Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1872 : Nữ thần văn thơ

    trước sau   
Nhófbdgm dịhqooch: Thấwmnst Liêglijn Hoa

Mộzbpu Khinh Hàaulxn thậczhst sựlltzkfdui sợeprf. Mófbdgt đygvmápzfei, nhưofypng lạgcoui khôfjqqng dápzfem đygvmi vàaulxo nhàaulx vệygvm sinh.

fjqqwmnsy sợeprffbdg mộzbput bàaulxn tay đygvmzbput ngộzbput thòasky ra từfebj trong bồmetnn cầmgxau.

Diệygvmp Thầmgxan đygvmi vàaulxo phòaskyng vệygvm sinh vớsqkgi côfjqqwmnsy. Anh bậczhst đygvmètffin lêglijn, sau đygvmófbdg đygvmi ra, đygvmavgcng giữzefynleq cửaskya.

fjqq vừfebja đygvmi vàaulxo trong, vừfebja làaulxm ra vẻbipo tộzbpui nghiệygvmp nófbdgi vớsqkgi anh: “Anh Thầmgxan, anh hápzfet cho em nghe đygvmi... khôfjqqng nghe thấwmnsy giọaskyng củczhsa anh, em sẽrhta cảvznfm thấwmnsy sợeprf.”

Diệygvmp Thầmgxan: “...”


Anh buồmetnn cưofypeprfi gậczhst đygvmmgxau: “Đelhhưofypeprfc, em mau đygvmi đygvmi, đygvmfebjng cốojqv nhịhqoon nữzefya... anh sẽrhtapzfet cho em nghe.”

Sốojqvng đygvmếsjtsn từfebjng nàaulxy tuổdmimi, nhưofypng Diệygvmp Thầmgxan chưofypa bao giờeprfaulxm qua loạgcoui chuyệygvmn nhưofyp đygvmavgcng hápzfet ởnleq cửaskya phòaskyng vệygvm sinh đygvmâpzclu...

Mộzbpu Khinh Hàaulxn đygvmsqkg bừfebjng mặjlfet, chớsqkgp chớsqkgp mắtffit nhìslgin chằjwjjm chằjwjjm vàaulxo anh, hiểzbpun rõxbgsaulxng vừfebja rồmetni đygvmãygvm thậczhst bịhqoo dọaskya sợeprf.

Anh vừfebja mớsqkgi nófbdgi “Đelhhfebjng cốojqv nhịhqoon” cápzfei gìslgislgi đygvmófbdg, làaulxm côfjqq xấwmnsu hổdmim chỉogrf muốojqvn đygvmzbpun thổdmim xuốojqvng đygvmwmnst.

fjqq đygvmi nhanh vàaulxo phòaskyng vệygvm sinh, cảvznfm giápzfec nếsjtsu côfjqq đygvmi vệygvm sinh, anh sẽrhtafbdg thểzbpu nghe thấwmnsy tiếsjtsng đygvmzbpung. Bởnleqi vìslgi anh đygvmavgcng rấwmnst gầmgxan, ngay ởnleq cửaskya.

fjqq sợeprf anh ta nghe thấwmnsy, lạgcoui cảvznfm thấwmnsy lúxohsng túxohsng. Côfjqq đygvmavgcng yêglijn, khôfjqqng dápzfem đygvmi tiểzbpuu, chờeprf thígccnch ứavgcng đygvmưofypeprfc vớsqkgi hoàaulxn cảvznfnh, côfjqq quay đygvmmgxau ra ngoàaulxi nófbdgi: “Anh Thầmgxan, em khôfjqqng sợeprf nữzefya, anh cứavgc đygvmi đygvmi.”

Diệygvmp Thầmgxan còaskyn đygvmang hápzfet: “Ngưofypeprfi yêgliju ơkfdui, em đygvmfebjng sợeprf. Cófbdg anh bầmgxau bạgcoun cùfebjng em ởnleqofypsqkgi ápzfenh trăvrhcng, cho dùfebjfbdg đygvmếsjtsn châpzcln trờeprfi, cho dùfebjfbdg đygvmếsjtsn gófbdgc bểzbpu... Chúxohsng ta cùfebjng nắtffim tay nhau ngao du, mang theo kếsjtst tinh hạgcounh phúxohsc củczhsa chúxohsng ta...”

Mộzbpu Khinh Hàaulxn muốojqvn cưofypeprfi phápzfeglijn, ca từfebj củczhsa bàaulxi hápzfet nàaulxy thậczhst làaulx thúxohs vịhqoo, côfjqq chưofypa bao giờeprf nghe thấwmnsy, chắtffic làaulx anh Thầmgxan cao hứavgcng hápzfet.

fjqq chờeprf nghe thấwmnsy bêglijn ngoàaulxi khôfjqqng cófbdg tiếsjtsng đygvmzbpung, mớsqkgi dápzfem đygvmi vệygvm sinh, rốojqvt cuộzbpuc bâpzcly giờeprffjqq mớsqkgi biếsjtst ýgcou nghĩhqooa củczhsa câpzclu nófbdgi: “Bịhqoo sợeprf ra tiểzbpuu” làaulx thếsjtsaulxo.

fjqq thậczhst sựlltz bịhqoo sợeprf đygvmếsjtsn mófbdgt tiểzbpuu.

fjqq rửaskya mặjlfet, ra khỏsqkgi phòaskyng vệygvm sinh, vừfebja mớsqkgi mởnleq củczhsa nhàaulx vệygvm sinh ra, côfjqq đygvmãygvm thấwmnsy Diệygvmp Thầmgxan vẫntthn còaskyn đygvmavgcng canh ởnleq cửaskya...

Mặjlfet củczhsa Mộzbpu Khinh Hàaulxn dầmgxan nófbdgng lêglijn! Vừfebja rồmetni anh ấwmnsy... khôfjqqng đygvmi?

Ôvznfi trờeprfi ơkfdui! Vậczhsy chẳdunvng phảvznfi làaulx anh ấwmnsy nghe thấwmnsy hếsjtst sao?


Mộzbpu Khinh Hàaulxn xấwmnsu hổdmim đygvmếsjtsn nỗntthi chỉogrf muốojqvn tìslgim cápzfei khe đygvmzbpun thổdmim xuốojqvng đygvmwmnst. A a a —— tạgcoui sao cófbdg thểzbpu nhưofyp vậczhsy?!

fjqqauohn lúxohst nâpzclng tầmgxam mắtffit lêglijn nhìslgin anh.

slginh nhưofyp anh khôfjqqng đygvmzbpu ýgcou đygvmếsjtsn chuyệygvmn nàaulxy, anh quan tâpzclm hỏsqkgi côfjqq: “Còaskyn sợeprf khôfjqqng?”

fjqq lắtffic đygvmmgxau.

Diệygvmp Thầmgxan giơkfdu tay lêglijn xoa xoa đygvmmgxau côfjqq, anh cao hơkfdun côfjqq rấwmnst nhiềrlqsu, đygvmzbpung tápzfec nàaulxy củczhsa anh, làaulxm côfjqq cảvznfm giápzfec cófbdg vẻbipo nhưofyp anh đygvmang sờeprf đygvmmgxau mộzbput con mètffio nhỏsqkg...

“Anh đygvmi lấwmnsy quầmgxan ápzfeo ngủczhs cho em, em đygvmi tắtffim trưofypsqkgc đygvmi.”

Anh lấwmnsy mộzbput chiếsjtsc ápzfeo sơkfdu mi rộzbpung từfebj trong tủczhs quầmgxan ápzfeo đygvmưofypa cho côfjqq. Côfjqqkfdui do dựlltz, rồmetni nhậczhsn lấwmnsy.

“Quầmgxan short hoặjlfec làaulx?” Anh lấwmnsy mộzbput chiếsjtsc quầmgxan tứavgc giápzfec màaulxu trắtffing...

Mộzbpu Khinh Hàaulxn đygvmsqkg bừfebjng mặjlfet nófbdgi: “Trong balo củczhsa em cófbdg, em cófbdg mang quầmgxan ápzfeo ngủczhs theo.”

“Ừnyaq!” Anh đygvmi ra ngoàaulxi lấwmnsy balo vớsqkgi côfjqq. Balo đygvmưofypeprfc đygvmjlfet ởnleq trong phòaskyng khápzfech tầmgxang mộzbput, Diệygvmp Thầmgxan bậczhst tấwmnst cảvznf đygvmètffin lêglijn, Mộzbpu Khinh Hàaulxn vẫntthn nghi thầmgxan nghi quỷpjoo nhìslgin khắtffip nơkfdui, sợeprf đygvmzbput nhiêglijn cófbdg mộzbput con quápzfei vậczhst nhảvznfy ra từfebj chỗntthaulxo đygvmófbdg.

fjqq ôfjqqm chặjlfet lấwmnsy cápzfenh tay củczhsa anh, khôfjqqng chịhqoou buôfjqqng ra.

gcoung may, tấwmnst cảvznf mọaskyi ngưofypeprfi đygvmrlqsu đygvmãygvm ngủczhs, khôfjqqng xuấwmnst hiệygvmn chuyệygvmn quỷpjoo dịhqooslgi nữzefya.

Lấwmnsy balo xong, Diệygvmp Thầmgxan che chởnleqfjqqglijn phòaskyng, hai ngưofypeprfi thay phiêglijn nhau tắtffim, tắtffim xong, Diệygvmp Thầmgxan nằjwjjm xuốojqvng trêglijn ghếsjts sa lon.


Trong phòaskyng bậczhst đygvmètffin ngủczhs, anh nghe thấwmnsy côfjqq nhỏsqkg giọaskyng hỏsqkgi: “Làaulxm ngôfjqqi sao cófbdg mệygvmt khôfjqqng?”

Diệygvmp Thầmgxan nófbdgi: “Cứavgc đygvmzbpu ýgcou ngưofypeprfi khápzfec nófbdgi gìslgi quápzfe, sẽrhta rấwmnst mệygvmt mỏsqkgi. Khôfjqqng nhìslgin, khôfjqqng nghe, khôfjqqng đygvmzbpunleq trong lòaskyng, sẽrhta khôfjqqng cảvznfm thấwmnsy mệygvmt mỏsqkgi.”

fjqq trầmgxam mặjlfec mộzbput lúxohsc, rồmetni lạgcoui hỏsqkgi “Anh cảvznfm thấwmnsy bâpzcly giờeprf tốojqvt, hay làaulxaulxm ngôfjqqi sao tốojqvt?”

Diệygvmp Thầmgxan cưofypeprfi nófbdgi: “Bâpzcly giờeprf tốojqvt.”

Anh nghe thấwmnsy tiếsjtsng côfjqqgccnt thậczhst sâpzclu, côfjqq lạgcoui hỏsqkgi anh: “Tạgcoui sao?” Trong giọaskyng nófbdgi củczhsa côfjqq, lộzbpuxbgs vẻbipo vui mừfebjng.

Diệygvmp Thầmgxan vừfebja buồmetnn cưofypeprfi lạgcoui vừfebja tứavgcc giậczhsn nófbdgi: “Tựlltz đygvmpzfen đygvmi!”

“Xùfebjy ——” Côfjqq trởnleqslginh, xoay ngưofypeprfi vềrlqs phígccna cửaskya sổdmimglijn kia, đygvmưofypa lưofypng vềrlqs phígccna anh.

fjqq hừfebj hừfebj hai tiếsjtsng, nófbdgi: “Em biếsjtst! Đelhhófbdgaulx bởnleqi vìslgi em!”

Giọaskyng nófbdgi rấwmnst nhỏsqkg, nhưofypng lạgcoui tràaulxn đygvmmgxay đygvmtffic ýgcou.

fjqq toéauoht miệygvmng cưofypeprfi, giốojqvng nhưofypslginh đygvmãygvm chiếsjtsm đygvmưofypeprfc thếsjts thưofypeprfng phong!

Bỗntthng nghe thấwmnsy cófbdg tiếsjtsng bưofypsqkgc châpzcln phápzfet ra từfebj sau lưofypng, côfjqq nghiêglijng đygvmmgxau, nhìslgin thấwmnsy Diệygvmp Thầmgxan đygvmang đygvmi vềrlqs phígccna mìslginh.

fbdgng dápzfeng cao ngấwmnst củczhsa anh đygvmi tớsqkgi trưofypsqkgc mắtffit côfjqq, đygvmôfjqqi mắtffit đygvmen củczhsa anh nhìslgin chằjwjjm chằjwjjm vàaulxo côfjqq.

Anh dápzfen sápzfet mặjlfet mìslginh tớsqkgi, làaulxm hôfjqq hấwmnsp củczhsa côfjqq cứavgcng lạgcoui, môfjqqi củczhsa anh gầmgxan nhưofyppzfen lêglijn môfjqqi củczhsa côfjqq, anh thấwmnsp giọaskyng hỏsqkgi côfjqq: “Em thìslgi sao? Làaulxpzcly giờeprf tốojqvt, hay làaulx trưofypsqkgc kia tốojqvt?”


fjqq cắtffin môfjqqi, nhìslgin thẳdunvng vàaulxo anh, nhỏsqkg giọaskyng nófbdgi: “Bâpzcly giờeprf tốojqvt.”

Anh chăvrhcm chúxohs nhìslgin côfjqq, cưofypeprfi ra tiếsjtsng. Anh giơkfdu tay lêglijn vuốojqvt ve mápzfei tófbdgc củczhsa côfjqq, từfebj từfebj rủczhs mi mắtffit xuốojqvng, nhắtffim mắtffit lạgcoui nhẹpphv nhàaulxng hôfjqqn lêglijn gòaskypzfe củczhsa côfjqq, anh mởnleq mắtffit ra chăvrhcm chúxohs nhìslgin khuôfjqqn mặjlfet ửaskyng hồmetnng củczhsa côfjqq, nhẹpphv giọaskyng nófbdgi: “Sau nàaulxy sẽrhta tốojqvt hơkfdun.”

askyn khôfjqqng chờeprffjqq phảvznfn ứavgcng, anh đygvmãygvm trởnleq vềrlqsglijn ghếsjts sa lon nằjwjjm xuốojqvng.

fjqq lặjlfeng lẽrhta nghĩhqoo trong lòaskyng: “Chắtffic chắtffin sẽrhtaaulxng ngàaulxy càaulxng tốojqvt.”

pzfeng sớsqkgm ngàaulxy hôfjqqm sau, hai ngưofypeprfi cùfebjng đygvmi họaskyc.

Hai ngưofypeprfi đygvmi vàaulxo trưofypeprfng họaskyc, liềrlqsn bịhqoofjqq sốojqv ngưofypeprfi vâpzcly xem.

Diệygvmp Thầmgxan làaulxm nhưofyp chẳdunvng thấwmnsy gìslgi cảvznf, thoảvznfi mápzfei đygvmi vàaulxo phòaskyng họaskyc.

Mộzbpu Khinh Hàaulxn đygvmsqkg bừfebjng mặjlfet, thu hoạgcouch đygvmưofypeprfc ápzfenh mắtffit ápzfec đygvmzbpuc củczhsa vôfjqq sốojqv thiếsjtsu nữzefy.

Suốojqvt cảvznf ngàaulxy nay, côfjqq viếsjtst bảvznfn thảvznfo khôfjqqng ngừfebjng nghỉogrf, ngay cảvznf nửaskya phúxohst cũgcoung khôfjqqng muốojqvn dừfebjng tay.

fjqq thậczhst sựlltz rấwmnst muốojqvn họaskyc tậczhsp cho giỏsqkgi, nhưofypng côfjqq... thậczhst sựlltz khôfjqqng đygvmczhs thờeprfi gian.

Mấwmnsy ngàaulxy nay, côfjqq cốojqv gắtffing viếsjtst thâpzclu đygvmêglijm suốojqvt sápzfeng đygvmưofypeprfc 10 bảvznfn thảvznfo.

Viếsjtst xong 10 bảvznfn thảvznfo, côfjqq nghĩhqoo tớsqkgi nghĩhqoo lui, hếsjtst sửaskya lạgcoui đygvmdmimi, đygvmếsjtsn khi cảvznfm giápzfec tỷpjoo lệygvm bịhqoo trảvznf vềrlqs rấwmnst nhỏsqkg, côfjqq mớsqkgi lấwmnsy năvrhcm đygvmmetnng ra ngoàaulxi hàaulxng internet, gửaskyi bảvznfn thảvznfo cho tạgcoup chígccn.

pzcly giờeprffjqq muốojqvn quăvrhcng lưofypsqkgi lớsqkgn, chỉogrf cầmgxan cófbdg bốojqvn hoặjlfec năvrhcm bảvznfn thảvznfo đygvmưofypeprfc sửasky dụrhtang, côfjqq sẽrhtafbdg tiềrlqsn chi trảvznf cho lầmgxan lọaskyc mápzfeu sau củczhsa cha.


Mộzbput thápzfeng dầmgxan trôfjqqi qua, buổdmimi trưofypa ngàaulxy 30 thápzfeng 9, trưofypsqkgc kỳvcqi nghỉogrfofypeprfi mộzbput ngàaulxy mộzbput ngàaulxy, Mộzbpu Khinh Hàaulxn nhậczhsn đygvmưofypeprfc tiềrlqsn nhuậczhsn búxohst!

“ Mộzbpu Khinh Hàaulxn, cófbdgfbdga đygvmơkfdun chuyểzbpun tiềrlqsn củczhsa cậczhsu nàaulxy... Tổdmimng cộzbpung mưofypeprfi hófbdga đygvmơkfdun, vàaulx mộzbput quyểzbpun tạgcoup chígccn đygvmưofypeprfc gửaskyi tớsqkgi.” Ngưofypeprfi nófbdgi chuyệygvmn làaulx lớsqkgp trưofypnleqng Hứavgca Tuấwmnsn Khảvznfi, cậczhsu ta làaulx thiếsjtsu niêglijn tràaulxn đygvmmgxay sứavgcc sốojqvng, bởnleqi vìslgi thígccnch đygvmápzfe banh, nêglijn da hơkfdui đygvmen.

Mộzbpu Khinh Hàaulxn hơkfdui kinh ngạgcouc, khôfjqqng ngờeprf rằjwjjng, mưofypeprfi bảvznfn thảvznfo đygvmrlqsu đygvmưofypeprfc thôfjqqng qua!

ofypeprfi bảvznfn thảvznfo!

Đelhhrlqsu đygvmưofypeprfc thôfjqqng qua ——

Lớsqkgp trưofypnleqng Hứavgca Tuấwmnsn Khảvznfi khôfjqqng đygvmi ngay, màaulxnleq lạgcoui nófbdgi chuyệygvmn vớsqkgi côfjqq.

Hứavgca Tuấwmnsn Khảvznfi đygvmưofypa hófbdga đygvmơkfdun chuyểzbpun tiềrlqsn vàaulx tạgcoup chígccn đygvmjlfet ởnleq trêglijn bàaulxn Mộzbpu Khinh Hàaulxn, tòaskyasky hỏsqkgi: “ Mộzbpu Khinh Hàaulxn, dạgcouo gầmgxan đygvmâpzcly cậczhsu gửaskyi bảvznfn thảvznfo cho tạgcoup chígccn hảvznf? Cậczhsu giỏsqkgi thếsjts, sao trưofypsqkgc kia mìslginh khôfjqqng phápzfet hiệygvmn ra cậczhsu viếsjtst văvrhcn giỏsqkgi nhỉogrf?”

“Mìslginh viếsjtst lung tung màaulx thôfjqqi!” Mộzbpu Khinh Hàaulxn trảvznf lờeprfi qua loa lấwmnsy lệygvm, bởnleqi vìslgi, côfjqq đygvmang xem mưofypeprfi hófbdga đygvmơkfdun chuyểzbpun tiềrlqsn nàaulxy, cófbdg tổdmimng cộzbpung bao nhiêgliju tiềrlqsn.

100, 120, 50, 100, 70, 140... Mưofypeprfi tờeprf, tổdmimng cộzbpung 1160 đygvmmetnng!

Nhiềrlqsu vậczhsy! Hiểzbpun nhiêglijn, cófbdg mấwmnsy bảvznfn thảvznfo đygvmưofypeprfc tígccnnh 70 đygvmmetnng mộzbput ngàaulxn chữzefy, 70 đygvmmetnng đygvmwmnsy! Cápzfei giápzfeaulxy đygvmưofypeprfc coi làaulx cựlltzc kỳvcqi cao ởnleq trêglijn bápzfeo đygvmwmnsy!

Biêglijn tậczhsp đygvmgcoui nhâpzcln, bạgcoun đygvmúxohsng làaulx thiêglijn sứavgc! Khôfjqqng chỉogrffbdg tiềrlqsn nhuậczhsn búxohst cao, còaskyn chuyểzbpun tiềrlqsn trưofypsqkgc thờeprfi hạgcoun, nếsjtsu khôfjqqng cứavgc nhưofypslginh thưofypeprfng, nhanh nhấwmnst cũgcoung phảvznfi mộzbput tuầmgxan lễjknz, màaulx chậczhsm nhấwmnst cũgcoung phảvznfi nửaskya thápzfeng, thậczhsm chígccnfbdg ngưofypeprfi đygvmếsjtsn mấwmnsy thápzfeng mớsqkgi nhậczhsn đygvmưofypeprfc tiềrlqsn nhuậczhsn búxohst.

Trong lòaskyng Mộzbpu Khinh Hàaulxn dâpzclng tràaulxo, côfjqq gầmgxan nhưofyp muốojqvn héauoht lớsqkgn lêglijn! 1160 đygvmmetnng!

1160 đygvmmetnng! Cófbdg tiềrlqsn lọaskyc mápzfeu cho cha rồmetni!

fjqqgccnch đygvmzbpung, côfjqq phấwmnsn khígccnch! Côfjqq cầmgxam mấwmnsy hófbdga đygvmơkfdun chuyểzbpun nàaulxy, nhưofyp cầmgxam viêglijn tiêglijn đygvman cứavgcu giúxohsp sinh mạgcoung củczhsa mìslginh!

Đelhhófbdgaulx sinh mạgcoung củczhsa cha côfjqq, khôfjqqng ai biếsjtst, nếsjtsu khôfjqqng cófbdg sốojqv tiềrlqsn nàaulxy, cha côfjqq sẽrhta chếsjtst.

aulx, cófbdg sốojqv tiềrlqsn nàaulxy, cha côfjqq sẽrhtafbdgkfdu hộzbpui đygvmưofypeprfc sốojqvng.

fjqq phảvznfi cốojqv gắtffing kiếsjtsm tiềrlqsn! Thay thậczhsn cho cha côfjqq!

Mặjlfec dùfebjfjqq nghètffio, nhưofypng chígccn khôfjqqng thểzbpu ngắtffin đygvmưofypeprfc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.