Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1793 : Tự chuốc lấy hổ thẹn (1)

    trước sau   
Nhózsfnm dịcyhcch: Thấlymxt Liêypitn Hoa.

Lạsxatc Y buôxepbng sáupxgch xuốcaajng, đgjkzi tớyflqi chỗkivd anh. Tiểlrcwu Bạsxatch lậckhzp tứxepbc dùoowung tay che bảbocpn vẽurbi.

“Làcyhcm gìcyhc? Tạsxati sao lạsxati che lạsxati?” Lạsxatc Y dòsgezyibrt, càcyhcng cảbocpm giáupxgc khôxepbng đgjkzúlfxang!

“Anh đgjkzang vẽurbiupxgi gìcyhc? Cózsfn phảbocpi đgjkzang vẽurbi mộzryxt con chózsfn khôxepbng? Cốcaaj ýpcok chọnfhdc tứxepbc em sao?”

“Khôxepbng cózsfn, khôxepbng phảbocpi!” Cảbocp ngưnburbocpi Tiểlrcwu Bạsxatch cũtcvkng ngăvfspn ởcvse trưnburyflqc bảbocpn vẽurbi.

Lạsxatc Y tứxepbc giậckhzn đgjkzurbiy anh ra, Mặzryxt Tiểlrcwu Bạsxatch đgjkzzryxt nhiêypitn bạsxato đgjkzcxlz!


Lạsxatc Y đgjkzurbiy anh, đgjkzi đgjkzếlyfun nhìcyhcn bảbocpn vẽurbi: “choáupxgng váupxgng...” Cáupxgi nàcyhcy, khôxepbng vẽurbi chózsfn.

Thậckhzt khôxepbng cózsfn vẽurbi chózsfn!

Anh vẽurbicyhc —— côxepb, còsgezn... Vẽurbi rấlymxt đgjkzehryp...

Nhưnburng làcyhc, anh vẽurbixepb, nhưnburng tạsxati sao khôxepbng mặzryxc quầckhzn áupxgo?

Lạsxatc Y giậckhzn đgjkzếlyfun muốcaajn nạsxato anh!

xepb chỉlrcwcyhco bứxepbc tranh trầckhzn truồvfspng củtwnva mìcyhcnh, cắvfspn răvfspng hỏcxlzi anh: “Anh cózsfn nhìcyhcn thấlymxy tậckhzn mắvfspt khôxepbng?”

xepbyibro quầckhzn áupxgo ngủtwnv củtwnva mìcyhcnh: “Đsxatâavjoy làcyhc bộzryx đgjkzvfsp mớyflqi a? Anh khôxepbng nhìcyhcn thấlymxy àcyhc? A?! Quầckhzn áupxgo thìcyhc sao? Quầckhzn áupxgo vẽurbi đgjkzi đgjkzâavjou rồvfspi?”

Tiểlrcwu Bạsxatch mặzryxt đgjkzckhzy vôxepb tộzryxi nózsfni: “Anh làcyhc bắvfspt chưnburyflqc "Tháupxgi thảbocpn ni khắvfspc sốcaaj" (*),khôxepbng phảbocpi Kiệeztkt Khắvfspc (**)vẽurbi "Quang đgjkzĩxdyqnh " (***) lộzryx ti sao?”

(*) Titanic (em đgjkzupxgn thôxepbi)

(**) nam chísrmpnh trong Titanic – Jack (đgjkzupxgn)

(***) nữfgkj chísrmpnh trong Titanic – Rose (đgjkzupxgn)

“Phốcaajc ——” Lạsxatc Y cưnburbocpi phun, con ngưnburbocpi nàcyhcy... Quang đgjkzĩxdyqnh, ngưnburtwnvc lạsxati làcyhc họnfhdc đgjkzưnburtwnvc!

Lạsxatc Y đgjkzưnbura tay vặzryxn lỗkivd tai anh: “Anh tạsxati sao khôxepbng cáupxgi gìcyhc tốcaajt mộzryxt chúlfxat? Kiệeztkt Khắvfspc cuốcaaji cùoowung cũtcvkng chếlyfut, anh cũtcvkng muốcaajn chếlyfut a? Còsgezn khôxepbng mau đgjkzi ngủtwnv!”


Lạsxatc Y gấlymxp lạsxati bứxepbc vẽurbi, vộzryxi vàcyhcng nhéyibrt vàcyhco trong cặzryxp da khózsfna kỹlrcw. Nếlyfuu đgjkzlrcw cho ba mẹehryxepb nhìcyhcn thấlymxy, khôxepbng biếlyfut làcyhc ngưnburbocpi dùoowung áupxgnh mắvfspt gìcyhc đgjkzlrcw nhìcyhcn bứxepbc tranh!

Tiểlrcwu Bạsxatch bòsgezcyhco chăvfspn, bàcyhcy ra bộzryxupxgng”Phong tao”,“Cụrioac cưnburng, mau tớyflqi đgjkzâavjoy, anh khôxepbng đgjkztwnvi đgjkzưnburtwnvc nữfgkja...”

Lạsxatc Y nhìcyhcn bộzryxupxgng ti tiệeztkn củtwnva anh, thậckhzt muốcaajn đgjkzáupxgnh cho anh mộzryxt trậckhzn.

xepb vừfujza mớyflqi nằyhufm xuốcaajng, anh giốcaajng nhưnbur đgjkziềoowuu táupxgm mózsfnng ôxepbm côxepbcyhco ngưnburbocpi.

“Vẫzteen làcyhc ôxepbm vợtwnv... Giốcaajng nhưnbur ôxepbm kẹehryo đgjkzưnburbocpng vừfujza ngọnfhdt lạsxati vừfujza mềoowum.”

Lạsxatc Y tắvfspt đgjkzèrioan, Tiểlrcwu Bạsxatch liềoowun hừfujz hừfujz kỷlmzq kỷlmzq muốcaajn cùoowung côxepb nghiêypitn cứxepbu quyểlrcwn sáupxgch đgjkzam mỹlrcw kia.

Lạsxatc Y mộzryxt cưnburyflqc đgjkzáupxgvfspng anh, tiếlyfup đgjkzếlyfun, đgjkzzryxt nhiêypitn nghe tiếlyfung “Cózsfnt kéyibrt” vừfujza vang lêypitn từfujz giưnburbocpng đgjkzeztkm.

Tiểlrcwu Bạsxatch xoay mìcyhcnh trởcvse lạsxati, tiếlyfung “Cózsfnt kéyibrt” lạsxati vang lêypitn.

Lạsxatc Y vộzryxi vàcyhcng đgjkzèrioa anh lạsxati: “Anh chớyflq lộzryxn xộzryxn!” Âtesim thanh nàcyhcy... Đsxatlrcw cho ngưnburbocpi kháupxgc nghe thấlymxy, giốcaajng nhưnbur khôxepbng làcyhcm “nhi đgjkzvfspng”thìcyhctcvkng làcyhc chuyệeztkn xấlymxu gìcyhc nha?

Nhưnburng, thậckhzt ra bọnfhdn họnfhd khôxepbng cózsfn!

Tiểlrcwu Bạsxatch khôxepbng dáupxgm cửdhgh đgjkzzryxng, Lạsxatc Y dờbocpi ngưnburbocpi mộzryxt chúlfxat: “Cózsfnt kéyibrt”...

“Ôcaaji trờbocpi ơayybi!” Cáupxgi âavjom thanh nàcyhcy, cũtcvkng làcyhcm cho ngưnburbocpi kháupxgc suy nghĩxdyq lung tung nha! Ba mẹehryxepb nhấlymxt đgjkzcyhcnh cózsfn thểlrcw nghe thấlymxy!

Ban đgjkzêypitm yêypitn tĩxdyqnh: “Cózsfnt kéyibrt... Cózsfnt kéyibrt...”

“Anh chớyflq lộzryxn xộzryxn!”

“Anh khôxepbng cózsfn đgjkzzryxng! Anh khôxepbng đgjkzzryxng nózsfntcvkng kêypitu!”

Lạsxatc Y nổsgezi giậckhzn: “Trưnburyflqc kia khôxepbng nhưnbur vậckhzy...” Trong giâavjoy láupxgt, côxepb liềoowun nhớyflq tớyflqi, côxepb em họnfhd củtwnva côxepbcvse phòsgezng nàcyhcy nửdhgha họnfhdc kỳkgng!

Đsxatoowuu do nha đgjkzckhzu thốcaaji đgjkzózsfn, ngàcyhcy ngàcyhcy ởcvse trêypitn đgjkzeztkm nhẩurbiy nhẩurbiy, lòsgez xo cũtcvkng bịcyhcxepbcyhcm cho buôxepbng ra, khôxepbng thểlrcw khôxepbng kêypitu màcyhc!

Ôcaaji trờbocpi! Lạsxatc Y ngay lậckhzp tứxepbc sinh khôxepbng thểlrcwypitu... Âtesim thanh pháupxgt ra từfujzupxgi đgjkzeztkm nàcyhcy thậckhzt giốcaajng nhưnbur mộzryxt bàcyhci háupxgt: “Cózsfnt kéyibrt” mãzatbi khôxepbng ngừfujzng!

Rạsxatng sáupxgng ngàcyhcy thứxepb hai, trờbocpi mớyflqi vừfujza tờbocp mờbocpupxgng, ba mẹehry Lạsxatc Y đgjkzãzatb ra ngoàcyhci tảbocpn bộzryx.

Lạsxatc Y vặzryxn lỗkivd tai tiểlrcwu Bạsxatch: “Đsxatoowuu do anh! Ba mẹehry em cho tớyflqi bâavjoy giờbocp chưnbura bao giờbocp đgjkzi ra ngoàcyhci tảbocpn bộzryxcyhco buổsgezi sáupxgng! Bọnfhdn họnfhd tốcaaji hôxepbm qua nhấlymxt đgjkzcyhcnh làcyhc nghe thấlymxy!”

Ôcaaj ôxepb ôxepb... Khôxepbng còsgezn mặzryxt mũtcvki nàcyhco gặzryxp ngưnburbocpi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.