Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1882 : Giấy nợ 30 vạn

    trước sau   
Mạsdfuc Khinh Hàelpln sợelpl Diệzrrap Hàelpln bạsdfui lộhiyu thâxuyvn phậcorgn, cốnlhx ýwelt đavlqòryndi vềcnkb nhàelpl, Diệzrrap Thầxuyvn lạsdfui nónwgvi: “Bâxuyvy giờwpcf đavlqi lậcorgp tứauwic càelplng khiếmwcyn ngưcnkbwpcfi khárfgmc hoàelpli nghi, em làelplm việzrrac xong trưcnkbrfgmc rồemmli nónwgvi sau.”

Đvjmmôatez Đvjmmôatezmtvxng nónwgvi: “Đvjmmúhppnng vậcorgy, em còryndn chưcnkba chơsaeyi game Internet!” Nónwgvi xong, tựrynd đavlqhiyung mởvdljrfgmy.

Tiểemmlu Mậcorgp vàelpl đavlqárfgmm ngưcnkbwpcfi gầxuyvy cũmtvxng đavlqi chơsaeyi.

Tin bárfgmo trang web luôatezn vang lêdmcsn.

Mạsdfuc Khinh Hàelpln suy nghĩkyen, vẫzaxtn ngồemmli xuốnlhxng, Diệzrrap Thầxuyvn cónwgv nhiềcnkbu ngưcnkbwpcfi bảatezo vệzrra nhưcnkb vậcorgy, côatez sợelplmtvx!

atez mởvdlj phầxuyvn mềcnkbm tròrynd chuyệzrran ra.


ryndn chưcnkba xem gìmtvx, đavlqhiyut nhiêdmcsn thấkhnwy lờwpcfi mờwpcfi kếmwcyt bạsdfun củmluva Diệzrrap Thầxuyvn.

Nhấkhnwn đavlqemmlng ýwelt, thấkhnwy têdmcsn nàelply trang bịcorgnwgve lòrynde chónwgvi mắhrfbt… quảatez thựryndc cónwgv thểemml chọvdljc mùruyc mắhrfbt ngưcnkbwpcfi khárfgmc.

“Phốnlhxc ——” Thìmtvx ra anh Thầxuyvn… ngâxuyvy thơsaey nhưcnkb vậcorgy… vẫzaxtn thígsjcch chơsaeyi trang phụhiyuc…

“Ting…”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln mởvdlj khung chat, cưcnkbwpcfi trêdmcsu ghẹcjdlo anh: “Lốnlhxi ămioyn mặdnslc nàelply củmluva anh thậcorgt lảatezsaeyi, khôatezng giốnlhxng phong cárfgmch củmluva anh….”

Diệzrrap Thầxuyvn nónwgvi: “Vừswiwa mua 1500 đavlqemmlng…”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln nổcvggi giậcorgn: “Anh ngu àelpl! Sao anh khôatezng tìmtvxm em mua! Em bárfgmn cho anh!”

“…”

Diệzrrap Thầxuyvn ởvdljdmcsn cạsdfunh lắhrfbc đavlqxuyvu, sau đavlqónwgv lạsdfui đavlqárfgmnh chữcvgg: “Heo trưcnkbrfgmc sau vẫzaxtn làelpl heo… Trảatezi qua mưcnkbwpcfi ngàelpln nămioym rửechja tộhiyui, nónwgvmtvxng vẫzaxtn làelpl heo.”

Tiểemmlu gia ta còryndn khôatezng trịcorg giárfgm bằvicyng 1500 đavlqemmlng!

Ngốnlhxc!

“Phốnlhxc ——” Mạsdfuc Khinh Hàelpln buồemmln cưcnkbwpcfi tắhrfbt khung chat, trong đavlqxuyvu nghĩkyen, vịcorg gia nàelply cũmtvxng khôatezng ngạsdfui tốnlhxn sứauwic, liềcnkbn ngồemmli bêdmcsn cạsdfunh, khôatezng nónwgvi thìmtvx nhắhrfbn tin.

Mạsdfuc Khinh Hàelpln lêdmcsn mạsdfung, tìmtvxm đavlqưcnkbelplc mụhiyuc biêdmcsn tậcorgp, gửechji tin.


“Ting ——”

“Ting ——”

“Ting ——”

Tấkhnwt cảatez đavlqcnkbu làelpl biêdmcsn tậcorgp viêdmcsn gửechji icon tớrfgmi.

nwgv bắhrfbt tay, cónwgv hoa tưcnkbơsaeyi, còryndn cónwgvatezi đavlqchmb mọvdljng chárfgmy bừswiwng!

Biêdmcsn tậcorgp viêdmcsn cựryndc kỳhsna nhiệzrrat tìmtvxnh.

rfgmch màelpln hìmtvxnh, Mạsdfuc Khinh Hàelpln cũmtvxng cónwgv thểemml cảatezm nhậcorgn đavlqưcnkbelplc nhiệzrrat lựryndc biêdmcsn tậcorgp viêdmcsn tỏchmba ra bốnlhxn phígsjca.

Hoa Hoa: “Clap clap! Cậcorgu biếmwcyt khôatezng tệzrra nha! Chẳsdfung qua đavlqcnkbelpli ígsjct đavlqưcnkbelplc chúhppn ýwelt, kýwelt hợelplp đavlqemmlng thìmtvx khôatezng thàelplnh vấkhnwn đavlqcnkb. Ra quyểemmln sárfgmch cónwgv lẽuscf hấkhnwp dẫzaxtn, cónwgvsaey hộhiyui xuấkhnwt bảatezn nha! Clap clap, mau tớrfgmi trong ngựryndc mìmtvxnh đavlqi! Mìmtvxnh sẽuscfcnkbng chiềcnkbu cậcorgu ~ moah moah moah~”

Hồemmlng Tôatez Tiểemmlu Thủmluv: “Moah moah, moah moah ~ trưcnkbrfgmc kia mìmtvxnh chưcnkba từswiwng viếmwcyt, hôatezm nay làelpl lầxuyvn đavlqxuyvu tiêdmcsn. Nếmwcyu árfgmi khanh nhiệzrrat tìmtvxnh nhưcnkb vậcorgy, trẫzaxtm sẽuscf cốnlhxelplm, đavlqárfgmp ứauwing khanh, ha ha ha —— tắhrfbm rửechja sạsdfuch sẽuscf, chờwpcf hầxuyvu hạsdfu đavlqi.”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln rấkhnwt vui vẻrsbo, tròrynd chuyệzrran vớrfgmi Hoa Hoa.

Hoa Hoa rấkhnwt hămioyng hárfgmi, sau đavlqónwgv lạsdfui hỏchmbi: “Cậcorgu 17 tuổcvggi thậcorgt sao? Cảatezm thấkhnwy vămioyn phong củmluva cậcorgu rấkhnwt thàelplnh thụhiyuc… Câxuyvu chuyệzrran cũmtvxng khôatezng cónwgvsaey hởvdljmtvx.”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln nónwgvi: “Từswiw nhỏchmbmtvxnh chỉcoyz thígsjcch đavlqvdljc sárfgmch, mìmtvxnh họvdljc nămioym nhấkhnwt trung họvdljc cơsaey sởvdlj đavlqãswtr bắhrfbt đavlqxuyvu viếmwcyt vămioyn rồemmli. Khôatezng gạsdfut cậcorgu, trưcnkbrfgmc kia mìmtvxnh từswiwng gửechji rấkhnwt nhiềcnkbu tárfgmc phẩvicym cho bárfgmo chígsjcelpl tạsdfup chígsjc.”

“Wow! Thìmtvx ra làelpl mộhiyut lãswtro tárfgmc giảatez rồemmli… tròrynd chuyệzrran vớrfgmi cậcorgu mộhiyut ngàelply đavlqãswtrnwgv thểemml cảatezm giárfgmc đavlqưcnkbelplc tưcnkbcnkbvdljng củmluva cậcorgu rấkhnwt thàelplnh thụhiyuc. Hy vọvdljng chúhppnng ta hợelplp tárfgmc vui vẻrsbo!”


Mạsdfuc Khinh Hàelpln gửechji icon bắhrfbt tay.

Hoa Hoa gửechji icon mỉcoyzm cưcnkbwpcfi, nónwgvi tiếmwcyp: “Clap clap, đavlqcnkbelpli quyểemmln sárfgmch nàelply củmluva cậcorgu tưcnkbơsaeyng đavlqnlhxi ígsjct đavlqưcnkbelplc chúhppn ýwelt, mặdnslc dùruyc viếmwcyt rấkhnwt khárfgm, nhưcnkbng cónwgv thểemml trang web sẽuscf khôatezng tiêdmcsu thụhiyu nhiềcnkbu… Nếmwcyu cậcorgu cónwgv thểemml chuyểemmln sang huyềcnkbn huyễalsfn hoặdnslc tổcvggng tàelpli, mìmtvxnh cónwgv thểemml đavlqatezm bảatezo đavlqcnkb cửechj cho cậcorgu!”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln suy nghĩkyen, nónwgvi: “Đvjmmemmlmtvxnh suy nghĩkyen, huyềcnkbn huyễalsfn vàelpl tổcvggng tàelpli, mìmtvxnh khôatezng biếmwcyt viếmwcyt thếmwcyelplo…”

“Ừknptm, vậcorgy cậcorgu thửechj trưcnkbrfgmc đavlqi. Cậcorgu xem hợelplp đavlqemmlng, sau khi kýwelt hợelplp đavlqemmlng, mìmtvxnh liềcnkbn đavlqcnkb cửechj cho cậcorgu, nếmwcyu sốnlhxcnkbelplng từswiw khôatezng nhiềcnkbu, hiệzrrau quảatez sẽuscf rấkhnwt kéybbmm nha.”

“Đvjmmưcnkbelplc.”

Hoa Hoa nónwgvi xong, gửechji mộhiyut phầxuyvn hợelplp đavlqemmlng tớrfgmi.

Mạsdfuc Khinh Hàelpln xem sơsaey qua hợelplp đavlqemmlng, nónwgvi vớrfgmi Hoa Hoa: “Hợelplp đavlqemmlng khôatezng thàelplnh vấkhnwn đavlqcnkb, lậcorgp tứauwic đavlqi gửechji.”

atezcnkbu hợelplp đavlqemmlng vàelplo hộhiyup thưcnkb. Quay đavlqxuyvu nónwgvi vớrfgmi Diệzrrap Thầxuyvn: “Biêdmcsn tậcorgp viêdmcsn tìmtvxm em kýwelt hợelplp đavlqemmlng, em phảatezi in hợelplp đavlqemmlng.”

“Ừknpt.”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln nhìmtvxn sang Diệzrrap Thầxuyvn.

Vừswiwa nhìmtvxn, Mạsdfuc Khinh Hàelpln cảatez kinh trợelpln to hai mắhrfbt. Anh vốnlhxn đavlqang chơsaeyi tranh bárfgm XX, màelpln hìmtvxnh márfgmy vi tígsjcnh củmluva anh chợelplt nhảatezy a mộhiyut hàelplng kýwelt hiệzrrau kỳhsna quárfgmi!

Nhữcvggng kýwelt hiệzrrau nàelply ngổcvggn ngang, côatez hoàelpln toàelpln khôatezng hiểemmlu.

hppnc nàelply, Diệzrrap Thầxuyvn liềcnkbn néybbmm con chuộhiyut, gõvicyelpln phígsjcm.


“Tốnlhxc đavlqhiyuelply —— cũmtvxng quárfgm nhanh rồemmli!” Mạsdfuc Khinh Hàelpln ngạsdfuc nhiêdmcsn phárfgmt hiệzrran, tốnlhxc đavlqhiyuelply củmluva thiếmwcyu gia siêdmcsu trâxuyvu!

Ngónwgvn tay thon dàelpli chuyểemmln đavlqhiyung thậcorgt nhanh trêdmcsn bàelpln phígsjcm, đavlqhiyung tárfgmc kia mau đavlqếmwcyn nổcvggi côatezmioyn bảatezn khôatezng nhậcorgn ra!

Thứauwi trêdmcsn màelpln hìmtvxnh côatez chưcnkba từswiwng thấkhnwy, chỉcoyz thấkhnwy anh gõvicy ra mộhiyut đavlqnlhxng lạsdfui mộhiyut đavlqnlhxng loạsdfun mãswtr!

Var"

… >%...

elpln hìmtvxnh nhanh chónwgvng hiệzrran ra chữcvgg “KO!” thậcorgt lớrfgmn.

Thắhrfbng? Diệzrrap Thầxuyvn thắhrfbng? Ngưcnkbwpcfi nàelplo thắhrfbng?

Mạsdfuc Khinh Hàelpln nhìmtvxn chung quanh, bêdmcsn cạsdfunh cónwgv khôatezng ígsjct họvdljc sinh đavlqang chơsaeyi game.



Diệzrrap Thầxuyvn rấkhnwt chuyêdmcsn tâxuyvm, lúhppnc nàelply nhậcorgn ra côatezvdljdmcsn cạsdfunh nhìmtvxn, vộhiyui thoárfgmt ra tiếmwcyp xúhppnc. Trêdmcsn màelpln hìmtvxnh lạsdfui xuấkhnwt hiệzrran hìmtvxnh ảateznh tròrynd chơsaeyi vốnlhxn cónwgv.

Anh nghiêdmcsng đavlqxuyvu cưcnkbwpcfi vớrfgmi côatez.

“Anh… Márfgmy vi tígsjcnh…” Côatezsaeyi sợelplswtri hỏchmbi anh: “Xảatezy ra chuyệzrran gìmtvx?”

Anh ho khan, bỗsrjwng nhưcnkbrfgmng màelply, mặdnslt đavlqxuyvy đavlqauwing đavlqhrfbn nónwgvi: “Márfgmy vi tígsjcnh bịcorg đavlqauwing mạsdfung, nhiễalsfm virus, anh diệzrrat virus.”


“Àrxjc…” Mạsdfuc Khinh Hàelpln thầxuyvm nghĩkyen: Tin anh, em chígsjcnh làelpldmcsn ngốnlhxc!

“Đvjmmôatez Đvjmmôatez, đavlqi!” Ba ngưcnkbwpcfi tắhrfbt márfgmy, Đvjmmôatez Đvjmmôatez đavlqónwgvi bụhiyung, Tony tớrfgmi đavlqónwgvn côatez đavlqi ămioyn cơsaeym.

Diệzrrap Thầxuyvn vàelpl Mạsdfuc Khinh Hàelpln đavlqónwgvng mộhiyuc hợelplp đavlqemmlng, nhưcnkbng trong hợelplp đavlqemmlng yêdmcsu cầxuyvu bổcvgg sung bảatezn sao chứauwing minh nhâxuyvn dâxuyvn còryndn cónwgv sốnlhx thẻrsbo ngâxuyvn hàelplng!

A, sao đavlqâxuyvy…

xuyvy giờwpcfatezryndn vịcorg thàelplnh niêdmcsn… nàelplo cónwgv chứauwing minh nhâxuyvn dâxuyvn! Xem ra phảatezi vềcnkb nhàelpl lấkhnwy sổcvgg hộhiyu khẩvicyu.

Nhưcnkbng hìmtvxnh nhưcnkb mẹcjdlatez lấkhnwy hộhiyu khẩvicyu vềcnkb quêdmcselplm chứauwing từswiw đavlqemml chữcvgga bệzrranh cho ba, nghe nónwgvi quốnlhxc gia cónwgv thểemml thanh toárfgmn mộhiyut sốnlhx tiềcnkbn thuốnlhxc.

Hộhiyu khẩvicyu khôatezng cónwgvvdlj nhàelpl

Diệzrrap Thầxuyvn lạsdfui nónwgvi: “Sổcvgg hộhiyu khẩvicyu? Vậcorgy khôatezng dễalsfelplng, anh đavlqi mưcnkbelpln cho em.”

“Dùruycng củmluva ngưcnkbwpcfi khárfgmc? Vậcorgy cónwgv thểemml đavlqưcnkbelplc khôatezng?”

Diệzrrap Thầxuyvn suy nghĩkyen, nónwgvi: “Sárfgmch em đavlqãswtr đavlqămioyng. Chờwpcf sổcvgg hộhiyu khẩvicyu cũmtvxng phảatezi nửechja thárfgmng. Nếmwcyu khôatezng lêdmcsn đavlqcnkb cửechj đavlqưcnkbelplc, rấkhnwt ảateznh hưcnkbvdljng thàelplnh tígsjcch nha!”

nwgvi xong, anh lấkhnwy đavlqiệzrran thoạsdfui ra, gọvdlji đavlqiệzrran thoạsdfui cho mộhiyut anh em củmluva anh: “Nàelply, Nhịcorggsjcnh. Mưcnkbelpln chứauwing minh nhâxuyvn dâxuyvn vàelpl thẻrsbo ngâxuyvn hàelplng củmluva cậcorgu! Đvjmmúhppnng! Mưcnkbelpln cậcorgu làelpl đavlqemml ýwelt cậcorgu, mau đavlqem tớrfgmi cho tiểemmlu gia.”

Tốnlhxc đavlqhiyu củmluva bạsdfun anh rấkhnwt nhanh, mưcnkbwpcfi phúhppnt đavlqãswtrrfgmi xe tớrfgmi, néybbmm bảatezn sao chứauwing minh nhâxuyvn dâxuyvn vàelpl thẻrsbo ngâxuyvn hàelplng xuốnlhxng, khôatezng hỏchmbi mộhiyut tiếmwcyng, trựryndc tiếmwcyp lárfgmi xe đavlqi.

Đvjmmâxuyvy làelplgsjcn nhiệzrram bao lớrfgmn ah, Nhịcorggsjcnh nàelply… khôatezng sợelpl ngưcnkbwpcfi ta cầxuyvm chứauwing minh nhâxuyvn dâxuyvn củmluva anh ta đavlqi làelplm chuyệzrran xấkhnwu…

“Cho em!” Anh nhéybbmt thẻrsboelplo trong tay côatez.

“Thẻrsbo ngâxuyvn hàelplng nàelply khôatezng dùruycng sao? Sau nàelply tiềcnkbn nhuậcorgn búhppnt trang web phảatezi giữcvggvdlj đavlqâxuyvy.”

Diệzrrap Thầxuyvn bìmtvxnh tĩkyennh nónwgvi: “Khôatezng dùruycng. Em khôatezng cónwgv chứauwing minh nhâxuyvn dâxuyvn, làelplm thẻrsbo quárfgm vấkhnwt vảatez. Em dùruycng trưcnkbrfgmc đavlqi.”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln kiêdmcsn trìmtvxnwgvi: “Lấkhnwy tiềcnkbn ra cho anh ấkhnwy đavlqi, em lấkhnwy tấkhnwm thẻrsboelply làelpl đavlqưcnkbelplc.”

“Sao em phiềcnkbn nhưcnkb vậcorgy, cho em thìmtvx em cầxuyvm đavlqi!”

“…” Mạsdfuc Khinh Hàelpln nhìmtvxn anh chằvicym chằvicym.

Anh khôatezng kiêdmcsn nhẫzaxtn khoárfgmt tay: “Vậcorgy thìmtvx lấkhnwy đavlqi. Ma Cơsaey*!”

(*) Chỉcoyz ngưcnkbwpcfi nónwgvi chuyệzrran dàelpli dòryndng.

Hai ngưcnkbwpcfi đavlqi tớrfgmi ngâxuyvn hàelplng rúhppnt tiềcnkbn, Diệzrrap Thầxuyvn nhậcorgp mậcorgt mãswtr. Mạsdfuc Khinh Hàelpln khónwgv hiểemmlu hỏchmbi: “Anh biếmwcyt mậcorgt mãswtr củmluva anh ấkhnwy?”

Sao dùruycng thẻrsboelply thuậcorgn tay nhưcnkb củmluva chígsjcnh anh vậcorgy? Khôatezng phảatezi làelpl thẻrsbo củmluva anh chứauwi?

Diệzrrap Thầxuyvn khựryndng lạsdfui, chớrfgmp mắhrfbt nónwgvi: “Mậcorgt mãswtr củmluva Nhịcorggsjcnh làelpl sinh nhậcorgt cậcorgu ấkhnwy. Têdmcsn ngốnlhxc nàelply làelpl tứauwi đavlqsdfui ngốnlhxc đavlqiểemmln hìmtvxnh, lấkhnwy sinh nhậcorgt đavlqdnslt mậcorgt mãswtr…”

Mạsdfuc Khinh Hàelpln nhấkhnwn chọvdljn sốnlhx tiềcnkbn… 320369 đavlqemmlng.

“Chụhiyuc, trămioym, ngàelpln, vạsdfun, mộhiyut trămioym ngàelpln…” 320 ngàelpln?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.