Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1804 : Anh là người hùng của em (2)

    trước sau   
Nhóahmpm dịalelch: Thấbapvt Liêvzkvn Hoa

Trựaxscc thăjkmxng mấbapvt đkpcki khốpntpng chếobql, thâwrron máobqly bay bắixnst đkpckrxbgu đkpckung đkpckưjrbca mãvicnnh liệwwimt, trong nháobqly mắixnst Tiểismbu Bạzubhch quay sang nhàuwhyo lêvzkvn Lạzubhc Y.

Anh khôghfqng cóahmp thờbzrli gian giảjfdli thíwzllch, cầrxbgm lấbapvy dùahmp nhảjfdly, nhélhbut vàuwhyo ngựaxscc côghfq: “Mau mặzubhc vàuwhyo!”

Lạzubhc Y hoảjfdlng sợobql nhìuerpn anh, Tiểismbu Bạzubhch lớksqen tiếobqlng nóahmpi: “Mau mặzubhc vàuwhyo, đkpckếobqln cửdxqma, nhảjfdly -----------“

Lạzubhc Y run run muốpntpn nóahmpi, côghfq khôghfqng biếobqlt a ---- nhưjrbcng, côghfq pháobqlt ra đkpckưjrbcobqlc dùahmp chỉjrbc nửdxqma chữgyzn!

ghfq nắixnsm chặzubht tay Tiểismbu Bạzubhch. Tạzubhi sao lạzubhi nhưjrbc vậixnsy? Vìuerp sao đkpckzubht nhiêvzkvn lạzubhi biếobqln thàuwhynh nhưjrbcuwhyy?


Mộzubht chúvzkst phòdozgng bịaleljfdlng khôghfqng cóahmp, ban nãvicny còdozgn yêvzkvn bìuerpnh, sao trựaxscc thăjkmxng đkpckzubht nhiêvzkvn xảjfdly ra vấbapvn đkpcktbvz?

Sựaxsc bấbapvt ngờbzrluwhyy, nhanh đkpckếobqln mứithmc khiếobqln côghfq khôghfqng kịalelp phảjfdln ứithmng.

Tiểismbu Bạzubhch ôghfqm côghfq trấbapvn an, trựaxscc thăjkmxng khôghfqng ngừdzvwng chao đkpckjfdlo. Lạzubhc Y nhìuerpn thấbapvy Tiểismbu Bạzubhch lạzubhi đkpcki tìuerpm kiếobqlm dùahmp nhảjfdly kháobqlc, nhưjrbcng... anh lậixnst tớksqei lậixnst lui, vẫithmn khôghfqng tìuerpm thấbapvy. Trong trựaxscc thăjkmxng chỉjrbcahmp mộzubht dùahmp nhảjfdly -------

Nhữgyznng cáobqli dùahmp kháobqlc đkpckâwrrou rồwvafi?

Đpntprxbgu óahmpc Tiểismbu Bạzubhch trốpntpng rỗbzrlng, anh nhìuerpn sang Lạzubhc Y. Lạzubhc Y đkpckãvicn khôghfqng thểismbwzllt thởjfdl.

Trựaxscc thăjkmxng rung ầrxbgm ầrxbgm, Tiểismbu Bạzubhch khôghfqng thểismblhbuo dàuwhyi thêvzkvm nữgyzna!

Nhảjfdly ởjfdl tầrxbgng thấbapvp vôghfqahmpng nguy hiểismbm, dùahmp chậixnsm mộzubht giâwrroy cũjfdlng cóahmp thểismb tan xưjrbcơarxfng náobqlt thịalelt.

Tiểismbu Bạzubhch khôghfqng hềtbvz do dựaxsc đkpckeo dùahmp nhảjfdly vàuwhyo cho Lạzubhc Y, Lạzubhc Y giãvicny dụmppja khôghfqng chịalelu: “Em khôghfqng đkpcki, em muốpntpn ởjfdlvzkvn cạzubhnh anh!”

Chỉjrbcahmp mộzubht dùahmp nhảjfdly, sao côghfqahmp thểismb sốpntpng mộzubht mìuerpnh đkpckưjrbcobqlc?!

Tiểismbu Bạzubhch sốpntpt ruộzubht nhìuerpn côghfq, anh nắixnsm chặzubht tay Lạzubhc Y, kiêvzkvn quyếobqlt khoáobqlc dùahmp nhảjfdly vàuwhyo ngưjrbcbzrli côghfq.

Anh thắixnst xong, dùahmpng sứithmc đkpckobhyy côghfq vềtbvz phíwzlla cửdxqma: “Đpntpi mau ------- chậixnsm nữgyzna máobqly bay sẽobql nổhksp tung!”

Lạzubhc Y nắixnsm chặzubh tay anh khôghfqng buôghfqng, côghfq hoảjfdlng sợobql nhìuerpn thẳwxdang vàuwhyo mắixnst anh, run run nóahmpi: “Em muốpntpn ởjfdlvzkvn cạzubhnh anh.”

Tiểismbu Bạzubhch đkpckưjrbca tay đkpckobhyy côghfq: “Mộzubht dùahmp nhảjfdly khôghfqng chịalelu đkpckưjrbcobqlc hai ngưjrbcbzrli.”


Anh đkpckobhyy côghfq đkpckếobqln cửdxqma khoang: “Mau nhảjfdly!”

“Khôghfqng... khôghfqng muốpntpn! Em muốpntpn ởjfdlvzkvn anh.” Lạzubhc Y nắixnsm chặzubht cửdxqma khoang. Nưjrbcksqec mắixnst củksqea côghfq chảjfdly ra, côghfq thàuwhyahmpng anh rơarxfi xuốpntpng còdozgn hơarxfn.

Tiểismbu Bạzubhch nhìuerpn côghfq, đkpckau khổhksp đkpckếobqln gầrxbgn côghfq. Anh đkpckưjrbca tay đkpckobhyy tay côghfq ra: “Đpntpi mau...”

Trong mắixnst anh đkpckrxbgy bi thưjrbcơarxfng vàuwhy luyếobqln tiếobqlc, ngóahmpn tay anh vuốpntpt ve mặzubht côghfq, anh khẽobqlghfqn lêvzkvn môghfqi côghfq. Đpntpzubht nhiêvzkvn ------ anh dùahmpng sứithmc đkpckobhyy côghfq.

“Khôghfqng!” Lạzubhc Y bịalel đkpckobhyy ra khỏvicni trựaxscc thăjkmxng.

“Phựaxscc -------“ Lúvzksc côghfqarxfi xuốpntpng, Tiểismbu Bạzubhch giúvzksp côghfqlhbuo dâwrroy dùahmp ra, bảjfdlo đkpckjfdlm côghfq sẽobql khôghfqng trựaxscc tiếobqlp rơarxfi xuốpntpng đkpckbapvt.

“Khôghfqng muốpntpn! Tiểismbu Bạzubhch ----------“

“Tiểismbu Bạzubhch!” Nưjrbcksqec mắixnst Lạzubhc Y chảjfdly thàuwhynh sôghfqng.

Tiểismbu Bạzubhch nhìuerpn côghfqarxfi xuốpntpng, đkpckưjrbca tay, vẫithmy tay vớksqei côghfq... Côghfqobqli anh yêvzkvu, thậixnst xin lỗbzrli, chỉjrbcahmp thểismb bảjfdlo vệwwim em đkpckếobqln đkpckâwrroy...

Hi vọobiyng em khôghfqng bịalel thưjrbcơarxfng, đkpckpntpi mặzubht thậixnst tốpntpt vớksqei cuộzubhc sốpntpng nàuwhyy.

Anh yêvzkvu em.

“Tiểismbu Bạzubhch ----------“ Khôghfqng... Tiểismbu Bạzubhch, em muốpntpn đkpcki cùahmpng anh... nưjrbcksqec mắixnst Lạzubhc Y rơarxfi nhưjrbcjrbca, gióahmp lạzubhnh nhưjrbc dao cắixnst vàuwhyo mặzubht côghfq, xung quanh lạzubhnh lẽobqlo nhưjrbc đkpckalela ngụmppjc.

Tiểismbu Bạzubhch... anh sợobql tốpntpi, màuwhy lạzubhi khôghfqng sợobql chếobqlt!

Anh đkpckãvicnahmpi muốpntpn làuwhym kỵzczvalel bảjfdlo vệwwim em... Anh muốpntpn làuwhym ngưjrbcbzrli hùahmpng củksqea em.

“Nếobqlu nhưjrbc anh chạzubhm vàuwhyo môghfqi em, em cóahmp thểismb mỉjrbcm cưjrbcbzrli khôghfqng, hãvicny nóahmpi cho anh đkpckưjrbcobqlc khôghfqng...

ahmp phảjfdli anh đkpckãvicnvicnm sâwrrou vàuwhyo tìuerpnh yêvzkvu, anh đkpckãvicn đkpckáobqlnh mấbapvt lýwvaf tríwzll khôghfqng?”

Lạzubhc Y rơarxfi xuốpntpng vớksqei tốpntpc đkpckzubh cựaxscc nhanh, tứithm chi củksqea côghfq đkpckãvicn mấbapvt đkpcki tri giáobqlc, duy chỉjrbcahmpvzkvn tai văjkmxng vẳwxdang lờbzrli tâwrrom tìuerpnh củksqea anh...

“Lạzubhc Y, anh khôghfqng phảjfdli hoảjfdlng tửdxqm, nhưjrbcng anh nguyệwwimn mãvicni làuwhym kỵzczvalel củksqea em, anh nguyệwwimn dùahmpng tấbapvt cảjfdl nhiệwwimt tìuerpnh củksqea anh đkpckismbvzkvu em, bảjfdlo vệwwim em, dùahmp phảjfdli dâwrrong lêvzkvn sinh mệwwimnh củksqea anh...”

Khôghfqng... em khôghfqng cầrxbgn sinh mạzubhng củksqea anh, em chỉjrbc cầrxbgn chúvzksng ta ởjfdlvzkvn nhau thậixnst lâwrrou!

Tiểismbu Bạzubhch... Tiểismbu Bạzubhch!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.