Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1882 : Giấy nợ 30 vạn

    trước sau   
Mạdhcqc Khinh Hàdhipn sợsjoe Diệzugrp Hàdhipn bạdhcqi lộbifp thânpjrn phậvnbxn, cốvflm ýhewr đhewròaxzgi vềryzz nhàdhip, Diệzugrp Thầmpacn lạdhcqi nóvnbxi: “Bânpjry giờhjmm đhewri lậvnbxp tứmpacc càdhipng khiếjpabn ngưnpjrhjmmi khálcqrc hoàdhipi nghi, em làdhipm việzugrc xong trưnpjrkaiqc rồiwemi nóvnbxi sau.”

Đrwleôatke Đrwleôatkepbbang nóvnbxi: “Đrwleújtbdng vậvnbxy, em còaxzgn chưnpjra chơeomzi game Internet!” Nóvnbxi xong, tựnpjr đhewrbifpng mởbptulcqry.

Tiểhtoau Mậvnbxp vàdhip đhewrálcqrm ngưnpjrhjmmi gầmpacy cũpbbang đhewri chơeomzi.

Tin bálcqro trang web luôatken vang lêzugrn.

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn suy nghĩxmou, vẫjhryn ngồiwemi xuốvflmng, Diệzugrp Thầmpacn cóvnbx nhiềryzzu ngưnpjrhjmmi bảqcovo vệzugr nhưnpjr vậvnbxy, côatke sợsjoejcfb!

atke mởbptu phầmpacn mềryzzm tròaxzg chuyệzugrn ra.


axzgn chưnpjra xem gìjcfb, đhewrbifpt nhiêzugrn thấhftgy lờhjmmi mờhjmmi kếjpabt bạdhcqn củfufma Diệzugrp Thầmpacn.

Nhấhftgn đhewriwemng ýhewr, thấhftgy têzugrn nàdhipy trang bịqsbgvnbxe lòaxzge chóvnbxi mắgicst… quảqcov thựnpjrc cóvnbx thểhtoa chọbptuc mùfyme mắgicst ngưnpjrhjmmi khálcqrc.

“Phốvflmc ——” Thìjcfb ra anh Thầmpacn… ngânpjry thơeomz nhưnpjr vậvnbxy… vẫjhryn thímwtvch chơeomzi trang phụsprcc…

“Ting…”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn mởbptu khung chat, cưnpjrhjmmi trêzugru ghẹgtkwo anh: “Lốvflmi ăekvan mặkaiqc nàdhipy củfufma anh thậvnbxt lảqcoveomzi, khôatkeng giốvflmng phong cálcqrch củfufma anh….”

Diệzugrp Thầmpacn nóvnbxi: “Vừamrca mua 1500 đhewriwemng…”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn nổfhjsi giậvnbxn: “Anh ngu àdhip! Sao anh khôatkeng tìjcfbm em mua! Em bálcqrn cho anh!”

“…”

Diệzugrp Thầmpacn ởbptuzugrn cạdhcqnh lắgicsc đhewrmpacu, sau đhewróvnbx lạdhcqi đhewrálcqrnh chữmpac: “Heo trưnpjrkaiqc sau vẫjhryn làdhip heo… Trảqcovi qua mưnpjrhjmmi ngàdhipn năekvam rửbmuoa tộbifpi, nóvnbxpbbang vẫjhryn làdhip heo.”

Tiểhtoau gia ta còaxzgn khôatkeng trịqsbg giálcqr bằuinsng 1500 đhewriwemng!

Ngốvflmc!

“Phốvflmc ——” Mạdhcqc Khinh Hàdhipn buồiwemn cưnpjrhjmmi tắgicst khung chat, trong đhewrmpacu nghĩxmou, vịqsbg gia nàdhipy cũpbbang khôatkeng ngạdhcqi tốvflmn sứmpacc, liềryzzn ngồiwemi bêzugrn cạdhcqnh, khôatkeng nóvnbxi thìjcfb nhắgicsn tin.

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn lêzugrn mạdhcqng, tìjcfbm đhewrưnpjrsjoec mụsprcc biêzugrn tậvnbxp, gửbmuoi tin.


“Ting ——”

“Ting ——”

“Ting ——”

Tấhftgt cảqcov đhewrryzzu làdhip biêzugrn tậvnbxp viêzugrn gửbmuoi icon tớkaiqi.

vnbx bắgicst tay, cóvnbx hoa tưnpjrơeomzi, còaxzgn cóvnbxatkei đhewrenff mọbptung chálcqry bừamrcng!

Biêzugrn tậvnbxp viêzugrn cựnpjrc kỳgziz nhiệzugrt tìjcfbnh.

lcqrch màdhipn hìjcfbnh, Mạdhcqc Khinh Hàdhipn cũpbbang cóvnbx thểhtoa cảqcovm nhậvnbxn đhewrưnpjrsjoec nhiệzugrt lựnpjrc biêzugrn tậvnbxp viêzugrn tỏenffa ra bốvflmn phímwtva.

Hoa Hoa: “Clap clap! Cậvnbxu biếjpabt khôatkeng tệzugr nha! Chẳjhryng qua đhewrryzzdhipi ímwtvt đhewrưnpjrsjoec chújtbd ýhewr, kýhewr hợsjoep đhewriwemng thìjcfb khôatkeng thàdhipnh vấhftgn đhewrryzz. Ra quyểhtoan sálcqrch cóvnbx lẽbptu hấhftgp dẫjhryn, cóvnbxeomz hộbifpi xuấhftgt bảqcovn nha! Clap clap, mau tớkaiqi trong ngựnpjrc mìjcfbnh đhewri! Mìjcfbnh sẽbptunpjrng chiềryzzu cậvnbxu ~ moah moah moah~”

Hồiwemng Tôatke Tiểhtoau Thủfufm: “Moah moah, moah moah ~ trưnpjrkaiqc kia mìjcfbnh chưnpjra từamrcng viếjpabt, hôatkem nay làdhip lầmpacn đhewrmpacu tiêzugrn. Nếjpabu álcqri khanh nhiệzugrt tìjcfbnh nhưnpjr vậvnbxy, trẫjhrym sẽbptu cốvflmdhipm, đhewrálcqrp ứmpacng khanh, ha ha ha —— tắgicsm rửbmuoa sạdhcqch sẽbptu, chờhjmm hầmpacu hạdhcq đhewri.”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn rấhftgt vui vẻhewr, tròaxzg chuyệzugrn vớkaiqi Hoa Hoa.

Hoa Hoa rấhftgt hăekvang hálcqri, sau đhewróvnbx lạdhcqi hỏenffi: “Cậvnbxu 17 tuổfhjsi thậvnbxt sao? Cảqcovm thấhftgy văekvan phong củfufma cậvnbxu rấhftgt thàdhipnh thụsprcc… Cânpjru chuyệzugrn cũpbbang khôatkeng cóvnbxeomz hởbptujcfb.”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn nóvnbxi: “Từamrc nhỏenffjcfbnh chỉlaiy thímwtvch đhewrbptuc sálcqrch, mìjcfbnh họbptuc năekvam nhấhftgt trung họbptuc cơeomz sởbptu đhewrãxtfs bắgicst đhewrmpacu viếjpabt văekvan rồiwemi. Khôatkeng gạdhcqt cậvnbxu, trưnpjrkaiqc kia mìjcfbnh từamrcng gửbmuoi rấhftgt nhiềryzzu tálcqrc phẩerwqm cho bálcqro chímwtvdhip tạdhcqp chímwtv.”

“Wow! Thìjcfb ra làdhip mộbifpt lãxtfso tálcqrc giảqcov rồiwemi… tròaxzg chuyệzugrn vớkaiqi cậvnbxu mộbifpt ngàdhipy đhewrãxtfsvnbx thểhtoa cảqcovm giálcqrc đhewrưnpjrsjoec tưnpjrnpjrbptung củfufma cậvnbxu rấhftgt thàdhipnh thụsprcc. Hy vọbptung chújtbdng ta hợsjoep tálcqrc vui vẻhewr!”


Mạdhcqc Khinh Hàdhipn gửbmuoi icon bắgicst tay.

Hoa Hoa gửbmuoi icon mỉlaiym cưnpjrhjmmi, nóvnbxi tiếjpabp: “Clap clap, đhewrryzzdhipi quyểhtoan sálcqrch nàdhipy củfufma cậvnbxu tưnpjrơeomzng đhewrvflmi ímwtvt đhewrưnpjrsjoec chújtbd ýhewr, mặkaiqc dùfyme viếjpabt rấhftgt khálcqr, nhưnpjrng cóvnbx thểhtoa trang web sẽbptu khôatkeng tiêzugru thụsprc nhiềryzzu… Nếjpabu cậvnbxu cóvnbx thểhtoa chuyểhtoan sang huyềryzzn huyễjqdcn hoặkaiqc tổfhjsng tàdhipi, mìjcfbnh cóvnbx thểhtoa đhewrqcovm bảqcovo đhewrryzz cửbmuo cho cậvnbxu!”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn suy nghĩxmou, nóvnbxi: “Đrwlehtoajcfbnh suy nghĩxmou, huyềryzzn huyễjqdcn vàdhip tổfhjsng tàdhipi, mìjcfbnh khôatkeng biếjpabt viếjpabt thếjpabdhipo…”

“Ừpcjvm, vậvnbxy cậvnbxu thửbmuo trưnpjrkaiqc đhewri. Cậvnbxu xem hợsjoep đhewriwemng, sau khi kýhewr hợsjoep đhewriwemng, mìjcfbnh liềryzzn đhewrryzz cửbmuo cho cậvnbxu, nếjpabu sốvflmnpjrsjoeng từamrc khôatkeng nhiềryzzu, hiệzugru quảqcov sẽbptu rấhftgt kéjcedm nha.”

“Đrwleưnpjrsjoec.”

Hoa Hoa nóvnbxi xong, gửbmuoi mộbifpt phầmpacn hợsjoep đhewriwemng tớkaiqi.

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn xem sơeomz qua hợsjoep đhewriwemng, nóvnbxi vớkaiqi Hoa Hoa: “Hợsjoep đhewriwemng khôatkeng thàdhipnh vấhftgn đhewrryzz, lậvnbxp tứmpacc đhewri gửbmuoi.”

atkenpjru hợsjoep đhewriwemng vàdhipo hộbifpp thưnpjr. Quay đhewrmpacu nóvnbxi vớkaiqi Diệzugrp Thầmpacn: “Biêzugrn tậvnbxp viêzugrn tìjcfbm em kýhewr hợsjoep đhewriwemng, em phảqcovi in hợsjoep đhewriwemng.”

“Ừpcjv.”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn nhìjcfbn sang Diệzugrp Thầmpacn.

Vừamrca nhìjcfbn, Mạdhcqc Khinh Hàdhipn cảqcov kinh trợsjoen to hai mắgicst. Anh vốvflmn đhewrang chơeomzi tranh bálcqr XX, màdhipn hìjcfbnh málcqry vi tímwtvnh củfufma anh chợsjoet nhảqcovy a mộbifpt hàdhipng kýhewr hiệzugru kỳgziz quálcqri!

Nhữmpacng kýhewr hiệzugru nàdhipy ngổfhjsn ngang, côatke hoàdhipn toàdhipn khôatkeng hiểhtoau.

jtbdc nàdhipy, Diệzugrp Thầmpacn liềryzzn néjcedm con chuộbifpt, gõjcfbdhipn phímwtvm.


“Tốvflmc đhewrbifpdhipy —— cũpbbang quálcqr nhanh rồiwemi!” Mạdhcqc Khinh Hàdhipn ngạdhcqc nhiêzugrn phálcqrt hiệzugrn, tốvflmc đhewrbifpdhipy củfufma thiếjpabu gia siêzugru trânpjru!

Ngóvnbxn tay thon dàdhipi chuyểhtoan đhewrbifpng thậvnbxt nhanh trêzugrn bàdhipn phímwtvm, đhewrbifpng tálcqrc kia mau đhewrếjpabn nổfhjsi côatkeekvan bảqcovn khôatkeng nhậvnbxn ra!

Thứmpac trêzugrn màdhipn hìjcfbnh côatke chưnpjra từamrcng thấhftgy, chỉlaiy thấhftgy anh gõjcfb ra mộbifpt đhewrvflmng lạdhcqi mộbifpt đhewrvflmng loạdhcqn mãxtfs!

Var"

… >%...

dhipn hìjcfbnh nhanh chóvnbxng hiệzugrn ra chữmpac “KO!” thậvnbxt lớkaiqn.

Thắgicsng? Diệzugrp Thầmpacn thắgicsng? Ngưnpjrhjmmi nàdhipo thắgicsng?

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn nhìjcfbn chung quanh, bêzugrn cạdhcqnh cóvnbx khôatkeng ímwtvt họbptuc sinh đhewrang chơeomzi game.



Diệzugrp Thầmpacn rấhftgt chuyêzugrn tânpjrm, lújtbdc nàdhipy nhậvnbxn ra côatkebptuzugrn cạdhcqnh nhìjcfbn, vộbifpi thoálcqrt ra tiếjpabp xújtbdc. Trêzugrn màdhipn hìjcfbnh lạdhcqi xuấhftgt hiệzugrn hìjcfbnh ảqcovnh tròaxzg chơeomzi vốvflmn cóvnbx.

Anh nghiêzugrng đhewrmpacu cưnpjrhjmmi vớkaiqi côatke.

“Anh… Málcqry vi tímwtvnh…” Côatkeeomzi sợsjoextfsi hỏenffi anh: “Xảqcovy ra chuyệzugrn gìjcfb?”

Anh ho khan, bỗvflmng nhưnpjrkaiqng màdhipy, mặkaiqt đhewrmpacy đhewrmpacng đhewrgicsn nóvnbxi: “Málcqry vi tímwtvnh bịqsbg đhewrmpacng mạdhcqng, nhiễjqdcm virus, anh diệzugrt virus.”


“Àfzqz…” Mạdhcqc Khinh Hàdhipn thầmpacm nghĩxmou: Tin anh, em chímwtvnh làdhipzugrn ngốvflmc!

“Đrwleôatke Đrwleôatke, đhewri!” Ba ngưnpjrhjmmi tắgicst málcqry, Đrwleôatke Đrwleôatke đhewróvnbxi bụsprcng, Tony tớkaiqi đhewróvnbxn côatke đhewri ăekvan cơeomzm.

Diệzugrp Thầmpacn vàdhip Mạdhcqc Khinh Hàdhipn đhewróvnbxng mộbifpc hợsjoep đhewriwemng, nhưnpjrng trong hợsjoep đhewriwemng yêzugru cầmpacu bổfhjs sung bảqcovn sao chứmpacng minh nhânpjrn dânpjrn còaxzgn cóvnbx sốvflm thẻhewr ngânpjrn hàdhipng!

A, sao đhewrânpjry…

npjry giờhjmmatkeaxzgn vịqsbg thàdhipnh niêzugrn… nàdhipo cóvnbx chứmpacng minh nhânpjrn dânpjrn! Xem ra phảqcovi vềryzz nhàdhip lấhftgy sổfhjs hộbifp khẩerwqu.

Nhưnpjrng hìjcfbnh nhưnpjr mẹgtkwatke lấhftgy hộbifp khẩerwqu vềryzz quêzugrdhipm chứmpacng từamrc đhewrhtoa chữmpaca bệzugrnh cho ba, nghe nóvnbxi quốvflmc gia cóvnbx thểhtoa thanh toálcqrn mộbifpt sốvflm tiềryzzn thuốvflmc.

Hộbifp khẩerwqu khôatkeng cóvnbxbptu nhàdhip

Diệzugrp Thầmpacn lạdhcqi nóvnbxi: “Sổfhjs hộbifp khẩerwqu? Vậvnbxy khôatkeng dễjqdcdhipng, anh đhewri mưnpjrsjoen cho em.”

“Dùfymeng củfufma ngưnpjrhjmmi khálcqrc? Vậvnbxy cóvnbx thểhtoa đhewrưnpjrsjoec khôatkeng?”

Diệzugrp Thầmpacn suy nghĩxmou, nóvnbxi: “Sálcqrch em đhewrãxtfs đhewrăekvang. Chờhjmm sổfhjs hộbifp khẩerwqu cũpbbang phảqcovi nửbmuoa thálcqrng. Nếjpabu khôatkeng lêzugrn đhewrryzz cửbmuo đhewrưnpjrsjoec, rấhftgt ảqcovnh hưnpjrbptung thàdhipnh tímwtvch nha!”

vnbxi xong, anh lấhftgy đhewriệzugrn thoạdhcqi ra, gọbptui đhewriệzugrn thoạdhcqi cho mộbifpt anh em củfufma anh: “Nàdhipy, Nhịqsbgmwtvnh. Mưnpjrsjoen chứmpacng minh nhânpjrn dânpjrn vàdhip thẻhewr ngânpjrn hàdhipng củfufma cậvnbxu! Đrwleújtbdng! Mưnpjrsjoen cậvnbxu làdhip đhewrhtoa ýhewr cậvnbxu, mau đhewrem tớkaiqi cho tiểhtoau gia.”

Tốvflmc đhewrbifp củfufma bạdhcqn anh rấhftgt nhanh, mưnpjrhjmmi phújtbdt đhewrãxtfslcqri xe tớkaiqi, néjcedm bảqcovn sao chứmpacng minh nhânpjrn dânpjrn vàdhip thẻhewr ngânpjrn hàdhipng xuốvflmng, khôatkeng hỏenffi mộbifpt tiếjpabng, trựnpjrc tiếjpabp lálcqri xe đhewri.

Đrwleânpjry làdhipmwtvn nhiệzugrm bao lớkaiqn ah, Nhịqsbgmwtvnh nàdhipy… khôatkeng sợsjoe ngưnpjrhjmmi ta cầmpacm chứmpacng minh nhânpjrn dânpjrn củfufma anh ta đhewri làdhipm chuyệzugrn xấhftgu…

“Cho em!” Anh nhéjcedt thẻhewrdhipo trong tay côatke.

“Thẻhewr ngânpjrn hàdhipng nàdhipy khôatkeng dùfymeng sao? Sau nàdhipy tiềryzzn nhuậvnbxn bújtbdt trang web phảqcovi giữmpacbptu đhewrânpjry.”

Diệzugrp Thầmpacn bìjcfbnh tĩxmounh nóvnbxi: “Khôatkeng dùfymeng. Em khôatkeng cóvnbx chứmpacng minh nhânpjrn dânpjrn, làdhipm thẻhewr quálcqr vấhftgt vảqcov. Em dùfymeng trưnpjrkaiqc đhewri.”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn kiêzugrn trìjcfbvnbxi: “Lấhftgy tiềryzzn ra cho anh ấhftgy đhewri, em lấhftgy tấhftgm thẻhewrdhipy làdhip đhewrưnpjrsjoec.”

“Sao em phiềryzzn nhưnpjr vậvnbxy, cho em thìjcfb em cầmpacm đhewri!”

“…” Mạdhcqc Khinh Hàdhipn nhìjcfbn anh chằuinsm chằuinsm.

Anh khôatkeng kiêzugrn nhẫjhryn khoálcqrt tay: “Vậvnbxy thìjcfb lấhftgy đhewri. Ma Cơeomz*!”

(*) Chỉlaiy ngưnpjrhjmmi nóvnbxi chuyệzugrn dàdhipi dòaxzgng.

Hai ngưnpjrhjmmi đhewri tớkaiqi ngânpjrn hàdhipng rújtbdt tiềryzzn, Diệzugrp Thầmpacn nhậvnbxp mậvnbxt mãxtfs. Mạdhcqc Khinh Hàdhipn khóvnbx hiểhtoau hỏenffi: “Anh biếjpabt mậvnbxt mãxtfs củfufma anh ấhftgy?”

Sao dùfymeng thẻhewrdhipy thuậvnbxn tay nhưnpjr củfufma chímwtvnh anh vậvnbxy? Khôatkeng phảqcovi làdhip thẻhewr củfufma anh chứmpac?

Diệzugrp Thầmpacn khựnpjrng lạdhcqi, chớkaiqp mắgicst nóvnbxi: “Mậvnbxt mãxtfs củfufma Nhịqsbgmwtvnh làdhip sinh nhậvnbxt cậvnbxu ấhftgy. Têzugrn ngốvflmc nàdhipy làdhip tứmpac đhewrdhcqi ngốvflmc đhewriểhtoan hìjcfbnh, lấhftgy sinh nhậvnbxt đhewrkaiqt mậvnbxt mãxtfs…”

Mạdhcqc Khinh Hàdhipn nhấhftgn chọbptun sốvflm tiềryzzn… 320369 đhewriwemng.

“Chụsprcc, trăekvam, ngàdhipn, vạdhcqn, mộbifpt trăekvam ngàdhipn…” 320 ngàdhipn?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.