Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1804 : Anh là người hùng của em (2)

    trước sau   
Nhófilcm dịhosmch: Thấazzjt Liêgxnjn Hoa

Trựnqbyc thăokjhng mấazzjt đomubi khốzxsmng chếukvp, thâmypcn máiitsy bay bắppylt đomubjwhhu đomubung đomubưgptja mãptmtnh liệeytqt, trong nháiitsy mắppylt Tiểqwmnu Bạgptjch quay sang nhàhthoo lêgxnjn Lạgptjc Y.

Anh khôlujhng cófilc thờbpsmi gian giảrcxqi thíavetch, cầjwhhm lấazzjy dùdzog nhảrcxqy, nhécuipt vàhthoo ngựnqbyc côlujh: “Mau mặrtubc vàhthoo!”

Lạgptjc Y hoảrcxqng sợxhvg nhìqiddn anh, Tiểqwmnu Bạgptjch lớtbryn tiếukvpng nófilci: “Mau mặrtubc vàhthoo, đomubếukvpn cửphypa, nhảrcxqy -----------“

Lạgptjc Y run run muốzxsmn nófilci, côlujh khôlujhng biếukvpt a ---- nhưgptjng, côlujh pháiitst ra đomubưgptjxhvgc dùdzog chỉjxxz nửphypa chữebbf!

lujh nắppylm chặrtubt tay Tiểqwmnu Bạgptjch. Tạgptji sao lạgptji nhưgptj vậzxsmy? Vìqidd sao đomubfilct nhiêgxnjn lạgptji biếukvpn thàhthonh nhưgptjhthoy?


Mộfilct chúohdut phòmypcng bịhosmffgong khôlujhng cófilc, ban nãptmty còmypcn yêgxnjn bìqiddnh, sao trựnqbyc thăokjhng đomubfilct nhiêgxnjn xảrcxqy ra vấazzjn đomubpoey?

Sựnqby bấazzjt ngờbpsmhthoy, nhanh đomubếukvpn mứwybpc khiếukvpn côlujh khôlujhng kịhosmp phảrcxqn ứwybpng.

Tiểqwmnu Bạgptjch ôlujhm côlujh trấazzjn an, trựnqbyc thăokjhng khôlujhng ngừomubng chao đomubrcxqo. Lạgptjc Y nhìqiddn thấazzjy Tiểqwmnu Bạgptjch lạgptji đomubi tìqiddm kiếukvpm dùdzog nhảrcxqy kháiitsc, nhưgptjng... anh lậzxsmt tớtbryi lậzxsmt lui, vẫvmitn khôlujhng tìqiddm thấazzjy. Trong trựnqbyc thăokjhng chỉjxxzfilc mộfilct dùdzog nhảrcxqy -------

Nhữebbfng cáiitsi dùdzog kháiitsc đomubâmypcu rồdjtoi?

Đgxnjjwhhu ófilcc Tiểqwmnu Bạgptjch trốzxsmng rỗdjtong, anh nhìqiddn sang Lạgptjc Y. Lạgptjc Y đomubãptmt khôlujhng thểqwmnavett thởdyng.

Trựnqbyc thăokjhng rung ầjwhhm ầjwhhm, Tiểqwmnu Bạgptjch khôlujhng thểqwmncuipo dàhthoi thêgxnjm nữebbfa!

Nhảrcxqy ởdyng tầjwhhng thấazzjp vôlujhdzogng nguy hiểqwmnm, dùdzog chậzxsmm mộfilct giâmypcy cũffgong cófilc thểqwmn tan xưgptjơilcrng náiitst thịhosmt.

Tiểqwmnu Bạgptjch khôlujhng hềpoey do dựnqby đomubeo dùdzog nhảrcxqy vàhthoo cho Lạgptjc Y, Lạgptjc Y giãptmty dụvmita khôlujhng chịhosmu: “Em khôlujhng đomubi, em muốzxsmn ởdynggxnjn cạgptjnh anh!”

Chỉjxxzfilc mộfilct dùdzog nhảrcxqy, sao côlujhfilc thểqwmn sốzxsmng mộfilct mìqiddnh đomubưgptjxhvgc?!

Tiểqwmnu Bạgptjch sốzxsmt ruộfilct nhìqiddn côlujh, anh nắppylm chặrtubt tay Lạgptjc Y, kiêgxnjn quyếukvpt khoáiitsc dùdzog nhảrcxqy vàhthoo ngưgptjbpsmi côlujh.

Anh thắppylt xong, dùdzogng sứwybpc đomubnjtdy côlujh vềpoey phíaveta cửphypa: “Đgxnji mau ------- chậzxsmm nữebbfa máiitsy bay sẽpmmn nổukvp tung!”

Lạgptjc Y nắppylm chặrtub tay anh khôlujhng buôlujhng, côlujh hoảrcxqng sợxhvg nhìqiddn thẳuajsng vàhthoo mắppylt anh, run run nófilci: “Em muốzxsmn ởdynggxnjn cạgptjnh anh.”

Tiểqwmnu Bạgptjch đomubưgptja tay đomubnjtdy côlujh: “Mộfilct dùdzog nhảrcxqy khôlujhng chịhosmu đomubưgptjxhvgc hai ngưgptjbpsmi.”


Anh đomubnjtdy côlujh đomubếukvpn cửphypa khoang: “Mau nhảrcxqy!”

“Khôlujhng... khôlujhng muốzxsmn! Em muốzxsmn ởdynggxnjn anh.” Lạgptjc Y nắppylm chặrtubt cửphypa khoang. Nưgptjtbryc mắppylt củqidda côlujh chảrcxqy ra, côlujh thàhthodzogng anh rơilcri xuốzxsmng còmypcn hơilcrn.

Tiểqwmnu Bạgptjch nhìqiddn côlujh, đomubau khổukvp đomubếukvpn gầjwhhn côlujh. Anh đomubưgptja tay đomubnjtdy tay côlujh ra: “Đgxnji mau...”

Trong mắppylt anh đomubjwhhy bi thưgptjơilcrng vàhtho luyếukvpn tiếukvpc, ngófilcn tay anh vuốzxsmt ve mặrtubt côlujh, anh khẽpmmnlujhn lêgxnjn môlujhi côlujh. Đgxnjfilct nhiêgxnjn ------ anh dùdzogng sứwybpc đomubnjtdy côlujh.

“Khôlujhng!” Lạgptjc Y bịhosm đomubnjtdy ra khỏaveti trựnqbyc thăokjhng.

“Phựnqbyc -------“ Lúohduc côlujhilcri xuốzxsmng, Tiểqwmnu Bạgptjch giúohdup côlujhcuipo dâmypcy dùdzog ra, bảrcxqo đomubrcxqm côlujh sẽpmmn khôlujhng trựnqbyc tiếukvpp rơilcri xuốzxsmng đomubazzjt.

“Khôlujhng muốzxsmn! Tiểqwmnu Bạgptjch ----------“

“Tiểqwmnu Bạgptjch!” Nưgptjtbryc mắppylt Lạgptjc Y chảrcxqy thàhthonh sôlujhng.

Tiểqwmnu Bạgptjch nhìqiddn côlujhilcri xuốzxsmng, đomubưgptja tay, vẫvmity tay vớtbryi côlujh... Côlujhiitsi anh yêgxnju, thậzxsmt xin lỗdjtoi, chỉjxxzfilc thểqwmn bảrcxqo vệeytq em đomubếukvpn đomubâmypcy...

Hi vọhosmng em khôlujhng bịhosm thưgptjơilcrng, đomubzxsmi mặrtubt thậzxsmt tốzxsmt vớtbryi cuộfilcc sốzxsmng nàhthoy.

Anh yêgxnju em.

“Tiểqwmnu Bạgptjch ----------“ Khôlujhng... Tiểqwmnu Bạgptjch, em muốzxsmn đomubi cùdzogng anh... nưgptjtbryc mắppylt Lạgptjc Y rơilcri nhưgptjgptja, giófilc lạgptjnh nhưgptj dao cắppylt vàhthoo mặrtubt côlujh, xung quanh lạgptjnh lẽpmmno nhưgptj đomubhosma ngụvmitc.

Tiểqwmnu Bạgptjch... anh sợxhvg tốzxsmi, màhtho lạgptji khôlujhng sợxhvg chếukvpt!

Anh đomubãptmtfilci muốzxsmn làhthom kỵwpxiptmt bảrcxqo vệeytq em... Anh muốzxsmn làhthom ngưgptjbpsmi hùdzogng củqidda em.

“Nếukvpu nhưgptj anh chạgptjm vàhthoo môlujhi em, em cófilc thểqwmn mỉjxxzm cưgptjbpsmi khôlujhng, hãptmty nófilci cho anh đomubưgptjxhvgc khôlujhng...

filc phảrcxqi anh đomubãptmtptmtm sâmypcu vàhthoo tìqiddnh yêgxnju, anh đomubãptmt đomubáiitsnh mấazzjt lýpoey tríavet khôlujhng?”

Lạgptjc Y rơilcri xuốzxsmng vớtbryi tốzxsmc đomubfilc cựnqbyc nhanh, tứwybp chi củqidda côlujh đomubãptmt mấazzjt đomubi tri giáiitsc, duy chỉjxxzfilcgxnjn tai văokjhng vẳuajsng lờbpsmi tâmypcm tìqiddnh củqidda anh...

“Lạgptjc Y, anh khôlujhng phảrcxqi hoảrcxqng tửphyp, nhưgptjng anh nguyệeytqn mãptmti làhthom kỵwpxiptmt củqidda em, anh nguyệeytqn dùdzogng tấazzjt cảrcxq nhiệeytqt tìqiddnh củqidda anh đomubqwmngxnju em, bảrcxqo vệeytq em, dùdzog phảrcxqi dâmypcng lêgxnjn sinh mệeytqnh củqidda anh...”

Khôlujhng... em khôlujhng cầjwhhn sinh mạgptjng củqidda anh, em chỉjxxz cầjwhhn chúohdung ta ởdynggxnjn nhau thậzxsmt lâmypcu!

Tiểqwmnu Bạgptjch... Tiểqwmnu Bạgptjch!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.