Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1882 : Giấy nợ 30 vạn

    trước sau   
Mạxobpc Khinh Hànlgen sợnbev Diệbajsp Hànlgen bạxobpi lộxobp thâloyvn phậboyyn, cốxobp ýmdag đevzvògjopi vềvmzy nhànlge, Diệbajsp Thầdnein lạxobpi nórczhi: “Bâloyvy giờrsuu đevzvi lậboyyp tứjrurc cànlgeng khiếguifn ngưwasprsuui khámrxvc hoànlgei nghi, em lànlgem việbajsc xong trưwaspmdagc rồrynzi nórczhi sau.”

Đnidqôyvhv Đnidqôyvhvvwkdng nórczhi: “Đnidqúcbsnng vậboyyy, em cògjopn chưwaspa chơegbui game Internet!” Nórczhi xong, tựzvjk đevzvxobpng mởrsuumrxvy.

Tiểslfhu Mậboyyp vànlge đevzvámrxvm ngưwasprsuui gầdneiy cũvwkdng đevzvi chơegbui.

Tin bámrxvo trang web luôyvhvn vang lêirdhn.

Mạxobpc Khinh Hànlgen suy nghĩtzwx, vẫcbsnn ngồrynzi xuốxobpng, Diệbajsp Thầdnein córczh nhiềvmzyu ngưwasprsuui bảeznyo vệbajs nhưwasp vậboyyy, côyvhv sợnbevkkie!

yvhv mởrsuu phầdnein mềvmzym trògjop chuyệbajsn ra.


gjopn chưwaspa xem gìkkie, đevzvxobpt nhiêirdhn thấmdony lờrsuui mờrsuui kếguift bạxobpn củrpgoa Diệbajsp Thầdnein.

Nhấmdonn đevzvrynzng ýmdag, thấmdony têirdhn nànlgey trang bịqarsrczhe lògjope chórczhi mắgjopt… quảezny thựzvjkc córczh thểslfh chọvxypc mùhybd mắgjopt ngưwasprsuui khámrxvc.

“Phốxobpc ——” Thìkkie ra anh Thầdnein… ngâloyvy thơegbu nhưwasp vậboyyy… vẫcbsnn thíbajsch chơegbui trang phụmhkqc…

“Ting…”

Mạxobpc Khinh Hànlgen mởrsuu khung chat, cưwasprsuui trêirdhu ghẹivzuo anh: “Lốxobpi ăffmin mặdpxoc nànlgey củrpgoa anh thậboyyt lảeznyegbui, khôyvhvng giốxobpng phong cámrxvch củrpgoa anh….”

Diệbajsp Thầdnein nórczhi: “Vừnbeva mua 1500 đevzvrynzng…”

Mạxobpc Khinh Hànlgen nổzghfi giậboyyn: “Anh ngu ànlge! Sao anh khôyvhvng tìkkiem em mua! Em bámrxvn cho anh!”

“…”

Diệbajsp Thầdnein ởrsuuirdhn cạxobpnh lắgjopc đevzvdneiu, sau đevzvórczh lạxobpi đevzvámrxvnh chữjuee: “Heo trưwaspmdagc sau vẫcbsnn lànlge heo… Trảeznyi qua mưwasprsuui ngànlgen năffmim rửnmmra tộxobpi, nórczhvwkdng vẫcbsnn lànlge heo.”

Tiểslfhu gia ta cògjopn khôyvhvng trịqars giámrxv bằdxamng 1500 đevzvrynzng!

Ngốxobpc!

“Phốxobpc ——” Mạxobpc Khinh Hànlgen buồrynzn cưwasprsuui tắgjopt khung chat, trong đevzvdneiu nghĩtzwx, vịqars gia nànlgey cũvwkdng khôyvhvng ngạxobpi tốxobpn sứjrurc, liềvmzyn ngồrynzi bêirdhn cạxobpnh, khôyvhvng nórczhi thìkkie nhắgjopn tin.

Mạxobpc Khinh Hànlgen lêirdhn mạxobpng, tìkkiem đevzvưwaspnbevc mụmhkqc biêirdhn tậboyyp, gửnmmri tin.


“Ting ——”

“Ting ——”

“Ting ——”

Tấmdont cảezny đevzvvmzyu lànlge biêirdhn tậboyyp viêirdhn gửnmmri icon tớmdagi.

rczh bắgjopt tay, córczh hoa tưwaspơegbui, cògjopn córczhyvhvi đevzvphsk mọvxypng chámrxvy bừnbevng!

Biêirdhn tậboyyp viêirdhn cựzvjkc kỳovgw nhiệbajst tìkkienh.

mrxvch mànlgen hìkkienh, Mạxobpc Khinh Hànlgen cũvwkdng córczh thểslfh cảeznym nhậboyyn đevzvưwaspnbevc nhiệbajst lựzvjkc biêirdhn tậboyyp viêirdhn tỏphska ra bốxobpn phíbajsa.

Hoa Hoa: “Clap clap! Cậboyyu biếguift khôyvhvng tệbajs nha! Chẳgjopng qua đevzvvmzynlgei íbajst đevzvưwaspnbevc chúcbsn ýmdag, kýmdag hợnbevp đevzvrynzng thìkkie khôyvhvng thànlgenh vấmdonn đevzvvmzy. Ra quyểslfhn sámrxvch córczh lẽoonb hấmdonp dẫcbsnn, córczhegbu hộxobpi xuấmdont bảeznyn nha! Clap clap, mau tớmdagi trong ngựzvjkc mìkkienh đevzvi! Mìkkienh sẽoonbwaspng chiềvmzyu cậboyyu ~ moah moah moah~”

Hồrynzng Tôyvhv Tiểslfhu Thủrpgo: “Moah moah, moah moah ~ trưwaspmdagc kia mìkkienh chưwaspa từnbevng viếguift, hôyvhvm nay lànlge lầdnein đevzvdneiu tiêirdhn. Nếguifu ámrxvi khanh nhiệbajst tìkkienh nhưwasp vậboyyy, trẫcbsnm sẽoonb cốxobpnlgem, đevzvámrxvp ứjrurng khanh, ha ha ha —— tắgjopm rửnmmra sạxobpch sẽoonb, chờrsuu hầdneiu hạxobp đevzvi.”

Mạxobpc Khinh Hànlgen rấmdont vui vẻmolr, trògjop chuyệbajsn vớmdagi Hoa Hoa.

Hoa Hoa rấmdont hăffming hámrxvi, sau đevzvórczh lạxobpi hỏphski: “Cậboyyu 17 tuổzghfi thậboyyt sao? Cảeznym thấmdony văffmin phong củrpgoa cậboyyu rấmdont thànlgenh thụmhkqc… Câloyvu chuyệbajsn cũvwkdng khôyvhvng córczhegbu hởrsuukkie.”

Mạxobpc Khinh Hànlgen nórczhi: “Từnbev nhỏphskkkienh chỉzghf thíbajsch đevzvvxypc sámrxvch, mìkkienh họvxypc năffmim nhấmdont trung họvxypc cơegbu sởrsuu đevzvãxobp bắgjopt đevzvdneiu viếguift văffmin rồrynzi. Khôyvhvng gạxobpt cậboyyu, trưwaspmdagc kia mìkkienh từnbevng gửnmmri rấmdont nhiềvmzyu támrxvc phẩzvjkm cho bámrxvo chíbajsnlge tạxobpp chíbajs.”

“Wow! Thìkkie ra lànlge mộxobpt lãxobpo támrxvc giảezny rồrynzi… trògjop chuyệbajsn vớmdagi cậboyyu mộxobpt ngànlgey đevzvãxobprczh thểslfh cảeznym giámrxvc đevzvưwaspnbevc tưwaspwasprsuung củrpgoa cậboyyu rấmdont thànlgenh thụmhkqc. Hy vọvxypng chúcbsnng ta hợnbevp támrxvc vui vẻmolr!”


Mạxobpc Khinh Hànlgen gửnmmri icon bắgjopt tay.

Hoa Hoa gửnmmri icon mỉzghfm cưwasprsuui, nórczhi tiếguifp: “Clap clap, đevzvvmzynlgei quyểslfhn sámrxvch nànlgey củrpgoa cậboyyu tưwaspơegbung đevzvxobpi íbajst đevzvưwaspnbevc chúcbsn ýmdag, mặdpxoc dùhybd viếguift rấmdont khámrxv, nhưwaspng córczh thểslfh trang web sẽoonb khôyvhvng tiêirdhu thụmhkq nhiềvmzyu… Nếguifu cậboyyu córczh thểslfh chuyểslfhn sang huyềvmzyn huyễoghnn hoặdpxoc tổzghfng tànlgei, mìkkienh córczh thểslfh đevzveznym bảeznyo đevzvvmzy cửnmmr cho cậboyyu!”

Mạxobpc Khinh Hànlgen suy nghĩtzwx, nórczhi: “Đnidqslfhkkienh suy nghĩtzwx, huyềvmzyn huyễoghnn vànlge tổzghfng tànlgei, mìkkienh khôyvhvng biếguift viếguift thếguifnlgeo…”

“Ừhybdm, vậboyyy cậboyyu thửnmmr trưwaspmdagc đevzvi. Cậboyyu xem hợnbevp đevzvrynzng, sau khi kýmdag hợnbevp đevzvrynzng, mìkkienh liềvmzyn đevzvvmzy cửnmmr cho cậboyyu, nếguifu sốxobpwaspnbevng từnbev khôyvhvng nhiềvmzyu, hiệbajsu quảezny sẽoonb rấmdont kéjkxmm nha.”

“Đnidqưwaspnbevc.”

Hoa Hoa nórczhi xong, gửnmmri mộxobpt phầdnein hợnbevp đevzvrynzng tớmdagi.

Mạxobpc Khinh Hànlgen xem sơegbu qua hợnbevp đevzvrynzng, nórczhi vớmdagi Hoa Hoa: “Hợnbevp đevzvrynzng khôyvhvng thànlgenh vấmdonn đevzvvmzy, lậboyyp tứjrurc đevzvi gửnmmri.”

yvhvwaspu hợnbevp đevzvrynzng vànlgeo hộxobpp thưwasp. Quay đevzvdneiu nórczhi vớmdagi Diệbajsp Thầdnein: “Biêirdhn tậboyyp viêirdhn tìkkiem em kýmdag hợnbevp đevzvrynzng, em phảeznyi in hợnbevp đevzvrynzng.”

“Ừhybd.”

Mạxobpc Khinh Hànlgen nhìkkien sang Diệbajsp Thầdnein.

Vừnbeva nhìkkien, Mạxobpc Khinh Hànlgen cảezny kinh trợnbevn to hai mắgjopt. Anh vốxobpn đevzvang chơegbui tranh bámrxv XX, mànlgen hìkkienh mámrxvy vi tíbajsnh củrpgoa anh chợnbevt nhảeznyy a mộxobpt hànlgeng kýmdag hiệbajsu kỳovgw quámrxvi!

Nhữjueeng kýmdag hiệbajsu nànlgey ngổzghfn ngang, côyvhv hoànlgen toànlgen khôyvhvng hiểslfhu.

cbsnc nànlgey, Diệbajsp Thầdnein liềvmzyn néjkxmm con chuộxobpt, gõamlxnlgen phíbajsm.


“Tốxobpc đevzvxobpnlgey —— cũvwkdng quámrxv nhanh rồrynzi!” Mạxobpc Khinh Hànlgen ngạxobpc nhiêirdhn phámrxvt hiệbajsn, tốxobpc đevzvxobpnlgey củrpgoa thiếguifu gia siêirdhu trâloyvu!

Ngórczhn tay thon dànlgei chuyểslfhn đevzvxobpng thậboyyt nhanh trêirdhn bànlgen phíbajsm, đevzvxobpng támrxvc kia mau đevzvếguifn nổzghfi côyvhvffmin bảeznyn khôyvhvng nhậboyyn ra!

Thứjrur trêirdhn mànlgen hìkkienh côyvhv chưwaspa từnbevng thấmdony, chỉzghf thấmdony anh gõamlx ra mộxobpt đevzvxobpng lạxobpi mộxobpt đevzvxobpng loạxobpn mãxobp!

Var"

… >%...

nlgen hìkkienh nhanh chórczhng hiệbajsn ra chữjuee “KO!” thậboyyt lớmdagn.

Thắgjopng? Diệbajsp Thầdnein thắgjopng? Ngưwasprsuui nànlgeo thắgjopng?

Mạxobpc Khinh Hànlgen nhìkkien chung quanh, bêirdhn cạxobpnh córczh khôyvhvng íbajst họvxypc sinh đevzvang chơegbui game.



Diệbajsp Thầdnein rấmdont chuyêirdhn tâloyvm, lúcbsnc nànlgey nhậboyyn ra côyvhvrsuuirdhn cạxobpnh nhìkkien, vộxobpi thoámrxvt ra tiếguifp xúcbsnc. Trêirdhn mànlgen hìkkienh lạxobpi xuấmdont hiệbajsn hìkkienh ảeznynh trògjop chơegbui vốxobpn córczh.

Anh nghiêirdhng đevzvdneiu cưwasprsuui vớmdagi côyvhv.

“Anh… Mámrxvy vi tíbajsnh…” Côyvhvegbui sợnbevxobpi hỏphski anh: “Xảeznyy ra chuyệbajsn gìkkie?”

Anh ho khan, bỗidpeng nhưwaspmdagng mànlgey, mặdpxot đevzvdneiy đevzvjrurng đevzvgjopn nórczhi: “Mámrxvy vi tíbajsnh bịqars đevzvjrurng mạxobpng, nhiễoghnm virus, anh diệbajst virus.”


“Ànmmr…” Mạxobpc Khinh Hànlgen thầdneim nghĩtzwx: Tin anh, em chíbajsnh lànlgeirdhn ngốxobpc!

“Đnidqôyvhv Đnidqôyvhv, đevzvi!” Ba ngưwasprsuui tắgjopt mámrxvy, Đnidqôyvhv Đnidqôyvhv đevzvórczhi bụmhkqng, Tony tớmdagi đevzvórczhn côyvhv đevzvi ăffmin cơegbum.

Diệbajsp Thầdnein vànlge Mạxobpc Khinh Hànlgen đevzvórczhng mộxobpc hợnbevp đevzvrynzng, nhưwaspng trong hợnbevp đevzvrynzng yêirdhu cầdneiu bổzghf sung bảeznyn sao chứjrurng minh nhâloyvn dâloyvn cògjopn córczh sốxobp thẻmolr ngâloyvn hànlgeng!

A, sao đevzvâloyvy…

loyvy giờrsuuyvhvgjopn vịqars thànlgenh niêirdhn… nànlgeo córczh chứjrurng minh nhâloyvn dâloyvn! Xem ra phảeznyi vềvmzy nhànlge lấmdony sổzghf hộxobp khẩzvjku.

Nhưwaspng hìkkienh nhưwasp mẹivzuyvhv lấmdony hộxobp khẩzvjku vềvmzy quêirdhnlgem chứjrurng từnbev đevzvslfh chữjueea bệbajsnh cho ba, nghe nórczhi quốxobpc gia córczh thểslfh thanh toámrxvn mộxobpt sốxobp tiềvmzyn thuốxobpc.

Hộxobp khẩzvjku khôyvhvng córczhrsuu nhànlge

Diệbajsp Thầdnein lạxobpi nórczhi: “Sổzghf hộxobp khẩzvjku? Vậboyyy khôyvhvng dễoghnnlgeng, anh đevzvi mưwaspnbevn cho em.”

“Dùhybdng củrpgoa ngưwasprsuui khámrxvc? Vậboyyy córczh thểslfh đevzvưwaspnbevc khôyvhvng?”

Diệbajsp Thầdnein suy nghĩtzwx, nórczhi: “Sámrxvch em đevzvãxobp đevzvăffming. Chờrsuu sổzghf hộxobp khẩzvjku cũvwkdng phảeznyi nửnmmra thámrxvng. Nếguifu khôyvhvng lêirdhn đevzvvmzy cửnmmr đevzvưwaspnbevc, rấmdont ảeznynh hưwasprsuung thànlgenh tíbajsch nha!”

rczhi xong, anh lấmdony đevzviệbajsn thoạxobpi ra, gọvxypi đevzviệbajsn thoạxobpi cho mộxobpt anh em củrpgoa anh: “Nànlgey, Nhịqarsbajsnh. Mưwaspnbevn chứjrurng minh nhâloyvn dâloyvn vànlge thẻmolr ngâloyvn hànlgeng củrpgoa cậboyyu! Đnidqúcbsnng! Mưwaspnbevn cậboyyu lànlge đevzvslfh ýmdag cậboyyu, mau đevzvem tớmdagi cho tiểslfhu gia.”

Tốxobpc đevzvxobp củrpgoa bạxobpn anh rấmdont nhanh, mưwasprsuui phúcbsnt đevzvãxobpmrxvi xe tớmdagi, néjkxmm bảeznyn sao chứjrurng minh nhâloyvn dâloyvn vànlge thẻmolr ngâloyvn hànlgeng xuốxobpng, khôyvhvng hỏphski mộxobpt tiếguifng, trựzvjkc tiếguifp lámrxvi xe đevzvi.

Đnidqâloyvy lànlgebajsn nhiệbajsm bao lớmdagn ah, Nhịqarsbajsnh nànlgey… khôyvhvng sợnbev ngưwasprsuui ta cầdneim chứjrurng minh nhâloyvn dâloyvn củrpgoa anh ta đevzvi lànlgem chuyệbajsn xấmdonu…

“Cho em!” Anh nhéjkxmt thẻmolrnlgeo trong tay côyvhv.

“Thẻmolr ngâloyvn hànlgeng nànlgey khôyvhvng dùhybdng sao? Sau nànlgey tiềvmzyn nhuậboyyn búcbsnt trang web phảeznyi giữjueersuu đevzvâloyvy.”

Diệbajsp Thầdnein bìkkienh tĩtzwxnh nórczhi: “Khôyvhvng dùhybdng. Em khôyvhvng córczh chứjrurng minh nhâloyvn dâloyvn, lànlgem thẻmolr quámrxv vấmdont vảezny. Em dùhybdng trưwaspmdagc đevzvi.”

Mạxobpc Khinh Hànlgen kiêirdhn trìkkierczhi: “Lấmdony tiềvmzyn ra cho anh ấmdony đevzvi, em lấmdony tấmdonm thẻmolrnlgey lànlge đevzvưwaspnbevc.”

“Sao em phiềvmzyn nhưwasp vậboyyy, cho em thìkkie em cầdneim đevzvi!”

“…” Mạxobpc Khinh Hànlgen nhìkkien anh chằdxamm chằdxamm.

Anh khôyvhvng kiêirdhn nhẫcbsnn khoámrxvt tay: “Vậboyyy thìkkie lấmdony đevzvi. Ma Cơegbu*!”

(*) Chỉzghf ngưwasprsuui nórczhi chuyệbajsn dànlgei dògjopng.

Hai ngưwasprsuui đevzvi tớmdagi ngâloyvn hànlgeng rúcbsnt tiềvmzyn, Diệbajsp Thầdnein nhậboyyp mậboyyt mãxobp. Mạxobpc Khinh Hànlgen khórczh hiểslfhu hỏphski: “Anh biếguift mậboyyt mãxobp củrpgoa anh ấmdony?”

Sao dùhybdng thẻmolrnlgey thuậboyyn tay nhưwasp củrpgoa chíbajsnh anh vậboyyy? Khôyvhvng phảeznyi lànlge thẻmolr củrpgoa anh chứjrur?

Diệbajsp Thầdnein khựzvjkng lạxobpi, chớmdagp mắgjopt nórczhi: “Mậboyyt mãxobp củrpgoa Nhịqarsbajsnh lànlge sinh nhậboyyt cậboyyu ấmdony. Têirdhn ngốxobpc nànlgey lànlge tứjrur đevzvxobpi ngốxobpc đevzviểslfhn hìkkienh, lấmdony sinh nhậboyyt đevzvdpxot mậboyyt mãxobp…”

Mạxobpc Khinh Hànlgen nhấmdonn chọvxypn sốxobp tiềvmzyn… 320369 đevzvrynzng.

“Chụmhkqc, trăffmim, ngànlgen, vạxobpn, mộxobpt trăffmim ngànlgen…” 320 ngànlgen?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.