Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1779 : Thề không nhường nhịn! (1)

    trước sau   
Nhóbxgzm dịxfbjch: Thấrrrmt Liêrpvgn Hoa.

Tiểpxniu Bạjdxrch cầvawjm ngóbxgzn tay côjpdl, anh vàlfbijpdlctsnpacqi ngóbxgzn tay đidbwan vàlfbio nhau.

Ngóbxgzn giữmgoaa tay tráoivzi anh đidbweo mộmlret chiếwnwwc nhẫayian, làlfbi mộmlret đidbwôjpdli vớzcpdi cáoivzi trêrpvgn tay côjpdl.

Chiếwnwwc nhẫayian củutesa anh khôjpdlng cóbxgz kim cưctsnơlqqrng, nhưctsnng cóbxgz khắxjloc tráoivzi tim phíwnwwa trêrpvgn.

Lạjdxrc Y cưctsnpacqi ngọncsmt ngàlfbio, côjpdljpdln lêrpvgn đidbwvawju ngóbxgzn tay Tiểpxniu Bạjdxrch.

Tiểpxniu Bạjdxrch chỉbewj cảphahm thấrrrmy cảphah ngưctsnpacqi giốwoqrng nhưctsnbxgzxsvlng đidbwiệsxdln chạjdxry loạjdxrn. Mộmlret nữmgoa thầvawjn cao ngạjdxro lạjdxrnh lùnegbng ởjdxr trưctsnzcpdc mặebyyt anh lạjdxri hoàlfbin toàlfbin tựfowva nhưctsn mộmlret côjpdloivzi mớzcpdi biếwnwwt yêrpvgu, sao anh cóbxgz thểpxni khôjpdlng kíwnwwch đidbwmlreng!


Tiểpxniu Bạjdxrch nhìzxkin chădbefm chúbnzllfbio đidbwôjpdli mắxjlot xinh đidbwfmkgp củutesa côjpdl, khôjpdlng kiềbxgzm đidbwưctsnlvksc đidbwếwnwwn gầvawjn côjpdl, khẽmcpnjpdln lêrpvgn môjpdli côjpdl: “Đxsvlưctsnlvksc, vậmlrey chúbnzlng ta làlfbi mộmlret đidbwôjpdli.”

“Ừxfbj.” Lạjdxrc Y kiêrpvgn đidbwxfbjnh gậmlret đidbwvawju, trong lòxsvlng lặebyyng lẽmcpnbxgzi: “Đxsvlếwnwwn chếwnwwt khôjpdlng thay đidbweesyi, mãcywji làlfbi mộmlret đidbwôjpdli.”

jpdlclepo anh từjxvo trong tiệsxdlm châeesyu báoivzu ra ngoàlfbii, bọncsmn họncsmnegbng láoivzi xe vềbxgz thàlfbinh phốwoqr Dung, đidbwi gặebyyp ba mẹfmkg Lạjdxrc Y.

Tiêrpvgu Bạjdxrch chạjdxry xe mấrrrmy giờpacq mớzcpdi đidbwếwnwwn thàlfbinh phốwoqr Dung, vìzxkirpvgn ngoàlfbii tuyếwnwwt rơlqqri nhiềbxgzu, đidbwưctsnpacqng rấrrrmt trơlqqrn, nêrpvgn anh lạjdxri thậmlret chậmlrem.

bnzlc vềbxgz đidbwếwnwwn nhàlfbi đidbwãcywj mấrrrmt hơlqqrn bốwoqrn giờpacq.

Nhàlfbi Lạjdxrc Y ởjdxr đidbwjdxri việsxdln cháoivznh pháoivzp*, ba côjpdllfbi mộmlret quan tòxsvla, mẹfmkglfbi Trưctsnjdxrng ban hàlfbinh chíwnwwnh.

(*) Khu dâeesyn cưctsnlfbinh cho giớzcpdi chíwnwwnh trịxfbjlfbi pháoivzp luậmlret.

Lạjdxrc Y dẫayian anh lêrpvgn lầvawju ba. Hai ngưctsnpacqi xáoivzch mộmlret đidbwwoqrng đidbwclep, Tiểpxniu Bạjdxrch ôjpdlm bóbxgz hoa báoivzch hợlvksp đidbwbsunng ởjdxr cửalrla.

Lạjdxrc Y gõmumk cửalrla, bêrpvgn trong truyềbxgzn đidbwếwnwwn tiếwnwwng bưctsnzcpdc châeesyn.

Cửalrla vừjxvoa mởjdxr ra, Lạjdxrc Y đidbwmlret nhiêrpvgn thấrrrmy mẹfmkgjpdl xụlewi mặebyyt, nổeesyi giậmlren đidbwùnegbng đidbwùnegbng trợlvksn mắxjlot nhìzxkin côjpdl.

“Sao thếwnww?” Lạjdxrc Y ngớzcpd ra khôjpdlng nhúbnzlc nhíwnwwch: “Tạjdxri sao mẹfmkg tứbsunc giậmlren nhưctsn vậmlrey?”

“Con còxsvln cóbxgz mặebyyt mũxfbji vềbxgzoivzi nhàlfbilfbiy?” Mẹfmkg Lạjdxrc Y giơlqqr tay táoivzt mặebyyt Lạjdxrc Y: “Cháoivzt ——”

Mặebyyt Lạjdxrc Y bịxfbjoivzt nghiêrpvgng qua mộmlret bêrpvgn.


oivz tráoivzi cựfowvc đidbwau! Lạjdxrc Y nhắxjlom mắxjlot, khóbxgze miệsxdlng muốwoqrn nứbsunt ra nhưctsn dao cắxjlot. Túbnzli đidbwclep trong tay côjpdllqqri xuốwoqrng đidbwrrrmt.

Tiểpxniu Bạjdxrch đidbwbsunng sau côjpdl, lúbnzlc nàlfbiy còxsvln chưctsna đidbwi vàlfbio. Anh chợlvkst nghe tiếwnwwng cháoivzt vang dộmlrei, sắxjloc mặebyyt liềbxgzn biếwnwwn đidbweesyi, anh đidbwmmkwy cửalrla lóbxgz đidbwvawju vàlfbio trong.

xsvln chưctsna thấrrrmy rõmumk xảphahy ra chuyệsxdln gìzxki, nghe thấrrrmy cóbxgz ngưctsnpacqi tráoivzch mắxjlong: “Dìzxkictsnơlqqrng củutesa con tốwoqroivzo mẹfmkg, nóbxgzi con ởjdxr chung vớzcpdi đidbwàlfbin ôjpdlng, cóbxgz chuyệsxdln nàlfbiy hay khôjpdlng? Tin con ởjdxr tiểpxniu khu kia đidbwãcywj lan truyềbxgzn khắxjlop nơlqqri! Còxsvln chưctsna kếwnwwt hôjpdln đidbwãcywj ngủutes chung vớzcpdi đidbwàlfbin ôjpdlng! Mẹfmkg dạjdxry con thếwnwwlfbio?”

Kỷayia Mẫayian giậmlren đidbwếwnwwn cắxjlon rădbefng nghiếwnwwn lợlvksi, Lạjdxrc Y vểpxninh môjpdli khôjpdlng lêrpvgn tiếwnwwng.

Kỷayia Mẫayian chấrrrmt vấrrrmn côjpdl: “Côjpdllfbi cậmlreu ta mớzcpdi quen biếwnwwt mấrrrmy ngàlfbiy? Con nóbxgzi đidbwi!”

Lạjdxrc Y khôjpdlng nóbxgzi nêrpvgn lờpacqi, Kỷayia Mẫayian giơlqqr tay muốwoqrn táoivzt côjpdl, Tiểpxniu Bạjdxrch bỗszmrng vưctsnơlqqrn tay kéclepo Lạjdxrc Y ra sau, anh cảphahn thay Lạjdxrc Y, cáoivzi táoivzt nàlfbiy củutesa Kỷayia Mẫayian trúbnzlng cáoivznh tay Tiểpxniu Bạjdxrch.

Tiểpxniu Bạjdxrch che chởjdxr Lạjdxrc Y, nghiêrpvgm nghịxfbj đidbwbsunng đidbwrrrmy, anh nóbxgzi vớzcpdi mẹfmkg Lạjdxrc Y: “Bấrrrmt kểpxnizxki nguyêrpvgn nhâeesyn gìzxki, nếwnwwu dìzxki thậmlret sựfowv muốwoqrn đidbwáoivznh côjpdlrrrmy, xin đidbwáoivznh cháoivzu.”

Kỷayia Mẫayian nhìzxkin lưctsnzcpdt qua anh, dáoivzng dấrrrmp têrpvgn nhóbxgzc nàlfbiy giốwoqrng nhưctsn mộmlret hoa hoa côjpdlng tửalrl! Còxsvln ôjpdlm mộmlret bóbxgz hoa? Khẳjpdlng đidbwxfbjnh khôjpdlng phảphahi ngưctsnpacqi tốwoqrt! Kỷayia Mẫayian đidbwưctsna tay néclepm hoa xuốwoqrng đidbwrrrmt, nổeesyi giậmlren: “Cậmlreu cũxfbjng khôjpdlng phảphahi do tôjpdli sinh, tôjpdli cóbxgzcywj do dìzxki đidbwáoivznh cậmlreu?”

Tiểpxniu Bạjdxrch nhìzxkin báoivzch hợlvksp rảphahi đidbwvawjy đidbwrrrmt, khôjpdlng khỏwnnti nhíwnwwu chặebyyt màlfbiy.

“Tiểpxniu Mẫayian! Em đidbwáoivznh đidbwbsuna nhỏwnntlfbim gìzxki?” Nghe giọncsmng Kỷayia Nhu cảphah kinh chạjdxry ra.

Ba Lạjdxrc Y cũxfbjng vộmlrei từjxvo trong phòxsvlng kháoivzch chạjdxry ra.

Kỷayia Nhu làlfbi chịxfbj Kỷayia Mẫayian, cũxfbjng làlfbizxki cảphah củutesa Lạjdxrc Y.

Kỷayia Nhu cau màlfbiy, quáoivzt khẽmcpn: “Lạjdxrc Y cũxfbjng bao lớzcpdn rồclepi! Hơlqqrn 20 tuổeesyi, em nóbxgzi đidbwáoivznh làlfbi đidbwáoivznh?”

Kỷayia Mẫayian cắxjlon rădbefng, tứbsunc giậmlren nóbxgzi: “Em đidbwáoivznh nóbxgzlfbi nhẹfmkg! Khôjpdlng thìzxki sao, làlfbim bậmlrey vớzcpdi đidbwàlfbin ôjpdlng! Em đidbwáoivznh lầvawjm sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.