốyumtt cuộuvzwc cũxrgeng cótzrn thểcabgxugln mạopecng!

Kỳqdwg nghỉyfcaxdkxgwqki mộuvzwt ngàvrsoy củlwjua trưxdkxgwqkng họwqirc, chỉyfcartbvn ba ngàvrsoy. Hai ngàvrsoy nàvrsoy, Mộuvzw Khinh Hàvrson ởeskq nhàvrso chuyêxugln tâpnirm gõvlcr chữcabg.

Buổloapi tốyumti trưxdkxhsblc khi đxffoi ngủlwju, côsnla mởeskq trang web ra, bỗtkkyng thấmbxcy phíqtema dưxdkxhsbli truyệtkkyn củlwjua mìiezdnh, cótzrnwsndm khen thưxdkxeskqng...

“Trờgwqki ơevtni!” Bộuvzw truyệtkkyn nàvrsoy củlwjua côsnla, chưxdkxa đxffoưxdkxbfkbc phổloap biếbwmhn! Vừquhaa mớhsbli đxffoưxdkxbfkbc đxffoăwsndng lêxugln, chưxdkxa cótzrn bấmbxct kỳqdwg đxffoxffo cửbwmhiezd!


Sao mấmbxcy đxffouvzwc giảssck đxffoásnlang yêxuglu nàvrsoy lạopeci tìiezdm đxffoưxdkxbfkbc truyệtkkyn củlwjua mìiezdnh?

snlahsjgo giao diệtkkyn trang web xuốyumtng, nhìiezdn thấmbxcy tin nhắiqqtn ởeskq phíqtema dưxdkxhsbli: “Tásnlac giảssck thậopect làvrso lợbfkbi hạopeci! Đvdfpâpniry làvrso thểcabg loạopeci tôsnlai thíqtemch, khôsnlang cótzrn cẩymvku huyếbwmht, ýcabgxdkxeskqng mớhsbli mẻiwpa thúbnzb vịyzzm, tiếbwmhp tụlwjuc ra chưxdkxơevtnng mớhsbli nhéhsjg!”

Mộuvzw Khinh Hàvrson vui đxffoếbwmhn nỗtkkyi muốyumtn nhảsscky cỡxffon lêxugln, mặnoyac dùcabg tin nhắiqqtn lạopeci khôsnlang nhiềxffou, nhưxdkxng côsnla thậopect sựiezd rấmbxct phấmbxcn khíqtemch!

Thìiezd ra, nhậopecn đxffoưxdkxbfkbc sựiezd chấmbxcp nhậopecn củlwjua đxffouvzwc giảssck, lạopeci làvrso chuyệtkkyn làvrsom côsnla kiêxuglu ngạopeco vàvrso tựiezdvrsoo nhưxdkx vậopecy!

Ngàvrsoy 4 thásnlang10, kỳqdwg nghỉyfca kếbwmht thúbnzbc.

Bảsscky giờgwqksnlang, lúbnzbc Mộuvzw Khinh Hàvrson mặnoyac đxffossckng phụlwjuc họwqirc sinh chuẩymvkn bịyzzm đxffoi họwqirc, lạopeci thấmbxcy cótzrn mộuvzwt “Môsnlan thầzpfkn” đxffolwjung ởeskq ngoàvrsoi cửbwmha lớhsbln nhàvrsoiezdnh!

Diệtkkyp Thầzpfkn?

“Sao anh lạopeci ởeskq đxffoâpniry?”

Anh hấmbxct hấmbxct tótzrnc, khuôsnlan mặnoyat trắiqqtng nhưxdkx sứlwju nởeskq nụlwjuxdkxgwqki rạopecng rỡxffo: “Anh sợbfkb mấmbxcy têxugln sợbfkbsnlan đxffossck cắiqqtc kéhsjg trêxugln mạopecng kia tìiezdm em gâpniry phiềxffon toásnlai... Sau nàvrsoy, anh sẽyzzm đxffoi họwqirc cùcabgng em.”

“...”

Mộuvzw Khinh Hàvrson còrtbvn chưxdkxa hoàvrson hồssckn lạopeci, đxffoãjmlc bịyzzm nhéhsjgt hai chiếbwmhc básnlanh trứlwjung vàvrso ly sữcabga bòrtbvvrsoo trong tay.

Sữcabga bòrtbv đxffoãjmlcevtni nguộuvzwi. Cũxrgeng khôsnlang biếbwmht anh đxffoãjmlc đxffobfkbi ởeskqxugln ngoàvrsoi bao lâpniru rồsscki.

Mộuvzw Khinh Hàvrson vừquhaa muốyumtn hỏxdkxi, đxffoãjmlc nghe thấmbxcy anh than phiềxffon nótzrni: “Em dậopecy muộuvzwn quásnla, sau nàvrsoy, em phảsscki dậopecy từquhasnlau giờgwqk đxffombxcy! Anh sẽyzzm dẫsuefn em đxffoi chạopecy bộuvzw, chúbnzbng ta chạopecy nửbwmha tiếbwmhng, vềxffo nhàvrso tắiqqtm rửbwmha, ăwsndn sásnlang xong, rồsscki cùcabgng đxffoi đxffoếbwmhn trưxdkxgwqkng họwqirc. Em xem mìiezdnh gầzpfky... tay châpnirn đxffoxffou nhỏxdkx, chíqtemnh làvrso do thiếbwmhu rèqbjxn luyệtkkyn!”


Mộuvzw Khinh Hàvrson đxffoxffou cótzrnrtbvng muốyumtn chếbwmht rồsscki... mấmbxcy ngàvrsoy nay côsnla chỉyfca chuyêxugln tâpnirm viếbwmht sásnlach, buổloapi tốyumti cũxrgeng khôsnlang ngủlwju đxffoưxdkxbfkbc bao nhiêxuglu.

pniry giờgwqkrtbvn phảsscki dậopecy lúbnzbc sásnlau giờgwqk? Đvdfpúbnzbng làvrso đxffoòrtbvi mạopecng!

Diệtkkyp Thầzpfkn thấmbxcy vẻiwpa mặnoyat bấmbxct đxffoiqqtc dĩqtem củlwjua côsnla, ngạopeco kiềxffou “ Hừquha “ bằpnirng giọwqirng mũxrgei: “Em nhìiezdn bầzpfku trờgwqki buổloapi sásnlang nàvrsoy, trong xanh! Nhìiezdn thêxuglm mấmbxcy đxffoásnlam mâpniry kia nữcabga, trắiqqtng! Còrtbvn cótzrn cảssck khôsnlang khíqtem, másnlat mẻiwpa! Thásnlang 10, làvrsobnzbc cuốyumti thu! Khíqtem trờgwqki tốyumtt thếbwmhvrsoy, em khôsnlang hưxdkxeskqng thụlwju, còrtbvn muốyumtn ngủlwjuxdkxhsblng! Em khôsnlang cảssckm thấmbxcy mìiezdnh phụlwjurtbvng trờgwqki xanh sao? Khôsnlang cảssckm thấmbxcy phụlwjurtbvng mâpniry trắiqqtng sao? Em khôsnlang cảssckm thấmbxcy mìiezdnh phụlwjurtbvng thờgwqki tiếbwmht tốyumtt thếbwmhvrsoy sao? Em càvrsong cótzrn lỗtkkyi vớhsbli thanh xuâpnirn củlwjua em hơevtnn đxffombxcy, biếbwmht khôsnlang?”

“...” Mộuvzw Khinh Hàvrson囧: “Em còrtbvn cótzrn lỗtkkyi vớhsbli lásnlavrsong rơevtni đxffozpfky đxffombxct, cótzrn lỗtkkyi vớhsbli mấmbxcy chúbnzb chim hótzrnt líqtemu lo, chủlwju yếbwmhu hơevtnn, em còrtbvn cótzrn lỗtkkyi vớhsbli anh, đxffoúbnzbng khôsnlang?”

“Coi nhưxdkxvrso em còrtbvn tựiezd biếbwmht mìiezdnh!”

Đvdfpopeci thiếbwmhu gia Thầzpfkn ngạopeco kiềxffou, vừquhaa kéhsjgo côsnla đxffoi, vừquhaa lảsscki nhảsscki: “Ngưxdkxgwqki trẻiwpa tuổloapi khôsnlang đxffoưxdkxbfkbc biếbwmht buồssckn làvrsoiezd! Àwsuc! Mau quýcabg trọwqirng thờgwqki gian trưxdkxhsblc mắiqqtt đxffoi! Trẻiwpa thếbwmhvrsoy, màvrso em còrtbvn lưxdkxgwqki, thìiezd đxffoúbnzbng làvrso thàvrsonh ngưxdkxgwqki bỏxdkx đxffoi rồsscki!”

snlaxdkxgwqki... nếbwmhu côsnlavrso ngưxdkxgwqki lưxdkxgwqki, vậopecy sẽyzzm chẳhsblng cótzrn ai chăwsndm chỉyfca cảssck, đxffoưxdkxbfkbc khôsnlang? Mộuvzw Khinh Hàvrson vôsnla lựiezdc phỉyfca nhổloap.

Cứlwju nhưxdkx vậopecy, côsnla bịyzzm buộuvzwc phảsscki ưxdkxhsblc đxffoyzzmnh vớhsbli anh, sásnlau giờgwqk mỗtkkyi buổloapi sásnlang sớhsblm, cùcabgng nhau chạopecy bộuvzw...

Hai ngưxdkxgwqki đxffoi tớhsbli trưxdkxgwqkng, cùcabgng đxffoi vàvrsoo phòrtbvng họwqirc. Mộuvzw Khinh Hàvrson đxffoi trưxdkxhsblc, vừquhaa mớhsbli bưxdkxhsblc vàvrsoo lớhsblp họwqirc, lớhsblp trưxdkxeskqng Hứlwjua Tuấmbxcn Khảsscki đxffoãjmlchsjgt lêxugln: “ Mộuvzw Khinh Hàvrson! Cậopecu tớhsbli rồsscki!”

Tiếbwmhng gầzpfkm nàvrsoy củlwjua cậopecu ta, làvrsom tấmbxct cảssck mọwqiri ngưxdkxgwqki trong lớhsblp, đxffoxffou chuyểcabgn tầzpfkm mắiqqtt nhìiezdn vềxffo phíqtema Mộuvzw Khinh Hàvrson vàvrso Diệtkkyp Thầzpfkn.

Hứlwjua Tuấmbxcn Khảsscki lạopeci héhsjgt lêxugln: “ Mộuvzw Khinh Hàvrson! Truyệtkkyn củlwjua cậopecu đxffoãjmlc đxffoưxdkxbfkbc đxffoăwsndng trêxugln 《 Hoa Chi Vũxrge Quýcabg 》rồsscki!”

“Giỏxdkxi vậopecy sao?” Sau đxffoótzrn, tấmbxct cảssck ásnlanh mắiqqtt dồssckn vềxffo phíqtema Mộuvzw Khinh Hàvrson, đxffoxffou lótzrne lêxugln ásnlanh sásnlang nhưxdkx sao.

“《 Hoa Chi Vũxrge Quýcabg 》 đxffombxcy! Đvdfpâpniry làvrso tạopecp chíqtem nổloapi tiếbwmhng nhấmbxct, Mộuvzw Khinh Hàvrson trâpniru thậopect đxffombxcy!”


Hứlwjua Tuấmbxcn Khảsscki bưxdkxhsblc vềxffo phíqtema côsnla, nhéhsjgt hótzrna đxffoơevtnn chuyểcabgn tiềxffon vàvrso tạopecp chíqtemvrsoo trong tay côsnla: “Chúbnzbc mừquhang cậopecu! Mìiezdnh đxffoãjmlc đxffowqirc rồsscki, viếbwmht rấmbxct hay, làvrsom ngưxdkxgwqki ta muốyumtn ngừquhang cũxrgeng khôsnlang đxffoưxdkxbfkbc. Chỉyfcavrso, câpniru chuyệtkkyn cậopecu viếbwmht hơevtni buồssckn, mìiezdnh vẫsuefn hy vọwqirng sau nàvrsoy cậopecu viếbwmht nhiềxffou câpniru chuyệtkkyn vui hơevtnn, giốyumtng nhưxdkx mấmbxcy bàvrsoi cậopecu viếbwmht trêxugln básnlao ấmbxcy, đxffoxffou rấmbxct tíqtemch cựiezdc.”

“A a...” Mộuvzw Khinh Hàvrson thầzpfkm nghĩqtem, básnlao vàvrso tạopecp chíqtemtzrn thểcabg giốyumtng nhau đxffoưxdkxbfkbc sao...

Mộuvzw Khinh Hàvrson nhậopecn lấmbxcy tạopecp chíqtemvrsotzrna đxffoơevtnn chuyểcabgn tiềxffon, 3400 đxffossckng!

Oh... Tíqtemnh theo bảsscko thảsscko hạopecng A, 300/ ngàvrson chữcabg, thanh toásnlan tiềxffon nhuậopecn búbnzbt cho côsnla.

Thàvrsonh thậopect màvrsotzrni, côsnla thậopect sựiezdevtni kíqtemch đxffouvzwng!

Thậopecm chíqtemsnlartbvn run lậopecp cậopecp.

“ Mộuvzw Khinh Hàvrson, cậopecu viếbwmht cásnlai gìiezd vậopecy?”

“ Tạopecp chíqtemiezd vậopecy? Cho mìiezdnh xem vớhsbli...”

“Átzsi, làvrso Hoa Chi Vũxrge Quýcabg! Sốyumt mớhsbli ra, mìiezdnh đxffowqirc rồsscki, a —— câpniru chuyệtkkyn 《 Mốyumti tìiezdnh đxffozpfku đxffoau đxffohsbln 》 làvrso do cậopecu viếbwmht hảssck? Ôcniwi trờgwqki ơevtni, mìiezdnh thíqtemch câpniru chuyệtkkyn đxffoótzrn lắiqqtm!”

“ Khinh Hàvrson Khinh Hàvrson, mau mau mau, cótzrn thểcabgcabgxugln cho mìiezdnh hay khôsnlang?”

“...”

“Ai nha, 《 Hoa Chi Vũxrge Quýcabg 》 hảssck? Mìiezdnh quêxugln mang theo rồsscki! Àwsuc, mìiezdnh sẽyzzm đxffoi mua quyểcabgn khásnlac.”

“...”

Trởeskq lạopeci chỗtkky ngồsscki, côsnla nhéhsjgt hótzrna đxffoơevtnn chuyểcabgn tiềxffon vàvrsoo trong tay Diệtkkyp Thầzpfkn: “Cásnlam ơevtnn tiềxffon másnlay vi tíqtemnh củlwjua anh.”

Diệtkkyp Thầzpfkn lạopeci nhéhsjgt hótzrna đxffoơevtnn chuyểcabgn tiềxffon trởeskq vềxffo trong tay côsnla: “Em cứlwju cầzpfkm trưxdkxhsblc đxffoi, chờgwqk trang web kia chuyểcabgn tiềxffon, em trảssck lạopeci tiềxffon cho anh cũxrgeng đxffoưxdkxbfkbc.”

Mộuvzw Khinh Hàvrson nhìiezdn chằpnirm chằpnirm vàvrsoo anh, cưxdkxgwqki nótzrni: “ Đvdfpưxdkxbfkbc!”

snla nởeskq nụlwjuxdkxgwqki ngọwqirt ngàvrsoo nhìiezdn anh, lấmbxcy tay chốyumtng cằpnirm nótzrni: “Cásnlam ơevtnn.”

Anh cốyumtiezdnh khôsnlang nhìiezdn côsnla, khẽyzzmtzrni: “Còrtbvn khásnlach khíqtem vớhsbli anh.”

...

Tiếbwmht đxffozpfku tiêxugln làvrso tiếbwmht toásnlan.

Mộuvzw Khinh Hàvrson khôsnlang viếbwmht nữcabga, côsnla chăwsndm chúbnzb nhìiezdn lêxugln bảssckng, nghiêxuglm túbnzbc nghe giásnlao viêxugln giảssckng. Bâpniry giờgwqk tấmbxct cảssck đxffoxffou đxffoãjmlc đxffoi vàvrsoo nềxffo nếbwmhp, côsnla phảsscki cốyumt gắiqqtng họwqirc tậopecp.

Mặnoyac dùcabg rấmbxct nghiêxuglm túbnzbc nghe giảssckng, nhưxdkxng… côsnla nghe khôsnlang hiểcabgu gìiezd cảssck.

Haizzz, đxffobfkbt trưxdkxhsblc côsnla bỏxdkx qua rấmbxct nhiềxffou chưxdkxơevtnng trìiezdnh họwqirc.

Nhásnlao tâpnirm!

Xem ra, côsnla phảsscki họwqirc lạopeci chưxdkxơevtnng trìiezdnh...

rtbvn mộuvzwt năwsndm nữcabga, sásnlau môsnlan họwqirc, vừquhaa nghĩqtem đxffoếbwmhn đxffoãjmlc thấmbxcy đxffoau đxffozpfku rồsscki. Còrtbvn phảsscki giàvrsonh thờgwqki gian viếbwmht lásnlach, kiếbwmhm tiềxffon nữcabga.

Thấmbxcy côsnla xoa trásnlan, Diệtkkyp Thầzpfkn viếbwmht vàvrsoo giấmbxcy: “Sao vậopecy?”

snla viếbwmht đxffoásnlap lạopeci: “Nhứlwjuc đxffozpfku...”

“Vừquhaa rồsscki còrtbvn tốyumtt, sao bâpniry giờgwqk lạopeci nhứlwjuc đxffozpfku? Cótzrn phảsscki ngủlwju khôsnlang ngon giấmbxcc, nêxugln nhứlwjuc đxffozpfku hay khôsnlang?”

“Khôsnlang phảsscki...” Côsnla bấmbxct đxffoiqqtc dĩqtem viếbwmht: “Vừquhaa nghĩqtem đxffoếbwmhn chuyệtkkyn họwqirc chẳhsblng hiểcabgu gìiezd cảssck lạopeci nhứlwjuc đxffozpfku.”

“...”

Trưxdkxa hôsnlam đxffoótzrn, Diệtkkyp Thầzpfkn khôsnlang biếbwmht lấmbxcy đxffoưxdkxbfkbc mộuvzwt quyểcabgn ghi chéhsjgp từquha đxffoâpniru tớhsbli: “Em đxffowqirc đxffoi, đxffoâpniry làvrso phầzpfkn ghi chéhsjgp củlwjua lớhsblp mưxdkxgwqki hai trong thásnlang vừquhaa rồsscki, em chỉyfca cầzpfkn thuộuvzwc lòrtbvng lòrtbvng côsnlang thứlwjuc bêxugln trong, làvrsotzrn thểcabg nghe hiểcabgu đxffoưxdkxbfkbc bàvrsoi giảssckng.”

Mộuvzw Khinh Hàvrson chợbfkbt ngẩymvkng đxffozpfku lêxugln nhìiezdn anh, ásnlanh mắiqqtt nótzrnng bỏxdkxng nhưxdkx thiêxuglu nhưxdkx đxffoyumtt.

snla thậopect sựiezd muốyumtn đxffoưxdkxa tay ra ôsnlam anh, ôsnlam thậopect chặnoyat.

Diệtkkyp Thầzpfkn... sao anh lạopeci tốyumtt nhưxdkx vậopecy!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.