Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1833 : Em không ngại anh (1)

    trước sau   
Nhóitcxm dịvfovch: Thấysact Liêucjln Hoa

ecoh Khôecohn vàpnyrrvmuo Tạyfngp đeebcgjnsu âttlom thầrwprm cóitcx đeebcukppng táukppc? Đfpvywtni Ngạyfngn lậckhvp tứbkacc gửmekci tin tứbkacc cho Diệgjnsp Đfpvyìjkqknh.

iaupc nàpnyry Diệgjnsp Đfpvyìjkqknh đeebcang đeebcưvfovqxync tổjkqkng chỉatbn huy chiếthodn đeebcukppi quốpldkc tếthod mờmevni đeebci mậckhvt đeebcàpnyrm.

eebcng Vi ởqufe nhàpnyr tiếthodp thu típnjan hiệgjnsu tiểkrfvu Đfpvywtni gửmekci tớitcxi.

Đfpvywtni Ngạyfngn báukppo cáukppo tìjkqknh huốpldkng vớitcxi côecoh xong lậckhvp tứbkacc hóitcxa trang cho tiểkrfvu Cầrwprm vàpnyreebcng Tiêucjlu. Lúiaupc tiểkrfvu Cầrwprm tỉatbnnh, lậckhvp tứbkacc nhàpnyro vàpnyro trong ngựbimfc Lăeebcng Tiêucjlu, côecoh thậckhvt bịvfovctkm chếthodt: “Anh Tiêucjlu, sao anh lạyfngi tớitcxi chỗwtni nhưvfov vậckhvy? Chúiaupng ta đeebci nhanh đeebci, em sợqxyn quáukpp!”

eebcng Tiêucjlu an ủjkqki côecohitcxi: “Đfpvywvksng sợqxyn, chúiaupng ta lậckhvp tứbkacc liềgjnsn đeebci.”


Đfpvyyfngi kháukppi tiểkrfvu Cầrwprm đeebcãrvmu đeebcukppn đeebcưvfovqxync Đfpvywtni Ngạyfngn làpnyr ngưvfovmevni mìjkqknh, nêucjln khôecohng hỏntewi nhiềgjnsu nửmekca câttlou.

Đfpvywtni Ngạyfngn rấysact thưvfovqufeng thứbkacc côecoh thứbkacc thờmevni, anh cũckhvng khôecohng giảfbsei thípnjach thêucjlm, cầrwprm sợqxyni dâttloy ra muốpldkn tróitcxi hai ngưvfovmevni.

Đfpvyếthodn lúiaupc muốpldkn trògjnsi tiểkrfvu Cầrwprm, Đfpvywtni Ngạyfngn lắmekcc đeebcrwpru: “Quầrwprn áukppo nàpnyry khôecohng đeebcưvfovqxync, quáukppukppng chóitcxi, côecoh phảfbsei đeebcjkqki mộukppt bộukpp quầrwprn áukppo đeebcvfova phưvfovơlkqsng, tốpldkt nhấysact làpnyr bẩlkqsn.

Tiểkrfvu Cầrwprm lắmekcc đeebcrwpru nóitcxi: “Tôecohi khôecohng cóitcx...”

Đfpvywtni Ngạyfngn néwvksm mộukppt bộukpp quầrwprn áukppo cho côecoh: “Côecoh thay cáukppi nàpnyry, bằxzwlng khôecohng láukppt nữccnaa khôecohng dễkrfv đeebcưvfova hai ngưvfovmevni ra ngoàpnyri.”

Tiểkrfvu Cầrwprm lúiaupng túiaupng muốpldkn chếthodt, bâttloy giờmevnecoh phảfbsei mặjxrzc quầrwprn áukppo củjkqka mộukppt ngưvfovmevni đeebcàpnyrn ôecohng? Nhưvfovng màpnyr, bâttloy giờmevnckhvng khôecohng phảfbsei lúiaupc ngạyfngi ngùctkmng, côecoh giùctkmng giằxzwlng cầrwprm quầrwprn áukppo lêucjln quyếthodt đeebcvfovnh thay.

Đfpvywtni Ngạyfngn xoay ngưvfovmevni ra ngoàpnyri cửmekca nóitcxi: “Tôecohi đeebci ra ngoàpnyri xem chúiaupt, sợqxynpnyritcx ngưvfovmevni tớitcxi.”

Ôhudzng vừwvksa đeebci ra vừwvksa tỏntew ýxzwleebcng Tiêucjlu khôecohng nêucjln ra.

Tiểkrfvu Cầrwprm vàpnyreebcng Tiêucjlu nhìjkqkn nhau, nháukppy mặjxrzt mặjxrzt củjkqka tiểkrfvu Cầrwprm đeebcntew bừwvksng... anh Tiêucjlu khôecohng đeebci ra.... côecoh phảfbsei thay thếthodpnyro?

iaupc nàpnyry, côecoh thấysacy Lăeebcng Tiêucjlu quay đeebcrwpru lạyfngi. Đfpvywtni Ngạyfngn đeebci ra ngoàpnyri đeebcóitcxng cửmekca kỹwcfc.

Tiểkrfvu Cầrwprm sửmekca sang quầrwprn áukppo lạyfngi, hơlkqsi quấysacn quípnjat, côecoh khôecohng muốpldkn mặjxrzc áukppo củjkqka ngưvfovmevni đeebcàpnyrn ôecohng nàpnyry.

eebcng Tiêucjlu đeebcưvfova lưvfovng vềgjns phípnjaa côecoh, đeebcukppt nhiêucjln nghe côecohitcxi sau lưvfovng: “Anh Tiêucjlu, nếthodu khôecohng anh mặjxrzc bộukpppnyry, em mặjxrzc củjkqka anh, đeebcưvfovqxync khôecohng?”

iaupc tiểkrfvu Cầrwprm nóitcxi chuyệgjnsn, cảfbsem thấysacy mặjxrzt mìjkqknh đeebcntewecohctkmng, côecoh muốpldkn cắmekcn đeebcbkact đeebcrwpru lưvfovhrryi củjkqka mìjkqknh.


ecohckhvng khôecohng tin mìjkqknh cóitcx thểkrfvitcxi ra lờmevni nhưvfov vậckhvy.

Mặjxrzt côecohitcxng bỏntewng, hai gògjnsukpp bốpldkc cháukppy đeebcau đeebcitcxn.

iaupc nàpnyry, côecoh nghe đeebcưvfovqxync Lăeebcng Tiêucjlu nóitcxi: “Quầrwprn áukppo anh bẩlkqsn....”

Đfpvyrwpru óitcxc tiểkrfvu Cầrwprm cògjnsn chưvfova suy nghĩrvmu thuậckhvn miệgjnsng nóitcxi: “Em khôecohng ngạyfngi anh!”

“...” Lăeebcng Tiêucjlu khôecohng nóitcxi nửmekca lờmevni.

Tiểkrfvu Cầrwprm ngừwvksng thởqufe, côecoh biếthodt Lăeebcng Tiêucjlu đeebcâttloy làpnyrucjln lặjxrzng coi thưvfovmevnng mìjkqknh, lạyfngi khôecohng nghĩrvmu rằxzwlng tay củjkqka Lăeebcng Tiêucjlu thậckhvt sựbimf đeebcang đeebcukppng đeebcckhvy....

Anh dùctkmng tay phảfbsei cởqufei núiaupt áukppo mìjkqknh ra, anh vừwvksa mởqufe vừwvksa nóitcxi: “Em mặjxrzc củjkqka anh cũckhvng tốpldkt, khôecohng dễkrfvpnyrng bịvfov ngưvfovmevni ta pháukppt hiệgjnsn làpnyr con gáukppi, cóitcx thểkrfv tiếthodt kiệgjnsm rấysact nhiềgjnsu phiềgjnsn toáukppi.”

Anh cởqufei quầrwprn áukppo ra néwvksm cho côecoh.

Đfpvyrwpru tiểkrfvu Cầrwprm quay vògjnsng vògjnsng, côecoh đeebcãrvmu khôecohng biếthodt anh đeebcang nóitcxi cáukppi gìjkqk.

ecoh thấysacy Lăeebcng tiêucjlu néwvksm quầrwprn áukppo cho mìjkqknh liềgjnsn khôecohng chúiaupt nghĩrvmu ngợqxyni trựbimfc tiếthodp cởqufei quầrwprn áukppo ra, mau chóitcxng thay quầrwprn áukppo củjkqka Lăeebcng Tiêucjlu. Trêucjln vai tráukppi quầrwprn áukppo củjkqka anh toàpnyrn làpnyrukppu.... nhưvfovng, lúiaupc côecoh mặjxrzc lạyfngi khôecohng chúiaupt chầrwprn chừwvks. Trưvfovitcxc kia anh giảfbsepnyrm ăeebcn màpnyry, quầrwprn áukppo muốpldkn bẩlkqsn cỡhrrypnyro thìjkqk bẩlkqsn thếthod đeebcóitcx, côecoh thậckhvt hoàpnyri nghi tạyfngi sao mìjkqknh khôecohng chêucjl chúiaupt nàpnyro...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.