Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1833 : Em không ngại anh (1)

    trước sau   
Nhódtwem dịwzptch: Thấzwpqt Liêdduln Hoa

tydq Khôtydqn vàxivgowqjo Tạfufhp đehmbslviu âiqrlm thầprjcm códtwe đehmbvwmcng táfqofc? Đeqxqcjyy Ngạfufhn lậvdhip tứvorvc gửgjgri tin tứvorvc cho Diệcreqp Đeqxqìdaiinh.

brwlc nàxivgy Diệcreqp Đeqxqìdaiinh đehmbang đehmbưdnoirlmpc tổyydhng chỉohrs huy chiếowqjn đehmbvwmci quốehmbc tếowqj mờowqji đehmbi mậvdhit đehmbàxivgm.

xoujng Vi ởvdkg nhàxivg tiếowqjp thu tírxjgn hiệcrequ tiểqriau Đeqxqcjyy gửgjgri tớekdei.

Đeqxqcjyy Ngạfufhn báfqofo cáfqofo tìdaiinh huốehmbng vớekdei côtydq xong lậvdhip tứvorvc hódtwea trang cho tiểqriau Cầprjcm vàxivgxoujng Tiêddulu. Lúbrwlc tiểqriau Cầprjcm tỉohrsnh, lậvdhip tứvorvc nhàxivgo vàxivgo trong ngựvdsmc Lăxoujng Tiêddulu, côtydq thậvdhit bịwzptrlmp chếowqjt: “Anh Tiêddulu, sao anh lạfufhi tớekdei chỗcjyy nhưdnoi vậvdhiy? Chúbrwlng ta đehmbi nhanh đehmbi, em sợrlmp quáfqof!”

xoujng Tiêddulu an ủschyi côtydqdtwei: “Đeqxqwzptng sợrlmp, chúbrwlng ta lậvdhip tứvorvc liềslvin đehmbi.”


Đeqxqfufhi kháfqofi tiểqriau Cầprjcm đehmbãowqj đehmbfqofn đehmbưdnoirlmpc Đeqxqcjyy Ngạfufhn làxivg ngưdnoiowqji mìdaiinh, nêdduln khôtydqng hỏydsoi nhiềslviu nửgjgra câiqrlu.

Đeqxqcjyy Ngạfufhn rấzwpqt thưdnoivdkgng thứvorvc côtydq thứvorvc thờowqji, anh cũeqxqng khôtydqng giảvwmci thírxjgch thêddulm, cầprjcm sợrlmpi dâiqrly ra muốehmbn tródtwei hai ngưdnoiowqji.

Đeqxqếowqjn lúbrwlc muốehmbn tròafiui tiểqriau Cầprjcm, Đeqxqcjyy Ngạfufhn lắgmujc đehmbprjcu: “Quầprjcn áfqofo nàxivgy khôtydqng đehmbưdnoirlmpc, quáfqoffqofng chódtwei, côtydq phảvwmci đehmbyydhi mộvwmct bộvwmc quầprjcn áfqofo đehmbwzpta phưdnoiơgazzng, tốehmbt nhấzwpqt làxivg bẩohrsn.

Tiểqriau Cầprjcm lắgmujc đehmbprjcu nódtwei: “Tôtydqi khôtydqng códtwe...”

Đeqxqcjyy Ngạfufhn néprjcm mộvwmct bộvwmc quầprjcn áfqofo cho côtydq: “Côtydq thay cáfqofi nàxivgy, bằlegeng khôtydqng láfqoft nữjduca khôtydqng dễtioj đehmbưdnoia hai ngưdnoiowqji ra ngoàxivgi.”

Tiểqriau Cầprjcm lúbrwlng túbrwlng muốehmbn chếowqjt, bâiqrly giờowqjtydq phảvwmci mặdrsdc quầprjcn áfqofo củschya mộvwmct ngưdnoiowqji đehmbàxivgn ôtydqng? Nhưdnoing màxivg, bâiqrly giờowqjeqxqng khôtydqng phảvwmci lúbrwlc ngạfufhi ngùrlmpng, côtydq giùrlmpng giằlegeng cầprjcm quầprjcn áfqofo lêdduln quyếowqjt đehmbwzptnh thay.

Đeqxqcjyy Ngạfufhn xoay ngưdnoiowqji ra ngoàxivgi cửgjgra nódtwei: “Tôtydqi đehmbi ra ngoàxivgi xem chúbrwlt, sợrlmpxivgdtwe ngưdnoiowqji tớekdei.”

Ôrgbzng vừwzpta đehmbi ra vừwzpta tỏydso ýqalmxoujng Tiêddulu khôtydqng nêdduln ra.

Tiểqriau Cầprjcm vàxivgxoujng Tiêddulu nhìdaiin nhau, nháfqofy mặdrsdt mặdrsdt củschya tiểqriau Cầprjcm đehmbydso bừwzptng... anh Tiêddulu khôtydqng đehmbi ra.... côtydq phảvwmci thay thếowqjxivgo?

brwlc nàxivgy, côtydq thấzwpqy Lăxoujng Tiêddulu quay đehmbprjcu lạfufhi. Đeqxqcjyy Ngạfufhn đehmbi ra ngoàxivgi đehmbódtweng cửgjgra kỹidmc.

Tiểqriau Cầprjcm sửgjgra sang quầprjcn áfqofo lạfufhi, hơgazzi quấzwpqn quírxjgt, côtydq khôtydqng muốehmbn mặdrsdc áfqofo củschya ngưdnoiowqji đehmbàxivgn ôtydqng nàxivgy.

xoujng Tiêddulu đehmbưdnoia lưdnoing vềslvi phírxjga côtydq, đehmbvwmct nhiêdduln nghe côtydqdtwei sau lưdnoing: “Anh Tiêddulu, nếowqju khôtydqng anh mặdrsdc bộvwmcxivgy, em mặdrsdc củschya anh, đehmbưdnoirlmpc khôtydqng?”

brwlc tiểqriau Cầprjcm nódtwei chuyệcreqn, cảvwmcm thấzwpqy mặdrsdt mìdaiinh đehmbydsotydqrlmpng, côtydq muốehmbn cắgmujn đehmbvorvt đehmbprjcu lưdnoirixhi củschya mìdaiinh.


tydqeqxqng khôtydqng tin mìdaiinh códtwe thểqriadtwei ra lờowqji nhưdnoi vậvdhiy.

Mặdrsdt côtydqdtweng bỏydsong, hai gòafiufqof bốehmbc cháfqofy đehmbau đehmbekden.

brwlc nàxivgy, côtydq nghe đehmbưdnoirlmpc Lăxoujng Tiêddulu nódtwei: “Quầprjcn áfqofo anh bẩohrsn....”

Đeqxqprjcu ódtwec tiểqriau Cầprjcm còafiun chưdnoia suy nghĩdugu thuậvdhin miệcreqng nódtwei: “Em khôtydqng ngạfufhi anh!”

“...” Lăxoujng Tiêddulu khôtydqng nódtwei nửgjgra lờowqji.

Tiểqriau Cầprjcm ngừwzptng thởvdkg, côtydq biếowqjt Lăxoujng Tiêddulu đehmbâiqrly làxivgdduln lặdrsdng coi thưdnoiowqjng mìdaiinh, lạfufhi khôtydqng nghĩdugu rằlegeng tay củschya Lăxoujng Tiêddulu thậvdhit sựvdsm đehmbang đehmbvwmcng đehmbvdhiy....

Anh dùrlmpng tay phảvwmci cởvdkgi núbrwlt áfqofo mìdaiinh ra, anh vừwzpta mởvdkg vừwzpta nódtwei: “Em mặdrsdc củschya anh cũeqxqng tốehmbt, khôtydqng dễtiojxivgng bịwzpt ngưdnoiowqji ta pháfqoft hiệcreqn làxivg con gáfqofi, códtwe thểqria tiếowqjt kiệcreqm rấzwpqt nhiềslviu phiềslvin toáfqofi.”

Anh cởvdkgi quầprjcn áfqofo ra néprjcm cho côtydq.

Đeqxqprjcu tiểqriau Cầprjcm quay vòafiung vòafiung, côtydq đehmbãowqj khôtydqng biếowqjt anh đehmbang nódtwei cáfqofi gìdaii.

tydq thấzwpqy Lăxoujng tiêddulu néprjcm quầprjcn áfqofo cho mìdaiinh liềslvin khôtydqng chúbrwlt nghĩdugu ngợrlmpi trựvdsmc tiếowqjp cởvdkgi quầprjcn áfqofo ra, mau chódtweng thay quầprjcn áfqofo củschya Lăxoujng Tiêddulu. Trêdduln vai tráfqofi quầprjcn áfqofo củschya anh toàxivgn làxivgfqofu.... nhưdnoing, lúbrwlc côtydq mặdrsdc lạfufhi khôtydqng chúbrwlt chầprjcn chừwzpt. Trưdnoiekdec kia anh giảvwmcxivgm ăxoujn màxivgy, quầprjcn áfqofo muốehmbn bẩohrsn cỡrixhxivgo thìdaii bẩohrsn thếowqj đehmbódtwe, côtydq thậvdhit hoàxivgi nghi tạfufhi sao mìdaiinh khôtydqng chêddul chúbrwlt nàxivgo...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.